Chính là không ly hôn – Chương 90

    Thuộc truyện: Chính là không ly hôn

    Mỗi ngày cứ như vậy bất tri bất giác trôi qua tới tháng thứ tám, sinh hoạt của hai vợ chồng vẫn cứ gà bay chó sủa.

    Yến Thù Thanh vốn nghĩ trải qua ba tháng đầu, sẽ đến thời kỳ thai nhi vững vàng, Cận đại thiếu gia có thể ngừng nghỉ một chút, nhưng trên thực tế Cận Hằng vẫn cứ “điên cuồng” như vậy, theo ngày sinh tới gần, không chỉ có không có giảm bớt ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.

    Ngay từ đầu Yến Thù Thanh ở nhà đợi đến phiền, còn có thể đi ra ngoài tản bộ đi dạo, nhưng tới ba tháng cuối cùng, Cận Hằng dứt khoát bá đạo cấm anh ra cửa, sợ anh bị va chạm, Yến Thù Thanh từ trước đến nay không chịu ngồi yên đối với chuyện này kháng nghị nghiêm trọng “Em lại không phải đậu hũ, chạm vào một cái có thể nát, cái tên nhà anh quả thực càng lớn tuổi càng giống bà mụ.”

    Cận Hằng không dao động ném cho anh một cái xem thường, “Nếu như em thật sự làm đậu hủ làm anh còn yên tâm, ít nhất đậu hủ sẽ không có chân giống như em suốt ngày chỉ thích chạy loạn.”

    Lời này chọc Yến Thù Thanh buồn cười, “Tại sao anh lại không nói lí như vậy? Anh khẩn trương như vậy không bằng trực tiếp nhét em vào túi mỗi ngày xách theo.”

    Ai ngờ được Cận Hằng nghe được lời này thế nhưng phi thường nghiêm túc đứng đắn gật gật đầu, “Em cho rằng anh không nghĩ, anh ước gì hiện tại có thể đeo em lên cổ luôn.”

    Yến Thù Thanh không thể nói gì, đã biết không thể nói đạo lý với cái tên này mà, “Làm ơn, lúc trước có Quyển Quyển em đều bò núi tuyết, cũng có việc gì đâu”.

    “Cho nên tiểu mập mạp hiện tại mới có thể ngốc như vậy, chính là bởi vì lúc trước ở núi tuyết đóng băng bị choáng váng đầu óc.”

    Cận Hằng đúng lý hợp tình mà chọc giận Yến Thù Thanh, Quyển Quyển bộ dạng vô cùng đau đớn, ngồi ở trên sô pha nhìn hai người cha cãi nhau, nghe được lời này, một mặt mếu máo, ủy khuất dùng thảm lông cuộn lại chính mình, chán ghét Hằng Hằng! Người ta mới không ngốc đâu! QAQ

    “Chiến tranh” như vậy mỗi ngày tám trăm hiệp, nhưng Cận Hằng lại hoàn toàn không có thu liễm, mỗi ngày thấy Yến Thù Thanh xuống lầu lại sợ ngã xuống, thấy anh không ăn cơm lại sợ anh kén ăn, thấy anh che bụng lại khẩn trương giống như muốn sinh……

    Yến Thù Thanh đối với chuyện này dở khóc dở cười, yên lặng ở trong lòng trợn mắt, cảm thấy tên này cuồng làm cha thành cái dạng này sau này sẽ sản sinh ra tật xấu.

    Hôm nay, là một ngày trời nắng sau liên tục một tuần mưa dầm, vũ trụ một mảnh xanh thẳm, ánh mặt trời chiếu sáng toàn bộ gian nhà, Yến Thù Thanh ở nhà lâu nhìn đến thời tiết như vậy, trong lòng không khỏi có chút phát ngứa.

    Lúc ăn cơm, anh nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, cắn chiếc đũa nói, “Hôm nay thời tiết thật tốt.”

    Cận Hằng lúc này đang cầm muỗng đút cơm cho Quyển Quyển, từ khi tới tháng thứ tám, hắn liền lệnh cưỡng chế cấm Yến Thù Thanh làm tất cả lao động chân tay, bao gồm nhiệm vụ khó khăn đút cơm cho con trai, hắn cũng tự tay đảm nhận.

    Nhưng hắn rốt cuộc không có kinh nghiệm, không chờ đứa nhỏ ăn xong liền đút muỗng tiếp theo, đứa nhỏ thẳng thắn hừ hừ, lúc này hắn lại múc muỗng canh trứng đưa tới miệng đứa nhỏ, đứa nhỏ đang muốn mở miệng nuốt vào, kết quả Cận Hằng vừa nghe đến tiếng của Yến Thù Thanh ngẩng đầu lên, cái muỗng trong tay cũng thu trở về.

    “Ngô……” Quyển Quyển trong nháy mắt phùng lên quai hàm, con chưa kịp ăn mà.

    “Thời tiết tốt thì sao?”

    Yến Thù Thanh nâng má chớp chớp mắt, “Cho nên chúng ta hôm nay đi ra ngoài được không, khó có được thời tiết tốt như vậy, không ra khỏi cửa rất đáng tiếc a.”

    Cận Hằng liền biết chủ ý này của Yến Thù Thanh, cầm bát trong tay để lên trên bàn, “Được ăn xong chúng ta sẽ ra ngoài.”

    “A?” Vừa nghe lời này Yến Thù Thanh bỗng chốc mở to hai mắt, thiếu chút nữa cho rằng chính mình nghe lầm, “Anh là nói…… Em có thể ra cửa?”

    Cận Hằng gật gật đầu, cầm khăn giấu lau miệng cho con trai, thuận thế bắt đầu thu canh trứng trên bàn cùng cái muỗng hình con vịt, “Ăn no chưa, ăn no chúng ta đi nhanh lên, nếu không không còn kịp rồi.”

    “…… Ngô Quyển Quyển còn không có ăn no……” Đứa nhỏ vẻ mặt đáng thương tương nhìn chằm chằm canh trứng gà bị thu đi, quơ quơ móng vuốt nhỏ quay đầu xin ba ba giúp đỡ, kết quả nhịn không được ợ một cái.

    Đáng tiếc Yến Thù Thanh lúc này đã hoàn toàn đắm chìm ở bên trong vui sướng có thể ra cửa, căn bản không chú ý tới biểu tình đáng thương của con trai, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Cận Hằng nói, “Hôm nay tại sao anh lại đột nhiên tốt như vậy…… Anh muốn đi chỗ nào? Ai anh như thế nào không nói sớm, sớm biết em hẳn là nên thu thập một chút a.”

    Cận Hằng không nói chuyện, khó được một lần nhìn Yến Thù Thanh câu lên khoé miệng, “Anh chỉ là đột nhiên cảm thấy ngẫu nhiên trải qua thế giới hai người cũng không tồi, đỡ phải mỗi ngày chiếu cố tiểu mập mạp này.”

    Lại trách con? Quyển Quyển một mếu máo, không thèm nhìn Cận Hằng chỉ chừa cho hắn một cái mông nhỏ tròn xoe, chỉ kém viết lên hai chữ “Giận dữ”.

    Yến Thù Thanh trong lòng tuy rằng nghi hoặc, nhưng tưởng tượng đến lâu như vậy không ra khỏi cửa cũng cũng không quản chuyện đó, sau khi thay đổi bộ quần áo rộng thùng thình, hai người lên phi hành khí rời khỏi nhà.

    Vốn tưởng rằng Cận Hằng sẽ dẫn anh đi chỗ bí mật nào, Yến Thù Thanh một đường tâm tình đều rất là nhẹ nhàng, nhưng chờ đến khi nhìn thấy cảnh sắc quen thuộc, anh cảm giác được không đúng, “Đây không phải đường đi đến phòng khám của Trần Lâm sao, chạy đến nơi này tới làm gì?”

    “Đương nhiên là tới làm kiểm tra, nếu không chúng ta tới làm gì.” Nói xong lời này, phi hành khí đã đáp xuống cửa phòng khám tư nhân của Trần Lâm.

    “……” Vừa nghe lời này nhiệt tình trong nháy mắt Yến Thù Thanh liền biến mất, nhịn không được trừng mắt, nói thế giới hai người đâu, hứa hẹn ra cửa hẹn hò đâu, con mẹ nó thế giới của hai người thì ra là chạy đến bệnh viện làm kiểm tra a!

    “Dừng lại, em không đi, không phải cuối tuần này có lịch hẹn kiểm tra ở bệnh viện quân bộ sao.”

    “Cuối tuần vạn nhất con trai ra đời, ngoài ý muốn thì làm sao bây giờ?” Cận Hằng cầm tay Yến Thù Thanh đi ra cabin.

    Mỗi ngày nằm ở nhà dưỡng mỡ có thể có cái rắm ngoài ý muốn!

    Yến Thù Thanh ở trong lòng tức giận mắt trợn trắng, nằm liệt ở trên ghế, chết sống không đi ra ngoài.

    “Đừng làm nũng nữa mà.” Cận Hằng giơ tay muốn đem Yến Thù Thanh bế lên, kết quả lại bị Yến Thù Thanh trở tay một cái trực tiếp kéo hắn đến ghế trên, trong nháy mắt ngã ở trên người Yến Thù Thanh, hắn vội vàng tránh khỏi bụng của Yến Thù Thanh, nhưng là chóp mũi của hai người vẫn là không thể khống chế dính vào nhau..

    Hai vợ chồng cấm dục tám tháng va chạm như vậy, hô hấp đột nhiên thay đổi, lỗ tai Cận Hằng không chịu khống chế đỏ lên, đứng dậy muốn bảo trì khoảng cách an toàn, lúc này Yến Thù Thanh lại giơ tay ôm cổ hắn.

    “Uy, hai chúng ta đánh cuộc đi, Trần Lâm nếu như có rảnh em liền đáp ứng cùng anh làm kiểm tra, nếu là không rảnh, anh phải đáp ứng em một chuyện.”

    “Vậy em thua chắc rồi.” Khoé miệng Cận Hằng khó được dịp nhếch lên, bởi vì ba ngày trước hắn đã hẹn trước Trần Lâm.

    “Chúng ta chờ xem.” Yến Thù Thanh mỉm cười, ngón tay gắt gao nắm chặt thiết bị truyền tin, chỉ mong gia hỏa Trần Lâm này trong chốc lát có thể nhân được thông tin.

    Sự tình liên quan đến hai tháng tự do cùng vấn đề tôn nghiêm của đàn ông, hai người ăn nhịp với nhau, cùng nhau vào phòng khám.

    Trần gia nhiều thế hệ làm nghề y, phòng khám này cũng là nhà họ Trần mở, Trần Lâm ngày thường ở quân bộ rất bận, chỉ có lúc nghỉ ngơi mới có thể ở chỗ này hỗ trợ, cho nên nếu không phải trước tiên hẹn trước, rất khó ở chỗ này gặp được anh ta.

    Yến Thù Thanh biết rõ điểm này, nhưng trong lòng cũng không dám hoàn toàn xác định, cho nên thừa dịp Cận Hằng không chủ ý trộm nhắn tin cho Trần Lâm, dặn dò nếu anh ta ở phòng khám chạy nhanh tìm một chỗ trộm trốn đi, nhưng ngày thường Trần Lâm trả lời tin nhắn rất nhanh, lại ở thời khắc mấu chốt không thấy bóng dáng, tin tức phát đi một lúc đá chìm đáy biển, nửa ngày cũng không thấy phản ứng.

    Hai người đi vào bên trong, Yến Thù Thanh trong lòng gấp gáp không thôi, mắt thấy sắp đi đến phòng khám, trên mặt Cận Hằng vẫn cứ biểu tình nắm chắc thắng lợi, đúng lúc này Yến Thù Thanh lại đột nhiên “Ai u” ôm bụng bắt lấy tay Cận Hằng, “…… Bụng em đột nhiên đau quá, không được, em phải đi toilet……”

    Nói anh xoay người đi hướng ngược lại, Cận Hằng lúc này cũng không đau lòng, giơ tay bắt lấy cổ áo anh, cười như không cười nhếch lên khóe miệng, “Bụng đau a? Vậy vừa lúc để Trần Lâm làm kiểm tra cho em.

    Nói xong hắn giống như ôm lấy bảo bối, ôm bả vai Yến Thù Thanh “Kéo” đi phòng khám, bụng đã to lên Yến Thù Thanh cũng không dám dùng sức giãy giụa, chỉ có thể liên tục nói, “Con mẹ nó anh mau buông tay…… Ai muốn kéo dài thời gian, -anh mau buông ra, em không nín được……”

    Phòng khám thực an tĩnh, hai người không dám lớn tiếng nói chuyện chỉ có thể nhỏ giọng nói thầm, nhưng vô luận Yến Thù Thanh giãy giụa như thế nào, vẫn là bị Cận Hằng kéo tới cửa phòng khám.

    “Ngoan ngoãn đi vào kiểm tra, nếu không đừng trách anh.” Cận Hằng nói xong lời này, giơ tay liền đẩy ra cửa phòng.

    Trong nháy mắt này, hắn lại đột nhiên thu hồi tay, như là nhìn thấy thứ gì lập tức đứng ở cửa, Yến Thù Thanh đứng ở phía sau hắn cảm thấy kỳ quái, dò đầu ra nhìn vào trong cửa, giây tiếp theo kinh ngạc trực tiếp trợn tròn đôi mắt.

    Trong phòng hai người đàn ông đang hôn môi, một người đàn ông mặc gió màu đen đưa lưng về phía bọn họ, dáng người của hắn cao lớn tinh tráng, mà người được hắn gắt gao ôm vào trong ngực hoàn toàn bị bóng dáng của hắn che đậy, Yến Thù Thanh nhìn không rõ, chỉ nhìn đến người bị ôm trong lồng ngực theo động tác không ngừng đong đưa của hai người lộ ra vạt áo màu trắng, làm người ta nhận ra đây là một vị bác sĩ.

    Hai người hôn đến thập phần vong tình, trong không khí phát ra tiếng nước kịch liệt ái muội, vị bác sĩ không ngừng đẩy người đàn ông phía trước, trong miệng phát ra tiền vang “Ngô ngô”, thậm chí cửa phòng bị đẩy ra cũng không có phát hiện.

    Yến Thù Thanh hoảng sợ, không dấu vết đóng lại cửa phòng, “Vừa rồi…… Anh cũng thấy đi?”

    Cận Hằng thấp giọng khụ một tiếng, trên mặt lộ ra biểu tình cực kỳ không được tự nhiên, thô thanh thô khí nói, “Em hỏi lung tung cái gì, xem một cái không phải được rồi, cũng không sợ mù con mắt.”

    Yến Thù Thanh đẩy Cận Hằng trốn đến phía sau cái cột, dò ra đầu hỏi, “Cho nên…… Người bên trong trong là Trần Lâm đúng không? Em dù có ngốc cũng đoán ra.”

    Trong lúc hỏi cái lời này anh dính sát vào lồng ngực Cận Hằng, một bàn tay còn đặt ở trên vai hắn, bởi vì lực chú ý đều bị hai người trong phòng dẫn đi, không chút nào chú ý tới giờ phút này tư thế của bọn họ có bao nhiêu ái muội, thoạt nhìn giống như là……đang hôn nhau

    “Em hỏi anh làm gì, cứ như chỉ một mình anh xem ấy.” Lỗ tai Cận Hằng đỏ lên, táo bạo mở miệng.

    Lúc này Yến Thù Thanh mới chú ý tới sắc mặt Cận Hằng, ngây ra một lúc, tiếp theo khống chế không được cười trộm lên, “Đụng phải người ta hôn môi anh mặt đỏ cái gì.”

    Yến Thù Thanh dính vào, dùng chóp mũi cọ cọ mũi Cận Hằng, cười khẽ thấp giọng nói, “Hay là anh nhìn đến người ta hôn môi, nghĩ đến hai chúng ta?”

    Hai người hiện tại căn bản không thể chạm vào nhau, mùi vị hormone nháy mắt không chịu khống chế lan tràn ra, thân thể hai người căng thẳng, hô hấp nóng rực lên, Cận Hằng nhìn chằm chằm Yến Thù Thanh gần trong gang tấc, đôi mắt cười như không cười, thầm mắng một tiếng, trốn ở sau cái cột không ai chú ý tới hung hăng ngăn chặn môi Yến Thù Thanh.

    Bốn phiến môi chạm vào nhau, Yến Thù Thanh tràn ra một tiếng cười khẽ, không chờ Cận Hằng kịp công thành đoạt đất, anh đã lệch đầu về một bên né tránh, “…… Lúc này lại biết hôn em? Hai chúng ta đánh cuộc rốt cuộc ai thắng ai thua còn chưa phân ra, không có kết quả em không có tâm tư hôn anh, lại nói người nào đó còn kiên trì muốn cho em làm kiểm tra đâu.”

    Cận Hằng không nói lời nào, nuốt ngụm nước bọt trực tiếp lôi kéo Yến Thù Thanh ra ngoài phòng bệnh, quên con mẹ nó kiểm tra đi, trước ôm tức phụ hôn đủ rồi lại nói!

    Hai người rõ ràng là tới làm kiểm tra, lại mơ màng hồ đồ rời đi phòng khám, nghĩ đến bộ dạng vội vàng của Cận Hằng khi rời đi, Yến Thù Thanh ngồi ở trên ghế phi hành khí vẫn luôn cười không ngừng, “Người nào đó chạy trốn cũng mau, không cho anh chơi xấu ha, đừng tưởng rằng trầm mặc có thể trốn tránh vấn đề, vừa rồi chính là em thắng ha ha ——”

    Không chờ anh cười xong, Cận Hằng đã đè lên ngăn chặn bờ môi của anh, Yến Thù Thanh “Ngô” phát ra một tiếng kêu rên kinh ngạc, đối diện đôi mắt như lửa nóng của Cận Hằng, lại nhịn không được tiếp tục cười.

    Tiếng cười quanh quẩn ở giữa môi răng, Cận Hằng kéo ra cổ áo của anh, một bên hôn xuống một bên tức giận nói, “Không cho cười!”

    “…… Ngô ân…… Em thắng còn không được cười a……” Yến Thù Thanh ngẩng cổ, một bên cười một bên thở hổn hển, cổ áo bị Cận Hằng kéo ra, lộ ra nửa bả vai.

    Cận Hằng xem quen mắt, thầm mắng một tiếng “hôn chết em”, tiếp theo cúi đầu hung hăng mà cắn hầu kết Yến Thù Thanh, “Hôm nay là tình huống ngoài ý muốn, để em may mắn thắng một hồi, nếu như em lại cười trong chốc lát chính là em xui xẻo.”

    “Xui xẻo như thế nào?”

    Yến Thù Thanh giơ mắt cúi đầu liếc nhìn Cận Hằng, mang theo đôi mắt chứa đựng thuỷ quang, làm cho hô hấp Cận Hằng dừng lại, nghiêng người đem Yến Thù Thanh ôm trên người mình, hướng lên trên đỉnh đỉnh, “Xui xẻo như vậy.”

    Xúc cảm nóng bỏng làm cho toàn thân Yến Thù Thanh run rẩy, sau đó hô hấp trở nên rối loạn.

    Một đoạn thời gian này, hai người sợ hãi lau súng cướp cò, thậm chí nằm ở trên giường đều phải dùng một cái chăn ngăn cách lẫn nhau, độ phù hợp của phục tùng giả cùng cầm kiếm giả cao đến nỗi làm người ta sợ hãi, từ mấy tháng trước hai người ở phòng bếp làm bừa một hồi, liền không còn có bất luận tiếp xúc gì.

    Hiện giờ tám tháng qua đi, dục vọng ở trong thân thể đã sớm đã chạm vào là nổ ngay, trong nhà còn có đứa nhỏ, hai người còn tính thanh tâm quả dục, hiện giờ ở trong phi hành khí hoàn toàn phong kín chỉ có lẫn nhau, lại hoàn toàn không có áp lực..

    Yến Thù Thanh liếm liếm môi, trong lúc Cận Hằng hôn xuống, anh tách ra chân ngồi ở trên người hắn, dán vào lỗ tai hắn nghẹn giọng nói, “Nếu anh thua phải vì em làm một chuyện, không bằng anh làm cho em ” xui xẻo ” một chút đi.”

    Nói xong lời này anh đón nhận đôi môi của Cận Hằng, duỗi tay muốn cởi thắt lưng của hắn, Cận Hằng bị khoá quần bó chặt kéo đến sinh đau, nhìn người trước mắt tựa như một mỹ nhân câu hồn nhiếp phách, hắn gắt gao giữ chặt lý trí cuối cùng, gian nan nói, “…… Đừng nghịch nữa, bây giờ còn chưa được, em sẽ bị thương……”

    “Như thế nào không được a……”

    Yến Thù Thanh bắt lấy tay Cận Hằng đặt ở ở trên bụng của mình, đứa nhỏ bên trong ngoan ngoãn cuộn thành một đoàn, cảm giác được bàn tay Cận Hằng để lên, nó lay động một lúc tiếp theo lại ngoan ngoãn an tĩnh ngủ.

    Lòng bàn tay xúc cảm kỳ diệu cùng huyết mạch tương liên rung động làm cho trái tim Cận Hằng nóng lên, lúc này Yến Thù Thanh vòng lấy cổ hắn, nhẹ giọng nói, “Anh nhìn xem nó thật ngoan, chỉ cần nhẹ nhàng nó sẽ không tức giận, hơn nữa……”

    Đến khi nói xong hai chữ cuối cùng, anh nhẹ nhàng liếm vành tai Cận Hằng, “Hơn nữa anh đã quên Trần Lâm đã nói qua, ba tháng cuối cùng nên khuếch trương một chút, có lợi cho việc sinh đứa nhỏ……”

    Thẹn thùng nói ra lời như vậy, đặt vào Yến Thù Thanh trước kia đánh chết cũng không dám nói ra, nhưng gần mực thì đen, Yến Thù Thanh bị Cận Hằng trêu chọc như vậy, tự nhiên chịu không nổi tám tháng ăn chay.

    Lời này vừa nói ra, trong cổ họng Cận Hằng phát ra một tiếng thở dốc giống như dã thú, đôi mắt cũng bởi vì đau khổ áp lực biến thành màu đỏ tươi, “…… Em xác định?”

    Yến Thù Thanh không nói chuyện, cười nhẹ cúi người hôn lên bờ môi của hắn, dùng hành động trả lời vấn đề của hắn.

    Cận Hằng đã sớm nhẫn nại tới cực hạn rồi, giờ phút giống như được đại xá, duỗi tay vén lên quần áo rộng thùng thìn của Yến Thù Thanh, kéo xuống đai lưng của anh, ” Bảo bảo, cha sẽ nhẹ nhàng……”

    Một tiếng “Bảo bảo” này cũng không biết đến tột cùng là nói cho ai nghe, nhưng âm thanh ôn nhu thuần hậu vang vọng toàn bộ phi hành khí, hai người giống như hai con cá, nhiệt liệt dây dưa quấn lấy nhau, vì bảo hộ bụng Yến Thù Thanh ngồi ở trên người Cận Hằng, theo động tác mềm nhẹ lại không mất lực dao động phập phập phồng phồng.

    Trong bụng đứa nhỏ vẫn an tĩnh nhắm mắt lại, giống như đang ở trong nôi, đặc biệt ngoan không có quấy rầy hai người cha làm chuyện xấu hổ.

    Đến khi đạt cao trào, Yến Thù Thanh thoả mãn phát ra một tiếng thở nhẹ ngắn ngủi, dư vị tràn ngập thân thể, thỏa mãn xong lại mỏi mệt nằm ở ghế rơi vào giấc ngủ, Cận Hằng lau mồ hôi trên mái tóc của Yến Thù Thanh, ở trên bụng của đối phương đặt xuống một nụ hôn mềm nhẹ.

    Hai người ở trên phi cơ điên loan đảo phượng, hồ nháo một phen, chờ về đến nhà đã tới chạng vạng, thể lực Yến Thù Thanh không bằng lúc trước, bị Cận Hằng mơ mơ màng màng đỡ dậy rót mấy thìa cháo vào miệng lúc sau lại nặng nề ngủ mất.

    Buổi tối sau khi dỗ tiểu gia hỏa ngủ, Cận Hằng trở lại phòng, ôm Yến Thù Thanh cùng gia hỏa nho nhỏ trong bụng, thực nhanh rơi vào mộng đẹp.

    Bóng đêm yên tĩnh, hết thảy tựa hồ đều bình yên mà tốt đẹp, ai ngờ tới nửa đêm, bụng Yến Thù Thanh đột nhiên kịch liệt co rút đau đớn.

    Anh ngủ mơ mơ màng màng, căn bản không biết đau đớn này vẫn là ở trong mộng hay là ở hiện thực, thẳng đến khi tiểu gia hỏa trong bụng giống như vui vẻ nhảy nhót lung tung, anh mới hoàn toàn tỉnh lại, nhưng lúc này anh đã đau không dám động.

    Động tĩnh của Yến Thù Thanh trong lônf ngực đánh thức Cận Hằng, hắn vừa thấy sắc mặt trắng bệch của Yến Thù Thanh, bỗng chốc ngồi dậy một chút, “…… Làm sao vậy, bụng đau?”

    Yến Thù Thanh bị biểu tình khẩn trương của hắn làm cho buồn cười, bụng lập tức lại nảy lên một trận co rút đau đớn, anh ai u vài tiếng nói, “……Tiểu mập mạp này khả năng muốn ra rồi……”

    “!!!” Cận Hằng hoàn toàn bị dọa tinh thần, không kịp thay quần áo, mặc áo ngủ một phen bế lên Yến Thù Thanh chạy xuống dưới lầu, mười mấy người máy nghe được động tĩnh bò dậy, vừa thấy cảnh này cũng hoảng sợ, vội vàng đi theo phi hành khí đến phòng khám Trần Lâm.

    Lúc này Trần Lâm may mắn trực đêm, vừa thấy này cảnh tượng này liền hiểu ra chuyện này, một câu vô nghĩa cũng không nói, trực tiếp đem Yến Thù Thanh đưa đến phòng giải phẫu.

    “Tôi có thể ở bên cạnh cậu ấy sao?”

    Cận Hằng khẩn trương mở miệng, Trần Lâm không tỏ ý kiến, “Nếu như anh có thể nhìn tôi cầm dao mổ bụng Yến Thù Thanh, không trực tiếp nhảy dựng lên đánh tôi, thì có thể lưu lại.”

    Lời này lại làm cho Yến Thù Thanh tức cười, bụng lại co rút mồ hôi, cả người nằm ở trên cáng, Cận Hằng bên cạnh nắm chặt tay anh, “Em đừng khẩn trương, anh ở chỗ này chờ anh, em nếu là đau thì nhớ đến anh ở bên ngoài chờ em, nghĩ đến anh sẽ không đau.”

    Đây là cái logic quỷ gì.

    Yến Thù Thanh dở khóc dở cười, “Em không khẩn trương…… Em so với anh có kinh nghiệm hơn.”

    Lời này chọc vào Cận Hằng, làm hắn càng khẩn trương nắm lấy tay Yến Thù Thanh, bên ngoài bộ dạng giả bộ trấn định, thực tế trong lòng bàn tay đã tất cả đều là mồ hôi, “Em đừng cậy mạnh, trong chốc lát nhìn thấy con trai ngốc, anh sẽ thay em đánh vào mông nó một cái.”

    Yến Thù Thanh quả thực không biết nói cái gì, vừa buồn cười vừa tức giận, đau đến khóe miệng nhíu vào, “…… Anh vẫn là đi ra ngoài đi, anh ở chỗ này em sợ không sinh được.”

    Cận Hằng vẻ mặt không cao hứng bị đuổi ra ngoài, sau khi phòng giải phẫu đóng lại lập tức sáng lên đèn đỏ.

    Lúc này Hoàng đế và công tước Cận Vinh cũng nghe tin tới rồi, hơn nữa còn mang theo bác sĩ tài giỏi của cả nước, cùng nhau vào phòng giải phẫu, Quyển Quyển trong lúc ngủ mơ bị đánh thức, nghe người máy nói em trai sắp sinh ra, nháy mắt tinh thần tỉnh táo, nói cái gì đều phải đi theo, trong tay còn mang theo bình sữa bò mình yêu thích nhất, nói trong chốc lát muốn tặng em trai.

    Mấy người lớn tuổi cùng người máy đều thực trấn định ngồi ở một bên chờ tin tức, ngay cả Quyển Quyển luôn luôn không ngôi yên, đều có thể ôm bình sữa, an an tĩnh tĩnh chờ đợi, chỉ có một mình Cận Hằng, quả thực giống như ngồi trên ghế có gai nhọn, đứng ngồi không yên, vẫn luôn đi tới đi lui.

    Lúc này mới tám tháng, thằng nhãi ranh đã đòi ra rồi, có phải vì bọn họ làm bừa trên phi hành khí làm ảnh hưởng đến đứa nhỏ hay không.

    Nếu là bởi vì hắn quá dùng sức, đứa nhỏ giữ không nổi làm sao bây giờ……

    Nhớ đến câu nói Trần Lâm lúc trước “Xúc động nhất thời sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ”, sắc mặt Cận Hằng trắng bệch, một lòng thấp thỏm, dạo bước tần suất càng ngày càng cao.

    Quyển Quyển xem đến đầu váng mắt hoa, nhịn không được duỗi tay giơ ra bình sữa mình yêu quý nhất. “Ngô…… Hằng Hằng, có muốn uống ngụm sữa cho bình tĩnh không?”

    “Cha rất bình tĩnh.” Cận Hằng nói xong lời này, đoạt lấy bình sữa uống một ngụm, đứa nhỏ trơ mắt nhìn bình sữa của mình ít đi một nửa, nháy mắt tan nát cõi lòng, trong chốc lát nhìn thấy em trai chỉ đưa nửa bình sữa quả thực mất mặt.

    Có lẽ là bởi vì bác sĩ Hoàng thất đều tham gia, giải phẫu tiến hành thực mau, trong chốc lát đèn phòng giải phẫu liền tắt, Yến Thù Thanh được Trần Lâm đẩy ra, bên cạnh còn có một đứa nhỏ mặt mày nhăn nhúm.

    Tiểu gia hỏa ô oa ô oa khóc không ngừng, vang dội toàn bộ phòng khám đều có thể nghe thấy, Yến Thù Thanh gian nan quay đầu, nhìn con trai giống như củ khoai lang, nháy mắt lộ ra biểu tình dở khóc dở cười, “…… Làm sao bây giờ, có chút xấu……”

    Ai cũng chưa nghĩ đến anh từ phòng giải phẫu đi ra câu đầu tiên nói lại là câu này, trong lúc nhất thời mọi người có chút buồn cười, công tước Cận Vinh cười ha ha, “Xấu là được rồi, đứa nhỏ mới sinh đều là cái dạng này, năm đó Cận Hằng mới vừa sinh hạ so với đứa nhỏ này còn xấu hơn, lúc đó cha cũng không dám nhìn.”

    Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người đứa nhỏ, đôi mắt Cận Hằng từ đầu đến cuối không rời đi Yến Thù Thanh, hắn theo cáng xe vẫn luôn đi phía trước, nhẹ giọng hỏi, “Đau sao?”

    Yến Thù Thanh lắc đầu, nhìn hắn câu lên khóe miệng, “Chỉ là bụng bị rạch một đường thôi, em không đau, lúc trước mưa bom bão đạn đều nhịn được, lại nói em biết anh ở bên ngoài đợi em, cho nên em đã quên mất đau đớn này rồi.

    “Ít nói lời ngon tiếng ngọt.” Cận Hằng trừng Yến Thù Thanh liếc mắt một cái, lỗ tai lại đỏ bừng.

    Lúc này Quyển Quyển ở bên cạnh túm quần áo hắn, không ngừng cưỡng chân lên xem, “Quyển Quyển nhìn không được em trai…… Em trai ở nơi nào, anh là Quyển Quyển ca ca nha.”

    Yến Thù Thanh đem tiểu gia hỏa bế lên đưa qua, Cận Hằng cả người cứng đờ ôm lấy, quả thực giống như đang ôm châu báu, cứng đờ không nhúc nhích.

    Tiểu gia hỏa khóe mắt còn dính nước mắt, nhưng khuôn mặt lại tự động dán tới mặt Cận Hằng, làn da mềm mại cùng thân thể nho nhỏ, làm cho mặt Cận Hằng càng ngày càng hồng, một trái tim cơ hồ sắp từ trong cổ họng nhảy ra.

    Quyển Quyển rốt cuộc thấy được em trai, hưng phấn mà vây quanh hai vợ chồng, lúc này Cận Hằng cúi đầu, đối diện đồng tử của Yến Thù Thanh, lồng ngực mềm mại giống như là giây tiếp theo muốn tan ra, giờ khắc này vô cùng cảm giác được bản thân rõ ràng đã có được toàn bộ thế giới.

    Thuộc truyện: Chính là không ly hôn