Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 157

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 157

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Một bãi chất lỏng màu đen chảy ra từ sau đầu Chu Vĩ, giống như một dòng nước vô hại, chậm rãi khuếch tán ra ngoài, động tác của nó nhìn như rất chậm, nhưng thực ra chỉ vài giây đã thoát ra rất xa, thấy nó sắp chạy ra khỏi sương đen, đúng lúc đó, một bóng người ngăn ở trước mặt nó.

    Sương đen bốn phía còn chưa tán đi, dị ma còn chưa chết, Trang Dịch có nhiều lần kinh nghiệm xử lý dị ma như vậy, tự nhiên sẽ không nương tay cho dị ma trước mắt này chạy mất.

    Dưới sự giúp đỡ của nó, Chu Vĩ có khả năng ẩn nấp thân hình trong thời gian ngắn, dưới tình huống cùng cấp căn bản là không có người có thể nhìn thấu, có năng lực nhưng vậy trên người, bất luận là tấn công hay chạy trốn, cơ bản đều thuộc thế bất bại.

    Rất hiển nhiên, đây là một con dị ma biến dị. Nếu là bình thường, nó nhất định bị dị ma cúng bái như bảo bối để đợi thời điểm mấu chốt thì phát huy tác dụng, hôm nay Trang Dịch thật vất vả mới bắt được cơ hội tiêu diệt nó, tự nhiên không thể cho nó chạy thoát, tương lai lại tạo thành phiền toái lớn hơn cho nhân loại.

    Nghĩ vậy, Trang Dịch chỉ huy hạt Hướng Âm Quỳ hình thành một vòng chướng ngại vòng quanh dị ma, chặn lại đường chạy trốn của nó trước, sau đó, đôi cánh Lục Mang Thúy Phượng Điệp biến ảo thành lưỡi dao sắc bén trong lòng bàn tay Trang Dịch, khi dị ma cảm ứng được hạt hoa Hướng Âm Quỳ trở ngại, thân thể màu đen co rụt lại, sau đó trong chớp mắt nó bay lên giống như hạt Hướng Âm Quỳ, Trang Dịch nhanh chóng lắc người tiến lên, dao sắc hung hăng xẹt qua thân thể dị ma!

    Một đám gì đó màu đen sền sệt rơi xuống từ giữa không trung, ngọ nguậy giống như vật còn sống ở dưới mặt đất một lát, cuối cùng trở thành một bãi nước lặng màu đen.

    Lục Mang Thúy Phượng Điệp của Trang Dịch có ảo thuật cùng độc thuật, lúc tấn công hỗ trợ lẫn nhau, dưới tình huống cùng cấp căn bản không ai có thể thoát được, thế nhưng động tác của dị ma ở trước mặt này nhanh vô cùng, lại có thể ẩn nấp thân hình trong thời gian ngắn, cho nên kích vừa rồi của Trang Dịch chỉ là tổn thương đến nó mà thôi.

    Chẳng qua, có thể trúng kích thứ nhất thì tự nhiên sẽ có kích thứ hai, thân thể bị thương, độ linh hoạt của dị ma bị ảnh hưởng cực lớn. Thấy dị ma kêu đau một tiếng, nhanh chóng vừa nhảy ra bên cạnh chạy trốn vừa phát ra sóng âm sắc bén cầu cứu dị ma ở ngoài sân, trong mắt Trang Dịch sát khí bốn phía, thân hình hắn chợt động, lại tiếp tục truy kích đến trước mặt dị ma, lưỡi dao xẹt qua giống như tia chớp, lại một lần tạo thành vết thương thật sâu cho dị ma!

    Tiếng thét của dị ma càng thêm chói tai, thân thể cấp tốc vặn vẹo lay động, thấy động tác của nó càng ngày càng chậm, biết cơ hội tốt đã đến, đôi tay Trang Dịch chuyển động linh hoạt, dưới chân hắn nhanh chóng chuyển động mấy lần, đúng vào giây phút sắp đâm trúng trung tâm thân thể làm cho dị ma chết hoàn toàn, đúng lúc này, phe dị ma cuối cùng không nhịn được nữa, một hồn sư cấp tám trong đó lo âu đứng lên, hét lớn về phía Trang Dịch ở giữa sân đấu: “Chậm đã!”

    Sóng âm của dị ma trước giờ luôn trùng kích mạnh mẽ, cho dù trong sân đấu có lồng phòng ngự bảo vệ, Trang Dịch bị tiếng hô đột nhiên của dị ma chấn cho đau màng tai, động tác trên tay không khỏi hơi ngừng một chút.

    Dị ma cấp tám ngoài sân thấy thế, lập tức hét lớn: “Nhân loại, nếu ngươi thả hắn ra, ta tha chết cho ngươi!”

    “Trong sân đấu khó tránh khỏi sẽ có thương vong, thế nào, lúc giết người thì không cảm thấy sao cả, đến lượt phe mình sắt chết lại không nỡ bỏ?” Lời dị ma còn chưa dứt, một lão sư phía Ellen đã cao giọng châm chọc, nói trả lại nguyên câu lúc trước dị ma nói với bọn họ.

    Dị ma cấp tám đang định phản đối, đột nhiên, dị ma trong sân đấu toàn thân co rút lại một lúc, trong khoảnh khắc phía dị ma còn chưa kịp phản ứng, ngay giây tiếp theo, thân thể dị ma biến dị cấp bảy hoàn toàn nổ tung, theo nó tử vong, sương đen tán đi, chất lỏng màu đen rơi lả tả của dị ma cùng thân thể Chu Vĩ cũng hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt mọi người.

    Dị ma cấp tám thấy Trang Dịch vậy mà không đợi hắn nói xong đã ra tay, hắn nhìn Chu Vĩ cùng thân thể dị ma, nhất thời khóe mắt nứt ra, ma khí không khống chế được lộ ra: “Nhân loại, ngươi muốn chết!”

    Trang Dịch nhìn thi thể Chu Vĩ một lúc, quay đầu nhìn về phía dị ma cấp tám không tuân thủ quy tắc này, đối mặt với đối phương uy hiếp, trên mặt Trang Dịch không có một tia e ngại, ngược lại nhàn nhạt nhìn về phía đám hồn sư nhân loại nương nhờ vào dị ma kia, nói: “Mặc dù được dị ma giúp đỡ có thể tăng thực lực của mình lên trong thời gian ngắn, nhưng thứ không phải do mình tu luyện mà được, sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ phải trả lại. Ma thú bình thường trở thành hồn thú của chúng ta là một phần thân thể chúng ta, cùng sống cùng chết với chúng ta, mà dị ma? Ẩn nấp ở trong cơ thể hồn sư nhân loại, một khi nhân loại có bất cứ ngoài ý muốn nhỏ nào, chúng nó sẽ không chỉ không giúp đỡ ngươi, ngược lại sẽ nhân cơ hội này chiếm lấy thân thể ngươi, cắn nuốt trí nhớ cùng trí tuệ của ngươi, thay vào đó!”

    Đám hồn sư nhân loại dị ma kia đã tận mắt thấy kết cục của Chu Vĩ, lại bị Trang Dịch nói như thế, nhất thời mỗi người sắc mặt trắng bệch, trong mắt mang theo vài phần hối hận cùng sợ hãi.

    Trang Dịch thấy thế, quay đầu nhìn về phía dị ma: “Chu Vĩ vừa mới nói một mình hắn cùng ta quyết chiến định thắng bại, hiện giờ ta thắng, không biết dị ma có dám bằng lòng thừa nhận hay không?”

    Dị ma cấp tám thấy Trang Dịch không chỉ không nhìn hắn, lại còn kích động hồn sư nhân loại kia, lúc này thậm chí còn dám chủ động đòi thắng lợi với bọn chúng, hắn đang nhịn không được muốn ra tay dạy dỗ Trang Dịch một chút, đúng lúc này, dị ma huyết hồng ở trung tâm nhất mở miệng, tinh thần lực của nó bao trùm toàn trường, nhìn hiệu trưởng Ellen vẫn cúi đầu như trước một cái, dị ma huyết hồng nói với Trang Dịch: “Bỏ đi, coi như ngươi thắng.”

    Trong khoảnh khắc dị ma nói xong, học sinh Ellen đối diện vốn đã chuẩn bị động thủ với dị ma cấp tám bảo vệ Trang Dịch chu toàn lập tức phát ra từng đợt tiếng hoan hô.

    “Thắng!”

    “Người anh em, được lắm!”

    “Dị ma cũng không hơn gì cái này! Không chỉ có trận đấu này, lần đại chiến này, thắng lợi cuối cùng nhất định là nhân loại!”

    Tiếng hoan hô của học sinh Ellen vang dội toàn trường, hình thành đối lập rõ ràng với bọn họ, là phía dị ma cực kỳ yên tĩnh ở đối diện.

    Dị ma cấp tám vốn đã vô cùng tức giận, sau khi nghe dị ma huyết hồng mở miệng, biểu cảm trên mặt vặn vẹo một chút, sau đó không biết hắn nghĩ tới điều gì, hơi híp mắt nhìn Trang Dịch, lại không nói gì thêm.

    Trang Dịch chú ý tới một chi tiết nhỏ, nhất thời hơi hơi nhăn lại lông mày, bất luận là biểu hiện khác thường của dị ma cấp tám hay là thắng lợi đến quá nhanh của trận này đều làm hắn cảm thấy có vài phần quỷ dị.

    Hắn nhịn không được xoay người nhìn về phía Lôi Tu, lúc này Lôi Tu đang đi về phía lão sư Ellen, Lôi Tu giống như cũng cảm nhận được tâm tình của Trang Dịch, quay đầu lại nhìn về phía Trang Dịch.

    Bởi vì khoảng cách quá xa, hắn không nhìn rõ biểu cảm trên mặt Lôi Tu, nhưng mà thông qua khế ước, Trang Dịch cũng không cảm giác được cảm xúc của Lôi Tu lên xuống quá lớn, Trang Dịch hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiếp theo lại nhìn về phía lão sư Ellen.

    Đám học sinh nhịn không được đứng lên làm ra đủ loại động tác khiêu khích với những hồn sư nhân loại phản bội kia, có không ít lão sư Ellen cũng hơi cười rộ lên, nhưng mà Trang Dịch chú ý tới, trên mặt vài vì chủ nhiệm lại không có chút vui vẻ nào, ngược lại căn cứ thân thể cùng tư thế ngồi căng thẳng của bọn họ, nhìn qua dường như còn căng thẳng hơn cả trước trận đấu. Trang Dịch cẩn thận để ý vài vị chủ nhiệm một lát, cuối cùng dừng tầm mắt lại trên người hiệu trưởng Ellen.

    Trong lúc thi đấu vừa rồi hắn không có tâm trạng quan sát bốn phía, bởi vậy cũng không biết trong thời gian đó xảy ra chuyện gì, nhưng Trang Dịch nhớ rõ, lúc vừa mới đi vào đại sảnh, hiệu trưởng Ellen vẫn là ngẩng đầu đối diện với dị ma, nhưng mà lúc này, hiệu trưởng Ellen lại cúi đầu, mái tóc trắng thật dài tán ra che khuất hơn nửa khuôn mặt, khuôn mặt hắn giấu trong bóng tối, làm cho người khác không nhìn rõ hắn đang có biểu cảm gì.

    Trang Dịch nhớ tới tin tức lấy được từ trong miệng dị ma cấp tám ở thành Phi Sương lúc trước.

    Đã bắt đầu phát độc rồi sao, cho nên dị ma đối diện cũng…

    “Ma thú, ma thú!” Không biết từ lúc nào, tiếng hoan hô của học sinh Ellen dần dần thống nhất, dùng tư thái người thắng cuộc đòi dị ma chiến lợi phẩm.

    Trang Dịch cũng quay đầu nhìn về phía dị ma. Hắn cùng với Lôi Tu vào sau khi bắt đầu thi đấu khá lâu, chỉ biết là dị ma sẽ cung cấp cho Ellen ma thú cấp cao, nhưng không rõ là chủng loại nào.

    “Ma thú đã đồng ý tự nhiên sẽ giao ra.” Dị ma huyết hồng nghe vậy, chậm rãi nói, thân thể nó điện thoại trên không trung, tuy không có mắt, nhưng Trang Dịch lại có thể cảm giác được nó đang nhìn chăm chú vào hắn, “Vốn chúng ta chỉ đồng ý đưa ra một số ma thú cấp cao, chẳng qua, vị hồn sư nhân loại này hôm nay lại cho chúng ta một chút kinh hỉ nhỏ. Nhân loại, mặc dù ngươi là hồn sư cấp bảy, nhưng sức chiến đấu chân chính có thể phát huy, hẳn là có thể so với cấp tám, ta nói đúng không? Dùng thực lực của ngươi, ma thú cấp cao phối với ngươi là sỉ nhục ngươi, không bằng, ma thú cấp tám thế nào?”

    Bạn đang

    Trang Dịch cùng dị ma huyết hồng đối diện, mặc dù có lồng phòng ngự bảo vệ, cho dù dị ma cấp chín muốn ra tay giết hắn cũng cần tốn một chút thời gian, nhưng khí tức của dị ma cấp chín có thể không giữ lại mà xuyên qua lồng phòng ngự ép lên Trang Dịch gắt gao, rõ ràng ở giữa bọn họ có khoảng cách trăm mét, nhưng Trang Dịch có một loại cảm giác dị ma cấp chín gần trong gang tấc, gắt gao nhìn hắn chằm chằm, sai lệch về cấp bậc làm cho Trang Dịch cảm thấy run rẩy từ tận linh hồn, không gian tinh thần trong đầu cũng bị một luồng sức mạnh vô hình đè ép.

    Đúng lúc Trang Dịch sắp không nhẫn nại được, đau sắp ôm lấy đầu kêu lên, ngay ở lúc này, mảnh nhỏ linh hồn của Lôi Tu giấu ở trong không gian tinh thần của Trang Dịch giống như bị kinh động, theo Lôi Tu thăng cấp, mảnh nhỏ linh hồn lúc trước chỉ có cái đuôi này hiện giờ đã hoàn toàn trở thành hình thú, chỉ là bộ lông trên người vân vân còn vô cùng mơ hồ, lúc này mảnh nhỏ linh hồn của Lôi Tu phát ra một tiếng gầm không tiếng động về hướng áp bách Trang Dịch, lại còn ương ngạnh cùng Trang Dịch chống lại.

    Có Lôi Tu chia sẻ, Trang Dịch nhất thời thoải mái chút, hắn cắn răng đỡ uy áp của dị ma, sau đó chậm rãi chuyển động con ngươi, tránh thoát khỏi cái nhìn chăm chú của dị ma.

    Dị ma huyết hồng không nghĩ tới Trang Dịch kém nó hai cấp lại vẫn có thể chống đối sức mạnh của nó, nhất thời có chút kinh ngạc: “Không trả lời xem ra là đồng ý, như vậy thì hưởng dụng lễ vật của chúng ta cho tốt đi!”

    Nó nói xong, theo hồn lực quanh thân nó phát ra dao động rất nhỏ, đột nhiên phía sau phe dị ma giống như có một không gian ẩn bị vỡ ra, trong khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong không gian kia đột nhiên có một bóng dáng khổng lồ dùng tốc độ cực kỳ quỷ dị chui ra, Trang Dịch thậm chí còn không kịp thấy rõ đó là cái gì, chớp mắt một cái nó đã đi tới bên cạnh sân đấu.

    Giữa lúc Trang Dịch cho rằng nó sẽ tươi sống áp về phía mình, chi nghe một tiếng “rầm” thật lớn vang lên, lồng phòng ngự đột nhiên ngăn cản bước chân nó.

    Con vật khổng lồ này nhất thời ngẩn ra, sau đó móng vuốt sắc bén cào lên lồng phòng ngự, cái đuôi xõa tung lại dùng lực một cái, khi phát hiện lồng phòng ngự vẫn không chút sứt mẻ như trước, trong miệng quái vật lớn phát ra tiếng rít tức giận, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, quanh thân quái vật lớn nhiều hơn mười cái bóng khác, cùng nó điên cuồng tấn công lồng phòng ngự.

    Mãi cho đến lúc này Trang Dịch vẫn không rõ rốt cuộc thứ này có dáng vẻ gì, chỉ nhìn thấy thân thể to lớn của nó, bộ lông toàn thân nổ tung giống như kim châm, đôi mắt tất cả đều là sát khí cùng điên cuồng, móng vuốt sắc bén cùng cái đuôi xõa tung càng là vũ khí lợi hại của nó.

    Thấy lồng phòng ngự sắp vỡ tan, quái vật lớn sắp giết tới trước mặt Trang Dịch, một lão sư Ellen ở sau lưng rốt cuộc cao giọng nói ra tên của nó: “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử!”

    (1) Ko được làm việc theo ý mình

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư