Home Đam Mỹ Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 88: Sắp đến ngày mai

    Lưu Luyến Ngàn Năm – Chương 88: Sắp đến ngày mai

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm

    Bọn nhỏ Hogwarts trải qua một bữa tiệc khai giảng khó quên.

    Đối với việc bốn nhà sáng lập xuất hiện, lúc đầu thì kinh ngạc, hoảng sợ, không thể tin được rồi cảm giác nằm mơ qua đi, sùng kính và tò mò kéo tới.

    Cứ như fan hâm mộ một người nổi tiếng, rồi có một ngày người nổi tiếng đó đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, kinh ngạc rồi tò mò.

    Hiện tại, bọn nhỏ đang ở trạng thái này.

    Như hiệu trưởng mới đã nói, dù bốn nhà sáng lập là dùng cách nào để xuất hiện trước mặt bọn họ, hiện tại họ đã xuất hiện, chỉ cần chú trọng sự thật này là được rồi.

    Vì thế, sau khi cảm xúc ban đầu tán đi, rất nhiều người bắt đầu nhìn về người sáng lập Nhà mình.

    Ngoài Gryffindor, ba người sáng lập khác đều ngồi cùng dãy bàn, lịch sự ăn bữa tối.

    Bốn người có đặc trưng riêng, nói chung cũng khá giống với lịch sử ghi lại.

    Gryffindor nhiệt tình sáng sủa, Ravenclaw trí tuệ trang nhã, Hufflepuff bình thường hiền hòa, Slytherin tôn quý lạnh nhạt.

    Harry tựa vào Severus, đánh giá các học trò bên dưới.

    Phần lớn họ đều đang ngắm người sáng lập nhà mình.

    Harry nhẹ nhàng nở nụ cười, kéo tay áo Snape, “Sev, em mệt rồi.”

    Snape dùng khăn lau khóe miệng mình, “Chúng ta trở về nghỉ ngơi.”

    Slytherin có ngài Salazar ở đó, không cần anh làm gì cả.

    Harry cười hì hì gật đầu.

    Ngay lúc Harry bọn họ đi, Godric thừa lúc tất cả bọn nhỏ đều buông dao nĩa, liền đứng lên vỗ vỗ tay, các gia tinh lập tức rửa sạch dãy bàn.

    “Được rồi bọn nhỏ, hiện tại từng người trở lại phòng sinh hoạt chung của mình, trước đừng vội trở về phòng, phải biết thói quen ăn no rồi ngủ cũng không tốt lắm đâu.”

    Dù sao cũng phải kích thích các trò mới có thể tiêu hóa được đúng không nào?

    Godric cười hì hì nghĩ.

    Bọn nhỏ gật gật đầu, dừng như là vì có thể lưu lại ấn tượng tốt với người sáng lập, họ rời đi một cách trật tự chứ không phải như ong vỡ tổ trước kia.

    Điều này làm các giáo sư ở đây cực kỳ ngạc nhiên.

    Godric phất phất tay với họ, bản thân đi trước.

    “Draco,” Salazar gọi Draco đang định dẫn đội ngũ rời đi.

    Draco đứng lại, toàn bộ Slytherin cũng dừng.

    Rất nhiều người nhìn Draco, kinh ngạc trong đáy mắt mang theo một chút suy nghĩ.

    Xem ra, người sáng lập không phải vừa đến Hogwarts, ít nhất, trước đó ngài ấy đã quen Malfoy, thực rõ ràng thái độ giáo sư Slytherin đối với Draco không lạnh như vậy.

    Có lẽ, đêm nay gửi thư về nhà, còn cần thêm mấy tin tức nữa.

    “Giáo… giáo sư,” Draco hơi do dự gọi, hiển nhiên về sau Nhà Slytherin sẽ do vị phù thủy vĩ đại trước mắt này tiếp nhận, nhưng hiệu trưởng mới cũng không công bố đổi chủ nhiệm, nên khi gọi đối phương quả thật cậu có hơi do dự, “Ngài tìm con?”

    “Hôm nay trận tranh thủ tịch đừng bắt đầu vội,” Salazar thản nhiên mà nói, “Các trò cứ về phòng sinh hoạt chung trước, lát nữa thầy sẽ qua.”

    “Dạ.” Draco gật gật đầu, mang theo đội ngũ rời đi.

    Vì người sáng lập phân phó, nên sau khi rời khỏi lễ đường mọi người cũng không vội vàng trở lại ký túc xá, mà là đứng trong phòng sinh hoạt chung, chờ họ xuất hiện.

    Mười phút sau, cửa phòng sinh hoạt chung được đẩy ra, bốn người sáng lập xuất hiện trước mặt họ.

    “Khai giảng hàng năm, sau khi tiệc kết thúc, các Nhà hẳn tiến hành lựa chọn thủ tịch Nhà và thủ tịch năm. Bắt đầu từ năm nay, chế độ này sẽ khôi phục lại, đồng thời hủy bỏ chế độ Huynh Trưởng.” Họ nói vậy.

    “Ngoài Slytherin, có lẽ các trò cũng không hiểu cái gì là chế độ thủ tịch, trước đó, thầy/cô muốn cho các trò nhìn vài thứ.”

    “Thầy rất vui vì các trò giữ lại chế độ thủ tịch, nhưng, thực rõ ràng, các trò đã không hiểu được nguyện vọng ban đầu của chế độ này, vì thế, trước khi khiêu chiến tối nay bắt đầu, thầy nghĩ, các trò cần nhìn vài thứ.”

    Đó là ký ức của bốn nhà sáng lập.

    Có liên quan tới chế độ thủ tịch trong quá khứ.

    Họ để nó vào từng Chậu Tưởng Ký rồi dùng pháp thuật mà mọi người không rõ, hiện hình ảnh ký ức từ trong Chậu Tưởng Ký ra bên ngoài, hiện lên trước mặt họ.

    Đây là “thủ tịch” mà tất cả mọi người chưa từng thấy qua.

    Anh ta có thể có diện mạo bình thường, có thể năng lực không xuất sắc, nhưng anh ta nhất định là có trách nhiệm rất lớn. Anh ta có thể giúp các học trò của Nhà, trên học tập, khi ở cạnh người khác. Anh ta cần năng lực phòng ngự rất mạnh, vì một khi Giáo Hội tấn công, anh ta cần phải giúp các giáo sư ngăn địch, sau khi xác nhận bọn nhỏ Nhà mình rời khỏi, mình mới có thể đi.

    Anh ta có trách nhiệm rất quan trọng, vài năm mâu thuẫn giữa Giáo Hội và phù thủy trở nên gay gắt, thậm chí anh ta cần phải chuẩn bị cho cái chết.

    Đây là Hogwarts mà bọn nhỏ chưa từng thấy.

    Đoàn kết chống đỡ kẻ thù bên ngoài, hòa thuận vui vẻ, dù là Nhà nào, khi gặp mặt chỉ có mỉm cười hoặc gật đầu chào hỏi, sẽ không như bây giờ, khinh bỉ, khinh thường, địch ý, khó chịu.

    Đối lập với Hogwarts hiện tại, Hogwarts thời đại đó, càng như là một gia đình ấm áp.

    “Đương nhiên, hiện tại đã không giống ngàn năm trước, cần các trò chuẩn bị có thể hy sinh bất cứ lúc nào, cần các trò giúp giáo sư ngăn địch gì đó.” Các giáo sư cười nói với bọn nhỏ từng Nhà, “Nhưng các trò biết, Hogwarts hiện tại, tình huống rất không tốt, nên, các thủ tịch, điều đầu tiên phải làm chính là bản thân làm tốt quan hệ với Nhà khác. Đừng ngạc nhiên nhìn thầy/cô như vậy, Hogwarts là trường học pháp thuật tốt nhất, nó được tạo thành từ bốn Nhà, thiếu một Nhà cũng không được!”

    “Thủ tịch, không phải là chế độ để các trò tranh đoạt quyền lợi,” Salazar thản nhiên nhìn bọn nhỏ phía dưới, “Tuy hiện giờ, quả thật có một số gia tộc lấy đủ loại hình thức để biểu hiện người thừa kế nhà mình xuất sắc, nhưng không cần đưa cái này vào Hogwats,” Anh nhìn vài người cúi đầu xuống, “Thủ tịch, không phải để ra lệnh cho người khác, mà là bảo vệ người khác. Nếu các trò không làm được điều này, vậy, khiêu chiến thủ tịch năm nay, mời các trò đứng một bên quan sát là được rồi.”

    “Hiện tại,… khiêu chiến bắt đầu.”

    ***

    Hầm

    “Sev, anh không yên lòng.” Harry nửa nằm trên ghế salon, nhìn Snape đang xem sách, “Anh đang lo cho Slytherin?”

    Snape buông quyển sách nửa tiếng vẫn chưa giở trang nào, gật gật đầu lại không nói lời nào.

    “Ba ba có chừng mực, đừng lo.” Harry khẽ khuyên nhủ, “Vấn đề của Hogwarts cũng không phải ngày một ngày hai, muốn thay đổi hoàn toàn, tuyệt đối không thể chỉ trong một sớm một chiều, đừng lo ba ba sẽ đi quá nhanh, phải biết, không có kiên nhẫn thường là chú Godric.”

    “Không nói cái này nữa… mệt không? Nếu mệt nghỉ ngơi trước.” Snape nhìn Harry, “Hôm nay đi tàu cả ngày, em cũng có thể chịu nổi?”

    Có lẽ quá khứ thì có, dù sao sức sống của Harry rất nhiều, nhưng hiện tại Harry mang thai, hơn nữa từ một tuần trước cậu bắt đầu thích ngủ, dù chỉ là rất nhỏ nhưng Snape đã nhận ra.

    Rowena nói đây là tình huống bình thường, đợi nửa tháng nữa, Harry có thể sẽ ngủ cả nửa ngày trời, đương nhiên, cho tới lúc này, có lẽ thay đổi cũng không biết chừng.

    “Ngủ cùng em?” Harry kéo áo Snape, “Sáng mai gọi em dậy.”

    “Sao?”

    Harry cười cười, “Ngày mai, là bắt đầu mới của Hogwarts.”

    Hogwarts có được bốn nhà sáng lập, không lo không có ngày mai tốt đẹp.

    Snape nhẹ nhàng gợi khóe miệng, “Được.”

    ***

    Bên trong một căn phòng.

    “Chuyện gì vậy?” Scrimgeour cau mày, “Không dò xét được phản ứng pháp lực của Hogwarts?”

    “Đúng vậy.” Nữ phù thủy lo âu cau mày, muộn thế này mà làm phiền bộ trưởng không phải ý của cô, nhưng chuyện này thật sự rất quỷ dị. Dù Hogwarts có thần chú đuổi đi, nhưng nhân viên Bộ Pháp thuật kỳ thật có cách tìm được vị trí của Hogwarts, tuy không thể trực tiếp độn thổ vào.

    Mà từ xế chiều hôm nay cô lại phát hiện ra một chuyện lạ, quanh Hogwarts cô không cảm nhận được sự tồn tại của Hogwarts, trở lại Bộ Pháp thuật tìm đồ thí nghiệm một lúc, tới tối mới xác định phản ứng pháp lực đã biến mất. Dù là nhân viên của Bộ Pháp thuật, nhưng cô dùng phương pháp đặc biệt đi tìm kiếm, mà vẫn không thành công.

    Hogwarts chính là nơi tập trung của bọn nhỏ, nếu bọn nhỏ bên trong xảy ra chuyện gì, khoa trương mà nói chỉ sợ tương lai giới phù thủy xong đời.

    Vì lo lắng, nên cô mới có thể tới tìm bộ trưởng báo cáo vào tối muộn thế này.

    Dù sao, bây giờ là thời kỳ đặc biệt, nếu Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy khống chế được Hogwarts thì bọn nhỏ sẽ gặp nguy hiểm mất.

    “Cô tiếp tục đi quan sát, tôi liên hệ với Dumbledore.” Bộ trưởng Bộ Pháp thuật mới nhậm chức không có ngu xuẩn như bộ trưởng Fudge tiền nhiệm còn do dự không quyết, đối với vấn đề có thể xảy ra, có thể tạo thành hậu quả, ông sẽ xử lý ngay lập tức.

    Dù có nhiều chuyện bất hòa với Dumbledore, nhưng ông biết rõ, sau Hogwarts thì Dumbledore càng không thể xảy ra chuyện.

    Nữ phù thủy gật đầu, rời đi tiếp tục công tác của mình, mà Scrimgeour thì phát ra một Thần Hộ mệnh.

    Bây giờ, thư tín là cực kỳ không an toàn.

    Ông nhìn Thần Hộ mệnh dần dần đi xa, vẻ mặt ngưng trọng.

    Thuộc truyện: Lưu Luyến Ngàn Năm