Hôn nhân không tình yêu – Chương 1-5

    1748

    Thuộc truyện: Hôn nhân không tình yêu

    Chương 1

    “Bác sĩ Từ, người bệnh ở giường số bốn kia kiên trì không làm giải phẫu, anh có thể khuyên hắn một chút được không?” Y tá trẻ tuổi hướng tới người bước vào phòng bệnh chuẩn bị kiểm tra, nhỏ giọng hỏi.

    Thanh niên được gọi là bác sĩ Từ nghe vậy ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn người bệnh trên giường số bốn. Chỉ thấy nam nhân đang nhắm mắt, giống như tất cả xung quanh cùng hắn không có quan hệ.

    Từ Trác Dư hướng tới hắn, động tác nhẹ nhàng lay tỉnh người nọ: “ Trần tiên sinh, nghe nói anh không nguyện ý làm giải phẫu này?”

    Người trên giường không tình nguyện mà đem mắt mở ra: “Các anh không cần thuyết phục tôi, nếu phẫu thuật xong có thể sống được hay không còn không chắc chắn, nhưng là không làm phẫu thuật thì ít nhất có thể sống hai ba năm, tôi….”

    Từ Trác Dư không đợi hắn nói xong, liền cắt ngang lời hắn: “ Hai ba năm chính là thời gian phỏng đoán lạc quan, u não của ngài đã tới giai đoạn II, nếu ngài lựa chọn phẫu thuật, xác xuất thành công là 60%, hơn nữa chúng ta sẽ đưa bác sĩ có kinh nghiệm tốt nhất phẫu thuật cho ngài. Nếu ngài không chịu, dài nhất, ngài có thể sống ba năm. Hơn nữa, hai năm cuối cùng thần kinh thị giác cùng thần kinh vận động của ngài đều bị đè ép, đến vận động cũng không được. Tôi không phải đang thuyết phục ngài, mà là đem đầy đủ những điểm lợi và hại nói cho ngài mà thôi, lựa chọn của ngài, tôi tôn trọng.”

    Ngữ điệu của cậu bình tĩnh mà quyết đoán, không hề trộn lẫn tình cảm. Người bệnh họ Trần có chút dao động: “ Tôi còn lo lắng một chút.”

    Ngay sau đó, Từ Trác Dư hơi gợi lên một nụ cười ôn hòa: “Như vậy, thỉnh ngài mau chóng đưa ra quyết định.” Tiếp theo, liền xoay người hướng tới người bệnh ở giường khác kiểm tra.

    Mà bên cạnh, y tá thì bị nụ cười vừa mới chợt lóe của cậu đánh trúng, nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần: “ Rõ ràng là bác sĩ thực tập có rất nhiều loại người….Vừa nãy mới bình tĩnh lên tiếng đã đủ trái ngược với kiểu cười gây chết người kia T^T”

    Từ Trác Dư là bác sĩ khoa phẫu thuật thần kinh, 26 tuổi, cậu mới du học từ Mĩ về, mùa thu năm nay lấy danh phận bác sĩ thực tập công tác ở bệnh viện có tiếng cả nước ở S thị.

    Cậu dáng người cao lớn, ngũ quan thanh tú, tóc đen làm tôn lên khuôn mặt trắng nõn. Mà hấp dẫn ánh mắt của mọi người chính là ánh mắt kia. Đáng lẽ người Châu Á phải có đồng tử màu nâu, nhưng ánh mắt của cậu lại đen như xuyên thấu, lại tràn đầy như hồ nước trong vắt, lông mi cũng vừa dài vừa đen. Giờ phút này cậu đang cúi thấp đầu xem xét ca bệnh, sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào người cậu, khiến cho da thịt dường như trong suốt, ánh mắt như hắc diệu thạch tùy ý xem mà không ngừng chuyển động ___ người này, cho dù ở đầu thu cũng làm cho người ta cảm giác như gió xuân ấm áp.

    Còn đang nhìn chăm chú cậu, tiểu y tá giật mình một cái, đuổi theo hỏi Từ Trác Dư: “Bác sĩ Từ, anh vừa rồi sao không mãnh liệt đề nghị người kia phẫu thuật? Rõ ràng là làm phẫu thuật so với không làm tốt hơn mà?”

    Từ Trác Dư tạm dừng một chút, chuyển hướng tới tiểu y tá, lại nở nụ cười xuân phong tơ liễu, nói: “Chức trách lớn nhất của bác sĩ là chỉ mình có khả năng kéo dài sinh mệnh của người bệnh, nhưng này cũng cần xây dựng sự tôn trọng trong lựa chọn của bệnh nhân, phải không?”

    Thế là tiểu y tá kia một lần nữa lại bị mỉm cười kia làm đứng hình mấy giây.

    “…..Ân!”

    Thời gian nghỉ trưa, Từ Trác Dư nhận được điện thoại trong nhà gọi tới.

    “Hôm nay về nhà ăn cơm tối, trong nhà có sự tình muốn thương lượng cùng con, sẽ có xe tới đón.”

    “Ân, ba ba.”

    Cậu ở phụ cận bệnh viện vốn là thuê phòng ở, ba mẹ từ Mĩ trở về nửa năm đều không kêu cậu về nhà quá vài lần, hơn nữa mỗi lần qua đó đều không thoải mái mà trở về, không biết lần này lại là chuyện gì.

    Từ Trác Dư khẽ thở dài một hơi.

    Xe màu đen có rèm che đi qua đại môn hoa lệ cách thức như ở Châu Âu, ở trước cửa nhà biệt thự ba tầng dừng lại.

    Từ Trác Dư vừa đi đến đại sảnh, liền nhìn thấy ba mẹ, em trai đang ngồi ở sô pha phòng khách nói chuyện với một nam nhân xa lạ.

    Nam nhân sắc mặt cũng không tốt, mà trên mặt ba mẹ chính là biểu tình lấy lòng rõ ràng.

    Hẳn là việc làm ăn trong nhà gặp khó khăn nên mới yêu cầu người hỗ trợ đi….. Từ Trác Dư nghĩ như thế.

    En trai Từ Kính Đình nhìn thấy anh trai vào nhà, liền chạy đến bên người cậu: “ Anh đã về, có thể ăn cơm được rồi!” Vừa nói lại vừa nhìn trộm cậu với biểu tình “Việc lớn không tốt”.

    Từ Trác Dư cảm thấy buồn cười, Từ ba ba liền đứng dậy kéo cậu đến bên người nam nhân xa lạ, giới thiệu: “ Tiếu tiên sinh, đây là con ta, Từ Trác Dư. Trác Dư , vị này chính là Tiếu Viễn Trình – Tiếu tiên sinh, chủ tịch tập đoàn Cẩm Trình, hợp tác với hạng mục trọng yếu của công ty chúng ta.”

    Từ Trác Dư nghe vậy, liền vươn tay ra với “người hợp tác trọng yếu này”.

    Bởi vì liên quan đến yêu cầu của giải phẫu, tay của Từ Trác Dư được bảo dưỡng rất tốt, dao phẫu thuật cũng không giống như người ngoài nghề tưởng sẽ lưu lại nốt chai sần, mà bàn tay của Tiếu Viễn Trình ấm áp lại khô ráo, hơn nữa so với tay Từ Trác Dư thì lớn hơn một vòng, hai người bắt tay chỉ mang tính tượng trưng, nắm một chút liền buông ra.

    Mà trong thời gian này, Tiếu Viễn Trình vẫn chăm chú nhìn Từ Trác Dư, trong ánh mắt tựa hồ như có một tia kinh hỉ xẹt qua, bất quá ánh mắt kia làm cho cậu rất không thoải mái, giống như chính mình là con mồi nhỏ bé bị đại bàng nhìn từ trên cao.

    Tiếu Viễn Trình thân hình cao lớn, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, đây chính là tiêu chuẩn của nam nhân Trung Quốc, rất có khí tiết. Nhưng sống mũi cao thẳng cùng lông mày vuông vắn lại khiến nam nhân có một chút mị lực phương Tây.

    Lúc này, Từ mẫu thân mới đứng lên, nói: “Trác Dư cũng đã trở lại, mọi người cũng đừng đứng nữa, cơm đã chuẩn bị xong, mọi người đến nhà ăn thôi.”

    Thế là Từ ba ba cùng Tiếu Viễn Trình đi đầu, đoàn người bước đến nhà ăn.

    Chương 2

    Trên bàn cơm, không đợi Từ Trác Dư ăn mấy miếng cơm, Từ ba ba liền uyển chuyển biểu lộ mục đích của bữa tiệc tối nay,nói: ” Trác Dư a, kỳ thật hôm nay gọi con trở về là vì mục đích muốn quyết định hôn sự của con cùng Viễn Trình , con xem con cũng 26 tuổi rồi, việc hôn nhân nên ưu tiên lo lắng một chút.”

    Từ Trác Dư thiếu chút nữa bị miếng thịt bò làm nghẹn chết, ánh mắt chuyển tới Tiếu Viễn Trình, mà đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục dùng cơm.

    “Hôn sự của con cùng với Tiếu tiên sinh ?”

    Tuy rằng hiện tại xã hội đã rất cởi mở, hôn nhân đồng tính từ mười mấy năm trước đã được tán thành, kỹ thuật sinh sản đồng tính đã có gần năm năm hoàn thiện, nhưng không có nghĩa là cậu đáp ứng kết hôn với người mới gặp mặt hôm nay, lại là kết hôn cùng nam nhân!

    “Tiếu tiên sinh, ngươi cảm thấy bộ dạng của Trác Dư thế nào?” Từ ba ba chuyển hướng tới Tiếu Viễn Trình, ngập ngừng hỏi han.

    Tiếu Viễn Trình lấy khăn tay lau lau miệng, “Có thể, chọn cậu ấy đi.”

    Từ Trác Dư vừa muốn cãi lại, “Anh…..”

    “Như vậy, liền quyết định như thế đi. Từ tiên sinh, ta sau này sẽ chủ động liên hệ với ngươi. Cám ơn khoản đãi, cáo từ.” Dứt lời, Tiếu Viễn Trình hơi hơi hạ thấp người, đi theo quản gia rời khỏi nhà ăn.

    Từ Trác Dư đem ánh mắt khó hiểu cùng chút oán hận hướng tới ba mẹ.

    Từ ba ba thoáng xấu hổ nhìn về phía Từ Trác Dư, thanh thanh giọng, nói: “Trác Dư, nói thật cùng con, gần đây bệnh viện trong nhà có vấn đề về thanh toán tiền dụng cụ, cho nên hy vọng thông qua đám hỏi cùng tập đoàn Cẩm Trình lấy được một ít giúp đỡ. Con xem, con là đứa con cả trong nhà…..Bất quá con không cần lo lắng, chỉ cần công ty hai nhà hoàn thành hạng mục này, con cùng hắn có thể ly hôn, sẽ không chậm trễ con.”

    Từ Trác Dư nghe vậy lạnh lùng: “Hôn nhân của con, không phải tùy ý mà kết, tùy ý đem ra làm trò đùa. Con không đồng ý.” Lúc này Từ mẫu thân nói chen vào: “Trác Dư a, ba mẹ cũng không muốn bức con, nhưng con xem em con còn nhỏ, nó còn chưa học xong đại học…..”

    Từ Trác Dư lãnh đạm nhìn về phía mẫu thân.

    Từ mẫu thân sửng sốt, tiếp tục nói: “Bất quá lại nói, nhà chúng ta nuôi dưỡng con đến lớn, lại cho con đi Mĩ Quốc học y khoa, con sẽ không quên ân tình của chúng ta đi?”

    Từ Trác Dư mím chặt môi.

    Lúc trước ba mẹ đồng ý cho cậu đi Mĩ Quốc nhưng với điều kiện là phải tùy thời nghe theo sự an bài của ba mẹ mà về nhà dốc sức phục vụ sản nghiệp của gia đình.

    Từ mẫu thân thấy thế, lấy khuỷu tay đụng Từ ba ba, sử dụng ánh mắt hướng cậu có ý bảo, thế là Từ ba ba đứng thẳng lưng, nói: “Con là con cả trong nhà, lẽ ra nên kế thừa sản nghiệp của gia tộc, nhưng ba mẹ biết con thích y học mới cho con đi Mĩ du học. Nếu lần này con không muốn cùng Tiếu Viễn Trình kết hôn, vậy trở lại giúp ta quản lý công ty, vượt qua cửa ải khó khăn này đi.”

    Đây là uy hiếp trắng trợn!

    Lúc trước cậu tính toán chờ em trai lớn lên có thể tiếp quản công ty, cậu liền “an toàn”, có thể tiếp tục làm bác sĩ.

    Chính là cậu vạn lần không ngờ ba mẹ bởi vì đám cưới mà một lần nữa nhắc tới chuyện này, cũng lấy đó để áp chế.

    Có được gia đình đầm ấm là nguyện vọng từ nhỏ của cậu, nhưng nghề bác sĩ cũng là mơ ước cậu theo đuổi từ bé. Hôn nhân là dựa vào hai người hợp nhau, có lẽ chỉ cần cậu cúi đầu một chút, cuộc sống bình thản ấm áp cũng không phải hoàn toàn không có được, mà nếu chính mình tiếp quản công ty, có thể sẽ không làm được bác sĩ……

    Huống hồ sinh ra trong một gia đình kiểu mẫu, Từ Trác Dư vốn cũng không có nhiều mong chờ gia đình sẽ để cậu tự do yêu đương.

    Như vậy, cứ vậy đi.

    Từ Trác Dư khuất phục.

    Buổi tối, Từ Trác Dư không ở lại nhà chính, mà lập tức về nhà trọ.

    Nằm trên giường, Từ Trác Dư cong khuỷu tay, lấy tay che mắt, chậm rãi nghĩ lại mọi chuyện xảy ra hôm nay.

    Cậu không phải gay, cũng không kỳ thị đồng tính. Lúc còn du học ở Mĩ, bằng hữu tốt của cậu là gay, cậu cùng họ ở một chỗ cũng không tồi.

    Nhưng đột nhiên bị người nhà bắt kết hôn cùng một người đàn ông, lại là loại hôn nhân “xong việc rồi có thể ly hôn”, vẫn là khiến cho cậu cảm thấy khuất nhục cùng không cam lòng.

    Vốn ban đầu cậu cứ nghĩ đến sẽ kết hôn cùng một đại tiểu thư tính tình ngang ngược, nóng nảy, cậu có thể bao dung nàng, bảo vệ nàng, sẽ dùng chính sức mạnh của mình duy trì, bảo hộ gia đình.

    ….. Nhưng bây giờ, tuy nói Tiếu Viễn Trình thoạt nhìn hào hoa phong nhã, hiểu lí lẽ, mà tối nay biểu hiện của hắn làm cho Từ Trác Dư cảm thấy kỳ thật hắn cũng không vừa lòng với đám cưới này.

    Có lẽ hắn cũng là bị cưỡng ép với bất đắc dĩ đi.

    Thậm chí khi hoàn thành xong hạng mục liền có ý tưởng ly hôn.

    Quên đi, chuyện ngày sau cứ để ngày sau tiếp tục rối rắm đi…….

    Chương 3

    Chiều thứ năm, Từ Trác Dư nhận được một cuộc điện thoại lạ.

    ” Xin chào, tôi là Tiếu Viễn Trình.”

    …………………………………………………….

    Trong nhà hàng Tây sáng chói

    ” Thật có lỗi, đột nhiên gọi cậu đến, hy vọng không có làm vướng công việc của cậu.” Tiếu Viễn Trình ngay ngắn giải thích.

    ” Không việc gì, buổi tối hôm nay tôi cũng không có việc gì.” Từ Trác Dư nói.

    ” Vậy là tốt rồi,” Tiếu Viễn Trình nói, “Hôm nay gọi cậu đến là muốn thảo luận một chút về hôn sự của chúng ta.”

    ” Chờ một chút!” Từ Trác Dư ngắt lời nói, ” Anh vì cái gì muốn cùng một người nam nhân xa lạ kết hôn? Anh kỳ thật cũng không muốn phải như vậy đi?”

    Tiếu Viễn Trình nhấp một ngụm rượu vang đỏ, cười nói: ” Quả thật, tôi cũng không muốn kết hôn, nhưng bởi vì tình thế bức bách.”

    ” Trừ bỏ kết hôn không còn cách nào khác sao?” Từ Trác Dư hỏi.

    ” Ân…..Quả thật không có nghĩ đến biện pháp khác,” ánh mắt Tiếu Viễn Trình ảm đạm một chút, ” Công ty của tôi có nhóm giám đốc tra vô cùng nhanh.” Hắn nói

    ” Nhưng tôi vốn là gay, cho nên về phương diện “nam nhân” cũng không có gì đáng lo.”

    ” A? ” Từ Trác Dư bị tin tức sơ lược này làm kinh sợ, “Anh….”

    ” Đám cưới lần này khiến ba cậu cùng với công ty tôi hai bên đều đạt được thắng lợi, mà tôi, cũng quả thật cần số tiền lời này.” Tiếu Viễn Trình nâng mắt lên, nhìn thẳng vào Từ Trác Dư.

    Từ Trác Dư thở dài, ” Anh nếu muốn tốt, cùng với người nam nhân xa lạ kết hôn, chúng ta lại còn là ở hai gia tộc có thế lực, khẳng định báo chí sẽ đăng, cả thành phố đều biết.”

    ” Ân” Tiếu Viễn Trình khẳng định.

    ” Đây là đại sự cả đời, không phải trò đùa.”

    ” Ân”

    ” Tôi có điều kiện. ” Từ Trác Dư đột nhiên nói.

    ” Mời nói.”

    ” Sau khi chúng ta kết hôn, cho dù là kết hôn giả, cũng sẽ không thể quay trở về quỹ đạo cuộc sống ban đầu. Cho nên nếu hạng mục hoàn thành liền ly hôn tôi sẽ không chấp nhận. Hơn nữa tôi đã nói rồi, kết hôn không phải trò đùa, cùng tôi kết hôn, không có cảm tình cũng được, nhưng anh phải đối với tôi tôn trọng cùng ý thức trách nhiệm.”

    Từ Trác Dư yên lặng nhìn Tiếu Viễn Trình.

    Đây là một cơ hội, nếu Tiếu Viễn Trình cảm thấy điều kiện này quá hà khắc mà cự tuyệt cậu, vậy cũng không phải vấn đề của cậu.

    ” Được, ta đáp ứng ngươi.” Tiếu Viễn Trình đáp.

    ” Anh chẳng lẽ không muốn yêu đương sao? Cùng người anh thích? ” Từ Trác Dư cảm thấy người này rất không suy nghĩ, cậu cùng hắn không giống nhau, rõ ràng là hắn không bị người nhà bắt buộc.

    ” Không vấn đề, như vậy cũng rất tốt.” Tiếu Viễn Trình thản nhiên đáp, lại không phát hiện âm thanh của mình có bao nhiêu bất đắc dĩ cùng bi thương.

    “………” Lúc này Từ Trác Dư thật không có cách nào, ” Tôi không khác gì đâu.”

    Mà nhiều năm sau cậu mới biết được, Tiếu Viễn Trình tự hỏi vài giây rồi trả lời, là đã hạ ra bao nhiêu quyết tâm. Mà sau này đối với hai người, cuộc sống có nhiều thay đổi bởi quyết định này.

    Một ngày tan tầm, Từ Trác Dư lại nhận được điện thoại của Tiếu Viễn Trình :” Ba mẹ tôi từ nước ngoài đã trở lại, tối thứ sáu này đến nhà tôi ăn bữa cơm đi, tôi đi đón cậu.”

    Thế là tối thứ sáu, Từ Trác Dư mặc một thân tây trang, trong tay cầm quà tặng trưởng bối, bước vào xe Tiếu Viễn Trình.

    Trên đường, Tiếu Viễn Trình giới thiệu một chút về ba mẹ ” Ba nghiêm khắc, mẫu thân tuy rằng hòa ái nhưng rất nghe theo quyết định của ba” , mà cậu về đến nhà vừa thấy, quả thực như thế. Tiếu ba ba ngồi nghiêm chỉnh, biểu tình nghiêm túc, Tiếu mẫu thân lại cười tủm tỉm, thoạt nhìn rất hiền lành.

    Sau bữa cơm, ba mẹ Tiếu đối Từ Trác Dư rất vừa lòng. Dù sao cậu cũng du học ở nước ngoài về, là sinh viên tài cao trong y học, mỗi lời nói cử chỉ rất có giáo dưỡng, ngay cả diện mạo cũng khiến cho Tiếu mẫu thân yêu thích, nàng hướng tới chồng nói: ” Anh xem đứa nhỏ này khi cười khiến người người yêu thích, nếu Viễn Trình nhà chúng ta không cứng rắn, cũng sẽ chọc người cười.”

    Ngay cả Tiếu ba ba cũng yên lặng gật đầu nhận thức giống như lão bà nhìn Từ Trác Dư.

    Mà giờ phút này Tiếu Viễn Trình vẫn đang “cứng rắn”, trên mặt rõ ràng không có niềm vui sướng khi sắp kết hôn.

    Chương 4

    Do song phương đều chấp nhận hôn sự này, gia đình hai nhà cũng liền bàn luận về hôn sự. Cụ thể chuyện lễ nghi không cần hai người trẻ tuổi nhúng tay, chỉ cần đi chụp ảnh cưới cùng đăng kí kết hôn trước hôn lễ là tốt rồi.

    Tới ngày chụp ảnh cưới, hai người đều mặc lễ phục màu đen ra ngoài trời chụp ảnh, ở một công viên.

    Trong công viên có hồ Minh Kính , hồ như tên gọi, giống như một tấm gương trong suốt, dưới làn gió nhẹ của buổi trưa mùa thu, lăn tăn gợn sóng, đẹp đẽ vô cùng.

    Các bạn đang đọc truyện đam mỹ hiện đại DMH tại dammydmh.com

    Hai người đứng bên hồ làm một vài tư thế, đến một tư thế, người chụp ảnh yêu cầu hai người mặt đối mặt, Từ Trác Dư thấp nên phải hơi hơi ngẩng đầu lên nhìn Tiếu Viễn Trình, người chụp ảnh yêu cầu ” Lại gần một chút, ánh mắt phải thâm tình hơn”, cổ Từ Trác Dư cùng khuôn mặt đều cứng nhắc. Giữa trưa ánh nắng xuyên qua lá cây mùa thu chiếu vào mặt Từ Trác Dư, lông mi thật dài vụt sáng, mà ánh mắt lại mơ hồ không dám nhìn anh . Tiếu Viễn Trình đột nhiên cảm thấy khuôn mặt bày ra biểu tình như vậy thực đáng yêu, thế là không kìm lòng được nhắm mắt lại, giống như hoài niệm cái gì, cúi xuống khẽ hôn lên môi cậu.

    Từ Trác Dư bởi vì kinh hách mà nhắm hai mắt lại, bởi vì hooc-mon của nam nhân mà đỏ mặt.

    Cảnh này trong nháy mắt được người chụp ảnh lưu giữ lại hoàn mỹ. Ven hồ nước mùa thu, chú rể thâm tình cúi người hôn môi bạn đời, mà bạn đời hai gò má đều ửng đỏ……..

    Sau khi in ảnh chụp ra, mọi người ai cũng khen ngợi, được treo ở giữa đầu giường trong phòng ngủ của hai người, đây là việc sau này không nói tới.

    Mà Tiếu Viễn Trình cũng không giải thích hành vi ngày chụp ảnh đó, sau khi kết thúc anh vẫn như cũ cứng rắn, thế là Từ Trác Dư liền cho là hành vi “khác người” ngày đó của anh chỉ là vì muốn tạo hiệu quả, cũng không có nghĩ nhiều.

    Hôn lễ được định vào đầu tháng mười, là một ngày đại cát, vừa vặn trước sinh nhật Từ Trác Dư ba ngày. Cậu vốn không ngờ Tiếu Viễn Trình có thể biết sinh nhật cậu, vì cậu mà chúc mừng sinh nhật, chính là khi cậu ngồi ở một nhà hàng xa hoa, nhìn bữa tối tinh xảo trước mắt cùng với một cái bánh ngọt, cậu vẫn là không nhịn được thoáng dung động.

    ” Anh sao lại biết sinh nhật của tôi?” Từ Trác Dư ngẩng đầu lên nhìn Tiếu Viễn Trình.

    ” Có lần tôi đến nhà cậu, em trai cậu nói cho tôi biết.” Tiếu Viễn Trình thản nhiên nói.

    Từ Trác Dư chân thành hướng anh nói lời cảm tạ: ” Cám ơn anh.”

    Từ hành động nhỏ này, ít nhất cậu có thể cảm nhận được Tiếu Viễn Trình coi trọng cậu.

    Tiếu Viễn Trình hơi hơi giương mắt, ” Không có gì, cậu vui là tốt rồi.”

    ” Tục ngữ nói ngày sinh đứa trẻ là ngày phụ mẫu chịu khổ, cậu về nhà hỏi thăm bác trai bác gái một chút không?” Tiếu Viễn Trình cắt tiếp một khối thịt bò đưa vào trong miệng.

    “…… Kỳ thật Từ phu nhân cũng không phải mẫu thân thân sinh của tôi, Kính Đình cũng không phải em trai cùng cha cùng mẹ của tôi.” Từ Trác Dư ngẩng đầu mỉm cười nói, ” Mẫu thân của tôi lúc tôi còn nhỏ đã qua đời.”

    “………….” Tiếu Viễn Trình không nghĩ tới mình tùy tiện nói một câu cư nhiên lại dẫn tới thân thế của Từ Trác Dư, ” Thật có lỗi,tôi không phải cố ý.”

    ” Không quan hệ.” Từ Trác Dư gợi lên một nụ cười không chê vào đâu được.

    Thì ra là thế……

    Thời điểm anh cùng Từ tiên sinh Từ phu nhân nói chuyện đám cưới tỏ vẻ hai đứa con trong nhà người nào cũng có thế, nhưng Từ phu nhân lại khẩn trương tỏ vẻ con trai nhỏ còn chưa có tốt nghiệp, vẫn là con lớn kết hôn tốt hơn. Anh lúc ấy cũng cho rằng quyết định này hợp tình hợp lý, hiện tại xem ra nguyên nhân là bởi vì Từ phu nhân không muốn con trai mình phải kết hôn cùng một người nam nhân.

    Cho nên thời gian Từ Trác Dư ở nhà kỳ thật không sống dễ chịu đi?

    Nghĩ đến cùng, mẫu thân khi còn nhỏ đã qua đời, mẹ kế lại sinh thêm em trai, như vậy cuộc sống của cậu cũng sẽ không tốt?

    Nghĩ đến đây, đôi mắt Tiếu Viễn Trình không khỏi sinh ra một tia thương hại cuộc sống của cậu.

    Hơn nữa làm cho anh không nghĩ ra chính là, vì cái gì khi Từ Trác Dư nói lại chuyện này trong mắt không có một tia bi thương.

    Ăn cơm xong, Tiếu Viễn Trình muốn đưa Từ Trác Dư về nhà.

    Từ Trác Dư từ chối nói, ” Nơi này cách nhà bằng hữu tôi rất gần, tôi thuận tiện muốn đến một chút.”

    ” Ân,” Tiếu Viễn Trình nói, ” Chúng ta…..Hôn lễ gặp lại.”

    ” Ân, hôn lễ gặp.”

    Chương 5

    Tần Du vừa mở cửa liền đối Từ Trác Dư điên cuồng hét lên: ” Cậu sao bây giờ mới đến!”

    ” Thật xin lỗi, vừa rồi có người hẹn mình, không có biện pháp từ chối.” Từ Trác Dư cười làm lành nói.

    ” Là vị hôn phu kia của cậu?” Tần Du lập tức thành bộ dạng bỉ ổi, cười mờ ám nói.

    Từ Trác Dư không để ý tới nàng, bước thẳng đến nhà ăn.

    ” Cậu là đồ lạnh nhạt! Người ta làm cơm đợi cậu cả đêm mà cậu lại làm thế với tôi!” Tần Du muốn phát điên.

    Bên này, Từ Trác Dư đã ngồi ở trước bàn ăn một miếng, bày ra biểu tình rất hưởng thụ, đối Tần Du dựng thẳng ngón tay cái, ” Hương vị vẫn ngon như vậy!”

    Tần Du nhất thời hóa thành một cái đầm xuân thủy: ” Quan gia là nói tiểu nữ sao ~~”

    Hai giây sau, giống như bị chính mình ghê tởm rồi lại bình thường, Tần Du nghiêm chỉnh nói, ” Nói chính sự, mới vừa rồi là họ Tiếu mới cậu hả? Anh ta biết sinh nhật của cậu? Đối với cậu còn rất để ý nha.”

    ” Ân, em trai của mình nói cho anh ta.” Từ Trác Dư tiếp tục cúi đầu ăn mất mặt, như là vừa rồi bộ dáng ăn no ở nhà hàng cao cấp kia đều là giả vờ.

    ” Ai, nhà cậu có thể đối tốt với cậu như em trai thì thật tốt.” Tần Du thở dài.

    Gia đình Tần Du cùng gia đình Từ Trác Dư là hàng xóm, hai người tuổi xấp xỉ nhau, là bạn, sau khi đến trường lại cùng học thẳng đến khi Từ Trác Dư đi du học, cho nên nàng đối với tình huống của gia đình Từ vẫn là thực hiểu biết. Nàng cũng là bằng hữu tốt nhất của Từ Trác Dư, ngay cả việc bị bắt đám cưới, Từ Trác Dư cũng là báo cho nàng đầu tiên.

    Hai người chí hướng giống nhau, đều ghi danh y khoa, Tần Du ở trong nước tốt nghiệp liền học đại học rồi đến bệnh viện thực tập, cuối cùng chọn khoa chỉnh hình, Từ Trác Dư là được Tần Du tiến cử mới tới bệnh viện này. Mà Tần Du còn mấy tháng nữa sẽ tốt nghiệp trở thành bác sĩ chính thức.

    Mẫu thân Tần Du đau lòng Từ Trác Dư tuổi còn nhỏ đã mất mẹ, từ nhỏ đã bảo Tần Du chiếu cố cậu nhiều hơn, mà đây cũng tựa hồ trở thành thói quen của nàng.

    Từ Trác Dư ăn xong, không khỏi cảm thán nói, ” A, bạn bè như thế, chồng còn gì cầu. Chỉ sợ lão công tương lai của cậu sẽ biến thành bình dấm chua a.”

    ” Lão công tương lai a, ” cô gái lớn tuổi Tần Du u oán nói, ” Tương lai, tạm thời không cần lo lắng T^T”

    ” Kỳ thật nếu nửa đường không xuất hiện cái tên họ Tiếu kia, mình nói không chừng sẽ lấy cậu.” Tần Du oán hận nói.

    ” Cậu từ nhỏ liền nhìn thấy khuôn mặt mình, lại nhìn cả đời sau này, sẽ không sợ chán sao?” Từ Trác Dư cười nói.

    Kỳ thật Từ Trác Dư cũng mong đợi có cuộc sống cùng với Tần Du, chính là cậu chưa có từng nghĩ tới cùng với Tần Du tạo thành gia đình, bởi vì nữ nhân giống như nàng, đáng giá có được một tình yêu hạnh phúc cùng hôn nhân tốt đẹp.

    Mà cậu cùng nàng, hoàn toàn không có tình yêu.

    Bởi vì hai người giống như song bào thai quen thuộc lẫn nhau.

    ” Từ Trác Dư,” Tần Du cho tới nay đều gọi họ tên của cậu, ” Mình biết cậu lần này chịu ủy khuất, bác trai bác gái cũng quá cứng rắn, mình hy vọng tên họ Tiếu kia có thể đối tốt với cậu, nhưng nếu hai ngươi không hợp, cùng lắm thì ly hôn. Không ai gả cho cậu, mình ủy khuất một chút cũng được!” Tần Du nắm chặt tay kiên định nói.

    ” Ân, thật không sai, rất đàn ông!” Từ Trác Dư đánh một quyền lên tay Tần Du.

    Cậu rất cảm kích, Tần Du là người ngoài nhưng có thể cấp tinh thần cho cậu, ủng hộ cậu.

    Thuộc truyện: Hôn nhân không tình yêu