Xuyên Thành Pháo Hôi Nam Xứng

5657

Tác giả: Đường Nhất Trương
Thể loại: Tình hữu độc chung, xuyên sách, chủ thụ, vô cùng ngược, HE, đoản văn, cấm dục hệ công VS chết không biết xấu hổ trêu ghẹo người thụ, cổ trang
Tình trạng: Hoàn 28 tuổi
Edit: Cục Đậu Bự

✧ VĂN ÁN ✧

Nhâm Hoài Phong xuyên vào văn trạch đấu [1] trở thành pháo hôi nam xứng đối nghịch với nữ chủ cuối cùng rơi vào cảnh nhà tan người mất, sau khi cố gắng tạo hảo cảm với nữ chủ, lại phát hiện mình động tâm với nam thứ thầm mến nữ chủ si tình mà không biểu lộ, từ đây mở ra hình thức truy phu cuồng bạo.

[1] Trạch là nhà, đấu là đấu đá. Trạch đấu là những chuyện lông gà vỏ tỏi của các thành viên trong gia đình, như mẹ chồng nàng dâu, như mẹ ghẻ con chồng, như tranh giành tiền tài của cải gia tộc

Tiêu Diên Lễ một đời tự phụ tự tin, mỗi tiếng nói cử động bình thường đều có thể trở thành phong độ thế gia, là tấm gương sáng của gia tộc. Nhưng đến tam thập nhi lập [2], lại bị một nam nhân từng liếc mắt một cái cũng không thèm làm đảo loạn nhân tâm.

[2] 30 tuổi trưởng thành, tự lập, dựng sự nghiệp

Chú: Không song khiết, kết cục là HE, sau đó có thể sẽ tái bổ một phiên ngoại ~

Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Tiêu Diên Lễ, Nhâm Hoài Phong ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Chủ thụ, ngược chết

Review nhà cucdaubu

Đầu tiên muốn thử đọc cái gọi là ngược chết xem sao, nhưng không có ngược đến nỗi ấy… Cũng không gọi là ngược lắm. Không có H ? Chỉ có trước khi xxx và sáng hôm sau =))))

Ban đầu, nhảy hố vì truyện chỉ có 28 chương, nhưng chưa có ai edit nên tự mò QT, đọc chương nào, tiện thể dịch chương ấy, đến tối qua, edit cực mất thời gian, nên hết chương 10 liền vứt ấy, đọc QT trước, liền một mạch xuyên đêm đến sáng.

Ban đầu cũng không trông đợi nhiều, nhưng văn phong và nhân vật tác giả đều khá hợp gu mình, nên không ngờ đọc xong hứng chí đến nỗi mò lên đây viết chút Review =)))

Nội dung:

Nhâm Hoài Phong xuyên vào nhân vật cùng tên trong sách, theo nguyên văn, hắn bị nam chủ nữ chủ trả thù đến táng gia bại sản, chết rất thê thảm vì hình tượng nguyên thân bại hoại đến toàn thành Trường An ngày nào cũng mang ra nghị luận.

Lúc hắn đến, nguyên thân đã đem cả hai nhà nam nữ chủ đắc tội xong, bức phụ thân chạy Đông chạy Tây lo liệu, sinh bệnh mà chết, để hậu họa lại cho hắn.

Trong quá trình tạo thiện cảm với nữ chủ, hắn lần đầu gặp đã động tâm với nam thứ, vì ảnh đẹp =))))) Háo sắc vc~

Trong nguyên văn tiểu thuyết, nam thứ là Nhị ca của nam chủ, thầm mến nữ chủ từ lần đầu gặp mặt, si tình không nói, sau khi nam nữ chủ kết hôn, y ngày ngày phải khắc chế tình cảm với em dâu, sinh tâm bệnh, chết tha hương, đến xương cốt không còn, nấm mồ không có, xung quanh không ai thân cận (cái chỗ chết tha hương này không nói rõ, nhưng chắc là đi đánh giặc).

Tiêu Diên Lễ được xây dựng là hình tượng tấm gương sáng chuẩn mực của gia tộc, lúc nào cũng đạo mạo lễ nghi, khắc chế cảm xúc, tâm tình không biểu lộ qua nét mặt, cả đời vì gia tộc, không giữ lại chút tư lợi nào cho mình.

Vậy nên, sau khi Nhâm Hoài Phong xuyên qua, cái hình thức xé mặt truy phu mất hình tượng đến trở thành trò cười cho toàn thành thế nào cũng không lay động nổi Tiêu Diên Lễ. Hắn vẫn nghĩ theo nguyên văn, nam thứ si tình nữ chủ, đến lúc chết cũng không biết trong lòng y có mình hay không.

Nhâm Hoài Phong cả đời chỉ cầu một Tiêu Diên Lễ, không muốn y chịu bất kỳ tổn thương gì, thậm chí sẵn sàng hi sinh tính mạng hết lần này đến lần khác, dù có bị y giết để được biết một câu trả lời của y, dù chạy ngàn dặm đến nơi đất độc, dùng máu mình cứu mạng y, hay vì cái gia tộc của y mà một người hiện đại chưa từng cầm kiếm xung phong dẫn binh đánh trận kéo dài thời gian cho Tiêu gia trấn hưng quân quyền.

Tiêu Diên Lễ cả đời vì gia tộc. Tiêu gia là gia tộc bao năm đầu sóng ngọn gió, nguy hiểm trùng trùng, luôn có kẻ rình mò hãm hại tìm nhược điểm của họ. Y là trụ cột Tiêu gia, y là người hết lần này đến lần khác vực lại Tiêu gia, dù có phải lợi dụng người khác. (Tiêu gia cũng từng lợi dụng Nhâm Hoài Phong, nhưng vì Tiêu Diên Lễ, hắn bị đánh đến chiếc mông máu thịt be bét cũng không nề hà oán trách nửa câu, dù việc Tiêu gia chẳng can hệ gì tới hắn) Nhưng sau này Nhâm Hoài Phong nguyện để Tiêu gia lợi dụng đánh đổi mạng sống, Tiêu Diên Lễ không cần =))) Lý lẽ thuyết phục lắm, nhưng vả nguyên lý của anh chan chát hà =)))

Nhâm Hoài Phong giúp Tiêu gia rất nhiều, lần nào cũng nhận ân tình mà chẳng thấy báo đáp. Cảm thấy toàn bộ trên dưới Tiêu gia vô ơn vc == Tất cả luông~

Thực ra, sẽ có người trách Tiêu Diên Lễ. Nhưng mộ thấy tính cách của Tiêu Diên Lễ vô cùng hợp lý. Tiêu Diên Lễ là nhân vật trong sách, là một người đã được thiết lập tính cách cố hữu, không thể dễ vì một Nhâm Hoài Phong mà đánh đổi cả gia tộc.

Nhâm Hoài Phong là xuyên từ hiện đại đến, đối với đoạn tụ, hắn thông thoáng hơn nhiều, với gia tộc, cũng thương nhưng không có quá nhiều được mất với hình tượng hay ràng buộc Nhâm gia. Dù gì nguyên thân cũng để lại một đống con nối dõi =)))

Người có tình mà không được đáp đau khổ.

Người có tình mà phải khắc chế cũng đau khổ không kém.

Thực ra, tác giả viết kết là BE thì đúng hơn, tất cả đều tin Nhâm Hoài Phong đã chết, Tiêu Diên Lễ cả đời còn lại không thú thê sinh tử.

Phần hai người gặp lại nhau là phần viết thêm, cũng có thể là một phiên ngoại nhỏ, nhưng mộ không hài lòng cho lắm. Có thể để Nhâm Hoài Phong chết như tưởng tượng của mọi người, hoặc có thể gặp lại như vậy, nhưng mốc thời gian 10 năm là không hợp lý, tình cảnh cũng không hợp lý.

Sau 10 năm, Tiêu Diên Lễ tới thăm vùng Nhâm Hoài Phong tử trận, tình cờ gặp một kẻ ăn mày. Nhưng trong 10 năm ấy, thâm tâm y cũng như mọi người, đều xác định hắn đã chết.

Không phải Tiêu Diên Lễ luôn tìm kiếm một người đã chết mà VÔ TÌNH gặp, nếu không có cái sự vô tình này thì sao? Và tại sao sau những 10 năm? Với thương tật của Nhâm Hoài Phong có thể sống 10 năm trong lốt ăn mày cũng thật là kỳ tài.

Tóm lại, với mộ, dù con tim mong manh không chịu được SE, nhưng thà kết SE còn hơn chiếc kết này.

Cứ khiên cưỡng sao sao á =___=||

Còn chiếc phiên ngoại mà tác giả đã hứa nữa. Chưa thấy có a~

Giọng văn cũng hay, đơn giản nhưng thuyết phục. Tình cảm phát sinh giữa hai người hợp logic. Công thụ mộ đều thích!!!

Những truyện mộ thích thì mộ cũng thích cả công lẫn thụ á!

Sẽ cố lết nốt chiếc hố này :)) Còn 18 chương nữa thôi…

“Có câu nói gọi là, tình không biết mà sinh, càng tiếp tục càng sâu đậm, không biết Tiêu Nhị công tử nghe nói qua chưa?”

(ノ´ヮ´)ノ*:・゚✧ CHÍNH VĂN ฅ(*°ω°*ฅ)

Chương 01 Chương 02 Chương 03 Chương 04

Chương 05 Chương 06 Chương 07 Chương 08

Chương 09 Chương 10 Chương 11 Chương 12

Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16

Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20

Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24

Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28

Phiên ngoại kết cục

✧ TOÀN VĂN HOÀN ✧