Home Đam Mỹ Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 59

    Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 59

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

    Sau khi ngày thành thân của La Thông và Xuân Phong được định ra, Vạn cha liền bắt đầu đi thông báo với thân thích và bạn bè, thân thích của Vạn gia cơ bản đều ở trong thôn, thế nhưng Vạn nương là người ngoài thôn, thân thích phần lớn đều là ở bên ngoài thôn, nhưng cũng chỉ mất vài ngày cũng thông báo gần đủ.

    Tháng này là lúc Vạn gia rất bận rộn, ngày thành thân lại cứ chọn vào lúc này, vả lại lúc này cũng không phải bắt đầu mùa đông, tổ chức một việc vui cũng phải mất vài ngày, rất nhiều đồ ăn đã chuẩn bị dễ bị hư, khôn nói tới cái này lúc trước cũng nói Vạn gia rất bận rộn, điều này làm cho Vạn gia cảm thấy rất khó khăn.

    “Thúc, như vậy đi, trước hết chúng ta lập nên danh sách những đồ ăn cần, sau đó mỗi ngày ta sẽ chuẩn bị, rồi sáng sớm sẽ chuyển đồ tới đây.” Xe ngựa Vạn gia rất rộng, một xe có thể để không ít đồ. La Thông nghĩ, một chuyến đi một chuyến về lên trấn trên, cũng chỉ mất một canh giờ, chỉ cần ra ngoài sớm hẳn là sẽ không ảnh hưởng gì.

    “Haiz, cũng chỉ có thể như vậy.” Trong thôn nếu có việc vui chỉ có bày tiệc một ngày, chỉ có người cưới vợ hoặc là nhà có tiền mới làm đến ba ngày.

    Lúc hai nữ nhi xuất giá, trong nhà đều làm tiệc rượu ba ngày, hiện giờ Xuân Phong thành thân, Vạn cha đương nhiên cũng không muốn con trai bị ủy khuất. hắn nghĩ cho dù thời điểm không đúng, cũng phải bày tiệc rượu ba ngày, phiền toái một chút thì phiền toái đi.

    Sau khi vào tháng tám, Xuân Phong rất bận rộn, mỗi ngày hắn đều rời giường sớm ra ngoài, hầu như mỗi ngày sắc trời gần tối mới có thể về nhà, nương hắn đau lòng hắn không thể ăn cơm thật tốt, mỗi ngày chỉ có thể ăn lương khô, cho nên mỗi ngày cơm chiều đều chờ hắn về rồi mới ăn.

    “Haiz, đây là chuyện gì, cố tình lại  muốn chọn lúc này thành thân, không phải sẽ khiến tiểu tử kia mệt chết sao! Ta nói với ngươi, đến lúc đó ngươi nhắc nhở tiểu tử La Thông kia một chút, cũng không thể khi dễ ngốc tiểu tử nhà chúng ta, một tháng nay hắn rất mệt mỏi, nên để cho hắn nghỉ ngơi thật tốt.” Vạn nương dù sao cũng là phụ nhân, có rất nhiều chuyện nên để trượng phu mình nói.

    Vạn cha đương nhiên biết ý tứ của thê tử mình là gì, hai đứa nhỏ cũng khó khăn lắm mới có thể đến với nhau, lại ở thời điểm huyết khí phương cương, đợi tới khi thành thân, bọn họ có thể như thế nào? Đương nhiên là mỗi ngày đều gây sức ép.

    Cũng không trả lời trước mặt thê tử, Vạn cha mang theo ý cưới, nhẹ nhàng gật đầu, lại nghĩ loại chuyện này hắn phải nói như thế nào, hơn nữa, đợi qua một hồi nhiệt tình cũng không cần bọn họ nhắc nhở.

    Ngày thành thân, sáng sớm La Thông liền thay hỉ phục, sau đó trời vừa sáng liền mang theo một đội sáo và trống tới Vạn gia, nhưng sau khi bọn họ tới lại không có đưa người đi, mà ngay cả La Thông cũng bị giữ lại.

    Về việc hôn nhân của hai người, bởi vì La Thông đã sớm hạ sính, nên tất cả mọi người đều cam chịu chuyện Xuân Phong sẽ gả ra ngoài, nhưng hôm nay mọi người cũng không hiểu ra sao.

    “Chuyện này là sao vậy?”

    « Đúng vậy, sao lại bái đường ở Vạn gia ? không phải là La Thông chịu thiệt sao ? ta nghe nói hắn đưa sính lễ cũng không ít. »

    « Ai nói không phải đâu, Vạn gia đang làm cái gì ? »

    « Được rồi được rồi, đừng nói nữa. ta nói này, Vạn gia sao có thể bỏ được tiểu ca nhi duy nhất mà gả ra ngoài, tốt xấu gì cũng coi như nửa trụ cột. »

    Người đến uống rượu mừng không ngừng nói nhỏ, lúc này La Thông và Xuân Phong không quan tâm cái gì, hai người nắm chặt hồng trù trong tay, đều vừa khẩn trương vừa hạnh phúc.

    « Nhất bái thiên địa ! » tân nhân bái thiên địa, hai người tại đây có trời đất làm chứng, kết làm vợ chồng.

    « Nhị bái cao đường. » hướng cha mẹ bái lạy, cảm kích ân dưỡng dục của cha mẹ, cũng đồng thời, báo cho bọn họ sau này có thêm một con dâu con rể tốt.

    « Tân nhân đối bái ~ » chủ hôn kéo dài âm cuối, hắn vừa dứt lời, bốn phía không ngừng vang lên tiếng hét to, âm thanh vỗ tay, còn có âm thanh huýt gió.

    Lúc hai người từ từ bái lạy đối phương, trái tim giống như muốn nhảy ra khỏi miệng, mở miệng ra mà không thể nhúc nhích, đợi cho tới  khi họ từ từ đứng lên, trái tim khẩn trương kia cũng từ từ trở về lồng ngực, bởi vì từ khoảnh khắc này bọn họ đã là người một nhà.

    « giờ lành đã đến, đưa vào động phòng ! »

    « A ! » Xuân Phong đang muốn xoay người, cả người lại hơi bay lên trời một chút, hắn bị La Thông chặn ngang ôm lấy, bên tai đều là thanh âm của La Thông, thanh âm náo nhiệt ở quanh mình hắn đều không nghe được.

    Sân của Vạn gia là tiểu viện nông gia điển hình, đi qua nhà chính, phía tây chính là phòng của Xuân Phong, La Thông đi vào lập tức muốn đóng cửa lại, thế nhưng lại bị hỉ nương ngăn cản.

    Đứa nhỏ nhà tỷ tỷ Xuân Phong làm hỉ đồng, dưới sự chỉ huy của hỉ nương, ở trên giường mới lăn lộn cười ha ha, sau đó lại ném lên giường rất nhiều đồ vật, cụ thể là đậu phộng táo tàu linh tinh ngụ ý là sớm sinh quý tử.

    Lúc bái đường, La Thông cũng không kêu người ta đội khăn voan, hiện giờ đương nhiên không cần khều khăn voan, nhưng mà rượu giao bôi vẫn phải uống.

    Hai đứa nhà cậu Xuân Phong cũng xấp xỉ hắn, sau khi người xem náo nhiệt bên ngoài tiến vào, hai người con trai đứng ở cửa, thanh âm thét to làm cho Xuân Phong đỏ mặt, sau khi khó khăn đem rượu uống xong, Xuân Phong cảm thấy ngoại trừ mặt thì cả người đều nóng.

    Tửu lượng của Xuân Phong La Thông không biết, hắn không nghĩ chỉ có một chén, thế nhưng Xuân Phong đã hơi say. Hắn vốn nghĩ cùng người này ra ngoài tiếp khách, Xuân Phong thành thân với hắn cũng không phải sẽ thành cô vợ nhỏ không thể gặp người, tương lai hắn làm gì cũng sẽ mang theo Xuân Phong, nhưng hôm nay chỉ có thể để người ở lại.

    « Được rồi được rồi ! các ngươi đừng náo loạn, đi thôi, đi ra ngoài ta cùng các ngươi uống rượu ! hôm nay tùy tiện uống ! » La Thông để cho Xuân Phong ngồi bên giường, cho hai tiểu hài tử nhìn hắn, tới cửa liền kêu hai biểu đệ đi tìm tỷ tỷ Xuân Phong tới đây, sau đó đóng cửa lại, không cho ai nhìn.

    Sau khi cửa đóng lại, Xuân Phong co chân lên giường, sau đó lăn lộn, cuối cùng hắn nằm thẳng lên giường, giơ tay vỗ vỗ mặt mình, nhưng phát hiện mặt mình vẫn nóng.

    « Đây có phải là say phải không ? » Xuân Phong cảm thấy đầu óc mình thật thanh tỉnh, nhưng mà hai má quả thật thực nóng, hắn cũng không biết có phải do rượu hay không, nhưng sau khi tỷ tỷ hắn tiến vào, hắn đã biết.

    « Tỷ, ta không uống rượu, nhưng có hơi đói bụng. »

    « Biết, không phải là tới nói với ngươi, lát nửa phòng bếp sẽ mang đồ ngươi thích ăn lại đây. » Hiện giờ Vạn Thu Nguyệt đã là nương của mấy đứa nhỏ, rất nhiều lời ngượng ngùng trước kia hiện giờ có thể thoải mái nói ra miệng.

    Nàng tới đây ngoại trừ chăm sóc đệ đệ, cũng muốn nhìn chút nương có dạy đệ đệ chuyện phong nguyệt hay không.

    « …. » Cũng không nghĩ tỷ tỷ sẽ nói trắng ra như vậy, Xuân Phong trực tiếp che mặt lắc đầu, nương hắn chưa nói qua.

    « Nương sao lại không nói với ngươi, chuyện như vậy sao lại không dạy ngươi, cũng may là ta tới đây. Đúng rồi, ngươi có biết chuyện của tiểu tử La Thông kia hay không, hắn không phải cái kia ? »

    « Người nào ? »

    « Haiz ! chính là cái kia, chính là hắn có khi dễ qua cô nương hay ca nhi khác không, mình có phải còn non hay không ? » đều sắp bị đệ đệ của mình làm cho tức chết, Vạn Thu Nguyệt cũng là đột nhiên nghĩ tới, nàng nghĩ lúc trước La Thông là một tên khốn kiếp, sợ là đã vào chốn phong nguyệt không ít.

    « Tỷ ! » Hiểu được tỷ tỷ mình đang nói cái gì, Xuân Phong cảm thấy đầu óc mình muốn nổ tung, mặt càng nóng hơn, nhưng vẫn nhanh chóng giải thích thay cho La đại ca nói : « Không có, không có, La đại ca đã nói với ta. » Nghĩ tới lời nói lúc trước của La Thông, bên miệng Xuân Phong đều mang ý cười.

    Lúc trước hắn còn lo lắng La đại ca từng cưới vợ, nào biết La đại ca nói còn không có cưới vợ, hắn cũng không có thích qua người khác, La đại ca nói, mình là người đầu tiên mà hắn thích.

    Nhìn bộ dang vui vẻ của đệ đệ, Vạn Thu Nguyệt sao còn không biết, cũng chính là La Thông quả thật còn non, như vậy còn được.

    « Cũng đúng, lúc trước hắn nghèo muốn chết, cũng không có tiền đi dạo…. »

    « Tỷ ! »

    « Được rồi được rồi, ta không nói. » hiện giờ cuối cùng đệ đệ đã trưởng thành, mình cũng có nhiều chuyện không cần phải kiêng kị, Vạn Thu Nguyệt cười ha ha, sau đó đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, nàng sợ lại ngốc thêm một lúc nữa đệ đệ sẽ nhịn không được đánh nàng.

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ