Sủng thiếu gia tuyệt đối – Chương 3-4

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối

    Chương 3

    Sau khi Cali rửa mặt chải đầu xong, ngồi ở trước bàn ăn đợi ăn điểm tâm. Rất nhanh, Vistor liền bưng bữa sáng, để lên trên bàn. Cali nhìn nhìn bữa sáng, nghĩ thầm: bữa sáng này cũng không tệ lắm a. Vistor từ tối hôm qua đã bắt đầu xem tri thức cần biết của quản gia, bữa sáng ngày hôm nay là lần đầu tiên hắn làm, ánh mắt liếc về phía Cali, hỏi ý kiến.

    Cali dùng dĩa bạc trạc trạc trứng trần nước sôi, ngốc manh đem trứng trần nước sôi xiên lên. A, quen dùng đũa rồi. Đem trứng bỏ vào trong miệng, sắc mặt Cali đổi đổi, nhai mấy lần liền đem miếng trứng nuốt xuống. “Vistor…” “Vâng, thiếu gia.” “Trong trứng này ngươi không có thêm muối a!”

    Vistor gật gật đầu, nhớ kỹ: thức ăn cần thêm muối. Cali cầm lấy ly sữa uống vài ngụm, cầm lên miếng bánh mì, bôi bơ lên, nhét vào miệng rồi dùng sức cắn.

    Sau khi ăn hết bữa sáng, Cali nói với Vistor: “Sau này ngươi chuẩn bị thêm một phần đồ ăn.” “Vâng, thiếu gia, chính là tại sao vậy?” “Ngươi phải cùng ta ăn cơm, cái bàn lớn như vậy, chỉ có một mình ta ăn cơm, rất không quen.” Vistor cười cười, tiểu hài tử chính là tiểu hài tử. Trên thực tế Cali trừ bỏ thật sự không có thói quen một mình ăn cơm, còn có một lý do chính là: dùng Vistor làm chuột bạch thử đồ ăn của chính mình!

    “Thiếu gia, có một người tự xưng là quản lí tài sản ngân hàng tới thăm.” Vistor cung kính nói. “Ân, gọi hắn vào đi.” Cali ngồi ở trên ghế làm việc đọc sách. Đã quấy rầy thiếu gia đọc sách a, Vistor dẫn một nam nhân vào thư phòng, rồi sau đó cúi đầu, đứng ở phía sau Cali. Nam nhân tại Cali ý bảo ngồi xuống, cởi mũ nói: “Ngài khỏe Cali bá tước, ta là quản lí tài sản ngân hàng. Phụ thân của ngài để chúng ta bảo quản một cái túi, hắn nói với chúng ta một ngày như bây giờ đem túi giao cho ngài.” Quản lí ngân hàng từ trong túi đeo lấy ra một cái túi thật to, đưa cho Vistor. Vistor mỉm cười tiếp nhận, đem quản lí ngân hàng mời ra khỏi nhà Tư Mễ Nặc Á.

    “Thiếu gia.” Cali tiếp nhận túi, mở ra vừa nhìn, nở nụ cười. Đây là di sản ba ba tiểu Cali lưu cho y a. Trong cái túi có một chiếc nhẫn gia tộc khảm ngọc bích tinh khiết, một quyển nhật kí cùng mấy quyển sổ tiết kiệm ngân hàng cùng khế đất.

    Mở nhật kí ra, Cali thần kỳ phát hiện chính mình lại có thể hiểu Anh ngữ cổ thâm ảo! Xem xong nhật kí, Cali trầm mặc, biết nguyên nhân đại khái chính mình xuyên qua đến nơi đây.

    Nguyên lai phụ thân của tiểu Cali từ sớm đã dự liệu được bi kịch phát sinh, cho nên hắn đã đem những thứ quý trọng liên quan tới sự tồn vong của chủ nhân Tây Đô giấu trong ngân hàng để ngừa vạn nhất. Nguyên nhân xuyên qua là do liên quan đến sinh nhật của tiểu Cali cùng Diệp Cali. Ngày sinh nhật của bọn y giống nhau, đều là ngày 24 tháng 4. Gia tộc đem ngày 24 tháng 4 gọi là ngày Địa Ngục, là một ngày không Cát Tường, tiểu Cali vừa vặn sinh ra tại ngày này, cho nên bị người trong gia tộc coi là “Tại trong Địa Ngục bồi hồi, là người cùng Địa Ngục giao tiếp”. Từ trường của Diệp Cali cùng tiểu Cali giống nhau, thuộc tính linh hồn nhất trí, cho nên sau khi tiểu Cali chết linh hồn Diệp Cali mới có thể vào ở thân thể y.

    Thế kỷ mười chín, thế kỷ hai mươi hai, kém ba trăm năm a. Chẳng biết tại sao, “Ba trăm năm một vòng quay về” những lời này sẽ tự động hiện ra trong đầu Cali.

    Giữa trưa.

    “Thiếu gia, bữa trưa hôm nay là West Cold Burbock và Pasta.” Vistor một tay cầm một cái khay, để lên trên bàn, sau đó giúp Cali kéo ra ghế dựa. “Cám ơn.” Cali theo bản năng nói. Vistor ngẩn người. Giúp chủ nhân kéo ra ghế dựa không phải việc mà một quản gia nên làm sao? Bất quá, thiếu gia như vậy thật tốt. “Ách…” Cali cũng biết chính mình nói một ít lời nói không phù hợp thân phận, vội vàng cười trừ, giả ngu, hỗn đi qua.

    Chương 4

    “Cái kia… Vistor a, ngươi trước tiên thử một chút đồ ăn chính ngươi làm đi…” Cứ việc Vistor là một Ác Ma, nhưng lại có vị giác của nhân loại. “Vâng, thiếu gia.” Vistor cầm lấy dao nĩa, tao nhã cắt beefsteak. Sau khi cắt xong beefsteak, hắn chấm nước sốt, bỏ vào trong miệng. Beefsteak mới vừa vào miệng, sắc mặt của hắn liền trở nên phi thường cổ quái. Hắn đứng lên, “Thực xin lỗi thiếu gia, ta lập tức đi làm món khác!” Tiếp theo Vistor liền hung hăng mà đem hai đĩa beefsteak bưng đi, chỉ để lại hai đĩa Pasta.

    Cali nhìn bóng lưng Vistor, cười ra tiếng. Dùng một chiếc nĩa lấy một ít mỳ Spaghetti, đưa lên mũi ngửi thử, chậm rãi cho vào miệng… Mòn có vị chua ngọt và béo ngậy này là mỳ ống? Cali dùng lương tâm của mình, nhịn đau khổ mà ăn hết toàn bộ đĩa mì ống, bởi vì cậu là một người rất ghét lãng phí thức ăn. Trở lại lần nữa, Vistor bê trên tay thêm hai cái đĩa, Cali đang dùng nước súc miệng. “Thiếu gia, món beefsteak lần này tuyệt đối không có vấn đề. ” Cali gật đầu, cắt miếng thịt bò, bỏ vào trong miệng.

    “Ân, không sai, Vistor có tiến bộ, tiếp tục cố gắng!” Cali nói xong giơ ngón tay cái lên. Vistor cười nhận khen ngợi, ánh mắt nhìn về phía đĩa Pasta rỗng tuếch giả bộ bâng quơ hỏi. “Cái kia, thiếu gia, Pasta này cũng không tệ lắm phải không?” Nếu khó ăn thiếu gia cũng sẽ không đem nó ăn sạch a. Vistor đối với món Pasta kia rất có lòng tin. “Ngô… Chính ngươi nếm thử sẽ biết.” Cali mới không có thời gian để ý đến hắn đâu, khó được ăn một beefsteak ngon!

    Vistor xiên một ít mỳ Spaghetti, lòng tràn đầy vui mừng để vào miệng. Không có mỹ vị như trong dự liệu, chỉ có vô tận tra tấn vị giác. Tâm lý tương phản thật sự là quá lớn, Vistor rốt cuộc bảo trì không được tao nhã, “Phốc” một tiếng, đem toàn bộ Pasta phun ra. Cali giống như sớm có dự cảm trước, trước khi Vistor phun ra đem vị trí cùng đĩa beefsteak chuyển rất xa, không có bị tai ương. Vistor lấy khăn tay lau miệng, cúi đầu yên lặng ăn beefsteak, không biết đang suy nghĩ gì.

    — đường ngăn cách —

    “Thiếu gia, bây giờ là thời điểm bắt đầu đi học.” Vistor cười híp mắt nói.

    Đi học? Học cái gì? Ta như thế nào không biết? Trong hai mắt của Cali tràn ngập nghi hoặc.

    “Là như vậy thưa thiếu gia, người đã đến tuổi đi học, bởi vì người không có giáo viên gia đình, cho nên toàn bộ lịch dạy học của người do ta đảm nhiệm dạy.” Vistor như cũ cười híp mắt.

    “Ha ha, Vistor thật đúng là đa tài a!” Lên tới phòng, xuống đến phòng bếp, trong lòng Cali vạn phần phun cái rãnh.

    “Đương nhiên, làm quản gia của thiếu gia, chút chuyện nhỏ làm sao có thể làm không được.” Cười.

    Cali: ==

    “Như vậy thiếu gia, hiện tại chúng ta bắt đầu học đi! Tiết thứ nhất, học đàn vi-ô-lông! Đàn vi-ô-lông có thể nuôi dạy tính tình của thiếu gia, là tiết thiếu gia nhất định phải học. Thỉnh thiếu gia lại đây, chúng ta đi luyện tập tư thế cơ bản của đàn vi-ô-lông một chút.”

    Cali quýnh. Không phải đâu ông trời, đừng chơi ta như vậy a…

    Lúc Diệp Cali ở hiện đại, 4 tuổi bắt đầu học đàn vi-ô-lông, 12 tuổi thì được diễn tấu cấp ngoại hạng, là thần đồng âm nhạc người người tán thưởng. Môn khoa học tự nhiên tốt, môn khoa học xã hội tốt, thể dục tốt, võ công tốt ( Taekwondo đen mang tứ đoạn, Karate có thể đánh thắng lão sư dạy y Karate), là tình nhân trong mộng nữ sinh vĩnh viễn nhìn lên. Hiện tại lại kêu y làm người sơ học đàn vi-ô-lông, có lầm hay không a?!

    “Cung của đàn vi-ô-lông hẳn là cầm như vậy, nếu cầm như vậy… Tốt lắm, thỉnh thiếu gia thử một chút.” Vistor mỉm cười đem đàn vi-ô-lông đưa cho Cali.

    Cali tiếp nhận, cẩn thận chu đáo. Ân, đàn vi-ô-lông của ba trăm năm trước cùng hiện đại không có gì khác nhau nha, bất quá. Ngón tay nhẹ nhàng đảo qua cầm huyền. Âm sắc cũng không tệ lắm a!

    Thuộc truyện: Sủng thiếu gia tuyệt đối