Sủng thiếu gia tuyệt đối – Chương 10-11

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối

    Chương 10

    “Các ngươi… không có tên sao?” Cali dùng thanh âm rất nhỏ hỏi. Hai Vampire nghe được, dừng cười.

    “Ân..” Hai người mới vừa rồi còn cười lớn nụ cười lập tức nhỏ dần.

    “Vậy thì thật là tốt, ta có thể tự đặt tên cho các ngươi, vậy… ca ca gọi Sương, đệ đệ gọi Tuyết đi.”

    “Tán thành” Từ nay về sau, song sinh Vampire mắt vàng liền chính thức gọi là Sương-Blood và Tuyết-Blood.

    “Còn nữa, sau này đừng gọi ta là chủ nhân, gọi ta thiếu gia là được”

    “Vâng, thiếu gia”

    “Thiếu gia, ngài nên thức…. Hai Vampire các ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Vistor tiến vào gọi Cali rời giường.

    “Vị Ác Ma tiên sinh này, chúng ta cùng thiếu gia đã ký khế ước rồi nha~~” Tuyết cùng Sương ngước mắt nhìn Vistor.

    “Ta biết” Con ngươi đỏ của Vistor tối sầm lại, hầu hạ Cali rời giường.

    Một năm sau_

    “Thiếu gia, sinh nhật vui vẻ” Tư Nại Khoa tay cầm một bó hoa mân côi trắng tinh khiết, đưa cho Cali.

    “Cảm ơn” Cali mặc một bộ trang phục lộng lẫy, mỉm cười tiếp nhận.

    “Thiếu gia, ngài muốn thứ gì làm quà sinh nhật?” Sương cùng Tuyết từ trong phòng bếp đi ra, bày biện lên một bàn đồ ăn lóng lánh ngân quang. “Thiếu gia thích nhất là bánh socola.” Đầu bếp Vistor cũng từ phòng bếp đi ra, mang bánh ngọt đặt lên bàn.

    Cali cùng Vistor ngồi xuống ghế, Tư Nại Khoa, Sương và Tuyết đứng bên cạnh nhìn họ dùng cơm. Cali khẽ nhíu mày “Các ngươi cũng ngồi vào bàn đi, đừng đứng mãi”.

    “Thiếu gia, chúng tôi thân là hạ nhân, không thể ngồi cùng bàn với chủ nhân.” Ba người chỉ đứng nhìn còn Vistor ngồi ăn mỹ vị, đúng là chỉ có tên Ác Ma này mới không hiểu quan niệm tôn ti.

    Đèn bỗng nhiên vụt tắt. Sương cùng Tuyết có thể nhìn trong bóng đêm liền cắm nến lên bánh rồi thắp sáng chúng. Chín ngọn nến màu sắc diễm lệ, dưới ánh sáng được hạ xuống có màu sắc đặc biệt tươi đẹp.

    “Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to Cali, happy birthday to you”

    Bài hát chúc mừng sinh nhật dưới giọng ca của bốn nam nhân, thật có cảm giác là lạ. Cali đem nguyện vọng nói ra thành tiếng: “Ta hi vọng, sau này Tư Nại Khoa, Sương cùng Tuyết có thể cùng ta ăn cơm.” Tiếp đó cậu dùng một hơi thổi tắt toàn bộ những ngọn nến.

    Căn phòng một lần nữa trở về với ánh sáng. Trong mắt Sương cùng Tuyết chứa lệ quang, cảm động nhìn Cali. Còn Tư Nại Khoa thì cúi đầu để không ai cảm nhận được suy nghĩ của hắn. Có đôi khi, để làm một người cảm động, không cần gì khác ngoài một hành động nho nhỏ.

    Cali đem bánh ngọt chia thành năm phần: ” Mỗi người lấy một phần.”

    Hả, làm sao lại cảm thấy có vị chua chua? Động tác chuẩn bị lấy bánh của mọi người dừng lại, tìm ra nơi toả ra hương vị đố kị.

    “Khụ, Vistor anh làm cái gì thế hả?” Cali cười, vẻ mặt oán phụ này của Vistor chẳng lẽ là ghen?! Nhưng mà hắn ăn dấm chua của ai? Cali che miệng cười trộm nhìn ba người, hẳn không phải là Sương cùng Tuyết, Vistor coi hai người họ là hai kẻ khó ưa. Như vậy… Hẳn là Tư Nại Khoa? Có thể, thời điểm lần đầu tiên hai người họ gặp mặt tình cảm cũng rất tốt.

    Nếu Vistor cùng Tư Nại Khoa biết Cali ở nơi này một bên ăn bánh ngọt, một bên YY bọn họ thì nhất định sẽ lập tức bị bánh socola mà Cali yêu thích làm cho nghẹn chết. Đương nhiên bọn họ không có khả năng biết được.

    “Ừm~ ăn thật ngon~ Vistor làm thật tốt a” Cali dùng âm thanh ngọt ngào đặc hữu của hài tử để tán dương. “Oanh” ý nghĩ của Vistor bị mén bom một trận, mặt đỏ lên! Hắn ngẩng đầu nhìn Cali, trong đôi mắt đỏ hiện lên tình dục lộ liễu. (Vistor nghĩ đi đâu vậy…)

    Chương 11

    Đáng tiếc Cali đang mải miết ăn bánh ngọt, không biết nghi trượng Ác Ma đang nhìn y bằng ánh mắt cầm thú. Ba người khác cảnh giác nhìn Vistor, trong lòng hơi trầm xuống. Đại Ma Vương này…

    ( tác giả: ôi, đáng thương Cali a, nhanh như vậy đã bị Đại Ma Vương theo dõi, tấm tắc sách)

    Ngày hôm sau tiểu thí hài Cali đã được 9 tuổi, trong phòng Cali truyền ra tiếng thét chói tai làm cho tay Tư Nại Khoa đang cầm kéo cắt hoa mâm côi trắng run lên một cái.

    Mọi người trong nhà bị oanh động, Tư Nại Khoa cùng Vistor đẩy cửa mà vào: “Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì?! ” Phát hiện Cali đang kinh ngạc, mà không phải là hoảng sợ, nhẹ nhàng thở ra một hơi. “Trong chăn của ta có một quả trứng…. ” Cali cũng không biết nên nói như thế nào.

    “Trứng? ” Hai Vampire là Sương và Tuyết chạy tới, trên người còn đang đeo tạp dề, như là còn đang làm bữa sáng.

    “Ân, các ngươi xem. ” Cali vén chăn lên, một quả trứng đang dựng đứng, “Ngồi” ở trên giường Cali. “Oa, quả trứng thật lớn a. ” Tuyết đưa tay muốn sờ quả trứng kia một chút, ai ngờ quả trứng lại động, lăn vào trong lòng Cali! “Vistor, quả trứng này làm sao vậy? ” Ở trong nhận thức của Cali, học thức của Vistor là rộng nhất.

    “Này… ” Vistor kề sát mặt vào trứng, ngửi vài cái. Hương vị này, có chút giống Thiên Sứ… Nhưng mà, “Tư Nại Khoa, ngươi cũng tới nhìn xem.” Thiên Sứ cũng có xác sao?

    Tư Nại Khoa không biết lấy từ đâu ra một cái kính lúp, “Ân, xem màu sắc của vỏ trứng cùng độ tinh tế, hẳn không phải là trứng chim hay trứng vịt. Chẳng lẽ… Đây là trứng ngỗng?”

    Lại có thể dám nói ta là ngỗng?! Sinh vật trong vỏ trứng khó chịu.

    Ngươi có gặp qua trứng ngỗng nào lớn như vậy sao? Cali cười, đem quả trứng để lên bàn trang điểm, Vistor đi lên trước mặc quần áo cho y.

    Quả trứng bay lên không trung, trên vỏ trứng lại có thể mọc ra hai cánh nhỏ! Nó đi theo bên người Cali, khoảng cách tuyệt không vượt quá 30cm.

    Quả trứng này như thế nào đều đi theo ta a… Cali nghĩ, dựa vào lương tâm không có đem ngươi ném vào phòng bếp để nấu ăn đã muốn tính là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

    Vistor và những người khác thử chạm vào nó, nhưng bị một tầng kết giới kiên cố không phá vỡ nổi ngăn cách, chỉ có Cali có thể chạm vào nó.

    Kết quả chính là, quả trứng làm côn trùng theo đuôi Cali một ngày.

    Buổi tối 12 giờ. “Răng rắc”, quả trứng không hề dấu hiệu, sau một trận cường quang, nứt ra rồi. Một đầu tóc xoăn màu vàng chui ra vỏ trứng, một đôi mắt tím phát ra quang mang mê muội.

    Mái tóc màu vàng hiền thục, làn da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, thân mình nhỏ gầy…. Đôi mắt tím mê muội nhìn Cali đang ngủ yên.

    Bình tĩnh thần, một nam sinh cả người xích lõa, từ trong vỏ trứng bò ra, phía sau lưng có đôi cánh trắng. Nhìn qua thì hắn 10 tuổi, thật khó tưởng tượng hắn có thể chui ra từ trong một quả trứng chỉ bằng một phần ba hắn.

    Cảm giác trên cổ có chút ngứa, Cali không tình nguyện mà mở hai mắt mông lung. “!” Cali bị hù tới. Có thể giải thích một chút, vì sao lại có người nằm ở trên giường liếm tới liếm lui trên cổ ta sao?!

    “Ân… ” Nam sinh tóc vàng mắt tím ngẩng đầu, cùng mắt Cali đối diện.

    “Ngươi… Ngươi là ai a!” Cali đẩy người nọ ra. Trên gương mặt tinh xảo cũng không lộ ra non nớt lập tức bày ra biểu tình đáng thương: “Mụ mụ, ngươi không quan tâm ta sao?”

    “!” Nháy mắt Cali hóa đá. Lúc nào mà ta lại trở thành mẹ của nó? Ta là nam có được hay không?!

    “Mụ mụ, ta là tiểu Thiên Thần của người a, ta tên là Ngả Lệ Lợi a.” Ngả Lệ Lợi thật sự tiết ra vài giọt nước mắt trong suốt, “Mụ mụ, ta thật đói bụng nga, trên người mụ mụ thật thơm quá, giống như ăn thật ngon!” Lại muốn bổ nhào vào trên người Cali.

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối