Sinh con xong ly hôn – Chương 37-40

    1496

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn

    Chương 37

    Tô Minh Hạ lớn hơn cậu 1 tuổi, sau khi《Thần Cổ》đoạt giải, lại quay 2 bộ điện ảnh, thành tích thường thường, cũng không biết phát triển như thế nào. Thẩm Gia Ngôn bởi vì sau khi biết hắn là nam bị đả kích, cũng không có tiếp tục chú ý.

    Cậu còn chưa đáp ứng diễn, Tô Minh Hạ làm sao đã follow cậu, mặc dù Weibo follow ai là tự do của mình, nhưng đối với minh tinh mà nói, cũng không có tự do như vậy, Weibo nhiều hơn là dùng để công việc.

    Đã follow rồi, Thẩm Gia Ngôn liền thuận tiện ấn vào xem trang chủ của Tô Minh Hạ chút. Weibo của Tô Minh Hạ là vừa đăng kí, chỉ đăng 2 weibo và một bức ảnh. Ảnh là đoạn cut diễn của hắn trong《Thần Cổ》, không có caption, Thẩm Gia Ngôn nhìn một phen, không nhìn thấy cái gì liền rút lui.

    Lúc Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ, Tạ Kế Hiên vén chăn lên đang chuẩn bị lên giường, nhìn thấy bộ dáng cậu, hỏi: “Sao thế?”

    Thẩm Gia Ngôn nhìn anh một cái, Tô Minh Hạ coi như là người cũ của Tạ Kế Hiên đi? Cậu hồi đó ngưỡng mộ “nữ thần”, muốn tập trung vào nghề diễn, sau đó vừa lúc có cơ hội, nghe người bạn nào đó làm ở trụ sở phim ảnh nói, Tô Minh Hạ đang quay phim mới, cậu liền nhờ chút quan hệ vào làm diễn viên quần chúng.

    Phim điện ảnh mới không biết là nội dung gì, tóc dài của Tô Minh Hạ cắt đi, oai hùng mạnh mẽ hết sức đẹp trai trung tính. Khi đó《Thần Cổ》phát không bao lâu, thân phận nam nhân của Tô Minh Hạ còn chưa bại lộ, Thẩm Gia Ngôn tâm tâm niệm niệm vây quanh “nữ thần”, mặc dù chỉ có thể cách khoảng cách rất xa nhìn một cái, nhưng rất thỏa mãn.

    Sau này một ngày nào đó, lúc cậu chen trong đám trợ lý nghỉ ngơi, nhìn thấy Tô Minh Hạ lên xe của Tạ Kế Hiên, hai người dáng vẻ quan hệ rất thân mật, cậu nhiều miệng hỏi một câu, có người nói với cậu, hai người hình như ở chung một chỗ.

    “Nữ thần” vậy mà đã có đối tượng! Mặc dù đã sớm đoán được tình tiết này, nhưng Thẩm Gia Ngôn vẫn là có chút mất mát, khi đó đang thanh xuân trẻ tuổi, đơn thuần lại chấp nhất, liền coi Tạ Kế Hiên thành tình địch.

    Kỳ thực cậu và Tạ Kế Hiên còn cùng một đại học, bất quá hai người không quen biết cũng không phải cùng chuyên ngành, hoặc là nói, Thẩm Gia Ngôn biết Tạ Kế Hiên, nhưng Tạ Kế Hiên không biết cậu. Thẩm Gia Ngôn biết Tạ Kế Hiên là một lần ở cuộc gặp mặt quan hệ hữu nghị.

    Về quan hệ hữu nghị lần đó Thẩm Gia Ngôn nhớ rất rõ, vốn cậu không định tham gia, sau đó bị nam sinh túm tới đây đảm đương nhan trị, muốn hấp dẫn sự chú ý của nữ sinh, nhưng sau khi đi, bị Tạ Kế Hiên chân thật đè ép một đầu. Nhiều tiền đẹp trai xuất thân hào môn, cao phú soái điển hình, không cần nhiều lời toàn trường chú ý nhất chính là Tạ Kế Hiên.

    Thẩm Gia Ngôn có chút khó chịu, cũng vì vậy ghi nhớ đại danh của vị hot boy trường này.

    Ai ngờ cách nhiều năm sau, không chỉ có bị cướp đi “nữ thần”, còn sinh nhãi con cho anh.

    Nghiệt duyên a.

    Sau đó, diễn quần chúng kết thúc, Thẩm Gia Ngôn rời đi, qua không bao lâu nhìn thấy tin tức đưa tin Tô Minh Hạ là một nam nhân, bị đả kích. Từ đó cũng không chú ý tới Tô Minh Hạ nữa, vậy Tạ Kế Hiên?

    Thẩm Gia Ngôn đột nhiên có chút ngạc nhiên, nhịn không được hỏi: “Tô Minh Hạ đăng kí Weibo anh biết không?”

    Tạ Kế Hiên không hiểu ra sao nhìn cậu: “Ai?”

    “……”

    Không phải người cũ của anh sao?

    Cũng không biết là quá vô tình hay là đau lòng quá sâu ngậm miệng không nói, Thẩm Gia Ngôn không nói thêm nữa, yên lặng ngậm miệng.

    Chương trình thực tế Thẩm Gia Ngôn tham gia, làm khách quý, tuần trước quay, tuần này phát sóng. Thẩm Gia Ngôn không xem, hôm sau mới biết được, cái chương trình gần đây mới phát sóng đùa bỡn cậu, rõ ràng cậu là khách quý tham gia chủ yếu, nhưng sau khi chương trình phát sóng, hậu kỳ cắt nối biên tập cắt phân lượng của cậu chỉ còn lại một chút, ngay cả 2 phút cũng không đủ, Chu Tầm Chi giữa đường gia nhập lại phân lượng nhiều hơn.

    Vốn preview của tuần trước cũng không có Chu Tầm Chi, fans tỏ vẻ không hiểu, Tân Nguyên cũng không phải dễ bắt nạt, chuyện này rất nhanh lên hot, dưới thúc đẩy của Tân Nguyên, fans nháo nhào yêu cầu cho Thẩm Gia Ngôn một câu trả lời hợp lý, bọn họ là vì thần tượng mới xem chương trình, kết quả cái gì cũng không nhìn thấy, thím nói có tức người hay không.

    Nhưng website chính thức của chương trình giống như không nhìn thấy, không cho câu trả lời, càng không có ý tứ nói xin lỗi, điều này chọc tới fans Thẩm Gia Ngôn, không nghĩ lúc này còn có fan Chu Tầm Chi nhảy ra cười trên nỗi đau, hai nhà không ngoài dự liệu lại cấu xé.

    Hai phe phim truyền hình ngày hôm sau phát sóng, Tân Nguyên vốn muốn sớm 1 ngày cho Thẩm Gia Ngôn tuyên truyền, không ngờ tới tổ chương trình từ trong gây khó dễ, Chu Tầm Chi chặn ngang một cước. Phòng làm việc của Chu Tầm Chi ngày này hot search mua tăng nhanh, tuyên truyền Big V cũng login, kịch bản trước đó đã khớp xong phân đoạn, được bọn họ khen IQ cao, cái gì mà bảo thạch luôn sẽ tỏa sáng thiên hoa loạn trụy.

    Fans Chu Tầm Chi eo ưỡn tới rất thẳng, muốn đấu với fans Thẩm Gia Ngôn, hiện tại Chu Tầm Chi ở trên weibo có nhiệt độ, ngày mai phát sóng thu được rating xem, hết sức có khản năng đè ép.

    Đường Kính hạ mạnh tay, hot search Weibo hôm nay, topic hot đều có bóng dáng của Chu Tầm Chi, ngược lại, Thẩm Gia Ngôn lại không có nhiệt độ gì, ở trong mắt quần chúng ăn dưa thật đúng là bị “Đè ép”. Mọi người đều cảm thấy Thẩm Gia Ngôn sắp thua, nếu không làm sao một chút khí thế cũng không có, cứ như vậy cam tâm bị Chu Tầm Chi vượt qua sao?

    Tân Nguyên đòi câu trả lời của trang web chính thức chương trình không có kết quả, lại còn nhìn thấy trang web chính thức ấn like weibo nào đó khen Chu Tầm Chi, lập tức quyết đoán hủy follow với official website. Lại dẫn tới chú ý của một vài Big V, còn không cẩn thận lên hot search, hai phe mâu thuẫn trở nên gay gắt, ai cũng không nhân nhượng.

    Thẩm Gia Ngôn ngược lại không có phản ứng gì lớn, cậu nghĩ có lẽ là ngày đó Đường Kính bị cậu kích thích quá, trả thù cậu. Chương trình này vốn cậu dã không muốn tham gia, là tổ chương trình cực lực mời, mới đi. Kết quả không nghĩ tới chương trình này làm việc không chân chính như vậy, nói giỡn là giỡn, một chút nguyên tắc cũng không có.

    Nói thật, loại không nguyên tắc này ở giới giải trí không làm lâu dài được.

    Tân Nguyên hủy follow, hai phe sườn núi coi như là kết, sau này cậu có lẽ cũng sẽ không tham gia chương trình này nữa, bất quá cũng tốt, chương trình này nói thật không có ý tứ gì, một kịch bản đi xuống, cậu đã sớm ngủ mất rồi.

    Ngày này, rất nhiều người ngóng hai bộ phim phát sóng, chờ xem rating xem. Tạ phu nhân tối hôm đó, ma xui quỷ khiến mở TV, cùng Tống Mĩ Hân ngồi ở trước TV, chờ đến 8h. Ngón trỏ Tống Mĩ Hân lượn trên weibo tìm kiếm Thẩm Gia Ngôn, một bên không yên nói: “Thẩm Gia Ngôn vẫn chưa đăng weibo, sẽ không thật sự bị Chi gì đó kia tức chết chứ.”

    Tạ phu nhân xem quảng cáo: “Cậu ta mạng lớn thật.”

    “Ài bác, chúng ta tại sao phải xem phim cậu ta diễn chứ?” Mặc dù quả thật rất hay.

    “Cháu học đại học toi công à? Chưa từng nghe qua biết người biết ta trăm trận trăm thắng sao?”

    Đại học thật sự quá oan mà, Tống Mĩ Hân nhịn xuống kích động trợn mắt trắng, bác của cô nói với cô, thật sự là ba câu không tách khỏi mấy lời này, cô nghe lỗ tai đều sắp chai rồi.

    Một tập phát sóng xong, Tạ phu nhân lại muốn rơi nước mắt, aizz, nam chính thảm quá, cư nhiên ăn đồ ăn của lợn, làm người tốt sao lại lưu lạc tới tình trạng này, nuôi cái tên đầy tớ kia thật là quá đáng ghét, không ra giống gì! Tống Mĩ Hân nhìn dáng vẻ bà, muốn nói đều là diễn, không cần chân tình thực cảm như vậy, nhưng suy nghĩ một chút ngậm miệng lại, nếu không trăm phần trăm lại phải bị đập.

    Sau khi xem xong, mọi người nháo nhào đợi xem ai thắng ai bại, comment trên mạng rất nhanh liền ra, nói ai hay cũng có, bất quá hot search ngày đó Chu Tầm Chi cao hơn Thẩm Gia Ngôn. Fans Chu Tầm Chi vừa thấy lòng tin tăng nhiều, rối rít chờ tin vui, quần chúng vây xem cũng đều cảm giác có thể nhìn thấy kết cục.

    Kết quả thu được rating xem,《Thập lý hồng nhan》2.4 đánh bại phim thần tượng của Chu Tầm Chi 1.3.

    Mọi người đều trợn tròn mắt.

    Sáng sớm hôm nay, Tạ Kế Hiên vừa tới phòng làm việc, Tạ phu nhân đã tới rồi. Cảm giác được phòng bị trong mắt Tạ Kế Hiên cũng không lo lắng, nói: “Con cứ chờ ở đây, làm ăn ở nước ngoài có thể trông nom được sao?”

    Bản lĩnh của con mình Tạ phu nhân rất rõ ràng, bà chỉ là muốn tìm đề tài mở đầu. Tạ Kế Hiên nói: “Vẫn ổn.”

    Lần trước cùng nhau ăn cơm chọc người ta mất hứng, Tạ phu nhân biết con trai đang cố kỵ cái gì, cũng không loanh quanh nữa, “Mẹ biết con đang giận chuyện gì, là mẹ làm không quá thỏa đáng.” Tạ Kế Hiên ngẩng đầu, đây là muốn nhận sai? Mặt trời mọc đằng tây sao?

    Tạ phu nhân nói tiếp: “Nhưng người làm mẹ như mẹ lo lắng cho tương lai con mình thế này rất bình thường đi, con và Thẩm Gia Ngôn chính là bất phân, mẹ cũng không thể tách các con ra. Chỉ là con có nghĩ tới hay không, tình yêu của các con thật sự trải qua được thử thách sao?”

    “Mẹ muốn thay con khảo nghiệm Thẩm Gia Ngôn, con chỉ cần đáp ứng thỉnh cầu của mẹ, chuyện gì cũng dễ nói.”

    Tạ Kế Hiên vốn muốn cự tuyệt, nhưng có thể tóm được nhược điểm của mẹ anh, sau này tranh luận có thể có ưu thế, anh suy nghĩ một chút nói: “Mẹ muốn làm thế nào?”

    Tạ phu nhân thấy anh đáp ứng, hai mắt phát sáng, nhất nhất nói ý nghĩ của mình.

    Tạ Kế Hiên tan việc về nhà, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn đang ngồi trên sofa chơi với nhóc con. Nhóc con mặc quần áo nhỏ màu vàng nhạt, tôn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của nhóc càng thêm mượt mà đáng yêu, tay chân đập thích thú, nước miếng đều sắp chảy ra.

    Hai người đang chơi đùa, lúc Thẩm Gia Ngôn ngẩng đầu nhìn thấy Tạ Kế Hiên giơ điện thoại đối diện bọn họ, thấy cậu ngẩng đầu, lại buông xuống, cũng không biết là đang gọi điện thoại hay là chụp hình. Tạ Kế Hiên đi tới bên cạnh cậu ngồi xuống: “Tôi có việc muốn nói với cậu.”

    Làm sao nghiêm túc như vậy, Thẩm Gia Ngôn ưỡn thẳng sống lưng, không phải muốn ly hôn với cậu chứ.

    “Mẹ tôi gần đây sẽ tìm cậu nói chuyện, bà ấy tự nói với tôi là, khảo nghiệm một chút tình yêu của chúng ta có đáng tin hay không.”

    Thẩm Gia Ngôn có chút há hốc mồm, cái này muốn khảo nghiệm thế nào, đầu óc cậu tự động xuất hiện rất nhiều tình tiết máu chó, lại cảm thấy Tạ phu nhân sẽ không làm như vậy, bây giờ còn sẽ có người cầm tiền yêu cầu người khác rời khỏi con mình, quá ngốc.

    Tạ Kế Hiên nói: “Bà ấy sẽ cho cậu một khoản tiền để cậu rời khỏi tôi.”

    “……”

    Chương 38

    “……”

    Không còn lời nào để nói.

    Bất quá Thẩm Gia Ngôn còn rất tò mò cho bao nhiêu tiền.

    Tạ Kế Hiên nói: “Bà ấy sẽ cho cậu 1 trăm triệu.”

    Oa a.

    Thẩm Gia Ngôn gật gật đầu, “Đến lúc đó tôi nói thế nào, trực tiếp cự tuyệt bà ấy sao?”

    Ánh mắt Tạ Kế Hiên rét lạnh: “Nếu không?”

    Biết đâu còn phải nói mấy cái gì đó biểu thị tình yêu thần thánh của 2 người không dung sự tục tĩu của tiền bạc. Thẩm Gia Ngôn nói: “Tôi không cần nói cái gì sao? Tỷ như bởi vì tình yêu bị vũ nhục tức giận tới nước mắt chảy xuống, thề sống chết không nghe theo.” Thẩm Gia Ngôn cảm giác bệnh nghề nghiệp của mình có chút phạm, không diễn hai phát không thoải mái.

    Tạ Kế Hiên đè khóe miệng: “Trực tiếp cự tuyệt bà ấy là được, để cho bà ấy biết tình yêu của chúng ta không phải tiền bạc có thể phá hủy.”

    Hai người quyết định như vậy. Quả nhiên rất nhanh Tạ phu nhân đã gọi điện thoại cho Thẩm Gia Ngôn, hẹn địa điểm gặp mặt.

    Tạ phu nhân lúc trước đã nói với Tạ Kế Hiên, lúc bà nói chuyện với Thẩm Gia Ngôn, bảo anh trốn ở cách đó không xa nghe, như vậy sau khi anh nghe được đáp án, mới có thể tạo thành đả kích trí mạng nhất, vì thế để cho anh vứt bỏ Thẩm Gia Ngôn, cũng không bao giờ tin tưởng tình yêu giữa đàn ông nữa!

    (Đúng là cả gia đình có truyền thống làm ngành giải trí =)))))

    Hai người sớm đến địa điểm hẹn, Tạ phu nhân để cho con trai cầm báo ngồi ở vị trí phía sau, mà bà và Thẩm Gia Ngôn thì ngồi ở phía trước, ở giữa chỉ có một gốc bonsai ngăn.

    “Mẹ không cần phí nhiều tâm tư như vậy, Gia Ngôn không phải loại người đó.”

    “Loại người đó?” Tạ phu nhân ngoảnh mặt làm ngơ, “Trên thế giới này không có việc gì không có ai không thể dùng tiền giải quyết, ít nhất chưa có người con biết. Con cứ an tâm xem xem, chờ cậu ta cầm tiền, con sẽ biết mẹ của con không lừa con.”

    Tạ Kế Hiên tính trước kỹ càng: “Gia Ngôn sẽ không cầm tiền, em ấy sẽ dứt khoát cự tuyệt mẹ, một chút cũng sẽ không do dự.”

    Lúc Thẩm Gia Ngôn đến phát hiện Tạ phu nhân đang ngồi bên cửa sổ, trong góc phía sau chính là Tạ Kế Hiên, Tạ Kế Hiên cùng cậu đối mắt, để cho cậu an tâm đi vào. Thẩm Gia Ngôn sửa sang xong tâm tình, trước khi vào cửa đổi vẻ mặt trận địa sẵn sàng đón địch, một bộ như lâm đại địch.

    “Tạ phu nhân.” Thẩm Gia Ngôn hỏi xong, Tạ phu nhân nhu hòa ngoài ý muốn, mời cậu ngồi xuống.

    “Gần đây đang bận gì vậy?”

    Mở màn kiểu sách giáo khoa, Thẩm Gia Ngôn quy củ: “Đang chọn kịch bản.”

    Tạ phu nhân bất động thanh sắc quan sát, “Kế Hiên cũng luôn bề bộn nhiều việc, hai người các cậu đều bận, mười ngày nửa tháng không thể gặp mặt đều là chuyện thường đi?”

    Thẩm Gia Ngôn gật gật đầu, tính ra, thời gian bọn họ quanh năm suốt tháng ở chung một chỗ ngay cả một nửa cũng chưa tới, càng đừng nhắc tới cậu quay phim, mấy tháng cũng không gặp là chuyện thường. Đây là làm sao, bắt đầu từ ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều sao?

    “Không gặp mặt được chúng tôi cũng sẽ kiên trì hàng ngày điện thoại liên hệ, chúng tôi chưa bao giờ sẽ khiến hai bên cảm thấy cô đơn.” Binh tới tướng đỡ, không thể để cho bà tìm được cửa đột phát, Thẩm Gia Ngôn rốt cuộc là diễn viên, có mấy lời ứng đối cực kỳ lưu loát.

    Tạ phu nhân tự quyết định: “Tôi có người bạn, cũng giống với các cậu, lập gia đình với đồng tính, lúc ban đầu không biết có bao ân ái, trong giới bạn bè đều hâm mộ, không nghĩ tới ngày tốt đẹp không nhiều, không bao lâu đã tách ra.”

    Hóa ra là nêu ví dụ, Thẩm Gia Ngôn bất động thanh sắc nghe.

    Rốt cuộc là vì cái gì chứ, một người là chuyên gia thiết kế thời trang, hàng năm lăn lộn khắp các buổi trình diễn, bay trên bầu trời. Một người khác, là họa sĩ, nhàn rỗi không có chuyện gì liền chạy đông chạy tây sưu tập phong cảnh, cũng không có nhà. Người này a, dựa vào ở chung để gắn bó tình cảm, không có thời gian ở chung tình cảm này liền sẽ càng ngày càng nhạt, kết cục cuối cùng chính là chia tay.”

    “Hơn nữa, các cậu sẽ không có con, tình cảm này ràng buộc càng yếu ớt. Cậu suy nghĩ chút, chờ các cậu sau này già rồi, nhìn bên ngoài vạn nhà sáng đèn cảm giác gì đây? Người khác đều con cháu quấn quanh đầu gối, còn mình, cô đơn, bao thê lương.” Tạ phu nhân biết dùng tình cảm động tâm người khác, chân tình ý thiết khuyên nhủ.

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút “Tôi lúc đó đoán chừng vẫn đang quay phim, không có thời gian chú ý vạn nhà sáng đèn.”

    “……”

    Còn mạnh miệng đúng không, sắc mặt Tạ phu nhân lạnh xuống: “Tôi cũng là vì tốt cho các cậu, hiện tại tách ra hai bên còn có thể rơi vào kết cục viên mãn, nếu không sau này hối hận cũng không kịp.”

    “Kế Hiên lúc nào rời khỏi cậu cũng có thể không lo tìm một người khác, nhưng cậu lại khác.”

    Tạ Kế Hiên phía sau bộp cái đặt tờ báo xuống, cơm có thể ăn lung tung lời không thể nói lung tung.

    “Giới giải trí loạn như vậy, muốn tìm một người thật lòng yêu cậu rất không dễ dàng.”

    “Không nhất định.” Thẩm Gia Ngôn nói: “Phát triển tốt tới lúc tôi 5-6 chục tuổi ở giới giải trí hẳn là có chút địa vị, tìm thanh niên 2 mươi mấy tuổi vẫn có thể sung sướng rất lâu đấy.”

    “……”

    “……”

    Biểu tình Tạ phu nhân có chút sụp đổ, Tạ Kế Hiên tờ báo đã không cầm được.

    “Tôi đã nói rõ rồi, tôi cho cậu một khoản tiền, cậu rời khỏi con tôi.” Tạ phu nhân không vòng vo được nữa, vứt bỏ lời khuyên, lộ ra mục đích.

    Cuối cùng đã tới cửa ải này.

    Tạ phu nhân liếc Tạ Kế Hiên một cái, Tạ Kế Hiên lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trò khôi hài này, chờ Thẩm Gia Ngôn thống khoái cự tuyệt, liền để cho mẹ anh thấy rõ hiện thực.

    Tạ phu nhân chống lại ánh mắt Thẩm Gia Ngôn: “Tôi cho cậu 3 trăm triệu.”

    Sao lại biến thành 3 trăm triệu? Vậy mà lâm thời sửa lời? Tạ Kế Hiên kiềm chế, uống cafe, cho dù 3 trăm triệu, Thẩm Gia Ngôn cũng sẽ không chút do dự cự tuyệt.

    “Ba trăm triệu!?”

    “Rầm”, Có thứ gì đó rơi xuống đất, vỡ ra tiếng vang thanh thúy.

    Nhìn một cái phía sau Thẩm Gia Ngôn, trong mắt Tạ phu nhân không che dấu được đắc ý, thế nào, gừng càng già càng cay đi, tình gì mà so với sức mạnh tiền bạc, ở trước mặt kim tiền, đều là giả dối.

    “Thế nào? Cậu rời khỏi Kế Hiên, 3 trăm triệu này lập tức thuộc về cậu.”

    Oa a, 3 trăm triệu, thật không tiếc ra tay a. Thẩm Gia Ngôn cảm thán, cậu vốn nghe nói 1 trăm triệu đã rất giật mình, không nghĩ tới Tạ phu nhân hào phóng lại cho thêm 2 trăm triệu. Có tiền thật tốt a, tiền giống như nhặt được.

    Bất quá Thẩm Gia Ngôn vẫn còn có chút không tin, thật sự đang gạt cậu, “Thật sự cho 3 trăm triệu sao?”

    Tạ Kế Hiên nhặt cái chén vừa rơi lên.

    “Đương nhiên.” Tạ phu nhân vẻ mặt nghiêm túc, “Tôi nói được làm được, cậu hiện tại liền chia, tôi hiện tại liền cho.”

    Tạ Kế Hiên cầm tờ báo, có nước mắt vô hình chảy xuống, người đàn ông độc thân kim cương hạng nhất các cô gái muốn gả nhất, người chưởng môn Tạ gia chỉ trị giá ba trăm triệu, nhân dân tệ à.

    Nhìn bộ dáng bà, thật sự hẳn có thể làm được, Thẩm Gia Ngôn thu hồi ý nghĩ lúc trước của mình, dùng tiền đuổi người thật sự một chút cũng không lỗi thời, là cách làm cực kỳ thực dụng lại thực tế.

    “Xin lỗi, tôi không bán, khụ, tôi không chấp nhận, ngài cho nhiều tiền hơn nữa, ngay cả 3 tỷ, tôi cũng sẽ không rời khỏi Tạ Kế Hiên.”

    Tạ đại tổng tài rơi xuống nước mắt chân thật, thoát khỏi vận mệnh bị “Bán tống bán tháo”.

    Tạ phu nhân sửng sốt, “Cậu không tin tôi sẽ cho cậu nhiều tiền như vậy?”

    “Tôi tin.” Thẩm Gia Ngôn chân thành nói: “Nhưng tình yêu là vô giá, tìm một người tương ái không dễ dàng, 3 trăm triệu, 3 tỷ thì sao chứ? Tôi nếu thật sự là người thích tiền, ở cùng với ai không được chứ? Khỏi cần cứ phải là Tạ Kế Hiên.”

    “Hơn nữa tôi hiện tại cũng có thể làm ra tiền rồi, không thiếu tiền xài, đột nhiên 3 trăm triệu nện xuống tôi thật sự không thích ứng.” Mấu chốt là Tạ Kế Hiên có thể kiếm tiền a. Mẹ chồng ác độc dùng tiền nện nữ chính làm sao lại không rõ, con trai ngài có tiền như vậy, nữ chính tại sao lại phải bởi vì bà cho mấy đồng tiền mà rời khỏi nam chính chứ.

    Dĩ nhiên, một câu sau là thổ tào, Thẩm Gia Ngôn nói là chân tâm thật ý.

    Tạ phu nhân sửng sốt, không ngờ tới là kết quả như vậy, vốn đã nhìn thấy kết cục, làm sao Thẩm Gia Ngôn không dựa theo motif ra bài.

    “Cậu thật sự không nghĩ thêm chút?”

    “Không.” Thẩm Gia Ngôn đứng lên: “Ngài nếu không còn chuyện khác thì tôi đi trước, đợi lát nữa tôi còn có lịch trình.”

    Nhìn Thẩm Gia Ngôn rời đi, Tạ phu nhân hết sức không cam lòng, bà đau khổ nghĩ có phải có chỗ nào chưa làm tốt hay không, chẳng nhẽ là ngại cho ít tiền?

    “Mẹ, mẹ chịu thua chưa?”

    “Mẹ không phục.” Tạ phu nhân cứng cổ, “Mẹ sẽ không từ bỏ.”

    Tạ Kế Hiên cũng không tháp tùng nữa: “Con còn có việc, đi trước đây.”

    “Chờ chút.” Tạ phu nhân đột nhiên kêu lên, bà vừa nãy đã muốn nói tới, lúc này lại lần nữa ở trên người Tạ Kế Hiên ngửi thấy được một cỗ mùi vị, xác định không phải mũi mình xảy ra vấn đề: “Trên người con mùi gì thế, mẹ sao ngửi giống như mùi sữa hồi con vừa mới sinh vậy?”

    Tạ Kế Hiên ngừng lại, anh lúc ra ngoài quả thực đã ôm nhóc con, chơi với nhóc con hồi lâu, khi đó nhóc con vừa ăn sữa xong, trên người có mùi đặc trưng của trẻ sơ sinh, anh ngửi quen không có cảm giác gì, nhưng đối với người khác thì không giống.

    “Có thể là nguyên nhân con uống sữa.”

    Con không phải không thích uống sữa tươi sao? Nhìn bóng dáng con trai, Tạ phu nhân nghi ngờ.

    Thẩm Gia Ngôn ở giao lộ lên xe Tạ Kế Hiên, “Mẹ anh không nghi ngờ chứ?”

    Tạ Kế Hiên lắc đầu: “Không có.”

    Thẩm Gia Ngôn thở phào, “Dù gì cũng gạt được rồi, tôi còn tưởng bà ấy sẽ phát hiện chứ. Vậy bà ấy nói thế nào, sau này còn sẽ can thiệp chuyện chúng ta sao?”

    “So với việc này.” Tạ Kế Hiên nghiêm túc nhìn Thẩm Gia Ngôn: “Cậu sẽ không thật sự định bán tôi đi chứ?”

    “Làm sao sẽ!” Thẩm Gia Ngôn nghe thấy chữ bán, rất muốn cười, nhưng kìm được. Rất hiển nhiên, Tạ đại tổng tài hiện tại cũng không quá cao hứng. Cậu chân thành nói: “Tôi chính là khá khiếp sợ, khó mà tin được mẹ anh sẽ cho nhiều tiền như vậy. 3 trăm triệu đấy, đủ cho tôi tiêu mấy đời.”

    Tạ Kế Hiên nheo mắt lại: “Tôi chỉ trị giá 3 trăm triệu?”

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút, “Ba trăm triệu ít quá, ít phải 3 tỷ a.”

    “Vậy 3 tỷ cậu sẽ bán không?”

    Thẩm Gia Ngôn lâm vào trầm tư.

    “……”

    Dường như có âm thanh của thứ gì đó vỡ lại lần nữa truyền đến.

    Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một chút nói: “Nhiều tiền quá, tôi có áp lực, vẫn là không bán.”

    Hu hu hu.

    Thẩm Gia Ngôn không nói dối Tạ phu nhân, cậu buổi chiều quả thực có lịch trình, Tân Nguyên nhận cho cậu một tạp chí đại bài, hôm nay phải chụp một nhóm hình thời trang. Mạnh Giản Minh đưa cậu tới địa điểm chụp, studio này rất nhiều minh tinh đã tới, cực kỳ nổi tiếng, không ít minh tinh đại bài đều đã tới.

    Thẩm Gia Ngôn vào cửa, bên ngoài là một vườn hoa nhỏ, cũng là nơi lấy cảnh, có một tổ người đang bận rộn. Lúc này vẫn chưa tới thời gian chụp của Thẩm Gia Ngôn, cậu đứng đằng xa vây xem. Chỉ chốc lát có người dưới hộ tống của nhà tạo mẫu đi ra, Thẩm Gia Ngôn chăm chú nhìn một cái, đặc biệt quen mắt, một hồi lâu đột nhiên kịp phản ứng, đây không phải Tô Minh Hạ sao!

    Chương 39

    Cách nhiều năm lại một lần nữa gặp Tô Minh Hạ, Thẩm Gia Ngôn bất ngờ không có cảm giác gì, không bất kỳ có ý nghĩ tránh né nào, không biết lúc nào thì tâm tình cậu thay đổi, vạch rõ Tô Minh Hạ là đồng nghiệp.

    Chỉ là đồng nghiệp mà thôi.

    Mấy năm không gặp, Tô Minh Hạ bề ngoài thoạt nhìn cũng không có bao nhiêu thay đổi, chỉ là khí chất trở nên thành thục hơn, người thoạt nhìn cũng trầm ổn không ít. Vẫn như cũ để tóc ngắn, ngũ quan tinh tế hơn cả phái nam khiến hắn thoạt nhìn hết sức xinh đẹp, hẳn rất thích hợp chụp chính diện.

    Studio này hôm nay hẳn đã được bao hết, vậy cậu cũng phải cùng lên bìa tạp chí này với Tô Minh Hạ?

    Đối diện Tô Minh Hạ bày xong một tư thế, đầu hơi nghiêng, đợi lúc nhìn thấy bóng dáng Thẩm Gia Ngôn, người đã theo người đại diện vào cửa rồi, hắn quét bóng lưng một cái, không nhìn ra có gì đặc biệt, liền thu trở lại.

    Thẩm Gia Ngôn vào phòng nhìn thấy nhà tạo mẫu, thợ trang điểm, nhà tạo mẫu tóc, nhiếp ảnh gia. Thật không nghĩ tới chụp ảnh có nhiều người vây quanh cậu như vậy, quả nhiên là tạp chí đại bài. Nhà tạo mẫu hỏi cậu: “Ngoại trừ mấy tạo hình đã thương lượng xong, chúng tôi muốn thêm một cái nữa, sau lưng là tạo hình khiêu gợi, không biết các cậu có thể tiếp nhận không?”

    Vừa nói cho bọn họ xem biểu diễn của người mẫu, nhà tạo mẫu chỉ tạo hình gợi cảm, phía trước nhìn rất bình thường, nhưng sau lưng là khoét rỗng toàn bộ, từ bả vai đến eo, hết sức sexy. Thẩm Gia Ngôn chưa từng thử qua loại tạo hình này, lần đầu tiên chụp tạp chí đại bài đã phải kích thích như vậy sao?

    Bất quá đàn ông lộ sau lưng cũng không có gì, Thẩm Gia Ngôn không mâu thuẫn. Nhìn về phía Mạnh Giản Minh, Mạnh Giản Minh nhíu mày nhìn, “Tôi gọi điện thoại.”

    Gọi cho ai hả? Thẩm Gia Ngôn có chút nghi ngờ, chỉ là lộ lưng mà thôi nghiêm trọng vậy sao?

    Mạnh Giản Minh không đầy một lát đã quay lại, “Lộ quá nhiều, ít nhất mặc áo lót đi?”

    “Mặc áo lót thì không đẹp.”

    Mạnh Giản Minh lại đi gọi điện thoại, quay lại nói: “Lộ nửa trên chúng tôi có thể tiếp nhận.”

    “Vậy phần nửa dưới làm sao đây?”

    Mạnh Giản Minh y xì thuật lại lời của đầu bên kia điện thoại: “Vá lại.”

    Đậu má vá lại.

    Cuối cùng hai bên đều lui một bước, lúc chụp ảnh ngồi nghiêng người, chỉ lộ ra một phần. Làm xong phương án, liền chuẩn bị chụp ảnh, Thẩm Gia Ngôn bị kéo đi làm tạo hình. Không nghĩ tới nhà tạo mẫu tóc còn là fans của cậu, sau khi xin một tấm ảnh chụp chung cứ khen Thẩm Gia Ngôn dễ nói chuyện mãi, “Có người thật sự tư thế lớn, đừng nói chụp ảnh chung, ký tên cũng không cho.”

    Thẩm Gia Ngôn cười cười, nhà tạo mẫu tóc ở trước mặt thần tượng, dốc hết toàn lực làm kiểu tóc đẹp mắt sang chảnh, tôn khuôn mặt vốn dễ nhìn của Thẩm Gia Ngôn càng thêm đẹp trai.

    Lúc này, Tô Minh Hạ cũng chụp xong, trở lại tháo trang sức, đúng lúc ở phòng hóa trang gặp phải Thẩm Gia Ngôn.

    “Xin chào, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” Thẩm Gia Ngôn còn đang suy nghĩ mở miệng thế nào, không nghĩ tới Tô Minh Hạ chào hỏi trước.

    Hai người bắt tay, Thẩm Gia Ngôn nhất thời có chút lúng túng, không biết như thế nào cho phải, quan hệ hai người quá lúng túng, còn rất phức tạp. Đã không biết nói cái gì cho phải, Thẩm Gia Ngôn liền ngoan ngoãn câm miệng, Tô Minh Hạ ngược lại rất tự nhiên: “Tôi đã xem phim mới của cậu, nhận được rating xem rất tốt, khởi đầu tốt đẹp a.”

    Thẩm Gia Ngôn khiêm tốn: “Cũng ổn thôi.”

    “Kỹ thuật diễn tốt như vậy, có nghĩ tới màn ảnh lớn rèn luyện tay chân hay không, công ty cậu hẳn nhận được lời mời của chương trình《Thần Cổ》rồi nhỉ?”

    Tô Minh Hạ hỏi cái này, Thẩm Gia Ngôn không thể không nói gì nữa, “Cái này tôi không rõ lắm, công ty thay tôi làm quyết định.”

    “Vậy cậu có ý kiến gì không?”

    Thật đúng là theo sát không nghỉ a, cậu nên nói thế nào, nói không tốt thì đắc tội người: “Tôi cảm thấy《Thần Cổ》đối với tôi mà nói tính khiêu chiến quá lớn, rất có áp lực.”

    “Áp lực chính là động lực, tôi rất mong chờ biểu diễn của cậu, cố lên.” Tô Minh Hạ vỗ vỗ vai Thẩm Gia Ngôn, tháo xong trang sức rất nhanh liền đi, thoạt nhìn dường như rất bận rộn, Thẩm Gia Ngôn suy nghĩ một hồi lâu, không hiểu thành ý lời này của Tô Minh Hạ có mấy phần, chờ lúc chụp hình liền quên tới sau ót.

    Chờ sau khi ảnh chỉnh xong, tạp chí gửi preview cho Mạnh Giản Minh, Mạnh Giản Minh xem xong, nhíu mày đưa cho Tạ Kế Hiên.

    Thẩm Gia Ngôn vừa lúc tắm rửa xong ở trong phòng làm việc Tạ Kế Hiên ăn, nhìn hình trên máy tính, thầm nghĩ không hổ là tạp chí đại bài, chụp rất có trình độ, ánh sáng, góc độ, đủ tiêu chuẩn. Tạ Kế Hiên lật đến tấm cuối cùng, chính là tấm tạo hình khoét rỗng sau lưng, phút chốc giận tái mặt.

    Mạnh Giản Minh yêu cầu chỉ có thể chụp nửa bên, nhiếp ảnh gia cũng làm như vậy. Nhưng nửa lộ nửa không sẽ lại chỉ hấp dẫn tưởng tượng xa xôi của người ta, so với lộ toàn bộ càng thêm sexy. Thẩm Gia Ngôn nhìn rất không tệ, nhưng nhìn bộ dáng Tạ Kế Hiên dường như rất không vui. Chẳng lẽ không đạt tới yêu cầu của Tạ đại tổng tài?

    “Có chỗ nào không đúng sao?” Thẩm Gia Ngôn hỏi.

    Tạ Kế Hiên gọn gàng dứt khoát: “Tấm cuối cùng không được.”

    “Sao thế tôi cảm thấy rất đẹp.”

    Tạ Kế Hiên hết sức lãnh ngạnh: “Lộ quá nhiều.”

    “Không có a, chỉ có thể nhìn thấy chút lưng, hơn nữa, tôi một đại nam nhân, lộ lưng cũng không có gì đi?”

    Thẩm Gia Ngôn trưng cầu ý kiến Mạnh Giản Minh, “Đúng không, anh Mạnh.”

    Hai người một bộ muốn hắn phân xử, Mạnh Giản Minh thế khó xử, một người là cấp trên, một người là đối tượng của cấp trên hắn, hắn nói thế nào mới được đây.

    Tạ Kế Hiên nói: “Cậu nghĩ thế nào nói thế đó, tôi sẽ không trừ tiền thưởng cuối năm của cậu.”

    “……”

    “……”

    Mạnh Giản Minh lập tức liền nói: “Dù sao cũng kết hôn rồi, vẫn là phải có chút dáng vẻ đàng hoàng của phụ nam.”

    “……”

    Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình, mắt không chớp nhìn: “Quá lẳng lơ.”

    “……” Rõ ràng mọi người đều nói sexy, sao tới trong mắt anh đã là lẳng lơ?

    Mạnh Giản Minh nói: “Sexy cũng có chỗ tốt của sexy, có thể lấy lòng fans, cũng là một loại thủ đoạn hút fan. Đối với Gia Ngôn mà nói là loại đột phá, nói không chừng có thể hấp dẫn càng nhiều tạp chí thời trang xem trọng.”

    Cuối cùng khuyên can mãi, mới rốt cục từ trong tay Tạ Kế Hiên moi được ảnh ra.

    Thẩm Gia Ngôn khoảng thời gian này rất bận, có khi nửa đêm mới về nhà, nhóc con mấy ngày đầu còn không chịu được, một ngày có thể khóc vài trận. Thẩm Gia Ngôn rất đau lòng, vừa dỗ vừa hôn rốt cục để cho nhóc con an tâm, dù sao số lần khóc cũng không phải nhiều như vậy, nhưng Thẩm Gia Ngôn về nhà có khi vẫn có thể nhìn thấy dáng vẻ nhóc nước mắt rưng rưng.

    “Hôm nay khẩu vị không tệ, ăn rất ngon.” Thẩm Gia Ngôn nghe bảo mẫu, nghĩ thầm nhóc con ngày nào mà không ăn ngon.

    Thẩm Gia Ngôn mua cho nhóc quần áo mới, có hoa văn dâu tây, làm tôn lên nắm gạo nếp vừa trắng vừa ngọt. Thẩm Gia Ngôn thấy nhóc uốn tới ẹo lui, duỗi tay ôm lấy nhóc, “Con trai ngoan.”

    Nhóc con này lợi còn chưa có mọc răng, suốt ngày cũng không biết vui cái gì, ở trong ngực Thẩm Gia Ngôn uốn tới càng vui vẻ. Tay thịt chân thịt trắng nõn mập mạp, nuôi rất khéo, cũng vô cùng chiều chuộng, Thẩm Gia Ngôn không dám dùng lực, sợ lưu lại dấu vết.

    Tạ Kế Hiên ngồi ở trên ghế sa lon không động đậy, có lẽ vẫn không vui vì chuyện ban ngày.

    Thẩm Gia Ngôn muốn nói mấy chuyện khác dời lực chú ý, “Tôi hôm đó lúc đi chụp hình gặp Tô Minh Hạ.”

    Tạ Kế Hiên ngẩng đầu: “Ai?”

    …… Vẫn chưa nhớ ra sao?

    “Gần đây《Thần Cổ》retake muốn quay chương trình, tổ chế tác bọn họ mời tôi.”

    “Điện ảnh sao?” Tạ Kế Hiên nói: “Phải mặc lộ lưng sao?”

    “…… Không mặc.”

    “Vậy có thể chụp.”

    “……”

    Chúng ta có thể bỏ qua phần này hay không?

    “Đạo diễn Tương Đông Xương còn gọi điện thoại cho tôi, tôi thấy tôi không thể cự tuyệt.”

    “Không thích không cần miễn cưỡng, sau này kịch bản tốt có rất nhiều.”

    Aizz, có người yêu là tổng tài chính là tốt. Thẩm Gia Ngôn nói: “Không có, cũng không phải không thích, chính là không có cảm giác gì, ngày mai đạo diễn Tưởng muốn gặp tôi tán gẫu chút, tôi và anh Mạnh đã thương lượng, lúc gặp mặt sẽ đáp ứng.”

    Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình: “Không mặc lộ lưng là được.”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn dỗ nhóc con ngủ, tắm rửa lên giường đi ngủ. Lúc nửa đêm, mơ mơ màng màng cảm giác được đôi môi đụng phải thứ gì đó mềm mại, Thẩm Gia Ngôn khi đó không tỉnh táo, cho rằng đang nằm mơ, nói: “Bảo bảo ngoan.”

    Bảo bảo trong mơ rõ ràng “không ngoan”. Thẩm Gia Ngôn không chịu được ngứa, đưa tay đẩy một cái, cậu rõ ràng không dùng bao nhiêu khí lực, nhưng trong mơ không khống chế được lực đạo, chỉ nghe một tiếng “chát” thanh thúy, hình như đánh phải thứ gì. Cậu buồn ngủ tới không mở mắt nổi, cũng không phân rõ trong mơ hay là thực, vù vù lại ngủ mất.

    Buổi sáng thức dậy lúc ăn cơm, nhìn thấy má phải Tạ Kế Hiên đỏ lên, hình như đang tức giận.

    Thẩm Gia Ngôn nói: “Mặt anh sao thế?”

    “Hừm.”

    Thẩm Gia Ngôn buổi tối đuổi xong lịch trình lập tức tới địa điểm hẹn, Tương Đông Xương đã ngồi bên trong, ngồi bên cạnh Tô Minh Hạ. Thẩm Gia Ngôn có chút ngoài ý muốn, Tương Đông Xương không nói với cậu Tô Minh Hạ cũng tới a.

    “Nào, Gia Ngôn, vị này chắc hẳn cậu cũng biết, diễn viên nam hai nguyên bản Tô Minh Hạ.” Tương Đông Xương nhiệt tình giới thiệu.

    “Quen chứ, hai hôm trước còn gặp mặt.”

    “Vậy càng tốt, tôi đã sớm muốn giới thiệu hai người các cậu quen biết.” Tương Đông Xương cười, mọi người ngồi xuống, hắn lại nói: “Tôi còn chưa kịp cảm ơn Gia Ngôn, nếu không phải cậu,《Kiếm huyết phong hầu》còn không biết lúc nào có thể thấy ánh mặt trời, cũng chính là《Kiếm huyết phong hầu》phát sóng, để cho mọi người nhìn thấy năng lực của tôi, mới có cơ hội đạo diễn《Thần cổ》retake.”

    “Ngài đừng nói vậy, là bản thân ngài có năng lực, không liên quan tới tôi lắm, ngược lại tôi phải cảm ơn ngài, ngài nhưng là đại ân nhân của tôi.”

    Tương Đông Xương cười vui vẻ, Thẩm Gia Ngôn tiểu tử này thật không tệ, hắn hồi đó không nhìn lầm người, hắn vội vàng rèn sắt khi còn nóng, “Tôi chính là hi vọng cậu có thể lại lần nữa diễn tác phẩm của tôi, đây là tâm nguyện của tôi.”

    “Đây là vinh hạnh của tôi.”

    Thẩm Gia Ngôn nói như vậy chính là đáp ứng, Tương Đông Xương cao hứng, nâng chén, “Nào, chúng ta uống một chén, ăn mừng lại lần nữa hợp tác!”

    Uống rượu xong, Tương Đông Xương lời càng nhiều, “Minh Hạ, cậu không phải muốn trò chuyện với Gia Ngôn sao? Đừng khách khí, đều là người nhà.”

    Tô Minh Hạ cười cười, nhìn Thẩm Gia Ngôn: “Tôi nghe nói Tiểu Thẩm đã kết hôn, cuộc sống sau kết hôn vui vẻ chứ?”

    Tới rồi.

    Dù gì cũng là tình địch, Thẩm Gia Ngôn nghĩ trong lòng Tô Minh Hạ không biết nghĩ cậu như thế nào, quả nhiên muốn “khai chiến” sao? Người cũ với đương nhiệm, rất kích thích.

    Thẩm Gia Ngôn đang không biết nói thế nào mới tốt, liền nhìn thấy ngoài cửa quản lý tiến vào, nói với Tương Đông Xương: “Tạ Kế Hiên tiên sinh muốn gặp ngài, ngài thấy được không?”

    Tương Đông Xương vừa nghe Tạ Kế Hiên, vội vàng đứng lên, chỉnh chỉnh quần áo, xoay người tự mình mời Tạ Kế Hiên ngoài cửa đi vào.

    Chương 40

    Thẩm Gia Ngôn còn tưởng mình nghe lầm, không nghĩ tới tiến vào thật là Tạ Kế Hiên.

    Đây là tu la tràng của tiền nhiệm đương nhiệm……

    Nhìn thấy Tạ Kế Hiên đi vào, Tô Minh Hạ đứng lên, “Tạ tiên sinh.”

    Tạ Kế Hiên bắt tay với hắn, ngồi ở bên cạnh Thẩm Gia Ngôn, thoạt nhìn hoàn toàn không quen. Tô Minh Hạ ngừng lại, lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, ngồi xuống theo.

    Tương Đông Xương vui vẻ, không nghĩ tới ở đây ăn cơm vậy mà có thể gặp được Tạ Kế Hiên, không chỉ gặp được, Tạ Kế Hiên hoàn nguyện ý đi vào ngồi một chút. Phải biết đây nhưng là gia chủ Tạ gia đấy, giao thiệp tốt, ở trong giới giải trí không nói tung hoành cũng là vững chắc.

    “Tôi nghe nói các anh muốn retake《Thần cổ》?”

    Ánh mắt Tương Đông Xương phát sáng: “Tạ tiên sinh cũng biết bộ điện ảnh《Thần cổ》?”

    “Không biết.”

    “……”

    Tạ Kế Hiên nói: “Đây là lần đầu tiên Gia Ngôn lên màn ảnh lớn, hi vọng đạo diễn Tưởng có thể chiếu cố nhiều hơn, tôi đây cám ơn.”

    Tương Đông Xương vội vàng nói: “Cái này là nên, Tạ tổng yên tâm, tôi sẽ không để cho Gia Ngôn chịu ủy khuất.”

    Thẩm Gia Ngôn không nghĩ tới Tạ Kế Hiên là tới trợ uy cho mình, có chút cảm động, mặc dù trường hợp có chút lúng túng. Thẩm Gia Ngôn nhìn Tô Minh Hạ một cái, Tô Minh Hạ uống rượu, rũ lông mi mắt, không biết đang nghĩ gì. Mặc dù cậu và Tạ Kế Hiên là thỏa thuận kết hôn, nhưng trong mắt người cũ Tô Minh Hạ này chính là thật sự ở cùng nhau, nếu đổi lại là cậu đối mặt tình huống như vậy, khẳng định cảm thấy không được tự nhiên, nhưng Tô Minh Hạ không một chút phản ứng, Thẩm Gia Ngôn rất bội phục.

    Tạ Kế Hiên cũng thật kỳ quái, không phải từng qua lại ư, nhìn thế nào cũng giống như người xa lạ, hai lần trước hỏi anh cũng là phản ứng khó hiểu, Thẩm Gia Ngôn không hiểu được.

    Tạ Kế Hiên lời không nhiều, dặn dò một câu thì không còn gì khác, một lát sau, lại lên 2 món ăn, trong đó một phần đặt trước mặt Tạ Kế Hiên, Tô Minh Hạ nói: “Cũng không biết Tạ tổng muốn ăn cái gì, chỉ gọi một món sườn ô mai Tạ tổng thích ăn, có thể chứ?”

    Tạ Kế Hiên chỉ gật đầu, không nói gì. Ngược lại Thẩm Gia Ngôn nhìn sườn ô mai nước miếng chảy ròng, lúc cậu mang thai đã đối với đồ chua tạo thành phản xạ có điều kiện, hiện tại cũng không sửa được, nhìn thấy mì chua cay còn muốn ăn. Tạ Kế Hiên gắp một miếng cho cậu, Thẩm Gia Ngôn nếm thử chút, rất không tệ, vị chua ngọt, thịt mềm nhũn thơm ngon, mang theo mùi thơm dịu của ô mai, cực kỳ kích thích ăn uống.

    Cậu lại gắp một miếng, ngẩng đầu nhìn thấy Tô Minh Hạ nhìn cậu, thấy cậu ngẩng đầu nhìn thấy, khẽ mỉm cười.

    Đã biết Tô Minh Hạ phóng khoáng, Thẩm Gia Ngôn cũng không cố kỵ gì nữa, cũng cười với hắn: “Rất không tệ, anh cũng nếm thử chút.”

    Tô Minh Hạ cười cười: “Tôi sẽ.”

    Lúc Thẩm Gia Ngôn tới gọi xe tới, lúc trở về ngồi xe sang của Tạ Kế Hiên. Hai người ngồi ở ghế sau, trên mặt Tạ Kế Hiên đã không còn đỏ nữa, Thẩm Gia Ngôn quan tâm một câu: “Mặt anh khỏi rồi?”

    Vừa hỏi như vậy, Tạ Kế Hiên lại u ám: “Chưa khỏi.”

    “Nhưng tôi thấy không sao nữa.”

    Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: “Nội thương cậu cũng có thể nhìn ra được sao?”

    “……”

    Thẩm Gia Ngôn hỏi: “Chỗ nào hả?”

    Tạ Kế Hiên sâu kín nhìn cậu: “Tim tôi.”

    “……”

    Tổ chương trình《Thần Cổ》 rất nhanh đã đưa bản quy trình chương trình cho Thẩm Gia Ngôn, diễn viên nam chính đã xác định, nam hai cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Bộ phim này từng nhận được giải, hiện tại retake, độ topic đương nhiên không thiếu, hơn nữa nam hai còn là nhân vật quan trọng như vậy, người nóng lòng muốn thử không ít.

    Chương trình này tổng cộng phát 2 tập, chuẩn bị video nào đó phát trên mạng, quảng cáo đã làm một thời gian rồi, ở trên weibo cũng tuyên truyền, trận chiến lớn như vậy, không lo không có độ chú ý. Hơn nữa sau khi Thẩm Gia Ngôn nhận diễn, weibo chính thức lập tức thả tin tức, lại tăng thêm một lớp chú ý.

    Bây giờ có thể nói là hừng hực khí thế, chỉ đợi chương trình phát sóng.

    Hơn nữa nhằm công bằng, dùng phương thức livestream, hiện trường rút ra đoạn cut diễn. Tập 1 xem bọn họ diễn, do người xem bỏ phiếu quyết ra 2 cái tên có số phiếu cao nhất tiến vào trận chung kết, tập thứ 2 chính là nhất nhì quyết định thắng bại, cuối cùng tuyên bố kết quả.

    Thẩm Gia Ngôn xem kịch bản hai ngày, lại ôn lại phim điện ảnh 1 lần, đối với nhân vật nam 2 này có cách nhìn của mình, đã có nắm chắc rất lớn. Mặc dù không có ngoài ý muốn cậu chính là điều động nội bộ trong truyền thuyết, nhưng kỹ thuật diễn không phục người, nhất định sẽ bị bàn tán, cậu không muốn cô phụ sự mong đợi của Tương Đông Xương.

    Thẩm Gia Ngôn xem phim, Tạ Kế Hiên không đầy một lát cũng tới đây ngồi xuống, hai người yên lặng xem. Nam chính và nam 2 gặp nhau hiểu nhau, nam 2 có tình cảm với nam chính, hết sức phức tạp. Hắn coi nam chính là đồng minh, trong lòng có sự ỷ lại không nói rõ ràng được, cuối cùng nam chính dưới áp lực của hiện thực trở về cuộc sống “bình thường”, lúc chia xa, nam hai nói với nam chính: “Cho tôi một nụ hôn đi, tim tôi sẽ không đau nữa.”

    Trên TV vừa lúc diễn tới đây, sắp kết thúc. Gần tối chiều tà, trong ánh tà dương, nam chính cho nam 2 một nụ hôn, nhưng không hôn trên miệng, một khắc kia, hôn vào trên khuôn mặt. Chỗ này đầy đủ biểu lộ ẩn nhẫn và thống khổ của nam chính, hơi dung túng một chút, hắn liền không quay đầu được.

    Thẩm Gia Ngôn hết sức chuyên chú xem, nghĩ mình sẽ diễn thế nào, Tạ Kế Hiên ho khan một tiếng.

    Một lát sau, lại ho khan một tiếng.

    Lúc ho khan tiếng thứ ba, Thẩm Gia Ngôn không nhịn được: “Anh bị cảm sao?”

    “Không có.”

    Thẩm Gia Ngôn tiếp tục xem TV, lúc này, Tạ Kế Hiên lại ho khan một tiếng, dụi ngực, bộ dáng dường như rất không thoải mái. Thẩm Gia Ngôn nói: “Anh sao thế? Có cần tôi đưa anh đi bệnh viện không.”

    Tạ Kế Hiên biểu tình ẩn nhẫn: “Không sao, chỉ là tim không thoải mái thôi.”

    “……”

    Bộ phim diễn xong, Tạ Kế Hiên vẫn đang xoa ngực, Thẩm Gia Ngôn tắt TV, suy nghĩ một chút nói: “Anh có phải có bệnh tim không?”

    “……”

    “Hừm.” Tạ Kế Hiên đứng lên quay đầu rời đi, xem ra tim không có vấn đề, hết sức khỏe mạnh.

    Như vậy Thẩm Gia Ngôn cũng không cần gọi cho Đỗ Tử Tửu nữa, nhóc con lúc này vừa uống xong sữa, bảo mẫu nói một mực không ngủ, rất hưng phấn. Thẩm Gia Ngôn vào phòng, ôm nhóc lăn lộn một lát. Nhóc con thay một bộ quần áo trẻ em màu vàng nhạt, ăn ngủ, ngủ ăn, giống như heo con.

    Thẩm Gia Ngôn hai hôm nay suy nghĩ nhũ danh cho nhóc, nhưng vẫn chưa nghĩ ra, “Con muốn nhũ danh gì?”

    Nhóc con uốn tới ẹo lui, mở miệng nhỏ không răng ra, lộ ra lợi hồng phấn, đều là mùi sữa thơm, Thẩm Gia Ngôn đùa nhóc: “Nếu không gọi con là Tiểu Trư nhé?”

    Nhóc con vẫy tay thịt nhỏ, nếu như có thể nghe hiểu, nhất định đang phản kháng.

    Sau khi nhận chương trình《Thần cổ》, Thẩm Gia Ngôn ngày ngày bận rộn, một bên cùng tổ chương trình trao đổi công việc, một bên bận rộn đuổi lịch trình. Lúc về tới nhà ngủ, nhóc con đã ngủ rồi, hôm nay, thừa dịp cậu rảnh rỗi, Tạ Kế Hiên hẹn cậu thời gian ăn tối, vừa vặn buổi tối không có việc gì, Thẩm Gia Ngôn đáp ứng.

    Sau khi công bố tin kết hôn, bạn bè Tạ Kế Hiên cũng đều biết rồi, bất quá bạn anh đều rất bận, khắp nơi thế giới chạy tới chạy lui, tụ tập với nhau không dễ dàng, thật vất vả, hôm nay có thể tụ tập, vội vàng kêu Tạ Kế Hiên dẫn đối tượng ra ngoài nhìn một cái.

    “Nhất định phải xem xem Tạ Kế Hiên tìm bảo bối nào, kết hôn còn giấu diếm, sợ ai biết cướp mất sao!” Đám bạn ồn ào thảo phạt, quá không phải người, kết hôn vậy mà không báo một tiếng, cũng chỉ Tạ Kế Hiên làm được.

    Thẩm Gia Ngôn nhịn không được ở trên xe ngủ một giấc, sau khi đến, chỉ thấy một vườn hoa, nếu không phải bảo an đứng cửa, cậu còn tưởng khu dân cư cao cấp nào.

    Vào cửa chính là một thế giới khác, hoa hoa chim chim, sáng như ban ngày, bên ngoài nhìn quy củ, bên trong lại có thế giới khác.

    Ông chủ hội sở này cũng là bạn Tạ Kế Hiên, giới thượng lưu đều có nơi vui chơi của mình, trước kia Thẩm Gia Ngôn cũng không có tư cách bước vào nơi này.

    “Kế Hiên.” Vừa vào cửa, đã nghe thấy bạn Tạ Kế Hiên chào hỏi, Thẩm Gia Ngôn quét mắt nhìn một cái, không có mấy ai biết. Tạ Kế Hiên giới thiệu với cậu, bất quá mấy người bạn này của anh đã sớm biết, không cần anh giới thiệu, đã nhiệt tình.

    “Emma, đây thực là đại minh tinh, bộ phim truyền hình gần đây rất hot xem chưa, chính là Gia Ngôn diễn.” Vị này cao xấp xỉ Tạ Kế Hiên, bộ dạng biết ăn nói. Thẩm Gia Ngôn cười: “Đại minh tinh không bàn tới, người bình thường mà thôi.”

    “Tôi tên là Trần Phương, cậu gọi tôi là Tiểu Phương là được.”

    “……” Thật sự không gọi ra miệng được.

    “Tôi là bạn thân của Kế Hiên, từ nhỏ mặc chung quần lớn lên, anh em tốt!” Hắn nói oán hận: “Ài, chị dâu cậu phân xử cho tôi, đâu có kết hôn không nói với anh em tốt chứ, đây là người sao? Tôi đã khóc vài trận, mắt khóc sưng đỏ lên rồi.”

    Thẩm Gia Ngôn vẻ mặt cạn lời, “Gọi tôi là Gia Ngôn là được.” Gọi ai là chị dâu đấy??

    “Chúng tôi lúc đó có chút nguyên nhân đặc thù, ai cũng không báo, người trong nhà cũng không nói, thật sự xấu hổ quá.”

    “Mày câm mồm trước đi.” Đỗ Tử Tửu túm Trần Phương trở lại sofa, “Mày muốn ủy khuất còn phải xếp sau tao đấy.”

    Trong phòng nam nam nữ nữ đều có, Thẩm Gia Ngôn còn nhìn thấy một đứa nhỏ 17-18 tuổi ngồi trong góc, mắt lấp lánh nhìn cậu, thấy cậu nhìn sang, lại giống như hamster nhỏ nhìn hướng khác.

    “Chúng mày định lúc nào làm tiệc cưới thế? Lúc này còn không nói với bọn tao, liền tuyệt giao!”

    Thẩm Gia Ngôn thật không nghĩ tới vụ làm tiệc cưới, vốn sau này sẽ ly hôn, chờ nhóc con sau khi lên hộ khẩu. Tạ Kế Hiên nói là một năm rưỡi, nhưng Thẩm Gia Ngôn cảm thấy nếu anh thật sự muốn nhất định có thể nhanh chút.

    Tạ Kế Hiên nói: “Đang chọn ngày.”

    …… Tôi sao không biết??

    Trong góc phòng, Mạnh Vân Tinh tiến tới bên cạnh anh trai nhóc, cầu xin: “Anh, anh giúp em nói chuyện với anh Thẩm nhé.”

    Mạnh Vân Dương lười biếng uống rượu: “Tự mày qua nói đi.”

    Mạnh Vân Tinh thẹn thùng: “Em xấu hổ mà anh, đây chính là nam thần của em!”

    “Mày ngay cả chút can đảm cũng không có, còn theo đuổi thần tượng cái gì chứ, người ở trước mắt mày, mày cũng không dám nói, tiểu cô nương cũng không sợ như mày.”

    Mạnh Vân Tinh bị kích, không phục, trong nháy mắt nổi lên dũng khí, nghẹn cỗ khí đang muốn đứng dậy, đột nhiên nhìn thấy đối diện Tạ Kế Hiên nhìn sang, ánh mắt thâm trầm rơi vào trên người y, giống như báo săn ngủ đông trong bóng tối đánh giá kẻ địch, y không khỏi run rẩy một cái.

    Hu hu, người ta muốn sờ tay nhỏ của Tiểu Ngôn mà.

    Thuộc truyện: Sinh con xong ly hôn