Xuyên việt chi đại luyện đan sư – Chương 75

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi đại luyện đan sư

    Rất nhanh cơn mưa to tầm tã cùng với cuồng phong vặn vẹo thổi về phía mặt đất, từng đạo tia chớp chiếu sáng bầu trời đêm, phía trên mặt biển đã hình thành luồng khí xoáy thật lớn, cũng chầm chậm tới gần Pansy sơn mạch.

    “Như vậy không đi xuống được, chúng ta nhất định phải tìm sơn động có vị trí cao để trú mưa!” Trong lúc chạy nhanh, Messizer cõng Harvey la lớn, dưới chân lại không chút nào tạm dừng, “Mark, cậu giữ chặt Gobe, đừng để tụt lại phía sau!”

    Tuy rằng Mark lúc này hận không thể gọi người máy ra, nhưng người máy thật lớn không chỉ không thể nhanh chóng di động trong rừng, lại rất có thể tạo thành lỡ đất, buộc một nút thắt giữa hắn cùng Gobe, trước mắt, người cao to sẽ không đến mức tụt lại phía sau.

    Lăng Phong che Mặc Vân Hi trước ngực, đôi mắt trầm tĩnh cảnh giác quan sát bốn phía, thân thủ linh mẫn bật nhảy bay nhanh, ở dưới lôi quang chiếu rọi tựa như một đạo tia chớp màu đen xuyên qua trong rừng, anh đi ở phía trước nhất đội ngũ, phụ trách dò đường cùng cố gắng tìm kiếm địa điểm tị nạn thích hợp.

    Nghe thấy Messizer la lên, Mặc Vân Hi bất an muốn ló đầu ra xem tình hình, xốc lên mũ trùm đầu của áo khoác, nước mưa lạnh như băng đánh vào trên mặt đau rát, ngay lập tức bị Lăng Phong ấn trở về, “Thành thật ngốc trong đó đi.”

    Một gốc cây đại thụ cách đó không xa bị tia chớp chẻ ngã, “Cẩn thận!” Messizer hô, Mark cùng Gobe chạy cuối cùng sít sao né qua, thế này không được, loại thời tiết này ở trong rừng quá nguy hiểm!

    Mặc Vân Hi núp trong lồng ngực Lăng Phong rất muốn làm cái gì đó, thế nhưng cậu hiện tại ngay cả mình chạy thoát cũng làm không được, nếu như không có Lăng Phong, không chừng sẽ bị cuồng phong thổi đi, làm sao bây giờ? Đúng rồi, ý thức lực! Cậu còn có lá bài ẩn này, Mặc Vân Hi cho khoai tây nhỏ không tiếc gì phóng xuất ra ý thức lực cuồn cuộn không ngừng, cố gắng đem ý thức lớn nhất của mình phát tán ra ngoài, ý đồ cùng thực vật có linh tính câu thông.

    Có! Một cỗ ý thức mỏng manh truyền đến, nơi đó có sơn động! Mặc Vân Hi cố gắng loại bỏ những luồng ý thức thực vật hỗn độn khác, từ đó tìm ra phương hướng truyền đến của cỗ ý thức kia, “Phong, đi về phía trước bên trái, bên kia có sơn động!” Mặc Vân Hi vươn một bàn tay chỉ chỉ phương hướng, phương hướng đại khái hẳn là nơi đó, nếu vận khí tốt, ông trời phù hộ bọn họ có thể trực tiếp đến thẳng đó, giữa đường không gặp phải khe núi và vân vân!

    Lăng Phong không hỏi Mặc Vân Hi làm sao mà biết được, lập tức thay đổi phương hướng, cũng phất tay ý bảo phía sau theo sát. Cứ như vậy, đội ngũ hướng phương hướng Mặc Vân Hi chỉ chạy như điên một hồi lâu, dưới chân bùn nhão ẩm ướt dần dần bị nham thạch thay thế, mà khi ngay cả Mặc Vân Hi cũng bắt đầu hoài nghi phán đoán của bản thân, rốt cục, Lăng Phong ở chỗ giữa sườn núi phía trước phát hiện sơn động theo như lời Mặc Vân Hi.

    Tất cả mọi người đều vui vẻ, không khỏi bước nhanh hơn. Đến chỗ cách cửa động trên dưới 50 mét, Lăng Phong ý bảo mọi người ngừng lại, buông Mặc Vân Hi xuống hộ ở phía sau, “Mark, bảo vệ tốt bọn họ.”

    Mark lập tức gọi người máy ra, chỗ này tướng đối trống trải, mở ra hộ thuẫn của người máy, lực phòng ngự phi thường kinh người, Messizer cũng thả Harvey xuống, tiến lên cùng Lăng Phong sóng vai, “Lăng Phong, có dị thú?” Loại vị trí huyệt động thiên nhiên tốt này, bình thường đều đã có dị thú cư trú, hơn nữa nơi này là vùng rừng núi, có sào huyệt dị thú cao cấp cũng không tính là kỳ quái.

    Lăng Phong gật gật đầu, rút ra trường kiếm, đề phòng hướng về phía cửa động bày ra tư thái công kích.

    Tiếng gầm trầm thấp thị uy từ trong động truyền ra, “Ngao ô ~” một đôi mắt màu xanh biếc hòa với tiếng sói tru đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đây là một đầu cự lang thân hình cao lớn màu xám tro, từng bước đi đến vững vàng mà uy phong, hiển nhiên là thủ lĩnh trong tộc đàn. Đi theo sau nó chính là bốn đầu sói rừng rậm (Lee: raw nó là thế này 丛林狼, QT dịch là cây cối lang, tớ mới edit thành sói rừng rậm, ai biết chính xác chỉ tớ với) trưởng thành to lớn.

    Cái này không xong, Messizer trong lòng lộp bộp một chút, “Là sói rừng rậm! Cẩn thận phong nhận (dao gió)!” Tuy rằng loại dị thú cấp năm này cấp bậc không cao, nhưng đều là hành động theo bầy, hơn nữa còn là số ít dị thú có phong hệ, tuy rằng chỉ biết phun ra nuốt vào phong nhận, nhưng đối với dị năng võ giả mà nói cũng là phi thường khó giải quyết, hắn tình nguyện chống lại một con dị thú cấp bảy, chỉ cần cùng Lăng Phong liên thủ, phần thắng so với phải so chống lại một đám sói rừng rậm thì cao hơn rất nhiều.

    Sức gió cùng lượng mưa đều càng ngày càng mạnh, đã không để cho bọn họ do dự nữa, đêm nay nhất định phải đoạt được cái sơn động này, bằng không tất cả mọi người đều nguy hiểm! Lăng Phong dẫn đầu rút kiếm chống lại thủ lĩnh sói rừng rậm, cũng hấp dẫn sự chú ý của hai con sói trưởng thành khác, “Nghĩ biện pháp vào trong động đốt lửa!” Một bên cùng ba con cự lang triền đấu, một bên hướng Messizer hô.

    Messizer là võ giả hỏa hệ cấp năm, lúc này trong tay huy vũ một cái trường tiên giống như hỏa xà, ở trong màn đêm xẹt qua như dải lửa. Sói trời sinh e ngại lửa, nhưng dị thú hung hãn cùng quyết tâm bảo vệ lãnh địa đã khiến cho hai con sói rừng rậm dồn sức đánh về phía hai nhân loại sẽ đốt lửa này.

    Mark che chở ba người Mặc Vân Hi rút lui tới nơi xa hơn chút, mở ra lá chắn phòng hộ, tuy rằng đối với dị thú cấp năm này cậu cũng có chút nóng lòng muốn thử, nhưng bảo hộ đoàn đội an toàn là nhiệm vụ thiết yếu hiện tại của cậu.

    Loại dị thú như sói rừng rậm này tuy rằng đều là quần thể săn bắn, nhưng cũng không thể toàn thể xuất động, tổng sẽ lưu lại mấy con ở lại trông giữ huyệt động cùng ấu tể, cho nên năm con này khẳng định không phải là toàn bộ dị thú trưởng thành trong tộc đàn. Tuy rằng Messizer không biết rõ dụng ý của Lăng Phong, nhưng vẫn cố gắng tiếp cận huyệt động, hướng bên trong phóng ra roi lửa thật dài.

    Lăng Phong một bên cùng đầu lang triền đấu, một bên cố gắng hấp dẫn mấy con khác chú ý, sắp giết chết một con trong đó. Không ngoài sở liệu, lại có ba con sói rừng rậm trưởng thành từ trong động đi ra, đây là toàn bộ dị thú trưởng thành của tộc đàn.

    “Anh lui ra phía sau!” Lăng Phong hô, Messizer vung hỏa tiên trước người hình thành một tường lửa, thừa dịp ba con sói truy kích hắn đang chần chờ do dự, nhanh chóng bứt ra khỏi vòng chiến.

    Lăng Phong xem xét đúng thời cơ, vạn đạo lôi quang màu xanh tím từ trên trời giáng xuống, tập trung đánh ở một khu vực nhỏ trước cửa động, nháy mắt chiếu sáng bóng đêm, càng sáng hơn tia chớp phía chân trời, đây là chiêu thức mới anh lĩnh ngộ được ở độc vương hạt cốc trong thú triều “Vạn lôi”.

    “Ngao ô –” tiếng sói tru thê lương vang vọng sơn cốc, trong đêm mưa thế này làm cho người ta nghe không rét mà run, bọn Mặc Vân Hi sửng sờ nhìn chiêu thức kết thúc, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy công kích quần thể rung động lòng người như vậy, nhất là Messizer cùng Mark, thân là dị năng võ giả bọn họ sâu sắc cảm nhận được chênh lệch thực lực giữa bản thân cùng Lăng Phong, đây là dị năng võ giả cao cấp chiến đấu, quả thực là vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

    Lôi quang nối liền với nước mưa trên mặt đất, trong đêm mưa uy lực càng lớn, hai đợt đánh xuống cũng chỉ còn dư lại một đầu sói rừng rậm trưởng thành lành lặn cùng hai con bản thân bị trọng thương còn có thể miễn cưỡng đứng lên, đầu lang mắt tối tăm nhìn huyệt động, thê lương kêu to một tiếng, liền mang theo hai thành viên bị trọng thương kẹp đuôi trốn về hướng dưới chân núi, chúng nó nhất định phải mau chóng tìm nơi có thể tránh né gió lốc, nếu may mắn, có lẽ còn có thể giữ được tính mạng.

    Lăng Phong cũng không truy kích, hai đạo vạn lôi đã tiêu hao của anh không ít tinh thần lực, anh nhất định phải bảo tồn thực lực để tùy thời ứng phó với các tình huống bất ngờ có thể xảy ra. Mặc Vân Hi là người đầu tiên xông lên ôm lấy Lăng Phong, “Phong, anh thật lợi hại! Thoáng cái đã đánh cho chúng nó phải bỏ chạy!” Trong khẩu khí mang theo kiêu ngạo không dấu được, bầu bạn của cậu thật sự là rất đáng tin!

    “Trước vào động rồi nói sau.” Lăng Phong kéo tay Mặc Vân Hi xuống, bảo vệ cậu ở sau người, từ trong không gian lấy ra một ngọn đèn ánh sáng lạnh, dẫn đầu đi vào sơn động.

    Sơn động là một cái hang hình thành tự nhiên, bên trong coi như bằng phẳng rộng mở, nhưng có một cỗ mùi khó ngửi, đây là phương pháp dị thú dùng để đánh dấu hiệu địa bàn của mình, cộng thêm vừa rồi Messizer đốt lửa, lại càng làm người ta buồn nôn.

    Mặc Vân Hi bịt mũi ho khan hai tiếng, rất thối, bất quá hiện tại không phải thời điểm yếu ớt, có thể ở trong ngày gió lốc như vậy tìm được một chỗ đặt chân, đã thập phần hiếm thấy.

    “Ô ~” thanh âm tất tất tốt tốt truyền đến, ánh sáng đèn lạnh lẽo chiếu qua, tận cùng bên trong góc hang ba ấu tể sói rừng rậm cuộn mình nằm cạnh nhau, trên cổ một vòng lông màu trắng còn không chưa rụng khiến chúng thoạt nhìn giống như chú chó Husky mà Mặc Vân Hi trước kia từng nuôi, lúc này ba con ấu tể đang trợn tròn ánh mắt đề phòng nhìn những khách không mời mà đến này.

    Rất đáng yêu, Mặc Vân Hi kỳ thật là rất thích loại động vật nhỏ lông tơ thực manh này, mang theo đèn tiến lên, Messizer lắc mình chặn Mặc Vân Hi, “Pháp luật liên bang quy định, không thể thương tổn ấu tể dị thú.” Nói lời này vẻ mặt rất chính nghĩa, cuối cùng còn lấy ra một gói sandwich, “Mặc đồng học, cậu nếu đói bụng, thì ăn cái này đi.”

    … Mặc Vân Hi mắt ai oán nhìn mấy con sói con nho nhỏ trong góc hang, cậu chỉ là muốn xoa xoa, chẳng lẽ mình ở trong mắt học trưởng là tên bụng đói ăn quàng như vậy sao?”Tôi không đói bụng.” Mặc Vân Hi cự tuyệt sandwich của Messizer, lôi kéo Lăng Phong hướng bên kia tìm kiếm, “Phong, kỳ thật em là một người thiện lương! Bọn họ không hiểu em!”

    Lăng Phong hồi tưởng lại vài lần cảnh tượng Mặc Vân Hi hướng về phía ấu tể dị thú chảy nước miếng, lựa chọn trầm mặc.

    Mọi người tuần tra một vòng, phát hiện trong sơn động trừ bỏ ấu tể sói rừng rậm, xác định không có gì nguy hiểm, mới sửa sang lại một chỗ tránh gió, trải thảm, bắt đầu nghỉ ngơi.

    Gobe lấy ra hòm thuốc, xử lý vết trầy da Messizer bị trong chiến đấu vừa rồi, Harvey cùng bản thân cậu ta trong quá trình trốn chạy cũng có không ít vết thương, chỉ là không quá nghiêm trọng.

    Mặc Vân Hi cũng cống hiến ra mấy bình thuốc bổ sung tinh thần lực cho Messizer cùng Mark, Mark không thèm để ý chút nào tiếp nhận uống ngay, 2 giây sau mở to mắt nhìn chằm chằm vòng cổ không gian của Mặc Vân Hi lưu nước miếng, “Mặc Mặc, thuốc bổ sung tinh thần lực này của cậu thật sự là thấy hiệu quả quá nhanh! Tuyệt đối là hàng cao cấp, còn không, cho tớ thêm hai bình?”

    Messizer nghe vậy cũng mở nắp uống ngay một hơi, một cỗ năng lượng tinh thuần nháy mắt giảm bớt hao tổn tinh thần lực, ngay cả cảm giác mỏi mệt sau khi chiến đấu cũng đều giảm bớt rất nhiều, “Thật sự là thứ tốt, đây là đại sư làm?” Ai cũng biết Mặc Vân Hi là đồ đệ của Herman đại sư, thấy thuốc tinh thần lực hiệu quả nhanh như vậy, hắn vẫn là lần đầu tiên dùng đến, nghĩ đến nhất định là lấy từ tay Herman đại sư.

    “Ân.” Mặc Vân Hi sao cũng được ứng thanh, vuốt ve móng vuốt Mark đưa tới, “Không có không có, đưa cho cậu mấy bình đủ dùng rất nhiều lần.” Nói xong liền lôi kéo tay Lăng Phong đi đến tận cùng bên trong góc, nếu không phải tùy thời có thể xuất hiện nguy hiểm, cậu mới không chịu lấy máu đâu, loại phương thuốc bổ sung tinh thần lực Blaine phát minh này, có ba vị thuốc đều rất đắt tiền.

    “Phong, em này còn có rất nhiều, anh chậm rãi uống, có đói bụng không? Em này còn có thịt khô!” Mặc Vân Hi trải thảm cùng Lăng Phong tựa vào cùng nhau, ân cần lấy ra hai bình thuốc khôi phục tinh thần lực cùng thịt khô, đưa tới trước mặt Lăng Phong, nếu Mark cùng Harvey nhìn thấy, tuyệt đối sẽ hô to đối đãi khác nhau, trọng sắc khinh bạn!

    Lăng Phong cười tiếp nhận một lọ thuốc khôi phục uống hết, lại ăn hai khối thịt khô, “Trước cứ để đó, chưa biết chừng trận gió lốc này còn kéo dài vài ngày nữa đâu.” Nói xong ôm chặt Mặc Vân Hi tựa vào vách đá bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

    Mặc Vân Hi ngẫm lại cũng đúng, trước kia xem tin tức, bão và vân vân đều kéo dài liên tục vài ngày, vẫn là cần tiết kiệm thức ăn, bất quá cậu cũng chuẩn bị rất nhiều bình đựng viên dinh dưỡng, đúng là không sợ sẽ đói chết.

    Ngoài động mưa rền gió dữ, trong sơn động lại phi thường im lặng, trải qua cả đêm gây sức ép, tất cả mọi người mệt chết đi, tuy rằng cửa động có bố trí thiết bị tia hồng ngoại phòng ngừa dị thú, nhưng Mark cùng Gobe vẫn quyết định trực nửa đêm trước, để cho Messizer cùng Lăng Phong nghỉ ngơi trước, bổ sung thể lực, chỗ này có thể chỉ có Harvey cùng Mặc Vân Hi là ngủ ổn định nhất.

    Mặc Vân Hi cũng quả thật mệt mỏi, vừa rồi vì tìm nơi tị nạn, cậu cơ hồ đã tiêu hao hết ý thức lực, có thể câu thông với thực vật ở khoảng cách xa như vậy, vẫn là lần đầu tiên, hiện tại thả lỏng, rất nhanh đã bị buồn ngủ bao phủ.

    Giữa cơn mông mông lung lung, Mặc Vân Hi mơ hồ cảm thấy sau lưng có có chút năng lượng dao động, mới đầu bởi vì quá mệt mỏi, cũng không có để ý, nhưng loại cảm ứng với năng lượng này theo ý thức lực dần dần khôi phục, thế nhưng càng phát ra rõ ràng.

    Nhẹ nhàng đẩy Lăng Phong đang nhắm mắt, cậu biết Lăng Phong vẫn tỉnh, “Phong?”

    Lăng Phong mở mắt ra, khó hiểu nhìn qua, “Ân? Muốn đi nhà cầu?”

    Đang muốn đứng dậy Mặc Vân Hi dưới chân trượt một cái, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống, “Không phải!” Chẳng lẽ cậu để lại cho người ta ấn tượng trừ ăn ra thì chính là xả sao?!

    “Phong, em cảm thấy phía sau có cái gì.” Mặc Vân Hi đứng dậy nhấc đầu dán ở trên vách đá lạnh lẽo nham, thế nhưng cái gì cũng không nghe thấy.

    Lăng Phong nghe vậy cũng đứng dậy, rút ra chủy thủ gõ vào vách đá, “Bên này rất dầy.” Anh phi thường tin tưởng trực giác của Mặc Vân Hi, càng không ngừng gõ chung quanh vách đá, thanh âm cũng khiến những người khác chú ý.

    “Lăng Phong, làm sao vậy?” Messizer hỏi, có cái gì không đúng sao?

    “Không có gì, phía sau giống như có cái động.” Lăng Phong tựa hồ tìm được một khu vực nghe tương đối trống không, “Chúng tôi đi nhìn xem, mấy ngừoi cẩn thận.” Nói xong dùng sức đem chủy thủ đập vách tường nham thạch, lặp lại vài lần, trên vách đá xuất hiện đường vân nứt nẻ, Lăng Phong tung chân đá, rầm một tiếng, đá vụn rơi rào rào, hiện ra một cái cửa hang chỉ đủ rộng cho một người chui qua, từ cửa động gió lạnh thổi tới mang theo mùi tanh ẩm ướt, bên kia quả thật có một cái hang khác.

    “Là cái gì? Tôi cũng muốn đi!” Mark tò mò chui qua, “Thật sự có cái động!”

    Lăng Phong đầu tiên từ cửa động ném vài quả bom ánh sáng vào, ánh sang xanh trắng chợt lóe chợt lóe chiếu sáng hang, đợi trong chốc lát, không thấy động tĩnh gì, cơ bản có thể phán đoán phía đối diện không có dị thú.

    “Các cậu lưu lại, bên trong có nguy hiểm hay không còn chưa rõ ràng, tôi cùng Vân Hi sẽ đi vào xem.” Lăng Phong hướng Messizer gật đầu, “Có việc gọi tôi.” Liền nắm tay Mặc Vân Hi hạ thấp người chui qua cửa động nhỏ hẹp.

    Mark bĩu môi, nói thầm một câu bất công, liền một lần nữa trở lại cửa động khẩu canh chừng.

    Mặc Vân Hi đi theo Lăng Phong chui vào, bên này hang rõ ràng so với ổ sói vừa rồi ẩm ướt hơn rất nhiều, còn kèm theo mùi nước biển. Mặc Vân Hi một bên phóng xuất ra ý thức lực tham hướng bốn phía, một bên theo cỗ năng lượng dao động kia tìm được một cái thủy đàm phát ra ánh sáng màu lam nhạt.

    “Phong, nơi này có dao động năng lượng, hẳn là có cái gì!” Mặc Vân Hi nhìn hồ sâu màu lam trong huyệt động tối đen có chút hưng phấn, càng tới gần cậu lại càng có thể cảm nhận được năng lượngsinh động, loại cảm giác này rất mãnh liệt, giống như là dược liệu cao cấp, nhưng cậu có thể khẳng định không phải thực vật.

    Lăng Phong ném đạn ánh sáng vào thủy đàm, ánh sang màu trắng chiếu sáng mặt nước, ngay tại thời điểm đạn ánh sáng tạo thành sóng gợn dần dần bình ổn, đầm nước lại bắt đầu kịch liệt sôi sục, một con rắn gì đó từ sâu bên trong đầm nước bơi lên.

    Đầu có chút giống cá nheo, chung quanh thân thể thô lớn kích khởi điện lưu màu lam, là cá chình điện?! Mặc Vân Hi phản ứng đầu tiên cho rằng đây chính là loại cá chình biển trước kia chỉ nghe mà chưa thấy qua, đương nhiên con này phi thường dài, cùng cự mãng không sai biệt lắm!

    Cậu không biết cá chình điện này ở liên bang gọi là gì, “Phong, con này sẽ thả điện, cẩn thận một chút!”

    Lăng Phong để Mặc Vân Hi lui ra phía sau một chút, “Anh không sợ nhất chính là điện.” Không đợi Mặc Vân Hi kịp phản ứng, liền nhảy vào trong đầm. Nhất thời trong đầm điện quang mở rộng, cá chình điện dùng thân thể dài mà hữu lực cuốn lấy Lăng Phong, cố gắng thả ra điện lưu màu lam.

    Nhưng nhân loại này tựa hồ không sợ điện, điểm ấy làm cá chình rất khó hiểu, càng dùng sức buộc chặt thân thể, ý đồ ghìm chết kẻ xâm lấn này. Lăng Phong rút ra dao găm trên đùi hung hăng đâm vào bụng cá chình điện, tay rạch một đường, hoàn toàn rạch mở ngực nó.

    Cá chình điện vặn vẹo vài cái, dần dần mất đi khí lực, thời điểm Lăng Phong mang theo nó nhảy lên bờ, đã chết hoàn toàn. Quá trình chiến đấu dị thường thuận lợi, con cá chình điện này bình thường ở trong biển bá đạo đã quen, không nghĩ tới hôm nay cư nhiên gặp phải thiên địch không sợ điện.

    Lăng Phong ném cá chình điện dài năm sáu mét ở trên bờ, lau mặt, “Vân Hi, em nói chính là cái thứ này sao?” Tuy rằng anh cũng chưa thấy qua loại dị thú này trong biển, nhưng phỏng chừng cũng phải cấp sáu cấp bảy, hơn nữa phi thường hiếm thấy, tinh hạch hẳn là thuộc tính lôi, đối với anh rất hữu dụng.

    Mặc Vân Hi cẩn thận tới gần bờ đầm, trên nước nổi một ít thứ màu đỏ sậm, là máu cá chình điện, nhưng vẫn như cũ phát ra ánh sáng nhạt màu u lam, “Không phải, vật kia hẳn là ở dưới đáy đầm, không biết là cái gì, có thể là tài liệu cao cấp.”

    Lăng Phong nghe vậy mới vừa tính toán lại vào nước, lại bị Mặc Vân Hi một phen túm lại, “Quá nguy hiểm, vạn nhất có dị thú hải dương khác làm sao bây giờ?” Trong mắt hạn tràn đầy lo lắng, một màn vừa rồi đã dọa cậu, cho dù là tài liệu cao cấp cũng không trọng yếu bằngLăng Phong.

    “Không quan hệ, đây là một đầm nước đọng thông với đáy biển, anh nghĩ là sào huyệt của dị thú kia, bên trong cũng không có hơi thở dị thú khác, yên tâm.” Lăng Phong vỗ vỗ tay Mặc Vân Hi, đem dao găm cắn ở ngoài miệng, hít sâu một hơi khí lặn vào trong đàm.

    Mặc Vân Hi lo lắng ở bờ đầm đi vòng quanh, thỉnh thoảng hướng bên trong dò xét, cảm giác thời gian dài dằng dẵng trôi qua, Phong như thế nào còn không ra! Ngay khi cậu nhịn không được muốn dùng máyliên lạc cứu viện, Lăng Phong đột nhiên chui ra khỏi mặt nước, trong tay túm một khối tinh thạch bất quy tắc phát ra ánh sang màu u lam được quần áo bọc lại.

    “Lôi tinh?!” Mặc Vân Hi thốt ra, đây là trực giác đầu tiên khi cậu nhìn thấy khối tinh thạch này! Không dám tin từ trong tay Lăng Phong tiếp nhận tinh thạch màu u lam, xúc tua năng lượng dao động sinh động lại mãnh liệt chứng thật suy đoán của cậu, trời, bọn họ thế nhưng thật sự tìm được lôi tinh rồi!

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi đại luyện đan sư