Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 105

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 105

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Một đường trở về thành không ai nói chuyện, đến khi đoàn người Trang Dịch về đến tổng bộ hội phòng ma trong thành Huệ Xương thì đã là gần giữa trưa.

    So sánh với nửa tháng trước lúc Trang Dịch vừa tới thành Huệ Xương, bởi vì hồn sư đang không ngừng giảm bớt, đường đi toàn thành Huệ Xương lại càng thêm tiêu điều. Mạc Vi An đi ở trước nhất, mang theo mọi người vào cứ điểm hội phòng ma, người phòng vệ bên trong thấy người tới là Mạc Vi An, lập tức thở dài một hơi, một người trong đó đi lên trước, nói nhỏ vài câu bên tai Mạc Vi An, Mạc Vi An nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau đó mang mọi người lên lầu, đẩy cửa vào gian phòng họp lớn nhất trong hội phòng ma.

    Người trong phòng họp nhốn nháo, 7 hồn sư cấp cao còn lại của hội phòng ma đều tụ tập ở bên trong, ở phía sau bọn họ đứng không ít hồn sư cấp trung, hồn lực trong cơ thể mỗi hồn sư đều điều động, tùy thời chuẩn bị phóng thích hồn lực chuẩn bị tấn công, bầu không khí trong cả căn phòng căng thẳng mười phần.

    Mạc Vi An đẩy cửa vào lập tức liền hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tới chỗ mình, chuyện sáng nay hội trưởng hội phó đều tự chọn vài người ra ngoài thành săn bắn, người ngồi ở nơi này đều biết rõ, vậy mà lúc này chỉ có Mạc Vi An mang theo người của hắn trở về, mà hội phó cùng hai hồn sư cấp bốn bọn họ mang đi lại không thấy bóng dáng, không ít hồn sư ở đây nhao nhao biến sắc.

    Theo Mạc Vi An đến, toàn bộ phòng họp trở nên an tĩnh lại, Trang Dịch và Lôi Tu sau khi vào cửa thì đã dừng lại đứng ở trong góc, cũng không tính tham dự vào ngay lúc này, Mạc Vi An mang theo hồn sư cấp cao thân tín của hắn chậm rãi đi về phía vị trí hội trưởng trong phòng họp, tiếng bước chân của hai người vang lên “cộp cộp cộp”, gõ từng tiếng từng tiếng vào trái tim mọi người.

    “Hội trưởng… Hội phó bọn họ…” Ba vị hồn sư cấp cao trung thành với hội phó tự liếc lẫn nhau, sau đó một trong ba người nhìn Mạc Vi An, cẩn thận từng chút một mà hỏi thăm.

    “Hôm nay ra khỏi thành săn bắn, ta cùng với hội phó nói chuyện với nhau rất vui, nói đến kế hoạch phá vây nửa tháng sau, hai vị hội phó cực kỳ ủng hộ, đồng thời hy vọng giúp kế hoạch này thực thi được chắc chắn hơn, bọn họ chủ động đề nghị ở lại ngoài thành trước, đến khi dẫn dụ ma thú ra khỏi thành, cùng dị ma đụng độ.” Mạc Vi An mặt không đổi sắc mà nói.

    Ba hồn sư cấp cao nghe vậy, nhất thời sắc mặt thay đổi rất nhiều, hồn sư cấp cao đặt câu hỏi kia cố gắng giữ vững bình tĩnh, nhưng mà âm thanh lúc nói chuyện vẫn có chút biến điệu không khống chế được như thường: “Hai vị hội phó đều ở lại?”

    “Làm sao, ngươi có nghi vấn gì?” Mạc Vi An nhướn mày.

    Từ sau khi Mạc Vi An ngồi trên vị trí hội trưởng hội phòng ma này, không thể tránh khỏi bị người phía dưới phỏng đoán tính cách tính tình, hôm nay mọi người đã bị bao vây hai tháng ở thành Huệ Xương, Mạc Vi An là người như thế nào, đại đa số người ở đây trong lòng đều biết.

    Hắn mặc dù đủ giảo hoạt, đủ thông minh, thực lực cũng đủ mạnh, nhưng khuyết thiếu sát phạt quyết đoán của người trên, hơn nữa làm việc lo lắng dự quá nhiều, thế lực hai vị hội phó sở dĩ có thể phát triển đến bây giờ và lớn mạnh như vậy, cũng có bộ phận nguyên nhân liên quan đến tính cách bản thân Mạc Vi An.

    Dù cho hôm nay người phe hội phó bắt đầu đoạt quyền, không chỉ có đám hội phó tin tưởng vững chắc Mạc Vi An sẽ không động bọn họ, thuộc hạ của Mạc Vi An cũng không hoài nghi chút nào rằng cuối cùng Mạc Vi An sẽ cùng đám hội phó bình an trở về, chẳng qua bọn họ tin tưởng năng lực của Mạc Vi An sẽ có biện pháp khiến hai hội phó không nghe lời tạm thời nhượng bộ.

    Kết quả ai cũng không nghĩ tới, hai vị hội phó vậy mà bị dùng hình thức như vậy đá ra khỏi hội phòng ma! Mặc dù ngoài miệng Mạc Vi An nói hai hội phó ở lại ngoài thành chuẩn bị dẫn dụ ma thú, nhưng người có đầu óc ở đây đều rõ ràng, hai vị hội phó sợ là lành ít dữ nhiều.

    Mạc Vi An bỗng nhiên không ra bài theo sắp xếp nhất thời làm tất cả mọi người ở đây kinh hãi. Kế hoạch đoạt quyền của ba hồn sư cấp cao kia hôm nay vốn đã bị cản trở, lúc này cơ bản là sắp thành lại bại, hơn nữa Mạc Vi An bình an trở về, mang theo tin tức hội phó sẽ không trở lại, nhất thời khiến ba vị hồn sư này đánh mất lòng tin.

    Mạc Vi An rèn sắt khi còn nóng, chỉ cùng ba vị hồn sư lượn vòng trong chốc lát, cuối cùng, chuyện đương nhiên là ba vị hồn sư cấp cao kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, cúi đầu trước Mạc Vi An, thề từ nay về sau tuyệt đối không hai lòng, cùng mọi người cùng nhau cố gắng, thoát khỏi thành Huệ Xương.

    Mạc Vi An ngồi trên ghế hội trưởng, nhìn đám hồn sư giằng co lâu như vậy rốt cuộc chịu nghe lời, không có đánh đập tàn nhẫn, không có máu chảy thành sông, dứt khoát lưu loát giải quyết hai vị hội phó, triệt để dọa hỏng những người này, bởi vậy hôm nay thu phục bọn họ mới có thể dễ dàng như vậy.

    Nghĩ đến điều này, Mạc Vi An không khỏi nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu một tay thúc đẩy loại cục diện này.

    Trang Dịch thấy Mạc Vi An nhìn về phía bọn họ, lễ phép gật gật đầu với Mạc Vi An, mà Lôi Tu giống như căn bản không cảm giác được Mạc Vi An nhìn, hắn hơi hơi cúi đầu, từ đầu đến cuối ánh mắt đều dừng lại ở trên người Trang Dịch bên cạnh/

    Ba hồn sư cấp cao vừa thề nghe lời kia thấy thế, một người trong đó nghĩ nghĩ, cả gan tiến đến bên cạnh Mạc Vi An nói: “Hội trưởng, nếu như mọi người đều nói ra hết rồi, nửa tháng kế tiếp phải cùng nhau cố gắng tăng cường thực lực phá vòng vây, như vậy một số tài nguyên nắm trong tay hội trưởng, có lẽ cũng nên lấy ra cùng nhau chia sẻ a…”

    “Ngươi muốn cái gì?” Mạc Vi An nói.

    Vị hồn sư cấp cao kia chỉ vào Trang Dịch: “Nghe nói vị này có thể giúp hồn sư cấp thấp phát huy ra thực lực hồn sư cấp trung, hồn sư cấp trung phát huy thực lực hồn sư cấp cao…”

    Hắn nói xong, lại chỉ Lôi Tu: “Nghe nói vị này ở tu luyện chiến hồn sư có tâm đắc vô cùng cao, có hắn chỉ điểm, thường thường khiến người hiểu ra, thực lực lớn mạnh vượt bậc…”

    Mạc Vi An cười như không cười liếc nhìn vị hồn sư cấp cao này một cái: “Hai người bọn họ là khách quý của ta, nếu muốn bọn họ giúp đỡ, ta nhưng không mở được miệng, chính các ngươi đi hỏi ý bọn họ đi.”

    Sau một lát, bên người Trang Dịch cùng Lôi Tu vây quanh một đám hồn sư.

    Mạc Vi An nhìn người hắn vừa thu phục mà đảo mắt đã bỏ chạy đi vây quanh hai người kia, tâm lý cũng không thể nói là tư vị gì.

    “Hội trưởng…” Thân tín của Mạc Vi An đứng bên cạnh có chút lo lắng mà nhìn hắn, hai người kia rõ ràng mới đến hơn nửa tháng, thực lực cũng so ra kém hội trưởng, nhưng mà xem tình hình này, hình như toàn bộ người trong hội phòng ma sùng bái bọn họ còn nhiều hơn so với sùng bái Mạc Vi An.

    Mạc Vi An nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu vài giây, chậm rãi trầm tĩnh lại: “Không ngại…”

    Nghĩ đến giúp đỡ của Trang Dịch cùng Lôi Tu nửa tháng này, Mạc Vi An nhẹ nhàng cười một tiếng: “Lại nói tiếp, ta còn chưa từng thảo luận chuyện tu luyện cùng trận pháp với hai người đó đâu, đi thôi, chúng ta cũng đi mở mang kiến thức một chút, bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.”

    Chớp mắt nửa tháng nữa lại trôi qua.

    Từ sau khi Mạc Vi An thống nhất hội phòng ma, toàn bộ hội phòng ma triệt để tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

    Trang Dịch vốn chỉ phụ trách dạy bảo 87 hồn sư cấp trung cấp thấp trong viện, nhưng từ sau khi người phe hội phó cũng bị Mạc Vi An thu nạp, ba hồn sư cấp cao kia cũng không khách khí đưa gần 100 hồn sư cấp trung cấp thấp tới đây, bất luận Trang Dịch đẩy như thế nào cũng đẩy không hết.

    Trang Dịch nhìn gần 100 hồn sư cấp trung cấp thấp ngóng trông nhìn hắn, nếu hắn không nhận đám người này mà nói, có lẽ sẽ bị sắp xếp trực tiếp đi chiến đấu với dị ma, sức chiến đấu của hồn sư cấp thấp trước mặt dị ma căn bản là không đủ nhìn… Cuối cùng Trang Dịch mềm lòng nhận, may mà trong hơn 100 hồn sư cấp trung cấp thấp này thì hồn sư cấp trung chiếm phần trăm tương đối cao, thiên phú cũng không tệ, Trang Dịch có kinh nghiệm dạy bảo 87 người lúc trước, lần này gặp mặt trên trăm người cũng sẽ không luống cuống tay chân, Trang Dịch để cho bọn họ cũng tạo thành một bách viên trận pháp, đến lúc đó phụ trách giúp đỡ hắn mở kết giới, hơn nữa tăng cường phòng ngự, đợi sau khi đại quân ma thú đi ra sẽ cùng nhau lao ra theo ma thú.

    Mỗi một ngày Trang Dịch đều sắp xếp nhiệm vụ ngay ngắn rõ ràng, đốc xúc mọi người học tập, đồng thời thực lực bản thân hắn cũng tăng lên vùn vụt.

    Sau nửa tháng trôi qua, bản thân Trang Dịch cũng từ cấp sáu hạ giai đạt tới cấp sáu thượng giai, cách đỉnh phong chỉ có một bước ngắn.

    Số lượng dị ma ngoài thành đã giảm tới điểm thấp nhất trước nay chưa có, căn cứ theo đám Mạc Vi An phỏng đoán, đại chiến giữa dị ma và Ngự Hồn điện đã triệt để bùng nổ, mặc dù nếu tiếp tục chờ thì số lượng dị ma có thể sẽ trở nên ngày càng ít, nhưng mà cũng có khả năng sau khi dị ma cung ứng không đủ, sẽ xem xét đến việc làm thịt đám “khẩu phần lương thực” bị nuôi nhốt là bọn họ này, vì phòng ngừa vạn nhất, cuối cùng hội phòng ma quyết định, ngày mai phá vòng vây!

    Theo kế hoạch, hiện nay trên dưới hội phòng ma tổng cộng có hơn 400 người, trong đó 180 hồn sư cấp cao cấp trung có sức chiến đấu cực mạnh phụ trách làm mồi nhử lao ra mở đường, cũng hấp dẫn lực chú ý của dị ma, đây là nhiệm vụ nguy hiểm nhất trong toàn bộ kế hoạch, dù cho số lượng dị ma bên ngoài hiện tại đã giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn khó đối phó như thường, hơn 100 chiến hồn sư này phải chuẩn bị cho tốt chuyện tùy thời giết chết đồng đội bị phụ thể, hoặc là bản thân bị phụ thể sau đó bị đồng đội giết chết.

    Bởi vì tỉ lệ tử vong rất cao, cho nên hội phòng ma không thể đưa vào toàn bộ sức chiến đấu, Lôi Tu, Mạc Vi An còn có ba hồn sư cấp cao đều tham dự trong đó, mà năm còn hồn sư cấp cao còn lại, trong đó hai ngự hồn sư giúp đỡ đám Trang Dịch, Lương An cùng gần 200 hồn sư cấp trung cấp thấp phá vỡ kết giới thả đại quân ma thú ra ngoài, mà hai ngự hồn sư cùng một phụ hồn sư khác thì cùng hai ba mươi người còn lại lưu lại cứ điểm hội phòng ma, chủ trì trận pháp thành Huệ Xương, đồng thời cũng coi như nối liền giữa hai đội Trang Dịch và Lôi Tu, một khi một trong hai bên không cầm cự được, hơn 30 người ở lại hội phòng ma này sẽ lập tức đi qua giúp đỡ.

    Vì xuất phát từ nội thành, bất luận là đi về chỗ kết giới phía sau lưng hay là đi về tường thành phía trước chuẩn bị phục kích dị ma, đi đường đại khái cần thời gian một buổi sáng, bố trí mai phục vân vân cũng ít nhất cần cả buổi, cho nên đến lúc chạng vạng tối, hồn sư trong toàn thành Huệ Xương đều tề tụ ở tổng bộ hội phòng ma, bọn họ phải chuẩn bị xuất phát, đợi đến lúc hừng đông lập tức cùng nhau bắt đầu.

    Trang Dịch cùng Lôi Tu phụ trách hai chuyện khác nhau, hai người cũng phải tự đi về phương hướng khác nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ hoàn toàn tách ra trong chiến đấu như vậy. Thấy cách thời gian xuất phát càng ngày càng gần, Trang Dịch nhìn Lôi Tu, vừa muốn mở miệng nói mấy câu dặn dò, lại nghĩ tới nửa tháng này hắn thường xuyên ở bên tai Lôi Tu càu nhàu chú ý cái này chú ý cái kia, hiện tại đã chuẩn bị hành động, nói lại cũng không có ý nghĩa gì, không chừng còn có thể gia tăng áp lực tâm lý cho Lôi Tu… Trang Dịch nghĩ nghĩ, lời vừa tới miệng lại nuốt xuống.

    Lôi Tu đang giả vờ nhìn ra xa, thực ra vẫn luôn đang chú ý Trang Dịch thấy thế, dứt khoát quay đầu nhìn về phía Trang Dịch nói: “Làm sao vậy, ngươi có gì muốn nói sao?”

    “Không có gì.” Trang Dịch lập tức lắc đầu. Thực lực Lôi Tu cao hơn hồn sư cấp bảy bình thường, là bổn mạng thú của hắn, lúc trước dị ma muốn xâm chiếm không gian tinh thần của hắn vẫn là do mảnh vỡ linh hồn của Lôi Tu ở trong thân thể hắn bùng nổ mới đuổi dị ma ra. Cho nên Trang Dịch căn bản cũng không cần lo lắng an nguy của Lôi Tu…

    Trong lòng Trang Dịch nghĩ vậy, không lại nhìn Lôi Tu, hắn ngẩng đầu nhìn qua cách đó không xa, các hồn sư đã tập hợp xong, Mạc Vi An đứng đằng trước đội ngũ, lúc này đang nghiêm túc nói mấy lời ủng hộ sĩ khí.

    Hiện giờ mặt trời đã ngã về Tây, ánh sáng màu vàng kim óng ánh chiếu rọi xuống trong nội thành thành Huệ Xương cũ nát, bóng dáng từng hồn sư đều bị ánh mặt trời kéo thật dài, thanh âm Mạc Vi An trầm thấp mà thong thả, hết thảy tất cả, giống như một bức tranh nặng nề.

    Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, dư quang mặt trời chiều chiếu rọi trên người Trang Dịch, giống như đắp lên một tầng sáng vàng nhẹ nhàng cho hắn, ánh mắt Lôi Tu thuận theo lọn tóc Trang Dịch xuống, đôi mắt màu xám nhạt ưu nhã mà lạnh nhạt, cái mũi cao thẳng, đôi môi mềm mại nhạt màu…

    Thấy Mạc Vi An sắp phát biểu xong, Lương An hình như đang quay đầu trái phải tìm kiếm bóng dáng hắn, Trang Dịch nghiêng đầu nói với Lôi Tu: “Ta đi trước ——”

    Trang Dịch còn chưa dứt lời, Lôi Tu chợt vươn tay, một tay kéo thân thể hắn qua, thân thể hai người đụng vào nhau, một tay Lôi Tu gắt gao giam cầm thắt lưng Trang Dịch, sau đó cúi đầu xuống, trong ánh mắt kinh ngạc của Trang Dịch, hung hăng ấn môi mình lên môi hắn.

    Hai mắt Trang Dịch phút chốc mở to.

    Lôi Tu hôn môi Trang Dịch, động tác từ ban đầu mãnh liệt chậm rãi biến thành nhẹ nhàng, một tay hắn giữ eo Trang Dịch, lòng bàn tay kia vuốt gương mặt Trang Dịch, ngón tay nhẹ nhàng lồng vào trong mái tóc hắn, khiến Trang Dịch càng dựa sát vào hắn.

    Thông qua khế ước, Trang Dịch cảm nhận được tim Lôi Tu đập cùng một nhịp với hắn, Trang Dịch không tự giác chậm rãi nhắm hai mắt lại, tùy ý Lôi Tu ôn nhu hôn môi hắn.

    Cách đó không xa, Mạc Vi An nói chuyện chấm dứt, Lương An không tìm thấy Trang Dịch vội vội vàng vàng mà đi ra từ trong đội ngũ, khi đi đến phía sau, nhìn thấy hai người đang ôm hôn trong góc, trời chiều ánh trên người bọn họ, hai người giống như trời sinh đã nên thân mật như vậy… Mắt chó của Lương An lại suýt mù lần nữa —— hai người này thật là huynh đệ?

    11 giờ sau, phía trước kết giới Liệt cốc.

    Trời mới vừa tờ mờ sáng, sương mù bốn phía bị nắng sớm chiếu vào có chút xanh thẳm, chỗ gần kết giới này sương mù cũng không nồng đậm, hơn 200 hồn sư đứng vững ở vị trí của mình, mỗi người đều phóng xuất hồn lực không giữ lại, kết hợp với hồn sư bên cạnh, một người tiếp một người, cuối cùng hợp thành hai trận pháp khổng lồ.

    Ma thú bốn phía sớm cảm ứng được hôm nay không bình thường, tất cả đều chạy rất xa, Trang Dịch đi lại giữa hơn 200 hồn sư, thấy thời cơ không sai biệt lắm, hắn rốt cuộc đi về trong mắt trận. Vừa mới đứng lại, hồn lực của 88 người đám Lương An lập tức dùng trận pháp làm môi giới, thông qua phương thức đặc thù vọt tới Trang Dịch, hồn lực sung túc di chuyển trong người, mặc dù cảm giác điều khiển sức mạnh không thuộc về mình rất khó chịu, nhưng dù sao lúc trước thí nghiệm Trang Dịch đã trải qua không dưới trăm lần, cũng chính vì điều này mà hồn lực của hắn mới lên đến cấp sáu thượng giai trong nửa tháng ngắn ngủi.

    Lúc này sắc mặt Trang Dịch rất nghiêm túc, hắn hít sâu một hơi, điều động hồn lực toàn thân điều khiển hồn lực khổng lồ này, Trang Dịch chậm rãi giơ tay lên, trong nháy mắt tiếp theo, hư ảnh hai tay cực lớn do hồn lực hình thành xuất hiện trước mắt mọi người, theo bàn tay Trang Dịch không ngừng điện thoại biến hóa, hư ảnh bàn tay kia cũng đụng vào phong ấn kết giới, hoa văn phức tạp hình thành trên không trung lần lượt đánh vào trên kết giới, lúc này trên kết giới cũng xuất hiện phản ứng, ánh sáng trắng tỏa ra, tầng tầng lớp lớp trận pháp kết giới cũng bày ra, lẫn nhau dung hợp phân giải với hoa văn Trang Dịch tạo ra, sau khi trận pháp tinh vi đã triệt để dung hợp với hoa văn phá trận, một tiếng “rắc” thật lớn nổ tung như sét đánh.

    Lần này vì tạo ra cánh cửa cực lớn cho đại quân ma thú đi qua, động tĩnh khi mở ra kết giới lớn hơn lần trước rất nhiều, quang điện màu trắng xuất hiện giữa không trung nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía, cuối cùng xuyên thẳng qua mây xanh, toàn bộ kết giới Liệt cốc hiện ra, Trang Dịch chăm chú nhìn trận pháp khổng lồ đáng sợ này, dưới ánh mắt vô cùng lo lắng của tất cả mọi người, cuối cùng, một lỗ thủng nho nhỏ chậm rãi hiện ra trước mặt mọi người.

    Tiếng gào thét đáng sợ cùng chấn động hồn lực mạnh mẽ của ma thú bên trong theo kết giới mở ra cũng không ngừng truyền tới, Trang Dịch đã được nhìn thấy ma thú bên trong lợi hại, lúc này còn có thể mặt không đổi sắc tiếp tục phá trận, nhưng những hồn sư cấp trung cấp thấp ở đây, cho dù lúc trước đã làm chuẩn bị tâm lý, khi xuyên thấu qua lỗ thủng càng lúc càng lớn nhìn thấy bên trong chẳng chịt tất cả đều là ma thú cấp bảy cấp tám to lớn, sắc mặt cũng không khỏi tái nhợt.

    Nhưng mà may mắn là dù trong lòng đang sợ hãi bọn họ cũng không quên nhiệm vụ của mình. Hồn lực liên tục không ngừng truyền tống vào trong cơ thể Trang Dịch, sau khi thông qua Trang Dịch chuyển đổi, tốc độ phá trận càng lúc càng nhanh, một số ma thú nóng vội bị nhốt ở bên trong lập tức không thể chờ đợi được mà thò đầu ra qua lỗ thủng kia, đầu ma thú này lớn xấp xỉ đầu nhân loại, không có lông, lại có hơn 10 đôi mắt xanh biếc, nó không ngừng di chuyển đầu, nước bọt sền sệt nhỏ giọt xuống theo hàm răng, sau khi hơn 10 đôi mắt của nó quét qua bốn phía một lần, cuối cùng ngừng lại trên người Trang Dịch cùng hơn 200 hồn sư, giống như thấy được đồ ăn ngon.

    Theo lỗ thủng càng lúc càng lớn, ma thú thứ hai, thứ ba cũng nhao nhao chui đầu ra, uy áp ma thú tạo thành càng ngày càng mạnh, các loại chấn động hồn lực tạp nham triệt để cuộn lên bốn phía, khi một lỗ thủng cao lớn hoàn toàn được mở ra, những ma thú thân thể cực lớn bên trong kia cũng chen chúc mà ra!

    Ma thú chui ra đầu tiên chính là ma thú có hơn 10 đôi mắt kia, thân thể nó cao khoảng 8m, cả người giống như hình tam giác, cái đầu nhọn thoạt nhìn nhỏ không thể tưởng tượng nổi, sau khi chui ra, toàn thân nó hưng phấn phát run, nó nhìn chung quanh trước, cuối cùng tập trung mục tiêu trên người Trang Dịch cùng đám 200 hồn sư, nhìn nước bọt nhỏ ra từ trong miệng nó càng ngày càng nhiều, hơn 10 đôi mắt cũng ánh ra tham lam với đồ ăn, Trang Dịch: “Bách viên trận pháp!”

    Hơn 200 người ở đây, tổng cộng hợp thành hai trận pháp, một là la bàn trận phụ trợ Trang Dịch phá vỡ kết giới Liệt cốc, còn có một chính là bách viên trận pháp chuyên phòng ngự, thấy những ma thú kia vọt về phía mọi người, các hồn sư bách viên trận pháp nhanh chóng phóng ra hồn lực, thoáng chốc, một màn ánh sáng thật lớn hình tròn hình thành theo trận pháp lập tức bao phủ quanh thân hơn 200 người Trang Dịch, ma thú kia vội vàng không kịp chuẩn bị, bị bách viên trận pháp nhẹ nhàng bắn ngược lại, lập tức ngã trên đất!

    Cùng thời khắc đó, theo mấy tiếng nổ “ầm ầm”, sau khi mấy ma thú ngã sấp xuống ở đây, càng nhiều ma thú từ trong kết giới trào ra.

    Hình thể những ma thú này vô cùng kỳ quặc, nhưng hiển nhiên trí tuệ của chúng nó cao hơn một chút so với ma thú đi ra đầu tiên kia, sau khi ra khỏi kết giới, chúng vốn là cảnh giác nhìn chung quanh, trong lúc đó ánh mắt cũng đảo qua đám Trang Dịch, nhưng khi thấy đã có ma thú đối phó bọn họ, hơn nữa thực lực đám Trang Dịch thật sự là quá thấp, cuối cùng ánh mắt của tất cả chúng nó đều nhìn về phía dị ma, sau đó nhao nhao lướt qua bên cạnh đám Trang Dịch, giống như làn nước lũ khổng lồ, xông vào trong sương mù…

    Trang Dịch thấy thế, từ từ thở dài một hơi.

    Biện pháp của Lôi Tu quả nhiên có hiệu quả, đám ma thú này hiển nhiên đã bị dị ma hấp dẫn lực chú ý, sau khi ra khỏi sương mù, lối ra duy nhất chính là con đường thẳng tắp trong thành Huệ Xương kia, đám ma thú này muốn tự do, nhất định phải quyết đấu với dị ma!

    Ngay khi Trang Dịch chuẩn bị bảo mọi người cùng đi theo bước chân đám ma thú này lao ra, đúng lúc đó, ma thú hình tam giác bị bắn ngã kia lại đứng dậy lần nữa, nó đung đưa thân thể, cái đầu chậm rãi chuyển về phía mấy người Trang Dịch – con ma thú này đến bây giờ vẫn không vội bỏ đi, ngược lại tụt lại phía sau… Còn muốn tiếp tục tấn công bọn họ

    Trang Dịch ở trong lòng thầm mắng một tiếng, vì không bị ma thú ăn tươi, rơi vào đường cùng, hắn không thể làm gì khác hơn là chỉ huy mọi người dùng trận pháp ngăn cản.

    Sức lực thân thể của ma thú này cực kỳ mạnh, có thể trở thành ma thú xông ra đầu tiên, thực lực của nó ít nhất đạt tới cấp tám, cố tình trí tuệ của nó lại không cao, đã nhận định một việc thì sẽ ngoan cố muốn tiếp tục, loại thời khắc mấu chốt này lại không nghĩ chạy mà muốn ở lại ăn tươi đám Trang Dịch!

    Thấy thời gian từ từ trôi qua, ma thú lao ra từ trong kết giới càng ngày càng ít mà ma thú hình tam giác này lại vẫn tận lực dây dưa, hai ngự hồn sư cấp bảy phối hợp với mọi người, miễn cưỡng không cho ma thú cấp tám này tiếp cận.

    Cứ tiếp tục như thế này thì không được! Trang Dịch lo lắng nhìn chằm chằm chiến trường, cố gắng ở trong lòng nghĩ biện pháp, đột nhiên, đuôi mắt hắn quét đến một bóng người từ trong kết giới chui ra.

    “Lôi Y!” Tiếng gầm giận dữ thê lương vặn vẹo truyền ra từ trong miệng bóng người kia, Trang Dịch đang chỉ huy mọi người ngăn cản ma thú hình tam giác quay đầu lại nhìn, khi thấy vậy mà là một trong hai hội phó – Hồ Bằng, Trang Dịch nhất thời cả kinh.

    Nguồn:

    Hồ Bằng là nửa tháng trước bị Lôi Tu âm mưu đẩy vào kết giới, dựa theo phỏng đoán của Trang Dịch cùng Lôi Tu, mặc dù thực lực của hai người bọn họ cao tới cấp bảy, lại không phải triệu hoán sư, ở bên trong đợi nửa tháng, dù cho không chết cũng phế không sai biệt lắm, kết quả Trang Dịch thật không ngờ, Hồ Bằng lại vẫn còn sống.

    Không đúng!

    Trang Dịch híp mắt, nhìn kỹ, Hồ Bằng này hoàn toàn không giống nửa tháng trước!

    Chỉ thấy làn da toàn thân hắn sưng vù, dưới làn da màu thịt kia giống như có cái gì đó đang không ngừng ngọ nguậy, ánh mắt vốn màu đen của Hồ Bằng cũng biến thành màu vàng lục quỷ dị, ngũ quan giống như cũng xảy ra sai vị không nhỏ… Mà hồn lực của hắn, như trước ở vào trạng thái cực kỳ không ổn định, khi thì là cấp bảy đỉnh phong, khi thì là cấp bảy hạ giai!

    Hấp thu hồn lực của ma thú cho nên bị ký sinh rồi?

    Nghĩ đến những côn trùng khủng bố trong Liệt cốc kia, trong lòng Trang Dịch có tính toán.

    Hồ Bằng nhìn chằm chằm Trang Dịch trong đám người, khi thấy bọn họ bị ma thú hình tam giác kia tấn công không thoát được, khóe miệng Hồ Bằng chậm rãi vỡ ra, kéo thành nụ cười cực kỳ dữ tợn, ánh mắt hắn nhìn hơn 200 người này dần dần cũng giống như ma thú kia ——trong đám người này thậm chí còn có hai hồn sư cấp bảy… Hấp thu đi tất cả hồn lực của bọn họ, thực lực của hắn sẽ tăng vọt một lần nữa!

    Trang Dịch nhìn vẻ tham lam toát lên trên mặt Hồ Bằng, gần như trong nháy mắt đã đoán được Hồ Bằng đang suy nghĩ cái gì, lúc này phía trước bọn họ có ma thú hình tam giác, sau lại có Hồ Bằng nhìn chằm chằm, Trang Dịch nhìn ánh mắt tuyệt vọng của mọi người, hắn một tay kéo Hải Minh qua, để Hải Minh đứng ở vị trí của hắn: “Ngươi thay thế ta.”

    “Cái gì?” Hải Minh cả kinh.

    Trong khi diễn luyện lúc trước Trang Dịch có từng đề cập, nếu có xuất hiện cái gì ngoài ý muốn thì vị trí của hắn nhất định phải có người thay thế, cuối cùng Trang Dịch đã chọn Hải Minh có thiên phú trận pháp tương đối xuất chúng.

    Hải Minh lập tức hoảng hốt: “Hồ Bằng là thực lực cấp bảy đỉnh phong, Lôi Y ngươi mới cấp sáu… Hơn nữa…”

    Hai hội phó là bị mấy người Trang Dịch cùng Mạc Vi An ám toán, chuyện này toàn bộ hội phòng ma cũng không biết, lúc này Hồ Bằng bỗng nhiên xuất hiện, mặc dù người ở chỗ này rất kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt Hồ Bằng nhìn bọn họ, mỗi người đều không quan tâm giật mình, ngược lại bắt đầu sợ hãi, bao gồm hai ngự hồn sư cấp bảy kia, nghĩ đến bọn họ phản bội Hồ Bằng mà tham gia vào hội trưởng, hai hồn sư cấp cao này nhất thời chột dạ không thôi, càng thêm không muốn đối mặt Hồ Bằng, chuyên tâm đối phó với ma thú hình tam giác kia.

    Thấy Trang Dịch lại muốn một mình ra ngoài đối phó Hồ Bằng, Hải Minh coi Trang Dịch là ân nhân cứu mạng lập tức lo lắng không thôi, hắn lập tức cự tuyệt, nói: “Không được, bây giờ ngươi không thể đi ra!”

    “Hải Minh!” Trang Dịch thấy Hải Minh vậy mà lại cự tuyệt mệnh lệnh của hắn vào thời khắc mấu chốt, mặt lập tức lạnh xuống, “Đứng ở nơi này thay thế vị trí của ta, đây là mệnh lệnh!”

    Hải Minh cắn răng nhìn chằm chằm Trang Dịch, nhìn thần sắc lạnh nhạt trên mặt hắn, hai mắt Hải Minh đỏ bừng, cuối cùng, hắn toàn thân run rẩy đứng bên cạnh Trang Dịch: “Ngài… Nhất định phải còn sống… Bằng không ngài chết, ta cũng đi theo…”

    “Ngu xuẩn.” Trang Dịch lạnh lùng nhìn hắn một cái, “Ta sẽ còn sống trở về.”

    Trang Dịch nói xong, nhanh chóng đi ra trận pháp, đi về phía Hồ Bằng.

    Ánh mắt của những hồn sư chung quanh phức tạp nhìn bóng lưng Trang Dịch, hồn sư cấp sáu đi đối mặt hồn sư cấp bảy, kết cục của Trang Dịch có thể nghĩ, nhưng mà…

    Hai hồn sư cấp cao kia nhìn thân ảnh Trang Dịch ngày càng gần Hồ Bằng, cuối cùng hai người xấu hổ cúi đầu.

    “Tất cả mọi người phóng thích hồn lực, dung hợp bách viên trận la bàn trận, hai vị ngự hồn sư cấp cao đổi vị trí gần phía trước, mọi người tập trung hồn lực nhắm vào ma thú này!” Đúng lúc này, Hải Minh cắn răng quát to, “Khiến cho ma thú quái dị này nhìn một cái sự lợi hại của chúng ta! Ma thú cấp tám là cái gì, cũng đánh ngã nó!”

    Tiếng hô của Hải Minh lập tức khơi dậy tâm huyết của tất cả mọi người ở đây, hồn lực bay ra ngút trời, trận pháp cực lớn do hơn 200 người tạo ra lập tức hình thành, trong mắt mỗi người đều lóng lánh ngọn lửa bất khuất, sáng rực nhìn chằm chằm quái vật cấp tám kia!

    Đến đây đi, quái vật cấp tám, đợi sau khi đánh ngã ngươi, ta lập tức đi cứu Lôi Y…

    Hải Minh gắt gao nhìn chằm chằm ma thú hình tam giác, nói thầm trong lòng.

    Mà Trang Dịch đi đến trước mặt Hồ Bằng, nhìn cái bộ dạng xấu xí kia của hắn, Trang Dịch chậm rãi nói: “Thật không nghĩ tới, ngươi còn sống.”

    “Đúng vậy, ta còn sống.” Hồ Bằng trừng lớn con mắt, theo hắn há miệng nói chuyện, đầu lưỡi trong miệng cũng lộ ra ngoài, giống như một con côn trùng màu đen ngọ nguậy, “Ta không chỉ còn sống, ta còn muốn ngươi chết!”

    Trang Dịch nhìn công kích Hồ Bằng phát tới, tinh quang trong mắt lóe lên, hồn thú do ba hệ ngưng tụ thành bỗng nhiên phóng thích ra.

    Ai thắng ai thua, còn chưa nhất định đâu!

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư