Home Đam Mỹ Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 36: Chủy thủ

    Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 36: Chủy thủ

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

    Edit: Dĩm Dĩm

    ◇♥◇

    Mặc Sĩ Phong cũng không phải một người cứng nhắc, cũng không cho rằng Kỳ Lân phải dựa vào thú nhân, không cho phép đối phương cùng những người khác tiếp cận. Chỉ là hắn vẫn có chút lo lắng, tiểu vương hậu giống như càng thích internet hơn. Bởi vậy, lúc này sau khi Dung An ra khỏi kho giả thuyết, thì tiến lên ôm eo đối phương.

    Hai người không ở trong phòng lâu lắm, rất nhanh liền xuống lầu. Đại đế đính hôn không có khả năng chỉ tùy tiện chuẩn bị một chút, Dung gia cũng không có khả năng để Kỳ Lân nhà mình tùy tùy tiện tiện liền cùng người khác đính hôn, mọi thứ đều phải chuẩn bị.

    Làm một người thương nhân thành công, Dung Duệ đề cập nhiều ngành sản xuất, lần này cố ý vì tiểu đường đệ chuẩn bị lễ vật đính hôn.

    “Lần sau chuẩn bị của hồi môn cho em!” Dung Duệ đã lén lút muốn nghĩ chuẩn bị của hồi môn cho tiểu đường đệ là dạng gì mới đủ long trọng, nhất định không thể để đại đế coi khinh Dung gia.

    Dung Duệ cũng không cam tâm cứ như vậy để tiểu đường đệ dọn vào hoàng cung, trước kia Dung gia không có giống cái, cũng không có Kỳ Lân, hắn bị mỗ phụ bọn họ giả dạng thành giống cái, cực kỳ khó chịu. Hiện giờ thật vất vả có Kỳ Lân, còn chưa xem được bao lâu, lại phải đưa tiểu Kỳ Lân đến địa bàn người khác. Ngẫm lại, Dung Duệ khó chịu, đường huynh đệ khác cũng không vui gì.

    Một chủy thủ sắc bén xuất hiện trước mặt Dung An, Dung An ngẩng đầu, phát hiện đứng ở đối diện chính là Dung Uyên.

    “Có thể đâm hắn!” Dung Uyên mắt lạnh liếc liếc nhìn Mặc Sĩ Phong một cái, “Hắn không dám động thủ với em.”

    Dung An yên lặng tiếp nhận chủy thủ, muốn đưa tay đụng vào, lại bị ngăn cản.

    “Đây là dùng tài liệu đặc thù chế thành, cực kỳ sắc bén,” Dung Uyên ngăn cản Dung An, “Đủ để tổn thương thú nhân.”

    “Cám ơn.” Cùng bảo kiếm chém sắt như chém bùn ở hiện đại giống nhau, Dung An quyết định nhất định sẽ bảo quản thanh chủy thủ trân quý này, có lẽ về sau có tác dụng lớn, chỉ là ‘hắn’ mà Dung Uyên nói là ai?

    “Đại đế da dày, cũng rắn chắc.” Dung Uyên giải thích.

    Bởi vậy, này là thứ để đối phó đại đế đi, Dung An hiểu ra.

    Mặc Sĩ Phong nhìn thấy Dung Uyên đưa cho Dung An lễ vật như vậy, không có cảm thấy không cao hứng, chỉ nghĩ lỡ Dung An không cẩn thận làm em ấy bị thương thì làm sao bây giờ? Bất quá chủy thủ mang theo trên người cũng có thể phòng thân, Mặc Sĩ Phong không ngăn cản.

    Làm đại đường ca, Dung Khải không có khả năng không tặng lễ vật cho Dung An, mở ra quang não đánh cho Dung An một số tiền, “Điểm trực tiếp.”

    Đúng là đủ trực tiếp, Dung An nhìn mấy số 0 phía sau, không khỏi cảm thán đại đường ca quả thật có tiền.

    Đã đưa xong lễ vật, Dung Duệ cảm thấy khó chịu, rõ ràng mình mới là thương nhân, càng có nhiều điểm thông dụng, sao mình lại không nghĩ đến việc trực tiếp đưa điểm thông dụng cho tiểu đường đệ, đại ca luôn thích chọc đến chỗ đau của hắn như thế.

    Dung An không cự tuyệt, thật ra trong lòng cũng rất vui sướng, đi vào thế giới thú nhân lâu như vậy, Dung An cũng biết thú nhân đều khẳng khái, cũng khá thẳng thắn, không có loanh quanh lòng vòng nhiều.

    Nhìn đi, hiện tại còn không có một cái tình địch nào, người toàn tinh hệ chắc là đều cho rằng cậu với đại đế ở bên nhau, rất hài hòa.

    Dung An quay đầu nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, “Nếu không em đem hắn đáp lễ cho các anh?”

    Bị trở thành đáp lễ, Mặc Sĩ Phong liếc mắt quét qua vài vị đường huynh đệ Dung gia, một đám này đều thích ở trước mặt tiểu vương hậu xum xoe, thích đưa lễ vật.

    “Đừng,” Dung Duệ huýt sáo, “Đại đế không thể giúp bọn anh làm việc, ngược lại bọn anh còn phải giúp hắn làm việc, lại cho không em.”

    “Còn cho không.” Dung An nỉ non, ai là người bị cho không kia!

    Hôm nay cũng không phải ngày đính hôn, nhưng người Dung gia ở Đế Tinh cơ bản đều đến đông đủ, ở tinh cầu phụ cận cũng đều đã trở lại, trừ bỏ những người có nhiệm vụ thì không trở lại.

    Nhìn thấy không ít gương mặt xa lạ ở phòng khách, Dung An cảm thấy gian nan hết sức, đây là khảo nghiệm cậu đi, chắc chắn là khảo nghiệm cậu, gia tộc quá lớn, người quá nhiều, đây cũng là một vấn đề. Dung An phát hiện huynh trưởng cùng phụ cùng mẫu của cậu không có trở về, ngó trái ngó phải cũng chưa nhìn thấy.

    “Đang ở ngoài chấp hành nhiệm vụ,” Dung Khải biết Dung An đang tìm kiếm ai, một đứa con trai khác của Dung nhị thiếu, “Không thể tham gia lễ đính hôn của em.”

    “Cái này cũng không có gì, không phải còn có bọn anh sao?” Dung Duệ cười khẽ, vừa lúc thiếu một gia hỏa theo chân bọn họ tranh vị trí, “Ngày mai nhất định đưa em hảo hảo đến hoàng cung.”

    Dung An cạn lời, mình hình như không có nói gì đến hoàng cung.

    Dung nhị phu nhân hiện giờ tuy rằng không có quản Dung An nhiều, nhưng vẫn lôi kéo Dung An qua một bên, dặn dò Dung An về sau hảo hảo mà đi theo đại đế, không được chọc phiền toái, lời vừa ra khỏi miệng, lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, thế giới này không có người nào nói Kỳ Lân chọc phiền toái.

    Trong sân, Mặc Sĩ Phong cùng Dung Khải đi trên đường nhỏ uốn lượn, đây cũng không phải lần đầu tiên bọn họ đi trên đường này.

    “Dung An còn nhỏ,” Dung Khải nghĩ đến lúc trước hai người bọn họ còn đoán xem ai sẽ tìm được bạn lữ trước, không nghĩ tới đại đế nhanh như vậy liền tìm được, còn là tiểu đường đệ của mình. Tuy rằng điểm này làm người không quá thoải mái, nhưng đối phương không phải còn phải chờ tiểu đường đệ lớn lên sao, “Còn có rất nhiều chuyện không hiểu.”

    Một đoạn thời gian này, Dung Khải phát hiện Dung An đối với bên ngoài nhận thức không đủ, cái này có lẽ có quan hệ với việc phu thê Dung nhị thiếu dạy dỗ Dung An, hai phu phu cũng chưa nghĩ đến phải dạy Dung An cái gì, chỉ nghĩ thú nhân quăng ngã quăng ngã cũng sẽ trưởng thành, bọn họ lại không nghĩ rằng Dung An không phải thú nhân. Hiện giờ, bọn họ đều đã biết Dung An là Kỳ Lân, nhưng nhận thức của Dung An tựa hồ còn ở vào giai đoạn được xem thành thú nhân.

    “Đúng là ngây ngô,” Mặc Sĩ Phong không để bụng, không hiểu thì không hiểu, chẳng lẽ còn có người dám làm chuyện bất lợi với tiểu vương hậu của mình, “Các ngươi không cần lo lắng, hoàng cung đều là của em ấy. Ai, kỳ thật ta cũng là của em ấy.”

    “Nó hiện tại cũng không biết tầm quan trọng của bạn lữ mệnh định, chỉ biết là bởi vì điểm này, nó cần phải cùng ngài ở bên nhau,” Dung Khải nhắc nhở Mặc Sĩ Phong, “Cũng đừng đem ‘hết thảy vì tinh hệ’ lấy ra nói, người nói vô tình, người nghe cố ý.”

    “Yên tâm,” Mặc Sĩ Phong biết Dung Khải lo lắng cái gì, sợ Dung An cho rằng mình là vì tinh hệ mới cùng đối phương ở bên nhau, “Dung Khải, ngươi trước kia cũng không phải người thích lải nhải.”

    “Đó là Dung An.” Tiểu đường đệ của mình, Kỳ Lân duy nhất của Dung gia, Dung Khải không lo lắng không được, thật muốn đem tiểu đường đệ giữ ở bên người dưỡng một thời gian, dạy bảo thêm cho tiểu đường đệ.

    Dung gia bổn gia dòng chính chỉ có một Kỳ Lân là Dung An, nhưng thật ra ở chi thứ có giống cái, cũng có á thú nhân.

    Lúc này, Dung An cùng Mặc Sĩ Phong chuẩn bị đính hôn, không có mở đại yến, nhưng mời đến đều là thân thích gần một chút, trên cơ bản cũng coi như là người bên trong Dung gia.

    Một tiểu giống cái bước đến trước mặt Dung An, ngạo khí mà ngẩng đầu, “Cậu sẽ đem đại đế nhường cho tôi?”

    Dung An nguyên bản còn nghĩ sao không có tình địch, không nghĩ một lát sau thì nghe được một giống cái nói với mình lời này, “Nếu cậu có thể, vậy đi!”

    Sắc mặt vị tiểu giống cái kia lập tức trở nên không tốt, y chính là biết không thể mới nói như vậy, vì cái gì đại đế nhất định phải cưới bạn lữ mệnh định, vì cái gì còn có quan hệ với tinh hệ, vì cái gì lại không phải y?

    Người bên cạnh sau khi nghe được đối thoại của Dung An với tiểu giống cái, vội kéo tiểu giống cái ra. Người trưởng thành như bọn họ tất nhiên biết rõ đại đế chỉ có thể cùng bạn lữ mệnh định của đại đế ở bên nhau, những người khác có nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì. Còn có Phệ Thiên Mãng đều cực kỳ thích bạn lữ mệnh định, nhưng bạn lữ mệnh định này không nhất định sẽ thích Phệ Thiên Mãng, đã từng xuất hiện qua việc giống cái bị bắt gả cho Phệ Thiên Mãng, cuối cùng buồn bực mà chết.

    Tới người Dung gia cũng không biết Dung An rốt cuộc có thích đại đế hay không, bọn họ chỉ biết Dung An phải cùng đại đế ở bên nhau.

    Nhìn thấy người nọ nhanh chóng đem tiểu giống cái kéo ra, Dung An có chút buồn bực, mình cũng sẽ không làm cái gì nha.

    Vào ban đêm, khi Dung An đi ở sân góc, trùng hợp nghe được đối thoại của một vị giống cái cùng á thú nhân.

    “Kỳ thật gả cho đại đế cũng không được hạnh phúc, đại đế là Phệ Thiên Mãng, bạn lữ mệnh định phải gả cho hắn,” Giống cái nhìn trái nhìn phải một cái, “Tôi nghe nói a, đã từng có người…… Dù sao không nhất định tốt là được rồi.”

    “Như vậy Dung An là bị bắt cùng đại đế đính hôn?” Á thú nhân nghi hoặc, “Đại đế lớn lên thực không tồi, cậu ta thấy thế nào lại không yêu thượng đại đế?”

    “Còn không phải là chuyện không thể nói giữa Phệ Thiên Mãng với bạn lữ mệnh định sao,” Giống cái hừ nhẹ, “Tuy rằng cơ bản mọi người cũng chưa đi chú ý phương diện này, nhưng là khi tôi ở thư viện có nhìn thấy một quyển sách nói như vậy, đã từng có một giống cái đều đã có trượng phu, còn bị Phệ Thiên Mãng theo dõi, sau đó lại……”

    Dung An vãnh tai, hai người kia rốt cuộc đang nói cái quỷ gì, nhất định phải đến nghe một chút.

    Còn chưa chờ giống cái kia nói xong, liền có người hướng bên này đi tới, bởi vậy, hai vị kia cũng vội vàng rời đi.

    Đợi người đi rồi, Dung An lúc này mới đi ra, hai vị này nhất định là chi thứ Dung gia, tổ phụ cũng lưu vài người ở trong nhà.

    Giữa Phệ Thiên Mãng với bạn lữ mệnh định rốt cuộc có cái gì? Dung An nghi hoặc, giống như có rất nhiều thứ bát quái.

    “An,” Mặc Sĩ Phong đi đến sau lưng Dung An, giúp Dung An phủ thêm một kiện quần áo, “Buổi tối, có chút lạnh.”

    Dư quang khóe mắt của Mặc Sĩ Phong liếc về hướng hai người kia rời đi, thế giới này luôn có người lắm miệng như vậy. Phệ Thiên Mãng chưa bao giờ muốn giấu diếm những chuyện đó, bởi vậy, thư viện thật sự có tư liệu liên quan đến phương diện này. Chỉ là xuất phát từ sự kính trọng với tộc Phệ Thiên Mãng, có rất ít người lấy những việc này ra nói chuyện, cơ bản đều yên lặng để ở Địa Tạng trong lòng.

    Sang năm là đính hôn, Mặc Sĩ Phong không muốn Dung An ở thời điểm này nghe được những lời không dễ nghe đó, cũng may mắn Dung An hiện tại không có thích thú nhân, việc này cũng dễ làm hơn rất nhiều.

    Dung An ngẩng đầu nhìn hướng không trung, hôm nay độ ấm không thấp, “Nên trở về nghỉ ngơi.”

    Mơ hồ cảm giác được hai người kia rời đi là vì Mặc Sĩ Phong xuất hiện, Dung An không so đo, có lẽ Mặc Sĩ Phong chỉ là đơn thuần mà tới tìm mình, mà đi đường tất nhiên sẽ phát ra thanh âm, bị phát hiện cũng bình thường.

    “Đêm nay cùng nhau nằm chung giường đi.” Mặc Sĩ Phong vươn tay, lại muốn ôm eo Dung An.

    Dung An thân hình chợt lóe, không để Mặc Sĩ Phong ôm eo mình, “Không bằng trực tiếp đưa giỏ tre, đem tôi treo ở trên tường!”

    “Nào dám a,” Mặc Sĩ Phong cũng không dám làm như vậy, vạn nhất tiểu Kỳ Lân trở mình, không cẩn thận ngã xuống, hình ảnh kia quá tàn khốc, không đành lòng xem, “Chính là sô pha có chút nhỏ, dễ bị cộm.”

    “Biến thành tiểu Phệ Thiên Mãng, việc này liền không thành vấn đề.” Dung An xem thường, mình đã xem qua đối phương biến thành con rắn nhỏ mê người rồi nha.

    Mặc Sĩ Phong tâm tắc, hối hận, sớm biết vậy lúc trước không nên thu nhỏ, hiện tại có phải sẽ có cớ hợp lý bò lên giường tiểu vương hậu hay không? Bất quá không quan hệ, chờ sau khi đối phương ngủ, lại có thể bò lên.

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân