Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 108

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 108

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Hơn 200 hồn sư ở đây đều biết bảy hồn sư này làm chuyện gì, bởi vậy sau khi bọn họ lao tới, vẻ mặt mỗi người ở đây nhìn bọn họ đều đặc biệt vi diệu.

    Giữa người với người, sau khi cùng nhau trải qua sống chết, tình cảm kia sẽ đặc biệt khác biệt, tựa như hơn giữa 200 hồn sư mà Trang Dịch cùng Lôi Tu dẫn dắt này, cùng nhau chiến đấu chạy tới ngày sống sót, có trải qua một trận này, sau này bọn họ có thể hoàn toàn yên tâm lớn mật giao phía sau lưng cho đồng đội, toàn tâm toàn thân tín nhiệm lẫn nhau.

    Mà bảy hồn sư trước mắt này, ở thời khắc mấu chốt chạy mất, không nghe mệnh lệnh, không để ý đồng đội khuyên bảo, người như thế, ha ha.

    Bảy hồn sư kia cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn bọn họ, mi mắt nhất thời giật giật, một số da mỏng, lập tức xấu hổ cúi đầu.

    Vương Hàn thấy thế, tâm tư xoay chuyển, lập tức cười ha ha nói: “Chúng ta rốt cuộc trốn ra! Chúng ta tự do!”

    Không một người để ý đến hắn.

    Vương Hàn cũng không ngại, nói thẳng: “Bởi vì lúc trước đã xảy ra một chút sự cố, cho nên không kịp tiếp ứng đồng đội, là chúng ta thất trách, nhưng mà sau khi xử lý phiền toái này chúng ta lập tức xông lên muốn giúp đỡ một chút, để đuổi kịp đội ngũ lớn chạm mặt với mọi người, trong lúc đó chúng ta còn gặp vài đám dị ma đánh bất ngờ, vốn hơn 30 hồn sư, đến bây giờ chỉ còn lại bảy người chúng ta… Bất luận như thế nào, cuối cùng đi ra! Bên ngoài này là thế giới ma thú, dị ma và ma thú cùng tồn tại, còn chưa biết có bao nhiêu nguy hiểm… Nhưng mà ta tin tưởng, chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể trở lại cố hương của chúng ta.”

    Vương Hàn nói xong, lập tức ám chỉ ba vị hồn sư cấp bảy kia cùng nhau nhìn về phía Mạc Vi An.

    Sắc mặt Mạc Vi An tái xanh.

    Ý tứ của Vương Hàn rất rõ ràng, lúc nãy là bọn họ gặp phải một chút ngoài ý muốn mới không Full nhiệm vụ, nhưng mặc kệ thế nào, hiện tại bọn họ còn có bảy người còn sống đi ra, hơn nữa bảy người thực lực không tầm thường, lại là phụ hồn sư có thể gia tăng sức mạnh, một đường kế tiếp ai cũng không biết có nguy hiểm gì đang chờ đợi mọi người, có bảy người bọn họ gia nhập đội ngũ, chung quy là tốt hơn không có.

    Này nhìn như thỏa hiệp, kỳ thực lại là lời uy hiếp, hoàn toàn chọc giận Mạc Vi An, ngay khi Mạc Vi An chuẩn bị hạ lệnh đuổi bọn họ đi, hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhìn về phía Lôi Tu.

    Lôi Tu tiếp thu đến ánh mắt Mạc Vi An, hắn liếc mắt nhìn Vương Hàn một cái: “Giết.”

    Mạc Vi An ngẩn ra, sau đó lập tức đằng đằng sát khí nhìn về phía Vương Hàn.

    Hơn 100 chiến hồn sư lao ra theo Lôi Tu nghe vậy, lập tức phản xạ có điều kiện mà chấp hành mệnh lệnh của Lôi Tu, mỗi người đều điều động hồn lực, nhanh chóng vây quanh bảy người Vương Hàn!

    Đám người Vương Hàn sửng sốt, nhìn hơn 100 hồn sư vây quanh bọn họ này, một hồn sư cấp bảy trong đó tức giận nói: “Các ngươi! Được, tốt lắm! Nhưng mà… Dị ma cũng không thể giữ chúng ta lại, huống chi đám hồn sư bị thương các ngươi này!”

    Tuy rằng mấy người Vương Hàn số lượng ít một chút, nhưng cấp bậc mỗi người lại không thấp, hơn nữa khi thoát ra ngoài lúc nãy, bọn họ đều dùng hồn sư cấp thấp làm lá chắn, bởi vậy bảy người cũng không tiêu hao nhiều hồn lực, nếu là chiến đấu chính diện, tự nhiên sẽ không phải đối thủ của hơn 100 hồn sư này, nhưng mà nếu chỉ muốn chạy trốn mà nói, đoàn người Lôi Tu tiêu hao rất nhiều hồn lực, thật sự có khả năng không ngăn được bọn họ.

    “Lôi Y…” Hải Minh nhìn những chiến hồn sư này giằng co với đám Vương Hàn, đi đến bên cạnh Trang Dịch xin chỉ thị của hắn.

    Trang Dịch nhìn lại, thấy hơn 100 hồn sư này vậy mà đang chờ mệnh lệnh của hắn, Trang Dịch sửng sốt, nhưng mà hiện tại là thời khắc mấu chốt, Trang Dịch không lại nghĩ nhiều, lập tức quyết định thật nhanh: “Vây quanh bọn họ, giữ bọn họ lại.”

    “Rõ!”

    Hải Minh lập tức chỉ huy mọi người đi tới vòng ngoài bày trận, cho dù 100 chiến hồn sư kia không thể giữ bảy người kia lại, trận pháp bọn họ bố trí ở bên ngoài cũng đủ vây nhốt bảy người kia, đến một hồi bắt cá trong chậu.

    Sắc mặt đám người Vương Hàn lập tức thay đổi, bị hơn 100 người vây quanh bản thân áp lực đã đủ lớn, lại thêm hơn 100 người đang bày trận pháp, hơn nữa bảy hồn sư cấp cao bên Lôi Tu, nếu nói lúc trước chỉ có người của Lôi Tu ra tay, đám người Vương Hàn còn tưởng rằng Lôi Tu bọn họ cũng không phải định làm thật, bởi vậy còn dám kêu gào nói, lúc này thấy tình thế rất không ổn, vẻ mặt của bọn họ lập tức mềm đi.

    Vương Hàn vừa mới muốn chịu thua, nói mấy lời dễ nghe, kết quả không đợi hắn mở miệng, lực lôi điện của Lôi Tu nháy mắt đã đánh úp lại, Vương Hàn còn chưa kịp khởi động vòng bảo vệ đã bị Lôi Tu đánh trúng, bản thân hắn có thực lực cấp sáu, một kích của Lôi Tu cũng không giết chết hắn, nhưng đặc tính lực lôi điện cũng làm cho toàn thân Vương Hàn tê liệt.

    Thân thể Vương Hàn cứng ngắc, toàn thân roẹt roẹt bốc lên lôi quang màu tím.

    Lôi Tu ra tay giống như một cái tín hiệu, những hồn sư vây quanh Vương Hàn chợt phóng thích hồn lực, chiến hồn sư phụ trách chiến đấu, phụ hồn sư cùng ngự hồn sư phụ trách bày trận cùng phòng ngự vân vân, hồn lực luân phiên oanh tạc, cho dù đám Vương Hàn có mạnh nữa, dưới nhiều người vây công như vậy, còn có bảy hồn sư cấp cao Lôi Tu canh giữ ở bên cạnh, bảy người này cuối cùng ôm hận mà chết.

    Theo bảy người này tử vong, hồn lực được thu trở lại, bốn phía nhất thời một mảnh vắng ngắt.

    Nếu nói lúc trước trốn ra từ tay dị ma cùng ma thú còn có không ít người cho rằng là may mắn hảo vận, lúc này mọi người đoàn kết nhất trí, thế nhưng trực tiếp giết chết bảy hồn sư cấp sáu cấp bảy, nhất thời khiến rất nhiều người thiếu chút nữa không phản ứng kịp. Dù sao ở trong chiến đấu vừa rồi, mấy người Lôi Tu Mạc Vi An hoàn toàn không nhúng tay vào, hết thảy đều giao cho hơn 200 hồn sư cấp trung cấp thấp, bản thân hơn 200 hồn sư này cũng tiêu hao rất nhiều hồn lực, dưới tình huống như vậy, thế nhưng còn có lực tấn công mạnh như thế…

    Trang Dịch cùng mấy người Lôi Tu rất vừa lòng, mà bản thân hơn 200 hồn sư kia lại có chút không thể tin nhìn hai tay mình, sau đó nhìn lẫn nhau.

    Trải qua thử thách chiến đấu lần này, bọn họ rốt cuộc sâu sắc ý thức được sức mạnh cường đại của đoàn đội, cũng có thể dùng tâm tính càng thêm tự tin đến chính diện đối mặt thực lực chân chính của mình cùng đồng bạn!

    Đúng lúc này, Trang Dịch đứng ra nói: “Nếu ngay từ đầu mọi người nguyện ý tin tưởng chúng ta, lựa chọn đoàn kết nhất trí xông ra, như vậy khi mệnh lệnh được hạ xuống, hy vọng mỗi người ở đây có thể chuẩn xác nghe lệnh làm việc. Nếu có ý kiến hoặc là đề nghị gì, hoan nghênh đưa ra vào lúc sắp xếp kế hoạch, một khi đã định ra kế hoạch, nhất định phải chấp hành nghiêm khắc! Nếu không nhất cử nhất động của ngươi, không chỉ liên quan đến sinh mệnh bản thân, mà còn liên lụy đến đồng đội toàn tâm toàn ý tin tưởng ngươi! Kế tiếp chúng ta muốn đi về phía trước dọc theo Thần tích chi tường, trên đường còn có vô số nguy hiểm cùng khó khăn, hy vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, cùng qua cửa ải khó khăn!”

    “Rõ!” Hiểu được Trang Dịch là mượn chuyện đám Vương Hàn này đến nhắc nhở mọi người, mọi người lập tức trăm miệng một lời đáp.

    Thấy bốn phía còn có không ít dị ma đang lắc lư, mà những hồn sư ở đây đã trải qua chiến đấu liên tục, cơ bản đều kiệt sức, đám Trang Dịch không dừng lại, lập tức mang theo mọi người rời khỏi nơi này, đi theo phương hướng dự tính gần 2 giờ, cuối cùng tìm được một nơi thích hợp đóng quân nghỉ ngơi.

    Trang Dịch tự mình bố trí, để cho mọi người căn cứ vị trí riêng mà ngồi xuống tu luyện hồn lực, bố trí như vậy tạo thành một trận pháp phòng ngự lớn, một khi phụ cận có sinh vật nguy hiểm nào tới gần, chỉ cần nhóm hồn sư nhanh chóng thức tỉnh phóng thích hồn lực, kết hợp với người bên cạnh, có thể lập tức khởi động vòng bảo vệ của trận pháp phòng ngự, bằng tốc độ nhanh nhất bảo đảm mỗi người ở đây an toàn, có thể nói tiết kiệm thời gian lại dùng ít sức.

    Sau khi sắp xếp xong mọi người, Trang Dịch ngồi xuống bên cạnh Lôi Tu, thấy Lôi Tu nhìn mình không chớp mắt, lúc này Trang Dịch mới hậu tri hậu giác nhớ tới cái hôn thân mật cùng Lôi Tu khi bọn họ ở trong vòng vây dị ma lúc trước.

    Trang Dịch bị Lôi Tu nhìn có chút không được tự nhiên, cảm giác hồn lực của hai người đều tiêu hao không ít, hắn đang muốn cùng Lôi Tu trao đổi hồn lực, vừa di chuyển lực chú ý của Lôi Tu, vừa có thể tu luyện, vào lúc này Mạc Vi An lại chạy như điên lại gần đây.

    Lấy trình độ khôn khéo của Mạc Vi An, tự nhiên liếc mắt một cái là nhìn ra bong bóng hồng mập mờ giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu, nhưng mà hắn có việc đứng đắn cần nói, cho nên đành phải mặt dày đi làm bóng đèn lóe sáng.

    “Một lần nữa tổ hợp thành một đội ngũ?” Sau khi Trang Dịch nghe xong kế hoạch đại khái của Mạc Vi An, nhất thời sửng sốt.

    “Đúng vậy.” Mạc Vi An trịnh trọng gật gật đầu, hắn nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu nói, “Tất cả hồn sư ở đây đều vì dị ma đột nhiên tập kích mà cơ duyên xảo hợp cùng nhau đi vào thành Huệ Xương, rơi vào đường cùng hợp thành hội phòng ma, sau đó trong hai tháng bị vây ở bên trong, chậm rãi ngưng kết thành một chỉnh thể. Mà chúng ta hiện tại đã ra khỏi thành Huệ Xương, tôn chỉ của hội phòng ma đã không thành lập, đồng thời chúng ta còn có mục tiêu chung là đi về phía Ngự Hồn điện, sau đó đi vòng qua, rồi mỗi người tự trở về mục đích của mình, cho nên… Ta đề nghị chúng ta hẳn là thành lập một mục tiêu cùng tôn chỉ mới, như vậy mới có thể làm cho mọi người ngưng tụ lại.”

    Trang Dịch có chút không rõ cho nên nhìn Mạc Vi An, trong mắt hắn, người vẫn là những người đó, hy vọng cùng mục đích cuối cùng của mọi người hiện tại đều nhất trí là được, làm gì phải phí sức thành lập một tôn chỉ mới.

    Nhưng mà tuy rằng hắn không hiểu, cũng sẽ không mù quáng phản bác. Mạc Vi An đã nhiều năm làm đứng đầu ở Bardon, sau khi vào trong thành Huệ Xương lại thành lập hội phòng ma, Trang Dịch tin hôm nay Mạc Vi An đề nghị như vậy tất có đạo lý của hắn.

    Đồng thời, Mạc Vi An không đi tìm mấy hồn sư cấp cao khác nói chuyện, mà lại một mình tới tìm bọn họ, cũng tất nhiên là có nguyên nhân ở bên trong.

    Thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bất động thanh sắc không lập tức tỏ thái độ, Mạc Vi An tiếp tục nói: “Hội phòng ma ý gốc là phòng ngự dị ma, ném sạch ba chữ hội phòng ma này đi, không chỉ đại biểu chúng ta hoàn toàn thoát khỏi vòng vây thành Huệ Xương, càng biểu lộ sinh mạng mới của mọi người. Lúc trước khi xây dựng hội phòng ma, chúng ta còn tâm tồn e ngại với dị ma, mà hiện giờ, sau khi chúng ta rời khỏi thành Huệ Xương, còn phải một đường giết đi, trong lúc đó có lẽ còn có vô số dị ma đang chờ chúng ta, đơn thuần bị động phòng ngự đã xa xa không đủ… Ta vừa lén thương lượng với mấy hồn sư cấp cao, nhất trí cho rằng, sửa hội phòng ma thành săn, săn trong săn bắn săn giết, đội săn ma, các ngươi cảm thấy như thế nào?”

    Trang Dịch nghe vậy, sờ sờ cái mũi có chút bất đắc dĩ nhìn Mạc Vi An: “Ta không có gì ý kiến.” Hắn nói xong, nhìn về phía Lôi Tu.

    “Không có.” Lôi Tu cũng nói.

    Mạc Vi An nhìn phản ứng không mặn không nhạt của hai người bọn họ, trong mắt hiện lên một tia sáng: “Vậy thì cứ quyết định như thế, mọi người nhất trí đề cử Lôi Hổ làm đội trưởng, Lôi Y cùng ta cùng làm đội phó, một đường kế tiếp, xin nhờ cậy hai vị.”

    .

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư