Sinh con xong ly hôn – Chương 13-16

    2061

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn

    Chương 13

    Đây là tình hình mà Thẩm Thừa Vũ chưa từng nghĩ đến, Thẩm Gia Ngôn có một ngày cũng sẽ có người thích, có người vì cậu thét chói tai, đỏ mặt, bối rối.

    Thẩm Gia Ngôn ngồi ở trên sân khấu, mắt các cô gái đều vây chuyển quanh cậu, không nhìn thấy người khác, cho dù soái ca như Thẩm Thừa Vũ đứng ở trước mắt, cũng không nhìn thêm một cái.

    Điều này làm cho Thẩm Thừa Vũ quen được người chú ý, từ nhỏ chính là trung tâm hết sức khó chịu, cũng hết sức đố kỵ. Hắn một khắc cũng khó mà chịu được rời đi, hắn không thể không thừa nhận, Thẩm Gia Ngôn quả thật không giống trước kia, quả thực có nhân khí, mặc dù còn chưa hot tới trình độ Chu Tầm Chi, nhưng đã có chất biến hóa.

    Nhưng đó thì thế nào chứ, tiểu thịt tươi giới giải trí tre già măng mọc, 5 năm trước, lúc Thẩm Gia Ngôn còn tươi mới đã không được lăng xê, sau lưng không có núi dựa, bây giờ may mắn cá mắm trở mình, đã 27, càng sẽ không có núi dựa coi trọng cậu. Muốn leo lên trên, không có ai nâng đỡ sao được chứ.

    Tình cờ trở nên hot ắt phải giống như pháo hoa không được lâu dài.

    Hắn chờ, ha.

    Thẩm Gia Ngôn bên này mở meeting, fan đã đăng ảnh chụp lên weibo, người không tới hiện trường được đều ở trên weibo chờ quăng cho ăn.

    Nhân viên chăn nuôi đẹp trai: Hôm nay là mặt mộc!! [hình ảnh][hình ảnh][hình ảnh]

    Thẩm Gia Ngôn da trắng mặt nhỏ, ngũ quan tinh xảo ưa nhìn, mặt mộc đặc biệt lộ vẻ trẻ tuổi, một chút cũng không có cảm giác dầu mỡ đã debut 5 năm, ngược lại có chút ngây ngô, cái này hết sức khiến fan thích. Fan thích dưỡng thành, loại cảm giác thành tựu nhìn một người lớn lên, cái gì cũng không so được, thời kỳ đỉnh cao theo đuổi cậu và lúc tiểu trong suốt theo cậu gian khổ lớn lên, tình cảm hoàn toàn không thể so sánh, cái sau khắc sâu, lâu dài hơn cái trước.

    Thời gian không trở lại nữa, nhưng hiện tại là bắt đầu mới, Thẩm Gia Ngôn vốn chỉ muốn đơn giản nhắn nhủ với fan cách nghĩ này, nhưng không nghĩ tới mọi người ngoài dự tính rất thích dáng vẻ mặt mộc của cậu, cũng hết sức bị nhan trị của cậu kinh diễm, “Tiểu thịt tươi” không chỉ có tấm lòng thiện lương, còn là một đại soái.

    Điều này làm cho trong lòng fan nhận được thỏa mãn, đồng thời càng thêm thích Thẩm Gia Ngôn, nhất là căn cứ vào nguyên tắc con nhà mình đẹp nhất, hận không thể nâng người lên trời.

    — Mặt mộc cũng có thể chống đỡ được tràng diện, đẹp trai hơn tui rồi.

    — Trẻ quá a tui thích quá.

    — U oa tui khóc lớn, đẹp quá chúa ơi a a a a a a a.

    Theo preview không ngừng đăng lên weibo, Thẩm Gia Ngôn lại hút một lớp fan, cũng làm cho fan càng thêm mong đợi cậu.

    Trợ lý của Chu Tầm Chi Tiền Hạo Đa ở trên weibo tìm kiếm Thẩm Gia Ngôn, nghe nói hôm nay Thẩm Gia Ngôn không trang điểm đã đi meeting. Hắn cười lạnh, thật sự tưởng mình lớn lên đẹp trai lắm phải không, còn chưa chân chính hot đã bành trướng, hiện tại có mấy người dám để mặt mộc bại lộ trước ống kính, không trang điểm thì đợi bị fan chụp thành lịch sử đen tối đi!

    Kết quả vừa nhìn mắt choáng váng, mặt mộc không chỉ không lưu lại lịch sử đen tối cho Thẩm Gia Ngôn, ngược lại tăng thêm tán thưởng không ngớt, ít đi chau chuốt của trang điểm, bày ra kiểu đẹp trai chân thực, làm cho người ta cảm thấy càng thêm gần gũi, cực kỳ gần sát với hình ảnh thiện lương mà cậu lưu lại cho người ta.

    Forward ấn like cũng phản ánh fan có bao nhiêu thích. Tiền Hạo Đa cắn chặt răng, đăng nhập nick clone bình luận: Dựa vào vụ cướp giật gây chú ý, thật là low quá a, nói thiện lương hả? Kỹ thuật diễn chả đâu vào đâu, cũng chỉ là có gương mặt miễn cưỡng có thể nhìn, cố mà quý trọng đi.

    Có fan thì có anti, không ít người ấn like, còn có người rep lại mắng cậu, đẩy hắn lên top comment.

    Có người ủng hộ Tiền Hạo Đa mắng theo: Thật là bôi nhọ tiểu thịt tươi, làm ơn có ít nhất một tác phẩm tiêu biểu rồi tới cọ nhiệt độ đi.

    Anh hùng bàn phím chính là lời nhiều hơn shit, thích đứng ở điểm cao đạo đức phán xét người khác, bất quá cũng có thể hiểu, những người này bình thường thực tế sống không tốt, liền sẽ tìm internet không có lực công kích với hắn làm chỗ phát tiết.

    Trong lúc nhất thời, không ít người mắng theo, bắt đầu hắc Thẩm Gia Ngôn.

    Đúng lúc này, weibo chính thức của《Kiếm huyết phong hầu》đã để cỏ 2 năm đăng một weibo, là một thông báo về bộ phim, cuối cùng cũng cho biết tin tức tháng 7 phát sóng.

    Giải trí Big V cũng đăng thông báo về《Kiếm huyết phong hầu》, trong thông báo, Thẩm Gia Ngôn 25 tuổi mặt tràn đầy thê lương ngã trong vũng máu, tiểu Thái tử làm cho người ta vừa yêu vừa hận nghênh đón kết cục của sinh mạng, ở phần cuối thông báo vẽ một nét mực đậm.

    Hiện tại Thẩm Gia Ngôn có nhiệt độ, bộ phim này không cần không có tiếng tăm gì như trước kia, vừa tung ra, đã có forward. Một tiếng sau, đạo diễn nhìn điện thoại, suýt chút nữa khóc.

    Lượng forward hơn 1 vạn, trailer 2 năm trước mới mười mấy forward, giờ chênh lệch hắn quả thực không thể tin hai mắt mình.

    May mà có Thẩm Gia Ngôn a! Đây thật sự là quý nhân của hắn!

    Đạo diễn hưng phấn muốn báo tin vui với quý nhân, nhưng hắn không biết số của Thẩm Gia Ngôn, chỉ có thể trước nén vui xuống, lặng lẽ bấm like weibo Thẩm Gia Ngôn. Hai năm trước, lúc bộ phim này đột nhiên bị vứt bỏ, hắn còn tưởng chết hết rồi, không nghĩ tới còn có thể lại thấy ánh mặt trời, thật là ông trời mở mắt!

    Nói đến chuyện một lần nữa phát hành, hắn ngược lại rất tò mò người thúc đẩy phía sau là ai. Rốt cuộc là người nào có khả năng dự đoán như vậy, trước khi Thẩm Gia Ngôn hot đã nhìn trúng bộ phim này, từ trong xó vắng đẩy nó ra ngoài, không giống như truy tìm kho báu, giống như là có chuẩn bị mà đến.

    Quý nhân thứ hai rốt cuộc là chạy tới làm gì chứ?

    Tạ Kế Hiên ngồi ở trong phòng làm việc, đăng nhập app livestream, đưa tài khoản “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn” của anh lên VIP, lên tới cấp 12, trong mấy chục vạn fan của Thẩm Gia Ngôn xếp thứ nhất.

    Làm xong vừa ý nhìn một lát, ra gọi thư ký gọi điện thoại.

    Thư ký rất nhanh bấm số Thẩm Gia Ngôn. Thẩm Gia Ngôn đang trên xe bảo mẫu ngủ gà ngủ gật, cơm trưa còn chưa kịp ăn, hiện tại đang muốn đi ăn cơm.

    “Anh Thẩm, anh lúc nào thì về?”

    Thẩm Gia Ngôn nghĩ không hiểu thư ký của Tạ Kế Hiên tại sao gọi điện thoại cho cậu: “Lập tức, sao thế?”

    “Tạ tổng vẫn chưa ăn cơm, chân anh ấy không thoải mái, ăn không ngon.”

    Thẩm Gia Ngôn nói: “Có muốn gọi bác sĩ Lục qua khám không?”

    Thư ký lắc đầu: “Vô dụng thôi, Tạ tổng là tâm bệnh, chi dù chân ai gãy tâm lý cũng sẽ xảy ra vấn đề, đàn ông không có 3 chân không xứng làm đàn ông, Tạ tổng trong lòng tự ti, cơm nuốt không trôi.”

    “…… Tôi giờ liền về.” Thẩm Gia Ngôn trong lòng đầy cạn lời, gãy chân ăn không ngon sao? Tâm lý cũng quá yếu ớt rồi đi. Tạ Kế Hiên ăn không ngon, vô luận nói như thế nào cậu cũng có trách nhiệm, Thẩm Gia Ngôn buồn ngủ cũng không còn, cơm cũng không ăn, xuống xe, chạy thẳng tới phòng làm việc tổng tài.

    Thư ký ở cửa chờ, nhìn thấy cậu tới mắt phát sáng, gõ cửa: Tạ tổng, Thẩm Gia Ngôn tới.”

    Thẩm Gia Ngôn sau khi vào cửa nhìn thấy Tạ Kế Hiên đưa lưng về phía cậu, ngồi ở trên ghế xoay hướng về phía cửa sổ thủy tinh, một cỗ không khí hậm hực sa sút, thoạt nhìn còn rất bi thương.

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút đúng vậy, một đại lão uy phong bát diện tung hoành thương trường, cũng có một ngày đột nhiên gãy chân. Mất đi năng lực hành động, trong lòng nhất định sẽ bị đả kích. Đâu có vương giả cam tâm bị băng vải trói chặt nhân sinh, nhất là Tạ Kế Hiên trời sinh cao cao tại thượng như vậy, lúc này nhất định cực kỳ khó chịu đi.

    Thư ký đẩy toa ăn tiến vào, thức ăn phía trên vẫn nóng hổi, đều là mấy món ăn nhẹ hợp khẩu vị, Thẩm Gia Ngôn vừa nhìn tự mình đói bụng trước,

    Cậu dè dặt khuyên nhủ: “Tạ tổng, anh là sắt cơm là thép, anh ít nhiều trước ăn chút đi.”

    Tạ Kế Hiên không lên tiếng, Thẩm Gia Ngôn lách qua bên cạnh anh. Cho dù gãy chân, trong lòng uất ức thất bại, đường cong gò má đẹp đẽ vẫn như cũ nhuệ khí bén nhọn, làm cho người ta có chút không thể nhìn thẳng.

    “Tạ tổng.” Tạ Kế Hiên yếu ớt xoay mặt qua, giương mắt chống lại ánh mắt Thẩm Gia Ngôn.

    Thẩm Gia Ngôn bị anh nhìn, nghẹn lời, lúng ta lúng túng không biết nên nói gì. “Ăn cơm đi, canh nấm thoạt nhìn ngon lắm.”

    “Tôi không đói.” Tạ Kế Hiên yếu ớt nói.

    Thẩm Gia Ngôn đẩy toa ăn tới trước mặt anh, “Anh nếu không ăn cơm, không có dinh dưỡng hấp thụ, chân khỏi càng chậm.” Thẩm Gia Ngôn rót một chén canh, đút vào trong miệng Tạ Kế Hiên, Tạ Kế Hiên nếm thử, quả nhiên rất ngon. Thẩm Gia Ngôn thấy anh nguyện ý ăn, cao hứng lại, nhưng lời kế tiếp của Tạ Kế Hiên lại làm cho cậu trầm mặc, chỉ thấy Tạ Kế Hiên đương nhiên nói: “Vẫn muốn.” Nói cũng không động tay, ánh mắt ra hiệu Thẩm Gia Ngôn.

    “……” Thẩm Gia Ngôn chỉ có thể từng thìa đút cho anh, trong lòng nói thầm, chân gãy tay cũng không dùng được sao?

    Một chén canh xuống bụng, Tạ Kế Hiên rốt cục chịu ăn cơm. Thẩm Gia Ngôn cũng đói bụng, hai người ngồi trên sofa cùng nhau ăn cơm, Tạ Kế Hiên gắp cho Thẩm Gia Ngôn một đùi gà đen ninh nhừ, đợi Thẩm Gia Ngôn ăn xong, lại rót cho cậu canh củ cải đỏ, rút xương cá pecca hầm. Những thức ăn này đều là Thẩm Gia Ngôn thích ăn, chua ngọt, thơm ngon, mặc dù rất hợp khẩu vị, nhưng cực kỳ không dễ chịu.

    Để cho tổng tài rút xương cá cho cậu, cậu thật sự có chút không nuốt trôi cơm.

    Tạ Kế Hiên nhìn dáng vẻ cậu không được tự nhiên, dừng đũa lại, ngẩng cằm nói: “Cậu đừng hiểu lầm, tôi là vì bảo bảo.”

    “…… Không có.” Tại sao cố ý cường điệu, cậu vốn cũng không nghĩ nhiều.

    Tạ Kế Hiên nhìn chằm chằm bụng Thẩm Gia Ngôn, đặc biệt muốn sờ một cái, có lẽ là ánh mắt anh quá cường liệt, bảo bảo cảm nhận được ánh mắt cha ruột. Thẩm Gia Ngôn chỉ cảm thấy bụng đập thình thịch hai cái, mặc dù yếu ớt, cũng rất có cảm giác tồn tại.

    Thẩm Gia Ngôn giương mắt chú ý tới ánh mắt Tạ Kế Hiên, có chút cảm thấy khó xử, lúc này, Tạ Kế Hiên nhịn không được mở miệng: “Tôi có thể sờ chút chứ?”

    Vừa nãy tay không phải không dùng được sao, hiện tại dùng được rồi? Thẩm Gia Ngôn rất muốn cự tuyệt, nhưng đối mặt với ánh mắt khát vọng của Tạ Kế Hiên, dù sao cũng là cha của nhóc con, tâm tình muốn tiếp xúc con cậu có thể hiểu. Thẩm Gia Ngôn kỳ quặc, cũng không tiện nói anh sờ đi, nghe là lạ.

    Lúc Thẩm Gia Ngôn hạ quyết tân, chịu đựng không thoải mái cho Tạ Kế Hiên sờ sờ bụng, thư ký gõ cửa đi vào, cẩn thận nói: Tạ tổng, Tạ phu nhân tới.”

    Chương 14

    Bước chân của Tạ phu nhân rất nhanh, Thẩm Gia Ngôn còn chưa kịp rời đi, bà đã đến.

    Vừa vào cửa liền nói: “Mẹ nghe nói chân con gãy?” Vừa nói liếc xuống dưới 1 cái, nhìn thấy là chân trái, thở phào nhẹ nhõm: “May mà là chân.”

    (Má chồng ngộ nghĩnh ghê =))))))

    Thẩm Gia Ngôn: “……” Không thì là gì?

    “Sao bất cẩn vậy, mẹ nghe tiểu Đỗ nói con xảy ra chuyện đều sợ muốn chết, con đứa nhỏ này, sao chân gãy cũng không nói cho bọn ta một tiếng.” Tạ phu nhân oán giận, mắt lộ đau lòng, chỉ huy trợ lý cầm đồ tiến vào: “Mẹ ninh canh xương cho con, con uống nhiều chút, ngàn vạn không thể bị bệnh.”

    Nắp vừa mở ra, mùi thơm xương heo nồng đậm liền phiêu tán ra, Thẩm Gia Ngôn ngửi mùi liền không khỏe, trong dạ dày một trận không thoải mái, liều mạng nhịn xuống, hơi mở miệng thở.

    Tạ Kế Hiên đậy nắp vào: “Con ăn xong rồi, giữ lại buổi tối lại ăn.”

    Tạ phu nhân không miễn cưỡng anh, quay đầu nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn, tưởng là công tử ca nhà ai, bất quá bà không nhận ra, rất lạ mặt: “Cậu là?”

    “Chào bà, tôi là Thẩm Gia Ngôn.”

    Tạ phu nhân đầu óc linh quang, lướt qua đại nhân vật họ Thẩm một lần, không nghe nói gia đình nào có người tên Thẩm Gia Ngôn. “Tiểu công tử nhà ai hả?”

    “Tôi là nghệ sĩ ký hợp đồng của Tân Nguyên.”

    Ánh sáng trong mắt Tạ phu nhân lập tức trở nên có chút khác, bước chân vốn muốn đi dừng lại, ở trên ghế sofa ngồi xuống, “Mẹ thấy con gần đây không về nhà, có phải coi trọng ai hay không, đang yêu đương hả?” Tạ phu nhân hòa ái nói: “Con đừng sợ, con gái nhà bình thường mẹ cũng sẽ không phản đối, chỉ cần con thích là được.”

    “Không có.” Tạ Kế Hiên lời ít ý nhiều, hết sức lãnh đạm.

    Hóa ra người có tiền tuổi tác lớn, cha mẹ cũng gấp tìm đối tượng a. Thẩm Gia Ngôn nghe Tạ phu nhân nói con gái liền biết chuyện này không đáng tin, Tạ Kế Hiên kỳ thật là gay, anh ta thích đàn ông!

    Phải nói cậu làm sao biết, Thẩm Gia Ngôn nhớ tới chuyện cũ, đầy mặt một lời khó nói hết.

    Thẩm Gia Ngôn lúc vừa nhập học, trong lòng có nữ thần cao quý thuần khiết, nữ thần cũng là diễn viên nổi tiếng. Cậu lúc đầu cố gắng tiến lên, mơ ước lớn nhất chính là cùng nữ thần diễn phim, sau đó ý nguyện này không chỉ không đạt thành, nữ thần còn bị người cướp mất, tình địch chính là Tạ Kế Hiên. Mặc dù Tạ Kế Hiên cũng không biết cậu thích “Nữ thần”, cái gọi là tình địch cũng là cậu tự phong.

    Nhưng mà!! Càng làm cho Thẩm Gia Ngôn bị đả kích chính là, nữ thần kỳ thực là đàn ông!

    Chân tướng tàn nhẫn này làm cho Thẩm Gia Ngôn chịu đả kích, nghi ngờ nhân sinh, tới bây giờ cũng không thể yêu đương hẳn hoi, cũng chính là như vậy, cậu biết tính hướng của Tạ Kế Hiên, người này biết “nữ thần” là 1 người đàn ông còn thích, nhất định là gay a.

    Đề tài này cậu nghe tiếp không thích hợp, Thẩm Gia Ngôn tìm cớ rời đi, lúc chờ thang máy, Tạ phu nhân cũng tới. Thẩm Gia Ngôn cười cười xấu hổ, nghĩ thầm Tạ phu nhân khẳng định không có chuyện gì để tán gẫu với cậu, cậu có thể không cần cực khổ tìm đề tài. Cậu nghĩ rất hay, nhưng không nghĩ tới Tạ phu nhân thật sự có lời nói với cậu.

    “Tiểu Thẩm cậu thường ở cùng với nó, có phát hiện nó thích kiểu gì không?”

    Đừng nói, cậu và Tạ Kế Hiên gần đây quả thật thường ở cùng nhau, bởi vì nhóc con. Ngay trước mặt Tạ phu nhân, nhớ tới vụ này, Thẩm Gia Ngôn có chút xấu hổ. “Cái này tôi không rõ lắm.”

    Ánh mắt Tạ phu nhân ở trên mặt cậu trượt một vòng, ánh mắt tối xuống: “Cậu phải biết lặng lẽ thông báo tôi một tiếng, cho dù là nam, Kế Hiên còn phải nối dõi tông đường cho Tạ gia, vui đùa một chút có thể, kết hôn thì tuyệt đối không thể. Tạ gia chúng tôi trọng huyết mạch, đàn ông lại không thể sinh con, cậu nói phải không?”

    …… Kỳ thực đàn ông vẫn có thể sinh con. Đáy lòng Thẩm Gia Ngôn trăm vị tạp trần, không biết nên nói gì, nhóc con nằm trong bụng cậu, vốn nên xuất hiện trong bụng con gái, nhưng lại không hợp lẽ thường nhảy tới nhầm chỗ.

    Bất quá lời này nghe thế nào cũng có hàm ý khác? Thẩm Gia Ngôn trong lúc nhất thời không nắm được nội dung chính, qua loa bỏ qua.

    Thang máy rất nhanh đến lầu một, Tạ phu nhân cảnh cáo xong, cũng không nhìn Thẩm Gia Ngôn thêm, xoay người rời đi. Thẩm Gia Ngôn một mình từ từ đi bộ, chẳng mấy chốc người mới đều phải bắt đầu lên cương vị rồi, mầm non tốt được công ty chọn trúng đã có kế hoạch diễn xuất, suýt chút nữa đi theo sư huynh sư tỷ đóng gói làm áo rồng, đối với sư huynh vừa hot cậu đây, mười vạn phần tôn kính, rối rít hỏi thăm.

    “Anh Thẩm!” Thẩm Gia Ngôn xoay người, chạm mặt một người cao to chạy tới, nếu không phải cầm trong tay đàn ghi-ta, Thẩm Gia Ngôn thiếu chút nữa không nhận ra tới là Thôi Chính Khâm.

    “Gầy không ít a!” Thẩm Gia Ngôn cảm thán, hóa ra Thôi Chính Khâm 150 cân (=75kg), má mập giống như bánh màn thầu, đoạn thời gian này không gặp, bụng đều gầy xuống, mặc dù vẫn mập, nhưng mặt mày nhỏ nhắn không ít.

    Thôi Chính Khâm cười ngu, “Em gần đây đang giảm cân, còn hơn tháng nữa thi đấu chọn người xuất sắc, chị Phương chuẩn bị để em tham gia.”

    “Không tệ nhe!” Thẩm Gia Ngôn khích lệ y: “Đi theo chị Phương làm thật tốt, sau này hot đừng quên anh Thẩm.” Phương tỷ ở Tân Nguyên chính là phiên bản nữ của Mạnh Giản Minh, đặc biệt chịu trách nhiệm dẫn dắt ca sĩ, có thể ở trong tay cô, tương lai đầy hứa hẹn.

    “Quên ai chứ em cũng không quên anh Thẩm!” Thẩm Gia Ngôn chỉ là đùa chút, không nghĩ tới Thôi Chính Khâm trả lời tới hết sức nghiêm túc, cái này khiến cậu có chút xấu hổ, cậu coi Thôi Chính Khâm là em trai mà đối xử, lập tức cười nói: “Được anh nhớ rồi!”

    Nhìn cậu cười, má Thôi Chính Khâm đỏ lên, bởi vì còn có lớp thể hình, vội vã đi theo chị Phương.

    Bởi vì Thẩm Gia Ngôn hot, cũng có kịch bản chủ động đưa lên cửa, Mạnh Giản Minh sau khi xem lại không vừa lòng. Mấy kịch bản phim thần tượng này chiếm đa số, phần lớn không có nội hàm gì, không cần kỹ thuật diễn, chỉ có thể tiêu hao nhân khí vô ích. Thẩm Gia Ngôn mặc dù hot, nhưng cách nổi tiếng còn kém xa, con đường sau này gánh nặng đường xa, nếu như không kế hoạch cẩn thận, theo tiêu hao của nhân khí, đem sao băng chợt lóe, ngã vào đáy cốc.

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ lời Mạnh Giản Minh nói với cậu, nghiêm túc tự hỏi mình thích hợp nhân vật gì, lúc hoàn hồn, taxi đã đến nơi. Thẩm Gia Ngôn dựa theo địa chỉ tìm tới, được nhân viên phục vụ dẫn tới một phòng bao, bên trong, đang chúc mừng sinh nhật năm mươi tuổi của Thẩm Khởi Minh.

    Một nhà ba người Thẩm gia, còn có một cô gái không quen biết, cùng với mấy người bạn tốt của Thẩm Khởi Minh, đang có nói có cười uống rượu nói chuyện phiếm, đồ ăn đã ăn rồi, hiển nhiên không có ý tứ chờ Thẩm Gia Ngôn. Thẩm Gia Ngôn cũng đã sớm dự liệu, trong tay cậu xách theo hai hộp tổ yến, đây là năm ngoái lúc tập thể công ty ra nước ngoài chụp lịch mua, gần 1 vạn đồng.

    Thẩm Thừa Vũ hỏi: “Anh, anh mang theo thứ tốt gì cho cha?”

    Hai chữ tổ yến đã viết ở bên trên, Thẩm Gia Ngôn nói: “Tổ yến.”

    “Vừa vặn hai hôm nay cha cũng đang ăn tổ yến, tiểu Nam từ miền Nam mang về, hơn 1 vạn đồng 1 cân (= 0.5kg), ăn cũng ngán rồi.”

    Thẩm Gia Ngôn không nói chuyện, coi như không nghe thấy.

    Dương Mạn Cầm nhận lấy tổ yến, nhìn cũng không nhìn đặt vào một bên, cười chào hỏi: “Tiểu Nam, cháu ăn nhiều chút, không phải người ngoài đừng khách khí với dì, sau này đừng cầm nhiều đồ như vậy nữa, dì thấy bức Phật nhỏ bằng vàng kia phải mấy vạn đồng ấy nhỉ, tốn kém quá rồi!”

    Thẩm Gia Ngôn yên lặng ngồi, hẳn là ghét bỏ tổ yến của cậu không đủ “Hàng thượng đẳng” nói cho cậu nghe đi. Thẩm Gia Ngôn đã thành thói quen, cũng không thấy mình có lỗi với Thẩm Khởi Minh, hàng năm sinh nhật cậu đều không tay không, tặng đều là đồ tốt. Ngược lại Thẩm Thừa Vũ, chỉ dựa vào gái tặng quà cho Thẩm Khởi Minh, may mà Dương Mạn Cầm nói ra khỏi miệng được.

    Thẩm Khởi Minh cười đến dương dương đắc ý, ông ta luôn như vậy, tổ yến bổ thân thể trong mắt ông ta không có cục vàng lấp lánh khiến người thích.

    Thẩm Thừa Vũ biết xử lý, rót rượu cho Thẩm Khởi Minh: “Cha, đây là một chút hiếu tâm của tiểu Nam, cha khách khí là giống người ngoài rồi.”

    Cô gái gọi là Tiểu Vũ thoạt nhìn biết điều hiền lành, không biết con gái nhà có tiền nào, có thể được Thẩm Thừa Vũ mang về nhà, tuyệt đối không phải nhà tầm thường gì. Thẩm Gia Ngôn cười cười, dù sao ánh mắt Dương Mạn Cầm cao lắm, một lòng một dạ muốn leo lên hào môn làm quý phu nhân, nằm mơ cũng muốn người ta gọi bà ta một tiếng “Thẩm phu nhân”.

    Bạn Thẩm Khởi Minh ca ngợi: “Thừa Vũ hiếu thuận quá, thật là đáng khen!”

    “Nhân trung long phượng, đặt tên có phúc khí!”

    Dương Mạn Cầm cười mặt mày hồng hào, “Từ nhỏ tôi đã giáo dục nó phải kiên định đứng đắn, đừng làm mấy chuyện hào nhoáng bên ngoài, quá không đứng đắn! Ông xem, trưởng thành rồi mới tìm được đối tượng tốt như tiểu Nam, tôi hiện tại không cầu gì khác, chỉ muốn Thừa Vũ sớm lập gia đình, dù sao cũng không nhỏ nữa, đều 23 rồi.”

    Thẩm Gia Ngôn ăn hai miếng đối phó, thừa dịp lúc đi toilet chuồn đi, dù sao Thẩm Khởi Minh cũng sẽ không để ý cậu, ông ta hiện tại một lòng một dạ đều ở trên người đứa con trai có tiền đồ Thẩm Thừa Vũ.

    Cậu đi ra sớm, về chỗ Tạ Kế Hiên mới hơn 8h, vào sân nhìn thấy Tạ Kế Hiên ở lầu hai, ánh mắt hai người đối diện, Tạ Kế Hiên lập tức dời đi tầm mắt, ngẩng đầu nhìn trăng sáng.

    Trong tay Thẩm Gia Ngôn không có cái chìa khóa, bấm chuông cửa, bấm xong nghĩ Tạ Kế Hiên gãy chân, sợ phải hồi lâu mới có thể mở cửa, đang định chờ, không ngờ cửa rất nhanh mở ra.

    Tạ Kế Hiên chống gậy, để cho cậu vào cửa, bất mãn nói: “Sao muộn thế mới về, tôi sắp ngủ rồi.”

    “……” Vừa rồi tinh thần phấn chấn ngắm trăng không phải anh sao?

    “Anh ăn cơm chưa?” Thẩm Gia Ngôn từ khách sạn xách một túi điểm tâm nhỏ trở lại, điểm tâm vị đậu xanh hạt sen. Cậu gần đây luôn nửa đêm dậy ăn khuya, không ăn thì không được, không ăn vào miệng khó chịu ngủ không yên, nhưng lại sợ béo, chỉ có thể ăn loại điểm tâm không đường có thể no bụng này.

    “Tôi ăn no rồi.”

    Tạ Kế Hiên dứt lời đứng hồi lâu không động đậy, Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ anh muốn nói gì, một hồi lâu mới nghe Tạ tổng tài nói: “Tôi muốn tắm.”

    Vậy thì đi tắm thôi.

    Tạ Kế Hiên lại ấp úng nói: “Chân tôi gãy, tự tắm không được.”

    Chân gãy cũng không phải tay gãy, Thẩm Gia Ngôn cạn lời một hồi, nhưng cậu làm “Đầu sỏ gây tội”, không chiếm lý, sợ đả kích tới Tạ Kế Hiên chặt đứt tự tôn của cái chân thứ 3, chỉ có thể nói: “Tôi tắm giúp anh nhé.”

    Tạ Kế Hiên hết sức miễn cưỡng, không tình nguyện lắm nói: “Đành phải như vậy.”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn xả xong nước, trước giúp Tạ Kế Hiên tắm trên người. Tạ Kế Hiên quấn khăn tắm, lộ ra nửa người trên mạnh mẽ, bờ vai rộng cảm giác sức mạnh tràn đầy thật là tiện sát Thẩm Gia Ngôn, Thẩm Gia Ngôn không khỏi nhìn ngây người, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tạ Kế Hiên cởi trần, lần đó lên giường không tính, cậu sợ gần chết, cái gì cũng không nhìn.

    Tạ Kế Hiên dốc toàn lực ưỡn thẳng sống lưng.

    Trong phòng tắm hơi nước dày đặc, chậm rãi phóng ra một tia lúng túng. Tạ Kế Hiên ở trên ghế nhỏ ngồi xuống, không biết là nóng hay là thế nào, sắc mặt trở nên hồng, ngay cả ngực cũng hồng.

    Thẩm Gia Ngôn tận lực vứt bỏ tạp niệm, cái gì cũng không nghĩ, chịu mệt cọ lưng cho Tạ Kế Hiên, cọ xong phía sau, phía trước dù sao cũng có thể tự mình cọ đi, Thẩm Gia Ngôn dịu dàng: “Tạ tổng, phía trước anh có thể tự mình tắm nhỉ.”

    Âm thanh Tạ Kế Hiên suy sụp bi thương: “Chân tôi gãy.”

    “……” Hóa ra anh vẫn biết là chân gãy??

    Thẩm Gia Ngôn cọ cọ đột nhiên cảm thấy có chút là lạ, trên người Tạ Kế Hiên đỏ giống như trứng tôm nấu chín, trong phòng tắm dù nóng thể nào cũng không tới mức như vậy chứ, hơn nữa mặc dù người nào đó cố gắng chịu đựng, nhưng Thẩm Gia Ngôn vẫn nhận thấy được hô hấp Tạ Kế Hiên trở nên dồn dập.

    Thẩm Gia Ngôn rất lúng túng, muốn tìm lý do đi ra ngoài, đột nhiên bị Tạ Kế Hiên túm lấy cổ tay.

    Chương 15

    Lòng bàn tay Tạ Kế Hiên nhiệt độ cao dọa người, nóng tới mức Thẩm Gia Ngôn run rẩy.

    Ánh mắt Thẩm Gia Ngôn trong lúc vô tình thoáng nhìn xuống, thấy được thứ không nên nhìn, phản xạ có điều kiện muốn đạp cửa mà chạy, không ngờ Tạ Kế Hiên túm quá chặt, Thẩm Gia Ngôn dưới hoảng loạn thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may Tạ Kế Hiên phản ứng kịp thời, từ phía sau ôm lấy cậu.

    ……

    Thẩm Gia Ngôn muốn xù lông, trên mặt đỏ muốn rỉ máu, cậu có thể rõ ràng cảm nhận được sức mạnh bộc phát đến từ trên người đối phương, Tạ Kế Hiên nếu thật sự muốn làm cái gì, cậu thật sự không nhất định có thể đánh thắng anh.

    Cánh tay Tạ Kế Hiên cuồn cuộn gân xanh, trên mặt cũng không biết là nước hay là mồ hôi, giống như mở vòi nước, chảy ào ào, mắt cũng đỏ ngầu, cố gắng nhẫn nhịn. Từ trong cơ thể bạo phát ra cốc khiếm cầu (*), dưới sự kích thích bên ngoài, có tư thế của ngựa thoát cương, hướng về phía không thể khống chế phát triển.

    ((*) từ “cốc khiếm” tiếng Trung là 谷欠, khi ghép hai từ này lại với nhau sẽ ra từ “dục” 欲, “cốc khiếm cầu” nghĩa là “dục cầu”)

    Lúc Thẩm Gia Ngôn cho rằng sắp sửa phát sinh cái gì, Tạ Kế Hiên đột nhiên buông tay ra, đứng dậy rời khỏi phòng tắm.

    Thẩm Gia Ngôn thở mạnh thả lỏng, hồi lâu không dám ra ngoài, chờ lúc cậu ra khỏi phòng tắm, phát hiện Đỗ Tử Tửu tới.

    Đỗ Tử Tửu tựa hồ còn biết bắt mạch, Trung Tây y kết hợp kiểm tra xong, lắc đầu.

    Thẩm Gia Ngôn thấy hắn lắc đầu sợ hết hồn, chẳng lẽ mắc bệnh nan y? Đỗ Tử Tửu nói: “Dì thật sự quá tuyệt, sợ “chân” mày hỏng, bồi bổ cho mày một bữa, may mà mày chịu được, đổi thành người khác, đã sớm máu mũi giàn giụa.”

    (tuyệt trong đoạn tuyệt)

    Thẩm Gia Ngôn ngửi ngay được mùi vị là lạ của món canh kia, hóa ra là chuyện như vậy. Thẩm Gia Ngôn nhìn bộ dạng, là uống hết cả nồi đi, cũng không biết Tạ Kế Hiên chịu được hay không.

    “Không sao chứ?” Thẩm Gia Ngôn lòng tốt hỏi một câu, vốn nói với Đỗ Tử Tửu, lại thấy Tạ Kế Hiên ưỡn thẳng sống lưng: “Cậu yên tâm, phương diện kia của tôi không thành vấn đề.”

    “……” Ai quan tâm phương diện kia của anh có vấn đề hay không……

    Thẩm Gia Ngôn nửa đêm dậy ăn khuya, vẫn nghe thấy trên lầu rầm rầm không ngủ. Sáng sớm lúc thức dậy, Thẩm Gia Ngôn yên lặng ăn cơm, nhìn Tạ Kế Hiên hôm qua sửa ống nước đến nửa đêm, trên mặt treo quầng thâm mắt, hết sức đồng tình, nhưng thông minh ngậm miệng không nói chuyện, sợ Tạ Kế Hiên lại vứt nồi (*) cho cậu, đáp lại cậu một câu “Chân tôi gãy”.

    ((*) vứt nồi: đẩy tiếng xấu cho người khác)

    “Cậu nghĩ xong chưa, chúng ta lúc nào thì đi đăng ký kết hôn?” Đang ăn, Tạ Kế Hiên đột nhiên phun ra một câu như vậy.

    Đề nghị mấy hôm trước, Thẩm Gia Ngôn không phải chưa cẩn thận nghĩ tới, nhưng vẫn không nghĩ ra kết quả, dù sao đăng ký kết hôn chuyện lớn như vậy, lập tức do dự: “Tôi vẫn chưa nghĩ xong.”

    Tạ Kế Hiên bất mãn hết sức: “Tôi gãy chân tôi cũng nghĩ xong rồi, sao cậu vẫn chưa nghĩ xong?”

    “……”

    “Sinh con xong chúng ta liền ly hôn, đây chính là thỏa thuận kết hôn đơn giản, tất cả đều là vì bảo bảo, cậu không cần nghĩ quá phức tạp.” Tạ Kế Hiên bày ra thái độ người làm ăn, giải quyết việc chung nói.

    “Thật sự phải kết hôn sao?” Thẩm Gia Ngôn vẫn cảm thấy hoàn toàn không cần thiết.

    “Nó có quyền biết cha mẹ mình là ai, chúng ta dù sao cũng phải cho nó một đáp án. Nếu như chúng ta không kết hôn, nó sẽ cho rằng mình là kết quả mà tôi phong lưu bên ngoài, mà mẹ mình chỉ là tình nhân của cha, mình là đứa trẻ không ai yêu thương! Trẻ con rất nhạy cảm, bởi vì thân thế bị người khinh bỉ, sẽ tạo thành cho nó tổn thương không thể xóa nhòa.”

    …… Đáng sợ như vậy sao?

    Cũng không biết là năng lực tẩy não của Tạ Kế Hiên quá mạnh, hay là thế nào, Thẩm Gia Ngôn cảm thấy còn rất có đạo lý.

    “Tôi nghĩ thêm chút.”

    “Không cần nghĩ thêm.” Tạ Kế Hiên đưa một tờ giấy cho Thẩm Gia Ngôn: “Tôi đã chọn xong ngày, trước tiên đi đăng ký kết hôn.” Nói miễn cưỡng: “Nếu như cậu nhất định muốn làm hôn lễ cũng không phải không thể.”

    Thẩm Gia Ngôn nhìn, tuần tới, nhanh như vậy?

    Tạ Kế Hiên thấy cậu nhíu mày, lãnh khốc nói: “Tôi cũng là vì con.”

    Do dự cũng không phải là phong cách của Thẩm Gia Ngôn, đã đi tới một bước này, vậy thì dứt khoát tiễn Phật tới Tây phương, Tạ Kế Hiên đã nói là là vì tốt cho con, cậu cũng không phải người nhẫn tâm như vậy. “Được, vậy làm thế đi.”

    Ánh mắt Tạ Kế Hiên lấp lóe, lỗ tai lại bắt đầu đỏ lên, Thẩm Gia Ngôn nghĩ sẽ không phải lại uống canh đại bổ chứ. Thẩm Gia Ngôn nhớ tới ngày hôm qua Tạ Kế Hiên đỏ rực còn giống như tôm chín, còn là tôm tàn gãy chân, không khỏi cảm thấy buồn cười, nhịn không được cười lên.

    Tạ Kế Hiên hết cách nói: “Tôi biết kết hôn với tôi cậu nghĩ thôi đã vui vẻ, không cần nhịn, cậu có thể cười lớn tiếng.”

    Thẩm Gia Ngôn: “……” Nghĩ thôi tôi đã không cười nổi.

    Thẩm Gia Ngôn lúc này ngồi trước gương vẫn cảm thấy vi diệu, mặc dù đáp ứng sảng khoái, nhưng suy nghĩ một chút mình sẽ phải đăng ký kết hôn, lại cảm thấy có chút quá đột ngột. Chị Trương mở hòm trang điểm ra, thấy cậu một bộ tâm sự, cười nói: “Người hot sẽ có phiền não, bất quá sự phiền não ngọt ngào này cũng không phải ai cũng có thể có.”

    Thẩm Gia Ngôn thật sự không có phiền não của nổi tiếng, cậu làm việc thích nhìn về phía trước, mọi người đều sẽ suy nghĩ sau này sẽ như thế nào, cậu rất ít nghĩ lung tung, mà càng chú trọng hành động thực tế. Nghĩ nhiều không bằng làm nhiều.

    Đúng, nghĩ nhiều không bằng làm nhiều, thay vì nghĩ tới chuyện phiền lòng còn không bằng quan tâm tương lai mình nhiều hơn.

    《Kiếm huyết phong hầu》ngày mai sẽ phát sóng, trên mạng đã có đề tài liên quan, lên top search, fan đã đang tích cực tiếp ứng. Lượng fan weibo của cậu đã xuất hiện khuynh hướng không ngừng tăng lên, tâm tình Thẩm Gia Ngôn không tệ, đăng một tấm selfie.

    Cậu gần đây không nhuộm tóc, giữ lại tóc đen tự nhiên, T-shirt thuần sắc đơn giản và quần jean, là trang phục cậu yêu thích, cũng chọt chút điểm manh của fan. Chàng trai tươi sáng anh tuấn, không có một chút cảm giác chán ngấy, đây chính là nguyên nhân fan cực kỳ thích cậu. Nhiều năm còn có thể giữ lại được phần thuần túy này, vô cùng hiếm thấy.

    Selfie vừa đăng lên, đã có người bấm like, chuyện đại hỉ thế này sao có thể thiếu “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn” được chứ, mặc dù không tới đầu tiên, nhưng trong số những người đầu tiên mà Thẩm Gia Ngôn nhìn thấy. Thế là theo Weibo tìm qua, ấn vào trang chủ.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Đã mời luật sư, livestream @xx chờ thư của luật sư đi. [tức giận][tức giận][tức giận]

    !! Thẩm Gia Ngôn sợ, sao lại làm ầm ĩ lớn như vậy, cư nhiên còn muốn kiện lên tòa án, đổi tài khoản không phải được rồi sao.

    Kênh livestream núi dựa lớn lắm đấy, fan nhỏ dù có kiện thế nào cũng không thắng, Thẩm Gia Ngôn muốn khuyên cô nàng đừng kích động, nhưng fan nhỏ hạ quyết tâm.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn rep lại: Không phải chuyện thay tài khoản, livestream XX khinh người quá đáng, cùng một bè với tên đại bẩn kia.

    …… Cái người trộm tài khoản sao? Thẩm Gia Ngôn cảm thấy fan nhỏ suy nghĩ quá nhiều, có thể cùng một bè với kênh livestream, nhất định là người có tiền, người như vậy tại sao muốn trộm tài khoản?

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn rep: Còn thăng cấp tài khoản của tui, lên tới hạng nhất, xí! Không biết xấu hổ, chính là muốn Tiểu Ngôn để ý tới hắn, tranh sủng với tui!

    Thẩm Gia Ngôn lại khuyên hai câu, đành chịu fan nhỏ hạ quyết tâm muốn kiện website livestream, Thẩm Gia Ngôn cũng chỉ có thể hôm nào đó nghĩ cách, trước mắt phải bắt đầu makeup, Thẩm Gia Ngôn chuyên tâm lên khuôn mặt mình.

    Chị Trương hí hoáy dụng cụ trang điểm, “Aii” một tiếng, “Hộp phấn màu xanh chị rõ ràng đặt ở ngăn thứ 2, sao lại chạy tới ngăn dưới.” Chị Trương đối với hòm makeup chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ của cô rõ như lòng bàn tay, thứ gì đặt ở đâu duỗi tay là có thể tìm được. Thẩm Gia Ngôn nhìn vào trong một cái, thấy hộp phấn màu xanh chị Trương cầm trên tay, chính là bộ đồ trang điểm hạng sang của Úc, bộ ban đầu bị người phá, rất nhanh lại bổ sung bộ mới, hiện tại mọi người đều đang dùng nhãn hiệu makeup này.

    Kẽ viền hộp rơi xuống một lớp phấn vụn màu trắng, Thẩm Gia Ngôn ghé sát vào ngửi ngửi, cau mày.

    Buổi tối, Thẩm Gia Ngôn phải đi tham gia tiệc tối bảo vệ môi trường, cậu gần đây có chút nhân khí, cũng có thể có tài nguyên thảm đỏ như vậy, lại là cùng với tiểu sinh đang hot Chu Tầm Chi, làm đại biểu của Tân Nguyên tham gia.

    Thẩm Gia Ngôn trang điểm xong, Chu Tầm Chi mới đến, hắn mới từ bên ngoài về, chụp ảnh đường phố, trên mặt vẫn mang theo trang điểm nhạt. Trợ lý trang điểm tẩy trang cho hắn, chuẩn bị trang điểm lại.

    Lúc Thẩm Gia Ngôn đang định đi ra ngoài chạm mặt với Tiền Hạo Đa tiến vào, Tiền Hạo Đa không thèm nhìn cậu, ngẩng đầu từ trước mặt Thẩm Gia Ngôn đi qua, chờ cửa đóng lại, nói với Chu Tầm Chi đang nhìn điện thoại: “Kéo không được thời gian bao lâu, chờ xem.”

    Chu Tầm Chi không có phản ứng gì, kiểm tra ảnh chụp đường phố trong điện thoại, xóa ảnh có tỳ vết, nhẹ nhàng “ha” một cái.

    Thẩm Gia Ngôn và Chu Tầm Chi ngồi hai xe bảo mẫu tới hiện trường, công ty để cho hai người cùng đi, Thẩm Gia Ngôn xuống xe, chờ Chu Tầm Chi, nhưng đợi hồi lâu cũng không thấy cửa xe mở ra.

    Hiện tại đi thảm đỏ đều có livestream trên mạng, ống kính livestream đối diện bọn họ, Mạnh Giản Minh từ trên xe phía sau đi xuống, mở ra cửa xe phía khác mà livestream không nhìn thấy: “Sao thế?”

    “Chuyện lớn không tốt ạ!” Tiền Hạo Đa vẻ mặt đưa đám: “Trên mặt Tầm Chi dị ứng, đỏ rực.”

    Mạnh Giản Minh nhìn một cái, chân mày cau chặt: “Làm sao thế?”

    Tiền Hạo Đa nhanh chóng rơi mồ hôi: “Em cũng không biết, lúc từ công ty đi ra vẫn rất ổn.”

    Trong mắt Chu Tầm Chi mang theo nước mắt, vội vàng hỏi: “Anh Mạnh, làm sao đây ạ?”

    “Nhanh chóng tới bệnh viện xem xem.” Nghiêm trọng như thế khẳng định không đi thảm đỏ được, Mạnh Giản Minh dứt khoát nhanh nhẹn chỉ huy, nhưng Chu Tầm Chi rất oan ức, cơ hội lớn lộ mặt như này hắn không muốn bỏ qua, dạ tiệc bảo vệ môi trường, vừa có thể tăng thêm ánh sáng lại có thể tuyên truyền nhân phẩm, tài nguyên tốt như vậy để cho một mình Thẩm Gia Ngôn trắng trợn lấy đi, hắn không cam lòng.

    Nhưng hắn cũng biết, tình huống trước mắt đúng như Mạnh Giản Minh nói, vẫn là mau sớm đi bệnh viện khám, trước giữ được khuôn mặt mới là quan trọng nhất.

    Hắn oán hận nhìn Thẩm Gia Ngôn một cái, vừa lúc Thẩm Gia Ngôn đứng ở phía sau Mạnh Giản Minh, đối diện ánh mắt hắn, nhẹ nhàng nở nụ cười.

    Chương 16

    Chu Tầm Chi mặt đỏ giống như đít khỉ, từ mặt đến cổ, thê thảm không nỡ nhìn, vừa đau vừa ngứa, lại không thể gãi, chỉ có thể chịu đựng.

    Ánh mắt hắn nhìn Thẩm Gia Ngôn tràn đầy hận ý, lúc Mạnh Giản Minh nhìn sang lại trở nên yếu ớt đáng thương, so với trở mặt Xuyên kịch còn lợi hại hơn, Thẩm Gia Ngôn nhìn tấm tắc tán dương. Cậu ngược lại một chút không thèm để ý, Chu Tầm Chi càng hận cậu càng vui vẻ, cậu vẻ mặt ân cần hỏi: “Không sao chứ?”

    Tiền Hạo Đa nghiến răng nghiến lợi: “Cậu nói xem?” Ai có thể nói với hắn, tại sao rõ ràng cái đít khỉ nên xuất hiện trên mặt Thẩm Gia Ngôn, lại để cho Chu Tầm Chi bị chứ! Hắn rõ ràng để đồ ở chỗ Thẩm Gia Ngôn!

    Đánh gãy răng nuốt vào trong bụng, Tiền Hạo Đa hận đến nghiến răng nhưng không có chỗ giải oan, tức gần chết, nói chuyện cũng trở nên không lựa lời, trực tiếp hận lên Thẩm Gia Ngôn.

    Lòng tốt bị coi thành lòng lang dạ thú, Tiền Hạo Đa này cũng quá không đúng, mọi người nhìn ở trong mắt, nhào nhào thay Thẩm Gia Ngôn kêu bất bình, lòng tốt không báo, Chu Tầm Chi cũng trở nên chẳng đáng để người đồng tình, vốn còn muốn quan tâm chút, hiện tại xem ra vẫn là thôi, ai thích thì đi mà làm.

    Mạnh Giản Minh cho Tiền Hạo Đa một nhãn đao: “Chỗ này là trường hợp công chúng, thu liễm chút cho tôi!” Vừa nói nhìn thoáng qua Chu Tầm Chi, không nói nữa. Chu Tầm Chi cúi đầu, hắn biết Mạnh Giản Minh đang tức, trách hắn không quản tốt miệng người của mình, Mạnh Giản Minh rất ít tức giận, một khi cáu thì là chuyện lớn.

    Chu Tầm Chi càng hận, trong cơn giận dữ vô cùng khó chịu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Gia Ngôn dưới ánh sáng của flash light, hào quang bắn bốn phía đi lên thảm đỏ.

    Thẩm Gia Ngôn hôm nay mặc âu phục đeo nơ, cực kỳ chính thức, trang dung tươi sáng tự nhiên, khiến cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng sáng sủa, dưới chiếu rọi của flash light, mạ lên một lớp tiên khí như trong miệng fan nói.

    Đây coi như là lần đi thảm đỏ đầu tiên của Thẩm Gia Ngôn sau khi có nhân khí, trước kia đi theo tổ phim cọ thảm đỏ, cũng là đứng trong góc, có lúc ngay cả chụp hình cũng sẽ bị coi thường, không có chút cảm giác tồn tại nào. Nhưng hôm nay, cậu không còn là Giáp Ất Bính Đinh trong xó nữa, mà là minh tinh nhân khí đường đường chính chính, Thẩm Gia Ngôn.

    Đoản pháo (*) tại lúc cậu đi tới, sẽ di động theo người cậu, đuổi theo ngôi sao lấp lánh, ở trong mắt bọn họ, cậu cũng được vẽ lên cái mác hot.

    ((*) đoản pháo: ở đây chỉ máy ảnh ống kính ngắn)

    Fan xem livestream thấy Thẩm Gia Ngôn xuất hiện cũng nháo nhào kích động, lần này livestream chính là một kênh khác, kênh này có thể tặng quà. Thế là, để biểu thị yêu thích, mọi người rối rít xoát quà.

    Làm fan trung thành của Thẩm Gia Ngôn, lúc này đương nhiên không thể thiếu phần của “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn”. Fan này trong chớp mắt xoát đến 5 nghìn, một phát bước lên hạng nhất trong danh sách thổ hào.

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Ngôn Ngôn đẹp trai quáaaa [hoa si][hoa si][hoa si]

    Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn: Mặc đẹp trai như vậy là muốn đi kết hôn với tui sao [heart][heart][heart]

    ID Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn ở trong giới fan coi như là nổi tiếng, là đại fan duy nhất hồi Thẩm Gia Ngôn vô danh, rất nhiều fan đều vô cùng sùng bái hắn, từ một đường không có tiếng tăm gì đi theo tới hiện tại, loại tâm tình không lay động này cũng không phải ai cũng có thể làm được.

    Màn đạn đều đi theo cậu biểu lộ, trong một mảnh hài hòa này, đột nhiên lòi ra một ID tên là “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn”.

    Vừa ra tay chính là một vạn. Trong nháy mắt đẩy rớt “Bạn gái chính quy của Thẩm Gia Ngôn”.

    Màn đạn đều đang khen hắn có tiền, fan nhỏ Bạn gái cũng nhìn thấy, hai người bọn họ một bạn gái, một ông xã, nhìn tên chính là thượng vị thỏa mãn. Cộng thêm hai hôm nay fan nhỏ bị cướp ID tức muốn chết, lập tức tìm được chỗ xuất hỏa, vung tay lại đốt 1 vạn. Đây là muốn so đo. Mọi người đang xem náo nhiệt.

    Vị đại fan Bạn gái này luôn luôn ra tay hào phóng, không ai dám so với hắn, vừa rồi vị kia chắc là loáng cái đốt tiền, phần sau không lưu lại. Mọi người tiếp tục xem Thẩm Gia Ngôn, lúc này, “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn” bị đẩy xuống bỗng chốc trở mình, hào phóng đập 10 vạn RMB, đánh dồn dập tàn huyết fan nhỏ trong nháy mắt, trở lại ngai vàng hạng nhất.

    10 vạn! Fan đều sợ ngây người, ra tay một cái chính là 20 vạn, hắn thật sự có tiền a! Vị này xem chừng là thật sự giàu, ngay cả Bạn gái cũng không là đối thủ.

    Quả nhiên fan nhỏ không lên tiếng nữa, fan Bạn gái không địch lại được fan Ông xã, bị KO.

    Comment nhao nhao quỳ lễ vị đại hào này, Tạ Kế Hiên ngồi ở trước bàn làm việc, lãnh khốc cười cười, khí Bá Vương bốn phía, sau khi áp chế fan nhỏ, mặt không biểu tình gõ bàn phím.

    Ông xã của Thẩm Gia Ngôn: Bà xã đẹp trai quáaa [hoa si][hoa si][hoa si]

    “A a a a a a a a anh!!!! Anh sao lại đóng băng thẻ của em chứ!!!” Phòng làm việc của tổng tài chi trăm triệu, một chàng trai mặc đồng phục học sinh ngồi ở sau bàn làm việc của tổng tài, nóng nảy hét to. Anh trai của chàng trai, tổng tài chi trăm triệu lười biếng trên ghế salon, sờ một con Ragdoll mắt xanh lam, đâu cũng không ngẩng: “Gì mà thẻ của mày, đó là thẻ của anh.”

    Chàng trai nhìn “Ông xã của Thẩm Gia Ngôn” xếp thứ nhất, diễu võ dương oai, thiếu chút nữa tức khóc.

    “Chờ đó cho em!”

    Thẩm Gia Ngôn lúc trở lại bị Tiền Hạo Đa chặn, cầm hộp phấn chất vấn Thẩm Gia Ngôn: “Hộp phấn của Tầm Chi có phải bị cậu đổi hay không?”

    Thẩm Gia Ngôn không chút hoang mang: “Anh có ý gì?”

    Tiền Hạo Đa cười lạnh: “Cậu nói tôi có ý gì.” Hắn lật hộp phấn qua, sau đó dùng bút mark màu đen chấm một cái, “Hộp phấn của Tầm Chi tôi dùng bút làm ký hiệu, phiền Thẩm đại minh tinh giải thích cho tôi, cái này tại sao lại xuất hiện trong hòm trang điểm của chị Trương?”

    “Đồ trong hòm trang điểm của chị Trương cũng không phải chỉ cho tôi dùng, sao anh biết là tôi đổi?”

    Tiền Hạo Đa cắn răng: “Phía trên có dấu vân tay của cậu, cậu tin tôi tìm người làm giám định dấu vân tay hay không, tới lúc đó tôi đi nói với anh Mạnh, là cậu trộm giở trò quỷ, làm cho Tầm Chi suýt chút nữa hủy dung, xem anh ấy xử lý cậu thế nào!”

    Thẩm Gia Ngôn cười: “Tôi ngược lại mong chờ anh Mạnh điều tra thật kỹ, xem cuối cùng rốt cuộc ai xong đời.”

    “Anh cứ đi làm giám định dấu vân tay.” Thẩm Gia Ngôn thành tâm thành ý: “Đừng tưởng chỉ có anh thông minh làm ký hiệu đánh dấu, anh cảm thấy sau lần trước có người trộm túi của tôi, công ty có thể lắp giám sát ở phòng trang điểm hay không?” Lần trước cậu đã cảm thấy không đúng, một mực đề phòng, không nghĩ tới quả nhiên, bị cậu tóm gọn. Nếu như không phải bị cậu phát hiện, hôm nay xấu mặt chính là Thẩm Gia Ngôn cậu.

    Cậu từ trước đến giờ không thích đắc tội với người, nhưng nếu như có người muốn để cho cậu khó chịu, cậu cũng không phải người để mặc người ta vuốt mặt.

    “Không thể nào.” Tiền Hạo Đa cho rằng Thẩm Gia Ngôn chỉ là đang dọa hắn: “Cậu dọa ai thế.”

    “Anh không làm việc trái lương tâm làm sao sẽ cảm thấy tôi đang dọa anh?” Thẩm Gia Ngôn lạnh mặt còn rất dọa người, Tiền Hạo Đa lúng ta lúng túng nói không ra lời, sắc mặt xanh hồng biến hóa, mồ hôi rơi xuống.

    Hắn không nhìn thấy giám sát cũng không đại biểu không có, trước kia từng có tiền lệ như vậy, có một nghệ sĩ tiền bối luôn trên người khó chịu nhưng không tìm ra nguyên nhân, sau đó công ty lặng lẽ cài đặt giám sát mới điều tra ra, có người bỏ độc vào cốc nước của hắn.

    “Tự mình phạm tiện trước còn có gan tới tìm tôi khởi binh hỏi tội, tôi muốn hỏi chút dũng khí của anh ở đâu ra?”

    Tiền Hạo Đa bại trận, trong lòng sợ hãi, thân thể béo ú ở trước mặt Thẩm Gia Ngôn nhất thời thấp hơn hai khúc, cũng không cách nào ngẩng đầu vênh váo hung hăng nữa, giống như gà trống đấu thua ảo não rời đi.

    Chu Tầm Chi sau khi biết, lửa giận dâng trào, giận đến bệnh tình nặng thêm, ngay cả phỏng vấn cuối tuần cũng đẩy lùi.

    Đêm đó《Kiếm huyết phong hầu》phát sóng, Thẩm Gia Ngôn từ sớm ngồi trước TV, mặc dù tập 1 không có cậu, nhưng phần cuối tập có cậu. Đây là vị trí nghiêm túc đầu tiên cậu có trên TV, kích động giống như xem thành tích thi đại học năm đó.

    Tạ Kế Hiên nói mình chờ xem tin tức nửa đêm, ngồi ở một bên mặt không biểu tình cùng Thẩm Gia Ngôn xem, nhưng Thẩm Gia Ngôn xem một nửa đi ngủ, Tạ Kế Hiên xem, tầm mắt không tự chủ được dời đến trên bụng Thẩm Gia Ngôn.

    Phía dưới rất nóng, nóng hầm hập, nhiệt độ xuyên thấu qua quần áo truyền tới trên tay Tạ Kế Hiên, nóng tới mức anh khẽ run rẩy. Nơi này có đứa nhỏ thuộc về anh và Thẩm Gia Ngôn, mặc dù còn chưa phát triển chân tay xong, Tạ Kế Hiên nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh mạnh mẽ kia, sinh sôi không ngừng giống như đang nhắn nhủ với anh cái gì.

    Tạ Kế Hiên dùng chút lực tinh tế cảm thụ, ôn nhu trong đôi mắt thâm thúy càng ngày càng mạnh, lúc Thẩm Gia Ngôn mở mắt ra, nhìn thấy chính là một hình ảnh như vậy.

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn