Home Đam Mỹ Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay – Quyển 8 – Chương 8

    Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay – Quyển 8 – Chương 8

    Thuộc truyện: Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

    ́N GIẾT NGƯỜI QUỶ QUYỆT

    Sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Quản Lăng vẻ mặt cứng ngắc ngồi ở trên giường, nhìn bãi khó coi trước người mình.

    Quần áo sạch sẽ, thân thể không hề có dấu vết, cùng với phía sau ngoại trừ có chút trướng trướng không có bất khó chịu gì, không cái nào là không chứng minh cậu đích thật là mộng xuân.

    Đối tượng mộng xuân còn là Prody.

    Ai oán bưng kín mặt, Quản Lăng cảm thấy vô cùng bi phẫn với chuyện mình chỉ đợi trong game vài ngày mà bắt đầu mộng xuân bị nam nhân ba.

    Cậu chưa bao giờ rõ ràng ý thức được như bây giờ, cậu thật là cong, cong hết thuốc chữa.

    Nghĩ đến chuyện cậu trước đây bị được em gái ôm cũng không hề có cảm giác, Quản Lăng nhịn không được rơi lệ đầy mặt!

    Nghĩ nghĩ, Quản Lăng quyết định sau khi mình out game vẫn làm gay cho tốt đi, tuy rằng đối tượng làm gay của cậu có chút không bình thường, nhưng không quan hệ, đây ít nhất chứng minh rằng cậu cong rất có đặc sắc!

    Hơn nữa trong game đợi vài ngày, cậu đích thật cũng có chút nhớ tên bệnh phân liệt ba nhân cách ở ký túc xá.

    Vì thế, Quản Lăng tính làm xong chuyến này rồi thu tay nhanh chóng chỉnh lý bản thân, không kịp nói lời từ biệt một tiếng với quản gia liền vội vã chạy ra biệt thự.

    Mẹ nó đến giờ đi cảnh thự đưa tin rồi!

    Thở hổn hển đuổi kịp một khắc cuối cùng tới cảnh thự, ở trên cửa ký tên của mình lên, Quản Lăng chậm rì rì vào cửa, mới vừa ngồi xuống vị trí của mình, lại đột nhiên cảm giác hôm nay không khí hình như có chút không đúng lắm.

    Sắc mặt mọi người vì sao lại nghiêm túc như vậy?

    Ngay khi Quản Lăng muốn kéo người hỏi một chút, Triệu Đình vẻ mặt tiều tụy đã đi tới, “Hôm qua cậu đi đâu?”

    Thần kinh không tự chủ được căng chặt, Quản Lăng bình thản nói: “Đi ra ngoài chơi, rồi trở về nhà, làm sao vậy?”

    Nghi ngờ nhìn hai mắt Quản Lăng, Triệu Đình thở dài, ngồi cạnh Quản Lăng, mà nháy mắt khi Triệu Đình ngồi xuống, Quản Lăng đột nhiên phát hiện Triệu Đình lộ ra cánh tay có mấy vết máu nhàn nhạt, mà vết máu này rõ ràng là bị đồ vật sắc nhọn nào cắt xước.

    Không chút để ý dời đi đôi mắt, Quản Lăng yên lặng mở ra bản nhiệm vụ sau đó lại yên lặng đóng lại nó, manh mối bốn vẫn cứ không có giải khóa.

    Không chú ý tới ánh mắt Quản Lăng, Triệu Đình vươn tay lấy ra hai tờ tư liệu, “Đêm qua, có người phát hiện thi thể ông cha sứ xuất hiện ở nhà thờ, giống như mấy vụ án trước đây, cũng bị bày thành bộ dáng này.” Nói xong, Triệu Đình đem tư liệu trên tay ném tới trước mặt Quản Lăng.

    Đôi mắt hơi hơi trợn to, Quản Lăng kinh ngạc nhìn cái đầu màu than chì của ông cha sứ trên ảnh, không thể tin nói: “Xảy ra chuyện gì, phát hiện vào lúc nào?”

    “Sáng hôm nay.” Một cảnh viên khác nói tiếp: “Có người sáng nay đi ngang qua, phát hiện cửa nhà thờ bị người mở ra.”

    Im lặng, Quản Lăng phát hiện việc này có chút không thích hợp, sáng nay mới phát hiện thi thể, như vậy từ ngày hôm qua đến bây giờ lại không ai phát hiện không thấy thi thể ông cha sứ ở đâu sao?

    Sau khi ông cha sứ chết, thi thể của ông ta luôn luôn đặt trong phòng khám nghiệm tử thi, buổi tối cũng sẽ có cảnh viên trong cảnh thự trực ban, như vậy một thi thể không cánh mà bay, thì sao lại phát hiện chứ?

    Nhấp nhếch môi, Quản Lăng ngẩng đầu hỏi: “Ngày hôm qua cảnh viên trực ban là ai?”

    “Là tôi.” Một cảnh viên đáp: “Là tôi cùng nữ cảnh hai người trực.”

    Trong đầu đột nhiên chấn động, Quản Lăng phút chốc nhìn lại bốn phía, sau khi nhìn quanh toàn bộ đại sảnh cũng chưa phát hiện thân ảnh nữ cảnh, chân vừa nhấc, nhanh chóng chạy tới phòng khám nghiệm tử thi.

    Cảnh viên trả lời kia tựa hồ cũng ý thức được cái gì, sắc mặt trắng nhợt, theo sát sau Quản Lăng chạy vào phòng khám nghiệm tử thi.

    Trong phòng khám nghiệm tử thi, nơi vốn đặt thi thể ông cha sứ vẫn có một thân ảnh vải trắng, nhưng sau khi vải trắng xốc lên, tất cả mọi người lâm vào im lặng như chết.

    Là nữ cảnh, người nằm ở trên giường là nữ cảnh.

    Cảnh viên cùng trực với nữ cảnh toàn bộ đều choáng váng, “Tôi tôi tôi, tôi chỉ là ra ngoài mua, mua hộp thuốc lá, tôi còn tưởng rằng cô ấy không muốn trực nên đi trước, tôi tôi…”

    Mặt không đổi sắc nhìn nữ cảnh chết ít nhất hơn năm tiếng, Quản Lăng đã khiếp sợ nói không nên lời.

    Nữ chân heo duy nhất trong game cư nhiên chết, mẹ ơi, cái game này còn muốn phát triển như thế nào chứ!

    Cho nên nói chẳng lẽ gam này kỳ thật là không có nữ chân heo? Hoặc là nói, đây là một game BL khoác da BG?!

    Cảm giác bị toàn thế giới lừa gạt Quản Lăng thất hồn lạc phách nhìn chằm chằm nữ cảnh chết thảm, yên lặng chảy xuống nước mắt.

    Nhất thời, toàn bộ cảnh viên trong khám nghiệm tử thi nhìn về phía Quản Lăng ánh mắt đều mang theo thương hại, người sắp trở thành bạn gái ( sương mù) lúc còn chưa xác lập quan hệ liền chết, thật đáng thương.

    Sắc mặt hơi trầm xuống, ánh mắt Triệu Đình âm lãnh liếc nhìn thi thể nữ cảnh.

    Mà khi Quản Lăng bị mọi người đồng tình đang chuẩn bị thất hồn lạc phách bay ra lại trùng hợp thấy được ánh mắt Triệu Đình, chân dừng lại, Quản Lăng phản xạ có điều kiện mà quay đầu lại nhìn nữ cảnh, đột nhiên phát hiện một chi tiết nhỏ, nữ cảnh là bị người thắt chết.

    Phương pháp tử vong này tuy nói thoạt nhìn bình thường, nhưng đặt trên người nữ cảnh lại tuyệt không bình thường, bởi vì nhất định là lúc hung thủ đến trộm xác lại đụng phải nữ cảnh, nhưng nữ cảnh có súng, cô ta vì sao lại không rút súng ngay từ đâu, nhưng lại cho người ta cơ hội đến gần người để thắt chết?

    Như vậy chuyện này chỉ có một loại khả năng, hung thủ trộm xác này là người nữ cảnh biết, cho nên đây còn có thể là ai, tuyệt đối là Triệu Đình!

    Dựa vào đầu óc thông minh tuyệt đỉnh của mình một bước trinh thám ra chân tướng Quản Lăng cả người cứng ngắc đứng ở cảnh Triệu Đình, lén lút mà liếc Triệu Đình.

    Chú ý tới tầm mắt Quản Lăng, Triệu Đình nhếch môi một, ôn nhu nói: “Làm sao vậy? Có phải là không thoải mái hay không?”

    Quản Lăng: “Ha ha a không có việc gì.”

    Mẹ nó vì sao lại cảm thấy thái độ Triệu Đình đối với mình lại quỷ dị như vậy chứ?

    Móa sẽ không phải là cậu chính là mục tiêu kế tiếp của Triệu Đình đi?!

    Bị suy đoán của mình sợ tới mức không đừng, Quản Lăng quyết tâm nhất định phải tìm được manh mối bốn trước khi Triệu Đình hành động.

    Tuy rằng Quản Lăng cơ hồ đã có thể khẳng định hung thủ là Triệu Đình sẽ không chạy, nhưng mấu chốt là, mặc dù trong lòng cậu biết, bởi vì manh mối hạng nhất thiếu hụt, game chắc là sẽ không phán định cậu Full nhiệm vụ.

    Nữ chân heo trước khi chết nhất định sẽ lưu lại thứ gì, cho nên manh mối cuối cùng nhất định ở ngay trên người nữ cảnh, một chân bước ra phòng khám nghiệm tử thi, Quản Lăng quyết định tối hôm nay đến phòng khám nghiệm tử thi lần nữa, điều tra thi thể nữ cảnh.

    Mà thực trùng hợp chính là, trên danh sách trực ban tối nay vừa mới có tên Quản Lăng.

    Vì thế Quản Lăng rõ ràng liền ở lại cảnh thự, chờ đến tối sau khi tất cả cảnh viên đều lục tục rời đi, Quản Lăng tìm cái cớ nói mình muốn đi toilet liền nhanh như chớp chui vào phòng khám nghiệm tử thi.

    Vì không cho thi thể hư thối quá nhanh, độ ấm phòng khám nghiệm tử thi bình thường đều chỉnh rất thấp, lúc một chân bước vào, Quản Lăng hoảng hốt có loại cảm giác đi vào một thế giới khác.

    Tử quang chiếu lên thi thể lạnh như băng trên bàn, ảnh ngược ra một loạt bóng ma mơ hồ không rõ, giống như người chết không cam lòng kêu rên.

    Khí lạnh trong phòng khám nghiệm tử thi từ dưới chân sâu kín thổi qua, kích thích Quản Lăng nổi vô số tầng nổi da gà, nhưng bởi vì sợ bị người phát hiện, Quản Lăng cũng không dám bật đèn, chỉ có thể run run rẩy rẩy dán góc tường dời tới bàn đặt nữ cảnh.

    Qua đại khái thời gian một ngày, mặc dù là ở phòng khám nghiệm tử thi, trên người nữ cảnh vẫn không thể tránh khỏi xuất hiện thi ban, nhìn khuôn mặt màu than chì của nữ cảnh, Quản Lăng gian nan ực một tiếng, run run rẩy rẩy xốc lên vải trắng trên người nữ cảnh.

    Nữ cảnh còn chưa bị giải phẫu qua, trên người vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, điều này làm cho Quản Lăng hơi chút dễ chịu.

    Sau khi sờ soạng trên người nữ cảnh một lần không có phát hiện vật phẩm để lại gì, Quản Lăng phiền muộn nhìn nữ cảnh, yên lặng tự hỏi có nên cởi quần áo nhìn xem hay không.

    Cứ cảm thấy loại chuyện này cho dù là làm trong game cũng sẽ gặp sét đánh.

    Phiền muộn một hồi lâu, ngay khi Quản Lăng tính toán lật người nữ cảnh lại nhìn xem, trên móng tay hơi có vẻ sắc nhọn của nữ cảnh lập tức hấp dẫn lực chú ý của Quản Lăng.

    Trong đầu đột nhiên hồi tưởng lại buổi sáng trên cánh tay Triệu Đình phát hiện vết hồng, khóe môi khẽ run lên, Quản Lăng mở hai tay nữ cảnh ra kiểm tra một lần, quả nhiên trong khe móng tay tay phải phát hiện mấy miếng thịt.

    Cùng lúc đó, đinh một tiếng, trong đầu Quản Lăng truyền đến thanh âm hơi có vẻ quen thuộc, “Chúc mừng người chơi hoàn tất thu thập manh mối, người chơi có thể lựa chọn nộp manh mối lên cảnh thự để Full nhiệm vụ, hoặc buông tha nộp lên trực tiếp tiến vào kết cục, xin người chơi trong vòng 3 ngày làm ra chọn lực, sau khi tiến vào kết cục người chơi sẽ tự động rời khỏi game.”

    Manh mối cư nhiên thu thập xong rồi?!

    Nghe âm gợi ý trong đầu, Quản Lăng vội vàng mở ra bản nhiệm vụ, quả nhiên thấy manh mối bốn đã muốn giải khóa: vết ngón tay của nữ cảnh.

    Thiếu chút nữa bị hạnh phúc bất thình lình mê muội cả não, Quản Lăng còn không kịp may mắn một chút, bên tai đột nhiên vang lên tiếng đẩy cửa thiếu chút nữa làm cậu ngay cả thi thể cùng nhau đứng lên.

    Tim đập nháy mắt dồn dập, Quản Lăng bằng phản ứng nhanh đắp vải trắng lên người nữ cảnh, té chạy tới bàn bên cạnh sau đó ngồi xổm xuống, hai tay che miệng mũi mình áp tiếng thở dốc đến nhỏ nhất, cả người khẩn trương tới cực điểm.

    Tiếng bước chân từ cửa từng chút từng chút vang lên, Quản Lăng dựa người lên bàn thi thể, hai mắt hơi hơi trợn to, ý đồ từ kính phản quang inox bên bàn thi thể thấy được điều gì.

    Nhưng mà ánh sáng trong phòng khám nghiệm tử thi thật sự là quá mức u ám, Quản Lăng nhìn hồi lâu cũng chỉ có thể thấy một bóng người mơ hồ, nhưng chỉ một bóng dáng như vậy, làm tim Quản Lăng nháy mắt đập gấp đôi.

    Triệu Đình, nhất định là Triệu Đình!

    Nhếch môi, Quản Lăng gắt gao mà nhìn chằm chằm bóng người, thở lớn cũng không dám mà nhìn bóng người từ cửa vòng quanh bàn thi thể đi từng bước một tới, khi sắp đến gần vị trí mình trốn thì đột nhiên dừng lại.

    Quá mức tập trung tinh thần lực Quản Lăng không bị khống chế bắt đầu ù tai, cố gắng bình phục tim đập hơi có vẻ dồn dập của mình, Quản Lăng thật cẩn thận hít vào một hơi, một cử động cũng không dám cuộn người, nghe tiếng hít thở vờn quanh bên tai.

    Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân lần thứ hai vang lên, thong thả tới sát cửa, “Cạch” một tiếng cửa phòng mở, hoàn toàn biến mất.

    Mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống, Quản Lăng run rẩy dựa vào bên bàn ngồi xuống, một lúc lâu, mới rốt cục đứng lên, chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.

    Cổ chân run run, Quản Lăng khập khiễng đi tới cửa, sau khi lần thứ hai xác nhận manh mối thu thập hoàn tất, vẻ mặt thoải mái mở cửa.

    Ở cửa, Triệu Đình hai mắt âm trầm nhìn mở Quản Lăng mở cửa, trên mặt không đổi sắc chậm rãi lộ ra nụ cười hơi vặn vẹo, “A, tìm được cậu rồi.”

    Quản Lăng: “=a= “

    Chân dịch, Quản Lăng miệng còn chưa kịp mở, liền bị người “rầm” một tiếng hung hăng đặt lên tường, cùng với cái ót đau nhức, từ từ mất đi ý thức.

    Thuộc truyện: Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay