Lâm tổng chỉ bạn cách yêu đương – Chương 5-6

    Thuộc truyện: Lâm tổng chỉ bạn cách yêu đương

    Chương 5

    Một

    Lâm Mộc Nam nhất thời nổi hứng, sau khi làm việc xong chạy đến trường quay chương trình để xem Phí Mạo.

    Chương trình lần này được ghi hình trong phòng thu, quy trình đơn giản, người dẫn chương trình trò chuyện cùng khách mời, chơi vài trò chơi, cuối cùng tương tác với fan.

    Ngoại trừ Phí Mạo, tham gia ghi hình còn có mấy tiểu thịt tươi đang nổi danh. Tất cả đều nhỏ tuổi hơn Phí Mạo, từng người đều phải gọi anh một tiếng tiền bối.

    Phí Mạo ngồi tại chiếc ghế do người dẫn chương trình sắp xếp, khéo léo trả lời vấn đề.

    Hai

    Lâm Mộc Nam ngồi nhìn trên ghế sô pha bên cạnh, lâu sau cảm thấy hơi buồn ngủ, cầm điện thoại di động lên chơi một lúc.

    Kết quả điện thoại di động không thể khiến cậu xua đi cơn buồn ngủ, ngược lại còn liên tục ngáp.

    Lâm Mộc Nam lấm lét nhìn trái nhìn phải, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn về phía sân khấu, liền quấn y phục trên người, nằm vật xuống sô pha ngủ say như chết.

    Yên lặng ngủ như một con thỏ.

    Vạn Hoan Hoan ở bên cạnh nhìn kỹ bằng hai con mắt, trong lòng thở dài.

    Phí Mạo đẹp trai như vậy mà cũng có thể nhìn đến ngủ được ? ? ?

    Ba

    Lâm Mộc Nam quá mệt, buổi trưa cậu không nghỉ giải lao, liên tục phê duyệt tài liệu, không thôi sẽ không rảnh đến xem chương trình.

    Lâm Mộc Nam bị tiếng vỗ tay cùng tiếng hoan hô trong trường quay đánh thức, lúc tỉnh dậy run run một chút, không rõ ràng ngày giờ tháng năm.

    Đầu óc quả dưa của Lâm Mộc Nam còn chưa vận hành nổi, hoàn toàn đứng máy. Cậu mơ mơ màng màng đứng lên, đến thẳng trên sân khấu, Vạn Hoan Hoan trơ mắt nhìn Lâm Mộc Nam hết sức thành thạo ngồi trên đùi Phí Mạo, nằm trong lồng ngực của đối phương rồi nhắm mắt.

    Trên lẫn dưới sân khấu đều hơi hỗn loạn.

    Người dẫn chương trình nhìn thấy một người chạy lên sân khấu, lại nhìn thấy Phí Mạo thân mật ôm lấy người kia, người dẫn chương trình nhìn qua: “Phí Mạo…”

    Phí Mạo nhấc một tay lên, ra hiệu cho anh ta đừng nói chuyện, sau đó một tay đỡ mông của Lâm Mộc Nam, một tay giữ sau gáy của cậu, ôm cậu xuống sân khấu.

    Trên sân khấu đúng lúc đang tiến hành trò chơi, chia làm hai đội, đội của Phí Mạo vẫn chưa vào cuộc.

    Bốn

    Phí Mạo ngồi vào trên ghế sô pha, ôm Lâm Mộc Nam gọi: “Nam Nam ? Nam Nam ?”

    Lâm Mộc Nam lẩm bẩm một tiếng: “Anh đừng ồn, em mệt.”

    Phí Mạo vò tóc của cậu, xoay người đặt Lâm Mộc Nam nằm xuống trên ghế sô pha mềm mại, Lâm Mộc Nam níu lấy cổ tay áo vét của Phí Mạo không buông.

    Phí Mạo cởi áo vét trên người ra, Lâm Mộc Nam ôm vào trong lòng, hít hai cái như được hít thuốc phiện, thỏa mãn cà cà.

    Năm

    Mãi đến lúc trước khi về nhà, Lâm Mộc Nam mới hoàn toàn tỉnh lại, nhân viên đi tới đi lui bốn phía, di chuyển đạo cụ, khán giả rút ra ngoài như thủy triều, ánh đèn sáng rực xuyên suốt phòng thu.

    Lúc cậu đang ngồi mơ màng trên ghế sô pha, Phí Mạo đi tới sờ vành tai của cậu: “Tỉnh rồi ?”

    “Ừm,” Lâm Mộc Nam đứng dậy, “Em mơ thấy em lên sân khấu.”

    Phí Mạo dắt cậu đi ra ngoài: “Em quả thật lên sân khấu.”

    Lâm Mộc Nam: “Hở ?”

    Sáu

    Chương trình còn chưa phát sóng, đoạn clip ngắn khi Lâm Mộc Nam lên sân khấu đã bị truyền ra ngoài. Trên mạng bình luận sục sôi ngất trời.

    Lâm tổng ngồi trong phòng làm việc nhìn chằm chằm máy vi tính, nói với Thẩm thư ký: “Một bước sảy chân ngàn đời ôm hận. Mặt mũi em mất sạch sành rồi.”

    Thẩm Thường Khiêm: “Không có, cậu lại không có ngáy không có nói mớ không có chảy nước miếng.”

    “Anh không hiểu.” Gương mặt con nít của Lâm Mộc Nam bình tĩnh nói, “Em một chút cũng không có khí chất tổng tài.”

    Tổng tài, làm sao sẽ ngủ giống như đầu heo lên sân khấu như thế !

    Bảy

    Ngoại trừ chuyện lên sân khấu, đoạn hot nhất trên mạng là khi tương tác với fan, có khán giả hỏi Phí Mạo: “Lúc Lâm tổng lên sân khấu, anh có thấy lúng túng không ?”

    Phí Mạo bình thản nói: “Không có, tôi chỉ nghĩ muốn hôn em ấy.”

    Đoạn này đã trở thành trailer của chương trình, Lâm Mộc Nam xem liên tục ba mươi lần, còn tải xuống.

    Lưu trong USB một phần, trong ổ đĩa máy tính một phần, trong Baidu Netdisk một phần, trong album điện thoại di động một phần.

    Đề phòng bị mất.

    Tám

    Buổi tối, Lâm Mộc Nam nằm trên giường, hỏi Phí Mạo: “Sao anh lại muốn hôn em thế ?”

    Phí Mạo dùng ngón tay đồ lại đường viền vành tai của cậu, rồi dùng tay vuốt ve, nói: “Bởi vì em đang ngủ, trước khi đang ngủ nên có hôn đang ngủ chứ. Tựa như hôn ngủ ngon ấy.”

    Lâm Mộc Nam nghĩ, có lý. Cậu nhắm mắt lại: “Vậy bây giờ em đang ngủ rồi, anh cho em hôn đang ngủ đi.”

    Phí Mạo giương khóe miệng, hôn cậu ba lần: “Hôn đang ngủ, hôn ngủ ngon, cùng với một cái hôn thích em.”

    Chương 06.

    Edit: Mr.Downer

    Lâm tổng chỉ bạn cách làm bá đạo tổng tài.

    Một

    Gần đây, Thẩm Thường Khiêm ở trong văn phòng luôn cúi đầu, trên đầu gối đặt một cuốn tiểu thuyết bìa cứng dày cộm.

    Lâm Mộc Nam nhướng mắt là có thể thấy đối phương đang chăm chú chìm đắm trong thế giới tiểu thuyết.

    Lâm tổng gõ bàn: “Anh Thường Khiêm này, anh đang làm gì thế ?”

    Thẩm Thường Khiêm ngẩng đầu lên, mặt mày ủ rũ: “Bạn gái muốn tôi học hỏi bá đạo tổng tài trong quyển sách này, cô ấy nói thích kiểu như vậy.”

    Lâm Mộc Nam tò mò đi tới: “Bá đạo tổng tài ? Đây không phải là định vị của em sao ?”

    Hai

    Lâm tổng định vị bản thân khá chính xác: Tổng tài. Thế nhưng cậu không bá đạo.

    Lâm Mộc Nam nghĩ kỹ về đánh giá của người trong nghề đối với mình, tất cả đều nói cậu lịch thiệp.

    Sau đó cậu nghĩ tới lời bạn gái của Thẩm Thường Khiêm nói, bèn hỏi: “Bạn gái anh thích bá đạo tổng tài à ?”

    “Đúng vậy,” Thẩm Thường Khiêm chìm đắm trong sách, “Cậu đừng nói, bá đạo tổng tài trong sách quả thật rất bá đạo.”

    Lâm Mộc Nam đứng ở trước mặt Thẩm Thường Khiêm: “Cho em xem ké một chút.”

    Cậu chui đầu qua cùng đọc sách với Thẩm thư ký.

    Ba

    Lâm tổng cảm thấy, bạn gái của Thẩm Thường Khiêm thích, không chừng Phí Mạo cũng thích. Thế nên cậu học tập một chút.

    Lâm Mộc Nam xem nửa tiếng, lật qua một phần ba cuốn sách: “Hóa ra bây giờ đang thịnh hành gu như vậy ?”

    “Có người nói cuốn này bán rất chạy.” Thẩm Thường Khiêm nói, “Lâm tổng biết cách để bá đạo rồi ?”

    Lâm Mộc Nam phất tay, hoàn toàn tự tin: “Em đã get được tinh túy rồi !”

    Bốn

    Buổi tối về nhà, Lâm Mộc Nam nhìn Phí Mạo đang bận việc trong nhà bếp, đứng ở cửa chống hông: “Em muốn ăn cá trích kho.”

    Phí Mạo: “Không được, lần trước ăn cá trích, em bị mắc xương.”

    “Được rồi, anh nam nhân này,” Lâm Mộc Nam đi qua ôm lấy Phí Mạo, “Nếu như anh kho cá trích cho em, em sẽ mua cho anh đồng hồ đeo tay kiểu mới nhất !”

    Phí Mạo còn tưởng cậu nhất thời nổi hứng, anh vuốt cổ Lâm Mộc Nam dỗ dành: “Đồng hồ đeo tay cũng không được.”

    “Được rồi, anh nam nhân này, luôn ham muốn không đáy như thế,” Lâm Mộc Nam thâm trầm nói, “Em sẽ mua thêm cho anh quần áo mới.”

    Phí Mạo suýt chút nữa cười ra tiếng: “Quần áo mới cũng không được.”

    “Anh nam nhân này, được voi đòi tiên,” Lâm Mộc Nam lắc đầu, “Em chính là muốn ăn cá trích kho.”

    Một trong những tinh túy của bá đạo tổng tài, chính là phải kiên trì không lay động, cho đến khi đối phương thỏa hiệp.

    Phí Mạo suy nghĩ một chút: “Được, ăn cá hầm cải chua.”

    Năm

    Lâm Mộc Nam thỏa mãn ăn xong cá hầm cải chua không có xương, nằm trên ghế sa lông bá đạo nói: “Bây giờ tâm trạng em đang vui, vì vậy chuyển cho anh một triệu.”

    Phí Mạo lấy ra một viên sô cô la từ trong tủ lạnh, xé gói: “Ăn sô cô la không ?”

    Lâm Mộc Nam lập tức ngồi dậy: “Ăn ! Bây giờ tâm trạng em vui hơn, em muốn chuyển cho anh hai triệu.”

    Phí Mạo đút sô cô la cho cậu: “Anh đi xả nước tắm cho em.”

    “Phí Mạo anh thật tốt !” Lâm tổng bá đạo ăn sô cô la với hai hàng nước mắt rưng rưng, “Em muốn chuyển cho anh ba triệu.”

    Tắm xong nằm ở trên giường, Lâm Mộc Nam để cho đối phương lau khô tóc, hỏi: “Phí Mạo, bây giờ anh đang vui chứ ?”

    Phí Mạo: “Hửm ? Rất vui.”

    “Không được.” Lâm tổng không chịu, “Anh mau nói anh không vui đi.”

    Phí Mạo cầm máy sấy tóc ở đầu giường lên, nghe lời nói: “Anh không vui.”

    Lâm Mộc Nam hài lòng gật đầu, vung tay lên: “Vậy em chuyển cho anh bốn triệu !”

    Tinh túy thứ hai của bá đạo tổng tài, chính là mình vui thì chuyển tiền cho đối phương, đối phương không vui thì cũng chuyển tiền cho đối phương.

    Sáu

    Phí Mạo thu dọn cho bản thân xong rồi lên giường, nhìn thấy Lâm Mộc Nam đang chơi điện thoại di động, cả người nho nhỏ rụt hết lại vào trong chăn, tựa như con thỏ ôm củ cà rốt.

    Phí Mạo rút điện thoại đi, nhìn thấy giao diện Alipay trên màn hình, dở khóc dở cười ôm lấy cậu: “Đang làm gì thế ?”

    “Chuyển khoản cho anh đó,” Lâm tổng gối đầu lên cánh tay của Phí Mạo, “Anh mau xem Alipay của mình đi.”

    Phí Mạo một tay ôm cậu, một tay cầm điện thoại di động: “Ngày hôm nay em làm sao vậy ?”

    “Em đang làm bá đạo tổng tài,” Lâm Mộc Nam dương dương tự đắc, “Anh thích không ?”

    Phí Mạo mở điện thoại di động, hiện ra Alipay nhận được 521 vạn chuyển khoản, cười hôn cậu một cái: “Bá đạo tổng tài ngay cả toán cũng không biết làm ? Tại sao lại chuyển cho anh 521 vạn ?”

    (*) 521 vạn là 5 triệu 210 ngàn, 521 nghĩa là “Em yêu anh”.

    Lâm Mộc Nam rất nghiêm túc: “Bởi vì bá đạo tổng tài phải bá đạo, sao có thể quy củ chỉ chuyển có bốn triệu được.”

    Phí Mạo đặt điện thoại lên tủ đầu giường: “Nói như vậy, hôm nay anh là cô vợ yêu kiều của bá đạo tổng tài ?”

    Lâm Mộc Nam lắc đầu một cái: “Anh không phải cô vợ yêu kiều, anh là ông xã dũng mãnh.”

    Sau đó cậu lại chui vào trong lồng ngực của Phí Mạo suy nghĩ một chút, rồi ngẩng đầu hôn một cái lên cằm của đối phương: “Anh là người mà bá đạo tổng tài thích nhất, không phải thế thân.”

    Cuốn tiểu thuyết Lâm tổng xem ngày hôm nay, bá đạo tổng tài trong sách coi đối phương là thế thân, thật sự quá vô trách nhiệm.

    Lâm tổng rất xem thường tên tổng tài đó.

    Phí Mạo vỗ lưng đối phương: “Ừm, em cũng là người anh thích nhất, không phải thế thân.”

    Lâm Mộc Nam gật đầu: “Đó là đương nhiên, em là bá đạo tổng tài mà, khẳng định không phải thế thân rồi.”

    Bảy

    Ngày hôm sau đi làm, Lâm Mộc Nam nhìn thấy Thẩm Thường Khiêm còn đang xem cuốn tiểu thuyết kia.

    Cậu ho một tiếng: “Ngày hôm qua anh cùng bạn gái chơi trò bá đạo tổng tài rồi ?”

    Thẩm Thường Khiêm đỏ mặt một chút: “Chơi rồi.”

    Lâm Mộc Nam ưu thương nhìn anh: “Nói như vậy, anh phá sản rồi ?”

    Trò chơi bá đạo tổng tài này là trò đốt tiền, Lâm Mộc Nam cảm thấy dùng tài sản của Thẩm Thường Khiêm, có thể chơi không nổi.

    Thẩm Thường Khiêm lắc đầu: “Không có, không tốn một đồng nào.”

    “Không cần tiêu tiền ?” Lâm Mộc Nam không tin nổi, sau đó khiêm tốn thỉnh giáo, “Vậy hai người làm sao chơi ?”

    Thẩm Thường Khiêm nói một cách uyển chuyển: “Hao phí một chút thể lực mà thôi.”

    Lâm Mộc Nam bỗng hiểu rõ, hóa ra trò chơi bá đạo tổng tài, cũng có thể là một trò chơi hao tốn thể lực !

    Tám

    Ngày thứ ba đi làm, Lâm Mộc Nam nhìn thấy Thẩm Thường Khiêm vẫn đang đọc sách.

    Cậu lót thêm cái đệm cho cái ghế da của mình, nói: “Không phải ai cũng có thể làm bá đạo tổng tài.”

    Thẩm Thường Khiêm: “?”

    Lâm Mộc Nam: “Đốt tiền quá nhanh, hao tốn thể năng quá nhiều.”

    Thẩm Thường Khiêm: “…”

    “Thế nhưng nó cũng là quyển sách hay,” Lâm Mộc Nam khen ngợi, “Em cũng được lợi không ít.”

    Các bạn đang đọc truyện đam mỹ hoàn DHM tại dammyhay.com

    Thuộc truyện: Lâm tổng chỉ bạn cách yêu đương