Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 107

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 107

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Trang Dịch xoa xoa mồ hôi trên thái dương, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm mỗi chiêu Hồ Bằng phát ra.

    Tuy hồn lực của Hồ Bằng cực kỳ không ổn, nhưng cho dù là thời điểm hồn lực thấp nhất cũng duy trì ở trình độ cấp bảy, Trang Dịch hiện giờ là cấp sáu thượng giai, bởi vì là hồn sư ba hệ, giữ cho hắn vượt cấp chống lại Hồ Bằng, nhưng thường thường chỉ có khi trình độ Hồ Bằng xuống tới cấp bảy hạ giai mới có thể ngang tài ngang sức, chờ khi hồn lực Hồ Bằng tăng tới cấp bảy trung giai thậm chí cao hơn, Trang Dịch liền không thể không né tránh.

    Cũng may hồn thú ba hệ của Trang Dịch, sức chịu đựng của thực vật rất mạnh, dung hợp cùng ngọn lửa của Tử Tinh Hoàng Điểu không chỉ có lực tấn công cùng lực phòng ngự tăng lên, tốc độ cũng tăng nhanh không ít, có thể đánh có thể phòng có thể chạy lại thêm sức bền mạnh, nhiều lần Hồ Bằng sắp đánh trúng lại đều bị Trang Dịch hiểm hiểm hóa giải.

    Hồ Bằng cũng chăm chú nhìn chằm chằm Trang Dịch. Chiến đấu với Trang Dịch đã gần nửa giờ, lúc này tuy rằng hồn lực của Trang Dịch tiêu hao rất lớn, sắc mặt cũng có chút tái nhợt, tình huống nhìn qua không tốt lắm, nhưng khiến Hồ Bằng tức giận chính là, thân thể Trang Dịch lại lông tóc vô thương, đừng nói miệng vết thương, ngay cả tóc cũng chưa bị hắn gọt mất một sợi!

    Kẻ thù gặp lại đặc biệt đỏ mắt, lần này Hồ Bằng có thể đại nạn không chết, sau khi đi ra chính là tính toán từng bước từng bước giết chết những kẻ lúc trước ám toán hắn, hôm nay nhìn thấy người đầu tiên chính là Trang Dịch yếu nhất, Hồ Bằng tự nhiên vui tay vui mắt, dựa theo kế hoạch của hắn, đối phó loại hồn sư cấp bậc như Trang Dịch, nhiều nhất chỉ cần tốn 5 phút đồng hồ là cùng, thế nhưng lúc này thấy Trang Dịch trượt không nắm được giống như cá chạch, không thể xuống tay, biểu tình trên mặt Hồ Bằng càng thêm dữ tợn, hắn đứng tại chỗ thở phì phò, điều động hồn lực quanh thân, ma trùng ký sinh dưới da nhúc nhích càng lúc càng nhanh, ánh mắt đục ngầu gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch, lộ ra hung quang thô bạo.

    Trang Dịch thấy khí thế toàn thân Hồ Bằng biến đổi, hồn lực trong cơ thể tăng vọt đến cấp bảy đỉnh phong, hồn lực hoàn toàn bị hắn điều động ra, chỉ thấy hai tay hắn nâng cao, trong miệng phát ra một tiếng rống không giống nhân loại, tất cả sâu trong cơ thể đều vọt tới đầu ngón tay nâng lên của hắn, hồn lực cùng ký sinh trùng cùng được thả ra, tạo thành một vật hình cầu to lớn giữa hai lòng bàn tay Hồ Bằng!

    Một kích toàn lực của hồn sư cấp bảy đỉnh phong không chỉ khiến Trang Dịch biến sắc, động tác tấn công của ma thú hình tam giác đang dây dưa với nhân loại cách đó không xa cũng đột nhiên ngừng lại.

    Trang Dịch thấy thế, tia sáng trong mắt chợt lóe mà qua.

    Sau khi ma thú hình tam giác nhận định chuẩn đám hồn sư bọn họ này, Trang Dịch vốn đã làm xong chuẩn bị cứng rắn chống đỡ xuống, kết quả không nghĩ tới, Hồ Bằng lại xuất hiện vào giây phút quan trọng này! Không giống với ý nghĩ của đám Hải Minh, trong mắt Trang Dịch, trên đời không có chuyện xấu tuyệt đối, khi một việc phát triển tới lúc tuyệt vọng nhất, chỉ cần đủ nhạy bén, ngược lại có thể tìm được cơ hội xoay chuyển!

    Mà cơ hội xoay chuyển cứu vớt tất cả hồn sư ở đây hôm nay, chính là Hồ Bằng.

    Lúc này từ biểu hiện bên ngoài thì nhìn Trang Dịch đang mỏi mệt không chịu nổi, sắc mặt hắn tái nhợt, mồ hôi trên trán ướt nhẹp đầu tóc, đôi mắt chăm chú nhìn Hồ Bằng, muốn ngăn cản một kích này của hắn, lại bởi vì hồn lực tiêu hao quá lớn mà không thể tới gần Hồ Bằng, đành phải lui mà cầu tiếp theo, chậm rãi thay đổi vị trí, giống như muốn lui về phía sau né tránh.

    Hồ Bằng thấy Trang Dịch như thế, hắn nhếch nhếch miệng, dáng tươi cười thoải mái này khiến khuôn mặt Hồ Bằng thoạt nhìn càng thêm vặn vẹo, quả cầu tròn màu đen trên đỉnh đầu Hồ Bằng cũng bắt đầu khởi động, một kích này gần như hao tổn hơn phân nửa hồn lực của hắn, Hồ Bằng thậm chí có thể cảm giác được, uy lực một kích này phát ra, có lẽ có thể so sánh với hồn sư cấp tám! Hồn sư cấp sáu giả nhân giả nghĩa Trang Dịch này, cho dù không hoàn toàn bị đánh trúng, chỉ sát qua bên người, cũng đủ đánh hắn thành vụn!

    Cảm giác được không gian bốn phía vì một kích này mà vặn vẹo, ma thú cấp tám cách đó không xa cũng bị công kích của hắn làm chấn động, Hồ Bằng hung tợn giận dữ hét với Trang Dịch: “Chịu chết đi ——”

    Hắn còn chưa dứt lời, quả cầu màu đen thật lớn đường kính dài đến 5m kia phá không khí đánh về phía Trang Dịch, hết thảy bốn phía giống như đều dừng lại, toàn bộ sức lực ở trước mặt một kích đáng sợ này đều trở nên yếu ớt không chịu nổi, một kích của hồn sư gần cấp tám, gần như có thể làm trời đất biến sắc, sương mù màu trắng chung quanh cũng bị một kích này thổi quét hoàn toàn hỗn loạn, hồn lực trong quả cầu không ngừng rung động, còn có số sâu không đếm được không ngừng ngọ nguậy, hoàn toàn có thể tưởng tượng, một khi bị nó đánh trúng, cho dù không bị nổ thành mảnh nhỏ, cũng sẽ nhanh chóng bị những con sâu kia ký sinh, từ đó về sau sống không bằng chết!

    Tại thời khắc chỉ mành treo chuông này, trên mặt Trang Dịch lại không có chút bối rối nào. Hắn cùng Hồ Bằng đánh lâu như vậy, chờ chính là giây phút này!

    Trang Dịch nâng tay mạnh mẽ thu hồn thú ba hệ của hắn về, linh lung hộp không biết xuất hiện trước mặt hắn khi nào, thấy quả cầu đáng sợ kia càng ngày càng gần, Trang Dịch thậm chí có thể thấy rõ thân thể mỗi con sâu bên trong, hai tay hắn gắt gao cầm linh lung hộp, sau khi tinh thần lực nối liền với linh lung hộp, năng lực đặc hữu của triệu hoán sư nháy mắt bày ra —— một vết nứt không gian xuất hiện trước mắt Trang Dịch!

    Cùng lúc đó, các hồn sư triền đấu với ma thú cấp tám bên kia, bọn họ không ngừng biến hóa trận pháp, ép khô mỗi tia hồn lực trong cơ thể, thấy toàn thể hồn sư đều sắp kiệt lực mà ma thú cấp tám kia vẫn sinh long hoạt hổ như trước, ánh mắt nhìn bọn họ giống như đang nhìn món ăn ngon nhất, nước miếng của ma thú càng chảy càng nhiều, trong lòng mỗi hồn sư cũng không kiềm được mà tuyệt vọng.

    Bọn họ đã triền đấu với ma thú cấp tám này nửa giờ!

    Mạnh nhất trong bọn họ chính là hai vị ngự hồn sư cấp bảy hạ giai, phần lớn người còn lại cũng chỉ từ cấp bốn đến cấp năm mà thôi, tuy rằng bọn họ đã dùng hết toàn bộ sức lực, nhưng mà thứ đang ở trước mặt chiến đấu cùng bọn họ chính là ma thú có thể so với Vương hồn sư a! Có thể nói, thực lực hơn kém nhau lớn như vậy, bọn họ có thể kiên trì dưới tay ma thú cấp tám đến bây giờ, bản thân đã lập ra kỳ tích rồi!

    Chỉ là không đủ… Xa xa chưa đủ! Thấy phạm vi phòng ngự của mọi người càng ngày càng nhỏ, ma thú cấp tám kia cũng ngày càng tới gần, thân thể cao 8m, gần như bao phủ tất cả mọi người ở dưới cái bóng của nó, giữa lúc mọi người đang sụp đổ chờ đợi giây phút tử vong tiến đến ——

    Mấy tiếng nổ “ầm ầm” điếc tai nhức óc liên tục vang lên, một đợt tấn công đáng sợ từ phía sau đánh vào trên người ma thú cấp tám đang chuẩn bị bữa ăn không chút đề phòng, hồn lực va chạm vào thân thể mạnh mẽ của ma thú, vậy mà ma sát ra ánh lửa chói mắt, chiếu rọi trên mặt hơn 200 hồn sư đang trợn mắt há mồm.

    Thân thể ma thú cấp tám dưới một kích mạnh mẽ này, rõ ràng bị đánh ra một cái lỗ lớn, máu thịt bay tứ tung, thịt nát đập ở bốn phía, đập ra một cái lại một cái hố sâu, trong miệng ma thú cấp tám phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, có đau đớn, còn có tức giận do bị khiêu khích!

    “Lui ra phía sau, mau lui ra phía sau!!” Khi tất cả mọi người bị dọa choáng váng, Hải Minh là người đầu tiên phản ứng lại, hét lớn về phía mọi người.

    Mọi người giống như trong mộng mới tỉnh, ngay cả hồn sư ngự hồn sư cấp bảy kia cũng ngây ngốc sững sờ nghe Hải Minh chỉ huy, khi ma thú cấp tám phẫn nộ điên cuồng thì vội vàng cẩn thận lui về phía sau gần 100m, tim mỗi người đều đập như sấm, bọn họ còn đang duy trì hồn lực, gắt gao nhìn chằm chằm ma thú cấp tám kia, khi thấy ma thú cấp tám tạm thời mất đi hứng thú với bọn họ, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hồ Bằng, tất cả mọi người ngừng cả hô hấp, cho đến khi ma thú cấp tám hoàn toàn xoay người đi về phía Hồ Bằng, mọi người lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, một số hồn sư lúc trước vẫn liều mạng chống đỡ trước mắt tối sầm, hận không thể cứ như vậy ngã ngã xuống đất hung hăng mà ngủ ba ngày ba đêm.

    “Lôi Y! Lôi Y ở kia!” Đúng lúc này, Lương An luôn cẩn thận tỉ mỉ là người đầu tiên phát hiện thân ảnh Trang Dịch, lập tức hô lớn.

    Mọi người vừa trầm tĩnh lại nghe vậy, này mới nhớ tới Lôi Y một mình chạy ra ngoài dẫn dụ Hồ Bằng!

    Tất cả mọi người xốc lại tinh thần, nhìn lại theo hướng Lương An chỉ, khi thấy Trang Dịch vậy mà đứng giữa Hồ Bằng cùng ma thú cấp tám, mọi người tâm khẽ động, cho dù người có ngu xuẩn nữa thì bây giờ cũng hiểu được, vừa rồi ma thú cấp tám kia sẽ quay đầu đi đối phó Hồ Bằng vào giây phút cuối cùng, nhất định là do Lôi Y làm!

    Mà Trang Dịch ở ngoài mấy trăm mét thấy công kích của Hồ Bằng đánh trúng ma thú cấp tám này dưới sự thiết kế của hắn, ma thú cấp tám kia cũng giống như hắn dự đoán, bị chọc giận triệt để, tức giận xoay người đi về phía bọn họ, Trang Dịch quay đầu, nhẹ nhàng cười với Hồ Bằng.

    Hồ Bằng vốn đang chờ Trang Dịch máu thịt bay tứ tung, nụ cười chiến thắng trên khóe miệng thậm chí đã nâng lên, song, khi nhìn thấy Trang Dịch bị hắn tập trung tấn công lại mượn vết nứt không gian tránh ra thật xa, công kích kia trực tiếp xuyên qua Trang Dịch, bùng nổ trên người ma thú cấp tám, mặt Hồ Bằng nhất thời vàng như đất, hắn không thể tin rống to: “Đó là cái gì?!”

    Hồn sư thế giới này phần lớn không có cơ hội được nhìn thấy vết nứt không gian, dù sao trừ triệu hoán sư ra, hồn sư bình thường mà muốn mở vết nứt không gian, ít nhất phải là Vương hồn sư, hơn nữa còn phải sau khi có được lãnh vực mới có thể làm được. Mà trong vết nứt không gian tràn ngập nguy hiểm, mặc dù có thể cất dấu hằng hà sa số kho báu, nhưng khi còn chưa tìm được báu vật, gió bão bên trong không gian đã có thể xé nát người đi vào, cho dù mạnh mẽ như Vương hồn sư cũng không ngoại lệ!

    Mạo hiểm cùng lợi ích sao có quan hệ trực tiếp, vết nứt không gian dĩ nhiên bị người quên đi.

    Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, hôm nay ở ngoài thành Huệ Xương nho nhỏ này, một hồn sư cấp sáu nhỏ bé, thế nhưng chỉ dùng tinh thần lực mà mở ra một vết nứt không gian, hơn nữa hoàn toàn tránh được một kích có thể so với hồn sư cấp tám mà Hồ Bằng tỉ mỉ chuẩn bị!

    Một kích thất bại, không chỉ không đánh trúng người muốn giết, ngược lại còn tìm tới cho mình một phiền toái thật lớn, con mắt Hồ Bằng muốn nứt ra, hắn nhìn thấy Trang Dịch đứng ở cách đó không xa, dáng tươi cười thoáng qua trên nét mặt tinh xảo tái nhợt, giống như trào phúng hắn đắc ý, Hồ Bằng tức giận đến cả người phát run, nhưng mà thấy ma thú cấp tám kia ngày càng tới gần, Hồ Bằng cũng không dám tiếp tục lãng phí hồn lực đuổi giết Trang Dịch, hắn như lâm đại địch nhìn ma thú cấp tám ngày càng tới gần, cuối cùng con mắt Hồ Bằng đảo quanh, chạy về phía Trang Dịch, ý đồ dẫn ma thú cấp tám về phía kẻ gây họa!

    Trang Dịch giống như đã sớm dự đoán được Hồ Bằng sẽ có hành động kia, thân hình Hồ Bằng vừa động, hồn thú ba hệ của Trang Dịch lập tức được triệu hoán ra, lúc nãy Hồ Bằng vừa phát một chiêu lớn nên bây giờ hồn lực trong cơ thể hao hụt, mà Trang Dịch lại hoàn toàn ngược lại hắn, hồn lực tràn đầy hơn Hồ Bằng rất nhiều. Hoa Đèn Lồng Thất Tinh ngăn cản thân thể Hồ Bằng, Trang Dịch đem Tử Tinh Hoàng Điểu phụ thể, lấy tốc độ nhanh nhất lui về phía sau trăm mét, xa xa tránh khỏi ma thú cấp tám.

    Ma thú cấp tám hiển nhiên cảm ứng được Trang Dịch, chẳng qua ở trong mắt nó, hồn sư cấp sáu như Trang Dịch cũng không khác con kiến là bao, mặc dù dễ ăn, nhưng vào thời điểm này nó lại không để ý đến. Mà cấp bậc Hồ Bằng cao hơn Trang Dịch, khí thế lại mạnh hơn Trang Dịch, hơn nữa chính hắn ra tay đả thương mình, nếu như nói ma thú cấp tám động thủ với Hải Minh bọn họ là bởi vì thèm ăn, cảm thấy thích thú mới phát động tấn công, đối mặt Hồ Bằng làm sau lưng nó máu thịt mơ hồ, ma thú cấp tám là thật sự nổi giận!

    Nó vừa đến nơi liền phát động công kích mạnh mẽ nhất!

    Hồ Bằng giá họa cho Trang Dịch không thành, lại bị ma thú cấp tám tập trung, sống chết trước mắt, Hồ Bằng cắn răng phản công!

    Trang Dịch chạy trở về trước mặt đám Hải Minh, thấy mọi người còn đang nhìn quanh giống như đang tìm cái gì, Trang Dịch lập tức hô: “Phát cái gì ngốc, đi mau!”

    Đám Hải Minh đang tìm kiếm thân ảnh Trang Dịch phát hiện Trang Dịch bất tri bất giác vậy mà đã trở lại bên cạnh bọn họ, nhất thời mừng rỡ như điên, thấy tuy rằng Trang Dịch tiêu hao hồn lực rất nhiều, nhưng lại lông tóc vô thương, ánh mắt mọi người nhìn Trang Dịch đều sinh ra biến hóa rất nhỏ.

    Nếu như nói vừa rồi Trang Dịch vì mọi người mà một mình ra ngoài dẫn dụ Hồ Bằng đi khiến mọi người cảm động, lúc này Trang Dịch lại thiết kế Hồ Bằng cùng ma thú cấp tám đại chiến, mà hắn lại nhân cơ hội mang mọi người chạy trốn, trí tuệ thực lực cùng mưu lược của hắn đều khiến người không khỏi bị thuyết phục, kết hợp với học vấn phong phú khi Trang Dịch dạy mọi người lúc trước, cho dù hai vị hồn sư cấp bảy kia cũng không tự giác cúi đầu, trong lòng cam bái hạ phong.

    Trang Dịch vừa ra lệnh, tất cả mọi người đều phản xạ có điều kiện nghe lệnh, sau đó dưới sự dẫn dắt của Trang Dịch, dùng tốc độ nhanh nhất dời khỏi khối khu vực nguy hiểm này.

    Trước khi đi, Trang Dịch nhìn lại, vừa vặn tận mắt thấy Hồ Bằng bị ma thú cấp tám kia đánh thành mảnh nhỏ. Trang Dịch hoàn toàn yên lòng, không cho ma thú cấp tám cơ hội đuổi theo, Trang Dịch lập tức mang mọi người lao ra sương trắng, về tới thành Huệ Xương!

    Thành Huệ Xương lúc này, đã hoàn toàn không giống với mấy giờ trước.

    Đại quân ma thú đang phá tường thành chạy ra bên ngoài, vì rất nhiều ma thú có hình thể to lớn, con đường thẳng tắp ở thành Huệ Xương kia căn bản không đủ chen, không chỉ có mặt đường bị các ma thú giẫm lồi lõm, rất nhiều ngôi nhà phụ cận cũng bị ma thú giẫm bẹp.

    Đám Trang Dịch thấy còn có chút tốp năm tốp ba ma thú lạc hướng, tán loạn trong thành Huệ Xương, những ma thú này phổ biến ở cấp bảy, thoạt nhìn trí tuệ cũng không cao, trong miệng không ngừng chảy nước miếng, xem ra là cùng loại mặt hàng với ma thú cấp tám kia —— tham ăn quan trọng hơn tự do.

    Trang Dịch thấy thế, lập tức mệnh lệnh mọi người thu liễm hơi thở, bắt đầu nghĩ biện pháp làm sao đuổi theo đại quân ma thú.

    Gần 200 người bọn họ này, nói tầm thường đi, cũng rất thu hút ánh mắt, trong đại quân ma thú, Trang Dịch tin phần lớn ma thú lúc này đều muốn được tự do, không có hứng thú với bọn họ, nhưng không thể ngăn được có cá biệt tồn tại a, mà chủ yếu là, trải qua triền đấu cùng ma thú cấp tám vừa rồi, hiện tại đại bộ phận hồn sư ở đây đều cực kỳ mỏi mệt, dưới tình huống có thể, tốt nhất là tránh phát sinh xung đột với ma thú, miễn cho dị ma thừa dịp đuổi kịp.

    Trang Dịch chỉ vào mấy ma thú lạc phương hướng, nói ra băn khoăn của mình.

    Hai ngự hồn sư cấp bảy kia nghe vậy, lập tức nói: “Lôi Y, ngươi quên trong thành còn hơn 30 hồn sư trấn thủ sao?”

    Trang Dịch nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng ngời, hắn thật đúng là thiếu chút nữa quên, tuy rằng hơn 30 hồn sư kia số lượng không nhiều lắm, nhưng có ba vị hồn sư cấp cao, hơn nữa phụ hồn sư bên trong chiếm tỉ lệ lớn, một khi dung nhập vào đội ngũ, thêm vào một phần hồn lực, sức chiến đấu của toàn đội ngũ cũng sẽ tăng lên không ít!

    Nghĩ vậy, Trang Dịch lập tức nói: “Phát tín hiệu, thông báo những hồn sư trấn thủ này đến tiếp ứng chúng ta.”

    “Được.” Lương An lập tức nói.

    Tín hiệu đã định sẵn phát ra, đám Trang Dịch vừa ở tại chỗ chờ đợi, vừa nắm chặt thời gian khôi phục hồn lực.

    Chớp mắt mười mấy phút đồng hồ trôi qua, đại quân ma thú phía trước đã phá vỡ tường thành, dị ma ngoài thành cũng phát hiện tính uy hiếp của đại quân ma thú, tất cả đều tập hợp cùng một chỗ, tùy ý sẽ hỗn chiến cùng đại quân ma thú —— lúc này chính là thời cơ chạy trốn tốt nhất!

    Trang Dịch lập tức quay đầu nhìn về phía Lương An: “Sao lại thế này, tín hiệu chưa phát đi sao?”

    “Không, đã phát ra rồi.” Lương An gắt gao nhìn chằm chằm phía trước, sau đó nhìn về phía Trang Dịch, sắc mặt cực kỳ khó coi, “Những hồn sư này… từ chối giúp đỡ chúng ta.”

    “Cái gì?” Trang Dịch cả kinh, vừa lúc đó, trận pháp thành Huệ Xương phát động!

    Lấy tổng bộ hội phòng ma trong thành Huệ Xương làm trung tâm bố trí trận pháp lớn này, chỉ cần có hồn sư trấn thủ trong hội phòng ma, hồn lực phóng xuất ra có thể tăng lên không biết bao nhiêu lần, mà hiện tại, trận pháp thành Huệ Xương bị phát động, khi hồn lực thông qua trận pháp được mở rộng vô hạn, cuối cùng phóng thích ra, Trang Dịch nhìn trận pháp kia, sắc mặt phút chốc âm trầm xuống.

    Là một trận pháp phòng ngự… Ngăn chặn đám ma thú cấp bảy tán loạn trong thành, đồng thời… cũng là một hình thức biểu lộ từ chối yêu cầu trợ giúp của đám Trang Dịch!

    “Đám hồn sư kia đang làm cái gì!” Một ngự hồn sư tính tình nóng nảy giận dữ hét.

    Trang Dịch nhìn chằm chằm trận pháp phòng ngự kia một lát, lại nhìn về phía ma thú đang kịch liệt giao chiến cùng dị ma ở dưới tường thành, khi chú ý tới ma thú đang liên tục tháo chạy, Trang Dịch âm trầm nói: “Ma thú đang lui về phía sau…”

    “Cái gì, ma thú không phải đối thủ của dị ma?” Hải Minh cả kinh, hắn nhìn chằm chằm dị ma cùng ma thú đại chiến ở xa xa, thấp giọng lẩm bẩm, “Cho nên ba mươi mấy hồn sư kia mới cự tuyệt chúng ta ở bên ngoài, bọn họ muốn canh giữ ở tổng bộ, giữ mạng sao?!”

    Trang Dịch nghe vậy, trong mắt lóe vài tia sáng kỳ dị, tuy trong lòng hắn vô cùng tức giận, nhưng nhiều hơn là thất vọng với ba mươi mấy hồn sư kia.

    Bên trong tốt xấu cũng có ba hồn sư cấp cao, không ngờ ánh mắt bọn họ lại thiển cận như vậy.

    Trang Dịch nói, “Trong đám ma thú này, thực lực phổ biến ở cấp sáu đến cấp bảy, hơn nữa có ma thú ngoài cấp tám, không chỉ có thực lực mạnh mẽ, trí tuệ cũng không thua gì nhân loại, dị ma tuyệt không thể là đối thủ của chúng. Chỉ là… dị ma thứ này, lần đầu tiên nhìn thấy, luôn là không thói quen, chờ sau khi ma thú tìm được nhược điểm của dị ma, chính là lúc chúng nó phản công.”

    “Nếu chúng nó không tìm thấy thì làm sao bây giờ…” Có người thấp giọng nói.

    Trang Dịch nghĩ đến những việc hắn và Lôi Tu trải qua trong Liệt cốc, nghĩ tới khát vọng với tự do của đám ma thú, ma thú sống sót trong hoàn cảnh tồi tệ đáng sợ, cho dù là dị ma, đặc biệt dưới tình huống không có dị ma cấp cao, căn bản không thể ngăn cản được bước chân của chúng nó! Trang Dịch nhẹ nhàng cười: “Không nên xem thường đám ma thú này, chúng nó so với chúng ta còn đáng sợ hơn —— đi thôi.”

    Trang Dịch nói xong, đứng lên.

    Theo hắn đứng dậy, gần 200 người lập tức đứng ở phía sau Trang Dịch, mỗi người chờ xuất phát.

    “Bây giờ là thời cơ ra ngoài tốt nhất, mọi người thêm chút sức, lao ra đi.” Trang Dịch nói, “Đây là một lần cơ hội duy nhất, lần này không ra được, sau này sẽ phải ở lại nơi này vĩnh viễn…”

    Ánh mắt mọi người không tự giác nhìn về hướng tổng bộ hội phòng ma, trong mắt không ít người lóe lên vẻ tức giận lại khinh thường, đến sau khi tầm mắt quay lại trên người Trang Dịch, ánh mắt mỗi người đều trở nên kiên định mà can đảm.

    Bọn họ tin tưởng, người này, nhất định sẽ mang theo bọn họ xông ra ngoài!

    Bên kia, ngoại thành thành Huệ Xương.

    Mặc dù đại bộ phận dị ma đều phóng về hướng đại quân ma thú đang lao tới, nhưng như trước có một số dị ma dừng lại ở phụ cận, dị ma cùng ma thú giao chiến dẫn đến chiến hỏa lan tràn bốn phía, hồn lực tán loạn khắp nơi, sơ sẩy một cái thôi là hồn sư đứng gần đó cũng sẽ bị ngộ thương.

    Lôi Tu mang theo 100 hồn sư này đi ở trong sương mù đen trùng điệp, người trong đội ngũ một bên cố gắng đi lên phía trước, một bên lại nhịn không được quay đầu nhìn quanh về phía sau, bọn họ không chỉ muốn chú ý đại chiến giữa dị ma va ma thú, cũng muốn tìm kiếm bóng dáng đồng đội.

    Lúc này đã đạt tới thời gian dự tính tập hợp, nhưng mà Trang Dịch bọn họ vẫn còn chưa tới. Nếu như không thêm viện quân, chỉ dựa vào hơn 100 người bọn họ này, cho dù may mắn lao ra ngoài thành, sau khi tiến vào thế giới ma thú bên ngoài, chỉ sợ cũng phải lành ít dữ nhiều.

    Mạc Vi An thấy tất cả mọi người đang lo lắng tung tích đoàn người bên Trang Dịch, hắn nghĩ nghĩ, đi đến bên cạnh Lôi Tu, thấp giọng nói: “Đã vượt qua thời gian ước định, Lôi Y bọn họ còn chưa đuổi kịp, có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không…”

    “Ừ.” Lôi Tu nhìn về phía trước, thấp giọng đáp.

    “Bọn họ thực sự gặp phiền phức?” Mạc Vi An kinh ngạc nhìn Lôi Tu.

    Tầm mắt Lôi Tu cũng không tự giác nhìn về phía sau, sau đó trầm tâm, cảm ứng cảm xúc Trang Dịch thông qua khế ước.

    Gặp nguy hiểm, nhưng ý chí Trang Dịch rất kiên định.

    “Chúng ta cần quay lại viện trợ hay không?” Mạc Vi An hỏi, nghĩ thầm căn cứ vào quan tâm của Lôi Hổ này với Lôi Y trong ngày thường, sợ là tâm đã sớm bay đến phía sau rồi…

    Nào biết, Lôi Tu lại nói: “Không cần.”

    Mạc Vi An kinh ngạc nhìn Lôi Tu.

    Lôi Tu không nhìn hắn, hắn chỉ nhìn sương đen nồng đậm bốn phía, giống như muốn xuyên thấu qua chúng nó, nhìn thấy mặt Trang Dịch, trên mặt hắn vẫn là diện vô biểu tình trước sau như một, nhưng Mạc Vi An có thể nhìn ra quan tâm cùng lo lắng từ trong ánh mắt của hắn, chỉ là lời Lôi Tu nói ra, lại kiên định vô cùng: “Không cần làm xáo trộn kế hoạch… Ta tin tưởng hắn.”

    Hắn là Trang Dịch, cho nên, ta tin tưởng hắn.

    Một giờ sau.

    Chiến đấu giữa dị ma và ma thú đã bước vào trạng thái gay gắt, ma thú ngay từ đầu còn ở hạ phong, sau khi từ từ quen với sinh mệnh ương ngạnh cùng phòng ngự của dị ma, tìm được điểm trí mạng của chúng, bắt đầu tấn công lại!

    Ma thú bắt đầu phản công, tường thành giữa nội thành cùng ngoại thành thành Huệ Xương rất nhanh bị đàn ma thú khổng lồ trực tiếp hủy, dị ma bị ma thú đánh cho liên tiếp tháo chạy, số lượng giảm mạnh trong thời gian ngắn.

    Đám Trang Dịch cẩn thận đi qua thành Huệ Xương, cố gắng đuổi kịp bước tiến của đàn ma thú.

    Lúc đó bọn họ cũng nhiều lần gặp phải ma thú sinh ra thèm ăn đối với bọn họ, Trang Dịch dẫn dắt mọi người, hoặc là đấu trí, hoặc là đấu dũng, tóm lại dùng hết các loại biện pháp, sau khi hy sinh gần 60 người, đám Trang Dịch rốt cuộc chạy ra khỏi tường thành, đi vào phạm vi sương đen của dị ma.

    Dựa vào liên hệ đặc thù cùng Lôi Tu, Trang Dịch đi ở phía trước nhất đội ngũ, dẫn theo mọi người áp sát về phía Lôi Tu.

    Ma thú cùng dị ma đại chiến cách bọn họ không đến 200m, ở trên đường đi tới, đôi khi gặp phải một số dị ma đánh bất ngờ, đôi khi cũng sẽ bị công kích ma thú đánh về dị ma ngộ thương.

    Từng bước đi như trên băng mỏng, mỗi phút mỗi giây, đều đặc biệt dài lâu, cả tiểu đội hồn sư, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt, cả người phù phiếm vô lực, nhưng mà tất cả bọn họ đều cắn răng tiếp tục kiên trì, trong mắt mỗi người đều lóe ra khát vọng đối với sinh mạng cùng sống sót.

    Dưới dạng rèn luyện này, bất tri bất giác, ý chí của mỗi người ở đây đều đạt được rèn luyện, đồng thời hồn lực của bọn họ cũng đang lặng lẽ trở nên càng thêm tinh thuần, chắc chắn sau khi trận đại chiến này qua đi, chỉ cần cho bọn họ đủ thời gian khôi phục, nhất định sẽ có thu hoạch.

    500m, 300m, 100m,…

    Khi rốt cuộc thấy phía trước có thân ảnh đoàn hồn sư, tất cả mọi người mở to mắt, sau đó không khống chế được mà nhanh hơn bước chân, lấy tốc độ nhanh nhất chạm mặt với đồng đội!

    Khi đội ngũ Trang Dịch dẫn đầu cùng đội ngũ Lôi Tu dẫn đầu hoàn toàn hợp lại một chỗ, cho dù dị ma còn đang đại chiến cùng ma thú ở cách đó không xa, cho dù sương mù bên người trùng trùng điệp điệp, cho dù bọn họ còn chưa thấy rõ phương hướng đi tới, không biết chờ đợi bọn họ kế tiếp là cái gì…

    Thế nhưng gặp lại vào thời khắc này, mỗi người ở đây đều không khỏi phát ra tiếng hoan hô, ôm lấy lẫn nhau, trên mặt nở rộ tươi cười gặp lại.

    “Không được buông lỏng cảnh giác, dị ma bốn phía còn đang như hổ rình mồi.” Trang Dịch thấy thế, lập tức lên tiếng cảnh tỉnh.

    Một giây sau, một người từ phía sau lưng ôm chặt lấy hắn.

    Trang Dịch ngẩn ra, hơi hơi nghiêng đầu, khi nhìn thấy là sườn mặt quen thuộc của Lôi Tu, thần tình trong mắt Trang Dịch không tự giác nhu hòa xuống: “Không sao chứ?”

    Trả lời Trang Dịch chính là Lôi Tu hôn môi.

    “Huýt~~” Mạc Vi An ở bên cạnh thấy thế, lập tức huýt một tiếng sáo.

    Hắn nhìn thấy dáng vẻ Lôi Tu hôn Trang Dịch, hai tay giữ thật chặt bả vai Trang Dịch, hận không thể nuốt Trang Dịch vào trong bụng…

    Quả nhiên trong mắt chỉ có huynh đệ của mình a, cũng may Lôi Hổ này còn quan tâm một người như thế, nếu không Mạc Vi An quả thực hoài nghi hắn không phải người.

    “Hội trưởng, hai người bọn họ không phải huynh đệ sao?” Thân tín của Mạc Vi An lại gần hỏi.

    Mạc Vi An sửng sốt, đúng nha, hai huynh đệ a…

    “Huynh đệ cái gì mà huynh đệ, vừa nhìn đã thấy không giống nhau.” Mạc Vi An bỡn cợt nói.

    Thân tín: “…”

    Mạc Vi An lời nói thấm thía vỗ vỗ vai thân tín của mình: “Nhưng mà bọn họ thích tự xưng huynh đệ, chúng ta cũng đừng vạch trần, trong lòng biết rõ là được rồi.”

    Nói xong, không đợi thân tín phục hồi tinh thần, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu thân thiết xong, sắc mặt Mạc Vi An lập tức nghiêm túc lại, quả nhiên, ngay sau đó, Lôi Tu lập tức ra lệnh mọi người tiếp tục đi về phía trước.

    Đoàn người bên Lôi Tu tổng cộng 107 người, bên Trang Dịch tổng cộng 132 người, cho nên bây giờ toàn đội ngũ hồn sư có chừng 239 người, so với thời gian xuất phát thì ít hơn gần một nửa, nhưng đã hy sinh ít hơn trong dự tính nhiều.

    Số lượng hồn sư nhiều lên, tốc độ mọi người đi tới cũng nhanh không ít, trong lúc này đám Trang Dịch cũng có nói qua đại khái chuyện tình trên đường tới đây một lần, bao gồm biểu hiện của hơn 30 hồn sư vốn làm tiếp ứng trong hội phòng ma.

    Nghe xong đám Trang Dịch trình bày, sắc mặt mấy người Lôi Tu Mạc Vi An nhất thời lạnh xuống.

    Mạc Vi An cười lạnh nói: “Nếu bọn họ muốn chết, chúng ta cũng đừng ngăn cản, cứ để cho bọn họ vĩnh viễn canh giữ trong thành Huệ Xương đi.”

    Thời gian đoàn người Trang Dịch Lôi Tu đi về phía trước, ma thú đại chiến cùng dị ma ở phía sau cũng không ngừng đi tới, tuy rằng chúng nó gặp dị ma hết sức ngăn cản, nhưng mà sau khi các ma thú hoàn toàn sờ rõ ràng phương thức chiến đấu của dị ma, càng đánh càng hăng, không tới nửa giờ, những dị ma rậm rạp che lấp mặt trời này đã bị ma thú giải quyết hơn phân nửa, đã không có dị ma ngăn cản, ai cũng không thể lại khiến bước chân của đám ma thú chậm lại, thể tích chúng nó khổng lồ, cho nên rất nhanh đã từ phía sau vượt qua đám Trang Dịch Lôi Tu.

    Đoàn người lập tức thức thời nhường đường cho chúng nó.

    Ma thú có thể xung phong ở phía trước, khát vọng với thế giới bên ngoài là cố chấp nhất, đối với nhóm hồn sư nhân loại này, căn bản ngay cả liếc cũng không thèm liếc mắt lấy một cái, thẳng đường mà phóng ra ngoài thành.

    Đám Trang Dịch cùng Lôi Tu thấy thế, thừa dịp các ma thú tách sương mù dày đặc, sương mù còn chưa kịp tụ lại, cấp tốc đi theo, theo sát bước chân của đàn ma thú, cùng rời khỏi thành Huệ Xương!

    Ngoại thành thành Huệ Xương thông Thần tích chi tường, hai bên trái phải theo thứ tự là hai thành lớn phát đạt, đáng tiếc hai bên đường kia vẫn bị sương mù dày đặc của dị ma ngăn chặn như trước, hơn nữa căn cứ theo dự tính của mấy người Mạc Vi An lúc trước, dị ma trên con đường ở hai bên này sẽ càng nhiều, càng mạnh, dùng thực lực của đám Trang Dịch lúc này, đi hai con đường kia quả thực chính là chịu chết.

    Cho nên bọn họ không chút do dự đi theo đám ma thú chạy ra khỏi thành Huệ Xương, chạy ra khỏi Thần tích chi tường đã bị dị ma phá vỡ, đi thẳng tới thế giới ma thú ở bên ngoài!

    Sương mù màu đen theo bọn họ ra khỏi Thần tích chi tường cũng chầm chậm biến mất, mà hiện ra ở trước mặt bọn họ lúc này là thảo nguyên rộng lớn vô ngần, tuy rằng còn có tốp năm tốp ba dị ma bay tới bay lui ở bốn phía sát phong cảnh, nhưng khi nhìn trời đất mênh mông vô bờ này, trong lòng mỗi người đều tràn ngập cảm xúc không nói nên lời.

    Bọn họ ra ngoài, bọn họ sống sót!

    Cho dù con đường kế tiếp có khó đi, sẽ có nhiều khó khăn ngăn cản bọn họ hơn nữa, nhưng ít nhất, bọn họ không cần nghẹn khuất bị giam ở trong một nội thành nho nhỏ, bị nuôi nhốt giống như gia súc, mỗi ngày trải qua sinh hoạt bữa đói bữa no!

    Mấy người Trang Dịch Lôi Tu cùng Mạc Vi An đứng ở trước nhất đội ngũ, nhìn thấy một số hồn sư cảm tính hoặc ôm đầu khóc rống, hoặc khàn giọng kêu lên, bọn họ không ngăn cản những hồn sư này phát tiết cảm xúc, ánh mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu đối diện, sau đó nhìn về bốn phía, bọn họ muốn quyết định con đường kế tiếp.

    Phía sau là thành Huệ Xương, tuyệt đối không có khả năng đi trở về, phía trước thông thẳng với thế giới ma thú, nếu đi vào, là đang đi vào bụng ma thú, con đường này trực tiếp gạt bỏ, còn nếu đi hướng bên trái, sẽ là thông thành Thái Khang, nếu không có ngoài ý muốn mà nói, bọn họ thậm chí còn có thể trở về học viện Ellen… Đáng tiếc, đại quân ma thú vừa mới từ thành Huệ Xương đi ra đã lựa chọn con đường bên trái.

    Lúc nãy là bởi vì dị ma, hơn nữa các ma thú khát vọng ra ngoài, cho nên mới lười đối phó nhóm hồn sư bọn họ này, nhưng mà lúc này, đám Trang Dịch cũng không dám chạy đến bên người ma thú tự tìm cái chết, ý thức lãnh địa của ma thú vô cùng cố chấp, cao nhất trong đám ma thú này chính là cấp tám, nhưng lại không chỉ có một con, nếu chọc giận chúng nó, hậu quả khó lường.

    Cho nên… Bọn họ chỉ có thể lựa chọn đi con đường bên phải.

    Từ Thần tích chi tường đi về bên phải, cuối cùng sẽ tới Ngự Hồn điện.

    Mà Ngự Hồn điện đang giao chiến với dị ma.

    Trang Dịch có chút đau đầu xoa xoa mi tâm, Lương An ở bên cạnh thấy thế, lập tức lấy bản đồ ra cho bọn họ quan sát.

    “Đi về phía Ngự Hồn điện đi.” Sau khi thảo luận cùng Mạc Vi An một lần, Trang Dịch nói, ngón tay của hắn ra dấu trên bản đồ, khoảng cách từ nơi này đến Ngự Hồn điện cũng không xa, chỉ dựa vào đi bộ, đại khái chừng 10 ngày là đến, bọn họ không có ý định xen vào giao chiến giữa dị ma cùng Ngự Hồn điện, cho nên khi đến nơi trực tiếp vòng qua Ngự Hồn điện, đi theo một con đường khác, cuối cùng có thể trở lại học viện Ellen.

    Mọi người nhìn con đường Trang Dịch vẽ ra, tuy hơi phiền toái một chút, nhưng mà cho đến trước mắt, bọn họ chỉ có con đường này có thể đi.

    Cuối cùng, mọi người nhất trí thông qua.

    Ngay khi bọn họ tính toán gọi mọi người chuẩn bị đi tìm một nơi an toàn khôi phục hồn lực, sau đó gất rút lên đường, đúng lúc này, một đoàn người nhỏ vọt ra từ trong thành Huệ Xương phía sau.

    Bạn đang

    Đám Trang Dịch nhìn thấy nhóm người nhỏ này, sắc mặt nhất thời trầm xuống.

    Nhóm người này không phải ai khác, chính là những hồn sư phụ trách tiếp viện ở trong hội phòng ma!

    Xem ra bọn họ còn chưa ngu xuẩn đến cùng, đại khái là nhìn thấy các ma thú chiếm thượng phong, đám hồn sư này cũng chạy ra muốn đi ra cùng ma thú, chẳng qua bọn họ thương vong cũng không nhỏ, vốn có hơn 30 hồn sư, giờ đây chỉ còn có 7 người lao ra, hơn nữa hồn sư cấp thấp đều chết hết, còn lại đều là cấp sáu hoặc cấp bảy, trong đó, Trang Dịch còn nhìn thấy Vương Hàn.

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư