Xuyên việt chi đại luyện đan sư – Chương 98

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi đại luyện đan sư

    Chương 97: Phiên ngoại hai

    Hai năm sau.

    Trong đa học viện Saint Owen, thiếu niên mặc đồng phục thẳng phiu màu sữa của khoa dược học, trên cánh tay phải mang theo băng tay viền vàng khảm kim cương màu xanh biếc, trước ngực đeo huy chương luyện đan sư cấp 9 màu vàng lại rực rỡ.

    Gió xuân ấm áp luồn qua mái tóc ngắn mềm mại màu đay của thiếu niên, mắt hạnh nhìn về phía kiến trúc mái vòm màu trắng cách đó không xa, trên mặt một mảnh phiền muộn, “Phong, thật sự phải đi sao?”

    “Ừ.” Lăng Phong tiến lên nắm bả vai Mặc Vân Hi, môi mỏng hơi hơi gợi lên, “Chúc mừng em trở thành đại biểu tốt nghiệp, có thể ghi danh lên bức tường danh nhân của học viện Saint Owen, đây là vinh dự.”

    Mặc Vân Hi ngẩng đầu, vẻ mặt u oán nhìn Lăng Phong, “Phong, anh thay đổi, em rất thương tâm!”

    Lăng Phong cố nén ý cười trong lòng, vỗ vỗ bả vai Mặc Vân Hi, “Đi thôi, đồng học vinh dự suốt đời!”

    Ngày này, Mặc Vân Hi làm đại biểu lần tốt nghiệp này, ở trước mặt toàn bộ giáo viên và học sinh của đa học viện cùng phần đông phóng viên, tiến hành chuyên tâm diễn giải, ngày này, ảnh chụp lớn của Mặc Vân Hi niềm kiêu ngạo của đa học viện Saint Owen, được treo lên vị trí cao nhất nổi bật nhất trên bức tường danh nhân, ngày này, Mặc Vân Hi trở thành kim đan sư cấp 9 duy nhất trên toàn bộ liên bang, nhận được giấy khen đồng học vinh dự suốt đời do viện trưởng trao tặng, và trao tặng chứng nhận tốt nghiệp trong lễ tốt nghiệp vĩ đại, làm cho vài thủ tịch ban A kích động đến phát khóc, đây là vinh dự a, có thể cùng Mặc đại sư ở cùng học viện, thật sự là vinh dự lớn lao a!

    Nhưng ngày này, cả năm cấp chỉ có một mình Mặc Vân Hi, không nhận được chứng nhận tốt nghiệp… Mặc Vân Hi bi phẫn nhìn hiệu trưởng học viện, “Thật sự không thể đi cửa sau sao?!”

    Học viện trưởng vuốt vuốt râu, như không có việc gì quay đầu, không nói đến thành tích đáng buồn của em ấy, chỉ nói đến việc ở đây vẫn lưu trữ học tịch của kim đan sư cấp 9, khụ, miễn là chưa thi đỗ, em ấy vĩnh viễn là học viên của Saint Owen chúng ta, hắc hắc, đây chính là chiêu bài sống, số lượng bàng thính sinh hai năm nay nhiều hơn vài lần, điểm chuẩn trúng tuyển cùng học phí tăng lên như bão táp…

    “Vân Hi, anh tốt nghiệp rồi.” Lăng Phong dựa lại đây thấp giọng nói.

    Mặc Vân Hi tức giận liếc Lăng Phong một cái, đây là khoe khoang trắng trợn!”Đã biết, chúc mừng anh!”

    “Vân Hi.”

    “Để làm chi!”

    “Chúng ta kết hôn đi…” Lăng Phong thâm tình nhìn Mặc Vân Hi, quỳ gối trên mặt đất, từ trong không gian lấy ra nhẫn cùng hoa tươi đã chuẩn bị tốt, “Tôi biết em thích văn hóa cổ địa cầu, gả cho anh đi, Vân Hi, anh yêu em!”

    Cả hội trường đường to như vậy của văn đa học viện Saint Owen nhất thời một mảnh tối đen, một chùm đèn duy nhất chiếu thẳng xuống, chung quanh vang lên liên tiếp tiếng huýt sáo cùng tiếng hô ‘gả cho anh ấy’.

    Mặc Vân Hi che miệng, không dám tin nhìn Lăng Phong, tầm mắt đã bắt đầu mơ hồ, bó xích liên trong tay Lăng Phong, cậu đã từng nhìn thấy trong tư liệu ảnh, cực giống hoa hồng, nhưng không dịu ngoan, sinh trưởng ở dải núi lửa cực nam Qi Nuoer, trên dây leo đầy gai độc, mà lúc này, trừ những nụ hoa lửa đỏ đẹp đẽ như trước, gai độc đã bị rút hết toàn bộ, nhớ tới hai tháng trước Lăng Phong mất tích vài ngày, khi trở về vết thương chồng chất, nước mắt rốt cuộc nhịn không được chảy xuống, vươn tay trái, nức nở nói, “Em nguyện ý!”

    Hôn lễ của Mặc Vân Hi cùng Lăng Phong linh đình mà long trọng, toàn bộ các thế lực trong chính phủ liên bang cùng quân bộ đều không bỏ qua cơ hội để nịnh bợ lần này, hiện tại Harvey tài đại khí thô một mình chi trả toàn bộ phí dụng của hôn lễ, đây là dựa vào quan hệ với Mặc Vân Hi mới tranh thủ được, còn rất nhiều người muốn tăng tiền mừng cho Mặc Vân Hi hiện tại lại không tìm thấy phương pháp nào.

    Hôn lễ, Mặc Vân Thiên làm huynh trưởng của Mặc Vân Hi, tự tay giao Mặc Vân Hi cho Lăng Phong, mà Lăng Tiêu làm gia chủ tân nhậm của Lăng gia chủ trì toàn bộ nghi thức, Tu Y ngươi lại cung cấp trang viên hoàng gia rộng rãi làm sân khấu, hết thảy bố trí đều dựa theo quy cách cao nhất của hoàng thất để đặt mua.

    Vũ hội bắt đầu, Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi đi xuống đại sảnh, hòa thân bằng kính rượu, “Mặc đại sư, Jack cũng đã tiến giai thành công, đan dược của tôi phải chờ tới khi nào a?” Khi nói chuyện, Jacob của Liệt Lang cười hì hì hỏi, bị không ít người gõ một phen, vội vàng sửa miệng, “Hắc hắc, không vội không vội, tân hôn quan trọng hơn! Nhị vị cố gắng, sớm sinh quý tử a!”

    “Phi, cho dù hai người bọn họ không ngủ không nghỉ, cũng không tạo được đứa nhỏ a!” Jack đâm Jacob một phen, tễ mi lộng nhãn nói, “Tôi quen một công ty gien đặc biệt tốt, bảo bối sinh ra từ nơi đó đều kế thừa gien ưu tú nhất của song phương, thế nào, khi nào thì mang hai người đi xem?”

    “Khụ… ngày khác đi, uống rượu uống rượu!” Mặc Vân Hi bị nói đến mặt đỏ lên, trộm liếc mắt nhìn Lăng Phong, phát hiện anh đang cười nhìn mình, lập tức không được tự nhiên dời tầm mắt, lại ở trong góc phát hiện một thân ảnh quen thuộc.

    Chọc chọc cánh tay Lăng Phong, “Phong, anh xem.”

    Lăng phong theo tầm mắt Mặc Vân Hi nhìn đi, phát hiện ở trong góc tối của đại sảnh có một người đang đứng, đúng là võ giả thần bí thủy chung không lộ ra diện mạo trên đảo thử luyện kia, thấp giọng ở bên tai Mặc Vân Hi nói, “Anh đi xem.”

    Võ giả kia phát hiện Mặc Vân Hi đi tới hướng bên này, vội đè thấp vành nón, xoay người kích động muốn rời đi.

    “Đứng lại.” Mặc Vân Hi dùng khẩu khí gần như là mệnh lệnh nói, võ giả ăn mặc kín đáo sửng sốt, cũng dừng lại cước bộ, cung kính xoay người lại, chính là cúi đầu, thấy không rõ biểu tình.

    Lăng Phong than nhẹ một tiếng, tiến lên hỏi, “Anh thế nào? Có cần gì không?”

    Võ giả đầu tiên là gật gật đầu, sau lại lắc lắc đầu, cũng là không nói gì, Lăng Phong từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái hộp thủy tinh, cảm giác lạnh như băng, bên trong mơ hồ có thể nhìn ra hình dạng một cánh tay, “Đây là cho một người bạn của tôi, bảo tồn tốt lắm, hoạt tính của tế bào còn rất cao, anh giúp tôi đưa cho anh ta đi.”

    Võ giả sửng sốt, có chút run rẩy tiếp nhận hộp thủy tinh, dùng thanh âm trầm thấp ám ách nói, “Cám ơn!”

    “Không cần, có một số việc tôi cũng có trách nhiệm, nhưng người bạn này đối với tôi đồng dạng cũng rất trọng yếu.” Nói xong Lăng Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, trở lại hướng Mặc Vân Hi, “Nhớ rõ đến nhận kim đan Vân Hi luyện, em ấy, rất vĩ đại!”

    Đúng vậy, tôi đã biết…” Võ giả nhẹ nhàng nói, nhìn bóng dáng cao ngất của Lăng Phong, thoải mái cười, “Chỉ có cậu ta mới có thể xứng đôi với ngài, là tôi nhìn nhầm!”

    “A, kết hôn mệt mỏi quá!” Mặc Vân Hi nằm trên thảm cỏ xanh biếc, thoải mái nheo mắt, bất cứ lúc nào, trong không gian bạch ngọc đều là ánh nắng tươi sáng, xuân ý dạt dào.

    So sánh với không gian lúc ban đầu, hiện giờ đã trồng đủ các loại dược thực trân quý, trong gió mang theo từng trận dược hương, trên mảnh đất trống bên cạnh bờ ruộng, chòi nghỉ mát có hơn mười cây anh lạc, có mấy cây đã cao hơn ba thước, hoa lạc anh bay bay, làm cho cả không gian thoạt nhìn càng như một nơi thế ngoại đào nguyên.

    Lăng Phong thuận thế tựa vào bên người Mặc Vân Hi, tâm tình vô cùng tốt, “Vân Hi, em muốn đi nơi nào hưởng tuần trăng mật? Hành tinh Bellamy thì sao?”

    Trước hôn lễ, Mặc Vân Hi bọn họ nhận được thư mời đến từ Augustine, hoan nghênh bọn họ đến hành tinh Bellamy ở lại một thời gian ngắn, mà quả thật Mặc Vân Hi cũng tâm động, một là muốn nhìn cố hương trong biển ý thức của Sophie một chút, lại đến chính là theo như Augustine nói, cấp bậc thực vật trên hành tinh Bellamy đều phi thường cao, có rất nhiều loại linh trí thậm chí còn vượt qua anh lạc, cậu nghĩ có lẽ có thể tìm được tài liệu thích hợp để luyện chế kim đan cấp 10, nhưng chuyến đi này… chỉ sợ cũng phải mất một hai năm, cho nên còn có chút do dự.

    Đột nhiên, Lăng Phong nhẹ nhàng a một tiếng, có chút khó hiểu nhìn một góc trên vách núi, “Sương tan?” Trong không gian bạch ngọc, trừ bỏ chỗ bình nguyên này, bốn phía là núi vây quanh, mà trước vách núi càng giống như có thêm một tầng lá chắn là sương mù dày đặc, che tầm mắt, càng làm cho Mặc Vân Hi bọn họ không thể bước thêm bước nào, mà hiện tại, sương mù dày đặc ở mặt đông chân núi thế nhưng tán đi, lấy thị lực của Lăng Phong mơ hồ có thể nhìn thấy một tòa miếu cửa gỗ phong cách cổ xưa.

    “Đúng a!” Mặc Vân Hi nghe vậy cũng nhìn qua, lập tức hưng phấn kéo Lăng Phong, “Đi, chúng ta đi qua xem!”

    Hai người tới trước ngôi miếu bằng gỗ, chỉ thấy một chỗ khác trong sương mù dày đặc xuất hiện một con đường mòn đất đá khúc khuỷu kéo dài xuống phía dưới, không biết thông tới đâu, mà lấy con đường tạo thành một cột mốc biên giới, mặt trên lại trụi lủi cái gì cũng không có.

    “Trên mặt có chữ viết, là cổ văn.” Lăng Phong ngẩng đầu nhìn hướng tấm biển trên cửa miếu, anh cũng không nhận ra chữ triện phức tạp trên mặt, nhưng mơ hồ biết xuất phát từ văn hóa cổ địa cầu, thời điểm anh từng bồi Mặc Vân Hi tra tư liệu đã thấy qua.

    “Ngạch, này viết là thông u xử?” Mặc Vân Hi cũng có chút mạc danh kỳ diệu, cười khổ nói, “Chữ thì em biết, nhưng không hiểu có ý gì.” Ông nội trước kia đam mê thư pháp, hơn nữa một ít phương thuốc cổ truyền cũng đều là dùng chữ triện để viết, nhưng đối với cổ văn, cậu không có nhiều hứng thú, nhất thời cũng không biết là có ý gì.

    Chẳng qua Mặc Vân Hi mới hồi tưởng lại ông nội, trên tấm bia đá không có chữ kia liền hiện ra hai chữ to màu vàng lợt, “Yến kinh…”

    Mặc Vân Hi tò mò nhìn chằm chằm kia hai chữ to cứng cáp phong cách cổ xưa thì thào tự nói, tổng cảm thấy cái tên này tựa hồ đã nghe qua, đột nhiên mở to mắt, “Yến kinh! Là Bắc Kinh! Bắc Kinh!”

    “Vân Hi, em bình tĩnh chút, chữ trên tấm bia này là có ý gì?” Lăng Phong ôm lấy Mặc Vân Hi đang mừng như điên, hỏi, nhìn bộ dáng Vân Hi kích động như vậy chắc hai chữ này hiển nhiên đối với em ấy có ý nghĩa phi phàm.

    “Lăng Phong! Phong! Em… Bắc Kinh, là Bắc Kinh!” Mặc Vân Hi kích động đến mức nói năng có chút lộn xộn, một bên chỉ vào tấm bia đá một bên lắc cánh tay Lăng Phong, “Đó là nhà của em, Bắc Kinh là nhà em!”

    “Nhà em? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

    Một tháng sau.

    Mặc Vân Hi nắm chặt tay Lăng Phong đứng trước đền thờ, chữ viết trên cột mốc biên giới đã không còn nhìn thấy nữa, Mặc Vân Hi thở sâu, hồi tưởng lại cuộc sống cùng ông nội, quả nhiên, kia hai chữ Yến kinh lại lần nữa hiện ra, càng ngày càng rõ ràng, như là ở đáp lại trái tim cậu.

    “Phong, anh thật sự nguyện ý đi theo em sao, có lẽ chuyến đi… này…” Nói thật, con đường này thông hướng làm sao, ngay cả bản thân Mặc Vân Hi cũng không biết, cậu chính là mơ hồ cảm giác được, có lẽ không gian sẽ dẫn cậu trở lại nơi cậu muốn đi, có lẽ có thể nhìn thấy ông nội, có lẽ cũng không đi được, càng có lẽ rốt cuộc cũng chưa về…

    “Anh nói rồi, sẽ luôn ở bên cạnh em, đi thôi.” Lăng Phong nhéo nhéo lòng bàn tay của Mặc Vân Hi, tuy rằng đối với việc mình thế nhưng lại cưới đồ cổ mấy trăm tuổi cảm thấy có chút bất khả tư nghị, nhưng trong lòng Lăng Phong càng nhiều lại là cảm giác may mắn, may mắn gặp được một người cứu anh ra khỏi cuộc sống chẳng có chút thú vị nào, may mắn lực lượng thần kỳ đã đưa Vân Hi đến bên cạnh anh, lúc này trong lòng Lăng Phong là cảm kích cùng kính sợ, “Tin tưởng anh, có anh ở đây, em không cần sợ cái gì, chỉ cần là con đường em muốn đi, anh đều đi cùng em!”

    “Ừ!” Lăng Phong nói làm cho Mặc Vân Hi an tâm không ít, mấy ngày này cậu đã cùng sư phụ bọn họ nói qua, nói muốn đi hưởng tuần trăng mật, kim đan đáp ứng làm cho nhóm võ giả thử luyện cũng đều đã làm tốt, nếu không thể trở về…

    Mặc Vân Hi lắc đầu, gạt những ý niệm này ra khỏi đầu, chỉ cần có Lăng Phong ở bên, cậu còn sợ cái gì, hai người nhìn nhau cười, nắm tay, bước dài hướng về phía con đường đá không biết thông đi đâu…

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi đại luyện đan sư