Home Đam Mỹ Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 38: Tay để ở chỗ nào đó?

    Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân – Chương 38: Tay để ở chỗ nào đó?

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

    Edit: Dĩm Dĩm

    ◇♥◇

    Người bên trong cửa hàng không nhiều lắm, trừ Dung An với Magar, thì không có khách hay nhân viên bán hàng khác, mọi hoạt động đều chọn dùng hệ thống.

    Là một người ngoại tinh, Magar đối với việc Dung An nói không tỏ ý kiến, hắn xác thật đang ở trong lĩnh vực vũ trụ của thú nhân.

    “Nói thật, cậu có phải cũng là người ngoại tinh hay không?” Magar đột nhiên có nghi hoặc này, “Nghe nói người ngoại tinh cũng có thể biến thân, ngụy trang thành thú nhân, nhưng việc này rất nhanh sẽ lòi đuôi, chủng tộc khác nhau thì cấu tạo thân thể không giống nhau, cho dù đồ ăn cũng không sai biệt lắm.”

    Dung An khóe miệng giật giật, đề tài chuyển biến thật nhanh, “Anh có thể xem tôi là người ngoại tinh.”

    Có bản lĩnh thì đi tố giác mình a, cũng phải có người chịu tin, Dung An không cho rằng những người đó sẽ xem mình thành người ngoại tinh.

    “Xem ra cậu thật sự là thú nhân,” Magar gật đầu, “Bằng không cậu không có khả năng nói như vậy.”

    Vì sao lại cảm thấy cách nói này có điểm ấu trĩ, Dung An không còn gì để nói, cũng không tính toán tiếp tục cái đề tài này.

    Nhưng Magar cũng không có buông tha Dung An nhanh như vậy, sau đó lại hỏi đối phương đại đế là người thế nào, cảm giác của thú nhân bọn họ đối với đại đế như thế nào, bọn họ có nghĩ tới muốn đổi một đại đế không? Hiện tại chính là tinh tế dân chủ xã hội. Cho dù có phân chia quý tộc, bình dân, nhưng bọn họ vẫn có thể có lựa chọn của chính mình.

    Linh hồn địa cầu Dung An tỏ vẻ mình xác thật không hiểu biết thú nhân nghĩ thế nào, nhưng chắc không có ngốc đến nông nỗi tùy tiện nghi ngờ người ta. Huống chi thú nhân phồn vinh phát đạt như thế, cũng không có phát sinh chuyện lật đổ xã hội phong kiến gì, bọn họ đều rất tự nhiên mà quá độ đến đây. Một chủng tộc cường đại của tinh hệ tất nhiên có nhân tố độc đáo, có lẽ đây là một chút trong đó, bởi vậy, Dung An cũng không cho rằng việc này có gì không đúng.

    Thú nhân cùng người địa cầu không giống nhau, tự nhiên cũng không giống với người ngoại tinh.

    Dung An không trả lời Magar, mà chỉ ngồi ở một bên đọc sách, nhiều lắm là ngẫu nhiên gật đầu hoặc lắc đầu.

    Thấy vậy, Magar không vui, thật vất vả mới tìm được một thú nhân nhìn qua dễ nói chuyện, kết quả thú nhân này còn một bộ anh nói cái gì thì chính là cái đó, muốn bao nhiêu bực thì có bấy nhiêu bực.

    “Không thể nhiều lời hơn hai câu sao?” Magar nhịn không được nói, “Thú nhân đệ đệ.”

    “Cái gì đệ đệ?” Bạch Lão Đầu vừa mới từ bên ngoài trở về liền nhìn thấy Magar ghé vào trước Mặt Hệ Thống nói này nói nọ lung tung rối loạn, cực kỳ không vui, “Cậu là người ngoại tinh đi, nếu là người ngoại tinh, vậy không nên ở trước mặt thú nhân làm loạn, thú nhân cũng không có khả năng sinh con cho các cậu, giống cái thì càng không thể ở chung với các cậu.”

    Bạch Lão Đầu bỗng nhiên nghĩ đến chuyện lưu hành gần đây đến từ ngôi sao xx, người ngoại tinh nào đó chạy đến thú nhân bên này muốn dụ dỗ tiểu bằng hữu, cái này sao lại có thể. Làm trưởng bối chính nghĩa đầy mình, Bạch Lão Đầu cho rằng mình rất cần thiết nhắc nhở Mặt Hệ Thống, “Mặt Hệ Thống, đừng nhìn hiện tại mọi người không biết cậu là ai, cứ tìm đầu não tra một cái, không phải cái gì cũng đã biết sao.”

    Mỗi lần nghe được Bạch Lão Đầu nói lời này, Dung An lại hắc tuyến, mặt hệ thống thì mặt hệ thống, sẽ biết thì sẽ biết, cũng không cần thiết uy hiếp mình, nói tra, hiện tại cũng chưa có đi tra.

    “Mặt Hệ Thống?” Magar vẫn luôn biết người trước mắt mang một gương mặt hệ thống, lại không nghĩ tới phải xưng hô với đối phương như thế nào, kỳ thật cái cách xưng hô Mặt Hệ Thống này cũng không tồi.

    “Cậu nói tiếng thú nhân cũng khá tốt,” Lúc trước không phải còn nói lắp sao, hiện tại lại không nói lắp, người ngoại tinh học ngôn ngữ thật nhanh, Dung An nghĩ đến lúc trước khi mình học tiếng thú nhân rất gian nan, cũng may là thai xuyên, bằng không nhất định chết thẳng cẳng, ở đây so với tiếng địa cầu ngữ có khác biệt rất lớn, “Không giống như người mới học.”

    “Người ở tinh hệ chúng ta thiên phú ngôn ngữ đều rất tốt.” Magar kiêu ngạo.

    “Tốt cái gì mà tốt, thú nhân không phải cũng vậy à?” Bạch Lão Đầu gõ đầu Dung An một cái, cũng gõ Magar một cái, đừng tưởng rằng đối phương là người ngoại tinh, thì mình không dám động thủ, đến trong tiệm của mình, vậy phải nghe mình nói.

    Bị gõ đầu, Dung An bình tĩnh đưa tay xoa xoa, mà một bên Magar hơi khiếp sợ nhìn Bạch Lão Đầu, lão nhân này cũng dám tùy ý gõ mình, “Ông gọi là gì?”

    “Tính toán báo thù?” Bạch Lão Đầu khinh thường, “Cậu là người ngoại tinh!”

    Magar câm nín, hắn nghĩ tới đại đế tinh hệ Mặc Sĩ Phong, cả tộc người bọn họ đều thích như thế sao? Lại nhìn về phía Mặt Hệ Thống, vẫn là Mặt Hệ Thống này tương đối tốt, không giống lão nhân không nói lễ phép kia, sao có tùy tiện gõ đầu người ta như vậy, đầu người ngoại tinh cũng không thể tùy tiện gõ được chứ.

    “Sớm về nghỉ ngơi đi,” Dung An ho nhẹ, “Internet vũ trụ chắc cũng không phải rất ổn.”

    “Khá tốt, cơ bản không tồn tại tình huống rớt tuyến,” Magar phảng phất không có ra ý của Mặt Hệ Thống, hắn chính là muốn ngốc ở trong tiệm, chính là muốn cùng Bạch Lão Đầu mắt to trừng mắt nhỏ.

    “Như vậy sao, như vậy tôi offline!” Các vị đều không hạ tuyến, vậy tôi đây hạ tuyến cũng có thể đi, Dung An tỏ vẻ đến đây cũng đủ rồi, mình cũng chỉ lên mạng là có thể gặp được người ngoại tinh, mà người ngoại tinh này mạch não hiển nhiên không cùng một tuyến với mình.

    Vì thế Magar với Bạch Lão Đầu liền nhìn thấy Mặt Hệ Thống offline tại chỗ, nháy mắt biến mất.

    “Cậu chính là cái gì cái gì vương tử đi?” Bạch Lão Đầu liếc Magar, cầm lấy một quả linh quả đưa cho Magar.

    “Cám ơn.” Magar tiếp nhận linh quả.

    “Không cần cảm tạ, linh quả trên internet không có tác dụng, lại không cần đưa ở hiện thực cho cậu.” Bạch Lão Đầu bình tĩnh.

    Magar vốn tưởng rằng Bạch Lão Đầu muốn đưa linh quả hiện thực cho mình, hiện tại cho giả thuyết, đến lúc đó lại gửi qua bưu điện, cố tình đối phương chỉ là cho trên giả thuyết, không thể mang theo ra ngoài.

    “Ông biết thân phận của ta?” Magar nhíu mày.

    “Nếu người ngoại tinh lớn như vậy lại hào phóng mà xuất hiện ở trong tiệm lão nhân ta, nếu ta còn không biết, ta đây có phải nên nhảy vào vũ trụ, biến thành cương thi già hay không?” Bạch Lão Đầu lạnh giọng, “Mặt Hệ Thống cũng chỉ là một tiểu học đồ, cậu cùng cậu ta quan hệ có tốt, cũng không thể đạt được linh quả trong hiện thực.”

    “Tất nhiên,” Magar gật đầu, hắn tự nhiên biết thu phục tiểu học đồ không nhất định là có thể đạt được linh quả, “Nhưng hắn không phải thú nhân bình thường, nhất định rất lợi hại.”

    “Chẳng lẽ các cậu cho rằng cùng đại đế liên hôn không thành, là có thể muốn thú nhân chúng ta gả đến tinh cầu các cậu? Thú nhân không thể sinh con, trừ phi làm phẫu thuật biến thành á thú nhân, nhưng cậu ta không có khả năng!” Bạch Lão Đầu châm chọc, thú nhân đại gia tộc trên cơ bản không tồn tại tình huống làm phẫu thuật biến thành á thú nhân.

    “Này chỉ là hiểu lầm,” Magar chưa từng giải thích nhiều, chỉ là nhìn địa phương Mặt Hệ Thống biến mất, “Cậu ta là ai?”

    “Bí mật.” Bạch Lão Đầu không có khả năng nói với đối phương chính mình cũng không biết Mặt Hệ Thống là ai.

    Căn cứ giả thuyết pháp quy tinh hệ, đầu não cũng không thể tùy ý nói cho người khác biết người mang mặt hệ thống là ai. Bạch Lão Đầu cũng không thể không có nhân phẩm mà đi bức đầu não nói ra, đầu não cũng không thể nói với mình, chỉ khi Mặt Hệ Thống phạm pháp quy, mình mới có thể đi đến chỗ đầu não, đương nhiên nếu Mặt Hệ Thống xảy ra chuyện, cái này cũng coi như là trạng huống đặc thù.

    Chạy như bay hạ tuyến, Dung An quyết định ngày mai trước khi nhìn thấy Magar tuyệt đối không online, dù sao mục đích chủ yếu lần này đến của đối phương là vì thấy đại đế, mua linh quả.

    ‘Khấu khấu’, tiếng đập cửa vang lên, Mặc Sĩ Phong bưng một mâm hoa quả đứng ở cửa phòng Dung An.

    Cho dù biết trong không gian của Dung An có không ít linh quả, Kỳ Lân luôn đem những quả linh quả đó coi như hoa quả bình thường mà ăn, nhưng Mặc Sĩ Phong vẫn cố ý vì Dung An chuẩn bị hoa quả, hắn nghĩ đối phương lúc này nhất định còn chưa ngủ.

    Dung An định giả bộ ngủ, không muốn ra mở cửa, nhưng cậu biết đối phương nhất định biết mình còn chưa ngủ, đành phải ra mở cửa.

    “Lại lên mạng?” Mặc Sĩ Phong nhìn về phía kho giả thuyết, đi đến sô pha bên cạnh, đặt hoa quả lên bàn, “Hiện tại sắp 11 giờ.”

    “Quên thời gian.” Dung An hơi xấu hổ quay đầu nhìn về phía bên cạnh, quả nhiên lại tới kêu mình nghỉ ngơi sớm.

    Nhớ rõ khi còn ở địa cầu, cha mẹ cũng giống như Mặc Sĩ Phong, thường xuyên sẽ theo thói quen mà nhẹ nhàng gõ cửa phòng, nhìn xem mình ngủ hay chưa, nếu mình còn chưa ngủ, bọn họ sẽ dặn dò mình phải nghỉ ngơi sớm, không nên tiếp tục lên mạng, có phóng xạ. Sau khi đi vào thế giới thú nhân, Dung nhị thiếu với Dung nhị phu nhân ít khi nhắc nhở mình, Dung An cũng thật lâu không có cảm nhận được quan tâm chặt chẽ như thế. Bởi vậy, Dung An tuy rằng có lúc không muốn Mặc Sĩ Phong lại đây, nhưng đáy lòng vẫn sẽ cảm giác được ngọt ngào, đây là nhà.

    “Có lẽ nên làm một cái cửa nhỏ,” Mặc Sĩ Phong tự hỏi, nhìn về phía một bên tường, nếu tạc ra một cái động, vậy hai gian phòng sẽ có thể liên hệ, có thể suy xét dùng cái mành để ngăn cách, như vậy tiểu vương hậu cũng sẽ không ngốc ở trên mạng, nhất định sẽ nghỉ ngơi sớm, không cần để ý tới những bạn bè trên mạng không biết nơi nào, “Em thích mành màu lam, hay là màu trắng? Vẫn là màu lam đi, tương đối phù hợp với căn phòng này.”

    “Mành cái gì?” Không phải nói cửa sao, Dung An nhìn theo tầm mắt Mặc Sĩ Phong, hay là đối phương tính toán gắn một cái cửa nhỏ, không có cửa nhỏ, dùng mành ngăn cách? Như vậy tùy thời đều có thể từ cửa nhỏ đi qua?

    Dung An có thể tưởng tượng đến lúc đó đối phương có thể trực tiếp từ chỗ đó lại đây, không cần lại gõ cửa.

    “Đêm nay ở đâu?” Dung An quay đầu nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, đưa tay bóp eo Mặc Sĩ Phong, làn da này vẫn cứng như vậy, lại xem biểu tình đối phương, đến, đối phương đến một chút cảm giác cũng không có. Yên lặng rút tay về, lại bị Mặc Sĩ Phong giữ chặt.

    Mặc Sĩ Phong cúi đầu nhìn Dung An, “Cái giường kia thuộc về em, nhưng mà…… Ngẫu nhiên nằm cạnh nhau cũng không tồi.”

    “Không phải ngày mai còn phải gặp người ngoại tinh…… Vương tử ngoại tinh à, trở về nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Dung An không dám nhìn thẳng vào mắt Mặc Sĩ Phong, ánh mắt đối phương quá mức nóng bỏng, phảng phất như muốn thiêu đốt mình, đối diện nhau một giây, tâm động một phân, đại đế xác thật là một thú nhân thâm tình.

    “Cửa nhỏ như vậy……” Mặc Sĩ Phong do dự, không có cho phép của tiểu vương hậu, nếu mình tùy tiện tạc một cái động, tiểu vương hậu chạy về Dung gia thì biết làm như thế nào?

    Lại nhìn Dung gia nhiều huynh đệ như vậy, Mặc Sĩ Phong cực kỳ hoài nghi mình có thể lại lần nữa thong dong đem tiểu vương hậu từ nhà mang về hoàng cung hay không? Nghĩ, tay chậm rãi theo lưng Dung An trượt xuống, làn da không tồi.

    Cảm giác được sau lưng mình nhiều hơn một bàn tay to, Dung An dứt khoát trực tiếp bắt lấy cánh tay Mặc Sĩ Phong, “Tay để chỗ nào đó?”

    Không trực tiếp một chút, vị đại đế này cũng không biết hắn đang làm cái gì, đợi một lát lại bị sờ. Dung An hắc tuyến, đại đế không thể đứng đắn một chút sao?

    “Không cho ăn, còn không cho sờ sao?” Đại đế ủy khuất, “Ta là một người đứng đắn, không có nhanh như vậy đã làm em, giống thú nhân khác……”

    “Biết.” Thú nhân với giống cái khác mới mặc kệ thành niên hay chưa, sau mười tám tuổi, không chỉ ở trên internet giả thuyết, ở hiện thực cũng làm, Dung An hiểu rõ, thú nhân luôn không có tiết tháo như vậy. Chỉ là có đôi khi ngại vấn đề mặt mũi, những người đó mới không đem những việc này nói ra bên ngoài mà thôi.

    “Như vậy……” Mặc Sĩ Phong hơi mong đợi nhìn Dung An.

    “Không được!” Dung An hừ nhẹ một tiếng, mình không có dễ áp như vậy.

    “Thân thể không được, như vậy thì bộ vị khác,” Giờ phút này, nơi này chỉ có hai người bọn họ, đại đế mới không có khả năng giữ tiết tháo, đây chính là phúc lợi của mình, “Trên thư tịch, em chắc đã xem qua.”

    Vừa nói đến thư tịch đại đế cho lần trước, Dung An mặt nóng lên, thiêu đến phát hoảng, yêu tinh đánh nhau đồ của thế giới thú nhân thật tinh xảo, chỉ kém không có chế tác thành video. Đương nhiên trên mạng cũng có video như vậy, chỉ là Dung An trước kia không có đi xem, cậu không cho rằng mình sẽ bị áp, trong chốc lát kia cậu còn tưởng mình là thú nhân, đương nhiên cũng không nghĩ đến việc mình sẽ đi áp một thú nhân khác.

    “Anh là đại đế.” Cho nên vẫn nên giữ chút mặt mũi, đừng nói cái này, Dung An ho nhẹ.

    “Ân, phải!” Mặc Sĩ Phong ánh mắt sáng lên, một cái xoay người trực tiếp đem Dung An đè ở dưới thân, “Như vậy em đáp ứng rồi.”

    Làm một trạch nam, Dung An kiếp trước xác nhận qua sự hữu dụng của ngũ chỉ cô nương, trong lúc này lại bị bắt lấy tay giúp đỡ một nam nhân kác. Mặt càng nóng lên, không dám ngẩng đầu, tay đều nắm không hết được chứ, cái bộ vị kia của đối phương còn lớn như vậy, Dung An PP căng thẳng. Không đợi Dung An từ bên trong ‘ưu thương’ phục hồi tinh thần lại, cậu liền nghe được đại đế nói một câu.

    “Một bàn tay khác.” Mặc Sĩ Phong có chút ngượng ngùng, đây chính là lần đầu tiên của hắn.

    Dung An mở to hai mắt nhìn Mặc Sĩ Phong, một bàn tay khác của cậu lại bị bắt qua. Σ(°△°|||)︴, cậu thế nào lại quên mất, đại đế này hố cha hóa, Phệ Thiên Mãng có hai cái đinh 丨 đinh.

    Đến cuối cùng, Dung An vô lực ghé vào trên sô pha, tay đều mất cảm giác được chứ, tính kéo dài của Phệ Thiên Mãng sao lại tốt như thế?

    Sau khi phóng thích, đại đế lại ôm tiểu vương hậu thân vài cái, Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ tiểu vương hậu rất mềm, còn không có ra vẻ rụt rè cự tuyệt mình, quả nhiên cực kỳ thích hợp với hắn.

    Nằm nằm bò bò, Dung An nhắm mắt lại liền ngủ, Mặc Sĩ Phong lập tức phát hiện người trong lòng ngực biến thành tiểu Kỳ Lân. Xách lên móng vuốt của Kỳ Lân, nhìn vào đệm thịt, Mặc Sĩ Phong không khỏi nghĩ nếu dùng cái đệm thịt này sẽ có cảm giác gì, không được, mũi có chút nóng.

    Đương nhiên Mặc Sĩ Phong dù tiết tháo vỡ vụn vẫn có chút còn dính trên người, bởi vậy, hắn không có hành động, chỉ là đối với móng vuốt của tiểu Kỳ Lân tưởng tượng một phen.

    Cuối cùng, đại đế đem tiểu Kỳ Lân ôm lên giường, còn mình rời khỏi phòng ngủ tiểu vương hậu, chạy đi tắm nước lạnh. Quả nhiên dục vọng của loài rắn rất cường, đại đế chỉ có thể suy nghĩ như vậy.

    Sáng sớm hôm sau, Dung An tỉnh lại nhảy xuống giường, phát hiện tường có chút khác biệt, có cảm giác phiêu phiêu, vì thế liền cẩn thận đi lên, vươn chân trước gãi gãi, lại phát hiện trảo vào khoảng không. Nguyên lai thứ này cũng không phải tường thật thể, mà là một cái mành.

    Dung An nghĩ tới Mặc Sĩ Phong tối hôm qua nói mành với cửa nhỏ, xem ra đối phương đã chuẩn bị tốt. Cậu cũng không thể không một lần nữa cảm thán khoa học kỹ thuật của thú nhân phát triển, một giấc ngủ ngủ đến bây giờ, cậu cũng không nghe được tiếng vang khi bọn họ phá cửa nhỏ. Nếu ở địa cầu, trên lầu chỉ cần gõ sàn nhà, dưới lầu chắc chắn lập tức nghe được.

    Không biến thành hình người, Dung An lấy hình thái Kỳ Lân xuyên qua cửa nhỏ, chỉ là đi qua một bên khác, phát hiện trong phòng không ai, vì thế lại lui về. Hướng về bên cạnh đi tới, lại phát hiện một cái cửa so với lúc nãy còn nhỏ hơn, trảo trảo mành, đi vào, Dung An phát hiện đây chắc là cửa thông hành cho Kỳ Lân đi.

    Rõ ràng chỉ cần có một cái cửa lớn là được, lại còn khoét một cái nhỏ như vậy, Dung An câm nín, trong đầu hiện lên đại đế từ cửa lớn đi qua, mình lại từ cửa nhỏ đi vào, bỗng nhiên thấy có chút manh, làm thế nào đây, đại đế nhất định là cố ý.

    Dung An nghĩ không sai, Mặc Sĩ Phong nguyên bản cũng chỉ tạc một cái cửa, bỗng nhiên nghĩ đến hình thái Kỳ Lân của tiểu vương hậu, vì thế lại cố ý khoét một cái cửa nho nhỏ, xem như tình thú.

    Lúc này, Mặc Sĩ Phong đã tiếp kiến vương tử ngoại tinh Magar.

    Sau khi đi vào Đế Tinh, Magar vốn dĩ muốn trước đi kiếm Mặt Hệ Thống, có người cùng tinh hệ, có lẽ sẽ câu thông với đại đế tốt hơn một chút. Nhưng lại nghĩ đến việc mình không biết địa chỉ Mặt Hệ Thống, vì thế đành phải thôi.

    Đi theo bên người Magar còn có một mỹ nữ, lại nói, người này nhìn qua tương tự với nữ tử trên địa cầu, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông. Đây cũng là Magar chuẩn bị cho Mặc Sĩ Phong, nguyên bản là muốn cho mỹ nữ này liên hôn với Mặc Sĩ Phong.

    Cho dù khi ở trên mạng liên hệ đã bị Mặc Sĩ Phong cự tuyệt, nhưng Magar vẫn mang mỹ nữ theo bên người, cho rằng đại đế nhìn đến mỹ nữ bên cạnh mình, có lẽ sẽ lập tức đáp ứng liên hôn với tinh hệ bọn họ.

    Mặc Sĩ Phong đến liếc cũng không thèm liếc đến mỹ nữ bên người Magar, nhưng Magar lại nghiêm túc mà giới thiệu cho Mặc Sĩ Phong, “Nếu ngài thích, có thể cho cô ấy làm phi tử của ngài, không phải vương hậu.”

    “Xem ra chúng ta không cần phải nói chuyện!” Mặc Sĩ Phong biểu tình lạnh lùng, người này biết rõ có bạn lữ mệnh định vậy còn như thế, rõ ràng là không cho mình mặt mũi.

    “Đại đế,” Mỹ nữ kia đi đến trước mặt Mặc Sĩ Phong, đĩnh đĩnh ngực, “Ngài……”

    “Không có giá trị nghiên cứu, không đủ tư cách.” Đây là đánh giá của Mặc Sĩ Phong với vị mỹ nữ này, cái quỷ gì, sao có thể tốt bằng tiểu Kỳ Lân của mình.

    Mỹ nữ tự tin tươi cười đều nứt ra, cô hoàn toàn không nghĩ tới Mặc Sĩ Phong sẽ nói ra lời như vậy, phải biết rằng cô ở tinh hệ của mình chính là mỹ nhân nổi danh, bao nhiêu người hướng cô cầu ái, nhưng cô đều không đáp ứng, vì tinh hệ, lúc này mới đi theo vương tử sang đây chuẩn bị cùng vị đại đế này liên hôn. Nguyên bản còn nghĩ cho dù chủng tộc bất đồng, nhưng đối phương nhất định sẽ thích hình người của mình, không nghĩ tới thái độ đối phương lạnh nhạt như thế.

    “Vui đùa, nói giỡn,” Magar vội ý bảo mỹ nữ lui ra phía sau, liên hôn không thành, đến linh quả cũng mua không thành, đây mới là bi thương lớn nhất, nhất định không thể làm mọi chuyện phát triển đến nước này.

    “Nói giỡn cũng phải trả giá đại giới.” Mặc Sĩ Phong lạnh mặt.

    Mỹ nữ muốn tiến lên lại bị Magar ngăn lại, vốn tưởng rằng ở hiện thực nói sẽ tốt hơn một chút, đại đế có thể cưới bạn lữ mệnh định, lại nạp một phi tử không phải không thể, lại không nghĩ tới đối phương cũng không muốn dư thừa phi tử.

    “Nếu không thích hợp, như vậy tinh hệ chúng ta tự nhiên sẽ không miễn cưỡng,” Magar ho nhẹ, “Không biết có may mắn nhìn thấy vương hậu của ngài hay không?”

    “Vậy chờ khi ngươi may mắn.” Mặc Sĩ Phong không vui, chờ khi tiểu Kỳ Lân muốn gặp người ngoại tinh nhân rồi tính, đừng tưởng rằng đối phương là vương tử ngoại tinh, vậy mình phải cho đối phương mặt mũi.

    Magar xấu hổ, vị đại đế này hiển nhiên không có khả năng vì mình là vương tử nên cho mình mặt mũi, khó trách người tinh hệ chung quanh đều nói đại đế thú nhân khó mà nói chuyện được. Tới lúc này mới hiểu được vị đại đế này rốt cuộc khó thu phục cỡ nào.

    “Chắc ngài đã biết, tinh hệ Y Tháp phát sinh dịch bệnh, mà linh quả ở Già Mã Tinh hệ của các ngươi vừa lúc hữu dụng,” Magar nguyên bản không nghĩ phải nói trắng ra như thế, nhưng hắn biết mình không nói, đối phương nhất định cũng đã thám thính rõ ràng, “Chúng ta không cần cấp cao, cấp thấp cũng được, giá cả này……”

    Đang lúc Magar muốn nói xuống, quản gia vội vã chạy vào phòng tiếp khách, đến trước mặt đại đế nói thầm hai câu, Mặc Sĩ Phong vội vàng chạy ra ngoài.

    Thuộc truyện: Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân