Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 113

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 113

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Có Lương An ở phía trước đóng vai trò dẫn đầu, thấy người Tuyết Nhận đối mặt Lương An cùng Hải Minh, không chỉ không kiêu ngạo, ngược lại đều có chút ngượng ngùng quỷ dị, người đội săn ma lập tức có nhiệt tình, Tuyết Nhận tổng cộng có hơn 50 người, chỉ dựa vào Lương An cùng Hải Minh đưa nước tự nhiên là không thể xong trong thời gian ngắn, vì thế người đội săn ma lập tức tự động xin đi giết giặc.

    Ngay từ đầu thành viên Tuyết Nhận cũng có chút ngượng ngùng, nhưng mà khi nhìn thấy đội trưởng cùng Mạc Vi An đội săn ma trò chuyện với nhau thật vui, đội phó lại đỏ mặt thấp giọng nói chuyện với Lương An đội săn ma, hơn nữa vừa rồi chém giết Sa Mãng cấp tám, cùng nhau trải qua một trận chiến sinh tử, cho dù lúc này lẫn nhau còn hoàn toàn chưa quen thuộc, nhưng cũng nhiều hơn chút tình nghĩa khác, có Lương An cùng Mạc Vi An đi đầu, sau một lát, người đội săn ma cùng Tuyết Nhận lập tức bắt đầu làm quen, mọi người cùng nhau ngồi dưới đất nghỉ ngơi uống nước, sau đó thường thường nhìn về phía đội trưởng cùng đội phó của mình, hoặc là đưa ánh mắt nhìn về phía Sa Mãng bị trọng thương ngã trên mặt đất không thể nhúc nhích phía sau kia.

    Ánh mặt trời nóng cháy nướng chín cả mặt cát, không khí bốn phía vì nhiệt độ nóng rực mà có chút vặn vẹo. Lúc trước chuyên tâm chiến đấu còn không cảm thấy, lúc này nghỉ ngơi một lát, trên người mọi người đều mang vết thương lớn nhỏ, ở dưới ánh mặt trời chói chang tàn khốc, nhất thời vừa đau lại vừa ngứa, có chút không chịu nổi.

    Lôi Tu Trang Dịch nhận thấy được mọi người dị thường, bọn họ dừng nói chuyện với nhau, thấy tất cả mọi người khôi phục một chút tinh thần, lập tức hạ lệnh toàn đội đứng dậy, đi quanh đây tìm một nơi an toàn lại thích hợp đóng quân, rồi lại dừng lại chữa thương cho tốt.

    Trương Thừa Lạc nghe vậy, hắn nhìn bóng dáng Lôi Tu, biểu tình trên mặt nhàn nhạt, Mạc Vi An ở bên cạnh thấy thế, lập tức nhạy cảm bắt được tâm tư Trương Thừa Lạc che giấu, hắn cười, mời: “Trương học trưởng có muốn đồng hành cùng chúng ta hay không? Bên ngoài Thần tích chi tường này ma thú cùng dị ma hung hăng ngang ngược, một chút không chú ý thôi cũng rất có thể gặp phải nguy hiểm, hôm nay chúng ta có duyên gặp mặt, không bằng cùng nhau tổ đội đi tiếp, nhiều vài người cũng an toàn hơn một chút.”

    Trương Thừa Lạc nhìn khuôn mặt tươi cười của Mạc Vi An: “Ta đã nói cho ngươi nguyên nhân vì sao chúng ta rời Ngự Hồn điện mà xuất hiện ở nơi này, ngươi còn muốn đồng hành cùng ta?”

    Mạc Vi An nhìn khuôn mặt không cười nói tùy tiện của Trương Thừa Lạc, nhướn mày cười quái dị: “Trương học trưởng chẳng lẽ đã quên, tuy rằng ngươi từng nguyện trung thành với Ngự Hồn điện, nhưng ngươi sinh ra ở Trương gia, Trương gia cùng Mạc gia đều đến từ Chiến Hồn điện, chẳng lẽ ở trong nội tâm học trưởng, Chiến Hồn điện đã có lúc nào sợ Ngự Hồn điện sao?”

    Thấy Mạc Vi An nâng chuyện giữa hắn cùng Ngự Hồn điện thành chuyện giữa Chiến Hồn điện cùng Ngự Hồn điện, Trương Thừa Lạc nhìn hắn một cái, không nói gì nữa.

    Mạc Vi An gặp nhiều loại người muôn màu muôn vẻ, người mặt lạnh tim nóng giống như Trương Thừa Lạc không biết đã gặp bao nhiêu, tự nhiên sẽ không vì Trương Thừa Lạc không nói chuyện mà không để ý tới hắn, ngược lại Mạc Vi An vô cùng thân thiết vỗ vỗ bả vai Trương Thừa Lạc, thành khẩn nói: “Đi thôi học trưởng, chuyện xa hơi để sau bàn lại, lúc này nên tìm một chỗ nghỉ ngơi để cho mọi người chữa thương trước mới là quan trọng nhất.”

    Trương Thừa Lạc cúi đầu nhìn thoáng qua tay Mạc Vi An đặt trên bả vai hắn, thấy Mạc Vi An chậm rãi đưa tay về, hắn lại liếc mắt nhìn Lôi Tu cách đó không xa một cái, cuối cùng gật gật đầu.

    Lương An thấy Lôi Tu hạ lệnh xuất phát, lập tức thu thập gọn ly nước đã dùng xong, sau đó gọi mọi người về đội ngũ.

    Đội phó Tuyết Nhận trơ mắt nhìn Lương An xoay người cùng với thành viên đội săn ma rời đi, lập tức đi lên phía trước, không dấu vết ngăn cản đường đi của Lương An.

    Lương An ngẩng đầu nhìn đối phương: “Có chuyện gì cần ta giúp đỡ sao?”

    “Không phải.” Mặt đội phó Tuyết Nhận không biết là bị mặt trời phơi nắng hay là thế nào, đỏ quả thực muốn rỉ ra máu, “Tên ta gọi Nhiễm Hành… Cảm ơn các ngươi vừa rồi mạo hiểm giúp đỡ chúng ta, còn có cảm ơn nước của các ngươi…”

    “Không cần khách khí.” Lương An bật cười, “Các ngươi là đội ngũ hồn sư cực kỳ ưu tú, không nên ngã xuống ở nơi này, hơn nữa, chúng ta cũng học được rất nhiều từ trên người các ngươi.”

    Lương An nói xong, kề sát vào Nhiễm Hành nói: “Ngươi xem, nếu là bình thường, đội săn ma tuyệt đối không tập hợp nhanh như vậy, tuy thời gian ở cùng các ngươi rất ngắn ngủi, nhưng mà cũng đã bị các ngươi ảnh hưởng, động tác của mọi người đều trở nên lưu loát hơn.”

    “Tên của ta gọi Lương An, có duyên gặp lại.” Lương An nói xong, phất phất tay với Nhiễm Hành, lập tức nhanh hơn bước chân đuổi kịp đội hình đội săn ma.

    “Tuyết Nhận, tập hợp.” Đúng lúc này, thanh âm Trương Thừa Lạc từ phía trước vang lên.

    Tất cả thành viên Tuyết Nhận dùng không đến thời gian 10 giây, lập tức đứng thẳng thân thể chờ đợi Trương Thừa Lạc hạ lệnh.

    “Một trận chiến này mọi người đã vất vả rồi, hiện tại đuổi kịp bước chân đội săn ma, chúng ta cùng nhau tìm một nơi đóng quân nghỉ ngơi.”

    Lời Trương Thừa Lạc nói nhất thời khiến ánh mắt thành viên Tuyết Nhận sáng lên, mọi người nhanh chóng đi theo phía sau đội săn ma, nhìn đám hồn sư trẻ tuổi phía trước, tuy rằng còn hơi yếu, nhưng lại tràn ngập tinh thần thanh xuân phấn chấn, lại nhiệt tình đáng yêu, trên mặt thành viên Tuyết Nhận cũng không tự giác treo lên ý cười nhàn nhạt.

    Mấy người Lôi Tu Trang Dịch Mạc Vi An đứng ở trước nhất đội ngũ.

    Mạc Vi An lập tức nói từng tin tức vừa biết được khi nói chuyện với Trương Thừa Lạc lúc nãy ra.

    Trang Dịch nghe nghe, vẻ kinh ngạc trên mặt càng ngày càng đậm.

    Thì ra lúc trước Trang Dịch suy đoán không sai, Tuyết Nhận quả thực xuất thân từ Ngự Hồn điện, Trương Thừa Lạc sẽ xuất hiện ở nơi này, cũng là do nhận lệnh Ngự Hồn điện, chẳng qua không giống trong suy đoán là, Tuyết Nhận cũng không phải đội ngũ tấn công chính của Ngự Hồn điện, mà là bị Ngự Hồn điện coi như đồ bỏ, ném ra ngoài Thần tích chi tường mà thôi.

    Ba tháng trước, không biết dị ma chui ra từ góc nào, sức sống ương ngạnh, số lượng khổng lồ, phương thức chiến đấu hoàn toàn khác so với bất cứ thứ gì trên thế giới này, không chỉ thành công chặn lại đường giao thông tất yếu giữa Ngự Hồn điện cùng một số thành thị phụ cận, tạo thành phiền toái rất lớn với Ngự Hồn điện, dị ma giỏi phụ thể cũng khiến hồn sư Ngự Hồn điện tổn thấy lấy vạn làm đơn vị.

    Từ đó dị ma cùng Ngự Hồn điện triệt để dính dáng vào, ai bên không ai nhường ai, chiến sự giằng co hơn hai tháng, thẳng đến nửa tháng trước, dị ma đột nhiên phát động tấn công cực kỳ mãnh liệt, Ngự Hồn điện bị đánh vào mạnh mẽ, một lần nghiêm trọng nhất không chỉ có hai phương hướng trái phải đều nhận số lượng khổng lồ dị ma tấn công, thậm chí phần Thần tích chi tường đối diện trung tâm Ngự Hồn điện cũng bị dị ma phá tan, ý đồ lợi dụng đấu tranh giữa nhân loại cùng ma thú, dẫn tới ma thú cùng dị ma công phá Ngự Hồn điện!

    Ba mặt giáp công, Ngự Hồn điện gặp phải một lần chiến đấu ác liệt nhất trong trăm ngàn năm qua, cuối cùng Ngự Hồn điện hạ lệnh cho Tuyết Nhận đi ra phía sau tạm thời kéo dài bước chân ma thú cùng dị ma ở ngoài tường vây Thần tích chi tường, chờ Ngự Hồn điện giải quyết một phần chiến sự hai bên trái phải, một khi rút được tay ra lập tức đi viện trợ Tuyết Nhận.

    Hơn nửa tháng trước thực lực trung bình của Tuyết Nhận chỉ trong khoảng từ cấp năm đến cấp sáu, mà trong lỗ thủng kia, dị ma cùng ma thú thành đàn, lấy thực lực của Tuyết Nhận, rất có thể có đi mà không có về, thế nhưng bất ngờ là, toàn thể đội viên Tuyết Nhận ở trong chiến đấu vậy mà bộc phát ra thực lực cực mạnh, không chỉ phát huy ra công kích càng mạnh mẽ hơn bình thường, thậm chí có gần 20 thành viên trong trận chiến dịch kia, vừa chiến đấu vừa thăng cấp!

    Bọn họ phát huy vượt xa người thường, cuối cùng dọa sợ đánh đuổi phần lớn dị ma cùng ma thú, thấy Ngự Hồn điện còn chưa phái viện binh tới cứu trợ, bọn họ vốn còn muốn kéo thân thể mệt mỏi đầy vết thương dẹp đường trở về, về Ngự Hồn điện trước rồi nói sau, kết quả nhìn lại lại phát hiện Ngự Hồn điện vậy mà nhân lúc bọn họ chiến đấu hấp dẫn đi lực chú ý của ma thú cùng dị ma, tu sửa tốt lại trận pháp bên ngoài, hơn nữa không đợi Tuyết Nhận trở về đã mở trận pháp ra.

    Trận pháp phòng ngự mạnh mẽ kia không chỉ dùng để ngăn dị ma cùng ma thú từ bên ngoài tấn công vào, cũng gạt bỏ thành viên Tuyết Nhận ở bên ngoài, làm cho bọn họ không thể đi vào!

    Ngự Hồn điện lui vào trong mai rùa, dị ma cùng ma thú cũng không làm gì được bọn họ liền chậm rãi đánh chủ ý lên đầu Tuyết Nhận, Trương Thừa Lạc lập tức quyết định thật nhanh, hạ lệnh rời khỏi Thần tích chi tường, tránh cho rơi vào nguy hiểm hơn mà toàn quân bị diệt.

    Mục tiêu của dị ma là Ngự Hồn điện, tuyệt sẽ không vì 80 người bọn họ mà lãng phí binh lực đuổi bắt, bởi vậy chỉ cần chạy ra ngoài tường vây Thần tích chi tường, kế tiếp bọn họ chỉ phải đối mặt với ma thú mà thôi.

    Chớp mắt Tuyết Nhận đã quanh quẩn ở ngoài Thần tích chi tường được hơn nửa tháng, số người cũng từ 80 người lúc đầu giảm mạnh xuống còn 50 người, trong chiến đấu không ngừng, thực lực của bọn họ cũng nhanh chóng tăng lên, cuối cùng tới hôm nay đám Trang Dịch nhìn thấy, thực lực trung bình của đội ngũ từ cấp sáu đến cấp bảy, bản thân Trương Thừa Lạc lại biến thành Vương hồn sư!

    Nhưng mà, hơn nửa tháng này Tuyết Nhận không có bản đồ, bị lạc hướng, đi lượn vòng vài lần, bất luận đi đến đâu cũng có dị ma cùng ma thú, nếu không phải hôm nay gặp được đám Trang Dịch, bọn họ thậm chí đã nghĩ đời này của mình đều phải vượt qua trong sa mạc, thẳng cho đến khi chết…

    “Ta đưa ra lời mời với Trương học trưởng, nói với hắn con đường đi của chúng ta lần này, Trương học trưởng có chút ý động, nhưng mà sau khi biết chúng ta muốn đi ngang qua Ngự Hồn điện, lập tức từ chối.” Trên mặt Mạc Vi An có chút tiếc hận, cũng có chút tức giận, “Đám ngu xuẩn Ngự Hồn điện kia, giá trị của Tuyết Nhận cho dù là ta cũng nhìn ra được, có thể nâng cao trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa tố dưỡng chiến đấu của toàn đội cực kỳ mạnh, một đội ngũ ưu tú như vậy, vậy mà không tiếc vứt bỏ —— càng miễn bàn Trương Thừa Lạc tuy rằng xích mích với Trương gia, nhưng dù sao vẫn là huyết mạch Trương gia, cứ như vậy bị coi như đồ bỏ mà chết không rõ ràng ở ngoài tường vây Thần tích chi tường, một khi bị Trương gia biết được, còn không biết sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu như thế nào! Hiện giờ tình thế trên toàn đại lục ác liệt, ngoài có địch mạnh, bọn họ làm sao lại không động não một chút!”

    Trang Dịch nhìn dáng vẻ giận dữ của Mạc Vi An, hiểu được hắn xuất thân Mạc gia, thân phận cực kỳ tương tự Trương Thừa Lạc, đứng ở góc độ của hắn mà nhìn, tự nhiên là phê phán hành động của Ngự Hồn điện.

    Hành động này của Ngự Hồn điện tuy không tốt đẹp gì, nhưng mà… Làm những người đứng xem, Trang Dịch ngược lại rất dễ đoán được ý tưởng của Ngự Hồn điện: “Trương Thừa Lạc tốt nghiệp 5 năm trước, lúc tốt nghiệp cấp sáu, thực lực Vương hồn sư của hắn là mới đột phá ở nửa tháng này, cũng chính là trong 5 năm từ sau khi tốt nghiệp, hắn chỉ tăng một cấp, tuy không biết tinh thần lực của hắn là bao nhiêu, nhưng chỉ sợ ở trong mắt đại đa số người, cuộc đời này của hắn cũng chỉ dừng lại như thế, một hồn sư cấp cao mà thôi.”

    Lời Trang Dịch nói nhất thời làm cho Mạc Vi An sửng sốt.

    “Người dẫn đội như thế, thực lực của hồn sư thủ hạ có lẽ cũng chẳng mạnh đến đâu, Trương Thừa Lạc mang đội 5 năm, thực lực thủ hạ trong tay mới phổ biến ở khoảng cấp năm đến cấp sáu, có thể thấy được toàn đội ngũ căn bản không có không gian nâng cao. Ba tháng trước dị ma cũng đã bắt đầu phát động tấn công Ngự Hồn điện, cho nên con đường hai bên trái phải Ngự Hồn điện tất nhiên phải canh giác nghiêm ngặt, được xếp vào hai bên trái phải thì tuyệt đối phải là tinh anh trong Ngự Hồn điện. Thần tích chi tường phía sau đột nhiên bị dị ma phá hủy, hai bên trái phải lại bị giáp công, Ngự Hồn điện không rút được người, rơi vào đường cùng đành phải phái Tuyết Nhận tầm thường nhất đi nghênh địch, bởi vì ngày thường Tuyết Nhận biểu hiện bình thường, bởi vậy Ngự Hồn điện đã làm tốt chuẩn bị Tuyết Nhận hẳn phải chết không thể nghi ngờ…

    Cho nên, bọn họ phát huy giá trị của Tuyết Nhận đến tối đa, thừa dịp Tuyết Nhận chiến đấu thì tu sửa tốt trận pháp phụ cận Ngự Hồn điện, sau đó tập trung binh lực cứu viện tinh anh hai bên trái phải, cố gắng giữ lại thực lực lớn nhất của Ngự Hồn điện… Về phần con cháu Trương gia và vân vân, trong lúc sinh tử tồn vong, Ngự Hồn điện có thể giữ được hay không đã là một vấn đề, làm sao còn nghĩ được nhiều như vậy.”

    Trang Dịch nói xong, nhìn về phía Mạc Vi An: “Tuy rằng rất đáng ghét, nhưng mà từ góc độ người bên trên đến xem, Ngự Hồn điện làm cũng không sai.”

    Mạc Vi An ngẩn ngơ nhìn Trang Dịch, nhìn biểu tình trong đôi mắt xám tro nhạt của Trang Dịch, hắn chậm rãi phục hồi tinh thần, muốn nói cái gì phản đối, rồi lại nói không nên lời.

    “Mặc dù không phải sai lầm lớn, lại mất đi tâm của kẻ sĩ, không thể lâu dài.” Nghe Trang Dịch nói xong, Lôi Tu làm tổng kết cuối cùng.

    Trang Dịch liếc mắt nhìn Lôi Tu một cái, gật gật đầu.

    Mạc Vi An nhìn Lôi Tu cùng Trang Dịch, thấy bọn họ nói hai ba lời đã khách quan phân tích hơn nữa còn tổng kết ra kết luận mối quan hệ giữa Ngự Hồn điện cùng Tuyết Nhận, hiểu được ở phương diện này mình có thúc ngựa cũng không đuổi kịp, Mạc Vi An đơn giản nói: “Bất luận quá khứ như thế nào, ít nhất hiện tại sức chiến đấu của Tuyết Nhận cực kỳ mạnh. Bên trong bọn họ không có ngự hồn sư cùng phụ hồn sư, không có bản đồ, lương thực dự trữ, hình như ngay cả một người giỏi phán đoán phương hướng cũng không có… Một đội ngũ như vậy, chính là một lưỡi sao uống máu sắc bén, mất đi ở trong mảng sa mạc này thì không khỏi quá mức đáng tiếc.”

    Trang Dịch cười như không cười liếc mắt nhìn Mạc Vi An một cái, tật xấu thích mời chào nhân tài này của Mạc Vi An sợ là từ khi sinh ra, muốn sửa cũng không sửa được, bất luận là nơi nào lúc nào, chỉ cần là người hắn nhìn trúng, đều sẽ lợi dụng lực tương tác cực mạnh của mình, nghĩ hết biện pháp thâu tóm đối phương trong lòng bàn tay.

    Nhưng mà nói thật, một đội ngũ như Tuyết Nhận, mặc cho ai nhìn cũng sẽ động tâm. Trang Dịch thật không tính toán cũng thu cả bọn họ vào dưới cờ, dù sao thực lực của Trương Thừa Lạc không tầm thường, thân phận lại mẫn cảm. Nhưng mà nếu có thể cùng đi với Tuyết Nhận, con đường kế tiếp sẽ tốt hơn rất nhiều, hơn nữa biểu hiện của đội săn ma hôm nay hắn cùng Lôi Tu đều nhìn trong mắt, có tấm gương như Tuyết Nhận ở, đối với sự nâng cao tố chất bản thân đội săn ma cũng có lợi ích rất lớn.

    Trang Dịch nghĩ nghĩ, cuối cùng dùng khế ước nói chuyện với Lôi Tu một chút, sau đó hắn kéo Mạc Vi An đến bên cạnh, thấp giọng dặn dò vài câu.

    Mạc Vi An nghe xong lời Trang Dịch nói, ánh mắt sáng lên: “Ta ngược lại bỏ quên điểm này.”

    Trang Dịch trừng mắt nhìn Mạc Vi An: “Đi nói với Trương học trưởng của ngươi đi ~”

    .

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư