Thú nhân tinh cầu – Bộ 5 – Chương 49-51

    Thuộc truyện: Thú nhân tinh cầu

    [TNTC] Bộ 5 [49] Gấu Mèo 3

    ——-

    Sờ soạng Panda từ trên xuống dưới n lần xong, Khải Ân mới cảm thấy mĩ mãn buông cậu ra.

    “Ngươi quả thực là gấu mèo.”

    “Kia, tộc nhân của ta–” Nghe tộc trưởng đại nhân nói vậy, tiểu hùng ngồi bật dậy, vội vàng biến về hình người. Khải Ân che dấu thần sắc thất vọng trong đáy mắt. Thật đáng tiếc, hắn vẫn chưa xem đủ hình thú đáng yêu của Panda a.

    “Ta chưa thấy qua gấu mèo khác. Bất quá đừng nản chỉ, ở một nơi nào đó trên thế giới này, tộc nhân của ngươi nhất định đang sinh sống rất hạnh phúc.” Khải Ân tựa như một vị trưởng bối hiền lành, nhẹ giọng an ủi tiểu hùng.

    Tây Thụy Tư ho khan một tiếng, cảm thấy bầu bạn của mình quá coi trọng con gấu ngốc này, làm y không khỏi ăn dấm chua: “Panda, ngươi là bằng hữu của Arthur đi, tạm thời cứ ở lại bộ lạc thú nhân. Ta sẽ phái người giúp ngươi tìm kiếm tin tức tộc nhân.”

    “Ta, ta……” Panda do dự nửa ngày cuối cùng vẫn không dám nói ra quan hệ của mình với Arthur. Nói ra nhất định sẽ bị chán ghét…… tiểu hùng bi quan nghĩ, ngẩng đầu nhìn trộm Khải Ân vô cùng dịu dạng. Chút cam đảm tích tụ được trong lòng lại tan tành thành mây khói: “Ân……..ta, ta đi chăm sóc Arthur.” Vội vội vàng vàng bỏ lại một câu như vậy, tiểu hùng như đang chạy trốn, lao như bay ra khỏi nhà gỗ.

    “Đứa nhỏ này sao lại….. Tây Thụy Tư, ngươi dọa nó à?”

    “Ta nào có.” Thú nhân nhún nhún vai, vẻ mặt vô tội. Cùng lắm y chỉ xụ mặt thôi, nếu vậy cũng bị dọa thì chỉ trách con gấu kia lá gan quá nhỏ. Nhìn thế nào cũng không đủ tư cách làm dũng sĩ thú nhân.

    “Xem nó như vậy, có lẽ nó và Arthur còn một chặn đường rất dài phải đi a.” Khải Ân thầm thở dài, tuy nói hắn không muốn can thiệp vấn đề tình cảm của bọn nhỏ, nhưng Panda bất đồng với những thú nhân khác– cậu là ‘quốc bảo’! Cư dân trên tinh cầu thú nhân này không biết giá trị của gấu mèo, thật sự đáng tiếc.

    Thái dương mọc từ phương đông lặn ở phương tây, trong nháy mắt lại qua mấy ngày.

    Đám tấn mãnh long sau trận chiến với tộc thú nhân, dường như cảm nhận được gì, đồng loạt rút khỏi khu rừng của hồ tộc. Khải Ân hạ lệnh án binh bất động, để các dũng sĩ thú nhân bị thương nhân cơ hội này mà hảo hảo điều dưỡng.

    Panda phát hiện thánh địa là một nơi rất thần kì. Chỉ qua vài ngày ngắn ngủn, số vết thương dữ tợn trên người Arthur đã khép lại rất nhanh. Cậu thường xuyên tới ngồi bên cạnh ao, buồn chán chọt chọt cự thú đang ngủ say. Đột nhiên, một thân ảnh nhỏ xinh hấp dẫn cậu chú ý.

    Panda hơi nghiêng đầu, quả nhiên thấy được bóng người quen thuộc– thiếu niên gầy yếu nhìn qua hệt như vẫn còn là một đứa nhỏ. Cậu ta ngại ngùng mỉm cười với Panda, sau đó im lặng ngồi bên ao nước, lực chú ý tập trung lên người cự thú màu đen đang nằm trong nước. Thuấn vẫn không nhúc nhích, lẳng lặng nằm trong dòng nước xanh nhạt. Da lông sáng bóng bám vào cơ thể rắn chắc, tứ chi thon dài hữu lực tao nhã giãn ra. Cổ của nó cùng tứ chi có một vòng tông mao màu bạc vô cùng xinh đẹp, bồng bềnh phiêu tán trong nước, làm Thuấn hệt như đang được một ngọn lửa màu bạc bao phủ.

    Thiếu niên không biết nhớ tới gì đó, gương mặt tái nhợt hơi đỏ ửng. Cậu bé vươn cánh tay gầy muốn vuốt ve hắc báo tuấn mĩ trong nước. Nhưng vì khoảng cách lại quá xa, thiếu niên không vì thất bại mà tức giận, cậu nằm úp sấp bên bờ ao, giống như được thấy hắc báo là điều tuyệt vời nhất.

    Panda có chút rung động, tựa hồ thấy được bóng dáng của mình trên người thiếu niên. Cự thú tuấn mĩ mà cường đại, mang theo lực hấp dẫn trí mạng, như một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt…… ngọn lửa sáng chói mà ấm áp làm cậu nhịn không được muốn dựa vào gần thêm, đồng thời lại không ức chế được sợ hãi trong nội tâm.

    “Arthur, ngươi mau tỉnh lại đi…….” Panda thì thào, ánh mắt chăm chú nhìn vào cự thú.

    ……..

    Mơ màng ngủ một hồi, lúc Panda tỉnh lại thì phát hiện thiếu niên đã li khai. Cảm giác khóe miệng có chút ươn ướt, tiểu hùng vội vàng lau nước miếng còn lưu lại, da mặt mỏng nhanh chóng đỏ ửng. May mắn, thánh địa không có người khác, cậu có ngáy không a?

    Quay đầu lại lơ đãng nhìn vào ao nước, Panda suýt chút nữa cả kinh hét lên– Arthur, Arthur không thấy! Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Thương tích Arthur vẫn còn chưa lành, đến tột cùng là ai dám thừa dịp cậu không chú ý mà bắt Arthur đi? Tiểu hùng cào cào mái tóc bạch kim của mình, gấp tới độ xoay mòng, không biết nên làm thế nào cho phải.

    Có phải đám tấn mãnh long không? Không có khả năng, chúng nó không có khả năng xông vào bộ lạc. Chẳng lẽ là tộc nhân của Arthur? Cũng không đúng, bọn họ không có lí do bắt Arthur đi……

    “A!”

    Ngay lúc tiểu hùng mặt cau mày có thì sức mạnh áp ngã cậu xuống đất, cơ thể bị kiềm chặt: “Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi là người nào!”

    “Ta ta ta ta ta ta, ngay cả ta mà tiểu hùng cũng không nhận ra? Tiếng nói trầm thấp quen thuộc truyền tới bên tai, Arthur trêu chọc học cách nói lắp của Panda.

    “Arthur! Ngươi tỉnh!”

    “Đúng vậy, còn ngủ tiếp sẽ có con gấu nào đó khổ sở.”

    “Cái gì! Nào có…….” Panda cúi thấp đầu, cảm giác thực xấu hổ.

    “Hùng hung2~~ta đói a.” Arthur phát ra tiếng cười trầm thấp, hơi thở đậm đặc nóng hổi phun bên tai làm lớp lông tơ trên cơ thể Panda đều nhịn không được mà run rẩy.

    “Đói….. ta, ta có chuẩn bị thức ăn, Arthur, ngươi mau đứng lên.”

    “Tiểu hùng ngốc, ngươi thực không hiểu ý ta sao?” Arthur cười lắc đầu, bàn tay to vươn tới lật Panda lại đối mặt với mình.

    “Không phải ngươi nói đói bụng–” Đột nhiên hơi thở nóng hổi phả tới bên môi làm Panda tê dại như bị điện giật. Cậu ngây ngốc trừng to mắt, trong nhất thời không biết nên phản ứng ra sao.

    Thừa dịp tiểu hùng sững sờ há miệng, Arthur vói đầu lưỡi vào miệng đối phương. Đầu lưỡi nóng bỏng linh hoạt tiến vào khoang miệng, dây dưa với đầu lưỡi Panda, nhiệt tình liếm mút.

    Arthur hôn cậu! ? Panda cứ như vậy mà trừng mắt nhìn thú nhân say mê trước mắt, trong nhất thời không còn năng lực suy tư.

    “Hùng hùng, phát ngốc cái gì?”

    “A? Arthur, vì, vì cái gì…….”

    “Ngươi không phải nói thích ta sao.” Thú nhân nhếch miệng cười, tay vươn tới thân thiết xoa loạn mái tóc bạch kim của Panda: “Ngươi nói thích ta, nói không bao giờ rời khỏi ra nữa. Chính tai ta nghe được.”

    “Kia, đó là…….”

    “Muốn đổi ý?” Arthur hơi chống người, nhíu hàng mày rậm nhìn Panda, ánh mắt sắc bén xuất hiện quang mang nguy hiểm: “Chẳng lẽ ngươi muốn làm tiểu hùng nói dối?”

    “Không, không phải!” Panda cố sức lắc đầu, cùng lúc bị thú nhân ép buộc phải lùi về sau, mắt thấy mình sắp rơi vào trong ao. Cậu khẩn trương nhìn bốn phía, dường như hạ quyết tâm thật lớn mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Arthur.

    “Ta….. Arthur, chúng ta không nên…… chúng ta không đúng……”

    “Ngươi rõ ràng nói thích ta!” Ánh mắt Arthur dần dần ảm đạm, cánh tay kìm chặt Panda tới mức nổi lên gân xanh.

    “Ừ thì là vậy, nhưng người nhà của ngươi–”

    “Vậy thì được rồi.” Gương mặt sắp tức giận của thú nhân đột nhiên thay thế bằng một gương mặt khác, mỉm cười nói. Hắn không để ý Panda kháng nghị, cắn một ngụm lên cổ đối phương.

    “Đói bụng thật lâu cuối cùng ta cũng được ăn no. Hùng hùng đáng giận, đói chết ta!”

    “Arthur– ngươi, ngươi muốn ăn ta!” Panda đột nhiên trợn mắt, mặt trắng bệt.

    “Đúng vậy.” Thú nhân mỉm cười xấu xa, cố ý nhe hàm răng nhọn hoắc với tiểu hùng, còn giả bộ hung tợn: “Tiểu hùng ngốc của ta, ta sẽ ăn sạch ngươi, ngay cả xương cũng không còn!”

    Hoàn Chương 49.

    [TNTC] Bộ 5 [50]

    ——

    Panda trầm mặc vài giây, tiếp đó cậu hét lên thảm thiết, cuống quít đẩy Arthur chạy ra ngoài động. Khóe miệng thú nhân nhịn không được run rẩy– tiểu húng ngốc của hắn thực sự nghĩ mình muốn ăn thịt cậu thực sao, thật là làm người ta vừa tức vừa buồn cười.

    “Đừng hòng chạy!” Arthur rống một tiếng, nhào tới áp chặt tiểu hùng dưới thân. Panda nóng nảy liền tung một cú đá, không ngờ lại đá ngay miệng vết thương Arthur.

    “Ngô……..” Thú nhân nhất thời xụi lơ, sắc mặt tái nhợt, đưa tay bụng chặt vết thương dưới hạ phúc– khá lắm tiểu hùng, thực sự quá độc ác mà, chọn ngay vết thương của hắn mà đánh!

    “Arthur! Ngươi không sao chứ!” Panda hoàng toàn quên mất sự nghiệp ‘chạy trối chết’, vội vàng chạy ngược trở về, cẩn thận nâng thú nhân đang rên rỉ hô đau trên mặt đất.

    “Đau quá……. sắp chết….. hùng hùng thực độc ác…….”

    “Ta….. ta không phải cố ý! Arthur ngươi có khỏe không, ta, ta gọi người tới!”

    “Từ từ, đừng đi.” Arthur cố ý phát ra tiếng rên thống khổ, thành công kéo sự chú ý của Panda: “Hùng hùng, ngàn vạn lần đừng rời khỏi ta nữa.” Thú nhân thâm tình nói xong, còn suy yếu nằm trong lòng Panda, đôi mắt xanh biếc dùng sức phóng điện về phía tiểu hùng.

    Thiếu niên hùng tộc nhất thời đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu, mái tóc bạch kim mềm mại che khuất hơn phân nửa gương mặt cậu, lại không che được vệt đỏ kéo dài từ tận bên tai tới cần cổ.

    “Kia, vậy sao ngươi còn hù dọa ta, nói phải ăn ta!” Tiểu hùng thở phì phì hỏi, nhưng ý cười bên khóe môi không thể nào che dấu được.

    “Gấu ngốc, ngươi thật sự không hiểu?” Arthur đột nhiên xoay người ngồi bật dậy, vây chặt tiểu hùng trong vòng tay mình: “Ngươi không phải nghĩ rằng ta sẽ ăn thịt ngươi thật đi. Tiểu hùng ngốc, ngươi nói ta làm thế nào buông tay được chứ?”

    “Chính là bộ dáng của ngươi lúc nãy rõ ràng–”

    “Hùng hùng, ngươi thật không hiểu sao?” Arthur phát ra tiếng cười nhẹ ‘xích xích’, ái muội áp bên tai Panda. “Hay tiểu hùng ngươi cố ý giả ngu~~ những chuyện phải làm giữa bầu bạn, cha mẹ ngươi đó giờ chưa từng dạy sao?”

    “Những chuyện bầu bạn làm…….” Panda ngây ngốc lặp lại lời đối phương, đột nhiên nghĩ ra gì đó, ánh mắt trừng thật to– “Arthur, ngươi ngươi ngươi, ngươi không phải–”

    “Cuối cùng cũng thông suốt.” Thú nhân không chút keo kiệt thưởng cho đối phương một nụ cười tán thưởng, bàn tay to vung lên đẩy tiểu hùng ngã xuống đất, làm gì có chút ốm yếu nào?

    “Ngươi lại gạt ta!” Panda tức giận lên án, Arthur làm ra vẻ không nghe thấy, khẩn cấp bám lấy cậu, đôi mắt tỏa sáng chuẩn bị xơi bữa tiệc lớn.

    “Điên, kẻ điên này! Nơi này sẽ có người tới a!” Panda sợ hãi kéo tóc Arthur muốn kéo lí trí đối phương quay về. Arthur làm sao buông tha bữa ăn ngon như vậy, đưa tay giữ chặt Panda, hàm hàm hồ hồ nói.

    “Yên tâm đi, nơi này trừ bỏ Thuấn không còn ai nữa. Hơn nữa nhóc con này ít nhất phải ngủ thêm vài ngày nữa.”

    “Nhưng sẽ có người tới–”

    “Người tới ta sẽ nghe được, yên tâm đi.”

    “Không riêng vấn đề này.” Panda tức giận tột cùng, nhưng cơ thể bị kìm chặt, một chút khí lực cũng không sử dụng được: “Vì sao ta phải làm loại chuyện này với ngươi a!”

    Rống xong, trong lòng mới thoáng cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Panda vểnh tai, trừng mắt hung tợn nhìn thú nhân vô sỉ đang dựa lên người mình. Động tác Arthur hơi ngừng lại vài giây. Hắn ngẩng đầu, cánh môi hoàn mĩ vẽ thành nụ cười ác ma. Làn da lúa mạch khỏe mạnh trước ngực Panda bị hắn nhìn không sót chỗ nào: làn da bong loáng, tuy mỏng manh nhưng lại tản mát ra lực hấp dẫn trí mạng.

    “Không làm với ta, vậy ngươi muốn làm với ai?” Hắn vươn đầu lưỡi di động trên da thịt bóng loáng của Panda, thậm chí còn ác ý khẽ gặm cắn điểm nổi lên trước ngực. “Ta rất độc tài a. Hùng hùng, trong lòng ngươi chỉ có thể nghĩ về ta.”

    Panda chấn động mãnh liệt, trong nháy mắt nhớ lại chuyện Arthur đã làm với mình trong sơn động hồ tộc. Cơ thể không tự chủ dâng lên cảm giác tê dại quen thuộc, ngứa ngáy toàn thân làm cậu nhịn không được mà run rẩy.

    “Nhớ tới sao?” Arthur tham lam hôn lên da thịt làm mình say mê, gian ác nói: “Lần trước tha cho ngươi, lần này nhất định phải làm cho ngươi khóc lóc cầu xin tha thứ!”

    Nụ hôn cuồng nhiệt nóng bỏng làm người ta cứ như bị phỏng, công khai để lại dấu vết của mình trên cơ thể Panda. Panda bị kìm chế không thể nhúc nhích, hai tay siết chặt cánh tay cường tráng của thú nhân. Cậu nghiêng đầu, sợi tóc bạch kim mềm mại xõa bên cổ, cơ thể vì cố nén cảm giác thoải mái từ âu yếm mang lại mà run rẩy.

    Đột nhiên, Arthur lật người cậu lại. Tiếp đó kéo đầu Panda về phía mình, đầu lưỡi hắn mãnh liệt xâm nhập vào vòm miệng, thô bạo liếm mút giống như muốn cắt đứt đầu lưỡi đối phương.

    “Ngô ngô……” Panda liều mạng vặn vẹo cơ thể, nhưng sức mạnh kìm chế quá lớn, căn bản không thể lay động. Mặt cậu đỏ lên, mặc cho thú nhân bừa bãi chiếm đoạt môi lưỡi mình mà không thể phản kháng, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở bất lực. Cơ hồ không thể hô hấp! Cũng may Arthur chịu tách ra, đôi mơi dời qua hai vành tai tròn tròn dựng thẳng vô cùng đáng yêu. Lỗ tai mẫn cảm bị đối phương ngậm trong miệng đùa bỡn, đầu lưỡi ướt át cùng một trận nhiệt khí tiến vào, liếm lộng thật sâu. Tiểu hùng không thể ức chế từng trận tê dại lan khắp toàn thân, phát ra tiếng rên rỉ, cơ thể bắt đầu nóng lên.

    “Đừng nóng vội, sẽ thoải mãn ngươi.” Arthur cười khẽ thì thầm bên tai Panda. Ngón tay hắn lướt qua cánh môi đối phương, đầu tiên chậm chạp vẽ theo đôi môi hồng nhuận, sau đó là yếu hầu non mịn, còn không quên quấy rối đầu lưỡi mềm mại. Cảm xúc ấm áp mềm nhẵn làm Arthur phát ra tiếng than thỏa mãn. Tay kia hắn giữ chặt tay Panda áp ở bên hông, dùng chân tách đôi chân áp chặt của Panda, không để chúng khép lại, đầu gối lúc nặng lúc nhẹ ma sát dục vọng đã bắt đầu hơi ngẩng lên của đối phương.

    Panda cảm thấy toàn thân cao thấp giống như bị hỏa thiêu. Cậu cắn chặt môi, vô thức phát ra tiếng kêu rên từ mũi. Âm thanh tình dục bị ức chế này càng kích thích lí trí thú nhân hơn nữa. Rút ngón tay khỏi miệng cậu, Arthur kéo tiểu hùng lên xoay người áp lên mặt đất.

    …….

    Trong thạch động mờ mịt, nhiều điểm sáng le lói tỏa ra từ số thủy tinh trên vách đá. Quang mang nhu hòa rọi bóng hai cơ thể đang quấn quít bên nhau.

    Cơ thể thon dài của thiếu niên tảng mát ra một tầng sắc thái mê người, gương mặt tràn ngập tình dục giao hòa với ánh sáng trở nên mờ nhạt. Cảm giác một bàn tay đang xoa mông mình, cơ thể Panda run lên khe khẽ, tiếng thở dốc ngày càng nặng. Cậu liều mạng kẹp chặt hai chân lại bi ai phát hiện mình không thể ngăn cản vật thể nóng cháy kia xâm lấn!

    Arthur thoải mái liếm mút, hắn rời đi phần cổ bị mình liếm cắn nãy giờ, thắt lưng cường tráng dần hạ xuống, phân thân cực đại đã cứng rắn tiến thật sâu vào khe mông đối phương.

    “Ngô, không cần–” Tiểu hùng sợ hãi giãy dụa lung tung, thú nhân ngược lại càng xâm nhập sâu hơn.

    “Đừng lộn xộn, cứ tiến vào như vậy ngươi sẽ bị thương.” Arthur vỗ nhẹ cái mông tiểu hùng, cảm giác đối phương cứng đờ, gương mặt hiện lên ý cười hài lòng.

    Hắn ghé vào trên người Panda nhẫn nại không chuyển động, lẳng lặng cảm thụ người dưới thân vì khẩn trương cùng sợ hãi mà căn cứng, tiện thể càng siết chặt chính mình hơn. Tay hắn kìm chặt thắt lưng mềm dẻo của đối phương, đôi môi vuốt ve da thịt nhẵn nhụi, nhiệt tình gặm cắn lưu lại những vết xanh tím loang lổ.

    Hoàn Chương 50.

    [TNTC] Bộ 5 [51]

    *****

    Panda trừng to mắt, cái mông bị ép vểnh lên cao cao, vệt đỏ lan từ gương mặt kéo dài tới tận sau lưng, cơ thể không thể không ngừng run rẩy.

    “Thả lỏng một chút, đừng cứng ngắc như vậy, ta sẽ làm ngươi thoải mái.” Arthur vừa hôn bên gáy cổ cậu, vừa nỉ non bên tai.

    Panda run rẩy quay đầu, đôi mắt đen láy bịt kín một tầng hơi nước, lóe ra quang mang kinh hoảng. Hô hấp dồn dập, làm cậu buộc phải hé miệng để có đủ không khí.

    –sợi tóc óng ả như ánh trăng, làn da lúa mạch khỏe mạnh như ánh mặt trời, đôi mắt tròn xoe khả ái, đôi môi phong nhuận khiêu gợi, tất cả trước mắt làm Arthur say mê không thôi.

    “Giỏi quá……”

    Lòng bàn tay chậm rãi mơn trớn tấm lưng đối phương, Arthur say mê phát ra tiếng cười khàn khàn, đôi ngươi xanh thẳm trở thành màu lam thâm trầm, tỏa ra dục vọng cùng tình cảm mãnh liệt như bảo táp.

    “A–” Khí quan mẫn cảm nơi hạ thân bị bàn tay nóng rực cầm lấy, Panda la hoảng lên, cùng lúc này cơ thể cậu bị kéo về sau, áp sát vào thân hình cứng rắn của thú nhân.

    “Ngô….. không cần….. Arthur!”

    Panda gấp tới độ sắp bật khóc, cơ thể đắm chìm trong âu yếm căn bản không còn nằm trong phạm vi cậu có thể khống chế, khí quan ngây ngô run rẩy ngạnh lên, cuối cùng dựng thẳng; chỉ nhẹ nhàng ma xát vài cái, phần đỉnh đã chảy ra chất lỏng trong suốt.

    “Không cần….. khó chịu quá…..” Cậu cầm tay Arthur muốn đẩy đối phương ra, nhưng cơ thở xụi lơ cơ hồ một chút khí lực cũng không còn. Uy hiếp nơi hạ thân vẫn chưa được giải trừ, Panda bi ai phát hiện một đại chưởng khác thừa dịp tiến vào, bắt đầu đùa giỡn nụ hoa nho nhỏ trước ngực cậu.

    “Không– a a! Chưa từng bị kích thích như vậy, Panda lắc lắc thân mình muốn né tránh, nhưng Arthur đâu chịu dễ dàng buông tha, ngược lại hắn càng chăm chỉ hơn, dùng ngón cái cùng ngón trỏ túm lấy viên thịt đỏ gồ lên mà ngắt véo, cảm thấy nó cứng ngắc thì càng tăng thêm lực đạo.

    “Ngô…….” Xương sống dâng lên một đợt khoái cảm mãnh liệt, tê dại khó chịu, truyền thẳng xuống hạ thân. Bụng Panda không khỏi run rẩy, thắt lưng vặn vẹo lung tung, thầm nghĩ muốn thoát khỏi bàn tay to đang kiềm chế mình để có được nhiều khoái cảm hơn nữa.

    “Thế nào, thoải mái không? Ngoan, ta muốn nghe giọng ngươi, kêu lớn hơn nữa đi.”

    Arthur ác liệt nói xong, đột nhiên dùng đầu gối khai mở hai chân Panda, bắt đầu mở rộng diện tích ma xát, hai khỏa cầu của đối phương cũng không ngừng run run.

    “Không…… A a, a–” Cơ thể bị kích thích mãnh liệt, thắt lưng căng cứng tiêu thoát hết tất cả sức lực, Panda thở hổn hển nằm xụi lơ trên mặt đất.

    “Ngô.” Giây tiếp theo cậu bị lật ngược lại, thân hình cường tráng trong chớp mắt đã áp lên, bàn tay to vừa dừng một chút đã tiếp tục cầm lấy khí quan yếu ớt mà đùa giỡn, căn bản không để cậu có thời gian thở dốc.

    “Ân a….. Ân…….” Panda kìm không được phát ra tiếng rên rỉ ngọt lịm. Ý thức được âm thanh này phát ra từ miệng mình, tiểu hùng không khỏi run rẩy, vội vàng nghiêng đầu qua một bên, lại không phát hiện hành động này lại làm lộ phần cổ mình ra. Động vật họ miêu thể hình lớn đặc biệt thích thú phần cổ con mồi, Arthur cũng không ngoại lệ– đường cong duyên dáng, mạch máu ấm áp bên dưới da thịt bóng loáng, giống như một loạt thuốc kích dục tuyệt vời nhất, tản mát ra hơi thở tình dục ái muội, làm thú nhân đã bị dục hỏa chi phối cơ hồ không thể khống chế.

    Giây tiếp theo, Arthur há miệng dán tới. Hắn thô lỗ gặm cắn cổ tiểu hùng, từ bên gáy tiến tới yết hầu, thậm chí còn lộ ra phần răng nanh sắc nhọn. “Giỏi quá, quá tuyệt vời!” Hắn vừa thô lỗ vuốt ve phân thân đứng thẳng của tiểu hùng, vừa tham lam gặm cắn da thịt bóng loáng, hết lần này tới lần khác để lại những dấu răng nhợt nhạt.

    Đau đớn như bị dã thú gặm cắn từ yếu hầu truyền tới lại càng kích thích cảm quan Panda. Cậu vô thức rên rỉ, vươn tay ôm lấy thú nhân, thắt lưng mềm dẻo vô thức đong đưa theo động tác của đối phương, thậm chí còn chủ động nâng chân lên quấn lấy cơ thể người phía trên.

    Bộ dáng này làm Arthur sắp hỏng mất, thiếu chút nữa kìm giữ không được mà bắn ra. Hắn ngẩng đầu hít sâu một hơi, tiếp đó khẩn trương tách chân Panda, dùng sức áp phân thân cực nóng của mình vào mông cậu, phỏng theo tần suất làm tình mà nhẹ nhàng ma sát. Không khí tràn ngập mùi vị tình dục, cơ thể nóng rực giao triền, tiếng hít thở nhấp nhô không ngừng dồn dập hơn.

    “Thả lỏng……. ta muốn tiến vào.” Arthur cơ hồ cắn răng bật ra từ này, mồ hôi từng gọt tích xuống, cơ thể vì cố nén dục vọng mà siết chặt tới đau đớn, hạ thân trướng to tới không tưởng.

    Tiến vào….. đâu?

    Panda mơ mơ màng màng mở mắt, đã sớm mất đi năng lực suy tư. Cậu sững sờ nhìn vào mắt đối phương, dục hỏa trắng trợn thiêu đốt, giống như muốn đối trụi lí trí cậu.

    Nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại dần dần cúi thấp, Panda kìm lòng không đậu ngẩng đầu lên cùng Arthur chìm đắm trong nụ hôn. Môi lưỡi dây dưa, hơi thở dồn dập, kịch liệt như muốn nuốt đối phương vào bụng, ánh mắt song phương chỉ còn có nhau.

    Arthur cố gắng hoạt động ngón tay, ra sức đùa nghịch, ma xát, khiêu khích phân thân Panda, mang tới sự kích thích mạnh mẽ làm tiểu hùng vô thức ưỡn thắt lưng. Lửa nóng thô to đặt trước nếp uốn nơi tiểu huyệt. Hắn mang theo tình tự xao động vì tình dục mà đẩy thắt lưng tráng kiện, chen vào giữa khe mông siết chặt, chậm rãi tiến vào cơ thể đang run rẩy của Panda, vài lần còn cố ý chạm vào hai tiểu cầu căng cứng dưới phân thân cậu.

    “A a…… cáp a……” Panda vặn vẹo cơ thể, không hề có ý tứ phản kháng. Thậm chí còn có một cảm giác khao khát được ta tấn mãnh liệt dâng trào trong cơ thể làm cậu sắp phát điên, cậu muốn được giải thoát, thống khoái phát tiết dục vọng của bản thân.

    Phân thân cứng rắn thật lớn, đầu tiên là chậm rãi, từng chút tiến vào cơ thể cậu. Quá trình này vừa thống khổ lại mang tới chút khoái cảm kì dị. Panda có thể cảm nhận được cơ thể mình từng chút bị kéo căng, bộ vị tư mật thống khổ co rút lại, lại bị phân thân nằm trong bụng ma xát tới lui, trướng đau tới mức muốn xé toạt.

    “A…….A a…….” Kích thích mãnh liệt làm Panda siết chặt tay, mười đầu móng tay bấu sâu vào cơ thể cứng rắn của thú nhân. Khoái cảm cùng thống khổ kết hợp thành một loại cảm giác kì dị, dọc theo sống lưng tiến thẳng lên ót, đầu óc cậu bùng nổ, vừa choáng váng lại đau đớn bỏng rát. Đau khổ quá….. thực muốn phát tiết……

    Chính là đối phương lại cố tình siết chặt, mặc kệ cậu gào khóc thế nào cũng không chịu buông.

    Tiến nhập chừng một phần ba, phần Arthur đột nhiên đẩy mạnh tới, côn thịt nóng rực như sắt thép lao thẳng vào dũng đạo chật hẹp–

    “Ngô–”

    “A–”

    Một khắc xâm nhập hoàn toàn vào dũng đạo nóng bỏng, hai người đồng thời quát to, bất quá tiếng gầm của Arthur vì hưng phấn, còn Panda là tiếng rên khàn khàn thống khổ.

    “A a…… đau….. đau quá….. ngươi….. ngươi gạt người…….”

    Còn nói cái gì làm cậu thoải mái chứ, căn bản là lừa người ta! Arthur là tên trùm lừa đảo! Tiểu hùng phẫn nộ muốn chỉ trích đối phương, bất quá va chạm quá mãnh liệt làm cậu không nói được một câu đầy đủ.

    Arthur như bị ma ám, điên cuồng luật động trong cơ thể Panda. Thứ cứng rắn kia ngày càng tiến nhập sâu hơn, va chạm kịch liệt phát ra âm thanh ‘tấm tắc’ vang dội làm tiểu hùng xấu hổ đến mức sắp chết ngất.

    “Đủ rồi! Đau quá….. không cần a….. Arthur, không cần– a…… A a! Tha ta….. Ngô a a–” Tiến công mãnh liệt không hề ngừng nghỉ, đau đớn từ hạ thân truyền tới từng tấc da thịt. Panda phát ra tiếng kêu rên thống khổ, nhưng ngay lúc bị va chạm mãnh liệt này, cơn khoái cảm khác thường đột nhiên dâng trào.

    “Ân a a….. Cáp a……..” Hai chân cậu vô lực treo bên người Arthur, theo va chạm mãnh liệt của đối phương mà đong đưa. Hạ thân hai người kết hợp chặt chẽ, mồ hôi cùng chất dịch dính dính khi giao hợp tích xuống mặt đất.

    Đầu vô lực tựa vào trước ngực Arthur, Panda nhắm mắt lại. Tiếng kêu thống khổ nguyên bản chậm rãi, chuyển biến thành tiếng rên rỉ mê người…..

    Thống khổ, vui sướng, điên cuồng….. thủy triều ập tới làm tiểu hùng rốt cuộc không thể chống đỡ, dần dần khép mắt lại……

    Hoàn chương 51.

    Thuộc truyện: Thú nhân tinh cầu