Home Đam Mỹ Mạt Thế Chi Trọng Sinh – Chương 103: Chia lìa

    Mạt Thế Chi Trọng Sinh – Chương 103: Chia lìa

    Thuộc truyện: Mạt Thế Chi Trọng Sinh

    Nam nhân nằm ở trên ván gỗ khó chịu nhíu mày, khiến cho lông mày như kiếm càng thêm sắc bén, lông mi run rẩy, tay đặt trên ván gỗ như có ý thức sờ bên cạnh, tựa hồ muốn tìm cái gì đó, nhưng lại sờ không được gì, mày nhíu lại càng chặt, hình thành chữ  “川”…

    “Tiểu Nhiên!” Ngao Mộ Thiên mở mắt ra ngồi dậy, sắc mặt cực kém, toàn thân đều là mồ hôi lạnh, thở phì phò, lúc này mới chú ý tới hoàn cảnh, đây là một phòng dùng tấm ván gỗ dựng thành nhà ở đơn sơ, trừ giường bằng ván gỗ dưới thân hắn ra, cũng chỉ có mấy cái ghế dài, rốt cuộc đây là đâu?

    Vừa định xuống giường, phía sau lưng truyền đến đau đến thấu xương, nắm chặt ván giường, đến khi đau đớn thật vất vả đi qua, mới mang giày đứng lên, kỳ quái chính là, sau khi đứng lên ngược lại sau lưng không có đau đớn nữa, còn ngứa.

    “Ôi chao, anh đã tỉnh a?” Một nữ nhân so với Ngao Mộ Thiên nhỏ tuổi hơn lúc này đẩy cửa vào, đúng lúc thấy nam nhân đứng trong phòng trần nửa người trên, ánh nắng rọi vào khiến cho nam nhân có loại đẹp nghịch thiên, tin cậy kiên nghị thực lực cường đại, nữ nhân may mắn mình nhặt đúng người, đến khi thấy máu trên giường mới giật mình hô một tiếng, “Thương thế của anh còn chưa khỏe, sao lại đứng lên?”

    Phạm Giai Mai là ở ngày hôm qua nhặt được người này, nam nhân vô lực ghé vào lòng sông, trên người tràn đầy vết thương, đáng sợ hơn chính là vết thương trên lưng, rất sâu, có thể thấy xương, máu nhuộm đỏ một dòng sông nhỏ.

    “Tiểu Mai, cậu chẳng lẽ muốn cứu người nọ sao? Chớ ngu, xem dạng như vậy thì sống không được, cậu có tiền mua thuốc mua băng gạc sao? Hơn nữa, mùi máu tươi nặng như vậy, vạn nhất đưa tới tang thi làm sao bây giờ?”

    “Tiểu Mai, cậu thật đúng là rồ a, cậu cũng không nghĩ tới con của mình sao?”

    “Tiểu Mai, tên ngu ngốc này!”

    Có lẽ mình thật là người ngu ngốc a, cho nên cô bỏ qua bạn thân khuyên can, bước nhanh tiến lên nâng người nam nhân kia, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn cõng 1 người nam nhân to lớn đi thất tha thất thểu.

    ‘Bịch’ một tiếng, dưới chân vừa trượt, ngã trên mặt đất, nam nhân cũng bị ngã văng ra ngoài, máu trên lưng chảy càng nhiều, cô vội vàng đứng lên, kéo ống tay áo của mình buộc miệng vết thương nam nhân, người này không thể chết được! Phạm Giai Mai trong mắt hiện lên một vòng kiên định, ngược lại đối với một nữ nhân khác cầu khẩn, “Tiểu Gia, giúp tớ.”

    Cuối cùng bạn thân không có lòng sắt đá, cùng cô đỡ nam nhân dậy, chia sẻ thể trọng, hai nữ nhân cứ như vậy một sâu một cạn đem nam nhân mang về, có lẽ gần căn cứ cho nên không có gặp tang thi.

    Người quản lý cẩn thận kiểm tra miệng vết thương, xác định không phải tang thi cắn, ngầm đồng ý cho nam nhân vào ở, nhưng không bao chữa trị không bao ăn không bao ở, có thể sống hay không mặc cho số phận.

    Thấy có người nhặt người trở lại, người trong căn cứ vây tới xem náo nhiệt, nhưng đại đa số người xem hết náo nhiệt lại yên lặng tán đi, chỉ còn lại có vài nam nhân cường tráng lưu lại hướng Phạm Giai Mai cười không rõ, Phạm Giai Mai cúi đầu xuống, cùng Tiểu Gia đem nam nhân trọng thương dìu vào gian phòng, đợi an trí tốt, hai nữ nhân toàn thân mồ hôi.

    “Tiểu Mai, cậu rốt cuộc đang suy nghĩ gì?” Tiểu Gia nhăn lại mi, “Cậu và Sam Sam hai người cũng không đủ ăn, như thế nào còn nhặt người trở về?”

    Sam Sam 7 tuổi nằm lỳ ở trên giường, tò mò nhìn nam nhân không quen kia, “Mẹ, ai vậy?”

    Đồng thời bị hai người hỏi thăm, Phạm Giai Mai sắc mặt lập tức không tốt, “Tiểu Gia, cậu đi về trước đi, Chu Hùng cũng đã trở lại đi.”

    “A, đúng rồi, lúc này, nhưng…” Lâm Gia lo lắng nhìn nam nhân trên giường, cứ như vậy thỏa đáng sao? Lại nhìn vẻ mặt kiên định cự tuyệt của Phạm Giai Mai, Lâm Gia đành phải lựa chọn rời đi trước, ừ, ngày mai lại đến xem a.

    Phạm Giai Mai đóng cửa lại, ngăn cản ánh mắt xem kịch vui ở ngoài cửa, đi đến bên giường, vuốt đầu đứa con.

    “Mẹ?” Sam Sam ngẩng đầu.

    “Sam Sam.” Phạm Giai Mai phóng nhu thanh âm, “Sam Sam muốn một người cha không?”

    “Cha?” Sam Sam vui vẻ nói, “Là giống như mấy chú xung quanh, cha có thể đánh người xấu sao?”

    “Đúng, Sam Sam muốn không?” Phạm Giai Mai tiếp tục vuốt đầu đứa con, vì đứa con, cô không thể không vì tương lai làm tính toán, dù cho có ở trên người mình.

    “Muốn.” Sam Sam dùng sức gật đầu, sau khi có cha, mấy tên tiểu bằng hữu kia cũng không dám cười nhạo mình, bắt nạt mình, có cha, những tang thi kia nó cũng không sợ.

    “Tốt, Sam Sam, chúng ta cùng một chỗ cố gắng.” Phạm Giai Mai nhìn nam nhân vô ý thức nằm ở trên giường, người này bị thương nặng như vậy, khẳng định không thể lập tức rời đi, mà trong đoạn thời gian này, cô nhất định phải làm cho người này lưu lại, trở thành cha Sam Sam, chồng của mình!

    Một nữ nhân độc thân mang theo hài tử, nếu muốn ở tận thế sống sót, so với những người khác càng khó, trời sinh thể lực yếu, giết không được tang thi cũng không thể ra ngoài đi tìm vật tư, bình thường toàn bộ nhờ người quản lý bố thí chút thức ăn, hơn nữa có vài nam nhân luôn không có hảo ý nhìn cô, cho nên cô cần một người nam nhân làm chủ nhà này, trở thành hậu thuẫn kiên cường cho cô, mà lúc này cô nhặt được người nam nhân kia, từ thể trạng nam nhân có thể thấy được người này nhất định không phải loại nhu nhược, cho nên, cô phải nắm chặt người nam nhân này, vì mình, vì Sam Sam, về phần nhân phẩm nam nhân, cô tin vận may của mình.

    Thấy đi vào là nữ nhân, Ngao Mộ Thiên nhíu mày, không để ý tới câu hỏi nữ nhân, ngược lại hỏi, “Là cô đã cứu tôi?”

    “A? Đúng.” Mình trực tiếp như vậy có thể hay không làm cho nam nhân đối với mình ấn tượng không tốt? Vội vàng bổ sung một câu, “… Cái kia, là tôi đem anh từ bờ sông cứu trở về.”

    “Vậy cô có thấy những người khác không?” Ngao Mộ Thiên vừa nghe là bờ sông, nhãn tình sáng lên vội hỏi.

    Nam nhân đột nhiên vui sướng làm cho Phạm Giai Mai đỏ mặt, cho dù đã có hài tử, nhưng nam nhân trước mặt so với chồng trước thậm chí so với nam nhân khác đều xuất sắc hơn, “Không có.”

    “Phải không…” Ngao Mộ Thiên ánh mắt ảm đạm xuống, Tiểu Nhiên…

    Tựa hồ từ trong mắt của nam nhân nhìn ra gì đó, Phạm Giai Mai tâm tư vừa động, kỳ thật cô còn có thể… “Kỳ thật cũng không tính không có người…”

    “Còn có cái gì?” Không biết vì sao Ngao Mộ Thiên trong nội tâm có dự cảm bất hảo.

    Nam nhân căng thẳng tựa hồ vượt ra khỏi tưởng tượng, còn có thống khổ, Phạm Giai Mai biết rằng nam nhân đang tìm gì, bất quá, vì Sam Sam, cô sẽ không buông tay, thở sâu, một mạch nói xong, “Còn có phần còn lại của chân tay đã bị cắn, thoạt nhìn giống như là bị tang thi cắn, đúng rồi, trên tay bị cắn còn đeo nhẫn giống anh.”

    “Không, không có khả năng!!” Tiểu Nhiên… Nhất định sẽ không có chuyện gì! Ngao Mộ Thiên đẩy nữ nhân ra muốn hướng phía ngoài chạy đi, dưới chân dừng lại.

    “Làm sao vậy?” Nữ nhân có điểm sợ hãi, loại vẻ mặt này của nam nhân, thoạt nhìn khống chế không tốt.

    “Phiền toái cô mang tôi đi xem.”

    “Được.” Phạm Giai Mai một lời đáp ứng, cô chỉ sợ nam nhân không chịu đi xem, đợi cho nam nhân tuyệt vọng, một khắc này, cô lại thừa dịp đi vào, như vậy, cô, Sam Sam còn có người nam nhân này, cuối cùng trở thành một nhà bình thường sau tận thế.

    Đi ở phía sau, Ngao Mộ Thiên trong mắt lo lắng một mảnh, nữ nhân này đang nói dối!

    Vì trà trộn vào T thị không bị người khác nhìn ra quan hệ của bọn họ, nhẫn chỉ có hắn đeo, Tiểu Nhiên thì bỏ vào trong không gian, hơn nữa sau đó đột nhiên rơi xuống nước, Tiểu Nhiên lấy đâu ra thời gian đeo nhẫn?

    Cho nên nữ nhân này đang nói dối! Nhưng hiện tại không thể động cô ta, trước khi chưa rõ an nguy Tiểu Nhiên, hắn không thể đánh rắn động cỏ, nếu như Tiểu Nhiên không có ở trong này, nếu như rơi vào trên tay những người này…

    Ngao Mộ Thiên tay phải chết căng, nếu như Tiểu Nhiên có một tí tổn thương, ta sẽ khiến các ngươi chết không có chỗ chôn.

    Mà nữ nhân này, rõ ràng đối với hắn có hảo cảm, có lẽ từ chỗ này ra tay tốt nhất.

    Sau khi đi ra nhà gỗ, thỉnh thoảng có nam nhân hoặc nữ nhân nhìn về phía hai người họ, nam nhân phần lớn là hừ lạnh một tiếng, sau đó thì trừng nữ nhân dẫn đường, mà nữ nhân phần lớn là trước kinh ngạc sau ghen ghét, nữ nhân dẫn đường sẽ ngóc lên cái cằm, mang theo khoe khoang.

    “Tiểu Mai, cậu đi đâu?” Lâm Gia mới ra cửa đã nhìn thấy bạn tốt của mình cùng nam nhân ngày hôm qua cứu lên đi đến cửa căn cứ, người nam nhân kia…

    Ngày hôm qua không phải bị thương nặng sao? Sao mới một đêm có thể đứng lên rồi? Lâm Gia cũng không cảm thấy Tiểu Mai có năng lực đổi được thuốc, cho nên, người nam nhân này tuyệt đối không đơn giản, không chút nghĩ ngợi, ngăn trước mặt hai người, “Anh muốn đem Tiểu Mai đi đâu?”

    Phạm Giai Mai nhíu mày, không thích Tiểu Gia dùng ngữ khí chất vấn như vậy, “Tiểu Gia, không có chuyện gì, tớ mang vị này… Tiên sinh đi bờ sông.” Nói xong thầm mắng một tiếng mình trì độn, rõ ràng quên hỏi tính danh.

    “Không được, chỗ đó nguy hiểm như vậy, hơn nữa hắn còn bị thương, vạn nhất gặp phải tang thi…” Lâm Gia không chịu cho đi, ngày hôm qua các cô đi ra ngoài cũng là bởi vì đi theo đằng sau một tiểu đội mới không có gặp tang thi, hôm nay tiểu đội không có đi ra ngoài, trải qua một đêm ai biết bên ngoài có cái gì, vạn nhất có tang thi…

    “Tiểu Gia, tớ chỉ đi ra ngoài một tý rất mau trở về, yên tâm đi, không có chuyện gì.” Phạm Giai Mai hiện tại duy nhất nghĩ, chính là mang theo nam nhân đi bờ sông, khi nam nhân thấy dưới sông phần còn lại của chân tay đã bị cắn, nhất định sẽ lâm vào tuyệt vọng, cho nên, cô không thể để cho bất luận kẻ nào phá hư kế hoạch của mình, về phần nguy hiểm, ngày hôm qua cô cũng an toàn đã trở lại không phải sao? Không có chính thức đối mặt cái chết, người luôn ôm lấy tâm lý may mắn.

    “Nhưng…”

    “Được rồi, Tiểu Gia, tuổi tớ so với cậu còn lớn hơn, sẽ chiếu cố tốt bản thân.” Phạm Giai Mai lần đầu tiên cảm thấy bạn của mình quá mức gà mẹ, giống lão bà tử quản này nọ, bất quá, lập tức lại phóng mềm ngữ khí, “Sam Sam phiền toái cậu giúp tớ nhìn, một hồi tớ sẽ trở lại.”

    Có lẽ là nhìn ra Phạm Giai Mai không kiên nhẫn, có lẽ tối hôm qua Chu Hùng nói lời đó, Lâm Gia cuối cùng lựa chọn mở đường, “Tớ sẽ chiếu cố tốt Sam Sam.”

    Trước khi đi, Phạm Giai Mai cuối cùng bỏ thêm một câu, “Tiểu Gia, cậu vĩnh viễn là bạn tốt của tớ.”

    “Ừ, là bạn tốt.” Tuy nói như thế, nhưng Lâm Gia cũng không tin tưởng vững chắc như trước kia, tại sao chỉ vì một người nam nhân, Tiểu Mai lại thay đổi?

    Căn cứ này… Càng giống như thôn, thôn nhỏ ở trong núi, mà người ở chỗ này có vài hộ có sân, cũng có một mình ở, cửa thôn chỉ dùng gạch xây thành tường, ở tại đây trước chính là thôn dân, về sau tang thi bộc phát, người quản lý xông vào thôn, mang người đem tang thi trong thôn giết hết, người ngoài cũng chầm chậm tăng nhiều. Phía sau thôn có ruộng, đã gieo hạt giống, nếu như thu hoạch tốt, thôn này ngược lại có thể luôn tự cấp tự túc.

    Nhìn nam nhân quỳ gối trên bãi sông tuyệt vọng hò hét, Phạm Giai Mai tuy trong nội tâm cũng không chịu nổi, nhưng vì Sam Sam, cô đành phải làm như vậy, cẩn thận tới gần nam nhân, “Đừng khổ sở, tôi nghĩ cô ấy cũng không muốn thấy anh đau khổ như vậy…”

    Ngao Mộ Thiên hai tay che khuôn mặt, “Tôi đây nên làm cái gì bây giờ, không có em ấy, tôi nên làm cái gì bây giờ…”

    Phạm Giai Mai bị chiếc nhẫn ngân bạch lung lay quyết tâm, “Có lẽ cô ấy sẽ hy vọng anh sống sót, sau đó tìm một cô gái tốt, hạnh phúc vĩnh viễn…”

    “Phải không?” Buông tay ra, vệt nước mắt trên khuôn mặt tuấn tú, giờ khắc này Ngao Mộ Thiên không có diễn trò, hắn thật sự rất lo lắng cho Tiểu Nhiên.

    “Đương nhiên.” Bị nước mắt đả động, Phạm Giai Mai lần đầu tiên bội phục trực giác của mình, vì người yêu chảy nước mắt, nam nhân sẽ là người xấu sao? Sẽ không, “Cho nên, anh phải sống sót, vì anh, cũng vì người yêu của anh.”

    Hết chương 103.

    【YY nhất là kết cục D: Hòa bình về sau.】

    Thế giới hòa bình, khi tất cả mọi người còn như lọt vào trong sương mù, đột nhiên xuất hiện yên ổn, toàn bộ tang thi đột nhiên chết hết.

    Phản ứng nhanh nhất chính là ZF (Chính phủ), nhanh chóng liên hợp N thị, khống chế vùng duyên hải, thu hồi đất mất.

    “Nghe nói Lục Duyên đã trở thành Nguyên tướng đệ nhất anh tuấn, đã dẹp xong XZ, hừm, cư nhiên còn đi mở rộng phía tây.” Dịch Nhiên nhìn tin tức.

    “Liễu Hy đi R quốc, Vu Đồng đi Y quốc, ” Ngao Mộ Thiên ở trong phòng bếp trả lời, “Dạ Lê tranh cử Tổng thống thành công, bọn họ hỏi em có muốn chen vào một chân không, thừa dịp thế giới còn hỗn loạn, dứt khoát đem toàn bộ châu Á chiếm lĩnh.”

    “Không cần, lần trước đi YD (địa danh), em đã mệt mỏi.” Dịch Nhiên giống như người chết, chơi xấu trên ghế sa lon, “Giết cũng giết không xong, giải thích lại giải thích không rõ, ngoại giao đừng nghĩ đến em a.”

    “Tiểu Nhiên, em nói tang thi sao lại đột nhiên chết hết?” Ngao Mộ Thiên đem quả táo đã gọt tốt đi ra, dùng cây tăm ghim vào, đặt trên bàn trà, thuận tiện đưa đến bên miệng Dịch Nhiên giả chết.

    Dịch Nhiên giả chết ngay cả tay đều lười duỗi, hé miệng, “A ~~”

    Ngao Mộ Thiên ngầm hiểu đưa lên một khối.

    Dịch Nhiên sau khi nuốt miếng táo xuống, “Có lẽ giống như đột nhiên xuất hiện, cho nên cũng sẽ đột nhiên biến mất a.” Vốn không thể dùng lẽ thường suy đoán cho nên chẳng muốn đi suy đoán, Dịch Nhiên nhìn bình luận viên trên TV, bĩu môi.

    Nhìn người ta như mèo con lười biếng, Ngao Mộ Thiên cuối cùng nhịn không được duỗi tay vò rối tóc của cậu, Dịch Nhiên cũng không ngăn cản, dù sao không nên sờ cũng sờ hết rồi, huống chi chỉ là tóc.

    “Tiểu Nhiên…”

    “Gì?”

    “Ngày mai anh đã bắt đầu làm việc, có lẽ sẽ thường tăng ca.” Hòa bình sau tận thế, dĩ nhiên là nên vì tiền bôn ba, tuy trong không gian Dịch Nhiên có rất nhiều thức ăn, nhưng hắn càng muốn bằng năng lực của mình hảo hảo chiếu cố đối phương.

    “A.” Dịch Nhiên lắc đầu, “Dạ Lê cho anh ưu đãi gì sao?”

    “Ha ha, đương nhiên, hắn nói nhà máy tùy tiện anh quản lí, về sau đơn đặt hàng đều cho anh.”

    “Buôn bán gì?”

    Con mắt lưu ly phản xạ ánh nắng phá lệ sáng long lanh, Ngao Mộ Thiên cúi xuống hôn lấy cặp mắt mê người kia, sau đó rơi vào trên môi, Dịch Nhiên thuận theo mở môi, tùy ý đối phương xâm lấn.

    Cho đến khi đối phương hô hấp không đủ, Ngao Mộ Thiên mới lưu luyến không rời buông ra, “Súng ống đạn dược.”

    “A?” Dịch Nhiên nháy mắt mấy cái.

    Sờ sờ gò má của đối phương, “Như vậy kiếm tiền nhanh nhất, hơn nữa quan hệ nhiều như vậy mà không dùng, không phải rất lãng phí sao?” Ngao Mộ Thiên cười hắc hắc, phá lệ âm hiểm.

    “…”

    “Đợi có tiền vốn, về sau chúng ta tẩy trắng, đúng rồi, nghe nói ZF (Chính phủ) tính phát hành tiền mới, không cho phép dùng cũ đổi mới.”

    “…” Dạ Lê cũng quá độc ác a, rõ ràng không cho phép dùng cũ đổi mới… Dịch Nhiên nhớ tới những tờ giấy hồng sắc trong không gian, hu hu hu, thực sự biến thành giấy…

    Thấy Dịch Nhiên như vậy, Ngao Mộ Thiên liền biết cậu đang suy nghĩ gì, trong không gian có vài rương tiền hắn đều thấy được.

    Trừng Ngao Mộ Thiên, lúc trước cậu nhặt tiền vì sao không ngăn cản?

    Ngao Mộ Thiên sờ sờ cái mũi, ngoan ngoãn nhận sai.

    “Vậy em làm cái gì?” Dịch Nhiên nhíu mày, cậu cũng không muốn mỗi ngày ở trong nhà làm người chết, tuy cậu phỏng chừng Ngao Mộ Thiên có lẽ càng thích cậu mỗi ngày trong nhà giả người chết, quân đội, ZF (Chính phủ) cậu cũng không muốn đi, cậu muốn làm nhất chính là…

    “Em học đại học.” Ngày hôm qua trong tin tức có nói trường học khôi phục, từ ngày hôm nay đến tháng sau, có 5 ngày báo danh.

    “A?” Ngao Mộ Thiên con mắt mở lớn, hắn không nghe lầm chứ? Ngay cả cấp 2 và cấp 3 đều là đi cửa sau, Dịch Nhiên sao lại nghĩ đi học đại học?

    Dịch Nhiên trừng Ngao Mộ Thiên, “Biểu cảm gì thế?”

    Thê nô càng phát ra nghiêm trọng, Ngao Mộ Thiên vội vàng khôi phục biểu cảm bình thường, “Không có a, Tiểu Nhiên nhà của anh đi học là quang vinh trường học, anh ngày mai đi báo danh cho em.”

    “Không cần, anh ngày mai không phải muốn đi chọn chỗ xây công ty sao? Tự em đi cũng được.” Ừ, học kế toán chuyên nghiệp, đợi tốt nghiệp có thể giúp Mộ Thiên một chút, về sau rửa tiền cũng thuận tiện, không cần giết người diệt khẩu.

    Cho nên…

    “Dịch đội muốn học đại học?” Tin tức này rất nhanh truyền vào trong tai người có tâm, cũng dẫn phát vô số biển gầm, a a a, sát tinh giết người như ngóe, không, là giết tang thi không nháy mắt, cứu thế chủ của nhân loại, Dịch đội thế nhưng đi học?!

    Bình thường chút:

    “Con a, nếu như con ngày nào đó bất hạnh, không, là may mắn gặp được một người tên là Dịch Nhiên, nhớ kỹ, hắn bảo con đi hướng đông, con ngàn vạn đừng đi hướng tây, hắn kêu con mua bữa sáng con nhất định phải chạy nhanh lên, hơn nữa không được thu tiền, hắn bảo con làm giùm bài tập, con ngàn vạn lần phải thiên ân vạn tạ ~~”

    “Vợ a, anh phải tranh thủ thời gian, bye bye, nhanh đi tìm một chút nhang, ngàn vạn lần đừng làm cho sát thần vào trường học của chúng ta a ~~ anh cũng không muốn vị trí hiệu trưởng còn chưa làm ổn đã rơi mất.”

    “Tôi lần đầu tiên hối hận lựa chọn nghề giảng viên này, hu hu hu, nguyên lai cũng nguy hiểm như vậy a.”

    Không bình thường:

    “Ngày mai nên phái bao nhiêu người đi trường học? Có lẽ nên hỏi Dịch đội lựa chọn trường học nào trước.” Nguyên tướng anh tuấn Lục Duyên.

    “Ha ha, đi trường học a, Dịch Nhiên làm việc chính là không thể nào dùng lẽ thường suy đoán, gia tăng tai hoạ để diễn luyện, cần phải làm cho họ thấy người chết ở trước mặt cũng có thể cứ theo lẽ thường mà ăn cơm.” Tổng thống Dạ Lê.

    “Phê chuẩn tiền tu sửa trường học Dịch đội học, làm cho Dịch đội học vui vẻ.” Bộ trưởng tài chính Tô Vân.

    “Hiện tại bắt đầu viết giấy chứng nhận tốt nghiệp, vạn nhất ngày nào đó Dịch đội không thích học, mình cũng có thể lập tức lấy ra.” Bộ trưởng giáo dục Phỉ Phỉ.

    “Tiết học mỗi ngày, con đường này ngoại trừ Dịch đội, cấm xe khác thông hành.” Bộ trưởng giao thông Đường Bộ.

    “Dịch ca muốn học đại học? Tìm vài cái người có thể đánh nhau trà trộn vào cùng 1 lớp, phàm là có người tìm Dịch ca phiền toái, đánh chết, phàm là Dịch ca tìm người phiền toái, giúp đánh chết.” Ngành tình báo Vu Đồng.

    “Vì xã hội ổn định, thế giới hòa bình, Dịch đội có tên trong danh sách trường học nào, yêu cầu kiểm tra vệ sinh mỗi ngày 3 lần, tiếp xúc không nhiễm một hạt bụi, đầu bếp căn tin yêu cầu có kinh nghiệm công tác, đẳng cấp năm sao, bảo vệ trường học phải là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, tất cả giáo sư phải là giáo sư có cấp bậc, nếu có giáo sư nào thô tục, trước tiên loại bỏ.” Bộ trưởng quốc an Mạc Phi Liên.

    “Tôi cái gì cũng không làm, tôi chỉ ở bên cạnh đại học xây cái quân doanh, ứng phó có chuyện xảy ra cùng với diệt khẩu.” Thượng tướng Liễu Hy.

    Thuộc truyện: Mạt Thế Chi Trọng Sinh