Sủng thiếu gia tuyệt đối – Chương 28-33

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối

    Chương 28

    Ngay lúc Cali sắp ngã xuống suối, một đôi tay bỗng nhiên vươn ra, ôm cậu trở lại trên bờ. Cali nhận thấy hơi thở xa lạ, bèn ngẩng đầu lên. Đập vào mắt cậu là một khuôn mặt tinh xảo đầy nghịch ngợm, cặp mắt hồng nhạt kia đang nghịch ngợm nhìn cậu.

    Lộ Chân ngửi ngửi mùi hương trên người Cali, dường như phi thường ưa thích mùi thơm cơ thể cậu, hắn còn nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng phiếm thủy quang kia, thầm nghĩ trong lòng vừa nhìn liền biết ăn ngon. Kết quả, Lộ Chân không đợi Cali nói gì, liền trực tiếp khẽ cắn bờ môi của cậu.

    Ni mã, ân nhân của cậu khinh bạc cậu đây là tình huống gì a?! Cali giãy dụa, muốn dùng tay đánh vào mặt hắn, nhưng Lộ Chân đã nhanh chóng rời khỏi môi cậu. “Ăn thật ngon a!” Lộ Chân liếm môi nói.

    “Ngươi là ai?!” Cali hoàn toàn tạc mao, giãy dụa thoát khỏi cánh tay hắn. “A, ta gọi là Lộ Chân, ta muốn làm sủng vật của ngươi.” Khoé môi Lộ Chân nghịch ngợm nhếch lên, cười khuynh thành một cái. “Cái gì? Sủng vật?!” Cali tiếp tục tạc mao, “Ni mã ngươi là ai a? Ngươi muốn làm sủng vật ư?” Ngươi có bệnh à? Câu nói sau cùng Cali vẫn là dừng lại không có nói ra, ít nhất cũng phải chừa chút mặt mũi cho người khác, không phải sao?

    Lộ Chân vẫn cười, chẳng qua chỉ chớp mắt sau, một bóng trắng nho nhỏ liền nhảy lên bả vai Cali. Người đâu? Cảm giác được sức nặng trên vai, lửa giận trong lòng Cali giống như có điểm bình ổn(?). Ni mã đầu năm nay, không phải người vì cái gì đều chui đến chỗ ta a?!

    Cali một tay đem gì đó trên vai bắt xuống, vốn định hung hăng ném hắn, lại bị bề ngoài của bóng trắng chọc trúng manh điểm: một đôi mắt to màu hồng nhạt khẩn trương nhìn cậu, như là biết cậu sắp ra tay tàn nhẫn, mấy cọng râu nhỏ nhẹ nhàng run run, thể hiện sự sợ hãi, lỗ tai thỏ cao cao dựng thẳng, cứ như chỉ cần nghe thấy nguy hiểm liền sẽ chạy trốn vậy.

    Đây là…… Thỏ yêu? Cali cảm thấy khóe miệng của mình rốt cuộc không thể run rẩy, đành phải vuốt ve con thỏ còn đang phát run, theo đường cũ trở về.

    Cứ như vậy, con thỏ Lộ Chân được Cali cho lưu lại bên người. Con thỏ nào đó kiêu ngạo tỏ vẻ: xem, ta diễn rất giống con thỏ có phải không? Xem, Cali đều mềm lòng!

    Đối với Lộ Chân, đoàn người cũng chỉ có thể nói: không phải ngươi diễn tốt, mà là do Cali chuyện dễ mềm lòng mà thôi……

    Về chuyện đội viên mới Lộ Chân gia nhập “Cali hậu cung”, Linh Chi(tác giả) làm một phỏng vấn nhỏ nhỏ cho mỗi đội viên:

    Linh Chi: xin hỏi Vistor, ngươi cảm thấy thế nào?

    Vistor: vô luận hậu cung của thiếu gia có bao nhiêu, ta thủy chung là chính cung.

    Linh Chi: Vistor cũng thật lạc quan a…… Kia Tư Nại Khoa ngươi thì sao?

    Tư Nại Khoa: hắn là thỏ đi? Hắn sẽ không ăn cây cỏ trong hoa viên của thiếu gia chứ?

    Linh Chi: yên tâm, hắn cho dù đói cũng không ăn cây cỏ trong hoa viên, có khối thịt Cali mà còn đi ăn cỏ thì hắn tuyệt đối có vấn đề…… Tuyết, Sương, hai người các ngươi thấy thế nào?

    Sương: chúng ta chỉ có một vấn đề muốn hỏi.

    Linh Chi: nói.

    Tuyết: đến lúc đó nếu phòng bếp không đủ nguyên liệu nấu ăn, có thể trực tiếp đem Lộ Chân đi làm thịt sao?

    Linh Chi: ngạch, này sao, xem tình huống đi…… Đến ngươi, Ngã Lệ Lợi.

    Ngã Lệ Lợi: Lộ Chân là một tên chỉ biết bán manh đáng ghét! Thiếu gia nhất định sẽ không thích hắn!

    Linh Chi: ân hừ, cái này rất khó nói, mỏi mắt mong chờ đi. Hạ Lạc?

    Hạ Lạc: cá nhân ta cảm thấy, một con mèo cùng một con thỏ mà ở chung cũng thật vi diệu…..

    Linh Chi: được rồi, ngươi thừa nhận mình ghen là được…… Ân, đã không là thành viên mới Snoopy, nói một chút cái nhìn của ngươi đi.

    Snoopy: luận diện mạo, ta đẹp hơn hắn, luận khí chất, ta càng có hương vị hơn hắn. Ân, cho nên nói, ta đối với mình là phi thường có tự tin.

    Linh Chi:…… Kế tiếp liền nghe nghe Lộ Chân nói đi……

    Lộ Chân: đầu tiên, ta muốn cảm tạ Linh Chi, cảm tạ đã để Cali cho ta gia nhập hậu cung, tiếp theo ta muốn nói, vô luận địch quân ( chỉ tình địch) cường đại thế nào, ta cũng sẽ không buông tha, ta sẽ cố gắng trở thành chính cung!

    Chương 29

    “Tiểu bá tước: tin tưởng ngươi cũng đã nghe đến vụ án cô gái mất tích đi? Là trợ thủ tốt của ta, chuyện này liền giao cho ngươi phụ trách.”

    Cali đem thư Lina gửi cho cậu để ở một bên, vụ án cô gái mất tích?

    Cô gái mất tích, chuẩn xác mà nói là cô gái bị dụ dỗ, đại án này phát sinh trong một tháng gần đây. Đối tượng mất tích toàn bộ đều là cô gái mười bốn mười lăm tuổi, theo điều tra, các cô gái đều mất tích ở cùng một nơi —— tiệm chụp ảnh Hồ Ti.

    “Thiếu gia, lần này ngài muốn đi.” Lộ Chân khẳng định nói, đưa lên một ly trà sữa. Cali gật gật đầu, bưng ly trà đưa lên miệng. “Vụ án lần này…… Thiếu gia ngài tính điều tra thế nào?” Snoopy sửa sang lại giá sách, đưa mắt nhìn Cali.

    “Các ngươi hỗ trợ sao?” Cali nghĩ không ra bất cứ lý do nào để tội phạm làm việc này(?). “Theo phân tích, nếu là phạm nhân nam, khả năng lớn sẽ đối các cô gái có tính nhu cầu, nếu là phạm nhân nữ, tất sẽ là tâm lý biến thái hoặc tinh thần vấn đề……” Nếu như vậy mà nói, cũng chỉ có phương pháp kia…… Nhưng là chuyện mất mặt như vậy ta mới không làm đâu……

    “Biện pháp đương nhiên là có.” Vistor khóe miệng khẽ cong, “Chỉ cần thiếu gia mặc nữ trang là được rồi.”

    Cái gì? Mặc nữ trang? Tư Nại Khoa không tự chủ được tưởng tượng bộ dáng khi thiếu gia mặc nữ trang…… Ư, giống như rất đẹp đẽ……

    “Đi tìm chết đi! Ta mới không mặc nữ trang!” Cali không thể tưởng được Vistor cư nhiên nghĩ đến việc này, lập tức phản đối. ” Xem ra, thiếu gia đã sớm nghĩ giống ta a……” Sương tỏ vẻ tâm tình hắn đang cực kỳ tốt, bộ dáng thiếu gia tạc mao thật đáng yêu.

    “Nhưng Hạ Lạc với Ngã Lệ Lợi cũng cùng tuổi với thiếu gia đi……” Song bào thai đệ đệ Tuyết cố ý nói nhỏ phản bác ca ca. “Đúng vậy đúng vậy, hai người bọn họ một người mặc nữ trang không được sao? Vì sao phải muốn ta mặc đâu?” Cali mắt nháy mắt sáng ngời, Tuyết thật sự là người tốt!

    “Thiếu gia ngài đừng cười tươi như vậy.” Ngã Lệ Lợi cùng Hạ Lạc nhìn nhau, rất có ăn ý nở nụ cười, “Ba người chúng ta cùng nhau mặc nữ trang, làm cho mọi người xem xem ai mặc càng giống nữ.”

    Nga? Cali nghĩ nghĩ, giống như rất công bằng……

    Tư Nại Khoa che miệng cười, xem ra mọi người đều quyết đào hố cho thiếu gia lọt vào……

    Ở nơi Cali nhìn không thấy, đám người đều dựng thẳng ngón tay cái khen ngợi Tuyết.

    Nữ trang cái gì đáng ghét nhất! Cali oán hận túm túm mép váy, vừa siết thắt lưng, chân váy lại còn dài thật dài, còn có giày cao gót! Quả nhiên làm nữ nhân thực vất vả……

    “Đi ra!” Trong dinh thự Tư Mễ Nặc Á mọi người đều đang ngồi chờ ở ngoài phòng. Người thứ nhất bước ra là Hạ Lạc, tuy rằng hắn chỉ lớn hơn Cali hai tuổi, nhưng thân thể hắn rắn chắc cực kỳ. Nước da dù trắng, tính tình cũng rất ôn hòa, nhưng hắn mặc nữ trang thật sự rất không hợp!

    Trách không được lúc ấy bọn họ đào hố sảng khoái như vậy…… Hóa ra đã sớm lên kế hoạch……

    Người ra thứ hai là Ngã Lệ Lợi, hắn lớn hơn Cali một tuổi, rõ ràng bình thường nhìn qua thực không nam nhân, mặc vào nữ trang lại MAN khí mười phần, tóm lại nhìn qua khôi hài cực kỳ.

    Cuối cùng liền là Cali, trong nháy mắt hắn mở cửa, toàn bộ mọi người đều kinh diễm rồi! Kế thừa bộ phận đẹp nhất của cha mẹ khuôn mặt Cali đẹp không cần phải nói, thân thể đơn bạc gầy yếu mặc nữ trang vừa khít, làn da non nớt vừa nhìn đã khiến cho người ta muốn mơn trớn. Cali “Tiểu thư” đổi trang thập phần thành công!

    Cali nhìn Hạ Lạc, khóe miệng khẽ run rẩy, lại nhìn nhìn Ngã Lệ Lợi, liền không chỉ đơn giản là run rẩy nữa, cậu vừa liếc mắt cũng đã bật cười, thượng đế a, vì cái gì Ngã Lệ Lợi trông buồn cười như vậy chứ!

    “Cười?” Ánh mắt Ngã Lệ Lợi liền trở nên sắc bén, “Thiếu gia, ngươi mặc nữ trang là đã định rồi!”

    Chương 30

    “Vì thế cho nên, bây giờ thiếu gia cần phải học tập lễ nghi của phái nữ.” Vistor khóe miệng khẽ cong, hoàn mỹ mỉm cười, “Vẫn là để ta dạy ngài đi.”

    Vì thế, Cali tràn ngập thống khổ bước lên con đường đóng giả con gái không lối về……

    “Thiếu gia, lưng cần phải thẳng, đúng rồi, phải cố gắng để sách ở trên đầu ngài không rơi xuống nga.” Cali:……

    “Thiếu gia, kiên trì một chút, ngài phải sớm quen với việc thắt chặt eo a……” Cali: nằm tào!

    “Thiếu gia, cẩn thận đừng hại đến chân, đi giày cao gót rất dễ dàng bị tổn thương” Cali: ni mã 10 cm rồi, Michael dép lê(?) ta hận ngươi!

    “Thiếu gia……”

    “Thiếu gia……”

    ……

    Cali tao nhã cầm mép váy, từng bước đi đến trước cửa Studio Hồ Ti. Cậu thầm quyết tâm, ta đã cực khổ nhịn một tuần, hôm nay nhất định phải thành công bắt được phạm nhân! Cali ngẩng đầu nhìn bảng hiệu Studio Hồ Ti, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy kiên định.

    Snoopy đi sau Cali mà mặt nhăn mày nhíu, hắn lạnh lùng bức lui ánh mắt si mê ở bốn phía nhìn vào thân ảnh Cali. Chính hắn cũng không phát hiện, dấm chua trong lòng đã lên men.

    “Tiểu thư, chúng ta đi thôi.” Noopy khoát tay lên vai bóng loáng của Cali, nhẹ nhàng nói bên tai cậu.

    Cali gật gật đầu, trang điểm xinh đẹp đi vào Studio Hồ Ti. “Hoan nghênh quý khách!” Khi họ bước vào, hai hàng thiếu nữ dung mạo thanh tú đang đứng cạnh cửa chỉnh tề chào đón. Sao lại thế này? Cali quay đầu lại liếc Snoopy. Bọn họ không phải là những cô gái mất tích trong tư liệu sao?

    “A ~ có khách đến ~” một người đàn ông điển trai từ trong phòng đi ra, “Còn là một đại mỹ nhân đâu.”

    “Xin chào.” Cali trên mặt giả vờ thục nữ, mỉm cười nói, “Xin hỏi vị tiên sinh này xưng hô thế nào?”

    “Nga, chào mừng tiểu thư, ta gọi Edward, là chủ nhân của Studio này, cũng là nhiếp ảnh gia chính ở đây.” Edward xinh đẹp cười cười, “Tiểu thư là đến chụp ảnh đi?”

    “Ân.” Cali gật gật đầu, cười khẽ, “Ta muốn có một bức ảnh chân dung đẹp mà nhanh chóng.”

    “Tiểu thư tìm đúng người rồi, Studio của ta không giống với các Studio khác, ảnh chụp ở đây đều là chụp xong rồi lấy ngay. “Edward cười tủm tỉm nói, “Chẳng qua, lúc chụp ảnh tiểu thư chỉ có thể một mình tiến vào thôi.”

    “Nga, như vậy à.” Cali tiếp tục thục nữ tươi cười, “Vậy Snoopy, ngươi chờ ở bên ngoài đi.”

    “Vâng, tiểu thư.” Snoopu cung kính nói.

    “Như vậy, tiểu thư mời ngài theo ta.” Edward dẫn Cali đi vào chụp ảnh thất.

    “Cheese~ tốt lắm, tiểu thư ngài thật xinh đẹp a.” Edward cười tủm tỉm cầm ảnh chụp đến gần Cali. Cali vươn tay, đang chuẩn bị nhận lấy ảnh xem xem thì một mùi hương lạ lùng bỗng xông vào mũi. Không tốt! Cali chỉ cảm thấy trước mắt càng ngày càng đen, cuối cùng một chút cảm giác cũng không có.

    Edward tiếp được thân thể Cali, như công chúa ôm vào trong ngực, đi vào một gian mật thất.

    Đợi đến lúc Cali tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang bị trói đến hé ra**(?). “A, tiểu thư người tỉnh rồi?” Edward đi đến bên giường ngồi xuống. “Ngươi thế nhưng lại dám trói ta?!” Cali phẫn nộ.

    “Thực ra là thế này, tiểu thư, ta muốn ngươi giúp ta một việc.” Edward không nói thêm gì nữa, trực tiếp liền cúi xuống hôn lên môi Cali. “Ngô!” Cali giãy dụa, hắn liền dùng lực cánh tay giữ chặt cậu, tiếp tục đùa giỡn cái lưỡi đinh hương.

    Cali một bên bị người khinh bạc, một bên cảm nhận được độ nóng bỏng của vật kia ở bụng dưới của Edward, trong lòng thầm kêu rên……

    Edward cảm giác được bên dưới của chính mình biến hóa, trong mắt tràn đầy vui sướng. Không thể tưởng được, không nghĩ tới ta chỉ dựa vào một cái hôn đã có thể phản ứng! Những thiếu nữ kia ai cũng không so sánh được nàng ta!

    Chương 31

    Vistor! Ngả Lệ Lợi! Tuyết, Sương! Cali không ngừng hô tên họ ở trong lòng.

    Thời điểm Ái Đức Hoa muốn tiến lên, cửa mật thất liền bị phá hư. Tuyết cùng Sương mỗi người một bên bắt lấy Ái Đức Hoa, người khác đều đi mở trói cho Cali.

    “Hừ!” Cali vỗ vỗ váy trên người, cao ngạo đi đến trước mặt Ái Đức Hoa. “Thiếu gia.” Vistor đưa qua một cái khăn tay lụa.”Cái gì, thiếu gia?!” Ái Đức Hoa nghe được xưng hô này, cả người đều choáng váng.

    Cali dùng sức lau miệng, “Hừ, ta đây là nam!” “Không có khả năng! Làm sao là nam…” Ái Đức Hoa phát điên, bạn lữ của hắn sao lại là nam?!

    “Chứng minh cho ngươi tin.” Cali đem khăn tay lụa ném xuống đất, “Ta có dùng đai, không tin ngươi có thể sờ.” Nghe lời này của cậu, Ái Đức Hoa còn chưa nói gì, một đám người ở đấy rống lên: “Không được!”

    Ách… Cali khóe miệng co quắp, đây là kiểu người hầu gì a?

    “Trước tiên có thể thả ta ra sao?” Ái Đức Hoa thật vất vả cũng không tìm được người để nói chuyện, đương nhiên không buông tha cơ hội này, “Ta sẽ không làm điều gì xúc phạm hắn.”

    Tuyết cùng Sương nghe vậy liền buông lỏng tay, nhưng thân thể vẫn cảnh giác.

    “Xin ngươi gả cho ta!” Ái Đức Hoa bỗng nhiên quì một gối, đưa ra một chiếc nhẫn đỏ rực! “Cái gì?!” Cali không kịp lùi về sau, tay đã bị Ái Đức Hoa giữ chặt, đem nhẫn đeo vào ngón áp út. “Vĩnh viễn không chia lìa.”

    Sự thay đổi này khiến mọi người đều ngây người. Cali nhìn nhẫn trên tay, rất đẹp, rất quý, nhưng dù là nhẫn thế nào đi nữa cậu cũng không thể đem chính mình gả ra ngoài a! “Nằm mơ! Ai gả chứ!” Dùng sức muốn đem nhẫn trên tay tháo ra, lại phát hiện dù dùng sức ra sao, nhẫn vẫn bất động, giống như nó đã trở thành một phần của cơ thể Cali!

    “Đây rốt cuộc là chuyện gì?!” Ngả Lệ Lợi kêu to, nắm tay vung lên hướng tới Ái Đức Hoa. Ái Đức Hoa xinh đẹp thế mà đem nắm tay Ngả Lệ Lợi đẩy ra, “Thiếu gia các ngươi là người định mệnh của ta, chỉ có người định mệnh của ta mới có thể đeo chiếc nhẫn kia.”

    Người định mệnh?! Đồng tử Vistor lập tức co lại, nếu tên hồ ly này là người định mệnh của thiếu gia, còn hắn thì sao? Còn có bọn hắn?

    “Ta là nam!” Cali nổi điên. “Nam cũng không sao a.” Ái Đức Hoa yêu mị đứng lên, sờ sờ khuôn mặt Cali, “Chỉ có ngươi mới có thể khiến ta phản ứng, cho dù là nam cũng không sao, ta nghĩ thông rồi.”

    Có phản ứng? Đôi mắt Cali đảo đảo, nhớ lại lúc vừa mới bị hắn cột vào giường, bụng dưới hắn có phản ứng, sẽ không phải là cái kia đi? “Chỉ có ngươi, mới có thể làm cho ta có phản ứng.” Dường như Ái Đức Hoa biết hắn muốn nói gì, cười xinh đẹp đáp.

    “Đó là nói, trước khi ngươi gặp ta, luôn không lên được?!” Cali cười to, ôi chao tên này thật sự rất đáng thương.

    Như vậy a… “Ha ha ha!” Những người khác nghe được cũng cười ha hả. Vistor cũng cười, hắn nhìn những người xung quanh đều có tình cảm khác thường với Cali, trong lòng cũng không hề để ý nhiều hơn một người nữa, oán cũng chỉ có thể oán bản thân thiếu gia rất có mị lực.

    Cali nhìn ác ý giảm đi một chút từ những người bên mình, trong lòng kinh hãi: Đừng nói là bọn hắn cũng muốn đem Ái Đức Hoa vào nhà Tư Mễ Nặc Á nha?!

    “Hoan nghênh gia nhập nhà Tư Mễ Nặc Á.” Vươn tay, “Ta là ác ma chấp sự đặc biệt của thiếu gia.”

    Đặc biệt… Ái Đức Hoa có chút khó chịu, hắn nhấn mạnh từ này chi?

    “Ái Đức Hoa, hồng phi hồ tiên.” Ái Đức Hoa cũng đưa tay ra nắm. Ác ma, sách.

    Nguyên lai là hồ ly a, Cali nhìn xuống mông Ái Đức Hoa, cái đuôi đâu? Chẳng thể trách hắn có thể dâm đãng đến vậy.

    Chương 32

    Ái Đức Hoa bối rối, đành nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tên của cậu?” “Ta là Cali Tư Mễ Nặc Á” Cali nói xong, người bên cạnh liền mở miệng, “Chúng ta gọi cậu ấy là thiếu gia.”

    Ái Đức Hoa định mở miệng lại nhanh chóng im lặng… Được rồi, thiếu gia liền thiếu gia. Bất quá, bộ dáng của mấy người này là sao?

    Tin tưởng Ái Đức Hoa rất nhanh liền biết, những gia hỏa đang cười hì hì kia đều là tình địch của hắn…

    “Thiếu gia, ta đã tìm hiểu rõ, khuya nay sẽ có một cuộc triển lãm kỳ lạ, chúng ta cùng đi chứ?” Ái Đức Hoa buồn bực, kỳ thật hắn càng muốn gọi là “Lão bà”.

    “Nga? Thật sao?” Cali đúng là thích nhất những thứ không bình thường, cuộc triển lãm này hẳn là sẽ hợp khẩu vị của cậu. “Tốt, ta đi.”

    “Chúng ta cũng đi.” Hạ Lạc mỉm cười, “Thiếu gia cũng không thể bỏ lại chúng ta.” “Được a, ta đây cái gì cũng không nói.” Cali nhún nhún vai, vẻ mặt hoàn toàn không để ý.

    Em không để ý nhưng ta để ý a… Ái Đức Hoa vặn vẹo đầu, thế giới hai người đã nói trước đó đâu?

    Ái Đức Hoa vừa đi ra mật thất, một nhóm nữ nhân liền chen chúc tới, đem bọn họ vây chặt. “Quản lý à, đây là người định mệnh của ngài sao?” “Quản lý, mệnh của ngài thật tốt, đây là một đại mỹ nhân a!” “Quản lý, ngài cần phải quý trọng tiểu thư này nha!”…

    Chuyện gì đây? Cali và đám người liếc mắt nhìn nhau. “Đúng vậy, tuy rằng có thời điểm quản lý rất đáng sợ, nhưng chúng ta đều đồng tình với hắn a…” Một cô gái nói, “Cho nên chúng ta đều ở lại chờ nhìn thấy người có thể giúp quản lý.”

    “Các ngươi không biết cha mẹ rất lo lắng sao?” Cali vẻ mặt hờn giận, “Cha mẹ các ngươi đã rất lo có biết hay không?!”

    Âm thanh ồn ào dần dừng lại. “Nhưng… chúng ta làm việc ở đây, quản lý cho chúng ta chỗ ở và tiền, chúng ta cũng muốn giúp gia đình một phần sức lực. Một số cô gái bắt đầu nức nở, “Chúng ta cũng chỉ muốn tạo bất ngờ…”

    “Các ngươi xác định đó là bất ngờ mà không phải lo sợ? Cha mẹ các ngươi tình nguyện cho các ngươi sinh hoạt bình bình an an, cũng không mong muốn các ngươi mất tích chỉ vì kiếm tiền!” Cali giận dữ, làm tất cả các cô gái ở đây đều cúi đầu không dám cãi lại.

    “Các ngươi muốn có tiền?” Hạ Lạc từ từ nói, “Thiếu gia, công ty KALI của chúng ta không phải đang chuẩn bị mở một cuộc triển lãm thời trang sao? Liền mời các nàng về làm người mẫu đi.”

    “Công ty KALI?” Ánh mắt các nữ nhân như phát sáng, “Chúng ta nguyện ý!”

    Hạ Lạc hình như rất có hứng thú với công việc thời trang… Cali híp híp mắt, “Ân, cứ như vậy đi, sau này trang phục của công ty do ngươi quản.”

    “Tuân mệnh, thiếu gia!” Hạ Lạc cười, đem gánh nặng “quản lý trang phục” này tiếp nhận.

    “Hoan nghênh mọi người tới cuộc triển lãm “Quái hình”! Người chủ trì đứng trên đài, khuôn mặt nở nụ cười tươi như hoa.

    “Tốt!” Người xem sôi nổi kêu.

    “Cuộc triển lãm này chia làm hai khu vực lớn, xin mọi người chú ý! Chúc mọi người có thể thoải mái khi tham gia!”

    Cali đến trước cửa của một khu vực, “Chúng ta đi chỗ này trước đi” Cậu chỉ vào loại thực vật kỳ quái “Nhìn này.”

    “Tốt, ta đi mua vé vào cửa.” Tư Nại Khoa gật đầu, đi đến chỗ bán vé. “Mời mọi người tự nhiên!” Người bán vé tại cửa hô lớn.

    Đi vào khu triển lãm, xung quanh đều là các loại hoa quả kỳ lạ, có vẻ như rau, hoa quả từ các nơi đều ở đây. “Dưa, bắp cải, cải trắng, xà lách…” Cali nhớ tên từng loại rau, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc. Dù sao đây cũng không phải rau cải bình thường a! Có bỏ túi tiền ra, cũng coi như đáng. Xem ra tới cuộc triển lãm này cũng rất có thu hoạch đây.

    Chương 33

    “Thiếu gia, bên này là khu động vật kỳ quái.” Cả bọn Cali dạo quanh khu thực vật kỳ lạ xong, tiến đến khu triển lãm động vật.

    “Oa, đây là loài động vật gì?” “Đó là loài tạp giao giữa sói và sư tử, thật đáng yêu!” “Mẹ ơi, kia là gì?” “Đó là khỉ con và gấu con, đáng yêu giống như cục cưng của chúng ta~ ”

    Xem ra, khu động vật kỳ quái này có nhiều người xem hơn so với khu bên kia. Cali rướn cổ lên, động vật phía trước đã bị đầu người che khuất, nhưng vóc dáng này của cậu, khó có thể nhìn thấy.

    Thiếu gia thế mà không tìm ta giúp đỡ? Ái Đức Hoa hai tay nâng… eo Cali lên, đem hai chân cậu khoát lên vai mình. Cali thuận lợi thấy được thứ ở xa xa kia, cũng rất bối rối luống cuống. Chà, cứ nghĩ kiểu ngồi trên vai này lúc mười tuổi được thử là lần cuối cùng, không ngờ hiện tại mười bốn tuổi, còn có thể làm trải nghiệm lại, cũng không biết nên nói gì.

    Tại sao lại nhớ tới chuyện ở hiện đại? Cali vỗ vỗ đầu, đừng mơ tưởng, ngươi không thể quay về. Hơn nữa, ngươi trở về, nhóm người Vistor phải làm sao? Ngươi bỏ được sao?

    Khi nào mà, bọn hắn lại trọng yếu ở trong lòng cậu như thế?

    “Thiếu gia.” Lộ Thực quơ quơ tay trước mặt Cali, “Tay ngươi che mất mặt của hồ ly.”

    “…” Cali yên lặng vòng tay trên cổ Ái Đức Hoa, “Chờ một chút ta sẽ xuống, ngồi trên vai chân sẽ tê hơn.” Vistor đi ở phía sau, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mông cậu. Có điểm muốn… Cắn vào a…

    Dường như cảm ứng được cái gì, Cali bỗng nhiên thẳng lưng, “Thả ta xuống.”

    Vistor híp híp mắt, hắn và thiếu gia quả nhiên tâm ý tương thông a. Nhưng động tác kế tiếp của Cali cũng không như ý muốn của hắn. Cali xuống, chạy mất!

    Sao lại thế này? Hạ Lạc nhanh chóng đuổi theo, những người khác cũng theo sát.

    ****

    Đã chết rồi sao? Cali chạy đến một bụi cỏ, lôi ra đống đồ trên cơ thể người nọ. Cơ thể trắng nõn, trên mặt lại có vảy, tóc màu xanh biếc, sắc mặt trắng bệch, như thể chuẩn bị ngất đi. Đây là người? Tại sao lại ở chỗ này? Cali vẫy vẫy tay với nhóm “người hầu” đang đuổi tới, ý bảo mọi người lại đây.

    “Thiếu gia, ngài lại muốn đem người lạ về nhà!” Ngả Lệ Lợi nhíu mày, những lần thiếu gia mang người về đều không ngoại lệ biến thành tình địch, mà lần này cũng khó nói được.

    “Ngươi đây là gián tiếp nói ta thực tốt bụng sao?” Cali đứng lên, ánh mắt ý bảo nhóm Vistor đem người hôn mê trên đất xử lý, “Ngươi có thể cảm thấy ta rộng lòng từ bi, hoặc là lăng nhăng, rất nhiều việc, đối với ta mà nói không là gì, nhưng nếu ngươi muốn ta cứ như vậy mặc kệ một sinh mệnh đang dần biến mất, đây cũng quá có lỗi với lương tâm của ta!”

    Thiếu gia, tức giận.

    Qua nhiều năm, bọn họ lần đầu tiên thấy cậu tức giận như vậy.

    Xã hội Anh quốc vào thế kỷ mười chín chính là cá lớn nuốt cá bé, có vô số người chết đói hay chết cóng ở đầu đường là bình thường, nào có người nhàm chán đi thu nhận, giúp đỡ những kẻ bên bờ vực tử vong?

    Đạo đức của xã hội này! Cali cắn chặt răng. Vô tình, lãnh khốc, một xã hội tàn nhẫn!

    Có thứ gì đó, dần lên men trong lòng cậu…

    Nếu như ở hiện đại, những người này sẽ không vô tình như vậy. Cali quyết định, cậu muốn cố gắng để tâm dễ chịu một chút.

    Cali quyết định làm chuyện gì, cho tới giờ đều có thể khiến người ta nhìn với cặp mắt khác.

    ****

    “Ngươi đã tỉnh?” Một cái khăn mặt đặt trên trán hắn. Đôi đồng tử màu xanh lục sâu thẳm nhìn chằm chằm Cali đang ngồi bên giường, là y đã cứu ta?

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối