Chiến Thần – Lăng Bộ Nhược Anh – Chương 114+115

    Thuộc truyện: Chiến Thần – Lăng Bộ Nhược Anh

     

    Chương 114: Chân tướng thời không

    Người trong chiến thần ung dung nhảy xuống giữa ánh mắt của mọi người, động tác nhanh nhẹn tiêu sái, chỉ là khi chạm đất thân thể hơi mất cân bằng, mọi người chưa kịp kêu lên, đã cảm thấy một bóng người vụt qua, ổn định đỡ lấy người vừa nhảy xuống.

    Tốc độ và sức lực đó, có thể làm được, đương nhiên chỉ có một người.

    “Đường Vũ, sao lại là cậu?!” Phùng Dương giật mình kêu to.

    Cái tên này khiến nhiều người bừng tỉnh.

    Hóa ra thật sự là người đang ở Derek trước đó.

    Tướng mạo người này rất nhiều người không quen thuộc, vì sau khi đến Đường Vũ rất hiếm khi ra khỏi phạm vi phòng ở.

    Có người hiếu kỳ lén qua nhìn Đường Vũ, nhưng chưa từng tiếp xúc gần.

    Hai chữ Đường Vũ, như sấm bên tai nhiều người.

    Đầu tiên là thắng được vị trí trình tự viên chuyên thuộc của thượng tá Clermont, sau lại được Ian Clermont chính miệng tuyên bố quan hệ người yêu giữa cả hai, tiếp theo, nghe nói người này đã đến Derek, nhưng vẫn chưa chính thức lộ mặt.

    Đúng là một nhân vật như câu đố.

    Lúc này lại có thể điều khiển cơ giáp chiến thần không ai có thể khởi động…

    Trước kia luôn có người cảm thấy tiểu nhân vật không biết rõ như thế không xứng với thượng tá Clermont của liên bang, nhưng giờ đây, nhớ đến những động tác giác đấu thuần thục trong trận chiến vừa rồi, khí chất lãnh liệt và không chút sợ hãi khi đối chiến với thượng tướng của đối phương, suy nghĩ đó dần nhạt đi khỏi đầu.

    Từ lúc nhảy xuống đến lúc hồi phục thăng bằng, Đường Vũ luôn nhìn Ian, như bị đóng dính vào đó, nhìn thật sâu, mang theo trăm ngàn lời muốn nói.

    Tình cảm của cậu dành cho Ian lại trở nên phức tạp, ái mộ trước kia chỉ nhiều không ít, nhưng lại có thêm một tầng tình nghĩa và cảm kích sinh tử không rời bỏ…

    Sau khi Phùng Dương lên tiếng, Đường Vũ luyến tiếc nhìn Ian vài cái, cuối cùng mới dời tầm mắt.

    Nhiều người có mặt như thế, cậu nên nói gì đây?

    “Đường Vũ…” Phùng Dương lại gọi tên cậu, trong giọng nói tràn đầy thất vọng.

    Cảm thấy Phùng Dương đang hiểu lầm mình, Đường Vũ đi về hướng thiếu niên xinh đẹp kia, vỗ vai đối phương nói: “Xin lỗi, tôi không che giấu cậu cái gì hết, tình trạng bây giờ coi như là một… kỳ ngộ đi, sau này có cơ hội tôi sẽ giải thích với cậu, còn bây giờ thì có quá nhiều người.”

    Nghe Đường Vũ thành khẩn xin lỗi như vậy, lại nói có nguyên nhân khác, Phùng Dương mới nhẹ nhõm hơn.

    Không thể trách cậu ta nghĩ nhiều, vì trong ấn tượng của cậu ta, Đường Vũ luôn rất ung dung, rõ ràng không có bản lĩnh gì lớn, nhưng luôn không nhanh không chậm từ tốn mà đi.

    Trước kia cậu cảm thấy, tâm Đường Vũ quá lớn, nhưng kết hợp với những gì đã thấy trên chiến trường vừa rồi, thì đó chính là vì người này có đủ tự tin.

    Khi suy nghĩ đó hiện lên, thậm chí Phùng Dương cho rằng cậu bị Đường Vũ lừa gạt, ngay từ đầu đã lừa gạt rồi!

    Đường Vũ vốn chính là người che giấu cực sâu, còn đến làm bạn với cậu…

    Cho nên cậu rất thất vọng.

    Nhưng nếu Đường Vũ đã nguyện ý giải thích, có lẽ có biến cố to lớn gì đó đã xảy ra…

    Dù sao cậu rất trân trọng tình bạn cùng Đường Vũ, tận đáy lòng cậu không hy vọng suy đoán của mình là thật, cho nên nguyện ý nghe lý do của Đường Vũ.

    Phùng Dương không tỏ vẻ gì nữa, Malak cũng không nói nhiều, dù sao lúc Đường Vũ giải thích, hắn cũng sẽ ngồi cạnh lắng nghe.

    Những người khác thì lại do dự, vừa muốn biết Đường Vũ này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vừa kiêng kỵ có thượng tá Clermont luôn ở cạnh bảo vệ, hoàn toàn là dáng vẻ “cậu ấy không muốn nói các người nên ngậm miệng cho tôi, không được phép hỏi”, ai cũng không dám lên tiếng.

    Trong một thoáng, không khí trở nên lúng túng.

    Cho đến khi một âm thanh trung niên tràn đầy trung khí đột ngột truyền đến.

    “Ian, Đường Vũ, các cậu đang ngẩn người gì hả, theo tôi qua đây.” Người đến chính là thượng tướng Franco.

    Ông vốn định đến ứng cứu Ian.

    Suy nghĩ của ông rất đơn giản, cho dù cả Derek chìm vào nguy hiểm, Ian Clermont cũng không thể xảy ra chuyện gì.

    Anh là hy vọng của họ.

    Nhưng khi thấy chiến thần khởi động, ông biết, sau này ông có thể bớt lo lắng đi rồi.

    Ông cảm thấy thật an ủi.

    Tựa như tất cả mọi chuyện cuối cùng đã bắt đầu đi theo hướng tốt hơn, hướng được mong đợi hơn, cuối cùng bắt đầu bước vào quỹ đạo định sẵn cho nó.

    Thượng tướng Franco giúp giải vây, Đường Vũ đương nhiên cũng thuận theo, nhìn Ian một cái, hai người cùng đi theo.

    Franco dẫn hai người vào một căn phòng làm việc rất đặc biệt.

    Nói nó đặc biệt, là vì nơi này có vẻ rất ít khi sử dụng, trong phòng không có dụng cụ làm việc gì, còn có một mùi vị đặc trưng do lâu không có người.

    Đường Vũ vốn còn hơi thấp thỏm, lúc trước cậu cảm thấy mình và Franco cùng một trận doanh là vì cậu và đối phương đều là người Hyde, nhưng bây giờ, nhìn dáng vẻ hiểu rõ của Franco, cậu không dám bảo đảm đối phương có biết thân phận thật của mình không.

    Cậu không phải người Hyde, cho dù tạm thời dùng thân thể người Hyde này, nhưng bên trong là một nhân sĩ liên bang chính gốc!

    Người Hyde trong lòng cậu vẫn rất thần bí.

    Cậu không biết năng lực đặc biệt của Franco là gì.

    Chẳng qua, khi nhìn sang Ian bên cạnh, cậu lại cảm thấy tất cả những gì sắp xảy ra đều không tính là gì, chỉ cần anh còn ở bên cạnh là được.

    Người bên cạnh phát hiện suy nghĩ của cậu, một tay nắm lấy tay cậu, mười ngón giao nhau, kín kẽ không rời.

    Đường Vũ cười.

    Franco quay người lại thì thấy cả hai đang giao lưu ánh mắt, không khỏi nhướng mày.

    Hai người này sẽ phát triển đến quan hệ đó, là điều bọn họ không ngờ được.

    Linh hồn của chiến thần, cùng người điều khiển chiến thần… không biết sau này con đường họ đi sẽ thế nào.

    “Tôi không ngờ cậu lại có bản lĩnh lớn như vậy.” Franco cười nói, một câu hai nghĩa. Một mặt tán thưởng Đường Vũ dựa vào bản thân giành được thành tựu hôm nay, mặt khác, ông đã thấy hai người đang nắm tay nhau, không ngờ biển người mênh mông, lại chỉ phát triển tình cảm với mỗi Ian.

    Lại lần nữa đối diện Franco, Đường Vũ hoàn toàn không còn cẩn trọng như ban đầu, cậu mỉm cười nói: “Tôi cũng không ngờ lần này ông sẽ đứng cùng một trận doanh với chúng tôi.”

    Đối với thái độ không tính là cung kính đó, Franco không để tâm, ngược lại tiến tới một bước, đưa tay ra: “Đường… Vũ, hy vọng lần này, hợp tác vui vẻ.”

    Cuộc đối thoại giữa hai người, Ian đứng cạnh không nghe ra đầu mối gì, nhưng anh biết, họ sẽ nói rõ ngọn nguồn với anh, trước mắt trong căn phòng này, tựa hồ chỉ có anh, vẫn còn bị giấu trong trống.

    Franco mời hai người ngồi, ông thì tùy ý ngồi lên sô pha, mắt lộ hồi ức, hướng tới và bi thương.

    “Nếu cậu đã hồi phục ký ức, vậy tôi sẽ cho cậu biết vài chuyện.” Franco nói.

    “Được.”

    “A…” Franco hít thật sâu, cào cào tóc: “Đúng là một câu chuyện dài.”

    Giọng Franco trầm ổn dầy đặc chất quân nhân, trung khí mười phần, ông bắt đầu chậm rãi kể lại vài chuyện mình biết.

    Người Hyde luôn là một dân tộc thờ phụng xâm lược điên cuồng, dã tâm của họ là thống nhân toàn vũ trụ, cùng với dã tâm, là khoa học kỹ thuật và quân sự của họ phát triển vượt bậc, bọn họ mạnh đến không tin nổi.

    Khi gặp tinh hệ nhỏ bé, họ thường xuyên xâm lược trực tiếp, thống trị cư dân tại đó.

    Nhưng khi gặp loại tinh hệ siêu cấp như Abel vả lại còn có khoa học kỹ thuật và thực lực quân sự lớn mạnh, họ thường áp dụng sách lược xâm nhập vào trong để ăn mòn dần rồi tấn công.

    Hơn nữa, họ cũng thành công rồi.

    “Nếu không nhớ sai, chắc là hơn tám mươi năm trước, chúng ta phát động chiến tranh toàn diện với tinh hệ Abel, cậu biết muốn đánh một tinh hệ, chúng ta cần phải phái ra bao nhiêu người không? Không thể tưởng tượng… đối với người mới lần đầu tham gia chiến tranh xâm lược tinh hệ như tôi, đó đúng là một cảnh tượng kích động làm máu huyết sôi sục.” Franco chìm vào hồi ức, dường như cảnh tượng đó thật sự khiến ông cả đời khó quên, ánh mắt lấp lóe tia sáng kích động.

    “Có chiến tranh có hy sinh, đặc biệt khi đối phương là tinh hệ siêu cấp cường đại, cho dù đã bị chúng ta ăn mòn nội bộ nhiều năm, nhưng cuộc chiến này, chúng ta vẫn hy sinh nặng nề, nhưng kết quả lại rất đáng an ủi, chúng ta hoàn toàn nô dịch được tinh hệ này, thống nhất bảy đại liên bang, cư dân của liên bang bị dồn làm nô lệ, lúc đó, tất cả tộc nhân đều vui mừng, nhưng sau đó…”

    Kích động chậm rãi lui đi, Franco tựa hồ nhớ lại bộ phận không muốn, ngữ điệu thấp hơn trước, lộ ra bi ai và lụn bại sâu sắc.

    “Sau khi bắt đầu sống tại tinh hệ Abel, chúng ta chậm rãi phát hiện, nơi này không thích hợp cho chúng ta cư trú.” Ông nhìn Đường Vũ và Ian một cái, “Tuổi thọ của cư dân liên bang là một trăm ba mươi bốn mươi tuổi, mà đó chỉ là giá trị bình quân, nhưng chúng ta thì chỉ có thể sống hơn sáu mươi tuổi, đợt người Hyde đầu tiên di dân đến đây, toàn bộ đều tiêu vong vào khoảng sáu mươi tuổi, không phải thoái hóa quá nhanh, thì là các loại bệnh tật.”

    “Cậu biết đối với một dân tộc phát triển cao độ mà nói, thứ đáng quý nhất là gì không? Là thời gian. Sở dĩ người Hyde có dã tâm thống trị vũ trụ, là vì chúng ta có tuổi thọ dài nhất toàn vũ trụ, nhân viên nghiên cứu bình thường có thể sống đến bốn trăm tuổi, sinh mạng của chúng ta đủ dài, có đủ thời gian nghiên cứu bất cứ chuyện gì mình muốn nghiên cứu, nhưng tới đây rồi, không cách nào sinh đời tiếp theo, tuổi thọ thì bị rút ngắn chỉ còn sáu mươi, thậm chí chúng ta còn chưa kịp giải quyết vấn đề chung thân, thì đã già đi, đối với người Hyde định cư tại đây, quả thật là đả kích hủy diệt… có lẽ đây chính là báo ứng vì chúng ta không ngừng xâm lược người khác.” Franco tự cười nhạo.

    Lời Franco nói, là chuyện Đường Vũ chưa từng đoán dược.

    Cậu chỉ biết người Hyde xâm lược bọn họ, nhưng tại sao lại không thể không cho thời gian trở lại.

    Nếu người Hyde căn bản không thích hợp ở tinh hệ Abel, trực tiếp dọn đi không phải được rồi sao?

    Như phát hiện nghi vấn của Đường Vũ, Franco nhanh chóng giải thích nguyên nhân họ không ra đi.

    “Vì tộc kiến đuổi kịp chúng ta.” Franco lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Nhà dột mà mưa suốt đêm, đúng lúc tộc nhân không cách nào tiếp nhận sự thật, chúng ta gặp kẻ địch duy nhất trong tinh hệ, tộc kiến tấn công tới. Bất cứ chủng loại nào cũng có thiên địch, người Hyde vừa là thiên địch của tộc kiến, ngược lại, tộc kiến cũng là tộc duy nhất có thể chống lại chúng ta.

    Vì người Hyde quý nhất là thời gian, mà theo mặt ý nghĩa, tộc kiến có thể khống chế thời gian.

    Tộc kiến biết tinh hệ Abel sẽ triệt để kết thúc phần người Hyde còn lại, cho nên phát động chiến tranh, ngăn cản những người Hyde muốn di dời lúc đó.

    Chỉ cần vây người Hyde tại tinh hệ Abel thêm mười mấy năm, không thể tiếp tục sinh sôi đời sau, tất cả người Hyde di dân đến đều sẽ chết già tại đây.

    Người Hyde cố gắng chống chọi, như lúc trước người liên bang chống lại họ, nhưng tộc kiến đã quyết tâm, bất kể thế nào cũng phải triệt để khống chế không cho những người Hyde này ra đi.

    Triệt để cắt đứt phân nhánh của người Hyde, sẽ khiến thực lực người Hyde phân tán trong vũ trụ tổn thất to lớn, cho nên khi người Hyde liều chết chống cự, cuối cùng chúng nó không thể chống lại, chúng dùng vũ khí cuối cùng.

    Chúng ta và tộc kiến là không chết không thôi, vì muốn vây khốn tất cả người Hyde, chúng hy sinh mấy chục con kiến chúa, đó là hy vọng của mấy chục quần tộc của chúng… chúng hoàn nguyên thời không của toàn bộ tinh hệ. Tinh hệ do kiến chúa hoàn nguyên hoàn mỹ đến mức không có bất cứ ai có thể thoát khỏi quy tắc, ngay cả chúng ta cũng không biết mình bị hoàn nguyên, còn hưng phấn bừng bừng chuẩn bị tấn công nơi này, xoa đấm xoa quyền chuẩn bị làm chủ nhân mới của tinh hệ… cứ thế, trong một trăm năm nay đồng tộc ngoài tinh hệ không thể nhận được phản hồi bất lợi từ chúng ta, tiếp tục đi xâm lược nơi khác trong vũ trụ, mà khi chúng ta tỉnh táo lại, chỉ có thể bị vây chết tại đây.”

    Sau đó, Franco ngẩng đầu, vẻ mặt nặng nề, nhưng lại như thở ra: “Chẳng qua lấy trí tuệ của tộc kiến, chỉ sợ cũng không ngờ được sẽ xuất hiện một biến số…”

    Chương 115: Biến đổi nhỏ nhất

    Nghe được hai chữ “biến số”, tim Đường Vũ đập mạnh, cho rằng đang chỉ mình.

    Sau đó cậu nhìn ra được từ biểu hiện của Franco, biến số đối phương nói, không phải cậu, mà là một biến số chân chân chính chính, hoàn toàn.

    Đường Vũ nhanh chóng tìm kiếm trong đầu tất cả những chuyện có thể được gọi là biến số, sau đó liếc mắt nhìn cửa sổ, nhìn chiến thần.

    Thấy hướng nhìn của Đường Vũ, Franco gật đầu: “Đúng, liên quan đến chiến thần.”

    “Ngài Joe”. Ian cũng đoán được.

    “Ừm, thiên tài của chúng ta, Joe.” Franco cũng nhìn về hướng chiến thần, “Có thể các cậu đã chú ý thấy, người Hyde có một vài năng lực riêng, có người sẽ dùng tinh thần lực tấn công, người như thế sẽ trở thành chiến sĩ xuất sắc, như Lunerb, lúc trước cậu ta là dũng sĩ đệ nhất của chúng ta, chẳng qua chỉ sống được đến bốn mươi mấy tuổi, u buồn mà chết. Có người sẽ dùng dao động khu vực não để đồng bộ suy nghĩ của người khác, dùng não bộ của nhiều người cùng vận chuyển, người như vậy thích hợp đi nghiên cứu, như Abner, đến hiện tại ông ta vẫn còn đang mơ đại mộng xuân thu thống nhất liên bang, cũng không xem thử mình đã sắp bước hai chân vào lòng đất rồi.”

    Khó trách viện nghiên cứu muốn cưỡng chế triệu tập những người có mức độ sử dụng não cao, như thế có thể mở rộng tốc độ suy nghĩ cho người Hyde.

    Từ lời Franco, cuối cùng Đường Vũ cũng giải đáp được vài chuyện cậu luôn nghi hoặc, đó chính là mỗi lần thấy Abner, đều cảm thấy ông ta già đi lợi hại… Lunerb thì cũng trưởng thành rất nhanh.

    Hóa ra là vì nơi này không thích hợp cho người Hyde sinh tồn sao?

    Đường Vũ nghi hoặc nhìn Franco, nếu nói, người Hyde già đi rất nhanh, tại sao Franco trông vẫn không già lắm? Nếu người Hyde không thể sinh sôi, vậy với tuổi của Lunerb, rất rõ ràng là sinh ra tại liên bang.

    “Vì tôi từ bỏ huyết thống của người Hyde.” Franco vừa nhìn đã hiểu nghi hoặc của Đường Vũ, “Tôi yêu một người, tôi đã kết hôn với phụ nữ liên bang, không còn có năng lực đặc thù của người Hyde, chỉ là một chiến sĩ cơ giáp bình thường, không thể lại dùng tinh thần lực tấn công người khác.”

    “Vậy Lunerb thì sao?”

    Franco nhìn Đường Vũ một cái thật sâu, “Thân thể cậu ta giống cậu, đều là “giống”. Mỗi lần người Hyde xâm nhập một nơi, đều sẽ lưu lại rất nhiều giống, giống sẽ tự trưởng thành, sau đó thức tỉnh trong thời gian định sẵn. Tôi đã tra qua tư liệu của cậu, biến hóa của cậu luôn không lớn… có thể nói, không có biến hóa, tôi đoán cũng là vì “giống” này đã chết rồi, ngay vào lúc linh hồn cậu tiến vào… cho nên cậu luôn giữ dáng vẻ này.”

    Bị Franco nói thế, Đường Vũ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

    Giống như mình luôn dán lên người một kẻ đã chết, cảm giác đó vừa quái dị lại đáng sợ.

    Sau lưng truyền đến hơi ấm, Đường Vũ lia mắt nhìn, thấy Ian đặt tay lên lưng cậu.

    Đường Vũ hít sâu một cái, hơi ấm ở đó rất rõ ràng, cậu cảm thấy linh hồn bài xích thân thể này lại được Ian “vỗ” về.

    “Nói về việc chính.” Franco buồn cười nhìn động tác nhỏ của hai người, kéo lực chú ý lại: “Lời tôi sắp nói tiếp theo, người biết càng ít hơn. Sau khi thời không hoàn nguyên, chúng ta vẫn từ từ phát hiện nơi này không thích hợp sinh tồn, cũng như kiếp trước, nhiều người bắt đầu muốn rời khỏi đây, nhưng rất nhiều người tin rằng có cách giải quyết vấn đề tuổi thọ, cho nên chúng ta phân làm hai phái.”

    “Điểm này chắc các cậu cũng hiểu, phe phái ngoan cố chính là bọn Abner, bọn họ sẽ không vì muốn làm chậm lão hóa mà kết hôn với người bản địa, vì như vậy sẽ khiến họ mất đi năng lực, nhưng họ cũng không thể nhận rõ hiện trạng, luôn cố chấp cho rằng tất cả vấn đề đều có cách giải quyết… đương nhiên, tôi thừa nhận quan điểm này, tất cả vấn đề luôn có thể giải quyết, chỉ là với tuổi thọ của họ, không đủ để ủng hộ họ giải quyết vấn đề quá mức thâm sâu này. Còn lại chính là Ogavin, ông là một nhà chính trị vô cùng xuất sắc, sau khi phê phán tôi vì tình yêu mà từ bỏ năng lực, phát hiện sự lão hóa của tôi không còn nhanh nữa, ông đoán được từ bỏ năng lực có thể kéo dài tuổi thọ, ông cũng lập tức kết hôn, tuy là một người đàn ông…” Franco phẩy tay.

    “Sau đó ông khuyến khích tôi, chúng ta bắt đầu kế hoạch thoát khỏi đây. Nhưng sau nhiều lần gửi tin ra ngoài không có kết quả, rồi phát hiện tông tích của tộc kiến, chúng ta biết chuyện rất có thể sẽ không dễ dàng. Sự tồn tại của tộc kiến tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt, chúng ta lại tổng hợp rất nhiều hiện tượng, khảo vấn tộc kiến, tuy hiệu quả rất nhỏ, nhưng lại cho ra một suy đoán, một suy đoán suýt làm chúng ta chán nản tuyệt vọng__ Thời không chúng ta sinh sống, hóa ra là từng bị tộc kiến hoàn nguyên, điều này chứng minh tộc kiến muốn chúng ta tiếp tục đi trên con đường của kiếp trước, với thù hận tộc kiến dành cho chúng ta, con đường này nhất định bi thảm vô cùng, cho nên chúng ta bắt đầu tìm kiếm xem kiếp trước đã xảy ra chuyện gì.”

    “Bất luận có chuyện gì, chỉ cần từng diễn ra, luôn có dấu vết để tìm kiếm, cho dù bị tộc kiến hoàn nguyên một cách hoàn mỹ, cũng sẽ có một vài sự tồn tại không tự nhiên cực nhỏ. Thời gian đó, chúng ta cùng Abner liên thủ tìm kiếm một vài đầu mối của kiếp trước, Abner quả đúng là một thiên tài, ông ta nghiên cứu ra nước thuốc có thể hồi phục ký ức, cuối cùng chúng ta cũng biết đã xảy ra chuyện gì, như thế càng khiến Ogavin kiên định quyết tâm muốn thống lĩnh người Hyde rời khỏi tinh hệ này, còn hy vọng có thể ngăn cản chiến tranh xâm lược sắp xảy ra, nhưng Abner lại ngoan cố không đổi, ông ta cho rằng nếu chúng ta đã biết chuyện kiếp trước, lần này tuyệt đối không còn đi con đường cũ nữa, vì thế chúng ta lại tách ra lần nữa, chúng ta không cách nào thuyết phục ông ta từ bỏ dã tâm tiếp tục xâm lược.”

    Thấy Đường Vũ và Ian nghe rất nhập thần, Franco rót cho mình một ly nước, uống qua rồi nói: “Lại nói xa rồi, tôi muốn nói biến số này, là Joe.”

    “Joe xuất hiện sau lần thứ hai chúng ta rạn nứt với Abner, hắn là người chế tạo cơ giáp xuất sắc nhất, không phải nhất liên bang, mà là nhất vũ trụ, vì hắn nắm được kỹ thuật tương lai của người Hyde, hắn là một người xuyên tới.” Franco chớp chớp mắt với Đường Vũ, “Người xuyên tới chân chính, hắn có một loại năng lực mà người Hyde quý trọng nhất, hắn có thể xuyên qua thời không, hắn là sinh mạng cao vợi chỉ có một phần triệu tỷ tỷ khả năng sẽ xuất hiện. Cho dù trong lịch sử lâu dài của người Hyde, cũng chỉ mới xuất hiện một người hiềm nghi, sớm đã trở thành truyền thuyết, chúng ta không biết tại sao hắn lại che giấu năng lực này, còn lén lút ở lại, hắn sáng tạo cho chúng ta một khả năng, theo lời hắn nói, là thứ duy nhất sẽ không khiến tộc kiến chú ý mà hoàn nguyên thời không lần nữa, có thể thực hiện thay đổi nhỏ nhất cho thời không, sau đó hắn sáng tạo ra chiến thần.”

    Nói đến đây, Franco đứng lên, ra cửa sổ nhìn về hướng chiến thần: “Cô ấy quá đẹp, các cậu vẫn chưa thể nhìn rõ cô ấy…”

    “Nhưng, có quan hệ gì với chúng tôi chứ?” Cuối cùng Đường Vũ cũng hỏi ra nghi vấn có trong lòng từ lâu.

    Franco rũ mắt, qua một lát, vẫn chưa trả lời thẳng, chỉ nói: “Cậu chỉ cần biết, cô ấy cần cậu là được.”

    Đường Vũ nhíu mày, cậu rất bất mãn với đáp án này, Franco đang tránh né cái gì?

    Ian hỏi: “Vậy tôi thì sao?”

    Franco quay người lại, “Bọn họ cần cậu.”

    “Họ?”

    “Tất cả mọi người?”

    Tạo một thay đổi nhỏ nhất, từng chút ảnh hưởng đến thế giới này, cải biến nó, nhưng chỉ có sau khi cải biến này dính đến điểm trọng yếu nhất, mới có thể dẫn theo nhiều cải biến, lan khắp thế giới, khiến tất cả kết quả đều đổi mới.

    Ian chính là điểm quan trọng nhất đó.

    Vì anh là người điều khiển do Joe đích thân chọn ra.

    Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất mà liên bang luôn không ngừng cho anh làm nhiệm vụ, muốn nâng kỹ năng giác dấu cùng tố chất thân thể cho anh.

    Mà Đường Vũ…

    Franco không biết nên nói sao.

    Rõ ràng phát hiện Franco đang tránh né vấn đề này, Ian cũng không mấy vừa lòng.

    Anh luôn cảm thấy, Franco che giấu anh một chuyện lớn, nhưng anh lại không thể bức hỏi đối phương.

    “Trước đó, không ai ý thức được sự tồn tại của Đường Vũ.” Nếu sự tồn tại của Đường Vũ là tất yếu không thể thiếu, tại sao chưa từng có người bảo vệ cậu?

    “Nói cho chính xác, là không thể tin tưởng. Joe lợi dụng mũi tên trước lúc chết của Đường Vũ kiếp trước để rót vào người cậu ta một năng lượng khổng lồ, khiến Đường Vũ sẽ không như những người khác, cậu ta tiến vào một thế giới khác, về mặt lý luận, Joe cho rằng Đường Vũ sẽ trở lại, nhưng không ai có thể xác định kết quả thực nghiệm này, mãi đến ngày đó, Joe nói cậu ta ‘đến rồi’, sau đó thì vĩnh viễn rời khỏi chúng tôi… chúng tôi không thể phái người đi tìm kiếm, càng không thể bảo vệ cho người không biết có tồn tại hay không, vì một khi bị phe phái của Abner biết, “biến số” Đường Vũ không thể trưởng thành, rất nhanh sẽ chết bởi ám sát. Cho nên cho tới giờ, trọng điểm của chúng tôi chưa từng đặt trên người Đường Vũ. Chiến thần cũng do tác dụng trọng yếu nên bị chúng tôi cố ý đặt sang một bên, để cô ấy phủ bụi, tránh cho đám người Abner chú ý.”

    Franco trả lời rất nhiều, nhưng vẫn chưa trả lời trực tiếp vấn đề của Ian.

    Nhưng từ câu trả lời của Franco, Ian có thể suy đoán, đối với việc Đường Vũ có tồn tại hay không, bọn họ chẳng thấy cần thiết, khiến lòng anh vang lên hồi chuông cảnh báo.

    Đối với bọn họ, có lẽ Đường Vũ chỉ là thêu hoa trên gấm, không ai có thể bảo đảm, vào lúc bất đắc dĩ, họ có chọn lựa từ bỏ nhánh “hoa” này không.

    Ian cất suy đoán đó vào đáy lòng, rồi bắt đầu dự tính khác.

    Thế giới mà Franco nói, cơ bản đúng với suy đoán về “thời không hoàn nguyên” của Đường Vũ, chỉ là giải thích rõ hơn đầu cua tai nheo sự việc cho họ, giúp hai người hiểu rõ mọi chuyện.

    Về thân phận thật sự của thân thể hiện tại của Đường Vũ, Franco tỏ vẻ ông cũng không biết, rất nhiều chuyện cần họ phải tự đi tìm đáp án.

    “Vậy ký ức trước khi tôi xuyên tới…” Đường Vũ không ôm hy vọng gì hỏi Franco.

    Cậu muốn biết, rốt cuộc đó là sự thật, hay bị người ta sáng tạo ra.

    Franco lắc đầu, “Trừ Joe, không ai biết, có lẽ ngay cả hắn cũng không biết, nhưng…” Franco có hơi do dự, nhưng vẫn nói ra suy đoán của mình, ông cân nhắc: “Những kỹ thuật cậu nắm giữ, tiên tiến hơn kỹ thuật liên bang, và cả người Hyde…”

    “Ông là nói, của tương lai…” Đường Vũ chấn động, nếu lý giải như thế, thì có thể giải thích tại sao một vài trình tự của cậu giản lược mạnh mẽ vận hành nhanh chóng, nhưng theo cậu biết, kỹ thuật của trái đất không phát triển, mà nếu đây là sự thật, đó chính là trá hình nói rõ gần ba mươi năm cậu sống trên trái đất chỉ là một ký ức bị cấy ghép, quả thật khó tiếp nhận.

    “Chuyện của cậu chúng tôi cũng có rất nhiều điều không rõ, nhưng đã không còn quan trọng nữa, đừng nghĩ quá nhiều.” Franco thấy Đường Vũ mù mờ, đến cạnh Đường Vũ và Ian, hai tay vỗ lên vai hai người. “Chỗ thời không nhiễu loạn đó sắp hoàn thiện rồi, lúc đó, tất cả người Hyde ẩn giấu trong tinh hệ sẽ tụ tập lại đây trong thời gian ngắn nhất, bắt đầu công thành chiếm đất, tuy dưới sự khuyên giải của tôi và Ogavin, có một phần đã từ bỏ xâm lược, nhưng xâm lược là đặc tính của chúng tôi, người không từ bỏ vẫn chiếm đa số, đến lúc đó chúng ta còn có một trận chiến phải đánh.”

    Ra khỏi phòng làm việc đặc thù đó, Ian và Đường Vũ đều rất trầm mặc.

    Cả đường yên lặng về phòng, sau khi đóng cửa, Ian và Đường Vũ nhìn đối nhau, như có trăm câu ngàn lời.

    Thuộc truyện: Chiến Thần – Lăng Bộ Nhược Anh