Trọng sinh vị lai chi quân tẩu

11404

Tác giả: Thập Nhị
Nguồn: Xà Viện
Thể loại: Hồn xuyên, tương lai, quân lữ, sinh tử, lạnh lùng ít nói(bên ngoài) lưu manh biến thái phúc hắc(với thụ) công x ngây thơ yếu ớt trong mạnh hơi tiểu bạch thụ, 1×1, HE
Nhân vật chính: Hứa Duệ(Đàm Tiểu Nhạc) X Việt Lăng Thiên ┃Phối hợp diễn: Lý Văn Triết, Hứa Nghĩa….┃Khác: Thập Nhị.
Edit+beta: Minh Miu

♦Văn án♦

Ba của Hứa Duệ đưa con riêng về nhà thay thế vị trí gia chủ tương lai của Hứa Duệ, cùng Hứa Duệ đánh một trận, trong lúc trọng thương hôn mê, bị linh hồn Đàm Tiểu Nhạc một ngàn năm trước tiến vào chiếm giữ bởi phẫu thuật cấy ghép tim thất bại.

Sợ nhi tử ở nhà gặp nguy hiểm, cha Hứa Duệ quyết đem con trai gả cho người có địa vị cao, lại một năm chỉ ở trên địa cầu không quá mười ngày Huyết Thuyết tướng quân – Việt Lăng Thiên.

Huyết Thuyết(铁血): ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh

Trở thành một người vợ lính trong tương lai, cho dù là nam, ngoại trừ ước định quân hôn thần thánh không thể phá hư, còn phải chịu trách nhiệm sinh con…

Nam nam sinh tử! Hứa Duệ ngửa đầu rơi lệ đầy mặt, là một người đàn ông của thế kỉ hai mươi mốt nhưng tình cảm của cậu như tờ giấy trắng thì làm sao chịu nổi!!!!

Đoản giới thiệu: Tương lai quân tẩu hầu hạ chồng sinh con tính phúc sinh hoạt.

Lý Văn Triết khóc: Tiểu Duệ, thực xin lỗi. Nhưng sống một mình thờ chồng so với chết tốt hơn…

Hứa Duệ (Đàm Tiểu Nhạc) phất tay: Không có việc gì!

Nghĩ thầm: Chuyện này có là gì? Chẳng phải làm vợ lính sao? Tôi thật là không muốn anh ta trở về! Bị một nam nhân áp XXOO, còn muốn sinh con, ớn lạnh!!!

Bị áp đến hấp hối Hứa Duệ hộc máu lên án: Không, không phải nói anh một năm ở nhà cũng không quá mười ngày sao? Đã, đã một tháng rồi…

Việt Lăng Thiên áp sướng rồi nhếch miệng vô tội mà cười: Nam nhân tốt phải lo chuyện nhà, phải thỏa mãn nhu cầu bầu bạn…

Hứa Duệ khóc thầm:…

Review

Lại là một bộ trọng sinh nghịch tập :))) cơ mà không có báo thù rửa hận, được cái có bánh bao.

Thụ trong này vì đã được tag thẳng là hơi tiểu bạch nhưng xem từ từ tới cuối sẽ thấy em ấy cũng mạnh mẽ kiên cường lắm, không phải ngốc không chịu nổi này nọ, cũng không vì tag sinh tử mà bị “gái tánh hóa”. Công thì ôi thôi lại là một anh mặt lạnh vs người ngoài nhưng cưng thụ như cưng trứng rồi. Tình cảm của công với thụ rất nhanh, là kiểu sét đánh, nhưng bù lại tình cảm của thụ với công có vẻ từ từ chậm rãi hơn, ban đầu kết hôn có vẻ bạn thụ mang tâm trạng ỷ lại công nhiều hơn là yêu thích.

Truyện nhẹ nhàng, đọc khá, đoạn 2 người mới gặp mặt thấy dễ thương, đoạn mà kết hôn cho đến tuần trăng mật thì hơi nhạt, khá chán, chắc phải tính từ đoạn bắt đầu mang thai mới khá hơn.

(SPOIL!) Tính ra thì tui đã mong chờ nhiều hơn khi thấy mơ ước của thụ là quân nhân, tui đã hy vọng sẽ thấy cảnh hai người kề vai chiến đấu. Vậy mà đùng một cái thụ còn chưa nhập học đã mang thai… cái đoạn đó phải nói đúng cmn hụt hẫng. Xong tui vẫn ráng lết tới, và đã chờ đợi xem sau khi sinh con biết đâu thụ sẽ đi học lại, rồi ra chiến đấu. Tới cái đoạn mà công bị người kiến tấn công, rồi thụ lo lắng không yên, xong cố gắng học tập (có đoạn chiến đấu cơ giáp vs bạn học), trời má phải nói tui hồi hộp muốn chết! Hy vọng sẽ thấy thụ xin đi chiến đấu hay ít nhất cũng tả cảnh chiến đấu của công…. và xin lỗi tui lại thất vọng ;_;. Kết thúc chính văn cực kì lãnh nhách, tuy tui có rơm rớm nước mắt nhưng mà rơm rớm xong tự nhiên thấy chữ “hoàn” thì mood down hết cmn luôn… Hên là còn phiên ngoại, mà bất quá phiên ngoại cũng không viết được cái tui muốn biết…

Nhìn chung cả cái chuyện gần 80 chương gỡ gạc được 2 điểm sáng, à không 3 điểm. Thứ nhất là tình “cha con” trong này, từ tình thương của cha Lý Văn Triết dành cho thụ Hứa Duệ, đến cách mà cha kế của thụ – kẻ chen chân phá hoại gia đình người khác, Mạnh Minh, nhẫn nhịn vứt bỏ 20 năm thanh xuân hy sinh vì con trai Hứa Nghĩa, đến cách mà Hứa Duệ yêu thương con trai của mình dù ban đầu cậu cực kì sợ hãi mang thai,… phải nói tình cha con trong này rất cảm động.

Cái điểm sáng thứ 2, là sự tương tư người ” quân tẩu” dành cho người chồng chinh chiến phương xa. Tui cứ ngỡ truyện ấm áp vậy thì chắc công thụ không xa nhau nhiều đâu, hoặc công sẽ vì thụ xin xuất ngũ… Nhưng quả thật là hai người có chia cách, và sự tương tư của thụ cũng như tình cảm của thụ cũng từ trong những chia cách mà ngày càng rõ ràng.

Điểm sáng cuối cùng tính lên hai bé bánh bao :)))) siêu manh siêu đáng yêu, đất diễn tuy ít nhưng cứ lên sân khấu là miểu sát tui liền :))). Đặc biệt là thụ và công rất thương hai nhóc, hai nhóc cũng dính cha và ba cực kì, thể hiện ra mặt luôn nên manh xỉu T.T.

Đánh giá chung: đọc ổn, cho 4.25/5, cả truyện 3.5, mỗi điểm sáng cho 0.25 :))

À mà nếu cả truyện có thụ nào tui thích, thì không phải thụ chính, mà là cha của thụ Lý Văn Triết :)) ôi ôi tuy không thích đại thúc thụ nhưng cực kì cực kì thích tính cách của y luôn, chuyện tình với anh phi công trẻ cũng dễ thương nựa. Tính ra trong đám phiên ngoại thì phiên ngoại hai người này đáng đọc nhất :3. Like Like like!!! ❤

 MỤC LỤC 

Chương 1

Chương 2 Chương 3

Chương 4 Chương 5 Chương 6

Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10

Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15

Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19

Chương 20 Chương 21 Chương 22

Chương 23 Chương 24

Chương 25

———♣♣♣———

Chương 26

Chương 27 Chương 28

Chương 29 Chương 30 Chương 31

Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35

Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40

Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44

Chương 45 Chương 46 Chương 47

Chương 48 Chương 49

Chương 50 Chương 51

———♣♣♣———

Quyển 2: Không ngừng vươn lên

Chương 52

Chương 53 Chương 54

Chương 55 Chương 56 Chương 57

Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61

Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66

Chương 68

Hoàn Chính Văn

Phiên Ngoại

Chương 67

Chương 69 Chương 70

Chương 71 Chương 72 Chương 73

Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78

––Hoàn––