Xuyên việt chi luyện thạch giả – Chương 63

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi luyện thạch giả

    Chương 63:

    Ngày thứ hai lão bản sàn đấu giá Nhược Thủy Bộ Vân Đào tự mình bí mật hẹn Mạc Hoài Song tại trụ sơ cao cấp của mình.

    Lão bản Nhược Thủy ngoài bốn mươi, tóc đen húi cua, mặt chữ quốc, mày rậm, môi Quan thế âm, vóc người hơi gầy, khí chất nho nhã, nếu như là ngày thường thấy được, rất khó mà đem hắn liên hệ với lão bản sàn đấu giá, giống như lão sư trong bụng có càn không của kiếp trước.

    Sau khi Mạc Hoài Song vào cửa liền bỏ mũ ngụy trang xuống, lộ ra nụ cười thân thiện tiêu chuẩn, “Đợi lâu, ta tới chậm.”

    Đương nhiên, đây là lời khách sáo, bọn họ hẹn tám giờ tối, Mạc Hoài Song tới trước mười phút, không có chuyện trễ.

    Sau khi Mạc Hoài Song vào cửa, Bộ Vân Đào âm thầm đánh giá thiếu niên bị thánh giáo truy nã lại vẫn to gan tày trời dám hoạt động ở Tư Kế này.

    Thân thể như ngọc, mi mục như họa, phong thái vui vẻ, lấy ánh mắt cay độc của hắn không khó nhìn ra được sự sùng bái cùng trung thành trong ánh mắt bảo tiêu sau lưng, hiển nhiên vị này không phải là người phát ngôn, mà cân chính là nhân viên quan trọng.

    Nghĩ đến tuổi của thiếu niên chỉ bằng tuổi nhi tử mình, trong lòng Bộ Vân Đào không khỏi than một tiếng.

    Đã có tính toán, Bộ Vân Đào đương nhiên sẽ không thất lễ, hắn đứng dậy mời Mạc Hoài Song ngồi xuống, khách sáo nói, “Làm gì có, là ta tới sớm.”

    Bảo tiêu sau lưng hắn châm trà rót nước cho Mạc Hoài Song.

    Mạc Hoài Song khẽ mỉm cười, ấn tượng đầu tiên với Bộ Vân Đào không tồi, đương nhiên sinh ý có thể thành hay không, còn phải xem thành ý hai bên đưa ra thế nào.

    Hai người ngươi tới ta đi hàn huyên một lúc, Bộ Vân Đào liền đem đề tài dẫn vào quỹ đạo.

    “Mạc tiên sinh, ngươi có thể để mắt đến Nhược Thủy là phúc đức của ta. Thạch giáp vượt cấp tám bán đấu giá lần này có thể làm cho Nhược Thủy phổng mặt, chỉ là lần ký tên bán đấu giá lần này quan hệ lớn, ta nghĩ, chúng ta vẫn cần phải thương lượng mộ chút.”

    Bộ Vân Đào không ngốc, nhận được tin tức liền biết được Mạc Hoài Song là muốn mượn danh tiếng sàn đấu giá của hắn để quảng cáo danh tiếng cho truyền thừa diêu linh, nếu như chỉ là như vậy hắn không ngại bán cho hắn một cái ân tình, dù sao người này cũng đưa ra lợi ích tương ứng.

    Nhưng vấn đề là truyền thừa diêu linh muốn nhắm thẳng vào thánh giáo, cũng không đủ lợi ích, hắn không muốn tiếp tay làm chuyện xấu.

    Mạc Hoài Song chậm rãi nói, “Bộ lão bản, người ta thẳng thắng, sẽ không cong cong nhiễu nhiễu, nếu như trong lời nói có chỗ nào đắc tội, xin hãy bao dung. Ta sẽ ăn ngay nói thật, tuyển chọn Nhược Thủy là kết quả sau nhiều lần ta suy tính. Những năm này, Nguyên Quân Đường quật khởi, thánh giáo tay càng duỗi càng dài, không gian sinh tồn của Nhược Thủy chỉ sợ không thể lạc quan.”

    Ánh mắt Bộ Vân Đào lóe lên, “Mạc tiên sinh, không thể nói như vậy, Nhược Thủy thế nào cũng là truyền thừa trăm năm, sức lực vẫn phải có.”

    Mạc Hoài Song khẽ mỉm cười, “Cái này là tự nhiên, chỉ là người không lo xa tất có phiền gần, thêm một con đường càng tốt, Bộ lão bản, ngươi nói xem?”

    Bộ Vân Đào xoay xoay cái cốc, trầm ngâm nói: “Làm sao ta biết không phải là tuyệt lộ?”

    “Bộ lão bản không ngại suy nghĩ một chút những gì ta đã gặp, nếu như ngày đó không có huynh đệ liều chết cứu mạng, chỉ sợ ta đã không có cơ hội ngồi đây. Đồ vật thiếu đạo đức trong tay thánh giáo kia khiến lòng người khó lòng phòng bị, bọn họ chưa chắc quang minh chính đại nói ra.” Mạc Hoài Song ý vị thâm trường liếc Bộ Vân Đào một cái.

    Đối mặt với ám chỉ của Mạc Hoài Song, Bộ Vân Đào không tỏ rõ ý kiến. Người này có thể còn sống ngồi trước mặt mình bình tĩnh nói, như vậy chứng tỏ video hành hạ đến chết lan truyền trên internet kia là giả, hơn nữa Lan giáo chủ thánh giáo cũng bởi vì đồ vật thiếu đạo đức kia mà chết oan uổng, việc này rốt cuộc ai làm khó ai khó mà nói chắc được.

    Nghĩ tới đây, Bộ Vân Đào ý tứ hàm xúc không rõ nhìn Mạc Hoài Song.

    Mạc Hoài Song: “Ta biết không phải ông không tin lời nói của ta, mà là lời nói không xuôi tai, người đã đi đến bước này, có ai lại nghĩ đến ngày như vậy, giống như có bao nhiêu người sẽ thừa nhận mình chính là An Tổ?”

    Mạc Hoài Song nói đến đây liền dừng lại, âm thầm quan sát phản ứng của Bộ Vân Đào, thấy trong ánh mắt của hắn chợt lóe buông lỏng, không ngừng cố gắng đem mình kéo ra khỏi kẻ âm mưu, “Ta không ngốc, cũng không có dũng khí dám tính kế chính mình như vậy. Hơn nữa ta còn có một tin tức nội bộ muốn chia sẻ với Bộ lão bản.”

    Bộ Vân Đào làm bộ lộ ra một tia hứng thú, “Ồ?”

    “Lan giáo chủ đã từng cứu trợ một tên An Tổ, hắn tự cho là làm rất bí mật, nhưng hiển nhiên không dấu diếm được thánh giáo.” Nói xong trào phúng nở nụ cười, “Thánh giáo vì đả kích truyền thừa của ta thật đúng là bỏ vốn lớn, đương nhiên bây giờ nhìn ra bọn họ bỏ vốn vậy cũng là giá trị. Sau khi Nguyên Quân Đường mượn việc này thổi phồng một phen, thánh giáo trên dưới một lòng, chiến khí tăng vọt.”

    “Bộ lão bản làm chướng ngại duy nhất trên con đường rộng mở của bọn họ, không biết sau này muốn đi thế nào? Ta đương nhiên là cái đinh trong mắt bọn họ, sau đó thì sao?”

    Mạc Hoài Song nói xong ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Bộ Vân Đào.

    Bộ Vân Đào ung dung thong thả uống một ngụm nước, những thứ Mạc Hoài Song nói hắn chỉ coi là câu chuyện nghe một chút, một chút cũng không coi là thật. Mà có một chút cũng không sai, không quản ai làm chuyện thất đức kia, đều dẫn đến sĩ khí thánh giáo tăng vọt hơn bao giờ hết, nếu như thánh giáo thừa thế xông lên giết chết Mạc Hoài Song, hắn làm con cá mập trong ngành tài chính tuyệt đối sẽ là mục tiêu tiếp theo.

    Bây giờ nhìn lại hợp tác cũng là một lối thoát.

    Chỉ là ——, Bộ Vân Đào đặt chén nước xuống, “Mạc tiên sinh, hợp tác là phải có thành ý.”

    Mạc Hoài Song âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trên mặt vẫn hờ hững, “Đương nhiên.”

    Nói xong Mạc Hoài Song ngoắc ngoắc tay, chiến sĩ đi theo hắn đưa bao da lên.

    Mạc Hoài Song tiếp nhận, lấy một tờ hiệp ước từ bên trong ra, “Bộ lão bàn, mời.”

    Bộ Vân Đào nhận lấy nhìn kĩ.

    Căn cứ vào hiệp ước, Nhược Thủy là tổ chức duy nhất được truyền thừa diêu linh treo quyền bán thạch giáp vượt cấp tám, được trích 20% từ giá sàn đấu giá, thạch giáp dưới vượt cấp tám, nếu như Nhược Thủy có nhu cầu, diêu linh sẽ dùng giá thấp hơn giá thị trường một phần.

    Điểu khoản khá là có thành ý, thương nhân trục lợi, nghĩ đến thạch giáp vượt cấp tám, Bộ Vân Đào không khỏi âm thầm tặc lưỡi.

    Nhưng hắn rốt cuộc vẫn là một kẻ lão đời trên thương trường, đương nhiên hiểu được đằng sau lợi ích lớn chính là nguy hiểm càng lớn, hiệp ước này phải còn mạng mới lấy được.

    “Mạc tiên sinh, thành ý này chỉ sợ không đủ a.” Bộ Vân Đào chỉ trỏ bàn, có ý riêng.

    Không có cường đại vũ lực, tất cả lợi nhuận đều chỉ là phù vân, hắn không thể nào hợp tác cùng tổ chức không có năng lực.

    Mạc Hoài Song câu lên một nụ cười xinh đẹp, từ trong túi lấy ra một viên giáo nguyên hạt để lên mặt bàn trước mặt Bộ Vân Đào, “Đây là một phần thành ý, còn một phần khác, xin mời Bộ lão bàn đợi hai ngày.”

    Bộ Vân Đào bất động thanh sắc cầm lấy hiệp ước cùng giáp nguyên hạt, đứng dậy dướng Mạc Hoài Song giơ tay, “Vậy ta đi trước một bước, chờ tin tức tốt của ngươi.”

    Mạc Hoài Song giơ tay nắm lại.

    Chờ đến khi người của Bộ Vân Đào đi hết, Mạc Hoài Song thoải mái thở dài một hơi, lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên cùng người quanh co lòng vòng, thật là mệt, cảm giác so với lần ở dới kiếm của Vu thấu còn khó chịu hơn.

    “Phu nhân, ngài nói xem hắn có đảo mắt đem chúng ta bán hay không?” Chiến sĩ thủ hạ từ hôm qua đã bắt đầu vô cùng bất an.

    Đối với danh xưng “Phu nhân” này, Mạc Hoài Song đã sớm từ 囧 đến bình tĩnh lại, dù nói đến toạc môi đám người kia vẫn gọi như vậy, vốn là cố ý, rồi càng nói càng hăng, hắn đã lười sửa lại.

    “Bán ta có lơi ích gì? Đến thánh giáo lĩnh mười vạn tiền thưởng. Sau đó quay đầu lại đem cơ nghiệp trăm năm chắp tay dâng cho người? Đùa!” Mạc Hoài Song vừa nói vừa đội mũ lại, “Đừng lo lắng, hắn là người thông minh, sẽ không làm như vậy. Hơn nữa, đoàn trưởng của các ngươi đã sớm phái người theo dõi hắn a.”

    Chiến sĩ cười hì hì, trong lòng ra sức khen ngợi đoàn trưởng của mình.

    Nhưng vẫn có người đối với thái độ của Bộ Vân Đào vô cùng bất bình, ở trong lòng bọn họ, phu nhân của mình là nhân vật trên cấp thần, hiện tại đưa ra điều kiện hậu hĩnh như vậy, người kia lại còn cân nhắc, thật sự không biết đúng sai.

    Mạc Hoài Song tận tình giải thích, “Chúng ta chính là không có con đường tiêu thụ, tốc độ phát triển của bản thân quá chậm, tìm đối tượng hợp tác là phương thức nhanh nhất. Trên tay hắn có tài nguyên chúng ta muốn, tự nhiên có thể yêu cầu, làm như vậy không có gì là không đúng.

    “Vẫn là phu nhân lợi hại.” Năm người dù cho hiểu hay không hiểu, vẫn cùng nhau nịnh nọt.

    Mạc Hoài Song lườm một cái, từ khi hắn lấy nguyên phù thạch giáp ra, này năm vị này liền triệt để biến thành fan não tàn của hắn, cho dù hắn có đánh rắm, phỏng chừng năm vị này đều có thể nói thành thơm.

    “Vì có thể triệt để lấy được hợp đồng này, các ngươi còn phải đi làm một chuyện.”

    Năm người đều chấn động.

    Mạc Hoài Song dừng bước chân ra cửa, gằn từng chữ một, “Thủ tiêu một vị chiến sĩ cấp tám của thánh giáo, hướng Bộ Vân Đào bày tỏ một chút thành ý của chúng ta.” Đương nhiên cái này cũng là một loại kinh sợ.

    Năm vị chiến sĩ lập tức lĩnh mệnh, làm nóng người, nóng lòng muốn thử.

    Không đợi đến lúc ông trời cho bọn hắn cơ hội vận dụng thạch giáp nguyên phù, ngay tại thời điểm Mạc Hoài Song cùng con cái già Bộ Vân Đào kí ngươi tới ta đi, trong thành Dư Kha đã xảy ra chuyện lớn.

    Ba vị chiến sĩ cấp tám xông vào trụ sở, ý đồ tắm máu Cửu Bác.

    Tuy nói Mạc Hoài Song chế tác một nhóm thạch giáp nguyên phù đưa cho Diên Thiệu Bách, nhưng những thứ đồ này đều được nắm trong tay nhân viên trung tâm, chờ đến thời điểm Diên Thiệu Bách nghe được tin tức chạy đến, chiến sĩ canh gác đại môn Cửu Bác toàn bộ đều chết oan uổng, máu tươi nhuộm đỏ đại môn Cửu Bác, thi thể đồng bạn kích thích chiến sĩ Cửu Bác. Không ít người thời điểm nhìn thấy tình cảnh này mắt đỏ bừng lên, muốn cùng chiến sĩ thánh giáo liều mạng.

    Cuồng đồ thánh giáo làm gì có chuyện sẽ bỏ qua bọn họ, ba người cười lạnh một tiếng, chuẩn bị lần thứ hai hành hạ mấy con giun dế này đến chết, dùng máu tươi dựng lên cờ xí không thể xâm phạm của thánh giáo.

    Nhưng đến thời khắc bọn họ giơ vũ khí lên kia, một luồng uy thế trước nay chưa từng có đè vào lòng bọn họ, tứ chi giống như bị đông lại không thể động đậy được, cảm giác tử vong trước nay chưa từng có bao trùm toàn thân, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng từ sống lưng, trong tầm mắt chỉ thấy bóng đen chợt lóe, sau đó, mắt liền tối sầm lại, tất cả nhận thức đều trở nên mơ hồ.

    Diên Thiệu Bách nhẹ nhành buông tay bóp cổ ra, mặc cho thi thể thánh giáo cuối cùng lảo đảo trước mặt mình, thu hồi tay của mình, nhìn lính đánh thuê xung quanh vẫn chưa tỉnh lại từ trong nỗi khiếp sợ, từng chữ, từng chữ, ngữ điệu lạnh như băng nói, “Nợ, máu, trả, máu!”

    Hai giây sau lính đánh thuê tỉnh lại từ khí thế kinh người của Diên Thiệu Bách giống như điên rồi mà gào thét, có không ít người đã mất đi lí trí muốn xông lên ôm lấy đoàn trưởng của bọn họ ném về phía không trung.

    Trong chớp mắt liền nhẹ nhàng nắm nát chiến sĩ sức chiến đấu cấp tám, đây là khí phách đến mức nào! Đây là sức chiến đến đến cỡ nào!

    Diên Thiệu Bách nhàn nhạt nhìn liếc qua chiến sĩ muốn xông đến hắn, ánh mắt không ác liệt, nhưng tất cả mọi người đúng lúc này liền ngượng ngùng dừng bước.

    Có người giơ tay lên cao, phụ họa khẩu hiệu của Diên Thiệu Bách, hô lớn nói, “Nợ, máu, trả, máu!”

    Rất nhanh khẩu hiệu tràn ngập huyết tinh báo thù hàm xúc bị vô số chiến sĩ Cửu Bác hô lên, cuối cùng hội tụ thành khí thế không thể ngăn cản được, vang dội khắp vùng trời Cửu Bác.

    Mà ở phủ thành chủ bên kia, thành chủ Dư Kha nhàn nhạt liếc mắt nhìn hướng Cửu Bác một cái, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh bỉ, sau đó duỗi ngón tay ra, lật trang sách điện tử.

    Thuộc truyện: Xuyên việt chi luyện thạch giả