Võng Du Chi Bạo Cùng Bị Bạo – Chương 16-18

    Thuộc truyện: Võng Du Chi Bạo Cùng Bị Bạo

    Chương 16 : Chân trời góc biển (Thượng)

    “Ba ba… Ba ba cười thật sự là rất gian ác a~.”
    Âm thanh nhu nhu đầy khẳng định của Tô Tô vang lên bên tai , nụ cười của Lăng Quân Diệu cứng ngắc. Vì cái gì con trai anh không hiểu phong tình như vậy? Mỗi lần cha của bé vừa có một chút vui mừng thì bé lại tạt cho một xô nước lạnh, vậy sau này vạn nhất ở cùng Nhẹ cười rồi, bé cũng tới hắt cho một cái, chẳng phải khiến cậu ấy tức chết hay sao?
    “Tô Tô, bài học làm xong rồi sao?” Nhìn thấy con trai cầm trong tay sách bài tập, Lăng Quân Diệu nhận lấy.
    “Dạ, sau khi ba ba kiểm tra bài, con sẽ tắm rửa đi ngủ.”
    Lăng Quân Diệu cẩn thận nhìn, sau khi không phát hiện vấn đề gì, ôn nhu xoa xoa đầu Tô Tô, “Được rồi, đi ngủ đi.”
    Một lần nữa đem tầm mắt quay lại màn hình trò chơi, sờ sờ cằm. Rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục trêu chọc trêu chọc cậu vậy.
    Khung tin nhắn riêng:
    [ Thư Hiệp ] Nương tử, vi phu đã đợi không kịp, lúc nào có thể cưới ngươi làm vợ a?
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta là vú anh.
    [ Thư Hiệp ] Vi phu biết.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Vậy ngươi còn mở miệng một tiếng nương tử như vậy sao, ngươi điên à?
    [ Thư Hiệp ] Cắn khăn tay … Không gọi nương tử, vậy gọi thân thân?
    “…” Tô Bắc Bằng trên mặt hắc tuyến rất hiếm khi xuất hiện bây giờ lại đếm không hết. Nghĩ đến một cái đại Võ Đang cắn khăn tay, ủy ủy khuất khuất trưng cầu ý kiến của mình … Cậu nặng nề mà run rẩy, nổi da gà rụng trên đất. Thật là rùng hết cả mình.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta không dễ dàng kết hôn.
    [ Thư Hiệp ] Thật xúc động. Có phải là gả cho ta, liền quyết định đời đời kiếp kiếp một đôi phải không? Vi phu thật chưa nghĩ đến cảm xúc của nương tử, xem loa…
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Nương tử, ngươi đối vi phu yêu sâu sắc như vậy, vi phu thật sự không biết đền đáp làm sao. Chỉ có thể đợi tới đêm động phòng hoa chúc thì cố gắng cho ngươi đong đưa, cố gắng cho ngươi thỏa mãn, cố gắng cho ngươi rên rỉ.
    【 Loa 】[ Ta có một con thảo nê mã ] A! Các đồng chí, ta phun máu mũi … Này này này… Mắt ta bị mù rồi sao?
    【 Loa 】[ Cầu bạo ] Mắt ngươi không có bị mù… Nhìn thấy một đôi CP, từ yêu hận tình cừu đến viên mãn… Ô ô ô thật làm cho ta vô cùng cảm động, ta quyết định, tiếp tục dẫn đường cho những ai không tìm được tiểu công tiểu thụ thương yêu!
    【 Loa 】[ Chưa bao giờ thảo nó ] Thần a, thật không ngờ Thư Hiệp đại thần lại là như thế… Khụ các ngươi biết.
    【 Loa 】[ Phiêu Vũ ] J phu D phu, hai đại nam nhân muốn ở cùng một chỗ, thực ghê tởm.
    【 Loa 】[ Cầu ái ] Đi xuống! ! Ngươi chẳng qua là một con nữ nhân bỏ đi.
    【 Loa 】[ Thương ly mộng ] Thương tâm phất khăn tay . Tiểu Hồng Quả, ngươi cứ như vậy mà bỏ rơi ta theo chồng..
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Tiểu Hồng Quả? Nick name này không tệ.
    【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Các ngươi đều đi chết hết đi!!!
    … Tiểu thụ ngạo kiều tạc mao .
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Tối thứ sáu lúc tám giờ đến lễ đường nhé các huynh đệ, lễ vật cho tân nương tử đều đã chuẩn bị tốt.
    Khung tin nhắn riêng:
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta đi CM ngươi! Lão tử đáp ứng ngươi từ khi nào?
    [ Thư Hiệp ] Cắn khăn tay …
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Cắn CM ngươi!
    [ Thư Hiệp ] Quan hệ của chúng ta, tất cả mọi người đều hiểu rõ, ngươi còn muốn trốn tránh sao? Còn muốn vứt bỏ vi phu sao?
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Chết đi qua một bên! !
    [ Thư Hiệp ] Thật không gả?
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Không lấy chồng!
    [ Thư Hiệp ] Ngươi sẽ không sợ vi phu tra ra địa chỉ sự thật của ngươi, trực tiếp giết chết ngươi, sau đó đem xác ngươi ra mà chà đạp?
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Móa! ! Ngươi cứ việc, còn không biết là ai chà đạp ai. Tiếp tục nói lung tung, lão tử đem JJ(tiểu đệ đệ) của ngươi cắt như cắt cây cải củ!
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Tân nương tử thẹn thùng , ngày kết hôn để tính toán lại.
    Lăng Quân Diệu cảm thấy được có chút đáng tiếc, xem ra phải tìm được nhược điểm của cậu, đâm một nhát, cậu ấy mới có thể ai ya theo sát chính mình a.
    【 Loa 】[ Sô-đa bính ] Lão Đại, ngươi cứ từ từ cố gắng a. Lễ vật cho chị dâu, ta còn thật không nghĩ ra là tặng gì.
    【 Loa 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ]… Lâu rồi mới online lại, chợt nghe nói lão Đại sắp kết hôn? Chậc chậc chậc, hôm nào đem tân nương tử mang đi ra trượt đi a.
    【 Loa 】[ Hận ngươi hận ngươi hận ngươi ] Phư phư phư ~~ công đức vô lượng.
    【 Loa 】[ Ta có một con thảo nê mã ] Vạn thụ vô cương!
    【 Loa 】[ Hận ngươi hận ngươi hận ngươi ] Hảo đồng chí!
    Khung tin nhắn riêng:
    [ Thư Hiệp ] Tiểu Hồng Quả, ngày mai đi xây một cái bang.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] CMN! ! Không cho phép kêu Tiểu Hồng Quả. Vì sao ta phải xây a?
    [ Thư Hiệp ] Bởi vì là ta theo ngươi đến chân trời góc biển.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Không có tiền. Còn ngươi đừng theo ta, ta nuôi ngươi không nổi…
    [ Thư Hiệp ] Hết thảy đã có ta.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]… Ngươi không biết ở trước mặt người khác khoe của sẽ khiến cho đối phương nổi sát ý sao?
    [ Thư Hiệp ] Cái gì ( ⊙ o ⊙)? Chẳng lẽ không nổi tình ý sao?
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]… Vậy tên bang cứ gọi là Chân Trời Góc Biển đi.
    Tô Bắc Bằng đã học được cách cứ xem thường những lời nói trêu chọc, mà bắt sang chủ đề khác .
    [ Thư Hiệp ] Học thức uyên bác, nương tử, ta phát hiện ta ngày càng yêu ngươi.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Tiểu Phiêu đi.
    [ Thư Hiệp ] Tiểu nhân tuân mệnh.
    Ạch… Thật chân chó.
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Các huynh đệ, vì các ngươi sớm có chị dâu. Tiến tổ, phụ bản.
    Loa vừa xuất hiện, xoát vậy vậy vài cái, người liền vào đầy. Để xem JQ, nhóm hủ nữ cũng có xin, chỉ là lần này Thư Hiệp muốn thuận tiện mang Nhẹ cười đi đại phiêu, nên không đồng ý cho các nàng tiến tổ.
    【 Tổ đội 】[ Sô-đa bính ] Chị dâu hảo! ! Ta là Sô-đa bính!
    【 Tổ đội 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ] Đại tẩu, vẻ đẹp của ngươi giống như □, cùng ta lưu lạc thiên nhai.
    【 Tổ đội 】[ Hận ngươi hận ngươi hận ngươi ] Đại tẩu mà ngươi dám trêu chọc sao?Lăn đi. Đại tẩu, thỉnh coi thường cái tên nam nhân vô sỉ kia.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Dương tiên sinh ^_^ .
    Nhìn thấy Thư Hiệp trưng ra cái khuôn mặt tươi cười, liền cảm thấy cả người nổi lên một trận ác hàn, máu đều nhanh đông lại . Ô… Lão Đại là nam nhân phúc hắc, không được, ngày mai nhất định phải tới công ty chạy đi hỏi anh cho rõ ràng, chị dâu tương lai của hắn là một người như thế nào mà làm cho lão Đại phải khom lưng a khom lưng.
    Trong đội ngũ còn có Thiên Sơn Chiến ý phi dương không có nói gì, có thể trong lòng có chút áy náy. Lúc trước Nhẹ cười vừa vào bang, y cũng không có chút thái độ hoan nghênh đối phương. Cho nên luôn luôn trầm mặc. Kỳ thật y không biết, Nhẹ cười cũng không trách y, ngược lại, còn muốn cảm tạ y. Bởi vì cậu không biết Chiến ý phi dương nói xấu cậu, mà cho dù coi như có nhìn thấy cũng không hiểu. Chiến ý phi dương còn giúp cậu báo thù cướp thương.
    【 Tổ đội 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Phi dương, nhĩ hảo a .
    【 Tổ đội 】[ Chiến ý phi dương]… Chị dâu hảo! !
    Có trời mới biết, y là nín bao lâu mới dám gõ ra mấy chữ này. Chị dâu, ngài, ngài có thể không cần nhiệt tình với ta? Tiểu nhân ăn không tiêu, lão đại sẽ không bỏ qua cho y, những ngày an nhàn của y a… Sắp hết rồi .
    Lăng Quân Diệu cảm thấy có chút nguy hiểm. Nhẹ cười đối với chính mình đều chưa bao giờ nhiệt tình như vậy, luôn luôn là khuôn mặt hung ác. Chính là lại có thể đối Phi dương trưng ra khuôn mặt tươi cười đón chào… Không được không được, vạn nhất Nhẹ cười di tình biệt luyến, anh biết sống sao đây? ! Tình địch, chậc… Ở đâu nhảy ra hai kẻ. Hay là, ngày mai phái hai người này đi Anh quốc vậy?

    Chương 17 : Chân trời góc biển ( trung )

    Sau khi cả đội vào phụ bản, Nhẹ cười vẫn tiếp tục dame chay dame chay như cũ. Trong lúc này, cậu thuận tiện tìm trên mạng xem chỉ số tấn công và phòng thủ, cùng một số thuộc tính của Nga Mi. Thông thường đại Phiêu đều cần hai Nga Mi, phòng ngừa Thu Thủy tỷ tỷ làm mù một người, thì sẽ còn một Nga Mi buff máu cho đội.
    Nhưng là hiện tại trong đội chỉ có một nam Nga Mi buff máu, chính là Nhẹ cười cậu đây. May mắn Thu Thủy tỷ tỷ không có nổi điên, hai lần quần công cậu đều hoàn thành tốt trách nhiệm. Đối với phụ bản Phiêu Miểu Phong đã tương đối quen thuộc, Tô Bắc Bằng phát hiện mình miễn cưỡng coi như là phù hợp điều kiện đi tiểu Phiêu, nhưng là đại Phiêu… 180 kháng độc, thanh tâm phải hơn 10% , 90k~ máu… Nhìn xem máu của mình kìa, ô… Tương lai a~. Chẳng lẽ cậu phải mang cái mệnh đánh chay cả đời sao?
    Sau khi hoàn thành xong tiểu Phiêu đại Phiêu, đã là hơn mười giờ, Nhẹ cười tạm biệt tất cả mọi người trong đội ngũ và hảo hữu, logout.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Có đồ thủ công thượng hạng cho Nga Mi, toàn bộ đem ra cống hiến.
    【 Tổ đội 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ] Lão đại! ! Ta có cái nhẫn 7 sao, thuộc tính đầy đủ.
    Nhìn cái món đồ thủ công này xem … Xin lão đại tha ta vừa rồi hơi vô lễ với chị dâu nha.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] ^_^ Đồ thủ công này ta thu, nhưng có cơ hội vẫn đày ngươi đi công tác.
    【 Tổ đội 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ]…
    【 Tổ đội 】[ Hận ngươi hận ngươi hận ngươi ] Lão đại, chị dâu hiện tại cấp còn thấp? Có đồ thủ công tốt, chị dâu cũng mang không được a.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Ta cũng nghĩ vậy. Ngày mai bắt đầu dẫn cậu ấy xoát kinh nghiệm, xoát tứ tuyệt. Còn có, là huynh đệ ngày mai đi theo ta vào bang.
    Nhìn thấy sự đồng ý từ mọi người xong, Thư Hiệp cũng rời đi đội ngũ, tiếp tục đi dạo phố. Nếu Nhẹ cười là nương tử tương lai của anh, vậy thì khẳng định đồ đạc phải xứng đôi với anh mới được, bằng không người khác biết lão bà của đệ nhất server Thư Hiệp lại là một Nga My bỏ đi như thế, còn đâu là uy tín, là danh dự của anh nữa?

    Chủ nhật, mọi người vào mạng trường rất nhiều, tuy là Tô Bắc Bằng cảm thấy cũng không thực sự đông lắm, suy nghĩ một chút vẫn thấy nên về nhà thôi về nhà thôi, đường truyền mạng nhanh hơn nhiều. Mới vừa lên tuyến, đã bị Thư Hiệp kéo đi Côn Lôn Phúc Địa xoát kinh nghiệm.
    【 Tổ đội 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta thực nhàm chán…
    Nhìn Thư Hiệp giết một con quái, Tô Bắc Bằng cảm thấy thật nhàm chán.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Ân… Kể chuyện cười cho ngươi. Có người hỏi Tiểu Minh: “Tiểu Minh, người ngươi ôm chính là muội muội của ngươi sao?” Tiểu Minh nói: “Là ngươi muội, là muội muội của ta! !” ( Mắc cười ghê, ai cù lét ta với T__T )
    【 Tổ đội 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] … Từ trước đến giờ đã có ai nói ngươi vô duyên chưa, kể chuyện như thế thà không kể còn hơn.
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] … Lão bà, chuyện này không buồn cười à.
    Tô Bắc Bằng không nói gì… Chẳng lẽ anh rất buồn cười sao? !
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Ngươi đi xem phim đi, lâu lâu nhìn nhìn xem là được rồi.
    Tô Bắc Bằng mới vừa tìm ra mấy cái kênh hài, thì thấy cái tên thâu đêm chưa về Cừu Thiên Ngọc vẻ mặt mỏi mệt trở về ngã xuống giường, hữu khí vô lực hỏi một câu, “Bắc Bắc, ăn tết cậu có về nhà hay không?”
    Xiết chặt chuột trong tay một chút, Tô Bắc Bằng trừng mắt nhìn, thu lại ánh mắt u ám.”Bây giờ còn sớm, đã nghĩ đến ăn tết, cậu mong là thu được tiền lì xì sao?”
    Cừu Thiên Ngọc thở dài ngao ngán, “Bắc Bắc… Mẹ tôi nhớ cậu.”
    “…” Tô Bắc Bằng lúc này ngay cả liếc mắt nhìn Cừu Thiên Ngọc cũng không dám. Mẹ hắn tên là Vương Thanh, một người rất lương thiện và phúc hậu, mỗi lần cùng hắn trở về, dì Vương liền đem tất cả tay nghề ra chiêu đãi cậu. Sau khi nghe nói về thân thế của Tô Bắc Bằng, bà luôn xem cậu như con trai ruột mà yêu thương, thậm chí so với Cừu Thiên Ngọc chỉ có hơn chớ không kém.
    Chính là Tô Bắc Bằng không dám đi, cậu sợ cái loại ánh mắt này… Mang theo ánh mắt đau lòng lại thương hại, từ nhỏ cậu chịu đủ rồi. Cừu Thiên Ngọc nhìn thấy sắc mặt cậu dần dần tái nhợt, có chút lo lắng, “Kỳ thật, cậu thoát ly mấy cái ràng buộc này, sẽ rất tốt mà?”
    “Không! !” Tô Bắc Bằng kích động hét lớn một tiếng, trừng trừng mắt, trên mặt có điểm ướt ướt, Cừu Thiên Ngọc lo lắng.
    Loại cảm tình này, ân tình này, há lại có thể thoát liền thoát, có thể dứt liền dứt ? Cậu sao lại không nhớ nhà chứ? Suốt hai năm , số lần về nhà không nhiều hơn ba lượt. Chỉ cần vừa nhìn thấy hình ảnh ba mẹ cưng chiều đệ đệ, cậu thấy thực hâm mộ, đố kị, thậm chí là hận. Vì cái gì đó không phải là cậu?
    Nếu lúc trước cậu không rời Lưu gia gia thì tốt rồi, loại cảm tình này, ân tình này, chỉ cần muốn thoát liền thoát, muốn dứt liền dứt.
    Cừu Thiên Ngọc đứng lên đi đến bên cạnh cậu, nhẹ nhàng vuốt ve đầu của cậu. Sợi tóc mềm mại, tỏa ra mùi thơm tự nhiên nhiên, Cừu Thiên Ngọc thất thần trong chốc lát.
    “Móa, chớ có sờ tôi, tôi sẽ không cao được !” Tô Bắc Bằng phẫn hận hất tay hắn ra, trừng mắt liếc hắn một cái. Bản thân hắn cao hơn 1m8 đương nhiên không lo, chính là cậu mới 1m7 a 1m7! ! Tổn thương sâu sắc a… Chẳng thể trách ba người bọn cậu cùng đứng với nhau, nhóm mỹ nữ đều là trước đối tiên đối với cậu ném qua ánh mắt khinh thường.
    Cừu Thiên Ngọc khì khì một tiếng bật cười “Nếu không, đem cậu ném vào trong lò lửa nướng, sau đó lấy ra dùng cây búa đập đập?”
    “TMD, tự cậu nướng cậu đi. Uy, đừng đem mấy câu trêu chọc nữ hài tử sử dụng ở trên người của tôi, lão tử không phải dễ chọc.”
    “Dạ dạ dạ, tiểu nhân biết sai rồi, đại nhân.” Cừu Thiên Ngọc cười rồi nằm lại trên giường, ngủ.
    Tô Bắc Bằng hừ một tiếng, cái tên kia nhất định là thâu đêm chưa ngủ.
    Tầm mắt một lần nữa quay lại màn hình trò chơi, cậu thiếu chút nữa là ngất đi.
    Cậu cùng Thư Hiệp hai người đều nằm úp sấp ngã xuống đất, hoa hoa lệ lệ mà chết .
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Nương tử, mau trở về!
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Nương tử? Chết tiệt, vi phu nhịn không được .
    【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ] Muốn giết thì cứ tìm ta mà tới, đừng có mà chạm vào Nhẹ cười! !
    【 Tổ đội 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]…
    【 Tổ đội 】[ Thư Hiệp ] Lão bà thực xin lỗi Vi phu không bảo vệ tốt ngươi.
    Thư Hiệp tuy là một đại Võ Đang full 7, nhưng ít không địch lại nhiều, đối phương có hai Nga Mi, mắt thấy sắp một người sắp chết lại buff máu hồi trở về. Đánh một lúc lâu, máu dù có cao đến đâu, công kích cao tới đâu, cũng không đánh được sáu người.
    Kỳ thật… Hai người song song tự tử, Lăng Quân Diệu không quá muốn thừa nhận trong lòng có điểm cao hứng, đương nhiên, nếu không phải là bị người khác giết thì càng tốt hơn.
    Lại là Địa Phủ âm u ẩm thấp, đường đá, nước Hoàng Tuyền, nhìn thấy Mạnh Bà lão tử trên mặt đầy nếp nhăn. Nếu không phải ở Địa phủ không thể thư từ qua lại, Thư Hiệp thật muốn nói một câu: Nương tử, uống xong Mạnh bà thang, dù có qua ngàn kiếp, ngàn vạn lần đừng quên vi phu, ngươi đã nói bên nhau đời đời kiếp kiếp ! !
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Giết ta, vẫn còn có thể tha thứ, động đến Nhẹ cười, các ngươi đều phải chết!
    【 Loa 】[ Phiêu Vũ ] Thư Hiệp, hắn đến tột cùng có cái gì tốt? Đáng giá cho ngươi làm như vậy! Ngươi trước kia cũng chưa đối với ta như vậy!
    【 Loa 】[ Thư Hiệp ] Nhẹ cười là vô cùng đáng giá.
    Tô Bắc Bằng nhìn thấy câu này, mặt lại bắt đầu nóng bốc cháy.
    【 Loa 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ] Lão đại uy vũ! !
    【 Loa 】[ Hận ngươi hận ngươi hận ngươi ] Kỳ thật lão đại đang tranh thủ khoe hắn là tốt nhất.
    【 Loa 】[ Cầu ái ] Đừng nói toẹt ra như thế chứ! !
    【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Thư Hiệp không phải tốt nhất.
    Lại ào một cái … Lăng Quân Diệu chỉ cảm thấy chính mình bị tạt cho một chậu nước đá mang về từ Bắc cực, thật lạnh a~. Khuôn mặt tuấn tú biến xanh, một phen nghiến răng nghiến lợi, chuột trong tay sắp bị anh bóp đến nát vụn. Thư Hiệp không phải tốt nhất, Thư Hiệp không phải tốt nhất, Thư Hiệp không phải tốt nhất… Mấy chữ này thật giống như ruồi bọ , luôn luôn luôn luôn bay vo ve quanh đầu anh! ! Anh không phải tốt nhất… Này có phải có ý là trong lòng cậu đã có tốt nhất? ! Chẳng lẽ… Chẳng lẽ bi kịch của anh chưa bắt đầu mà đã kết thúc hay sao?
    【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Những cái tốt của hắn phải do ta phát hiện ra, không có tốt nhất, chỉ có rất tốt!
    ‘Ầm ầm đùng đùng đoàng đoàng’. Lăng Quân Diệu nhìn thấy trước mắt có vài tiểu thiên sứ bay quanh anh thổi loa, đánh trống. Nước đá tưới lạnh thân thể giống như bị ném vào Địa Ngục Liệt Hỏa, nháy mắt trở nên nóng hầm hập.
    【 Loa 】[ Cầu bạo ] Các ngươi dám ở trên loa mà tú ân ái sao?
    【Loa 】[ Ta có một con thảo nê mã ] Ta đã bị mù mắt.
    【 Loa 】[ Phiêu Vũ ] Gay quả nhiên là cặn bã buồn nôn nhất thế giới.
    【 Loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Móa, chúng ta là kiêu ngạo gay. Sao phải e ngại ngươi? Khiến ngươi không có thai không sinh con được sao? Khiến ngươi cả nhà chết hết sao? Cả ngày khóe miệng dường như bị trĩ sang mở miệng ra là gay, ta xem ngươi chính là do gay sinh ra.
    Toàn bộ thế giới an tĩnh…

    Chương 18: Chân trời góc biển ( hạ )

    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]╭(╯3╰)╮ Cám ơn lão bà đã cho ta một gia đình ấm áp, hôn hôn.
    ~o0o~
    “Nè ~~ Ai lại làm cho Tiểu Bằng Bằng của tôi tức giận?” Nghiêm Vĩ Hứng vừa vào cửa đã thấy Tô Bắc Bằng đang ngược đãi bàn phím của cậu, gõ chữ như sét đánh mà lại dường như rất vui. Hai tròng mắt sắp phun lửa, mặt đỏ lên, bao nhiêu uất khí dồn nén.
    Tô Bắc Bằng liếc cũng không thèm liếc mắt một cái, “Biến, lão tử hiện tại đang bực mình, chớ chọc tôi!”
    “…” Xem ra hắn vẫn không thể nào giúp Tiểu Bằng Bằng vuốt vuốt lông xù rồi a! Nghiêm Vĩ H ứng nhún nhún vai, tiến vào toilet rửa mặt, nằm trên giường ngủ đi vậy.
    Cái đám bạn bè của Phiêu Vũ, người nào người nấy đều hung hăng càn quấy, liên tiếp lên loa, Nhẹ cười nghiêng thế gian vừa định phản kích từng người, Thư Hiệp lại tìm tới cửa.
    [ Thư Hiệp ] Ngươi cứ xem họ như đàn khỉ ở trước mặt chúng ta diễn trò, không cần trả tiền, có được không?
    Lúc này Tô Bắc Bằng lửa giận gì cũng không còn, Thư Hiệp thật sự là rất tuyệt , so với Diệp Tuyệt sư thái còn muốn tuyệt, không thể không bội phục.
    [ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Được rồi, nhìn đám ngu ngốc này biểu diễn.
    Nhẹ cười nghiêng thế gian rời đi, Thư Hiệp chạy ra Lôi đài hồi phục đầy nộ khí, cưỡi con phụng hoàng không thể nào đẹp hơn. Thấy nương tử rời đi, Thư Hiệp đương nhiên phải đuổi theo, vạn nhất bị người hù chạy mất thì biết làm sao bây giờ? Nhưng mà, tọa kỵ của y tốc độ nhanh hơn, vì thế Thư Hiệp chạy một phát vượt lên ở trước mặt rồi lại ngừng, chờ Nhẹ cười đuổi theo kịp, lại tiếp tục chạy.
    Sau đó lòng Tô Bắc Bằng lại dấy lên ngọn lửa… Một đại nam nhân mà bảnh bao như vậy, nhất định là người không đứng đắn a!
    Nhẹ cười không vào một bang hội cấp cao, cho nên kỹ năng trồng trọt vẫn là rất thấp, tuy rằng độ thuần thục cao, nhưng không thăng được cấp. Chỉ là có một ít gạo để nấu nướng thức ăn. Có đôi khi vận khí tốt, có thể dùng để làm nhiệm vụ sư môn gì đó, nhất cữ lưỡng tiện, mỗi lúc như vậy cậu liền thực sự cao hứng.
    Bây giờ đang là thời gian chờ lúa chín, Nhẹ cười đứng nguyên tại chỗ ngồi đợi. Thư Hiệp thấy thế cũng đi đến phía sau cậu ngồi xuống. Nhìn sơ qua giống như là Nhẹ cười rúc vào ngực Thư Hiệp, thật yên tĩnh và ngọt ngào.
    Vì thế, khi bạn trẻ Bạo Bạo đến thu hoạch nông sản trông thấy, nhịn không được, phát ra tiếng sói tru…
    【 Loa 】[ Cầu bạo ] Ngao… Các đồng chí, ta nhìn thấy đại thần ôm sama, xem ra xu thế có vẻ như sắp củi khô bốc lửa, một giây sau chính là cảnh ừ a a … Che mặt. ( là hình ảnh ừh … ah~ … ah~ … đó :”> )
    Tô Bắc Bằng thật tình muốn chết cho xong, rõ ràng mình là nam, vì cớ gì mà luôn bị con gái trêu chọc? TMD, Thư Hiệp rảnh rỗi ngồi gần như vậy làm cái gì cơ chứ?
    【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ] Muốn chạy trốn, đừng quan tâm đến các nàng?
    Thấy Nhẹ cười đứng dậy gọi tọa kỵ, Thư Hiệp đoán.
    【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Vô nghĩa, chẳng lẽ chờ các nàng đến chế giễu à! Đầu óc ngươi bị con lừa đá !
    【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ]╭(╯3╰)╮ Lão bà, bình tĩnh .
    【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ôn nhu đại thần gì đó? Có thể ăn sao? Có thể ăn sao? !
    [Hệ Thống]: Thư Hiệp mời ngươi gia nhập đội ngũ, có đồng ý hay không?
    [Hệ Thống]: Thư Hiệp mời ngươi cùng kỵ, có đồng ý hay không?
    【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]…
    Nhìn thấy tên kia ngồi lên tòa hoa sen, Tô Bắc Bằng liền hận bản thân không thể theo kịp Thư Hiệp trong game, thua kém anh ta gần cả trăm lần! ! Lần đầu tiên là Hắc Sí Bang ( cánh chim màu đen ), lần thứ hai là Thanh Lân ( thanh lân bạch trạch ), hiện tại lại là cái xe hoa bảnh bao này… Anh ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền a? TMD! ! Làm cái quái gì mà giàu có như vậy, dư tiền quá sao không đem tiền hiến tặng cho một người nghèo như cậu a? Bi kịch, lão tử ngay cả cá ngâm còn chẳng có mà ăn …
    Nhẹ cười đồng ý, tùy ý Thư Hiệp mang theo đi Tô Châu, sau đó là Kính Hồ.
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Kính Hồ là một nơi tốt.
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Phi! ! Lão tử là cuộc sống ngoạn gia, không phải chỉ có đánh nhau, Kính Hồ có gì tốt? !
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Tán tỉnh tốt, yêu đương vụng trộm tốt, thân mật tốt!
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Tốt CM ngươi! !
    Tô Bắc Bằng hiện tại có thể trăm phần trăm xác định, tên này tuyệt đối không biết xấu hổ là gì. Những lời đáng thẹn như thế đều có thể dễ dàng nói ra miệng, khiến cho mặt cậu đỏ hồng, tim đập cũng không bình thường. Hừ, nhất định là một đại thúc đáng khinh, cả ngày nghĩ như thế nào đi trêu chọc mỹ nữ xinh đẹp, ngôn ngữ chẳng hề đứng đắn.
    Nếu Lăng Quân Diệu biết lúc này anh tạo ở trong lòng Nhẹ cười ấn tượng như thế, chắc chắn sẽ buồn bực mà ăn không ngon.
    Hai người đi qua đoạn gấp khúc của một cầu trúc nhỏ, đi đến một đình tử nhỏ thì ngừng lại. Tô Bắc Bằng chỉnh góc nhìn bầu trời, phát hiện giờ này là hoàng hôn rực đỏ, đình bờ bên kia rải rác mấy cây liễu rủ. Trong nước, lá sen từng mảnh hướng lên trời, nụ hoa chờ đợi nở rộ thành hoa sen thường thường theo gió nhẹ đong đưa, hồ nước nhẹ nhàng gợn sóng. Phong cảnh trong game Thiên Long cũng không tệ.
    Hai người liền lẳng lặng ở trong này quên cả thời gian. Không quá bao lâu, trên bầu trời màu rực đỏ chuyển sang đêm tối, đầy sao nhô lên cao, khi sáng khi mờ. Địa phương không thêm sát khí, thường thường là đầy trời tinh phong huyết vũ, lại có được phong cảnh đẹp như thế, không thể không nói, thiết kế game có chút biến thái.
    【Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta đi viết nốt luận văn giáo sư giao.
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Được.
    Cũng tốt, Lăng Quân Diệu cũng đi xử lý một số công việc.
    Tô Bắc Bằng học chuyên ngành tài chính, môn học chuyên ngành là kế toán. Luận văn là giáo sư chuyên ngành chỉ đạo bố trí đề mục làm 《 Xí Nghiệp- chu kỳ quản lí tài vụ 》, ngẫm lại đã cảm thấy đau đầu. Muốn trực tiếp lên baidu copy vài trang, thu thập vài đoạn tổ hợp lại, sau đó đem nộp. Chính là lão sư trung niên mập kia thực khó đối phó, mỗi bài luận văn của sinh viên đều đem lên baidu tra kỹ, nếu phát hiện là copy đoạn nào thì bỏ đoạn đó ra, mắng người ta tới cẩu huyết lâm đầu, thực không biết tìm hang nào chui.
    Đến giữa trưa, Tô Bắc Bằng dù ra sức suy nghĩ cũng mới viết được có một ít. Đi ăn cơm trưa không được bao nhiêu, liền trở về ngủ trưa.
    Bất giác tỉnh giấc, lại là hoàng hôn đẹp vô hạn. Hình như ngủ cũng lâu rồi, giờ mới nhớ tới ở trên Thiên Long acc cậu còn cùng Thư Hiệp ở Kính Hồ ngắm cảnh mà! !
    Rửa mặt qua loa, ngồi trở lại trước laptop. Thấy hai người vẫn bình an vô sự, vẫn đang ở dưới đình ngắm cảnh. Bất quá… Chung quanh giống như xuất hiện thật nhiều người. Chiến ý phi dương? Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi, Hận ngươi hận ngươi hận ngươi, còn có thật nhiều người không biết quý danh, mỗi người hoặc là Du Long, hoặc là Huyễn Điệp, hoặc là Phi Phượng… Trông vô cùng chướng mắt.
    【 Phụ cận 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Ta đã trở về. Ta cứ nghĩ rằng ta lại đi mạnh lão bà tử ăn canh .
    【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ] Nương tử phải tin tưởng vi phu! ! Hết thảy đã có ta!
    Mọi người muốn phun. Từ khi gặp Nhẹ cười, da mặt của anh ta là càng ngày càng dầy , có thể so với Trường Thành! ! Rõ ràng là sợ có người xấu tới giết, ânh đã nhờ bằng hữu đến hết đây, bảo hộ bọn họ.
    Cho nên có ai thật cường hãn muốn động tới hai vị phu phu đang yêu đương vụng trộm này, thực khó khăn.
    【 Phụ cận 】[ Yêu ngươi yêu ngươi yêu ngươi ] Lão Đại, ta nghĩ bồi Hận đi phụ bản ! Chị dâu đã trở lại, chúng ta có thể đi chứ?
    【 Phụ cận 】[ Thư Hiệp ] Muốn đi phụ bản, buổi tối đưa Nhẹ Cười cùng đi. Hiện tại, lão bà đi dựng bang đi.
    Ạch, Tô Bắc Bằng lúc này mới nhớ tới việc dựng bang này. Thư Hiệp mang theo Nhẹ cười tới bang hội quản lý viên, điểm giao dịch với cậu. Nhẹ cười thấy trên bảng giao dịch hiện 5000 kim thì Tô Bắc Bằng thiếu chút nữa bất tỉnh. Tên này này quả nhiên là phi thường giàu có a… Có lẽ nào, ngân khố quốc gia là anh ta trông coi ?
    Cậu nghĩ dựng bang là cần nhiều tiền như vậy, liền giao dịch. Tên bang trước kia đã nghĩ kỹ, là Chân Trời Góc Biển, sau khi nộp đơn, chờ hệ thống phản hồi. Rất nhanh, bang phái mới ở server này xuất hiện. Tô Bắc Bằng nhìn rương vật phẩm, còn dư 4950. Nguyên lai dựng bang dễ dàng như vậy.
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Số tiền còn lại ngươi trước tiên giữ lại, đến lúc đó mua một miếng xây thành lệnh.
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] ác.
    【 Loa 】[ Chiến ý phi dương ] Nhiệt liệt chúc mừng bang Chân Trời Góc Biển , hoan nghênh các vị nhân sĩ gia nhập!
    Phi Dương một cái loa, các vị trong bang đều tiếp loa lên. Tô Bắc Bằng cười nhẹ, bọn họ không thể bớt tâng bốc chút sao?
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ]╭(╯3╰)╮ Cám ơn lão bà cho ta một cái nhà ấm áp, hôn hôn.
    “Nga ~” bên tai truyền đến thanh âm của Nghiêm Vĩ Hứng, tà âm kỳ quặc, rồi ném cho Tô Bắc Bằng một ánh mắt như muốn nói ‘Thì ra là thế’. Như Nghiêm Vĩ Hứng đã đoán, Tô Bắc Bằng hai má đỏ bừng như trái cây mùa thu, đến cả cổ cũng đỏ. Ngại muốn chết, cảm giác của cậu như là vừa thi chạy trăm mét xong, tim sắp đụng tới sao?
    “Nga CM ngươi! !”
    “Tiểu Bằng Bằng có niềm vui mới, người ta ngay cả người yêu cũ cũng không phải sao?” Nghiêm Vĩ Hứng ủy khuất mếu máo, ánh mắt u oán bắn về phía Tô Bắc Bằng, bộ dáng kia thật giống như là nữ nhân bị phụ lòng, thấy buồn cười.
    Lại dám trưng ra bộ mặt như thế, Tô Bắc Bằng hung hăng đạp hắn một cước: ”Không có gì thì đi chỗ khác chơi, tôi đang vội .”
    Nghiêm Vĩ Hứng cười khổ, gọi Cừu Thiên Ngọc, hai người song song đi ra ngoài.
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Tiếp tục nói lung tung, lão tử sẽ không khách sáo với ngươi! !
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Hảo hảo hảo, ta sai rồi. Ngươi đi ăn cơm chiều đi?
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ] Không được ăn cá chưng dưa chua, không muốn ăn cơm…
    Nghĩ đến vị ngon của cá chưng dưa chua, Tô Bắc Bằng đã cảm thấy bụng đói kêu vang, đáng tiếc… Không có tiền a không có tiền! !
    Cá ngâm? Lăng Quân Diệu nhíu mày, anh chưa từng làm món ăn này, xem ra cần phải mua sách nấu ăn về học một ít.
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Ngươi tới nhà ta đi, ta làm cho ngươi ăn.
    【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]→_→ Ngươi làm có thể ăn sao?
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Cắn khăn tay … Lão bà không tin ta.
    Anh thật ra trong ngoài đều xứng đáng là tuyệt thế hảo nam nhân !
    Tô Bắc Bằng không thèm để ý tới Thư Hiệp . Cánh rừng rộng lớn chim chóc gì mà không có. (?) (Beta: ý câu này gần giống câu rừng rậm bao la, lo gì không có củi đốt)
    【 Đội ngũ 】[ Thư Hiệp ] Lão bà ngươi trước tiên đi dạo đi, ta đi nấu cơm .
    … Có thật không vậy? Anh ta thật đúng là biết làm cơm a? Tô Bắc Bằng đang nhớ lại thời gian học sơ trung, cậu cũng một mình làm cơm cho cả nhà ăn. Lúc ấy ba mẹ vừa về đến ngửi được mùi đồ ăn luôn khen con trai họ có bao nhiêu tài giỏi, chính là sau khi có đệ đệ, ba mẹ nói sợ cậu làm đồ ăn sẽ không dinh dưỡng, hoặc là không sạch sẽ, liền mời đầu bếp chuyên nghiệp…
    Từ đó về sau, cậu vứt bỏ hơn mười quyển sách nấu ăn, không bao giờ lại bước vào phòng bếp.
    Cậu từng cho rằng chuyện hạnh phúc nhất, đó là nhìn thấy người nhà bởi vì ăn cơm của cậu mà hiện lên nụ cười thỏa mãn…
    Sâu kín thở dài, một cỗ chua xót nảy lên trong lòng. Tô Bắc Bằng quyết định bổ nhiệm Thư Hiệp làm Phó bang chủ xong, offline trò chơi, tiếp tục viết luận văn.

    Thuộc truyện: Võng Du Chi Bạo Cùng Bị Bạo