Home Đam Mỹ Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 67

    Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 67

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

    Việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa chọn ở đầu tháng giêng, ngày hôm đó tuy rằng hơi nhanh một chút, nhưng nghe nói dựa theo ngày sinh của hai người chọn, là ngày tốt, bỏ lỡ ngày này, nửa năm nữa cũng sẽ không có ngày tốt.

    Xuân Phong ban đầu tính toán qua mười lăm sẽ chuyển nhà, nhưng đường ca mình mùng mười muốn thành thân, trong nhà phải bận rộn vài ngày, tới ngày mười lăm thì là biểu ca nhà đại cô, vì thế quyết định tháng giêng không chuyển nhà, đến hai tháng sau rồi nói sau.

    Sau khi biết con trai dời ngày lại, Vạn cha còn nghiêm túc nhìn hoàng lịch, lại chọn ngày mùng năm hai tháng sau, định ngày đó giúp đỡ hai người chuyển nhà, còn chuẩn bị bày tiệc cho bọn họ, dù sao cũng là nhà mới, rượu chuyển nhà là nhất định phải mời, cũng không muốn bị La Thông từ chối.

    Trong lòng La Thông có băn khoăn, nhưng nói ra với Vạn cha thì không tốt. lúc trước hắn không cùng những người khác ở Vạn gia giao tiếp qua, nhưng sau khi đi viếng mộ gặp Vạn Đại Quân, ấn tượng đối với nhà Vạn đại bá càng kém.

    Sau khi hai người thành thân, La Thông cũng nghe không ít chuyện của hai nhà, hắn cảm thấy chuyện này không thể để yên, một ngày nào đó, Vạn Đại Quân kia sẽ đến nhà làm ầm ĩ, dù sao lúc Xuân Phong còn nhỏ cũng đã ầm ĩ một lần.

    “Cha, mở tiệc  mời thôn dân thì không cần đâu, đến lúc đó mời nhà đại cô cùng đại bá nương sang là được, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm là tốt rồi, ta không muốn gióng chống khua chiêng.” Hiện giờ hai người thành thân là ở trong nhà, sau khi thành thân  cũng ở trong nhà một thời gian, hiện tại đa phần người trong thôn đều cho rằng La Thông hắn tới ở rể, ngay cả Vạn Đại Quân kia cũng cho là như vậy, chuyện này nếu đã tới bước này rồi, không cần thiết phải sửa lại.

    Về sau nếu Vạn Đại Quân không tới náo loạn, hắn cùng Xuân Phong ở tốt là được, nếu hắn đến đây ầm ĩ, nói Xuân Phong đã gả ra ngoài, bọn họ cũng có lí do thoái thác, tình huống hiện giờ Xuân Phong gả ra ngoài hay là ở lại nhà, toàn bộ dựa vào miệng bọn họ.

    Nghe La Thông nói như vậy, trong lòng Vạn cha vui vẻ lập tức đồng ý, nghĩ đến quyết định lúc trước của mình, hắn cảm thấy như vậy rất tốt.

    Hai người đều nghĩ sai, nhưng tính toán trong lòng đều giống nhau, lập tức đưa ra quyết định, nhưng thật ra Xuân Phong hơi không hiểu, cha hắn luôn luôn là người có chủ kiến, quyết định chuyện gì rất ít khi thay đổi, hiện giờ lại dễ nói chuyện như vậy.

    Ngày Vạn Đại Hoa thành thân, sáng sớm Vạn nương đã đi giúp đỡ, ban đầu Xuân Phong cũng muốn đi, bởi vì hắn hiện giờ đã thành thân, cũng muốn cùng mọi người bận rộn, nhưng hắn từ nhỏ không giống những tiểu ca khác, việc nhà cũng không làm nhiều nên nấu cơm cũng không biết làm, hơn nữa làm nữ công cũng không biết làm, nhưng thật ra lại nhàn hạ vui vẻ.

    “Thông ca, ngươi yên tâm đi, ta tuy rằng không tự mình làm vài bữa cơm, nhưng lúc nương nấu cơm ta cũng giúp nàng nhóm lửa, thiệt nhiều đồ ăn cũng biết cách làm như thế nào.” Thời gian trôi qua mấy tháng, tâm tình La Thông đã sớm biến hóa, hiện giờ hắn ở Vạn gia rất tốt, kỳ thật còn không muốn chuyển đi, nhưng trước đó bọn họ đã bàn bạc xong đâu đó, sau khi thành thân sẽ chuyển đi, hiện giờ đã qua mấy tháng, cũng không còn lý do để ở lại.

    Nghe được Xuân Phong cam đoan, trong lòng La Thông vui vẻ, xem ra vẫn là Xuân Phong hiểu mình, biết mình lo lắng nhất là cái gì.

    “Không có việc gì, chúng ta có thể từ từ học, ta học rất nhanh, đến lúc đó ta có thể nấu cho ngươi ăn.”

    “Vậy không được!” Nhanh chóng từ chối, Xuân Phong thực nghiêm túc phản bạc người này: “Sao có thể để mọi chuyện cho ngươi làm, ngươi phải đọc sách còn phải làm ăn, còn muốn giúp ta quản lý tá điền cho thuê ruộng đất, chuyện trong nhà đương nhiên phải để ta quan tâm, nếu không ta sẽ càng vô dụng. Còn nữa, ta muốn cùng nương học làm quần áo, sau này quần áo của ngươi để cho ta làm.”

    “Ha ha ha, được được được, nghe lời ngươi. Thế nhưng Xuân Phong, chuyện trong nhà chúng ta không cần phân công rõ ràng như vậy, ngươi xem ngươi cũng có thể xem sổ sách cho thuê trong nhà, ta cũng có thể giặt quần áo nấu cơm đúng không? Sau này mọi việc trong nhà chúng ta cùng nhau làm là được.” nơi này cũng không có máy giặt, ở mùa đông giặt quần áo thật sự rất lạnh, mùa đông vẫn là để mình giặt quần áo vậy, dựa vào phúc của ‘La Thông’ kia, thân thể này rất là cường tráng hữu lực, mùa đông cũng không sợ lạnh.

    “Được. bên ngoài ầm ĩ, hình như là đường tẩu tới rồi, ta đi xem náo nhiệt.” nghe bên ngoài có âm thanh sáo và trống, Xuân Phong nghĩ tân nhân hẳn là tới rồi, bọn họ sau khi ra ngoài quả nhiên thấy cỗ kiệu của tân nhân đã tới.

    Xuân Phong đối với đường tẩu mình rất là hiếu kì, nghe nói hắn có chỗ thiếu hụt, cũng không biết chỗ nào thiếu hụt, hơn nữa hắn cũng là tiểu ca, sau này không biết có thể ở chung với mình hay không, nếu có thể thì thật tốt quá, bạn bè thân thiết với mình cũng không nhiều. lúc mới hạ kiệu không biết có phải là do tân nhân khẩn trương hay không, bị vướng chân một cái thiếu chút nữa ngã xuống! tuy rằng cuối cùng được đỡ, nhưng cũng khiến người bên ngoài cười vang.

    Nhìn thấy thân hình của đường tẩu mình, Xuân Phong nghĩ tuổi người này cũng quá nhỏ, nhìn thấy bộ dáng còn gầy hơn mình, cũng không biết người trong nhà hắn nghĩ như thế nào, sao lại có thể để cho đứa nhỏ nhỏ như vậy mà đã gả đi.

    Xuân Phong là thân đường đệ của Vạn Đại Hoa, nhưng đã lập gia đình, cho nên có thể đi vào phòng của tân nhân, sau khi hai người bái thiên địa, La Thông cùng người một nhà tiếp khách, Xuân Phong thì đi cùng với tân nhân.

    “tẩu tẩu, ngươi đói không? Có muốn ăn cái gì không?” Đối phương đội khăn voan, Xuân Phong không nhìn thấy mặt, cũng không biết tính tình người này như thế nào, cho nên âm thanh nói chuyện rất nhỏ. Sau khi hắn dứt lời đối phương không có phản ứng gì, hắn còn tưởng là mình nói quá nhỏ, tẩu tẩu không nghe thấy, đang muốn hỏi lại, người nọ lại hơi hơi lắc đầu.

    “Không việc gì.” Nghĩ đối phương là có băn khoăn, Xuân Phong nhanh chóng nó: “Ta cũng mới thành thân mấy tháng trước, khi đó tỷ tỷ cũng len lén mang đồ ăn cho ta, lúc này trời vẫn còn sớm, ngươi nếu không ăn sẽ bị đói xỉu. còn nữa, ngươi không cần cứ đội khăn voan mãi, như vậy rất mệt.” Tự mình đưa tay đem khăn voan vén lên, nhìn khuôn mặt dưới khăn voan Xuân Phong ngây ngẩn cả người, hắn ngơ ngác nói: “Ngươi sao lại không rửa mặt.”

    Người này có phải người ngốc không? Hoa ca có phải là bị lừa hay không? Ngày tân hôn, ngày vui mừng, trên mặt người này lại toàn bụi, nhưng lại không phải một chút, trên trán lại rất nhiều.

    Chân tay lập tức luống cuống, Xuân Phong không biết làm gì bây giờ, hắn vẫn nhìn chằm chằm người, đợi cho người nọ cuống quít đội lại khăn voan, thân thể hơi co rúm lại, sau đó từ từ cách xa hắn, hắn mới phản ứng lại, người này không phải kẻ ngốc, nếu không sẽ không phản ứng như vậy.

    Nếu là ngốc, hắn sẽ không cảm thấy xấu hồ cùng sợ hãi.

    Trong lòng hơi tức giận, thấy tình trạng này của người này, Xuân Phong có thể đoán được nguyên nhân, hắn nghĩ người này hẳn là không hài lòng việc hôn nhân này, cho nên cố ý.

    “Ta đi múc nước cho người rửa mặt.” Nhịn lại nhịn, Xuân Phong cũng không bộc phát tính tình của mình, mặc kệ trong lòng tức giận, nhưng hôm nay dù sao cũng là ngày vui của Hoa ca, không thể làm ầm ĩ, lát nữa đem mặt hắn rửa sạch, phải khuyên nhủ hắn thật tốt.

    Lúc Xuân Phong đi ra ngoài múc nước, trong lòng cảm thấy thật may mắn, cũng may là đại đường tẩu kia hôm nay không ở đây, nếu không nữ nhân tâm địa muốn người nhà bị chê cười kia, nhất định sẽ đem chuyện này nói ra.

    Bởi chuyện lúc trước, có một ít thân thích của Vạn gia cũng không đi uống rượu mừng của Vạn Đại Hoa, huynh đệ cùng thế hệ mà hắn thân thiết cũng chỉ có Xuân Phong, hỉ yến của hắn cùng Xuân Phong cũng không giống nhau, làm hơi đơn giản, cũng không có hỉ đồng, bởi vậy chỉ có một mình Xuân Phong cùng với tân nhân mới vào cửa.

    Lúc Xuân Phong đi múc nước, nương hắn còn hỏi một tiếng, Xuân Phong vụng về nói cho qua, bước nhanh đi vào, hắn phải nhanh chóng rửa mặt cho tẩu tẩu trước khi người thứ hai tới đây.

    “Ngươi làm cái gì vậy?” Xuân Phong lau mặt cho người ta, thế nhưng người nọ lại che mặt không cho hắn lau, đến lúc này kiên nhẫn của hắn cũng dùng hết, không khách khí nói: “Mặc kệ ngươi hài lòng ca ta hay không, ngươi đã tới đây, nhà ngươi cũng đã thu sính lễ của ca ta, ngươi cùng ca ta đã bái thiên địa, hiện giờ ngươi đã là người Vạn gia, ngươi nếu cứ như vậy, sẽ bị ca ta hưu. Tiểu ca mới thành thân mà lại bị hưu về nhà mẹ đẻ có kết cục như thế nào, không cần nói ngươi cũng biết. được rồi, ngươi đừng náo loạn, để cho ta rửa mặt cho ngươi, ta sẽ không đem chuyện này nói cho ca ta biết, ngươi yên tâm đi, ca ta là người tốt, sau này hắn sẽ đối xử tốt với ngươi.” Xuân Phong cùng Vạn Đại Hoa kỳ thật cũng không thân, tuổi hai người cũng có cách biệt, hơn nữa khi Vạn Đại Hoa hơn mười tuổi đều ở bên ngoài, có đôi khi một thân làm lũ về nhà, có đôi khi cũng có thể mang về không ít bạc, trước kia hắn có ấn tượng không tốt, luôn cảm thấy đường ca là người không đáng tin cậy.

    Nhưng sau đó trong nhà đại bá xảy ra chuyện, đường ca lựa chọn ở lại bên người nương mình, lựa chọn cùng cha mình đối nghịch, Xuân Phong mới có cái nhìn khác với đường ca, mới thân thiết hơn với người ta, sau đó hắn càng thích Vạn Đại Hoa, lại phát hiện kỳ thật bộ dạng của Vạn Đại Hoa kỳ thật giống với cha mình.

    Máu mủ tình thâm trực tiếp thể hiện ra bên ngoài, phán ứng trên hành động, sau đó Xuân Phong liền giúp đỡ ca ca mình. “Haiz, ngươi đừng né được không? Ngươi còn như vậy ta thật sự không giúp được. ta thành thật nói cho ngươi, ca ta là người rất tốt, bản thân cũng có bản lĩnh, hắn nhất định sẽ cho ngươi ngày lành, ngươi nên thành thật một chút đi.” Trong lòng Xuân Phong thật bất đắc dĩ, hắn nghĩ nếu  bọn họ không thành thân, hắn tuyệt đối không ép buộc người ta, dù sao mình lúc trước cũng không đồng ý gả cho người mình không thích, nhưng mà hiện giờ không giống như vậy, bọn họ đã thành thân rồi.

    “Tẩu tẩu, ngươi kêu là Liễu Nhứ đúng không? Ta gọi ngươi Nhứ ca nha. Nhứ ca, ngươi nghe lời một chút, ta cam đoan với ngươi, ca ta thật sự tốt lắm.” sau khi tức giận lúc trước từ từ tan đi, Xuân Phong hơi đồng tình với tẩu tẩu mới. nhìn  hỉ phục trên người hắn là loại vải kém cỏi nhất, cũng không có hoa văn gì, hơn nữa hắn phản kháng như vậy mà cha mẹ vẫn gả hắn đi, chứng minh cha mẹ hắn cũng không đối tốt với hắn.

    Hắn kỳ thật cũng thật đáng thương.

    Đúng rồi! còn có đồ cưới, hắn hình như không có đồ cưới gì.

    Thở dài thườn thượt, Xuân Phong ngồi vào bên người tân nhân, đè nén tính tình cầm lấy tay tân nhân, hắn muốn an ủi người một chút, nhưng vừa cầm lấy liền phát hiện một thứ không rõ.

    “Sao lại như vậy?” Trên mu bàn tay của tẩu tẩu tất cả đều xanh tím, giống như là bị người nhéo ra!

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ