Home Đam Mỹ Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất) – Quyển 5 – Chương 225: Long Ngâm vs Thần Quang (Chiến thuật của Xuyên thần)

    Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất) – Quyển 5 – Chương 225: Long Ngâm vs Thần Quang (Chiến thuật của Xuyên thần)

    Thuộc truyện: Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

    Lá cờ sẽ xuất hiện ở tảng đá trung tâm, đây là tảng đá duy nhất mà con người có thể chạm vào, những tảng đá bên cạnh đều có màu xanh đậm do bị đầm lầy ăn mòn. Lam Vị Nhiên phát hiện sáu người đối thủ, lập tức phát tín hiệu chấm đỏ cảnh báo phát hiện quân địch trên bản đồ. Lưu Xuyên hiểu ý, đáp lại bằng tín hiệu màu xanh, đây chính là sự ăn ý giữa hai người chỉ huy.

    Thành viên đội tuyển Thần Quang thấy đối diện chỉ có ba người, trong lòng nhất thời vui sướng, Thiếu Lâm đi trước dùng khinh công bay tới đứng vững trên tảng đá bên cạnh, dùng Long trảo thủ kéo Lâm Đồng tới! Lý Tưởng nhanh tay nhanh mắt đứng chắn phía trước, chặn giúp Lâm Đồng một chiêu!

    Đây chính là sự ăn ý hình thành sau vài ngày huấn luyện cường độ cao, cách thức di chuyển của cậu và Lâm Đồng đều là do Tần Dạ đích thân hướng dẫn, giúp cậu có thể bảo vệ Lâm Đồng thật tốt. Làm đại sư thì phải có trách nhiệm bảo vệ đồng đội, chưa kể Tần Dạ còn liên tục nói cậu phải bảo vệ Lâm Đồng, bởi vì trong tổ ba người này, Tứ Lam đứng rất xa, Lý Tưởng da dày, chắc chắn đối phương sẽ nhằm vào Lâm Đồng để đột phá!

    Quả nhiên phe đối diện vừa tới đã nhắm vào Lâm Đồng, Thiếu Lâm bên kia vốn muốn nhanh chóng bắt Lâm Đồng qua để giết cô trong một chiêu, hoặc trực tiếp ném cô vào trong đầm lầy để bị ăn mòn. Nhưng không nghĩ tới Lý Tưởng đột nhiên tới chắn ở phía trước, cuối cùng lại kéo phải một đại sư da dày!

    Lý Tưởng bị kéo đến giữa trận doanh, không do dự mở ra chiêu cuối của Thiếu Lâm Phật cấp 70 – Vạn phật triều tông!

    Chiêu Vạn phật triều tông này là chiêu thức đặc biệt, là kỹ năng có phạm vi lớn nhất của Thiếu Lâm Phật. Khi đánh phó bản có thể kéo toàn bộ quái cấp thấp cũng như thanh trừ toàn bộ cừu hận của đoàn đội. Còn khi ở trên đấu trường, khi Vạn phật triều tông phát ra có thể kéo toàn bộ quân địch trong phạm vi mười mét xung quanh tới bên cạnh mình, đây chính là Long trảo thủ phiên bản cấp cao trên diện rộng!

    Nếu trong trường hợp địa hình quá lớn, phe đối phương đứng phân tán cách xa nhau, chiêu Vạn Phật triều tông này sẽ bị hạn chế trong phạm vi mười mét, Lý Tưởng có thể sẽ không kéo được toàn bộ quân địch đến. Nhưng hôm nay lại là địa hình đầm lầy, sáu người phe địch đều đứng trên cùng một tảng đá, Lý Tưởng một chiêu đã kéo được toàn bộ sáu người đến trước mặt!

    Đúng lúc này, dưới chân Lý Tưởng đột nhiên hiện ra ánh sáng xanh nhạt nhu hòa – Dương xuân hồi tuyết trận!

    Ở ngay thời điểm Lý Tưởng bị kéo qua, Lam Vị Nhiên đã sớm niệm trận pháp từ phía xa, lấy Lý Tưởng làm trung tâm, đợi sau khi Lý Tưởng kéo được cả sáu người tới quanh mình, trong nháy mắt trận pháp cũng niệm xong!

    – Trận pháp hỗn loạn của Tiêu Dao! Toàn bộ sáu người phe địch trúng chiêu!

    Hai kỹ năng của Lý Tưởng và Lam Vị Nhiên phát ra với độ chính xác hoàn mĩ, khiến cho cả sáu người của đội tuyển Thần Quang trúng trận bắt đầu chạy loạn…

    Vì thế bi kịch khiến khán giả dở khóc dở cười bắt đầu.

    Buff của đội tuyển Thần Quang bị ảnh hưởng bởi trận hỗn loạn trực tiếp ngã vào trong đầm lầy, ngay sau đó là thích khách Minh Giáo cũng ngã theo! Bị trận pháp hỗn loạn khiến cho nhân vật tự chạy lung tung, buff và thích khách đều chết đuối trong đầm lầy…

    Bốn giây sau, trận pháp kết thúc thì buff và thích khách cũng đã đi đời nhà ma, đội trưởng lúc này mặt đầy buồn bực nói: “Giết Cái Bang! Tập trung tốc độ đánh Ngô Đồng Mộc!”

    Hai tuyển thủ đánh tầm xa bắt đầu phối hợp, công kích Lâm Đồng từ xa, nhưng Lâm Đồng xuất ra chiêu “Long đằng hổ dược”, dùng khinh công nhảy tới bên cạnh Lý Tưởng, một tay khí phách nhồi thêm “Long khiếu cửu thiên”!

    – Long khiếu cửu thiên là kỹ năng khống chế mạnh mẽ của Cái Bang, chưởng pháp đánh ra ba chiêu công kích liên hoàn, chiêu công kích thứ ba đã có thể đánh ngã đối phương!

    Cùng Tần Dạ đấu lôi đài trong một thời gian dài, Lâm Đồng bị Tần Dạ hành hạ lâu như thế nên khả năng chớp thời cơ rất chuẩn, đợi sau khi Lý Tưởng giúp cô đỡ đòn, liên tục đánh ra ba chưởng nhắm thẳng vào ngực phụ trợ đang đọc trận pháp – chưởng đầu tiên cắt trận, chưởng thứ hai hạ sát thương, chưởng thứ ba đánh ngã!

    Phụ trợ đáng thương của đội tuyển Thần Quang đột nhiên bị một đứa con gái nhồi combo đánh cho suy yếu, nằm chổng vó trên mặt đất, nhìn trời không nói được gì.

    Càng khiến người ta khóc không ra nước mắt chính là Lam Vị Nhiên ở phía xa đúng lúc này hạ xuống trận pháp Hồng mai trận của Tiêu Dao – toàn bộ trầm mặc.

    Đội tuyển Thần Quang còn lại bốn người, sau khi bị trận pháp của Tiêu Dao khiến cho trầm mặc, không phát động được kỹ năng nào, Lâm Đồng thừa thắng xông lên, bắt phụ trợ bên kia lại bồi thêm một chiêu – Phi long tại thiên!

    Chiêu đầu tiên của Hàng Long thập bát chưởng, trực tiếp bắt lấy quân địch ném lên trời, đồng thời Cái Bang cũng nhảy lên, dùng chưởng pháp tiếp tục đánh, kỹ năng xuất ra trên trời tạo ra khung cảnh vô cùng diễm lệ, Phi long tại thiên rất giống một con rồng lớn đột nhiên bay thẳng lên trời…

    Trên màn hình lớn chỉ thấy một nữ hiệp Cái Bang tên Ngô Đồng Mộc trang phục rách nát, vừa nhảy lên đánh liên tiếp ba chưởng công kích khiến cho phụ trợ đối diện bầm dập, sau đó tung một cước, đá hai phát ném thẳng người xuống đất, dùng một combo trực tiếp đập chết!

    “[Ngô Đồng Mộc] kích sát [Thần Quang Du Nhiên], thủ sát!”

    Người xem tại hiện trường: “…”

    Phụ trợ của đội tuyển Thần Quang khi bị đập chết còn đang đờ đẫn trên màn hình, hắn vậy mà lại bị một đứa con gái từng chưởng từng chưởng đập cho chết, việc này vô cùng mất mặt!

    Lưu Xuyên chia màn hình để theo dõi tình hình chiến đấu ở đường trên, thấy nguyên một màn vừa rồi không nhịn được mỉm cười nói: “Đánh tốt lắm, Lâm Đồng!”

    Lâm Đồng vui vẻ gật đầu, tóc đuôi ngựa đằng sau cũng đung đưa theo.

    Đây là lần đầu ra sân chính thức của cô từ khi gia nhập đội tuyển, cùng với sự bảo hộ của Lý Tưởng và phụ trợ tầm xa của Lam Vị Nhiên, cô đã giết được đối thủ đầu tiên!

    – thực sự rất là vui!

    Lưu Xuyên nói: “Đánh tiếp! Trước khi cờ lệnh xuất hiện thì đánh cho bọn họ đoàn diệt đi!”

    Đây cũng chính là ý tưởng của Lam Vị Nhiên, nếu trước khi cờ lệnh xuất hiện đã quét sạch đối phương thì có thể nắm chắc phần thắng. Buff và thích khách của đội tuyển Thần Quang đã rơi xuống đầm lầy chết đuối, phụ trợ thì bị Lâm Đồng giết, chỉ còn lại một Thiếu Lâm Quyền và hai dmg tầm xa. Những người đánh tầm xa đều có nhược điểm máu mỏng yếu phòng ngự, vì vậy sẽ rất khó đánh trong địa hình thiên vị cận chiến này.

    Do phụ trợ phe đối thủ đã chết, Lam Vị Nhiên ở phía xa thoải mái đọc trận pháp khống chế, sau khi bị trúng trận hỗn loạn và trầm mặc, thành viên bên kia rất sợ Lam Vị Nhiên tiếp theo sẽ dùng trận định thân, lập tức di chuyển sang bên trái để tránh khống chế của Lam Vị Nhiên. Không ngờ trận pháp thứ ba của Lam Vị Nhiên lại đặt sẵn ở bên trái – quả nhiên là khả năng dự đoán của cao thủ, giống như cạm bẫy được thợ săn giăng sẵn, chỉ chờ con mồi tiến vào!

    Hai tuyển thủ đánh tầm xa của đội tuyển Thần Quang vốn muốn né, cuối cùng lại đi vào đúng bên trong trận pháp của Lam Vị Nhiên, bị ảnh hưởng bởi Sương hoa trận, bực mình muốn hộc máu.

    Lý Tưởng và Lâm Đồng đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có này, lập tức phi tới hạ sát đối thủ! Tuy hai người phe kia không thể di chuyển nhưng vẫn có thể phát động công kích, tập trung giết Lâm Đồng, Lý Tưởng lại dùng Kim chung trảo xông tới trước mặt Lâm Đồng, chịu toàn bộ thương tổn giúp đồng đội.

    Lý Tưởng da dày chưa chết ngay được, Lâm Đồng lại vọt tới trước mặt, xuất ra chiêu thứ ba của Hàng Long thập bát chưởng “Bối long tại điền”, dùng bàn tay chụp thẳng tới mặt đối phương, làm choáng đối thủ, sau đó lại dùng một combo xử lý thành công đối thủ máu mỏng.

    “[Ngô Đồng Mộc] kích sát [Thần Quang Vi Vi], song sát!”

    Giết hai người liền một lúc, trên người tỏa ra ánh sáng màu hồng và thông báo “Lực tấn công tăng 10%” càng khiến cho Lâm Đồng gia tăng khí thế. Do liên tục dùng chiêu, mana của Lâm Đồng tụt xuống rất nhanh, đúng lúc đó Lam Vị Nhiên sử dụng trận pháp phụ trợ tăng mana cho cô, giúp cho Lâm Đồng trụ vững, giết được dmg còn lại.

    “[Ngô Đồng Mộc] kích sát [Thần Quang Mộc Đầu], tam sát!”

    Sau khi Thiếu Lâm còn lại thoát khỏi hiệu quả của trận pháp định thân, thấy xung quanh chỉ còn mỗi mình mình, đành đen mặt xoay người bỏ trốn.

    Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Trạch Văn đi đường trên đi, đường dưới có tôi là đủ rồi.”

    Ngô Trạch Văn không hỏi thêm, trực tiếp nghe theo lời đội trưởng chỉ huy dùng khinh công xuyên qua bản đồ, mỗi lần thao tác đều dừng chân chính xác trên tảng đá, sử dụng tốc độ nhanh nhất đi tới đường trên tụ lại với ba người kia.

    Lý do Lưu Xuyên muốn Ngô Trạch Văn đi đường trên chủ yếu là do vừa rồi Lâm Đồng giết người đã sử dụng phần lớn kỹ năng của mình, thời gian hồi chiêu của Cái Bang Chưởng khá lâu, thậm chí không đủ để tấn công cờ lệnh. Hơn nữa trận pháp hồi mana của Tứ Lam cũng đang cooldown, vì vậy mới điều Trạch Văn qua hỗ trợ.

    Lam Vị Nhiên lập tức hiểu được ý của Lưu Xuyên – hắn muốn cùng một lúc cướp được cả hai lá cờ.

    Tuy rằng hơi mạo hiểm, nhưng nếu phe đối thủ đã bị quét sạch, chờ tới khi bọn họ sống lại đuổi tới cũng mất một lúc, mọi người cố gắng giành giật từng giây, có lẽ sẽ có khả năng!

    Lam Vị Nhiên mở miệng nói: “Đánh cờ lệnh! Dùng hết tất cả kỹ năng đang có!”

    Vừa dứt lời, cờ lệnh ở hai đường trên dưới cùng xuất hiện, mọi người bắt đầu tập trung công kích cờ lệnh ngay lập tức!

    Tuy rằng đường trên không có buff, nhưng may mắn lại xuất hiện cờ xanh, chỉ hạ mana không hạ máu, ít nhất mọi người sẽ được an toàn. Lý Tưởng và Lâm Đồng cũng cùng đánh cờ lệnh. Trận pháp tăng mana của Lam Vị Nhiên chưa hồi lại, nhưng anh vẫn còn một đống trận pháp phụ trợ gia tăng công kích khác, có thể giúp đồng đội làm chơi ăn thật.

    Tốc độ hạ mana hơi nhanh, Ngô Trạch Văn cũng hiến tế rắn độc của chính mình cho mọi người hồi phục 10% mana, tuy không nhiều nhưng cũng đủ để cậu đánh ra được một combo có lực sát thương lớn nhất.

    Máu của cờ lệnh ở đường trên không ngừng giảm.

    Tại đường dưới, sau khi tạm thời điều Ngô Trạch Văn đi, chỉ còn một mình Lưu Xuyên đánh cờ lệnh.

    Cờ đỏ tại đường dưới sẽ khiến nhân vật xung quanh bị mất máu, lượng máu giảm rất nhanh, cũng may Tiểu Dư có thể giải trừ. Hơn nữa sau khi Lưu Xuyên điều Trạch Văn đi, Tiểu Dư chỉ cần giải trừ trạng thái mất máu của hai người, thoải mái hơn không ít, không luống cuống chân tay như khi buff máu cho ba người.

    Lưu Xuyên bảo Ngô Trạch Văn tới đường trên vào thời khắc mấu chốt xuất phát từ việc suy xét tình trạng tổng thể của toàn đội. Hắn có thể đánh giá khá tỉ mỉ khả năng và đặc điểm của từng người, một lệnh điều người đơn giản đã có thể khiến cho hai đường trên dưới trở nên ngay ngắn có trật tự cùng một lúc!

    Khi Tiểu Dư sốt ruột sẽ tự động đi lung tung, nhưng sau khi đội trưởng giảm bớt áp lực cho cậu, tiết tấu buff của cậu liền trở nên chắc chắn và chuẩn xác, lập tức giải trừ trạng thái mất máu, lại có thể thoải mái dùng Thanh tâm chú kéo máu cho mình và Lưu Xuyên, canh đúng thời cơ tăng máu cho đội trưởng.

    Lưu Xuyên liền sử dụng tốc độ cao nhất, phát ra kỹ năng toàn lực đánh cờ lệnh. Có Tiểu Dư buff phía sau, bản thân lại đầy mana, không có quân địch phá rối, có thể tối đa hóa sát thương, giúp cho Lưu Xuyên tấn công đơn giản như đang đánh cọc gỗ.

    Thời gian trôi qua rất nhanh, máu trên cờ lệnh tụt nhanh tới mức mắt thường có thể thấy rõ. Những tuyển thủ đã chết của đội tuyển Thần Quang cũng lần lượt sống lại, đội trưởng tập kết mọi người lập tức xông tới đường trên, muốn tranh thủ khi đội tuyển Long Ngâm đang bị ảnh hưởng khi đánh cờ để tiêu diệt bọn họ.

    Nhưng đến khi đội tuyển Thần Quang đi tới chỗ lá cờ mới phát hiện ra cờ lệnh chỉ còn 20% máu cuối cùng.

    Đội trưởng đội tuyển Thần Quang hạ lệnh nói: “Lên! Giết Cái Bang trước!”

    Lam Vị Nhiên mở miệng nói: “Lý Tưởng tới ngăn bọn họ! Những người khác không cần để ý, tiếp tục lấy cờ!”

    Lý Tưởng lập tức nhảy ra từ trong đội hình, mana của cậu không nhiều lắm, nhưng vẫn có thể phát ra vài chiêu Phật quang. Lý Tưởng cầm chuỗi ngọc phật trong tay tung ra theo đường vòng cung, kỹ năng của kẻ địch xung quanh quỹ đạo bay của chuỗi ngọc đều bị hấp thu một cách mạnh mẽ chuyển tới trên người mình – trong một khắc ấy, Lý Tưởng tựa như tường đồng vách sắt cứng rắn vô cùng, che chắn phía trước đồng đội, ngăn cản hết thảy sóng gió cho bọn họ!

    Ngô Trạch Văn canh chuẩn thời gian hồi chiêu, lại hiến tế rắn độc thêm lần nữa, phục hồi 10% mana cho đội hữu.

    Chiêu cuối của Lâm Đồng cũng vừa lúc hồi lại, kỹ năng thuần công kích của Cái Bang Chưởng “Long chiến vu dã” phát ra, con rồng lớn vàng óng hoa lệ xuất hiện, chiêu thức của Cái Bang Chưởng giống như lưỡi dao sắc bén, liên tục tấn công cờ lệnh!

    Máu còn lại của cờ lệnh 15%…10%…5%…0%

    Máu tụt về 0%, trên cờ lệnh hiện ra dòng chữ “Đội tuyển Long Ngâm”!

    Lam Vị Nhiên lập tức mở miệng nói: “Rút lui! Lý Tưởng bọc hậu!”

    Lý Tưởng tự giác đi sau bọc hậu cho đồng đội, tung chiêu che chắn trên đường. Lam Vị Nhiên, Ngô Trạch Văn và Lâm Đồng lập tức xoay người dùng khinh công lui về phía sau, nhanh chóng rút về khu vực giới hạn riêng của đội tuyển Long Ngâm trên bản đồ. Cứ thế, đội tuyển Thần Quang không thể nhìn thấy, rất khó đuổi theo tại địa hình tối tăm này.

    – mana của tất cả mọi người đều sắp tụt về 0, lúc này còn không rút lui thì còn đợi tới lúc nào?

    Ba người hành động thống nhất, nhanh chóng rút về. Còn Lý Tưởng vì ở lại bọc hậu trở thành nơi trút giận cho đội tuyển Thần Quang, bị sáu người đối phương vây lấy.

    Lý Tưởng đã hết sạch mana, máu cũng tụt không ngừng, thấy mình sắp chết, đột nhiên Lý Tưởng chạy vài bước về phía trước, nhảy lên đâm đầu vào trong đầm lầy!

    Đội tuyển Thần Quang: “…”

    Đội tuyển Long Ngâm: “…”

    Người xem tại hiện trường: “…”

    Hai bình luận viên: “…”

    Nhìn cảnh Đại Sư Lý Tưởng đột nhiên nhảy xuống đầm lầy tự sát, tất cả mọi người không còn gì để nói!

    Một lúc sau, bình luận viên mới phản ứng kịp, cười nói: “Khụ khụ, vị đại sư này rất thú vị, thà tự sát cũng không muốn chết trong tay đối thủ!”

    Bình luận viên bên cạnh phụ họa: “Không sai, thành tích giết đối thủ dựa vào việc ai là người ra chiêu cuối cùng giết được đối phương, Đại Sư Lý Tưởng thấy mình không sống nổi liền chủ động nhảy xuống đầm lầy tự sát, xem như tổn thương cuối cùng trúng phải là do bị đầm lầy ăn mòn. Đội tuyển Thần Quang đánh lâu như thế cũng chẳng thể giết được cậu ta.”

    Bình luận viên nữ mỉm cười nói: “Tinh thần ‘thà tự sát cũng không muốn đối thủ hài lòng’ này vô cùng đáng để chúng ta học hỏi!”

    Người xem ở hiện trường cười to, Lưu Xuyên cũng không nhịn được cười, nói: “Lý Tưởng, màn tự sát này của cậu thật sự rất ngầu!”

    Lý Tưởng cười haha gãi đầu.

    Đáy lòng thành viên đội tuyển Long Ngâm có chút cảm động, đặc biệt tổ ba người tìm được đường sống trong chỗ chết, bọn họ đều hết sạch mana, không phát ra được kỹ năng nữa, nếu bị bao vây sẽ đứng yên mặc cho người ta đánh. Nếu không nhờ Lý Tưởng liều chết chặn đứng hỏa lực, giúp bọn họ ngăn chặn hết thảy thương tổn, có lẽ một khắc vừa rồi kia, cái chờ bọn họ chính là cảnh bốn người đoàn diệt…

    Tuy Lý Tưởng không giết được ai, nhưng sự cống hiến của cậu với cả đội lại chiếm được sự khẳng định và biết ơn của từng người!

    Bình luận viên kích động nói: “Đội tuyển Long Ngâm đã thành công chiếm được cờ xanh! Hiện tại chúng ta cùng theo dõi diễn biến tại đường dưới!”

    Đường trên đánh nhau vô cùng kịch liệt, ở đường dưới Lưu Xuyên và Tiểu Dư không có ai quấy rầy, nhàn nhã chơi đùa.

    Nhưng khi màn hình lớn chiếu tới, mọi người đều sợ ngây người –

    Cờ đỏ ở đường dưới đã bị lấy xuống rồi? Đợi chút đã, lấy xuống lúc nào thế hả?

    Nãy giờ mọi người đều chú ý tới giao tranh ở đường trên, không ai chú ý tới đường dưới. Sau khi đường trên đánh xong, màn ảnh trở về lại thấy đường dưới cũng đánh xong rồi là thế nào?

    Chỉ một mình Lưu Xuyên cũng lấy được một lá cờ trong thời gian ngắn như thế, có thể sao?

    Khán giả cảm thấy rất khó tin, camera cũng nhanh chóng chiếu lại pha quay chậm lên màn ảnh, zoom vào đường dưới.

    Có thể nhìn thấy trên màn hình, ngay sau khi đường trên cướp được cờ, Lưu Xuyên cũng đánh sạch máu cờ lệnh ở đường dưới! Lưu Xuyên đánh bằng ba người Ngũ Độc, Cái Bang và Thiếu Lâm cộng lại – thực sự khiến người ta không dám tin!

    Tuy rằng mọi người ở đường trên bị ảnh hưởng tụt mana nên không còn cách nào khác phải dùng đòn đánh thường, nhưng lực công kích của Xuyên thần vẫn quá khoa trương!

    Bình luận viên kích động nói: “Căn cứ theo số liệu thống kê ngay trên trường đấu, trong khoảng thời gian đánh cờ lệnh, thời điểm tốc độ tay của Hải Nạp Bách Xuyên bạo phát nhanh nhất rơi vào 500amp, mỗi giây gây ra lực sát thương trên 80000! Đây chính là kết quả của việc sử dụng toàn lực! Số liệu đẹp vô cùng! Không hổ danh là Xuyên thần!”

    Hiện trường vang lên tiếng hò reo kích động, tiếng hoan hô nổi lên khắp khán đài!

    Không sai, tuy Lưu Xuyên không giết được người nào, thậm chí chưa từng giao đấu với quân địch. Thế nhưng chỉ mình hắn lại là mấu chốt giúp đội tuyển Long Ngâm cướp được cả hai lá cờ, không quan trọng là chiến thuật vạch ra từ trước hay là điều chỉnh đội ngũ tạm thời, mỗi quyết định hắn đưa ra đều hướng tới kết cục sau cùng!

    Hôm nay Lâm Đồng lần đầu ra sân, Lưu Xuyên cho Lâm Đồng cùng tổ với Lý Tưởng và Tứ Lam, có Tứ Lam phụ trợ và Lý Tưởng bảo vệ, cô liên tục giết được quân địch, trở thành tuyển thủ xuất sắc nhất hôm nay. Đây cũng là Lưu Xuyên cố ý, muốn giúp cô tạo dựng được niềm tin từ các thành viên trong đội!

    Điều Ngô Trạch Văn đi đường trên là vì Lưu Xuyên tin tưởng rằng trong tình huống không bị ai quấy nhiễu, một mình mình có thể nhanh chóng cướp được cờ, đồng thời lại giảm được áp lực trị liệu của Tiểu Dư, cũng giúp cho Tiểu Dư sau lần tay chân luống cuống mà thua Thương Lan cũng tự tin hơn một chút, có được trạng thái thi đấu tốt nhất!

    Hôm nay Lý Tưởng thi đấu rất xuất sắc, dù là khi trụ vững dưới áp lực bảo vệ đồng đội hay là khi nhảy xuống đầm lầy tự sát không để cho đối thủ giết mình, trên người chàng trai này đã thành hình tố chất đặc thù của một đại sư chân chính!

    Lưu Xuyên là đội trưởng, đôi khi hắn không cần phải trở thành trung tâm của sự chú ý, hắn chỉ cần giúp mỗi người phát huy được khả năng của bản thân, điều chỉnh đội ngũ hòa hợp, cùng nhau đi tới thắng lợi.

    Biểu hiện của các thành viên trong đội sau hai đợt đoàn chiến vừa rồi khiến Lưu Xuyên rất vừa lòng, cũng vô cùng vui mừng.

    – đội tuyển Long Ngâm bọn họ nên có tác phong như thế, thắng không kiêu, bại không nản, đoàn kết nhất trí, hướng tới ngôi vương!

    Thuộc truyện: Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)