Tinh tế kết hôn chỉ nam – Chương 15-17

    Thuộc truyện: Tinh tế kết hôn chỉ nam

    3
    Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam [15] [Lễ Giáng Sinh] Từ khi Mạc Hàm xuất hiện, trong mắt Lạc Phi không còn chứa được ai khác.

    ***

    Những ngày kế tiếp Lạc Phi vẫn theo anh họ Ai Mễ Nhĩ dạo chơi khắp chòm sao Thiên Cầm, có được một kì nghỉ nhàn nhã thoải mái hiếm có.

    Chỉ có một điều đáng tiếc là cậu không gặp thêm Mạc Hàm lần nào nữa.

    Lạc Phi cũng không rõ chính mình vì sao lại cảm thấy nuối tiếc, kì thật cậu rất thích phối hợp với Trọng Minh diễn trò trước mặt Mạc Hàm.

    Không thấy được Mạc Hàm, tựa hồ thiếu chút hứng thú?

    Đảo mắt một cái đã là ngày hai mươi lăm tháng mười hai.

    Lễ giáng sinh là một ngày lễ được dân chúng đế quốc khá coi trọng, phần lớn các công ty đều cho nghỉ phép, các cửa hàng trên mạng cũng tổ chức không ít hoạt động, công chúa Tây Nhã thực thích thú đặt mua một cây thông giáng sinh thật to.

    Cây thông cao tới ba mét, lúc nó được người máy vận chuyển đưa tới cửa, Lạc Phi nhìn mà sợ ngây người.

    Cũng may mà phòng khách biệt thự cao hơn ba mét, nếu không cây thông này căn bản không thể nhét vào được.

    Công chúa Tây Nhã cười tủm tỉm bảo người hầu chuyển cây thông vào trong biệt thự, nàng ngồi bên cạnh lôi ra một đống vớ đỏ, không ngừng nhét quà vào trong vớ: “Hàng năm vào dịp này cô luôn mua cây thông đặt trong nhà rồi treo quà lên, xin chút may mắn cộng thêm tăng không khí lễ hội trong nhà.”

    Lạc Phi cùng Ai Mễ Nhĩ nhận mệnh cùng bà treo quà— là chocolate, kẹo bánh linh tinh, còn có vài tờ giấy chúc mừng.

    Quả thật có chút ngây thơ.

    Thế nhưng công chúa Tây Nhã ‘vẫn chưa mất đi tính trẻ con’, thân là bậc con cháu Ai Mễ Nhĩ cùng Lạc Phi chỉ đành phối hợp.

    Tầm năm giờ cây thông noen cuối cùng cũng trang trí xong, Ai Mễ Nhĩ lái xe huyền phù tới trạm không gian đón cha, Lạc Phi ở lại nhà hỗ trợ.

    Công chúa Tây Nhã tự vào bếp chuẩn bị cơm tối, Lạc Phi cũng thực chủ động đi theo hỗ trợ.

    Tây Nhã kinh nhạc quay qua nhìn Lạc Phi: “Con là hoàng tử mà lại chui vào bếp nấu cơm à?”

    Lạc Phi cười nói: “Hoàng tử thì không được vào bếp sao? Phụ vương cũng không đặt ra quy củ này a. Hơn nữa cơm người máy làm tuy không khó ăn nhưng dù sao cũng không ngon như mình tự làm. Tay nghề của cô tốt như vậy, con muốn học a.”

    Nhìn bộ dáng nghiêm túc của đứa cháu, Tây Nhã không khỏi cười khẽ: “Tính cách của con ôn nhu hơn phụ vương con rất nhiều, so với vị ba ba omega kia của con thì lại càng khỏi bàn cãi.”

    Lạc Phi nhịn không được bật cười: “Ba ba con căn bản không dính líu gì tới từ ‘ôn nhu’ đi? Ông ấy không đánh người đã là may lắm rồi.”

    Nhớ tới tiểu quái thú Lâm Viễn khi trẻ tuổi từng đập bẹp nhóm alpha ở học viện, Tây Nhã cũng buồn cười.

    Bị ba ba bạo lực đánh từ nhỏ đến lớn, cũng khó trách tính tình Lạc Phi tốt như vậy.

    Một lát sau, bà quan tâm hỏi: “Đúng rồi, vương thất có quy chế hoàng tử phải đính hôn vào lễ thành nhân mười tám tuổi, phụ vương có nói gì về hôn sự của con không?”

    “Phụ vương đã đáp ứng con sẽ hủy bỏ quy chế này. Kỳ thật năm đó lúc thành nhân phụ vương cũng không đính hôn, quy chế truyền thừa mấy trăm năm kia sớm chỉ còn là danh nghĩa. Hiện giờ là thời đại hôn nhân tự do, quy chế chọn lựa gien xứng đôi để kết hôn cũng không còn thích hợp. Vương tử phi của con, con muốn tự mình tìm kiếm.”

    Tây Nhã tò mò: “Kia con thích dạng omega thế nào?”

    Lạc Phi cẩn thận suy nghĩ: “Cũng không nhất định phải là omega. Con cảm thấy hai người ở cùng một chỗ, mấu chốt nhất là tâm ý phải tương thông, những nhân tố gien hay gia thế này nọ căn bản không nằm trong phạm vi lo lắng của con. Con chọn vương tử phi chỉ có một điều kiện thôi— con thích người đó, mà người đó cũng thích con.”

    Mình thích đối phương, đối phương cũng thích mình?

    Điều kiện kén vợ của đại hoàng tử đơn giản tới mức làm người ta không thể tin được. Thế nhưng người có thể đáp ứng điều kiện này lại không dễ tìm như vậy.

    Tây Nhã tán thưởng gật đầu: “Có thể gặp được bầu bạn như vậy rất khó, ngàn vàng khó mua được chân tâm.”

    “Con cũng hiểu được, tình cảm quan trọng hơn bất kì thứ gì. Chỉ cần là người con thích, mặc kệ đối phương là ai, con cũng sẽ cố gắng theo đuổi. Hơn nữa suy nghĩ của phụ vương vốn rất thoáng, con nghĩ người sẽ không can thiệp vào chuyện tình cảm của con.”

    Hai người vừa trò chuyện vừa nấu cơm, trước kia Lạc Phi chưa từng làm bếp, có thể nói là dốt đặc cán mai, thế nhưng năng lực học tập của cậu rất mạnh, Tây Nhã chỉ mới làm mẫu hai lần, Lạc Phi đã biết cách xào thức ăn, hương vị cũng không tệ lắm.

    Tây Nhã khen ngợi: “Alpha đảm đang như con, tương lai mặc kệ là ai gả cho con cũng rất có phúc a.”

    Lạc Phi cười: “Cũng không thể nói vậy, chăm sóc người mình thích là việc nên làm mà, về sau có cơ hội, con cũng muốn tự tay nấu cơm cho người mình thích ăn. Lúc ở hoàng cung, tuy không phải tự tay xuống bếp nhưng phụ vương rất tôn trọng ba ba, đặc biệt chiều ba ba. Những ý kiến ba ba đưa ra, phụ vương cơ bản sẽ không cự tuyệt.”

    Tây Nhã: “… …”

    Lạc Phi tuổi còn nhỏ nhưng đã hiểu được đạo lý mà rất nhiều alpha tốn cả đời cũng không lĩnh ngộ được, hốc mắt Tây Nhã nhịn không được có chút ướt át.

    Xem ra gia giáo tốt thật sự có sức ảnh hưởng rất lớn đối với đứa nhỏ.

    Bệ hạ Tây Trạch là một người cha tốt, ông để Lạc Phi lớn lên trong một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, từ nhỏ đã thấy cha mình kính trọng yêu thương ba ba nên mới hình thành quan niệm phải tôn trọng vợ, chăm sóc vợ trong đầu. Có thể nói, cha chính là người thầy tốt nhất của đứa con.

    Lạc Phi thân là đại hoàng tử, thân phận tôn quý như vậy, có ai ngờ được Lạc Phi lại nguyện ý chủ động học tập trù nghệ, tương lai sẽ nấu cơm cho người mình thích cơ chứ?

    Nếu Tây Trạch biết con mình thấu tình đạt lý như vậy hẳn sẽ rất vui mừng đi.

    ***

    Chạng vạng sáu giờ, Ai Mễ Nhĩ đón cha Đới Duy từ trạm không gian về.

    Người một nhà tề tụ đầy đủ, ngồi quanh cây thông noen ăn bữa cơm đoàn viên.

    Đới Duy tiên sinh là một alpha có phong độ thân sĩ, trên bàn cơm rất chăm sóc công chúa Tây Nhã, thậm chí còn tự lột vỏ tôm bỏ vào chén bà. Công chúa Tây Nhã cũng chủ động gắp thịt bò vào chén ông, ôn nhu hỏi: “Sao hôm nay anh về muộn hơn dự định nửa giờ vậy?”

    Đới Duy giải thích: “Sau khi cất cánh phi thuyền đột nhiên mất điện nên thuyền trưởng phải để phi thuyền tạm thời đáp xuống trạm không gian tiến hành sửa chữa, vì thế mới về muộn.”

    Nghe vậy, Ai Mễ Nhĩ không khỏi nói: “Lần trước Lạc Phi ngồi phi thuyền từ đế đô tới Thiên Cầm cũng bị mất điện, tình huống của cha cũng giống vậy à?”

    Đới Duy nhíu mày: “Đúng vậy. Gần nhất tin tức có đưa tin sự cố phi thuyền mất điện, tất cả đều là phi thuyền chuyên chở hành khách của hãng hàng không KM. Bởi vì thường xuyên xuất hiện sự cố nên vé KM đang đình trệ nghiêm trọng. Trước kia chuyến bay từ Tuyết Gia về Thiên Cầm luôn đầy người, lần này cha phát hiện hơn hai phần ba khoang thuyền trống rỗng.”

    Ai Mễ Nhĩ cảm thán: “Hai phần ba vé tàu không thể bán ra, chuyến này hãng KM lỗ khá nghiêm trọng đi!”

    Lạc Phi nghe đến đây liền mở Trọng Minh, bảo nó kiểm tra tin tức trên mạng internet gần đây…

    Phi thuyền chuyên chở hành khách của hãng KM thường xuyên mất điện gây ra bất mãn rất lớn, không ít hành khách yêu cầu hãng hàng không bồi thường!

    Vé KM đình trệ nghiêm trọng, cổ phiếu sụt giá, tồn vong của hãng hàng không đang nằm trong vòng nguy hiểm!

    Tin tức nổi trội gần nhất đều liên quan tới sự cố phi thuyền của hãng KM, khó trách ngay cả ba ba cũng bị kinh động, còn chủ động gọi cho cậu.

    Lạc Phi nhìn qua Đới Duy tiên sinh, hỏi: “Sự tình huyên náo lớn như vậy, bên hãng KM có tỏ thái độ không?”

    “Bọn họ có lên tiếng thanh minh, nói sẽ bồi thường cho hành khách, còn phương hướng thế nào thì còn đang xem xét. Bên quan hệ xã hội làm thực kém, không hề giống phong cách bình thường của Mạc Khải Minh.”

    Nghe thấy tên Mạc Khải Minh, tinh thần Lạc Phi lập tức tỉnh táo: “Hãng hàng không KM có liên hệ với Mạc gia à?”

    Ai Mễ Nhĩ chen vào nói: “Năm nay Mạc tổng vừa tham gia đầu tư vào KM, trở thành cổ đông lớn nhất, trong tay Mạc Hàm hình như cũng có mười phần trăm cổ phần.”

    Khó trách lúc ở trên phi thuyền vũ trụ, Mạc Hàm chỉ nói một câu mà vị hạm trưởng kia liền cung kính như vậy. Hiển nhiên Mạc Hàm đã nói ra thân phận của mình— con trai của ông chủ lớn đích thân tới hiện trường, hạm trưởng tự nhiên ngoan ngoãn mời vào khoang điều khiển rồi.

    Nghi hoặc trong lòng được giải đáp, Lạc Phi hỏi tiếp: “Tập đoàn Phong Dương nổi tiếng về thiết kế hệ thống trí năng, lần này đầu tư hãng hàng không, chẳng lẽ bọn họ định thiết kế phi thuyền trí năng thế hệ mới à?”

    Đới Duy nhìn đại hoàng tử, ánh mắt tràn đầy tán thưởng: “Con nói đúng, tập đoàn Phong Dương muốn nghiên cứu chế tạo phi thuyền trí năng mới, tiến trình nghiên cứu tạm thời vẫn đang được giữ bí mật. Lần này gặp chuyện không may, bên hãng vẫn chưa tuyên bố phương án bồi thường, dư luận lại đang không tốt, tình cảnh của KM hiện giờ khá bị động. Trước mắt bên quan hệ xã hội vẫn chưa ra mặt nên dượng đoán kể tiếp bọn họ nhất định sẽ có hành động lớn.”

    Lạc Phi nghiêm túc lắng nghe.

    Thật kì quái, trước kia cậu hoàn toàn không có hứng thú với chuyện kinh doanh, thế nhưng từ khi quen biết Mạc Hàm, mỗi lần nghe thấy tin tức liên quan tới tập đoàn Phong Dương, Lạc Phi luôn rất hào hứng.

    Đúng lúc này, Ai Mễ Nhĩ đột nhiên nói: “Vừa nãy con có xem tin tức, hãng hàng không KM vừa thông báo họp cổ đông!”

    Nói xong anh mở màn hình lớn trong phòng khách, chỉnh qua bênh tài chính kinh tế. Tám giờ ba mươi tối giáng sinh chính là giờ vàng, có thể giành quyền họp báo trực tuyến, Mạc Khải Minh khẳng định đã chi không ít tiền cho đài truyền hình.

    Hình ảnh chân thật giống như Lạc Minh có mặt ở đó.

    Hội trường có một loạt bàn dài kim loại màu bạc, vừa đơn giản lại có cảm giác công nghệ, trên bàn đặt một vài mô hình phi thuyền, ngồi sau bàn là vài nhân viên quản lý của hãng hàng không KM, Lạc Phi không nhận thức, bất quá ngay sau đó cậu bị hình ảnh của Mạc Hàm trên màn hình hấp dẫn.

    Hôm nay Mạc Hàm mặc tây trang màu trắng, bên trong là áo sơ mi trắng phối hợp với cà vạt xanh biển có hoa văn thanh lịch, hai tông màu sáng trắng xanh phối hợp lại càng làm Mạc Hàm trông có vẻ nhẹ nhàng khoan khoái hơn.

    Tóc chải chuốt gọn gàng, kiểu tóc nghiêm nghị này làm Mạc Hàm thành thục hơn rất nhiều, bất quá vẫn không quá cứng nhắc, soái đến mức dưới ánh sáng từ đèn chiếu cả người Mạc Hàm tựa hồ đang tỏa sáng. Mạc Hàm rõ ràng chỉ mưới hai mươi, thế nhưng ngồi cạnh những ông lớn trong thương giới lại không hề ngây ngô, biểu tình bình tĩnh lại tự nhiên… làm người ta hoàn toàn không thể nào dời tầm mắt.

    Lạc Phi vẫn luôn nhìn Mạc Hàm, nhóm phóng viên hỏi gì cũng không để ý.

    — Mạc Hàm thật sự rất đẹp.

    Không phải kiểu đẹp yếu ớt tuyệt trần của omega, nét đẹp của Mạc Hàm rất thản nhiên, rất tự tin, nó là suất khí phát ra từ bản thân anh.

    Có câu khí chất của mỗi người quyết định bởi hàm dưỡng của chính bản thân người đó.

    Mạc Hàm chính là thiên tài thật sự, chính vì thế trong bất kì trường hợp nào anh cũng không hề lo sợ, mà cũng chính sự tự tin cùng thong dong này làm Mạc Hàm hoàn toàn nổi trội hơn nhóm bạn đồng tuổi. Ngồi cạnh các bậc cha chú, Mạc Hàm vẫn bình thản như thường, không hề thua kém ai.

    Mặc kệ sau lưng anh em Mạc gia có bí mật gì, cũng không quản Mạc Lâm có bị tâm thần hay không, ít nhất Mạc Hàm là người rất xuất sắc, chẳng những có năng lực mã hóa siêu cao còn có thể thản nhiên ngồi ở hiện trường họp báo, bình tĩnh đối diện với công kích của phóng viên.

    Alpha này làm Lạc Phi thật sự rất thưởng thức.

    Thấy Lạc Phi nãy giờ vẫn không nói gì, Ai Mễ Nhĩ nghi hoặc quay đầu nhìn qua… anh ngoài ý muốn phát hiện Lạc Phi cư nhiên nhìn chằm chằm Mạc Hàm, trong ánh mắt đứa em họ có thưởng thức, có kinh diễm, tựa hồ còn chút… si mê?

    Không lầm đi? !

    Đường đường đại hoàng tử chẳng lẽ lại nảy sinh loại ‘hứng thú kia’ với alpha?

    Khẩu vị này cũng quá nặng đi…

    Ai Mễ Nhĩ bị ý tưởng này dọa hoảng, sống lưng run rẩy lập tức quay đầu đi, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không dám nhìn Lạc Phi nữa.

    Lạc Phi không nhận ra hành động dị thường của Ai Mễ Nhĩ, bởi vì từ khi nhìn thấy Mạc Hàm xuất hiện trên màn hình, trong mắt cậu không còn chứa được ai khác.

    Hoàn Chương 15.

    Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam [16] [Buổi Họp Báo] Mạc Hàm là alpha thì sao? Không được quyền thích alpha à?

    ***

    Hội trường họp báo, dưới ánh đèn flash đang không ngừng lóe sáng, Bảo Mạn, tổng tài đương nhiệm của hãng hàng không KM, một nam nhân trung niên tóc vàng mắt xanh rốt cuộc cũng lên tiếng: “Đầu tiên, đối với sự cố mất điện trên phi thuyền lần này, tôi đại diện hãng hàng không KM chân thành xin lỗi các vị hành khách. Sau khi thương nghị ban giám đốc đã chính thức quyết định phương thức bồi thường…”

    Trên màn hình lớn ở trung tâm xuất hiện khoản bồi thường, tất cả hành khách từng đi trên chuyến bay trục trặc có thể tự do lựa chọn. Phương án một, bồi thường tiền vé. Phương án hai, trở thành hội viên VIP của hãng hàng không KM, trong vòng một năm kế tiếp có thể miễn phí thể nghiệm phi thuyền trí năng kiểu mới hoặc một lần vé tàu miễn phí, mặc kệ là chọn lựa phương án nào cũng không chịu thiệt.

    Nhìn tới đây, Đới Duy tiên sinh không khỏi khen ngợi: “KM đúng là rất giỏi, phương án bồi thường này nhất định có thể tạm trấn an dư luận.

    Ai Mễ Nhĩ nghi hoặc gãi gãi đầu: “Nhưng vấn đề là trục trặc phi thuyền vẫn chưa hoàn toàn giải quyết đi?”

    Đang thảo luận thì chợt nghe Bảo Mạn một lần nữa lên tiếng: “Gần nhất phi thuyền thường xuyên xuất hệ sự cố mất điện là vì vị virus tấn công vào hệ thống trí năng, chi tiết sẽ do kỹ sư phần mềm của công ty chúng tôi, Mạc Hàm giải thích.” Sau đó ông hướng Mạc Hàm gật đầu, Mạc Hàm liền đứng lên, mở một phần văn kiện trên màn hình.

    Trên màn hình lớn lập tức xuất hiện số liệu của hệ thống trí năng làm người ta nhìn mà choáng đầu hoa mắt.

    Mạc Hàm dùng bút laser chỉ vào một đoạn dữ liệu nói: “Virus công kích hệ thống phi thuyền gọi là ‘virus locker’, loại virus này từng xuất hiện trong mạng lưới nội mạng của đại học Hách Nhĩ Mạn, nó có thể nháy mắt phá hủy hệ thống quang não trí năng, xóa đi toàn bộ tư liệu, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sinh hoạt và học tập của học viên. Khi đó vài cao thủ mã hóa của đại học Hách Nhĩ Mạn đã nghiên cứu ra cách phá giải virus locker, giải trừ ảnh hưởng. Thế nhưng không bao lâu sau nó một lần nữa xuất hiện trên phi thuyền bay từ đế đô tới Thiên Cầm.”

    “Hình thức công kích lần này không giống trước kia, virus locker chọn lựa xâm nhập vào hệ thống cung cấp điện của phi thuyền, làm nó hoàn toàn tê liệt. Sau khi nghiên cứu chúng ta phát hiện trong quá trình lan truyền virus locker đã xuất hiện biến dị, virus locker kiểu mới có năng lực sinh sôi rất mạnh, hơn nữa còn có khả năng tự che giấu chính mình trong quá trình phục chế, làm hệ thống an toàn không có cách nào tìm ra và tiêu diệt nó. Trải qua một đoạn thời gian ẩn núp và sinh sôi, virus locker có thể sẽ đột ngột bùng nổ…”

    Phóng viên có mặt ở hiện trường bắt đầu điên cuồng chụp ảnh, ánh đèn flash không ngừng chiếu lên mặt Mạc Hàm, gương mặt vốn tinh xảo sau khi được phóng đại trên màn hình cư nhiên không thể tìm ra chút tỳ vết, giá trị nhan sắc quả thực không hề thua kém nhóm minh tinh đang nổi trong giới giải trí.

    Mạc Hàm mở hình thức học bá, chậm rãi giải thích số liệu mã hóa phức tạp trên màn hình làm nhóm phóng viên trợn mắt há hốc mồm.

    Người bình thường nghe không hiểu Mạc Hàm đang nói gì, chỉ cảm thấy anh siêu cấp lợi hại… Lạc Phi chính là người bình thường, những điều Mạc Hàm nói có hơn phân nửa nội dung nghe không hiểu, cậu chỉ biết, Mạc Hàm nghiêm túc giảng giải về virus như vậy thật sự soái muốn chết. Khó trách đại học Hách Nhĩ Mạn có nhiều học viên xem Mạc Hàm là thần tượng đến vậy, bộ dáng dễ nhìn lại có tài hoa, Mạc Hàm không là nam thần mới kỳ quái đi?

    Đương nhiên, Mạc Hàm không công bố phương pháp kiểm tra cụ thể.

    Sau khi Mạc Hàm giải thích xong loại virus này, nam nhân tóc vàng nhìn Mạc Hàm tán thưởng một chút rồi nói: “Chúng ta đã nghiên cứu ra phương pháp đối phó virus locker, kế tiếp, phi thuyền trí năng thế hệ mới mà hãng hàng không KM đang nghiên cứu chế tạo sẽ được đưa vào sử dụng. Thông tin về phi thuyền trí năng thế hệ mới, xin mọi người xem đoạn phim giới thiệu.”

    Vừa dứt lời trên màn hình liền xuất hiện đoạn phim đã được chuẩn bị từ trước.

    Xuất hiện đầu tiên là hình ảnh mô hình phi thuyền kiểu mới, thể tích lớn hơn hẳn phi thuyền trí năng trước kia, số khoang thuyền từ ba tầng thành năng tầng, số lượng chuyên chở hành khách cũng gia tăng. Thân thuyền vừa nhìn đã biết là kim loại kiểu mới đang tỏa ra màu ngân bạch sáng bóng, hệ thống khởi động quanh thân thuyền cũng lớn hơn.

    Vẻ ngoài thay đổi không nhiều lắm, làm mọi người rung động là thay đổi bên trong.

    Trong khoang thuyền thiết kế rộng rãi sáng ngời, dọc theo hành lang là những ngọn đèn màu lam, một loạt cửa kim loại chỉnh tề, tiến vào phía sau cánh cửa là những dạng khoang thuyền bất đồng, khoang đơn, khoang đôi, khoang ba hoặc khoang bốn, tùy theo nhu cầu mà tự do lựa chọn, đương nhiên cũng có khoang thuyền xa hoa sang trọng như phòng khách sạn. Trong khoang thuyền không phải là ghế an toàn nữa mà là nguyên khoang an toàn, hành khách có thể nằm ngủ trong khoang, vừa tỉnh giấc liền tới nơi.

    Thời gian vận chuyển của phi thuyền được rút ngắn, trước kia từ đế đô tới Thiên Cầm cần tám tiếng, hiện giờ chỉ cần sáu tiếng.

    Nếu không muốn ngủ, hành khách có thể tới khu nghỉ dưỡng.

    Khu nghỉ dưỡng trừ bỏ phòng ăn cung cấp đủ loại thức ăn thơm ngon còn có khu vui chơi của trẻ em, bể bơi, phòng tập thể thao, rạp chiếu phim, khu vực mua sắm—- cơ hồ lắp đặt cả trung tâm tổng hợp ăn, uống, chơi lên phi thuyền vũ trụ.

    Từ khi nhân loại tiến vào thời đại tinh tế, phi thuyền đời đầu chỉ có thể chở vài trăm người, đời thứ hai mở rộng quy mô, số lượng hành khách tăng lên vài ngàn người, tốc độ cũng tăng lên, thế nhưng vẫn không có thay đổi quá lớn. Có thể nói phi thuyền trí năng đời thứ ba của hãng hàng không KM đã hoàn toàn thực hiện được rất nhiều khao khát của nhân loại đối với tinh tế, này tuyệt đối là một bước tiến lớn của thời đại.

    Huống chi hệ thống quản lý trên phi thuyền đã được chuyển thành trí năng hoàn toàn, hành khách chỉ cần mang theo tinh tạp cá nhân là có thể hoạt động trên phi thuyền. Được đi trên một phi thuyền như vậy, hành khách không chỉ không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại còn có thời gian hoạt động giải trí hưởng thụ khoảng thời gian chuyến bay. Bạn có thể chọn ngủ một giấc hoặc hẹn bạn bè đi xem phim, không thì đi shopping, những cặp cha mẹ dẫn con cái theo còn có thể để bọn họ tới khu vui chơi chơi đùa thỏa thích.

    Này không chỉ là phi thuyền vũ trụ mà còn là một pháo đài nghỉ dưỡng vui chơi khổng lồ có thể vượt qua tinh tế.

    Sau khi đoạn phim giới thiệu kết thúc, nhóm phóng viên có mặt ở hiện trường đều kích động bật dậy, không ngừng đưa ra câu hỏi.

    “Phi thuyền trí năng có kích thước khổng lồ như vậy, tốc độ còn gia tăng hơn phi thuyền đời thứ hai, phương diện an toàn thật sự không thành vấn đề sao?”

    “Toàn bộ do trí năng quản lý, lỡ như hệ thống trí năng lại xuất hiện trục trặc có phải sẽ dẫn tới hậu quả rất nghiêm trọng không?”

    “Đúng vậy, nhóm hành khách có được đảm bảo an toàn không?”

    Ngay lúc đủ loại vấn đề được đưa ra làm hiện trường nháy mắt loạn thành một đoàn, lập tức có nhân viên công tác lên tiếng: “Xin mọi người lần lượt đặt câu hỏi, cám ơn.”

    Mạc Hàm bình tĩnh nhìn phóng viên dưới đài: “Phi thuyền của chúng ta đã thông qua khâu kiểm tra an toàn của đế quốc, đã nhận được giấy chứng nhận đủ tư cách, quá trình chế tác mỗi chiếc phi thuyền đều có chuyên gia chặt chẽ giám sát, chất lượng phi thuyền được kiểm nghiệm ba lần, tuyệt đối không có vấn đề.”

    “Về phần hệ thống trí năng, đó là thành quả chúng ta nghiên cứu gần nửa năm mới hoàn thành.” Mạc Hàm nhấn bút laser, chỉ cho mọi người xem một bức hình. Chỉ thấy trên hình là bốn tầng phòng ngự chặt chẽ hệt như mạng nhện, thoạt nhìn giống như một mê cung khổng lồ không có lối thoát.

    Mạc Hàm chỉ bức hình, tự tin nói: “Hệ thống trí năng này có bốn tầng phòng ngự được thiết kế theo dạng mê cung, đảm bảo virus không thể tìm được đường tấn công. Hệ thống còn có năng lực tự kiểm tra và phục hồi, một khi số liệu độc hại không thuộc về hệ thống xâm nhập, nó sẽ bị cưỡng chế cách ly và lập tức xử lý. Hơn nữa hệ thống này sử dụng hệ thống internet độc lập, không có quản lý ra chỉ lệnh thì tuyệt đối không thể kết nối, virus cũng không có cách nào xâm nhập. Vì thế hệ thống trí năng vô cùng an toàn, mọi người cứ yên tâm.”

    Tuy Mạc Hàm nói rất rõ ràng nhưng đám phóng viên vẫn không thể tin tưởng, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi mà hãng hàng không KM cư nhiên có thể nghiên cứu chế tạo ra phi thuyền vụ trụ kiểu mới có ý nghĩa thời đại, hơn nữa còn phối hợp với hệ thống trí năng siêu việt không chê vào đâu được, hiệu suất này cũng quá đáng sợ đi.

    Nghe những lời chất vấn của mọi người, tổng tài Bảo Mạn của KM rốt cuộc cũng lên tiếng, mỉm cười nói: “Phi thuyền trí năng kiểu mới sẽ chính thức thử nghiệm ở chuyến đi Thiên Cầm tới Tuyết Gia, hội viên của hãng có thể đặt vé trước, lần thử nghiệm này trừ bỏ miễn phí vé tàu còn được miễn phí toàn bộ hoạt động vui chơi giải trí trên tàu.”

    Có phóng viên kích động hỏi: “Lỡ như phi thuyền gặp chuyện không may trong chuyến đi, các người làm thế nào phụ trách an toàn sinh mệnh của mấy vạn hành khách?”

    “Chúng ta đã đạt thành hiệp nghị với công ty bảo hiểm, sẽ mua bảo hiểm thân thể cho tất cả các hành khách trên tàu. Hơn nữa nhân viên quản lý của hãng chúng ta cũng sẽ tự mình đi thử.”

    Mạc Hàm bổ sung: “Tôi cũng sẽ tự mình kiểm nghiệm, giám sát hệ thống trí năng vận hành.”

    Nhóm phóng viên tuy rất muốn chất vấn nhưng cũng không có cách nào— người ta đã nói sẽ tự mình lên tàu kiểm nghiệm, còn mua bảo hiểm cho mọi người, rõ ràng là rất tự tin với chất lượng phi thuyền a. Mà nhóm quần chúng vẫn lắng nghe nãy giờ cũng bắt đầu dao động.

    Nhìn bộ dáng Mạc Hàm mỉm cười trên màn hình, Lạc Phi đột nhiên cảm thấy trái tim mình nảy lên kịch liệt— Mạc Hàm chỉ lớn hơn mình có hai tuổi thôi mà năng lực lại mạnh mẽ như vậy, diễn thuyết ở buổi họp báo vô cùng mạch lạc rõ ràng, thái độ bình tĩnh thong dong, hoàn toàn không thể nào tưởng tượng anh vẫn chỉ là học viên.

    Một người hoàn mỹ xuất sắc như vậy, ai có đủ tư cách sóng vai bên cạnh anh?

    Đám người theo đuổi kia căn bản không xứng với anh, khó trách anh vẫn luôn thờ ơ.

    Lạc Phi nhịn không được nghĩ, nếu là mình đứng ở bên cạnh thì tựa hồ rất xứng đôi thì phải?

    Dáng người, diện mạo, gia thế, bối cảnh đều xứng, chỉ là xét về phương diện thì Mạc Hàm mạnh hơn một chút, bất quá hiện giờ mình chỉ mới mười tám tuổi mà thôi, còn rất nhiều cơ hội để tiến bộ. Qua vài năm nữa, chờ mình thuận lợi tốt nghiệp học viện, chính thức tiếp nhận nhiệm vụ phụ vương an bài thì có thể xứng với Mạc Hàm đi.

    Cảm nhận được ý tưởng điên cuồng của chủ nhân, Trọng Minh lập tức lên tiếng cảnh báo: “Chủ nhân chủ nhân, Mạc Hàm là alpha! Chú ý, Mạc Hàm là alpha!”

    Lạc Phi cười khẽ: “Thì sao?”

    Alpha thì sao? Cậu đã sớm nói qua, điều kiện tìm vương tử phi của cậu chỉ có một— chỉ cần yêu thích mà thôi.

    Sự yêu thích mà cậu dành cho Mạc Hàm đã vượt xa tất cả bạn bè cậu đã gặp qua suốt mười tám năm nay, mặc kệ là trong hiện thực hay mạng internet, bất cứ alpha, beta hoặc omega nào cũng không thể hấp dẫn cậu mãnh liệt như Mạc Hàm.

    Mỗi lần Mạc Hàm xuất hiện, ánh mắt cậu giống như bị đóng đinh, căn bản không thể dời đi.

    Cậu muốn thân thiết với Mạc Hàm hơn nữa, muốn hiểu Mạc Hàm hơn nữa, cậu có hứng thú với tất cả những chuyện có liên quan tới Mạc Hàm.

    Vừa nãy nhìn hình ảnh Mạc Hàm bị vây giữa đám phóng viên, cậu thậm chí có xúc động muốn ôm hôn người này.

    Nếu đó còn không phải thích, thì cái gì mới là thích chứ?

    Cho dù Mạc Hàm là alpha thì sao? Không được quyền thích alpha à?

    Nghĩ tới đây, trong lòng Lạc Phi nhất thời bừng sáng, lập tức nói: “Trọng Minh, giúp ta đặt vé tàu kiểu mới đi Tuyết Gia ngày mai.”

    Trọng Minh kinh hãi: “Chủ nhân điên rồi sao? Đó là thử nghiệm a! Là thử nghiệm đó! Ai biết nó có xảy ra trục trặc gì hay không? Ngài chính là hoàng tử thân phận tôn quý, lỡ như gặp phải nguy hiểm thì bệ hạ sẽ hủy ta mất…”

    “Nếu mi không chịu nghe lời, ta sẽ hủy mi ngay bây giờ.”

    Trọng Minh: “…”

    Chủ nhân mê muội đầu óc mất rồi, cư nhiên thích Mạc Hàm.

    Nếu chủ nhân thật sự tìm một alpha như Mạc Hàm làm vương tử phi, bệ hạ liệu có tức chết không a?

    Không đúng, năm đó hình như bệ hạ cũng tìm một beta mà, cho nên, khẩu vị nặng này chính là gien di truyền— cha thế nào thì con phải thế ấy?

    Hoàn Chương 16.

    [Tiểu kịch trường]

    Lạc Phi: phụ vương, con học tập theo cha, năm đó cha thích beta, giờ con trò giỏi hơn thầy, thích alpha a ^_^

    Tây Trạch: vụ này cha không gánh! Cha không có dạy con thích alpha, nếu con bị Mạc Hàm đánh chết, cha tuyệt đối không cứu!

    Lạc Phi: Q_Q

    Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam [17] [Phi Thuyền Kiểu Mới] Làm học trưởng, mời cậu bữa cơm cũng không quá đáng đi?

    ***

    Trọng Minh mở web hãng hàng không KM, quả nhiên nhìn thấy một phần thông báo nằm ở vị trí bắt mắt nhất— đặt vé chuyến bay thử nghiệm phi thuyền trí năng đời thứ ba từ Thiên Cầm tới Tuyết Gia, khởi hành vào mười ba giờ ba mươi phút ngày hai mươi sáu tháng mười hai.

    Lạc Phi nhấn vào chi tiết thì thấy vé bình thường được miễn phí, số lượng đặt trước thành công đã vượt quá năm ngàn vé, hơn nữa vẫn còn không ít người đang xếp hàng chờ, thậm chí con số kia còn không ngừng gia tăng. Hiển nhiên sau khi xem buổi họp báo trực tiếp kia, rất nhiều người cảm thấy hứng thú với chuyến bay thử nghiệm miễn phí này, lập tức xếp hàng đăng ký.

    Lạc Phi vuốt cằm suy nghĩ ba giây: “Đặt khoang hạng sang cho ta.”

    Trọng Minh nghi hoặc: “Lần trước không phải chủ nhân chọn khoang bình thường à? Sao giờ lại đổi ý đặt khoang hạng sang a?”

    Ánh mắt Lạc Phi nổi lên ý cười: “Đặt khoang hạng sang thì có thể ở gần Mạc Hàm hơn một chút.”

    Trọng Minh: “… … …”

    Là dây thần kinh nào của chủ nhân bị hỏng vậy, việc gì phải ở gần alpha kia chứ? ?

    Với suy nghĩ của một đài cơ giáp, Trọng Minh căn bản không thể hiểu được, chỉ đành nghe lệnh chủ nhân đặt vé khoang hạng sang.

    Bên hãng hàng không chỉ bồi thường vé miễn phí khoang bình thường, mức giá khoang sang trọng vướt xa giá khoang bình thường, nếu chọn khoang hạng sang thì phải trả khoảng chênh lệch. Trọng Minh thông qua nghiệm chứng thân phận, nhanh chóng nhận được tin báo trừ tiền từ ngân hàng, xác định vé tàu đặt thành công.

    Đúng lúc này, Ai Mễ Nhĩ ngồi bên cạnh đột nhiên nhích qua nói: “Phi thuyền kiểu mới này thực thú vị, con cũng muốn thể nghiệm một chút.”

    Công chúa Tây Nhã lo lắng: “Là sản phẩm thử nghiệm, liệu có nguy hiểm gì không?”

    Đới Duy tiên sinh không quá lo lắng, lắc đầu nói: “Nhóm quản lý cao cấp cũng tự mình tham gia thử nghiệm, hiển nhiên rất tin tưởng chất lượng phi thuyền. Anh đoán trước khi công bố thử nghiệm, bọn họ đã từng thử nghiệm rất nhiều lần rồi nên mới lớn gan như vậy. Phương diện an toàn kỳ thực không cần quá lo lắng.”

    Ai Mễ Nhĩ đồng ý gật đầu: “Đúng vậy, khâu kiểm tra an toàn của đế quốc rất nghiêm khắc, có thể lấy được giấy chứng nhận chứng minh bên bộ an toàn đã tự mình thử nghiệm loại phi thuyền kiểu mới này.” Nói xong, Ai Mễ Nhĩ thực chờ mong nhìn qua cha mình: “Cha, con có thể đi thử không? Dù sao cũng đang là kì nghỉ, ở nhà cũng không có việc gì làm.”

    Đới Duy nhíu mày nghĩ nghĩ: “Được, nhưng phải chú ý an toàn.”

    Lạc Phi liền chen vào nói: “Em vừa đặt một khoang sang trọng, nếu anh họ muốn đi thì đi chung với em này? Em đăng kí thêm một người ở chung sẽ nhanh hơn anh tự đặt vé.”

    Ai Mễ Nhĩ trợn to mắt, quay đầu lại nhìn Lạc Phi: “Cậu đã đặt vé xong rồi à? Động tác nhanh vậy?”

    Lạc Phi tùy tiện tìm cớ: “Nhiều người muốn thử lắm, nếu không nhanh tay thì hết vé mất.”

    Ai Mễ Nhĩ vỗ vỗ vai cậu: “Cũng là cậu nhìn xa!”

    Ai Mễ Nhĩ không biết chuyện Lạc Phi muốn tiếp cận Mạc Hàm, chỉ nghĩ Lạc Phi hiếu kỳ muốn thử nghiệm sản phẩm mới mà thôi…. vì thế liền gửi thông tin, để Lạc Phi giúp mình đăng ký.

    ***

    Hậu trường buổi họp báo KM.

    Mạc Khải Minh vẫn ngồi trong phòng nghỉ quan sát, thấy con trai tiến vào không khỏi mỉm cười khen ngợi: “Con làm tốt lắm.”

    Mạc Hàm đi tới ngồi cạnh cha mình, uống chút nước thuận giọng, ánh mắt đầy ý cười: “Vừa nhận được tin đã hết vé khoang bình thường rồi. Quả nhiên con không đoán sai, mọi người có chấp nhất rất kỳ quái với ‘những thứ miễn phí’. Mặc kệ mình có cần hay không, chỉ cần miễn phí thì chắc chắn muốn thử.”

    Mạc Hàm đặt ly nước xuống, quay đầu nhìn qua cha mình: “Ngày mai sau khi chuyến bay thử nghiệm thành công, những người tham gia khẳng định sẽ tự giới thiệu với bạn bè người thân, con đã xắp xếp vài phóng viên truyền thông tham gia, truyền thông đưa tin trực tiếp cùng nhận xét của hành khách chính là phương thức quảng cáo hiệu quả nhất.”

    “Như vậy còn có thể tiết kiệm một khoảng phí dụng quảng cáo lớn.” Mạc Khải Minh nói: “Một khi dân chúng tiếp nhận hình thức du lịch kiểu mới này, những hãng hàng không khác sẽ hoàn toàn mất đi tư cách cạnh tranh với KM. Dự án này của con tuy mạo hiểm nhưng cha tin tưởng, không tới một năm nữa KM sẽ vươn lên gấp bội.”

    “Cũng nhờ cha dốc toàn lực kiên trì trong đại hội cổ đông nên dự án này mới thuận lợi thông qua.” Mạc Hàm nhíu mày nói: “Chính là vẫn chưa tra được nơi phát ra virus, cũng không biết rốt cuộc là đối thủ cạnh tranh nào giở trò quỷ. Còn có người tấn công hệ thống phòng ngự trụ sở chính của chúng ta trước đó, con cảm thấy cùng là một người, con đã lập sẵn bẫy rập, hi vọng sớm tra ra manh mối.”

    “Con vất vả rồi.” Mạc Khải Minh nắm lấy tay con trai, ôn hòa nhìn cậu: “Ngày mai con sẽ tự mình lên phi thuyền, vì đảm bảo an toàn của con, cha đã an bài nhóm vệ sĩ đi theo bảo hộ. Không có sự cho phép của con, bất luận là ai cũng không thể tới gần.”

    “Không cần phải cẩn thận như vậy đi cha?” Mạc Hàm cười khẽ: “Cứ hệ như hoàng thất đi tuần ấy…”

    “Không thể sơ ý.” Mạc Khải Minh nghiêm túc nói: “Cha hi vọng con không gặp chút ngoài ý muốn nào bình an trở về, hiểu không?”

    Mạc Hàm chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu: “Con hiểu, nhất định sẽ cẩn thận.”

    ***

    Hôm sau khi ăn cơm trưa xong, Lạc Phi ôm tạm biệt công chúa Tây Nhã rồi cùng Ai Mễ Nhĩ đi tới trạm không gian của chòm sao Thiên Cầm.

    Đại khái là vì cam đoan chuyến bay được an toàn, khâu kiểm tra so với trước kia lại càng chặt chẽ hơn.

    Sau khi thuận lợi thông qua kiểm tra tiến lên phi thuyền, Lạc Phi cảm thấy trước mắt sáng ngời—

    Bên trong phi thuyền trí năng được thiết kế rất rộng rãi, gọn gàng sáng sủa, trên đỉnh đầu là đèn cảm ứng tiết kiệm năng lượng, dọc theo hành lang là đèn chỉ dẫn phương hướng. Hai người đi theo đèn chỉ dẫn tiến vào khoang thuyền sang trọng, vừa mở cửa Ai Mễ Nhĩ liền kinh ngạc: “Wow, này không khác gì khách sạn năm sao đi!”

    Trong phòng được trải thảm dày, không chỉ có giường rộng để nằm nghỉ, còn có toilet, phòng ăn, phòng bếp.

    Tầng năm là tầng cao nhất của phi thuyền, vì thế nóc khoang thuyền được thiết kế từ thủy tinh trong suốt, nằm trên giường có thể ngắm nhìn sao trời bên ngoài.

    Mặt bên còn có cửa sổ sát đất thật lớn cùng đài ngắm cảnh, bên cạnh đài là hai chiếc ghế dựa dài. Kéo màn, có thể nằm trên ghế dựa vừa uống cà phê vừa thưởng thức cảnh sắc sao trời bên ngoài. Chuyến lữ trình suốt vài giờ sẽ biến thành kì nghỉ ngắn hạn.

    Lạc Phi bước vào phòng nhìn một vòng, không khỏi khen ngợi: “Khoang thuyền này thiết kế thật sự không tệ, là Mạc Hàm thiết kế à?”

    Ai Mễ Nhĩ ngẩn người, quay đầu lại nghi hoặc nhìn Lạc Phi: “Đương nhiên là mời thiết kế sư danh tiếng rồi, cậu tưởng Mạc Hàm là người vạn năng, cái gì cũng biết à?”

    Lạc Phi cười khẽ, sờ sờ mũi: “Khụ, em cứ nghĩ Mạc Hàm quá hoàn hảo nên đã quên béng chuyện anh ta học bên thiết kế phần mềm.”

    Nhìn vẻ mặt ôn nhu của Lạc Phi khi nói về Mạc Hàm, Ai Mễ Nhĩ đột nhiên nhớ tới bộ dáng si mê nhìn chằm chằm màn hình của Lạc Phi khi thấy Mạc Hàm trong buổi họp báo. Ai Mễ Nhĩ đột nhiên run rẩy, không dám tin nói: “Lạc Phi, không lẽ… không lẽ cậu…”

    Lạc Phi nhướng mi: “Không lẽ cái gì?”

    Không đúng, Lạc Phi khẳng định sẽ không phát điên mà thích alpha, Ai Mễ Nhĩ lập tức phủ định suy đoán đáng sợ này. Thế nhưng nếu không phải thích thì vì sao Lạc Phi lại để ý Mạc Hàm đến vậy? Ai Mễ Nhĩ cúi đầu nửa ngày, cuối cùng mới nghĩ ra một câu miêu tả thích hợp: “Không lẽ cậu trở thành fan của Mạc Hàm rồi à?”

    Lạc Phi: “… …”

    Tình cảm cậu dành cho Mạc Hàm không phải ngưỡng mộ mà là yêu thích.

    Lạc Phi còn chưa trả lời, Ai Mễ Nhĩ đã tự lẩm bẩm: “Anh có thể hiểu được tâm tình của cậu. Từ nhỏ cậu đã lớn lên trong cung, chưa từng đi đâu xa nhà, đột nhiên nhìn thấy một alpha xuất sắc như vậy, ngưỡng mộ cũng không phải việc lạ. Ở trường tụi anh, fan hâm mộ của Mạc Hàm cũng có không ít alpha, nói thật, mặc dù anh là alpha cũng cậu ta rất lợi hại.”

    Ai Mễ Nhĩ đi tới bên cạnh Lạc Phi, nói tiếp: “Mạc Hàm là học bá nổi tiếng trong trường tụi anh, em không biết đâu, cậu ta dùng hai năm hoàn thành chương trình học bốn năm, còn thông qua cuộc thi kỹ sư trí năng cao cấp nhận được chứng chỉ bậc cao nhất. Chứng chỉ này rất khó, nhiều người thi suốt nhiều năm vẫn không lấy được, cậu ta chỉ thi một lần là qua ải. Tới kì khai giảng này là cậu ta đã học ở trường ba năm, thế nhưng thực tế đã hoàn thành xong chương trình học, nghe nói đang chuẩn bị luận án để tốt nghiệp sớm.”

    Lạc Phi: “… …”

    Hách Nhĩ Mạn là trường đại học tổng hợp lớn, áp lực các khoa cũng không nhẹ, thế nhưng Mạc Hàm cư nhiên có thể dùng hai năm hoàn thành chương trình học bốn năm, còn thông qua cuộc khi khảo sát cấp bậc cao nhất, này không phải học bá nữa, quả thực chính là học thần rồi.

    Mạc Hàm sao lại thông minh vậy chứ? Thật không hỗ là người mình coi trọng.

    Thấy Lạc Phi có chút đăm chiêu vuốt cằm, Ai Mễ Nhĩ không khỏi vỗ vỗ vai cậu: “Bất quá, cậu không cần ngưỡng mộ Mạc Hàm đâu, bản thân cậu cũng không kém mà! Chẳng qua Mạc Hàm đặc biệt tinh thông lĩnh vực mã hóa máy tính thôi, những mặt khác chưa chắc so được với cậu.”

    Lạc Phi gật đầu: “Đúng vậy, ít ra cũng xứng đôi.”

    Ai Mễ Nhĩ còn tưởng mình nghe nhầm, liền xáp qua, trừng to mắt nhìn Lạc Phi: “Cậu nói cái gì? Xứng đôi? Mạc Hàm là alpha a, cậu xứng đôi với cậu ta làm gì?”

    Có phải đại hoàng tử không học tốt môn văn không? Sao dùng từ ngữ loạn xạ như vậy?

    Lạc Phi mỉm cười nói lãng sang chuyện khác: “Không có gì, chúng ta ra ngoài dạo đi.”

    Ai Mễ Nhĩ chỉ đành mờ mịt đi theo Lạc Phi ra ngoài.

    ***

    Trên tầng năm là một loạt cửa kim loại giống nhau, Lạc Phi vừa đi dọc hành lang vừa suy đoán xem Mạc Hàm ở phòng nào.

    Đúng lúc này một nam nhân dáng người cao lớn đột nhiên xuất hiện ở cuối hành lang, trong tay bưng mâm điểm tâm tinh xảo cùng cà phê tiến vào một căn phòng cách đó không xa, rất nhanh sau đó liền quay trở ra, tựa hồ là tới đưa cơm.

    Nam nhân mặc quần dài màu nâu và áo sơ mi trắng, trên cổ đeo nơ đen, là đồng phục của phục vụ phòng ăn. Thế nhưng ánh mắt Lạc Phi lập tức híp lại, nhìn lướt qua nhóm hành khách đi lại trên hành lang, lại ngẩng đầu nhìn phòng số 5017, cười khẽ một tiếng rồi áp sát bên tai Ai Mễ Nhĩ nói: “Mạc Hàm ở phòng này.”

    Ai Mễ Nhĩ sửng sốt, nhỏ giọng nói: “Sao cậu biết? Cậu có khả năng nhìn xuyên tường à?”

    Lạc Phi nhỏ giọng giải thích: “Cái người mặc đồ phục vụ khi nãy là vệ sĩ của Mạc Hàm.”

    Ai Mễ Nhĩ hoang mang vò đầu: “Anh thấy chỉ là phục vụ bình thường thôi mà? Sao cậu lại xác định người ta là vệ sĩ của Mạc Hàm?”

    “Trước đó từng gặp một lần bên nhà ấm Thiên Cầm.”

    Ai Mễ Nhĩ: “…”

    Chỉ gặp một lần, hiện giờ người ta đã cải trang như vẫn lập tức nhận ra, khả năng quan sát thật khủng khiếp.

    Ai Mễ Nhĩ đang nghĩ ngợi thì Lạc Phi đã nói tiếp: “Người nhân viên trực ban ở hành lang bên kia và nhân viên phục vụ ở thang máy đều là vệ sĩ của Mạc Hàm. Lúc nãy khi chúng ta lên tàu bọn họ không có mặt ở đây, hiện giờ lại đồng loạt xuất hiện chứng tỏ Mạc Hàm đã lên tàu.” Lạc Phi cười khẽ: “Bọn họ bảo hộ rất chặt chẽ, nếu không được Mạc Hàm cho phép, đại khái ngay cả con muỗi cũng không thể tiếp cận.”

    “…” Da đầu Ai Mễ Nhĩ run lên: “Có… có cần nghiêm trọng tới vậy không?”

    “Đại khái là Mạc tổng an bài đi, sợ con trai gặp chuyện không may.” Lạc Phi ngẩng đầu nhìn căn phòng 5017 cách đó không xa: “Nếu muốn gặp Mạc Hàm, anh nói xem em nên làm thế nào đột phá tầng tầng lớp lớp vệ sĩ này?”

    “Với trình độ đối chiến của cậu, đánh đám vệ sĩ này nằm bò hẳn không thành vấn đề đi?” Ai Mễ Nhĩ đề nghị.

    “Em đánh vệ sĩ Mạc Hàm làm gì? Em cũng đâu có muốn bắt cóc anh ta.” Lạc Phi nhịn cười nói: “Vẫn trực tiếp thì hơn, để Mạc Hàm chủ động gặp em đi.”

    ***

    Sau khi trở về phòng, Lạc Phi trực tiếp gọi điện cho Mạc Hàm.

    Một lúc lâu sau, cuộc gọi được kết nối, màn hình trước mặt xuất hiện hình ảnh Mạc Hàm.

    Mạc Hàm đang ngồi bên cửa sổ mạn tàu uống cà phê, trên bàn thủy tinh là khay điểm tâm tinh xảo— quả nhiên là khay điểm tâm ‘người phục vụ vừa nãy’ mang vào.

    Ai Mễ Nhĩ thực bội phục khả năng quan sát nhạy bén của Lạc Phi.

    Mạc Hàm bên kia cũng lập tức nhận ra hoàn cảnh của Lạc Phi cùng Ai Mễ Nhĩ, khẽ nhíu mày nói: “Hai vị học trưởng đang ở trên tàu à?”

    Ai Mễ Nhĩ nghiêm trang nói: “Đúng vậy, chúng ta tới Tuyết Gia tinh công tác.”

    Công tác? Mạc Hàm cười khẽ, bất quá cũng không vạch trần hai người. Mạc Hàm mặc đồ đơn giản nằm trên ghế dài thưởng thức cà phê, tư thế khá tùy ý.

    Nhìn Mạc Hàm như vậy, ánh mắt Lạc Phi vô thức trở nên ôn nhu— alpha này thật sự mặc cái gì cũng dễ nhìn, càng nhìn càng thuận mắt.

    Mạc Hàm đặt tách cà phê xuống, thản nhiên nói: “Hai vị học trưởng đi công tác cũng đi chuyến tàu này à? Thật trùng hợp.”

    Ai Mễ Nhĩ còn đang suy nghĩ nên nói gì thì Lạc Phi đã chủ động giải thích: “Hôm qua nhìn thấy tin tức phi thuyền trí năng thế hệ mới trong buổi họp báo, cảm thấy thú vị nên mới chọn chiếc phi thuyền này. Biết cậu cũng đi nên mới mạo muội liên hệ, xem có thể gặp mặt hay không.”

    Giải thích này khá hợp lý, tốc độ phản ứng của đại hoàng tử rõ ràng nhanh hơn Ai Mễ Nhĩ rất nhiều.

    Nhìn thiếu nhiên nghiêm túc diễn trò trước mặt, Mạc Hàm thản nhiên hỏi: “Lần đầu tiên đi phi thuyền kiểu mới, học trưởng cảm thấy thế nào?”

    “Thiết kế rất tuyệt vời, không gian rộng mở, độ tự do cao, loại phi thuyền vui chơi giải trí này nhất định sẽ được mọi người hoan nghênh.” Những lời này là Lạc Phi nói thật lòng, cậu thật sự cảm thấy như vậy.

    Nghe thấy phi thuyền của công ty mình chế tác được khen ngợi, tâm tình Mạc Hàm tự nhiên không tồi, khóe môi hơi nhếch lên: “Hi vọng là vậy.”

    Lạc Phi nhìn Mạc Hàm nói: “Tôi muốn gặp cậu, được không? Lần trước nói chuyện vẫn chưa tận hứng, không biết cậu có rảnh không?”

    “Thật xin lỗi, chốc nữa tôi phải tham gia một cuộc họp.”

    “Vậy sau khi họp xong thì sao? Cậu có thời gian rảnh không?”

    “Sau khi cuộc họp kết thúc, tôi phải dẫn vài vị kỹ sư kiểm tra hệ thống trí năng của phi thuyền.”

    Tuy là nói thật nhưng thái độ cự tuyệt cũng biểu lộ rất rõ.

    Thật không ngờ da mặt đại hoàng tử lại siêu dày, vẫn mỉm cười nói: “Tôi có thể chờ cậu kiểm tra xong.”

    Mạc Hàm: “… … …” Này là tiết tấu không gặp được mình thì nhất quyết không từ bỏ à? Rốt cuộc cậu ta muốn nói chuyện gì?

    Thấy Mạc Hàm hơi nhíu mày, Lạc Phi liền ôn nhu nói: “Bận cỡ nào cũng phải ăn cơm đi? Bằng không tôi mời cậu ăn cơm tối. Làm học trưởng, mời cậu bữa cơm cũng không quá đáng đi?”

    Học trưởng? Người này diễn thực nhập tâm, không hề biết thân phận bản thân đã sớm bị phát hiện.

    Vị đại hoàng tử này, kì thực có chút ngốc ngốc đáng yêu?

    Mạc Hàm trong lòng buồn cười nhưng ngoài mặt vẫn duy trì bình tĩnh: “Vậy được rồi, tầm sáu giờ chiều tôi rảnh, lúc đó cùng ăn bữa cơm.”

    Trong mắt Lạc Phi lập tức hiện lên một tia hưng phấn: “Không quấy rầy cậu nữa, buổi tối gặp.”

    Trò chuyện chấm dứt, khóe miệng Lạc Phi vẫn còn mang ý cười như cũ, lưu luyến nhìn màn hình đã biến mất trước mặt.

    Ai Mễ Nhĩ ở bên cạnh nhìn tới choáng váng.

    Chỉ là mời cơm thôi mà, có cần vui tới vậy không?

    Người này thật sự là đại hoàng tử mà mình quen à? Sao có cảm giác giống như bị fan của Mạc Hàm ám vậy nhỉ?

    Hoàn Chương 17.

    [Tiểu kịch trường]

    Mạc Hàm: đại hoàng tử dốc sức diễn kịch, bộ dáng ngốc ngốc thật thất yêu, bồi cậu ta chơi một chút vậy.

    Lạc Phi: tôi rất thích anh, muốn anh trở thành vương tử phi của tôi ^_^

    Mạc Hàm: ? ? ? ? ? ?

    Mạc Hàm: sao người này không phản ứng như người bình thường? Đầu óc có vấn đề à?

    Ngày hôm sau trên diễn đàn nọ xuất hiện một bài post— #chọc trúng keo dán da chó, vứt không được, phải làm sao bây giờ? Mọi người trả lời gấp!#

    Thuộc truyện: Tinh tế kết hôn chỉ nam