Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử – Chương 77-79

    Thuộc truyện: Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử

    Chương 77: Hiến tế phẩm

    Phong gia chủ nếu là ký thân tộc vương, như vậy mặc kệ là Phong Trạch Ngọc hoặc là Hoa Nhiên, đều phải là bản thân gã sinh, làm sao có thể chính là chính quân cùng trắc quân sinh?

    “Cũng chưa nói ký thân tộc vương không thể khiến cho giống cái hoặc là á thú mang thai, dù sao gã có hơn phân nửa huyết mạch còn là thú nhân.” Khiếp sợ đi qua, Mông Hiểu Dương còn nói thêm.

    9717 lắc lắc đầu, “Không, ký thân tộc vương có được năng lực siêu cường, thật là có thể giống như kiến chúa sinh trứng, cũng không có thể khiến cho giống cái mang thai, chứ nói chi là á thú.”

    “Cho nên, Phong gia chủ căn bản là không phải ký thân tộc vương.” Mông Hiểu Dương cảm giác mình lúc này Conan nhập vào, còn kém đến một câu ‘Chân tướng chỉ có một’.

    Sự tình đến một bước này, đã không biết liên lụy đến bao nhiêu người, cũng may dân chúng bình thường bị ký thân không nhiều lắm, nếu không, sự tình chỉ biết càng phức tạp.

    Kỳ thực đã thực phức tạp, vốn sự tình là phải định án, hiện tại đã có phát triển mới, nhất là dưới tình huống chỉ có một mình y biết đến, y còn phải nghĩ cách đem tin tức này nói cho Lâm Hô.

    “9717, có thể đem tin tức ký thân tộc vương không thể khiến người mang thai tiết lộ cho Lâm Hô hay không, tốt nhất chỉ cho một mình hắn biết.” Tin tức này một khi để lộ, chỉ cần không ngu ngốc đều phải biết ký thân tộc nhân là một người khác.

    Bất quá, ấn trình độ Phong gia chủ khẩn trương Hoa Nhiên, không thể không khiến cho Mông Hiểu Dương hoài nghi, Hoa Nhiên chính là ký thân tộc vương, y có thể nghĩ như vậy, người khác cũng có thể nghĩ như vậy, cho nên tin tức này đối với Hoa Nhiên rất bất lợi.

    Cũng không phải Mông Hiểu Dương thánh mẫu, đem tin tức này tiết lộ cho Lâm Hô, hắn sẽ biết làm như thế nào.

    9717 trầm mặc một chút, “Được rồi, tôi sẽ tiết lộ cho Lâm Hô.”

    Mông Hiểu Dương ừ một tiếng, liền rời khỏi hệ thống, xem ra gần đây lại không thể nhiều đi lại, dù sao cũng phải đợi cho sự tình ký thân tộc vương chấm dứt mới có thể thả lỏng.

    Cho bọn nhỏ đổi túi thơm mới, sờ sờ Trứng Lười nằm ở bên cạnh y, đứa nhỏ này mấy ngày nữa liền có thể hoá hình người, cố tình ra việc chết tiệt này, đến lúc đó sợ là không thể làm lớn, bất quá liền mấy người trong nhà tụ tập lại một khối, ăn một bữa cũng rất tốt.

    “Mẫu phụ, chúng ta khi nào thì đi nhà cô cô chơi?” Mông Hiểu Dương kinh ngạc nhìn Trứng Đại, không sai, chính là Trứng Đại, đứa bé này luôn luôn dốc lòng học tập theo phụ thân, không dễ dàng mở miệng, mở miệng cũng liền nhảy ra bên ngoài mấy chữ, hôm nay như thế nào sẽ nói lời như vậy.

    Nhìn nhìn tiểu mặt than Trứng Đại, Mông Hiểu Dương khẳng định không phải nhóc muốn đi nhà Lâm Cẩn chơi, đem ánh mắt chuyển hướng Trứng Hai, hàng kia hiện tại chính một người tự tiêu khiển tự nhạc, căn bản là không chú ý nơi này, Vỏ Trứng? Không phải, Trứng Cuộn? Càng không có thể, kia cuối cùng cũng chỉ có thể là Trứng Lười.

    Đem tầm mắt chuyển qua Trứng Lười đang nằm ở đó lay động cái đuôi, quả nhiên thấy tròng mắt của nhóc loạn chuyển không ngừng, Mông Hiểu Dương học được rất nhiều thưởng thức, đã biết giữa các thú nhân là có thể nghe hiểu thú ngữ, cho nên tiếng ngao ô của Trứng Lười, Trứng Đại cùng Trứng Hai đều có thể nghe hiểu, không cần hỏi, y đã biết nhất định là Trứng Lười đi phiền Trứng Đại, sau đó Trứng Đại chịu đựng không nổi tàn phá chạy tới đây truyền lời.

    “Trong khoảng thời gian này không đi, chờ phụ thân các con có rảnh, cùng nhau đi qua.” Quả nhiên, cái đuôi đang vung vui sướng lập tức ngừng.

    “Ngao ô…” Trứng Lười dịch dịch tới gần Mông Hiểu Dương, sau đó đầu đỉnh bụng của y cọ cọ, thấy y không có phản ứng, cư nhiên còn vươn ra đầu lưỡi liếm liếm tay y.

    Xoa xoa lộn xộn lông trắng trên đầu Trứng Lười, sau đó kéo lấy lỗ tai nhóc, “Muốn đi nhà cô cô chơi?” Trứng Lười mãnh liệt gật đầu, “Muốn gặp em trai?” Lại lần nữa gật đầu, “Liền bộ dáng vừa lười biếng vừa sắc này của con, em trai sẽ coi trọng con sao.”

    Vừa nói ra lời này, Trứng Lười nháy mắt tạc mao, nâng lên nâng lên một cái chi trước trên mặt đất cong a cong, trong cổ họng còn phát ra tiếng grừ grừ, trong ánh mắt che kín ủy khuất.

    “Ba!” Một cái tay to vỗ vào trên đầu Trứng Lười, “Cong móng vuốt với ai đó?” Lâm Hô la Trứng Lười, hắn vừa rồi vào cửa, chỉ thấy Trứng Lười hướng về phía Mông Hiểu Dương cong móng vuốt, trong cổ họng còn phát ra thanh âm mất hứng.

    Ôm qua Trứng Lười, Mông Hiểu Dương liếc Lâm Hô nhìn một cái, “Để làm chi đâu! Vừa rồi em đang đùa con chơi.” Xoa xoa bộ lông mềm mại trên đầu Trứng Lười, “Đánh choáng váng làm như thế nào đây? Vốn là liền không thông minh.”

    Trứng Lười nguyên bản vẻ mặt cảm động, khi nghe được nửa câu sau, nháy mắt bi thương! Quay đầu, trong lòng một mảnh thê lương, đây mới thật là mẫu phụ của mình sao?

    “Tốt lắm, các con đi ban công chơi, nếu như ngoan ngoãn, mấy ngày nữa đi thăm em trai nhỏ.” Trứng Lười nhất thời mãn huyết sống lại, phắt một cái từ cửa sổ nhảy đến ban công, bồi Trứng Hai khoái trá chơi đùa, còn khi có khi không quay đầu lại nhìn nhìn Mông Hiểu Dương, tỏ vẻ nhóc rất ngoan ngoãn.

    Đỡ trán, y đã không biết nên hỉ còn là bi, lau lau mặt, được rồi! Cuối cùng đứa nhỏ này còn có cứu, y hẳn là cao hứng.

    Lâm Hô đi theo co rút khóe miệng, sau đó nói lên chính sự, “Mông gia đã điều tra rõ.” Lâm Hô đem 9717 nói qua nói cho Mông Hiểu Dương một lần, sau đó nắm chặt tay y, y hiện tại có chút may mắn Hiểu Dương không phải Mông phu nhân sinh, càng may mắn y sớm thoát ly Mông gia, nếu không, Hiểu Dương cũng sẽ bị ký thân.

    Chần chờ một hồi, Lâm Hô cư nhiên nói ra tin tức mới nhất bản thân hắn được đến, rõ ràng là tin tức Mông Hiểu Dương muốn 9717 lộ ra kia, điều này làm cho y có chút kinh ngạc, Lâm Hô cư nhiên sẽ nói cho y biết.

    “Nếu? Hoa Nhiên thật là ký thân tộc vương?” Lâm Hô nhắm mắt lại rồi mở ra, “Anh liền không có thể chấp hành kế hoạch lúc trước, không thể để cho cậu ta rời đi đế quốc.” Không biết vì cái gì, Mông Hiểu Dương cảm thấy hiện tại Lâm Hô thực rối rắm, rất thống khổ.

    Cắn môi dưới, “Mặc kệ anh làm cái gì, em đều duy trì anh.” Một bên là bạn bè thân thiết cùng một chỗ lớn lên, một bên là quốc gia cùng gia tộc, nếu là đổi thành y, y nói không chừng so Lâm Hô còn thống khổ.

    Nói không nên lời là tư vị gì, Mông Hiểu Dương đột nhiên có chút hối hận đem tin tức này nói cho Lâm Hô, nếu không nói cho Lâm Hô, liền không cần hắn lựa chọn như vậy.

    Mông Hiểu Dương: Đột nhiên tưởng đánh chính mình một bạt tai, làm như thế nào?

    “Kí chủ, Lâm Hô không cần khó xử.” 9717 đột nhiên lên tiếng, thiếu chút nữa sợ tới mức Mông Hiểu Dương kêu lên tiếng, “Tôi mới vừa được đến một tin tức khủng khiếp, Hoa Nhiên không phải ký thân tộc vương, anh ta chỉ là bị bồi dưỡng trở thành hiến tế phẩm cho ký thân tộc vương.”

    “Hiến tế phẩm là cái gì?” Đậu xanh! Hiến tế phẩm? Dạng này chỉ nghe thôi cũng rất hung tàn.

    9717: “Ký thân tộc vương trước khi chưa có thành niên, đều là không có thức tỉnh huyết mạch, hơn nữa cho dù thành niên, nhưng là không có hiến tế phẩm bồi dưỡng tỉ mỉ, ký thân tộc vương huyết mạch cũng sẽ không thức tỉnh.”

    Dừng một chút, 9717 không có nói thẳng hiến tế phẩm là cái gì, mà là đem tư liệu trực tiếp truyền đến trong đầu Mông Hiểu Dương, Lâm Hô ôm lấy Mông Hiểu Dương, đột nhiên cảm thấy thân thể y cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch, còn bị hoảng sợ.

    “Em không có việc gì.” Đậu xanh! Không có việc gì đậu xanh! 9717, ông đây không để yên cho cậu, chuyển vận những tư liệu kia cho y, về sau còn muốn hay không khoái trá ăn cơm, còn muốn hay không khoái trá ngủ.

    Hiến tế phẩm, chính là người sau khi trưởng thành được cho ăn luôn các loại vật thể bị các ký thân tộc nhân khác ký thân đến trong đó, đợi đến trình độ nhất định, quanh thân hắn sẽ phát ra một loại oán niệm của ký thân tộc nhân, trong máu của hắn, cũng chứa những chất khiến cho ký thân tộc nhân nghe thấy thì phát cuồng phẫn nộ.

    Chỉ phải chờ tới ký thân tộc vương thành niên, sau đó đem hiến tế phẩm đưa đến trước mặt của gã, cắt vỡ tất cả động mạch của hắn, máu chảy ra làm cho ký thân tộc vương táo bạo, sau đó trong cơ thể ký thân tộc huyết mạch sẽ sôi trào, phát cuồng, sau đó xé nát hiến tế phẩm, do đó hoàn toàn thức tỉnh ký thân tộc vương.

    Mông Hiểu Dương run rẩy môi, y cảm giác toàn bộ thân thể tóc gáy đều dựng thẳng đi lên, “Em không có việc gì.” Ký thân tộc nhân tuy rằng nhìn không thấy, nhưng là là một loại chủng tộc trí tuệ không thua nhân loại.

    Thế nhưng các ký thân tộc nhân, cư nhiên ký thân đến dị thú, thậm chí vào trong các loại rau dưa, cứ như vậy rõ ràng bị giết tử thậm chí trực tiếp nấu…

    Không được, không thể tiếp tục nghĩ nữa, y sắp ói ra. Có đôi khi, nghĩ nhiều lắm cũng là một loại bệnh.

    9717: “Không phải đâu.” Nó hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy được không?

    9717 hiện thân đi đến chỗ Mông Hiểu Dương, vặn vẹo hai tay, “Thực xin lỗi.”

    “Thật sự không có việc gì?” Lâm Hô ôm lấy Mông Hiểu Dương, đem y phóng tới trên giường, “Anh kêu bác sĩ đến.”

    “Không cần, em thật sự không có việc gì.” Chỉ là hoảng sợ.

    “Ừ, vậy là tốt rồi, nghỉ ngơi một hồi, anh đi bàn bạc công việc, một hồi sẽ trở lại.” Cúi đầu hôn cái trán Mông Hiểu Dương một chút, thời điểm xoay người, không biết hữu ý còn là vô tình, quét qua địa phương 9717 đứng.

    Mông Hiểu Dương còn đang loạn tưởng không có phát hiện, 9717 đã có loại cảm giác bị nhìn đến, sau lưng một trận lạnh cả người, cũng may, Lâm Hô chỉ là quét vài lần, liền ly khai.

    9717 vỗ vỗ ngực của mình, thật là khủng khiếp.

    “9717, nhanh chóng đem tin tức này nói cho Lâm Hô.” Mông Hiểu Dương nghĩ nghĩ, “Cậu có thể điều tra rõ ràng một chút hay không, sau đó tổng kết lại sự tình rồi hãy nói cho tôi biết hoặc là Lâm Hô!” Lần này một chút, đều nhanh bị gây sức ép chết.

    Bĩu môi, nó cũng không phải cố ý, chính là tra được cái gì liền nói cho y biết mà thôi.

    Lâm Hô ngồi ở trước bàn làm việc, nghĩ sự tình vừa rồi phát hiện ở trong phòng ngủ, không nghĩ bao lâu, đã bị một tiếng nhắc nhở của quang não làm cho hồi thần, mở ra nhìn một cái, lại là cái người gọi ‘Ta là anh đẹp trai’ kia gửi đến bưu kiện cho hắn. Mở ra nhìn một cái, đúng là tin tức vừa rồi 9717 nói cho Mông Hiểu Dương.

    Híp mắt, “Còn thật biết điều.” Hắn tin tưởng cái tên gọi ‘Ta là anh đẹp trai’ này, bởi vì tin tức mỗi lần người này gửi tới, trải qua kiểm chứng, đều là trăm phần trăm chính xác.

    Đương nhiên, ban đầu hắn cũng hoài nghi quá có người cố ý dẫn đường hắn tra án, bất quá lâu dài, liền phát hiện cũng không phải như vậy, người này là thật sự đang giúp hắn.

    Trực tiếp kết nối đến máy chủ quang não, được đến câu trả lời vẫn là trước sau như một, quang não hắn cũng không có bị xâm lấn, này thuyết minh, cái tên gửi bưu kiện cho hắn, biết số quang não tư nhân của hắn, hình như người biết số quang não này của hắn không đến mười người đi.

    Nhớ tới thần sắc vừa rồi của Mông Hiểu Dương, còn có tư liệu hiện tại thu được, hơn nữa bóng dáng như có như không kia, Lâm Hô nhíu mày, chính quân của hắn, cư nhiên còn có bí mật gạt hắn.

    “9717, ngươi đem tin tức cho Lâm Hô sao?” Mông Hiểu Dương cuối cùng hoãn quá thần lai, khí sắc tốt hơn không ít, cũng có khí lực đặt câu hỏi.

    “Cho.” 9717 đang vội vàng ăn kem ly hồi đáp hai chữ, tiếp tục a ô ăn, tướng ăn kia cũng liều mạng y như Trứng Cuộn.

    Mông Hiểu Dương gật gật đầu, gần đây 9717 làm việc rất vất vả, cho nên y cũng liền không hỏi nhiều, nếu là y biết 9717 đem tin tức trực tiếp truyền đến quang não tư nhân của Lâm Hô giống như khi truyền đến trong đầu y, nhất định sẽ hộc máu tam thăng.

    Thời gian bay nhanh, đảo mắt Trứng Lười đã một tuổi, trong khoảng thời gian này bởi vì sự tình ký thân tộc nhân, rất nhiều thế gia đều tổn thất không ít, thậm chí có một chút đều nhanh muốn diệt tộc, yến hội hôm nay, tự nhiên so ra kém lúc của bọn nhỏ Trứng Đại Trứng Hai.

    Bất quá, mấy đại thế gia có thể đến đều đến đây, lần này nếu không phải Lâm gia, bọn họ tổn thất sẽ càng thêm thảm trọng, nói không chừng ký thân tộc nhân đem tất cả gia tộc đều thanh không cũng có khả năng.

    Trứng Lười biến thành hình người còn là lười biếng, cũng may có em trai nhỏ khích lệ, so với trước kia chịu khó nhiều, đương nhiên, nhóc cũng được chính thức mang lên đại danh, gọi là Lâm Vượng.

    Dựa theo ý tứ các trưởng lão, chính là hy vọng Mông Hiểu Dương không ngừng cố gắng, lại sáng lập thành tích tốt đẹp, khiến cho Lâm gia hương khói càng ngày càng vượng.

    Mông Hiểu Dương: Đậu xanh! Có bản lĩnh các người sinh a, ông đây mới không cần sinh nữa. = =

    Đang đầu đầy hắc tuyến, chân đã bị Trứng Lười ôm lấy, ngửa đầu nhỏ, nộn nộn kêu lên: “Mẫu phụ.”

    Nhìn, đứa bé này mới hoá hình người đâu, đã tưởng y sinh thêm một đứa, thật đặc biệt sao coi y là gà mái à!

    Yến hội chấm dứt, Mông Hiểu Dương trở lại gian phòng, bị người ngồi ở mép giường làm cho hoảng sợ, “Sao anh lại ở đây?”

    Biếng nhác dựa vào đầu giường không phải người khác, đúng là Hoa Nhiên đã bị giam giữ hồi lâu, Hoa Nhiên cười còn là trước sau như một như mộc xuân phong, ánh mắt cũng là một mảnh trong suốt, dường như chính là xuất môn du lịch một chuyến, “Không chào đón tôi sao? Hôm nay tốt xấu là sinh nhật một tuổi con nuôi của tôi.”

    Con nuôi? Mông Hiểu Dương đem ánh mắt quét đến Lâm Hô đứng bên cạnh giống như cọc gỗ.

    Cho Mông Hiểu Dương một ánh mắt sẽ nói sau, quay đầu lại chăm chú nhìn Hoa Nhiên, “Về sau có tính toán gì không.” Hoa Nhiên không phải con cháu Hoa gia, cho dù là, hiện giờ cũng khẳng định sẽ không lại được Hoa gia tiếp nạp, Phong gia càng không có thể, quân đội chính phủ đồng dạng không có khả năng, cho nên, Lâm Hô mới có thể hỏi như vậy.

    Nụ cười trên mặt không thay đổi, trừng mắt nhìn, vô tội nói: “Về nhà!”

    Lâm Hô giãn mày ra, hắn biết Hoa Nhiên nói không phải dòng chính Hoa gia, mà là nhà hắn khi còn bé, Hoa gia bàng chi ở tinh hệ xa xôi kia.

    “Cũng tốt, tôi tiễn cậu.” Vạn nhất đôi phu phu kia cũng không tiếp thụ Hoa Nhiên, vậy hắn liền mang Hoa Nhiên trở về.

    Tươi cười càng sâu, “Đưa ma sao? Đừng nói giỡn, tôi còn không muốn chết đâu! Hơn nữa, cậu không nhất định sống lâu hơn tôi.” Cố ý vặn vẹo ý tứ Lâm Hô, Hoa Nhiên đứng lên, thẳng tắp đi đến trước mặt Mông Hiểu Dương, xoa nắn khuôn mặt nhỏ nhắn của Trứng Lười trong ngực y, “Cha nuôi hiện tại nhưng rất nghèo, cái này cho con làm lễ gặp mặt đi.” Tháo ra một cái vòng tay trên cổ tay, đeo vào cổ tay nhỏ bé của Trứng Lười, vòng tay căn cứ kích cỡ cổ tay của Trứng Lười tự động thu nhỏ lại.

    “Hoa Nhiên?” Đó là không gian trữ tàng khí của Hoa Nhiên.

    Cũng không quay đầu lại, Hoa Nhiên trực tiếp vẫy vẫy tay, trực tiếp mở cửa rời đi.

    Mông Hiểu Dương vẫn luôn bị cho là trong suốt trừng mắt, “Chuyện là sao thế này?” Hoa Nhiên không phải còn đang ở phòng thẩm vấn sao, như thế nào liền đi ra? Còn tự do? Vậy ký thân tộc vương đâu?

    Một đống vấn đề, nhất thời tràn ngập trong đầu của y…

    Chương 78: Nguyên nhân

    Phong gia chủ ngồi ở trong phòng thẩm vấn, ánh mắt lóe ra, miệng gợi lên một tia cười quỷ dị, “Muốn bắt đầu.”

    Qua hồi lâu, khóe miệng cười quỷ dị của Phong gia chủ cứng đờ bất động, sau đó mãnh liệt đứng lên, hai mắt đỏ sậm, có chút phát cuồng quát: “Xảy ra chuyện gì? Tại sao không có cảm ứng được, vương đâu? Vương vừa mới hẳn là thành niên, như thế nào sẽ không cảm ứng?” Vọt tới chỗ cửa ra vào điên cuồng gõ, “Người tới, ta muốn gặp thẩm vấn trưởng, người tới…”

    Trong một gian phòng làm việc đơn giản, ba thú nhân trầm mặc không nói, đúng là Lâm Hô còn có hai vị chính phó thẩm vấn trưởng, bọn họ lúc này, đều đang chờ đợi hội nghị các trưởng lão bên trên quyết định.

    Quang não của thẩm vấn trưởng vang lên, mấy người đồng thời đem ánh mắt chuyển dời đến trên cổ tay của anh, điểm mở quang não, xuất hiện chính là Phượng Tộc đại trưởng lão.

    “Phượng thẩm vấn trưởng, trưởng lão hội đã quyết định các phán quyết sau, Phong gia chủ lưu đày Bạch Nham Tinh, Phong Trạch Khiêm giam giữ Trung Ương Tinh chung thân, Hoa Nhiên? Hoa Nhiên sau đó lại làm quyết đoán.”

    Thẩm vấn trưởng gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được, sau đó cung kính nhìn Phượng trưởng lão đóng quang não, “Ý tứ các trưởng lão các cậu cũng nhìn thấy, còn có vấn đề gì?”

    Lâm Hô ánh mắt lóe lóe, “Phán quyết Hoa Nhiên, hy vọng có thể cho tôi biết, mặt khác, tôi yêu cầu gặp Phong gia chủ một lần.” Còn có vài sự tình không biết rõ ràng, hắn cần phải tra hỏi cẩn thận.

    Thẩm vấn trưởng lo lắng một chút, gật đầu đồng ý, “Một giờ.” Ngụ ý, chỉ cho hắn thời gian nhiều như vậy.

    Lâm Hô đi tới phòng thẩm vấn giam giữ Phong gia chủ, vừa lúc đụng tới gã đang điên cuồng đâm vào cửa, ngăn lại nhân viên công tác muốn đi tìm thẩm vấn trưởng, kêu người đó đi ra ngoài.

    “Lâm Hô?” Phong gia chủ hai mắt màu đỏ, nhức đầu hỗn độn, “Nói, có phải mày hay không, có phải mày ngăn cản hay không.” Gã đã sớm cấu kết một người, chỉ cần tại hôm nay đem Hoa Nhiên đâm thủng một miệng vết thương nhỏ, cho dù là miệng vết thương nhỏ như thế nào, đều sẽ khiến cho vương chú ý, do đó kích thích huyết mạch trong cơ thể vương.

    “Tôi thấy ông yêu cầu lãnh tĩnh.” Lâm Hô nhìn chăm chú vào Phong gia chủ điên cuồng lại chật vật, thản nhiên nói.

    Từng người tuyển một địa phương cách đối phương xa nhất ngồi xuống, Lâm Hô đưa tay từ trong trữ tàng khí trực tiếp lấy ra một phần tư liệu, ném tới trên người Phong gia chủ.

    Nhìn nhìn Lâm Hô, Phong gia chủ cầm lấy tư liệu, càng xem tâm càng run rẩy, sắc mặt cũng không tốt, quanh thân cơ hồ có thể ngưng kết ra băng đến, “Những tài liệu này mày như thế nào tới.” Đây là cao đẳng ký thân tộc nhân mới có thể biết đến, như thế nào sẽ như vậy bị thú nhân biết?

    “Cho nên Phong Trạch Khiêm mới là ký thân tộc vương.” Lâm Hô thanh âm lạnh nhạt khiến Phong gia chủ tưởng muốn đánh hắn, “Hoa Nhiên là con trai ruột của ông, Phong Trạch Khiêm đâu?”

    Phong gia chủ gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Hô, đáy mắt nổi lên quang mang hủy diệt thế giới, “Mày như thế nào sẽ biết này đó?” Run run tài liệu trong tay, Phong gia chủ lại truy vấn lần nữa.

    Lâm Hô híp híp mắt, “Hoặc là nói, Phong Trạch Khiêm cùng Hoa Nhiên đều là con của ông, chỉ là Phong Trạch Khiêm là vương, Hoa Nhiên lại là tế phẩm tốt nhất.” Lâm Hô nhíu mày, xem ra hắn đoán đúng.

    Đưa tay ngăn lại lời của Phong gia chủ đang muốn rống giận, Lâm Hô nói tiếp: “Tại sao muốn bắt Mông Hiểu Dương?” Ký thân tộc vương giống như kiến chúa, căn bản là không cần giống cái hoặc là á thú.

    Phong gia chủ táo bạo nghe được vấn đề của Lâm Hô, đột nhiên bình tĩnh trở lại, khóe miệng gợi lên ý cười trào phúng, “Mày không phải cũng biết?”

    Lâm Hô không để ý tới gã, chính mình suy đoán nói: “Phải là muốn cho Hiểu Dương cùng thú nhân lai giống, không ngừng sinh con, sau đó khiến cho các con của ký thân tộc vương sinh ký thân đến trên người các con của Hiểu Dương sinh. Như vậy, ký thân tộc nhân có thể rất nhanh cắn nuốt linh hồn nhược tiểu của bọn nhỏ, do đó hoàn toàn ký thân, các ký thân tộc nhân cũng không cần lại lao lực tâm kế tìm kiếm ký thân thể, càng không cần cẩn thận từng li từng tí mà sống sót.” Lâm Hô càng nói ánh mắt càng trầm.

    Phong gia chủ lúc này đã hoàn toàn lãnh tĩnh, chờ Lâm Hô nói xong, vỗ tay mấy cái, “Thông minh, sờ thấu ý đồ của ta.” Đáng tiếc, này chỉ là một bộ phận.

    Lâm Hô không có nói thêm nữa, đứng dậy rời đi, hắn chỉ cần biết mục đích ký thân tộc nhân muốn bắt đi chính quân của hắn là đến nơi, những thứ khác, hắn không có hứng thú biết.

    Đáy mắt Phong gia chủ hiện lên một tia nghi hoặc, Lâm Hô như thế nào liền như vậy đi rồi?

    Đi tới cửa Lâm Hô dừng một chút, “Trưởng lão hội đã quyết định phán quyết ông lưu đày Bạch Nham Tinh, Phong Trạch Khiêm chung thân giam cầm tại Vạn Niên Hoa Viên.”

    Bạch Nham Tinh? Chung thân giam cầm? Phong gia chủ tựa như gió đâm vào hướng cửa vừa mới đóng, rống to: “Không có khả năng, các ngươi làm sao có thể bắt được Trạch Khiêm?” Gã vận dụng rất nhiều thủ đoạn, cam đoan Phong Trạch Khiêm có thể rất nhanh rời khỏi phòng thẩm vấn, thậm chí thoát đi Trung Ương Tinh, làm sao có thể bị bắt?

    Lâm Hô nghiêng đầu, “Hắn tự thú.” Nếu không gã cho là mình sẽ dễ dàng buông tha cái gọi là ký thân tộc vương như vậy sao, nhớ tới tối hôm qua khuôn mặt tiều tụy của Phong Trạch Khiêm, ánh mắt tro tàn, Lâm Hô nhíu nhíu mày.

    Lâm Hô đi vài bước, lại xoay người lộn trở lại, sau đó bật lên một đoạn video Phong Trạch Khiêm tự thú cho Phong gia chủ nhìn, “Muốn hay không truyền tống cho ông nhìn nhiều thêm mấy lần?” Đánh chủ ý chính quân cùng con trai của tôi, quyết không thể tha thứ dễ dàng.

    Phong gia chủ lập tức bạc đầu, gào thét biến thành phong báo, tại trong phòng thẩm vấn không ngừng va chạm cửa sổ, “Ông đây không tin, ta muốn đi tìm Trạch Khiêm.” Hắn tại sao có thể tự thú, hắn biết vì hắn, hy sinh bao nhiêu tộc nhân? Chỉ kém một bước, cuối cùng một bước, ký thân tộc nhân có thể có được tân nhất nhâm vương, không cần giống như chuột chạy qua đường trốn đông trốn tây.

    Lâm Hô lúc này là thật ly khai, không hề để ý tới Phong gia chủ điên cuồng phía sau, hắn yêu cầu đến hỏi một chút trưởng lão hội xử trí đối với Hoa Nhiên.

    “Cho nên trưởng lão hội phán quyết Hoa Nhiên vô tội, lại chung thân không được thoát ly quang não theo dõi sao?” Mông Hiểu Dương trừng lớn mắt, chép miệng, việc này thật sự là bách chuyển thiên hồi!

    Bất quá, cư nhiên muốn bắt ông đây đi làm heo giống, không thể tha thứ, Mông Hiểu Dương tức giận nghĩ.

    Xoa nắn mặt của y, “Không có việc gì.”

    Mông Hiểu Dương hừ hừ, sau đó bĩu môi, “Thật không nghĩ tới Phong Trạch Khiêm cư nhiên là ký thân tộc vương, bộ dáng của hắn, nhìn một chút cũng không giống á thú hoặc là giống cái!” Đột nhiên trừng lớn mắt, đậu xanh! Y đều quên cái bát quái này, mắt lấp lánh nhìn Lâm Hô, “Vậy Phong Trạch Khiêm về sau sẽ tự công tự thụ, sinh một đống trứng sao?”

    Hắc tuyến, “Hắn không có thức tỉnh huyết mạch ký thân tộc vương, như thế nào sẽ sinh.” Bất quá dưới đáy lòng, Lâm Hô cũng bị gợi lên một chút nghi hoặc, sau đó nghĩ lần tới khi nào thì đi Vạn Niên Hoa Viên hỏi một chút.

    Mông Hiểu Dương: “Như vậy!” Thật đáng tiếc!

    Chương 79: Kết thúc (Hoàn chính văn)

    Muốn hỏi gần đây chuyện gì hot nhất ở đế quốc, đương nhiên là đôi chị dâu – em chồng Mông Hiểu Dương cùng Lâm Cẩn.

    Về phần vì cái gì sự tình ký thân tộc nhân không phải hot nhất, kia đương nhiên là bị sở hữu thế gia liên thủ ngăn chặn, vẫn chưa truyền lưu đi ra ngoài, cho nên phổ thông dân chúng nên làm cái gì vẫn là làm cái gì.

    Mông Hiểu Dương cùng Lâm Cẩn sở dĩ hot như vậy, liền là bởi vì ca khúc y viết cho Tiểu Cẩn, có thanh danh của y hơn nữa bản thân Tiểu Cẩn, quả thực một lần là nổi tiếng.

    Phải biết, lập gia đình nửa năm liền mang thai Lâm Cẩn, nhân khí cũng không thấp hơn Mông Hiểu Dương, đặc biệt cậu sinh còn là á thú nhân.

    Nên thời điểm hai người liên thủ, tuyệt đối không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, mà dẫn phát hiệu ứng là phi thường ghê gớm. Biểu hiện ngay tại hiện giờ danh tự Mông Hiểu Dương cùng Lâm Cẩn đã truyền đến tinh cầu xa xôi, thậm chí chủng tộc khác cũng biết thú tộc xuất hiện hai giống cái xinh đẹp có thể sinh còn có tài hoa.

    “Vì cái gì muốn thêm ba chữ có thể sinh?” Mông Hiểu Dương bất mãn nhìn chằm chằm lời bình chiếm toàn bộ thế giới trên quang não.

    Lâm Cẩn bất minh sở dĩ nhìn y, “Cái này là lời khen ngợi tối cao đối với á thú hoặc là giống cái chúng ta.” Sau đó quay đầu tiếp tục nhìn lời bình, ôm mặt mắt lấp lánh.

    “Mình cư nhiên bị xếp vào trong danh sách có thể sinh? Thật hạnh phúc!” Phải biết, ở trong phần danh sách này có hơn ba mươi người, không một người là á thú nhân, hiện giờ cư nhiên lập tức trên đó có hai người, không oanh động mới là lạ.

    Mông Hiểu Dương đầu đầy hắc tuyến, trực tiếp tắt đi quang não, đậu xanh có thể sinh cư nhiên là lời khen ngợi tối cao, kia như thế nào không ban phát cho heo nái hoặc là gà mái?

    Lâm Cẩn gặp Mông Hiểu Dương đóng quang não, cũng không giận, mở ra quang não của mình tiếp tục đắc ý vui sướng nhìn.

    Đỡ trán, Mông Hiểu Dương không muốn cùng nguyên trụ dân thảo luận vấn đề sinh con, bởi vì vĩnh viễn tranh luận không lại. Nắm lên Trứng Lười nằm ở bên cạnh tiểu bảo bảo, Mông Hiểu Dương ôm nhóc đi hướng ban công, nơi đó không có náo nhiệt của ngày xưa.

    Lâm Hô tại sau khi kết thúc sự tình ký thân tộc nhân, mang theo hai tiểu thú nhân đi rừng rậm rèn luyện đi.

    Bất luận khoa học kỹ thuật cỡ nào phát đạt, thú nhân còn là yêu cầu học tập đi săn, đây là mọi người nhất định phải tuân thủ.

    Trứng Đại Trứng Hai đến tuổi, cũng là giống nhau, đối với cái này Mông Hiểu Dương cũng không nói thêm gì, đây là vì tốt cho bọn nhỏ, không phải sao!

    Bất quá Mông Hiểu Dương thật là có điểm không có thói quen, đặc biệt đứa bé Trứng Hai kia, thời điểm ở đây chê nhóc rất ồn ào, lúc này đi rồi, y lại trong lòng nhớ đến hoảng.

    “Kí chủ.” 9717 gọi một tiếng, “Ngắn ngủi thời gian mấy tháng, đẳng cấp của anh liền lên tới cấp A, nếu anh lúc này cho hấp thụ ánh sáng anh chính là Mao Trạch Tây, nói không chừng có thể lên tới cấp S, thậm chí rất cao.” Có thể nhanh như vậy lên tới cấp A, đây là ngay cả 9717 đều không nghĩ tới. Bất quá điều này cũng chứng minh rồi, lúc trước lựa chọn đúng, tại thế giới này, sinh con tài năng rất nhanh thăng cấp.

    “Phơi bày thân phận?” Cái này Mông Hiểu Dương cũng không phải không nghĩ quá, chỉ là, có hữu dụng hay không? Phải biết, fan của Mao Trạch Tây, cũng đều là fan của y, dù sao đọc tiểu thuyết văn học mạng, còn là á thú chiếm đa số.

    “Không sai, thừa dịp hiện tại cho hấp thụ ánh sáng, mới có thủ đoạn.” Nhạc sĩ viết lời hơn nữa tác gia, lại là á thú có mấy đứa con, không thể nghi ngờ là hoàn mỹ, không nói gia tăng bao nhiêu giá trị fan, nhưng là nhất định có thể làm cho không ít fan thăng cấp, trở thành fan cao cấp thậm chí cấp bậc tử trung.

    9717 đem ý tứ này đó đại khái nói một lần, Mông Hiểu Dương suy nghĩ một hồi thật đúng là, y chỉ nghĩ gia tăng fan, đều quên fan cũng là có đẳng cấp, hiện tại đọc tiểu thuyết fan phần lớn là trung cấp, nếu là cho hấp thụ ánh sáng y chính là Mao Trạch Tây, nhất định có thể thăng cấp.

    Bất quá? Mông Hiểu Dương do dự một chút, chuyện y là Mao Trạch Tây này vẫn luôn gạt Lâm Hô, kỳ thực cũng không phải cố ý muốn gạt, chỉ là vẫn luôn chưa nghĩ ra nói như thế nào, hiện tại cho hấp thụ ánh sáng, Lâm Hô trong lòng có thể có ý tưởng hay không.

    9717: “Vậy nói cho Lâm Hô!” Tôi xem hắn sớm đều đã biết.

    Cuối cùng, Mông Hiểu Dương trước phát rồi cái tin tức, thứ nhất là thăm dò, thứ hai đương nhiên là sợ bọn họ đang bắt dị thú hoặc là đang lúc chiến đấu, y đánh quang não đi qua, khiến cho Lâm Hô phân tâm vậy cũng sẽ không tốt.

    Đại khái qua hơn một giờ, quang não của Mông Hiểu Dương vang lên, là Lâm Hô, “Làm sao vậy?” Lâm Hô mang theo hai đứa con tại trên một cây đại thụ cao cỡ mười tầng lầu, hiển nhiên nơi này sẽ càng an toàn, cũng càng có thể tiếp nhận tin tức đến.

    “Không có việc gì…” Mông Hiểu Dương đứt quãng đem sự tình mình là Mao Trạch Tây nói cho Lâm Hô, kỳ quái chính là, Lâm Hô ở quang não một chỗ khác, cư nhiên không có bao nhiêu kinh ngạc.

    “Ừ, còn có đâu?” Liền cái này, hại hắn kích động vô ích một hồi, còn tưởng rằng muốn nói cho hắn cái bí mật lớn nhất kia đâu!

    Còn có? Còn có cái gì? Mông Hiểu Dương mơ hồ chớp mắt mấy cái, “Không có, liền cái này.” Này này này! Lão tử là Mao Trạch Tây ôi chao, tiểu nhãn thần thất vọng của anh kia là xảy ra chuyện gì?

    Lau lau mặt, cười nói: “Không nghĩ tới chính quân của anh còn là Mao Đại Đại ngàn vạn người yêu thích, anh cũng thực sùng bái, đặc biệt những mưu kế.” Câu đằng sau kia kỳ thực cũng không có tâng bốc nhiều lắm, đối với rất nhiều kế sách trong văn của Mao Trạch Tây, hắn cũng là rất sùng bái.

    Chỉ là tại sau khi biết Mông Hiểu Dương chính là Mao Trạch Tây, Lâm Hô mà bắt đầu hoài nghi người này tuyệt đối không có ý tưởng hay như vậy, cho nên, đáy lòng hắn ẩn ẩn hiểu được, này đó hẳn không phải là Mông Hiểu Dương nghĩ được mà viết ra.

    Tươi cười vui vẻ của Mông Hiểu Dương ngưng kết tại trên mặt của y, rồi lại lập tức vui vẻ khoe khoang, tuy rằng đều không phải của y, nhưng mà là y vất vả viết tới được không?

    Sau khi trao đổi cùng Lâm Hô xong, Mông Hiểu Dương cũng liền không còn rối rắm gì nữa, đầu tiên là tại hồi phục lời bình thì lộ ra chính mình bởi vì chăm con cho nên không thể viết văn, chờ độc giả hỏi, lại hồi phục bởi vì con cái nhiều lắm, rất nháo.

    Vừa nói ra lời này, quả nhiên có rất nhiều người hỏi, cái từ con cái nhiều lắm này cơ hồ có rất ít người dùng, nhà ai không một hay nhiều nhất hai đứa, chỗ nào dùng được đến chữ nhiều.

    Liền hiện tại, có thể sử dụng đến cái chữ ‘Nhiều’ này, cũng chính là Lâm gia Thiếu phu nhân, kia xác thực tính nhiều, chính là tại Trung Quốc cổ đại, có năm người nhất mẫu đồng bào, cũng không tính thiếu.

    Tự nhiên, rất nhiều người bắt đầu phỏng đoán thân phận của Mông Hiểu Dương, chỉ là còn có chút không dám khẳng định, sau đó bài danh đệ nhất bảng fan – Lưu Ly, thăm dò đánh ra hai chữ ‘Chị dâu’, mới để cho nhà lầu rất nhanh tăng cao kia hoãn hoãn.

    Mao Trạch Tây: “Tiểu Cẩn?”

    Lưu Ly: “Thật là chị dâu a?” Lâm Cẩn nhịn không được ở trong lòng nói câu đậu xanh.

    Mao Trạch Tây: “Tiểu Cẩn ngươi cư nhiên là Lưu Ly?”

    Lưu Ly: “Chị dâu ngươi còn cư nhiên là Mao Đại Đại đâu!”

    Lưu Ly: “Không được, em hiện tại liền qua đó.” Mấy chữ này đánh xong, hình avatar Lưu Ly liền ám xuống dưới.

    Mông Hiểu Dương: Đậu xanh! Vội vã như vậy, không biết trong quang não có thể trực tiếp gặp mặt sao?

    Sau đó y cũng đành phải rời khỏi quang não, một hồi Lâm Cẩn lại đây nhất định phải làm ầm ĩ một phen, đáng tiếc Lâm Cẩn đến đây không làm ầm ĩ bao lâu, mạng tinh tế văn học lại thật sự làm ầm ĩ.

    Mao Đại Đại là Mông Thần, còn có so tin tức này càng có tính bạo tạc sao? Mọi người vẫn luôn cho rằng Mao Đại Đại là một người tràn ngập nhân sinh lịch duyệt, ít nhất trung niên á thú, lại tử đều không nghĩ tới cư nhiên chính là Mông Thần.

    Tin tức này không riêng gì trên quang não, chính là trong toàn bộ tinh tế, tốc độ lan tràn cũng lấy vận tốc ánh sáng phóng đi, nháy mắt, Mông Hiểu Dương lại lần nữa trở thành đầu đề tân văn, đồng thời liên hoàn truyền phát tin.

    Cũng không ngoài sở liệu của 9717, giá trị thành tựu của Mông Hiểu Dương nháy mắt đột phá cấp A bước vào đến cấp bậc S.

    9717: “Kí chủ, anh cư nhiên thật sự đột phá đến cấp S.” Nó thành niên, cư nhiên nhanh như vậy liền thành niên.

    9717 có chút không dám tin ở đó chuyển vòng vòng, thiếu chút nữa chuyển đến làm cho Mông Hiểu Dương hôn mê, bất quá chuyện 9717 rốt cuộc thành niên này, Mông Hiểu Dương còn là rất vui vẻ, này đại biểu cho, y có thể chính thức trở thành chủ nhân hệ thống, làm chủ nhân sinh của chính mình.

    “Kí chủ, tôi cư nhiên thật sự thành niên.” 9717 nhảy vài cái, đột nhiên toàn thân bắt đầu co rút run rẩy, thậm chí nguyên bản con người thực thể lập tức trở thành hư ảo.

    “9717? Xảy ra chuyện gì?” Mông Hiểu Dương có chút khẩn trương tiến lên, tưởng muốn bắt được tay 9717, đáng tiếc lại nắm vào khoảng không, 9717 giống như là lúc ban đầu xuất hiện khi đó, liền là một cái hình chiếu.

    “Tôi… Tôi… Không biết…” 9717 khuôn mặt cương ngạnh, gian nan phun ra một câu, hiện tại thế nhưng ngay cả biểu tình đều không làm được.

    “A…” 9717 kêu một tiếng thất thanh, tại trong ánh mắt bối rối của Mông Hiểu Dương biến mất không thấy.

    Tại sao có thể như vậy? Không phải y đẳng cấp càng cao, 9717 liền càng lợi hại, về sau thậm chí có thể đi ra ngoài sinh hoạt giống như người bình thường sao? Mông Hiểu Dương thất thần nhìn địa phương 9717 biến mất, như thế nào đều liên lạc không được nó, tưởng muốn mở ra hệ thống, cư nhiên là màn hình đen.

    Qua một hồi lâu, trên màn hình đen hệ thống mới cho thấy một câu, “Hệ thống đang thăng cấp, thỉnh kí chủ kiên nhẫn chờ đợi.” Mông Hiểu Dương đen mặt, hồi lâu, mới nghẹn xuất đến hai chữ đậu xanh.

    … …

    “Đã ba tháng!” Vỏ Trứng nằm ở trên đầu gối Mông Hiểu Dương, chu cái miệng nhỏ nhắn.

    Xoa nắn khuôn mặt nhỏ bé bụ bẫm của nhóc, Mông Hiểu Dương biết nhóc là đang nói Lâm Hô cùng bọn tiểu thú nhân ba tháng vẫn chưa trở lại, “Phụ thân con lại mấy ngày nữa sẽ trở lại.” Bởi vì mùa khô muốn tới, dị thú từ từ giảm bớt, lại ngốc đi xuống cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

    Kỳ thực không nói hai tiểu á thú, chính là Mông Hiểu Dương cùng Trứng Lười đều có chút nhớ Lâm Hô còn có bọn tiểu thú nhân.

    Trứng Lười: Đã lâu không bị người sử dụng bạo lực, cảm giác cũng không thể khoái trá chơi đùa.

    Mới nhắc tới đâu, ngày thứ hai khi Mông Hiểu Dương tỉnh lại, liền nhìn đến Lâm Hô ở bên giường, “Anh tại sao trở về? Như thế nào cũng chưa nói cho em biết?” Không phải nói còn có vài ngày.

    “Không có sự tình gì, sẽ trở lại.” Còn có, anh nhớ em. Lâm Hô cúi đầu hôn Mông Hiểu Dương.

    Một nụ hôn chấm dứt, Mông Hiểu Dương thở dốc trừng mắt nhìn Lâm Hô, đáng ghét, không thấy được hai tiểu á thú ở trong phòng sao?

    Nhìn lại, quả nhiên hai tiểu á thú đang tò mò nhìn bọn họ, Trứng Cuộn hoàn hảo, cắn ngón tay mơ mơ màng màng, Vỏ Trứng đã có thể không giống, đứa bé này trong đôi mắt to rõ ràng mang theo tò mò, thậm chí bộ dáng nóng lòng muốn thử.

    Một bàn tay đẩy ra Lâm Hô, đi qua đem hai tiểu á thú thu thập sạch sẽ, sau đó kêu Lâm Hô ôm trở về tiểu phòng ở của chính bọn nhỏ.

    Đậu xanh! Ăn thuốc tránh thai là có đại giới, Mông Hiểu Dương tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng là mỗi đêm mỗi đêm thật sự rất khó nhịn! Hiện tại Lâm Hô trở về, lại tại bên người, lại nghẹn đi xuống, ruộng đất màu mỡ liền muốn biến khô cằn mà.

    Hài hòa thổi qua…

    Hơn nửa đêm khuya khoắt, Mông Hiểu Dương mới mở ánh mắt sưng đỏ, nhìn đến Lâm Hô ở bên cạnh, thật sự rất tưởng một cước đá đi qua, thế nhưng thân thể không cho phép, đậu xanh đều nói không muốn không muốn, cư nhiên còn đặc biệt sao vẫn luôn làm.

    “Tỉnh.” Hôm nay Hiểu Dương thật nhiệt tình, Lâm Hô hồi vị, “Có đói bụng không?”

    Lâm Hô quan tâm khiến cho Mông Hiểu Dương tâm tình tốt hơn rất nhiều, được rồi, lần này là y tự tìm, bất quá, y tổng cảm thấy quên mất tin tức gì rất trọng yếu.

    Một tháng sau, Mông Hiểu Dương ôm bụng khóc lóc thảm thiết, y rốt cuộc nghĩ tới, 9717 từng nói qua cái loại thuốc tránh thai này còn có một loại đặc sắc, chính là khi người sử dụng thời gian dài tưởng muốn mà không chiếm được thỏa mãn thì, vừa vặn cùng ái nhân tâm ý tương thông cùng một chỗ làm mấy phát, cũng là sẽ mang thai.

    Mông Hiểu Dương: Ông đây không cần mang thai, còn có, hệ thống cậu mau khởi động, tôi không bao giờ ghét bỏ cậu là hố hàng. Ông đây không cần làm gà mái nha đậu xanh!

    Cục cục tác…

    Thuộc truyện: Trọng sinh vị lai chi sinh bao tử