Siêu sao – Q1 – Chương 31-40

    Thuộc truyện: Siêu sao

    Chương 31: Ai muốn ngồi xe của anh (2)

    Ngoài cửa sổ sấm sét đan xen, mưa rào rơi lách cách nện lên cửa sổ xe lạnh lẽo, mới chỉ là buổi chiều mà thôi, sắc trời cũng đã lờ mờ giống như ngày tận thế đã tới.

    Một tay chống lên bên má, Đường Phong nhìn thành thị bị dầm mưa ngoài cửa sổ, tóc đen nhỏ vụn mà có vẻ đặc biệt mềm mại rơi trên gương mặt cậu, đường cong từ cằm tới cổ duyên dáng giống như một con thiên nga đen kiêu ngạo.

    Cần gạt nước trên kính chắn gió đều đặn quét qua quét lại, giọt mưa rơi lên, rất nhanh lại bị quét đi, hiệu quả cách âm của xe rất tốt, người ở trong xe không nghe thấy thanh âm bên ngoài dù chỉ là một chút, hậu quả mang đến chính là hiện tại trong xe chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của hai người đàn ông, đáng lẽ là an tĩnh khiến người ta xấu hổ, đáng tiếc hai người này cũng không phải là người dễ dàng rơi vào xấu hổ.

    Một người bình tĩnh tự nhiên lái xe, một người nhớ lại chuyện diễn thử vừa rồi căn bản không thèm để ý đến người lái xe.

    “Cậu là ai?” Trong không khí yên tĩnh đột nhiên tuôn ra một câu nói, thanh âm mềm nhẹ, nhưng vang dội bên tai Đường Phong.

    “Lục tổng, tôi là Đường Phong, nhân viên của anh.” Cố ý nặng thêm giọng điệu ở hai chữ nhân viên, nếu như anh là chủ tịch của một công ty, còn coi tôi là nhân viên của anh, vậy xin anh đừng ở trước mặt tôi vui vẻ với người công ty khác như vậy
    .
    Biết rõ Lục Thiên Thần hỏi không phải là cái này, Đường Phong vẫn quyết định giả ngu đến cùng, cho dù đi thử DNA cũng không thể thay đổi chuyện cậu là Đường Phong.

    “Cậu đang oán giận tôi không coi cậu là nhân viên?” Người này vậy mà cũng theo đề tài nói tiếp.

    “Là tôi làm nhân viên không tốt.” Thu lại đường nhìn từ ngoài cửa sổ, Đường Phong tựa đầu lên ghế xe mềm mại, cậu híp mắt lại, tuy rằng không quá quen thuộc thành phố S, nhưng cậu chắc chắn con đường này không phải đường quay về biệt thự của Charles.

    “Cậu hiểu thì tốt.” Lời này nói đến kiêu ngạo.

    Đường Phong nhịn lại xung động khinh bỉ, thờ ơ nói: “Lục tổng, anh có chắc đường này là đưa tôi về nhà không?”

    “Vậy ra cậu đã coi biệt thự của Charles là nhà của cậu? Chỉ có một tháng mà thôi, đến lúc đó cậu nhất định phải dọn đi.” Lục Thiên Thần vẫn như cũ tự nhiên lái xe cũng không trả lời vấn đề của Đường Phong.

    Dọn đi là chắc chắn, ở chung với Charles một tháng cũng chỉ là thực hiện ước định của Đường Phong lúc trước mà thôi, hơn nữa Charles nhìn cũng không tệ lắm.

    Hiện tại cậu nghĩ đến Đường Phong chỉ từng là một quân cờ trong tay Lục Thiên Thần thì có chút cảm thán, trên đời này một ông chủ có thể làm được như Lục Thiên Thần cũng thật đúng là không dễ dàng.

    Để tránh cho mình nhịn không được miệng ra lời độc, Đường Phong lựa chọn ngậm miệng mình lại, hợp đồng quản lý của cậu còn đặt ở trên người Lục Thiên Thần.

    Xe chạy nhanh đến một nhà hàng cao cấp nổi tiếng trong thành phố, nơi này lúc Đường Phong làm siêu sao cũng đã tới, hương vị rất tốt, giá cả càng hấp dẫn.

    Ông chủ Lục keo kiệt chanh chua lại hà khắc muốn mời cậu đi ăn? Đường Phong ngồi ở vị trí phụ lái nhìn nhìn người ở bên cạnh.

    “Ánh mắt của cậu giống như đang nói, tôi keo kiệt đến nỗi sẽ không mời nhân viên đi ăn.” Lục Thiên Thần đột nhiên nở nụ cười, người này bình thường luôn luôn một kiểu mặt, hiện tại thoáng cái cười rộ lên không khiến cho Đường Phong cảm thấy anh tuấn hơn bao nhiêu, chỉ có sởn gai ốc.

    “Lục tổng, mắt của tôi không biết nói.” Đường Phong nhìn nhìn cửa xe, rõ ràng vẫn đang khóa, Lục Thiên Thần không mở khóa cậu cũng không thể đi xuống, hai người cứ như vậy ở trong xe làm cái gì.

    “Tôi thấy ánh mắt của cậu trái lại rất biết nói.” Lục Thiên Thần hướng Đường Phong vẫy vẫy tay.

    Đường Phong khó hiểu nhìn hắn.

    “Hôn môi.” Vô cùng đơn giản, tự nhiên nhiên phun ra hai chữ.

    “Lục tổng, anh đang nói cái gì vậy?” Cậu vừa rồi nhất định là nghe nhầm.

    “Hôn môi.” Lục Thiên Thần vươn tay đè lại vai Đường Phong, “Giống như cậu và Kino vậy.”

    “Vì sao?” Trước đó anh rõ ràng ghét tôi như vậy.

    “Hôn kỹ của ngươi quá kém, mất mặt.”

    Đây là cái lý do rách nát gì, Ca Trần không kém sao? Ở trong lòng Kino giống như một chú chim nhỏ không hề có sức chống cự, cậu chí ít còn chống đối một hồi lâu.

    Chương 32: Ba người thành họa

    Anh bảo tôi hôn thì tôi hôn, bảo tôi thơm thì tôi thơm.

    Đường Phong nhìn Lục Thiên Thần ở vị trí lái xe, ngón tay gõ lên cửa xe, khóe miệng bỗng dưng giương lên: “Vậy ra Lục tổng muốn đích thân chỉ bảo, là vinh hạnh của tôi, chúng ta đây hiện tại là hôn hay đi ăn cơm?”

    Vừa nói, thân thể vừa nghiêng gần đến chỗ Lục Thiên Thần, không có một chút ý xấu hổ.

    Từ lúc rời khỏi nhà trẻ, Đường Phong đã không biết cái gì là xấu hổ, ngươi là đàn ông ta cũng là đàn ông, ngươi hôn ta ta cũng hôn ngươi, tính cách Lục Thiên Thần rách nát nhưng cũng may bề ngoài không tệ, đi ra ngoài tìm một thanh niên đẹp xin một nụ hôn còn phải mời uống rượu, Lục tổng thật tốt, không chỉ mời ăn còn trợ cấp thêm.

    Nếu như Lục Thiên Thần biết hiện tại Đường Phong đang suy nghĩ cái gì không chừng sẽ hộc máu mà chết.

    Có lẽ là không ngờ Đường Phong chủ động như thế, trong mắt Lục Thiên Thần nhanh chóng xẹt qua một tia không vui, đến nhanh, đi cũng nhanh, giống như sao băng.

    “Lục tổng?” Tay anh ấn vai tôi, tay tôi cũng ấn vai anh.

    Đường Phong cười hai tay đặt lên vai Lục Thiên Thần, trong đôi mắt mỉm cười phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của người nào đó.

    “Nói đùa thôi.” Lục Thiên Thần hé ra khuôn mặt thoạt nhìn hoàn toàn không giống nói đùa, nói một câu lạnh lùng, sau đó hắn thả Đường Phong, mở khóa cửa xe.

    Bản thân chiếm tiện nghi tự vui tự buồn là được, được một tấc lại muốn tiến một thước từ trước đến nay không phải là việc người thông minh sẽ làm, Đường Phong tự nhiên cười kéo mở cửa xe đi xuống, không hề đề cập tới chuyện Lục Thiên Thần vừa rồi lùi bước.

    Là người đều phải có vài phần mặt mũi, Đường Phong vui vẻ cho Lục Thiên Thần mặt mũi.

    Nhà hàng lắp đặt thiết bị cực kỳ sang trọng, lộ ra phong cách cổ xưa, chỉ cần nhìn đồ cổ đặt ở chung quanh là biết đồ ăn ở đây cũng tuyệt đối không rẻ, mỹ nữ nhân viên phục vụ mặc sườn xám dẫn đường ở phía trước, Lục Thiên Thần xem ra là đã sớm đặt chỗ.

    Ngoài cửa treo một bảng hiệu: Nhàn Đình.

    Lúc đẩy cửa ra là một đình viện nhỏ có cửa sổ trên mái nhà, hoa cỏ nhân tạo bày biện trang nhã, cầu nhỏ nước chảy tô đậm vài phần thanh u, ở giữa đình viện nhỏ đặt một cái bàn trúc, nơi đó đã sớm ngồi một người.

    Charles vắt chân ngồi xem trà nghệ vẫy vẫy tay với Đường Phong và Lục Thiên Thần đang đi vào cửa.

    Lúc này Đường Phong hiểu rõ, không phải Lục Thiên Thần muốn mời cậu ăn, mà là Charles nhờ Lục Thiên Thần tiện đường đưa cậu tới.

    Căn cứ vào Charles xem như là một tình nhân xứng chức lại có phẩm vị, Đường Phong cười chào hỏi đối phương, đương nhiên, Đường Phong ngồi ở vị trí bên cạnh Charles, Lục Thiên Thần ngồi ở đối diện Charles.

    Bàn có 4 góc, bên trái Đường Phong là Lục Thiên Thần, bên phải là Charles, đối diện là mỹ nữ biểu diễn trà nghệ.

    Charles phất tay bảo mỹ nữ đi xuống, căn dặn có thể đưa đồ ăn lên.

    “Thân ái, ngày hôm nay diễn thử thế nào?” Charles tùy ý hỏi hỏi, nhìn khuôn mặt kia là biết người này không thực sự quan tâm.

    “Cũng được.” Đồng dạng, Đường Phong cũng không có hứng thú thảo luận công tác trong lúc ăn, ở phương diện này cậu và Charles ngược lại có vẻ tương đồng, không có mấy ai sẽ đi quan tâm công tác của người khác như thế nào, mấy lời xã giao lược bớt đi.

    Charles cười cười, làm trò trước mặt Lục Thiên Thần nói: “Tôi nghĩ cậu thích hợp với màn ảnh lớn hơn Ca Trần, nhìn khuôn mặt này, phóng đại mấy lần lên sẽ mê chết người.”

    Đường Phong nhấp một ngụm trà, thoải mái đáp lại: “Bình hoa đi nhiều, phóng đại một trăm lần vẫn chỉ là một bình hoa.”

    “Người Charles coi trọng sao có thể là bình hoa.” Lục Thiên Thần hiếm khi tán thưởng Đường Phong một câu.

    Bầu không khí quỷ dị này khiến Đường Phong chịu không nổi, cũng may hai người kia cũng là người thông minh, tùy tiện nói vài câu rồi bỏ xuống đề tài này, chỉ là những đề tài khác càng khiến cho Đường Phong chịu không nổi.

    Cái gì súng ống đạn được, cái gì buôn lậu, cái gì đầu tư điện ảnh tẩy tiền đen. . . Cậu toàn bộ không nghe thấy.
    Đường Phong cúi đầu ăn, ưm, hương vị thức ăn rất tốt.

    Chương 33: Tình nhân trong mộng (nhất)

    Bầu không khí trong xe dùng cổ quái để hình dung cũng không quá đáng, cũng có thể chỉ có mỗi tiểu Vũ ngồi ở ghế sau có cảm giác này, Charles lái xe và Đường Phong ngồi ở vị trí phụ lái vẫn đều đang tự nhiên nói chuyện với nhau.

    Ngày hôm nay phải đi đài truyền hình bàn bạc tiết mục 《 tình nhân trong mộng 》, đây là tiết mục đài truyền hình tương tự tính chất thân cận nhưng lại có chút không giống, nghe nói là công ty chủ động giúp Đường Phong tranh thủ, mặc kệ thế nào cũng chỉ có thể đến sớm không thể đến muộn. Một tiểu minh tinh tuột dốc như Đường Phong có tiểu Vũ là một người đại diện cũng đã coi như không tệ, nào có xe riêng, lúc trước đi phỏng vấn điện ảnh của đạo diễn Lý Nguy cũng là tài xế Charles đưa đi.

    Charles vốn đang uống trà xem báo vừa nghe Đường Phong muốn đi công ty thì chủ động đề nghị lái xe. Tiểu Vũ vốn muốn từ chối, nhưng Đường Phong một ngụm đáp ứng, có người đưa đi còn muốn thuê xe?

    Tiểu Vũ chỉ là có chút không rõ quan hệ giữa Đường Phong và Charles, Lục tổng từng tự mình căn dặn bảo cô không nên lắm miệng, cô cũng chỉ có thể buồn bực.

    “Tiết mục lần này tên gọi là gì?” Hai tay nắm tay lái, Charles tùy ý hỏi.

    Đường Phong suy nghĩ một chút, trả lời: “Là một tiết mục thân cận, hình như tên là ‘Tình nhân trong mộng’.

    “Tình nhân trong mộng?” Charles cười nhạo một tiếng.

    “Là tiết mục gần đây rất nổi tiếng, mời các cô gái bình thường cùng hẹn hò với nam minh tinh, nhưng mà tôi nghe nói mới đây muốn cải cách, nhất định sẽ càng nổi.” Tiểu Vũ chen vào một câu, nhưng trong lòng cô cũng biết làm một minh tinh bị con gái bình thường từ chối sẽ rất mất mặt. Nguyên nhân chính là vì như vậy, cho dù là nam minh tinh đi tham gia tiết mục, thường thường cũng sẽ bởi vì tiếng tăm của bản thân khác nhau mà có kết cục khác nhau.

    Tên tuổi càng cao, có thể cười đáp đến cuối cùng, mà tiếng tăm không lớn, thường thường mấy vòng trước đó sẽ bị loại bỏ, không có tên tuổi gì như Đường Phong nhiều nhất chỉ có thể đi đến nửa đường.

    Nhưng đôi khi cũng sẽ có hắc mã xuất hiện, người ở trong tiết mục một lần rồi nổi tiếng cũng không phải không có.

    Đường Phong chỉ là cười cười, tiết mục gần đây hình như là muốn tranh đoạt thị suất mà chuẩn bị cải cách, mặc kệ đổi thành cái dạng gì, chuyện cậu đi tham gia tiết mục đã là ván đã đóng thuyền, kết quả thế nào không quan trọng, cậu chỉ muốn bảo trì độ nổi tiếng và thu nhập nhất định là được, nhờ vào tiết mục mà nổi tiếng là chuyện Đường Phong cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ tới.

    Đã qua vài ngày kể từ lần phỏng vấn điện ảnh của đạo diễn Lý Nguy, cũng không biết kết quả thế nào.

    Tới đài truyền hình, Charles gần đây có vẻ rất nhàn rỗi rất tự giác đi theo, mỹ danh viết là tùy tiện đi dạo.

    Đường Phong ngồi ở trong phòng làm việc của tổ tiết mục chờ biên tập và người chế tác, nói là ngày hôm nay đến ghi chép tiết mục, nhưng kỳ thực cũng là đến nói chuyện với nhân viên công tác trong tổ tiết mục, dù sao muốn xuất hiện trên một tiết mục cũng không phải nói lên là lên đơn giản như vậy, trước đó cũng phải biết sơ sơ nội dung ba kỳ của tiết mục mới được, còn phải ký kết một loạt hợp đồng điều khoản bảo mật.

    Tiết mục chủ bài của đài truyền hình — tình nhân trong mộng, đã từng thông qua người thường hẹn hò với minh tinh mà nổi tiếng, ban đầu chủ đề kỳ một là “Bạch mã vương tử và nữ minh tinh”, lấy nam giới có điều kiện xuất sắc cùng nữ minh tinh hẹn hò, dùng đề tài minh đao ám tiễn lục đục với nhau giữa các nữ minh tinh, tập đầu tiên được phát sóng thì có thành tích nổi bật là thu được thị suất cao nhất, thành công trở thành chương trình tạp kỹ được quan tâm nhất lúc ấy.

    Kỳ thứ hai chủ đề là “Cô bé lọ lem và bạch mã vương tử”, lấy đề tài nữ giới bình thường từng bước cải tạo, đến đố kị được hẹn hò với nam minh tinh, thành công bào chế lại kỳ thứ nhất, rất có xu thế vượt qua.

    Tập cuối cùng, phát sóng vào cuối tuần này, mà một kỳ tiết mục kết thúc cũng có nghĩa là một kỳ mới của tiết mục bắt đầu.

    Dựa theo thói quen của chế tác tổ tiết mục, kỳ thứ ba của “Tình nhân trong mộng” sẽ không dùng “Vương tử và nữ minh tinh” hoặc là “Cô bé lọ lem và vương tử” để tiến hành, chắc sẽ là một nội dung mới của tiết mục?

    Chương 34: Tình nhân trong mộng (hai)

    “Xin lỗi, khiến mọi người đợi lâu!”

    Thanh âm khách khí, một cô gái vóc người nhỏ nhắn tóc cột đuôi ngựa, đeo mắt kính to bản, có hai vành mắt thâm quầng rõ ràng ôm mấy xấp văn kiện bước nhanh đến.

    “Chào cậu, tôi là Vương Nam, là người chế tác của tiết mục “tình nhân trong mộng”, rất vui khi được gặp cậu.” Đặt văn kiện xuống, cô gái cười thân thiện đưa tay.

    Đường Phong lễ phép nắm lại, trong lòng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới người chế tác thế nhưng còn trẻ như vậy.

    “Chào cô, tôi là Đường Phong.” Cười lễ phép.

    « Phần lớn nội dung chúng tôi đã cùng công ty của cậu trao đổi qua, công ty nhìn chung đồng ý cùng chúng tôi làm tiết mục tổ hợp, nhưng có nhiều chỗ tôi vẫn muốn nói cho cậu, đồng thời trưng cầu ý kiến của cậu. » Đẩy mắt kính, người chế tác với ngôn ngữ quả quyết sắc bén không phù hợp bề ngoài dõng dạc nói.

    « Tiết mục kỳ thứ ba của chúng tôi, chủ đề sẽ không còn là phụ nữ cùng đàn ông, mà là đàn ông cùng đàn ông, điều kiện ưu dị là ước hội giữa nam tính phổ thông và nam ngôi sao, chủ đề đồng tính luyến ái nói một cách tự nhiên sẽ có được sự quan tâm lớn hơn nữa, nhưng có thể sẽ nảy sinh một số ảnh hưởng nhất định đối với hình tượng của cậu, cho nên cậu hãy suy nghĩ kỹ rồi cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục »

    Đem văn kiện trong tay đưa cho Đường Phong, người chế tác nói nói : « Những thứ này là một ít giới thiệu tiết mục cùng hợp đồng, cậu có thể lấy về xem một chút, không cần lập tức trả lời tôi. »

    Hai tay trầm xuống, trong tay có thêm mấy xấp văn kiện, Đường Phong có chút sửng sốt.

    Chủ đề kỳ thứ ba, đàn ông cùng đàn ông ?

    « Đường Phong, Vẫn là… vẫn là suy nghĩ cẩn thận một chút đi, chúng ta trước có thể cùng công ty thương lượng một chút. » Cúi đầu nhìn tư liệu trong tay, tiểu Vũ nói, đây đúng là một tiết mục hay, nội dung của kỳ này đủ nóng, không cần nghĩ cũng biết sẽ có được quan tâm lớn hơn nữa, ý tứ hàm xúc chính là người tham gia tiết mục rất có thể cũng sẽ trở nên nổi tiếng, loại chuyện này cũng không phải chưa có tiền lệ.

    Tiểu Vũ không nghi ngờ năng lực của Đường Phong, cô cũng biết Đường Phong chỉ thiếu là một cơ hội, thế nhưng nội dung tiết mục không thể nghi ngờ sẽ mang đến một ít phiêu lưu ẩn dấu.

    « Đó là một cơ hội tốt, đúng không ? » Rời phòng họp, Đường Phong đi ở phía trước, cũng không biết Charles đã chạy đi đâu, cậu cũng không muốn gọi lại.

    Tiểu Vũ ngẩng đầu, cũng chỉ thấy bóng lưng Đường Phong, thở dài thật sâu, bất đắc dĩ nói : « Này đúng là một cơ hội tốt, thế nhưng tính nguy hiểm cũng rất cao a ! »

    « Đồng ý đi. » Cười nhìn tiểu Vũ với vẻ mặt lo lắng, Đường Phong nói, « Tôi hiện tại, có tư cách bỏ ba lấy bốn sao ? Nếu là một cơ hội hiếm có, phải biết nắm bắt, việc về sau thì để sau này nghĩ. »

    Thành công cũng thường nương theo phiêu lưu rất lớn, đạo diễn Lý Nguy quan tâm đồng tính luyến ái, tiết mục TV cũng liên quan đến phương diện này, cũng không biết có phải hay không vì sự kiện náo nhiệt hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính luyến ái trong nước gần đây, nhưng không hề ngoài ý muốn chính là, tiết mục này sẽ khiến xã hội cực kỳ quan tâm.

    « Thế nhưng… » Tiểu Vũ còn muốn nói thêm, nhưng nhìn Đường Phong mỉm cười trong con ngươi lại toát lên kiên định ẩn hiện, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài, « Được rồi, nếu như anh đã quyết định tôi cũng sẽ ủng hộ anh, nhưng tôi trước sẽ báo cáo với Lục tổng. »

    Buổi chiều Đường Phong cũng không có việc, Tiểu Vũ tự mình quay về công ty báo cáo tiết mục cho Lục Thiên Thần.
    Giữa lúc Đường Phong chuẩn bị gọi điện thoại cho Charles thì người đàn ông này đã xuất hiện một cách thần không biết quỷ không hay.

    « Đi tìm mỹ nhân ở đâu rồi ? » Nhìn tiếu ý trên mặt người đàn ông, Đường Phong chế nhạo một câu.

    « Tìm cậu cái này đại mỹ nhân. » Charles đã đi tới, kéo kéo quần áo, « Buổi chiều cùng tôi đi đến một nơi. »
    Khoảng cách giao dịch kết thúc còn khoảng nửa tháng, Đường Phong cũng không có quyền cự tuyệt.

    Chương 35: Cũng không phải là người lương thiện (một)

    Hắc đạo liên quan đến giới giải trí đã không còn là tin tức mới mẻ, thập niên tám chín mươi, giới giải trí Hương Cảng đã một lần bị hắc bang nắm trong tay, bên ngoài sao kim biểu hiện vô cùng chói sáng, sau lưng cũng không chừng có ít nhiều uy hiếp, nhưng loại chuyện này những năm gần đây đã giảm đi rất nhiều.

    Đường Phong ở trong giới giải trí lâu như vậy cũng biết được một ít, hiện tại đa phần hắc bang đã chuyển hướng kinh doanh công ty hóa, nỗ lực tích cực tẩy trắng công tác, nhưng phần nhiều vẫn là bán hắc không bạch, trong đó vài người cũng rất thích đầu tư vào điện ảnh, thứ nhất khi sự nghiệp điện ảnh phát triển thì có thể kiếm tiền lời, thứ hai có thể tắm rửa tiền không rõ lai lịch một lượt.

    Thân phận Charles cùng Đường Phong so với tưởng tượng của Đường Phong còn phức tạp hơn một chút, chí ít ngày đó lúc ba người cùng nhau ăn cơm hắn đã nghe được một ít chuyện không nên nghe, sau khi trở về tỉ mỉ nghĩ lại, có khả năng người cùng mình có giao dịch một tháng này cũng không phải người tuân thủ pháp luật bình thường.

    Charles lái xe đem Đường Phong đến một nhà hàng cao cấp, người bán hàng hiển nhiên quen biết Charles, tự mình mang hai người bọn họ đến một căn phòng.

    Bên ngoài phòng có hai người đàn ông cao to như hắc mã canh chừng, vẻ mặt hung thần ác sát.

    Thấy Charles hai người liền cung kính cúi người, sau đó một người đẩy cử ra, Đường Phong không biết cậu có nên theo vào hay không, không cần câu trả lời của cậu, bàn tay Charles đã choàng qua thắt lưng, không muốn vào cũng phải đi vào.

    Trong phòng đã có sẵn vài người, mắt lam, mắt lục, tóc vàng, tóc nâu…hoàn toàn không có một người Châu Á mắt đen tóc đen.

    “Albert, lão bằng hữu của tôi.” Charles nhiệt tình bắt chuyện, nhưng ngữ khí của người đàn ông này cho đến giờ vẫn mang mùi vị bất cần đời.

    “Charles.” Một người duy nhất ngồi trước bàn ăn chính là Albert trong miệng Charles, thoạt nhìn tuổi tác cũng không khác biệt nhiều lắm với Charles, chỉ là mái tóc ngắn ánh vàng rực rỡ phá lệ hấp dẫn người, nhưng đôi mắt xanh biếc lại lộ ra khí tức khiến người khó chịu.

    Đường Phong không cẩn thận chạm phải ánh mắt đối phương, người đàn ông lập tức sẽ đem đường nhìn dời đi, chút cư xử này khiến cậu vô cùng khó chịu, cậu không thích người đàn ông tên Albert này, từ ánh mắt đầu tiên đã biết người này không phải là người lương thiện.

    Nếu như nói Charles là hổ báo ngụy trang thành quý tộc xã hội thượng lưu, thì Albert chính là một loại quang minh không hề che giấu hiển lộ ra tà khí “Cầm Thú”

    “Món đồ chơi mới của cậu?” Một bên kéo kéo khóe miệng lên trên, ánh mắt Albert nhìn Đường Phong quan sát một cách trắng trợn, giống như đang nhìn một món đồ chơi như nhau.

    Vừa mở miệng chính là giọng chuẩn Luân Đôn, vừa nói nói chính là chuẩn khiến người chán ghét.

    “Cậu ta thế nhưng là người của Lục Thiên Thần, tôi vất vả mới mượn được một tháng, tùy thời tùy chỗ đều phải mang theo mới được.” ha ha nở nụ cười, Charles lôi kéo Đường Phong ngồi xuống, tay vẫn như cũ quấn quýt thắt lưng chàng trai không có buông ra, thật sâu nhìn Đường Phong bên cạnh liếc mắt, “Tôi thế nhưng rất thương yêu cậu ta.”

    Ngữ khí cứ như hắn đã thực sự yêu Đường Phong, người sau âm thầm cho hắn một ngón giữa trong lòng.

    “Có muốn theo tôi hay không, Lục Thiên Thần cùng Charles cũng không phải là người tốt.” Albert cười híp mắt, ở chỗ sâu trong đáy mắt không có nửa phần tiếu ý.

    Ngoài cười nhưng trong không cười chính là loại này.

    “Đừng nghe hắn nói bậy, Albert là một tên thích chơi trò biến thái, ba người lên giường cùng hắn đều đã ở trong mộ phần, Đường thân ái, không thể nào có người giống tôi ôn nhu săn sóc.” Charles lập tức bới da Albert.

    Liên quan gì tôi? Đường Phong mắng một câu trong lòng.

    Chương 36: Cũng không phải là người lương thiện (hai)

    Albert vừa nhấc nhẹ ngón tay, hắc y nhân bên cạnh lập tức đem điếu thuốc lá cùng bật lửa lên, người đàn ông tóc vàng hít sâu một hơi, chậm rì rì phun ra vài vòng khói: “Tới lúc nói chuyện chính sự.”

    “Chúng ta lẽ nào không phải đang nói chuyện chính sự? Albert, nên học hài hước cùng thả lỏng, chúng ta thế nhưng là những nhân vật coi trọng thể diện.” Charles một phen nói ra hoàn toàn không có chút lực tin tưởng, nhưng hắn thoạt nhìn lại vô cùng tự tin, khiến người rất dễ đã bị hắn hấp dẫn.

    Cười nhạt hai tiếng, Albert búng nhẹ, hắc y nhân một bên đem đến một cái rương đạt trên mặt bàn, Đường Phong co rút khóe mắt, đừng nói cho cậu những thứ bên trong là chất có hại hoặc là tiền và vân vân, cậu tuy rằng cũng quen biết một số người ở hắc đạo, nhưng bản thân của cậu cho tới bây giờ vẫn là một công dân tốt cực kỳ tuân thủ pháp luật.

    “Mở ra.” Charles từ trong ngực lấy ra một hộp thuốc lá, Đường Phong biết người đàn ông này thích hút xì gà.

    Hắc y nhân theo mệnh lệnh của Albert mở ra, không phải chất có hại cũng không phải tiền mặt, chỉ có mấy vật dụng ít người biết và vân vân ống tiêm.

    Tình hình bây giờ khiến Đường Phong có ảo giác đang ở trong phim ảnh, cậu trấn định ngồi bên cạnh Charles, nếu Charles dẫn cậu đi theo có nghĩa người đàn ông kia sẽ không chú ý hắn biết được gì, nhưng Charles rốt cuộc có chỗ nào tự tin rằng cậu sẽ không hướng người khác loạn ngôn?

    Đường Phong sẽ không ngu ngốc đến nỗi đi cảnh cục tố giác, quay đầu lại không chừng cậu sẽ phải thật sự chết thêm một lần.

    Charles cầm lên ống tiêm tùy ý nhìn một chút, sau đó đem ra hai ống tiêm: “Thân ái, giúp tôi giữ một chút.”

    Đây là lần đầu tiên trong hơn ba mươi năm Đường Phong tham dự đến giao dịch của hắc đạo, Đường Phong đưa tay tiếp nhận hai ống tiêm Charles đưa qua, cẩn thận dè dặt lại duy trì trấn định, chỉ có trời biết dịch thể trong hai ống tiêm là những thứ quỷ gì.

    Khẩn trương sao? Đương nhiên sẽ.

    Nhưng dưới loại tình huống này Đường Phong không được phép lộ ra một chút khẩn trương hoặc hoảng loạn.

    Albert ngồi đối diện hướng Đường Phong nhìn thoáng qua mặt chàng trai nói: “Bảo Lục Thiên Thần đem người này cho tôi ngoạn vài ngày.”

    Thao——-

    Đường Phong âm thầm văng lời thô tục, thật đem cậu trở thành món đồ chơi?

    “Ha hả, điều này tôi không làm chủ được, người của Lục Thiên Thần thì cậu phải đi hỏi lục Thiên Thần, thế nhưng hiện tại cậu ấy là của tôi.” Charles đem Đường Phong kéo lại, tay ôm thắt lưng chàng trai cực kỳ thân thiết lại dịu dàng hôn lên mặt Đường Phong, nhẹ nhàng khuyến cáo Albert hiện tại không thể đụng vào người chàng trai này.

    Thế nhưng sau nửa tháng nữa thì sao?

    Đường Phong hiện tại hận chết Charles, cậu biết suy nghĩ của những kẻ có tiền này, người khác có bọn họ cũng muốn thử xem, người khác càng không cho bọn họ càng hăng hái bừng bừng, việc Charles che chở cậu chỉ khiến hứng thú của Albert đối với cậu thêm dày đặc.

    Sau khi sống lại cậu muốn trở thành siêu sao lần thứ hai, lần thứ hai chuyên tâm với điện ảnh, không phải chuyên môn trên giường của ba người đàn ông.

    Huống chi Albert này lại có cả sở thích chơi trò biến thái.

    Sau khi rời khỏi nhà hàng sắc mặt Đường Phong vẫn luôn không tốt, cậu không che giấu dùng trầm mặc biểu thị bản thân khó chịu, mặc kệ là ở trong mắt Charles hay Lục Thiên Thần, cậu hiện tại cùng những người khác có chút khác nhau nhiều lắm là món đồ chơi, cũng có thể là quân cờ.

    Nhưng trong mắt Đường Phong, Charles cũng tốt, Lục Thiên Thần cũng tốt, Albert cũng tốt, hết thảy đều là một đám người vô lại.

    Thật sự cho rằng cậu là tượng đất có thể tùy tiện nắm?

    Đã như vậy cũng không cần gì phải khách khí, cậu từ một cô nhi đi lên vị trí của một siêu sao cũng không phải chỉ dựa vào hành động.

    Chương 37: Các loại tâm tư

    Trên đường trở về, Charles cố gắng khiến Đường Phong có chút thoải mái, đại khái ý tứ chính là vừa nãy tất cả chỉ là nói đùa, không nên tưởng thật.

    Lời này cũng chỉ có thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi vô tri mới tin, Đường Phong chỉ gật đầu cười cười biểu thị không có để ở trong lòng, nhưng vừa về nhà Charles thì liền mở ra máy vi tính để tra tìm tin tin tức liên quan đến Albert, là diễn viên đối với vấn đề này cũng thật không dễ dàng, có đôi khi còn muốn sắm vai có thân phận đặc công, may là trên internet có một ít tin tức của Albert, mặc dù không nhiều lắm, từ trên báo chí tạp chí cũng có thể biết một hai thứ.

    Albert. Donny, nguyên quán Đan Mạch, thương nhân trẻ tuổi, khởi nghiệp thuận lợi ở Châu Âu, trong văn tự miêu tả có ám chỉ người đàn ông này có thân phận trong hắc đạo, nhưng không có lớn mật chính diện chỉ ra.

    Những thứ khác đều là tin tức ngoài lề, ngày hôm nay cùng nữ minh tinh này, ngày mai lại thượng nam minh tinh kia, hoặc là nam người mẫu nào đó, xem ra thật đúng là một cao thủ săn lùng cái đẹp.

    Đường Phong suy nghĩ một chút, sau đó đem tên của mấy người nữ minh tinh, nam sao kim, nam người mẫu đưa vào internet, nhất nhất đi ra một chút hình ảnh, may mắn là những người cùng Albert đều còn ở trên nhân gian, không may chính là trong đó có mấy người nghiện rượu lại hút thuốc phiện, ai biết có phải hay không bị nhiễm lúc ở cùng Albert.
    Sau khi nhìn một hồi, Đường Phong phát hiện người này cả trai lẫn gái đều có một điểm giống nhau, người nào lúc xuất đạo cũng có khuôn mặt thật thanh tú, trên lưng có vô vàn từ ngữ tán thưởng tốt đẹp như là “Thiên sứ”, “Hồn nhiên”, “Thiện lương”…

    Thân ở hắc ám hướng người tốt đẹp là chuyện bình thường, trước đó Đường Phong chỉ biết một ít kẻ dơ bẩn có tiền đặc biệt thích tìm nữ tu sĩ hoan hảo, một ít là khát vọng từ trên người nữ nhân thuần khiết tìm một ít cứu chuộc, mặt khác một ít chính là cảm giác xúc phạm thánh thần cùng quyền uy.

    Đường Phong không thể tra được nhiều tin tức hơn, cậu cũng không phải đặc công.

    Cậu hít sâu một hơi, mặc kệ có dùng những tin tức này hay không, lo trước khỏi họa, Albert cho cậu cảm giác rất bất an.

    Tra cứu tin tức Albert hồi lâu, Đường Phong lại lục tục tìm kiếm tin tức của Lục Thiên Thần cùng Charles, đa phần không có gì mới, không ngoài kẻ có tiền, người làm ăn, hoa tâm, tiêu sái.

    Chuyên mục Lục Thiên Thần treo to bốn chữ “Si tình cuồng dại”, không biết mê đảo bao nhiêu cô gái, cho nên nói dư luận đều là giả tạo, thật muốn tìm một phụ nữ cùng Lục Thiên Thần nghỉ ngơi một hồi, Đường Phong bảo chứng cô ấy sẽ cải biến cái nhìn của Lục Thiên Thần.

    Cái gì “Si tình”, “Anh tuấn”, “Nhiều tiền”, sự thật là một người làm ăn thuần túy ích kỷ lạnh lùng lại luôn tự cho mình là đúng, ngươi thích là bởi vì ngươi ở cách xa, phải đến lúc ngươi ở bên cạnh, trừ phi ngươi là thụ ngược cuồng mới thích.

    Về phần Charles, nhưng thật ra là một cây cải củ hoa tâm, lui tới phất phơ qua vô số nam nữ, dựa theo biện pháp lúc trước, Đường Phong lại tra xét tin tức chuyện xấu nam nữ này, đáng tiếc chính là Charles hiển nhiên là một động vật ăn tạp, cả trai lẫn gái ở bất kì loại hình nào cũng đều có trong sách dạy nấu ăn của hắn.

    Đường Phong không tìm được điểm giống nhau

    Úc, có một điểm giống nhau, đó chính là tuổi còn trẻ đẹp trai lại xinh đẹp.

    Nhưng từ nửa tháng gặp gỡ cộng thêm cùng giường giao hảo, lòng dạ Tra Nhĩ Tư là một loại cố định, sẽ không bởi vì ngươi vui đùa không ảnh hưởng việc lớn mà tính toán chi li, có sở thích đặc biệt tỏ ra anh hùng cùng quý tộc, tuy rằng thực chất chính là tên lưu manh cộng thêm hỗn cẩu.

    Mặc kệ, binh đến tướng ngăn, cậu đã chết một lần còn sợ gì nữa?

    Chương 38: Các loại tâm tư (nhị)

    Lục Thiên Thần đang ngồi trong phòng làm việc xem văn kiện, cửa đột nhiên bị người từ bên ngoài đẩy ra.

    “Có một việc tôi đã nghĩ thật lâu, bây giờ quyết định nói cho cậu biết.” Charles tùy tiện ngồi xuống trước mặt Lục Thiên Thần, không chút mất tự nhiên.

    “Lục tổng…” Ngoài cửa thư ký vẻ mặt bất đắc dĩ, cô thực sự không có cách ngăn Charles lại.

    Lục Thiên Thần mặt không đổi sắc hướng thư ký phất tay, ý bảo đối phương không cần để ý.

    “Cô giúp tôi xem cửa.” Đường nhìn chậm rãi đặt trên người Charles, ngữ khí Lục Thiên Thần khinh đạm ẩn dấu chế nhạo, “Ngày hôm nay không ở cùng Đường thân ái của ngươi?

    “Cậu cũng biết, tôi là một quý tộc thích thể diện.” Charles nhún nhún vai, dựa lưng vào ghế, cầm lấy một điếu xì gà châm lửa rồi đưa lên miệng hút.

    “Nếu đáp ứng Đường Phong thì trong một tháng này tôi sẽ làm một tình nhân hoàn mỹ, tôi đương nhiên tôn trọng quyết định ra ngoài công tác của cậu ta, tuy rằng tiền tôi đưa cậu ta cũng đủ cho cậu ta đóng mười bộ phim.” Phun ra một ngụm vòng khói, Charles hường phòng làm việc nhìn một chút, “Không rượu sao?”

    “Trong thời gian làm việc không uống rượu.”

    “Ngụy quân tử.” Kêu một tiếng không phục, Charles nhếch lông mày, “Ngày hôm trước tôi đi tìm Albert, thuận tiện đem theo Đường Phong.”

    “Không kỳ quái, dạo này ngươi giống con gấu nhỏ cả ngày bám trên người cậu ta.” Lục Thiên Thần đảo tròng mắt.

    “Nhưng có chút vấn đề, Albert tựa hồ nảy sinh hứng thú với Đường Phong.” Charles bất đắc dĩ lắc đầu liên tục, “Vì sao đàn ông tôi coi trọng Albert cũng sẽ yêu thích, tôi không muốn phẩm vị của mình cùng hắn biến thành đường thẳng song song, sẽ khiến tôi cảm thấy chính mình giống một kẻ biến thái.”

    “Đường Phong không giống trước đây.” Ý tứ của lời này nghe như là Lục Thiên Thần không cảm thấy việc Albert coi trọng Đường Phong là ngoài ý muốn, ngón tay của hắn gõ nhẹ trên bàn, phát sinh âm thanh thanh thúy “thùng thùng”.

    “Charles, cậu đang lo lắng cái gì?”

    Người đàn ông tự xưng là quý tộc miệng hút xì gà, khuôn mắt trong vòng khói trở nên có chút mơ hồ: “Lỡ như đến lúc đó Albert bảo cậu đem Đường Phong đưa cho hắn thì sao? Theo tôi biết, Đường Phong hiện tại đối với cậu rất lạnh mạc, một chút cũng không có dáng vẻ bị cậu mê hoặc chết đi sống lại trước đây.”

    Lúc nói lời này tâm tình của Charles không tệ.

    Không nhìn Charles nhìn có chút hả hê, bị ám toán vừa thông suốt Lục Thiên Thần nhàn nhạt mở miệng: “Nếu như Albert muốn Ca Trần, chúng ta sẽ đưa Ca Trần, hắn muốn Đường Phong, chúng ta sẽ đưa Đường Phong, trong vòng ba ngày mà thôi.”

    “Nói thật ra, Đường Phong rất hợp khẩu vị của tôi, hình dạng xinh đẹp, vóc người không tệ, tính cách càng thích, trên giường càng không nói.” Charles có chút tiếc hận, “Muốn tôi đem cậu ta đưa đến trên tay tên biến thái Albert kia, tôi sẽ cảm thấy chính mình có tội.”

    Lục Thiên Thần co rút khóe mắt, giống như tùy ý nói một câu; “Nói như vậy, cậu thật ra nhặt được tiện nghi rồi.” Đừng xem Charles hoa tâm, trên thực tế đối với việc lựa chọn tình nhân hắn vô cùng xoi mói.

    Thời gian trong giao dịch cố định là một tháng, nhưng hiện nay ở bên cạnh Charles không có bất kì ai kéo dài quá một tháng, hắn ngay từ đầu cho rằng Đường Phong nhiều lắm đi một buổi tối sẽ bị đuổi về, không nghĩ tới nháy mắt thì đã trôi qua nửa tháng.

    Một người sau khi mất trí nhớ có thể thay đổi nhiều như vậy?

    “Đó cũng là ân huệ của Lục tổng ngươi.” Sờ sờ cằm, Charles rút nửa điếu xì gà còn cháy dở ném vào gạt tàn thuốc, “Hi vọng sau nửa tháng tôi sẽ chán cậu ta, như vậy thì cậu ta có bị đưa đến trên giường Albert tôi cũng sẽ không cảm thấy quá khó khăn.” Sau khi nói xong thì hắn đứng lên.

    “Không ngồi thêm một lát?” Lục Thiên Thần hỏi.

    “Đường thân ái của ta sáu giờ chiều kết thúc ghi hình, cậu ta hình như có chút tức giận, làm một quý tộc đầy sĩ diện cùng một tình nhân hoàn mỹ, tôi phải đi an ủi cậu ấy.” Nhãn tình Charles đột nhiên sáng lên, “Cậu cùng cậu ấy quen biết nhiều năm, có biết cậu ấy thích gì không?”

    “Tất cả những thứ sang quý.” Lục Thiên Thần không cần (phải) nghĩ ngợi nói.

    “Phải không? Nhưng lần trước tôi tặng cậu ta xe thể thao, cậu ta nói càng thích tôi lái xe.” Charles nở nụ cười, “Xem ra cậu căn bản không hiểu cậu ta.”

    Càng thích Charles lái xe? Lục Thiên Thần nhàn nhạt nở nụ cười, Đường Phong mà hắn biết cũng không có bản lĩnh nói ra lời chọc người như thế.

    Chương 39: Trần minh húc

    “Về Ca Trần a, gần đây rất nổi tiếng! Năm ngoái vừa đóng phim đã nhận giải nghệ sĩ mới xuất sắc nhất, năm nay lại đoạt được giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, giải thưởng người mới thực sự là ngày càng nhiều. càng ngày càng lợi hại.” nhân viên công tác đài truyền hình, báo chí cùng nhau tán gẫu.

    “Tôi rất thích Ca Trần nga!” Một nữ trợ lý nghe được đàm luận của nhân viên công tác liền hứng trí bừng bừng tham gia thảo luận.

    “Tuổi còn trẻ lại đẹp trai, hơn nữa trên người lại có một sức quyến rũ đặc biệt, sạch sẽ làm cho ai nhìn cũng thấy thích, được khán giả đặc biệt là các quý cô yêu thích, lại có công ty quản lý chống lưng, hắn nhất định sẽ nổi tiếng đi, mặc kệ nói như thế nào, tuy đoat giải người mới rất nhiều, nhưng giống hắn ưu tú như thế hiểu rõ xác thực lông phượng và sừng lân.” Nữ trợ lý không chút nào keo kiệt ca ngợi.

    “Chính xác a, ngay cả con gái của tôi cũng rất thích người kia, thực sự là có chút đố kị, nhưng muốn đứng vững trong vòng tròn này không phải là chuyện dễ dàng, nam diễn viên ưu tú giống Ca Trần trước đây không phải không có, thế nhưng cũng có rất nhiều bởi vì không thích ứng vòng tròn này mà lặng yên biến mất, hoặc là bởi vì nhiều nguyên nhân khác mà trở thành minh tinh xuống dốc.” Nhân viên công tác cười cười, nói vô tâm lại chính là lời nói chân thực.

    Giới giải trí chính là một vòng tròn hiện thực a, mặc kệ ngươi đã từng đứng trên đỉnh núi rất cao, không cẩn thận cũng sẽ trượt chân rơi vào vực sâu.

    Còn muốn bò lên trên, sẽ vô cùng khó khăn.

    Nơi này có rất nhiều người mới, mỗi thời mỗi khắc đều gian nan bò sát hướng lên trên, chỉ một ít khán giả biết rõ tình hình của minh tinh mà thôi, mà ở phía sau Đại minh tinh, lại còn ngàn ngàn vạn vạn tiểu minh tinh bị bóng ma bao phủ đang nỗ lực phấn đấu cũng như tiểu minh tinh còn có minh tinh xuống dốc.

    Kết thúc ghi hình chàng trai thu thập đồ đạc của mình, nghe được cuộc nói chuyện của nhân viên công tác, Đường Phong chỉ là nhàn nhạt cười cười, này vòng tròn có đủ hiện thực.

    “Đinh linh linh——-” lúc vừa đi ra khỏi chỗ quay phim, điện thoại di động liền vang lên.

    Chàng trai ấn nút nghe: “Uy?”

    [Này, thân ái, đã kết thúc ghi hình?] thanh âm nam nhân thuần hậu vang lên trong điện thoại, dạo này Charles thích dùng giọng Luân Đôn cùng hắn giao lưu.

    “Ân, vừa kết thúc.” Cước bộ dừng lại, Đường Phong cũng trả lại bằng giọng Luân Đôn, đây có tính là một phần trong tư tưởng sinh hoạt?

    [Tôi ở dưới lầu chờ cậu, cậu biết xe của tôi là chiếc nào.]

    “Đã biết.” Đường Phong cúp điện thoại, cũng may thời gian hai ngày cuối tuần không cần đi cùng Charles này đầu xuẩn hùng, thật tốt.

    Dĩ nhiên Charles là một cao thủ trên giường, nhưng cùng đầu gấu kia ở cùng một chỗ đừng hòng nghĩ ở mặt trên, Đường Phong không ngại ở mặt dưới, nhưng thỉnh thoáng cũng muốn ở mặt trên.

    “Đường Phong.” Có người gọi tên cậu.

    Đường Phong quay đầu lại, hướngs cậu đi tới là một người thanh niên, không tính là đẹp trai hay xinh đẹp, nhưng hình dạng thanh tú sạch sẽ, lúc chớp mắt rất là có duyên.

    “Nghe nói cậu vừa ra viện không lâu, tôi đã sớm nói qua tính cách của cậu không thay đổi sẽ không thể tồn tại trong vòng tròn này.” Biểu tình trên mặt Trần Minh Húc không tính là thân mật.

    Tiểu Vũ từng nói Đường Phong là khách quý cố định trong một tiết mục giải trí, ngày hôm nay chính là tiết mục của hắn, tuy rằng nói là khách quý cố định, nhưng rất lâu người chủ trì cũng không gọi Đường Phong, cho dù là chỉnh hắn hay nói giỡn.

    Nhưng loại tình huống xấu mặt là trước đây, ngày hôm nay Đường phong ở tiết mục trả lời mấy câu hài hước, không đến mức làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa nhưng cũng không bị lấy ra trêu đùa làm thành vở hài kịch nữa.

    Một diễn viên phải yêu quý hình tượng bản thân, ngươi có thể thật tình, nhưng phải giữ gìn hình tượng.

    ‘Tôi nghĩ cậu nói đúng, cám ơn.” Đường Phong cười cười.

    Trần Minh Húc nhìn chằm chằm chàng trai một hồi, một lát mới lên tiếng: “Cậu tốt nhất là đã thực sự suy nghĩ cẩn thận.”

    Đường Phong đi qua thoải mái vỗ nhẹ vai thanh niên, nhớ kỹ tiểu Vũ từng nói người chủ trì nhìn hắn không vừa mắt, Trần Minh Húc là có chút nhằm vào cậu, nhưng cậu cảm thấy người trẻ tuổi kia không phải người xấu.

    Nhiều bạn vẫn tốt hơn so với nhiều cừu nhân.

    Trần Minh Húc có chút nghi hoặc nhìn chàng trai đã đi xa, không thể nói rõ là lạ ở chỗ nào.

    Chương 40: Tâm động

    Mới sáng sớm Đường Phong đã thức dậy, thời gian bình thường không công việc có thể ngủ thêm để nghỉ ngơi một chút, thời gian có công tác Đường phong so với bất kì ai còn phải chuyên nghiệp.

    Dời đi cánh tay để ngang trên lưng mình, Đường Phong vừa ngồi dậy đã bị Charles bên cạnh kéo lại gắt gao ôm đè nặng.

    “Sớm như vậy muốn đi đâu?” Còn có chút mơ mơ màng màng, Charles miễn cưỡng nói chuyện, con mắt vẫn còn nhắm mà đã bắt đầu trên người Đường Phong cọ đến cọ đi, một bàn tay to lớn không an phận chung quanh xoa nắn.

    “Công tác, hai ngày này quay phim truyền hình tôi phải đến tổ phim, có thể sẽ trở về muộn một chút.” Kỳ thực chuyện này Đường Phong đã sớm nói qua cùng Charles, nhưng đầu hùng này chắc chắn không nghe vào, hắn vội vàng kéo cánh tay đang làm loạn của Charles ra.

    “Úc, phim truyền hình chết tiệt, tôi muốn tìm người nổ nó.” Tay mới bị Đường Phong kéo ra, Charles lại kiên trì không ngừng tham hướng thân dưới trần như nhộng của chàng trai, dụng lực sờ mó, “Thân ái, Đường thân ái của tôi, cậu đi tôi làm sao bây giờ, tâm hồn trống rỗng tịch mịch không ai có thể an ủi.”

    Không để chàng trai nói lời dư thừa, Charles hôn lên môi Đường Phong, đem lời nói của đối phương đều ngăn ở trong miệng, đầu hùng hiện tại đã hoàn toàn thanh tỉnh, chen vào giữa hai chân cậu rồi sẽ làm chuyện không an phận.

    “Tôi sẽ muộn—–” gấp gáp hít thở không khí trong lành, Đường Phong kêu lên một tiếng đau đớn, hai tay cố gắng nắm chặt cánh tay của Charles, ngoài miệng thì mắng: “Mùa xuân đã sớm qua rồi, Charles anh đúng là đại hùng sáng sớm đã động dục!”

    “Tôi thích xưng hô này nha, hùng phát dục, ý là tôi cùng hùng giống nhau đều mạnh mẽ hữu lực phải không?” Charles cười ra sức lao động.

    Một buổi sáng sớm, bên trong tràn đầy vết tích hoa hồng kiều diễm.

    Bị như thế vừa dụ dỗ vừa động chạm, mặc kệ là ai cũng không thể thanh tỉnh nhận ra nguy hiểm, chờ tắm rửa mặc quần áo tử tế xong Đường Phong quả thực muốn mắng người, thêm nửa tiếng nữa thì cậu sẽ trễ giờ.

    “Nói địa chỉ cho tôi biết, tôi sẽ đưa cậu đi.” Người khởi xướng cũng đi theo, ăn uống no đủ Charles cười nhìn sắc mặt có chút thối Đường Phong, mang người cùng ra gara.

    Lúc này oán giận cũng không làm được gì, Đường Phong ngồi trên xe trừng Charles liếc mắt: “Anh tốt nhất chạy nhanh một chút.”

    “Tôi không ngại cho cậu ăn hóa đơn phạt, thân ái.” Nháy nháy mắt, Charles ấn chốt mở cửa nhà để xe, xe thể thao phát ra âm thanh ong ong ong, như là khẩn cấp muốn chạy ra ngoài.

    “Đã thắt dây an toàn?”

    “Xong rồi.” Đường Phong đáp.

    “Vậy chúng ta đi.” Người nào đó mạnh nhấn ga, một chiếc xe thể thao màu đỏ xa hoa kiểu cách bay khỏi biệt thự lao ra đường cái, tốc độ cực nhanh thiếu chút nữa khiến mặt dán lên cửa sổ xe thủy tinh, thật hạnh phúc là dây an toàn đủ chặt.

    Một người bị bệnh tim có rất nhiều chuyện không thể làm, như là không thể chơi nhảy dù, không thể tham gia vận động kịch liệt, càng không thể đua xe.

    Lúc trước cậu mở TV xem đua xe trong TV thì không chỉ một lần nghĩ tới, tương lai có một ngày cậu có thể ngồi trên xe đua hưởng thụ tốc độ cùng kích thích như bay.

    Một chiếc xe con từ bên ngoài bay nhanh xẹt qua, bọn họ như là u linh ở sáng sớm trong thành thị xuyên toa đường cái, Đường Phong nhịn không được nở nụ cười: “Oa úc, anh còn có thể tăng tốc độ.”

    “Tôi vẫn chưa nói với cậu, đây có chứng nhận của VĐV đua xe.” Charles tâm tình không tệ, hắn mở nhạc, có nhiều tiếng ca đầy tiết tấu ở trong xe mạnh mẽ rung động, một chút một chút đánh vào trái tim.

    Đây mới là cảm giác được sống.

    Tay Đường Phong chậm rãi đặt trên cửa sổ xe cảm nhận sự rung động của xe, đóng phim tất nhiên rất thích, nhưng hiện tại sinh hoạt chân thực còn hơn điện ảnh không cần để ý không cần lo lắng.

    Cậu thích cảm giác được sống.

    Với tốc độ lái xe của Charles, Đường Phong thuận lợi chạy tới hiện trường quay phim, xe thể thao màu đỏ kiêu ngạo phát sinh âm hưởng ong ong giống như đốt pháo, đuôi xe vung lên bụi tùy ý tràn ngập không khí.

    Xe ngừng lại, trái tim Đường Phong vẫn đang duy trì ở tần suất đập ở tốc độ cao, cậu quay đầu nhìn Charles ở vị trí lái xe, tháo dây an toàn rồi hôn mạnh lên mặt người đàn ông một cái, không chút nào keo kiệt ca ngợi: “Lúc anh lái xe rất quyến rũ.” Sau đó cậu đi xuống rời đi.

    Charles sờ sờ chỗ Đường Phong hôn, đây là sáng sớm tốt đẹp nhất của hắn.

    “Mình có đúng hay không bị bệnh tim rồi?” Charles cười lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa, chạm lên một lần rồi nhiều lần như vậy, cái hôn môi của đối phương lại làm cho hắn cảm thấy so với lúc ở trên giường càng kỳ lạ, một loại cảm giác nói không rõ.

    Thuộc truyện: Siêu sao