Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 159

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 159

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Trang Dịch bị Lôi Tu nhìn chăm chú như vậy, còn tưởng rằng Lôi Tu cũng nghĩ đến chuyện lúc đó, càng thêm không được tự nhiên, hắn quay gương mặt nóng bừng đi, cố gắng không nhìn tầm mắt Lôi Tu, thấy bốn phía đã bị đàn ma thú bao vây hoàn toàn, mặc dù bởi vì thân thể khổng lồ, Trang Dịch không nhìn thấy tình hình Ellen cùng dị ma bên ngoài, nhưng tiếng chiến đấu không ngừng truyền tới, Trung tâm kiểm trắc hồn sư là kiến trúc phòng ngự mạnh nhất Ellen, lúc này cũng mơ hồ có dấu hiệu sụp xuống, có thể thấy được chiến trường kịch liệt cỡ nào.

    Ma thú tấn công tạo thành phiền toái cực lớn cho nhân loại, nếu khi sóc con thấy hắn có thể giữ vững tỉnh táo đồng thời buông tha tấn công, như vậy ma thú khác có phải cũng có thể hay không?

    Nghĩ tới đây, Trang Dịch nhịn không được thấp giọng hỏi thăm sóc con: “Ngươi làm sao lại biến thành ma thú cấp tám xuất hiện ở đây, tại sao lại nghe dị ma chỉ huy tấn công nhân loại?”

    Sóc con nghe tiếng Trang Dịch, nghiêng nghiêng cái đầu xù lông, vành tai nho nhỏ vẩy vẩy, sau đó hai móng vuốt tinh tế ngoắc ngoắc, khoa tay múa chân ra hiệu cho Trang Dịch cái gì.

    Trang Dịch hoàn toàn không hiểu sóc con muốn biểu đạt ý gì, hắn định thả tinh thần lực ra tiếp xúc với sóc con, theo Trang Dịch thấy, sóc con là ma thú cấp tám, đã có trí khôn, hắn hoàn toàn có thể giao tiếp giống như với Bạch Hạc lúc trước, tiến hành nói chuyện với sóc con.

    Vậy mà sau khi Trang Dịch dùng tinh thần lực bao trùm sóc con lại kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực của sóc con lại chỉ có cấp bốn!

    Làm sao có thể! Vừa mới nhìn thấy uy lực thần kỳ của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, cường giả đứng đầu trong ma thú cấp tám, tinh thần lực theo lý mà nói thậm chí phải càng thêm hung hãn hơn so với Bạch Hạc mới đúng, làm sao có thể chỉ có cấp bốn?!

    Lôi Tu đang ăn dấm chua đột nhiên chú ý tới Trang Dịch cùng sóc con hỗ động phát sinh khác thường, hắn cũng thử dùng tinh thần lực giao tiếp với sóc con, khi thấy sóc con mặt u mê, hoàn toàn không biết bọn họ làm cái gì, Lôi Tu suy nghĩ trong chốc lát nói: “Lúc trước thấy nó là bao lâu, nó là dáng vẻ gì?”

    “Nửa năm trước ở đảo ma thú học viện Ellen, lúc ấy đi vào thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, nó giúp ta không ít việc. Khi đó nó còn là Kim Hoa Tùng cấp hai, dáng vẻ giống như bây giờ, có điều hình thể nhỏ hơn một chút.”

    Nửa năm trước, đảo ma thú……

    Lôi Tu hơi híp mắt, lúc đó khi hắn vào tìm Trang Dịch, Trang Dịch quần áo tả tơi —— không phải là cái con này làm đấy chứ?!

    Mặc dù rất muốn hỏi rõ ràng lúc đó Trang Dịch cùng con vật nhỏ này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng mà lúc này tình huống khẩn cấp, Lôi Tu tạm thời ép tâm tình ghen tỵ xuống, hắn nói: “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử hẳn là hình thái hiện ra sau khi nó thông qua phương pháp đặc thù gì tăng sức mạnh lên trong thời gian ngắn, mà hình thái cấp bốn hiện giờ mới thật sự là nó.”

    Trang Dịch ngẩn ra, lúc này tầm mắt dừng lại ở trên bảo thạch màu vàng lục trên đầu sóc con, khi tạm biệt lúc đó Trang Dịch là treo nhẫn trên chân trước của sóc con, hôm nay chiếc nhẫn lại dung nhập vào đầu nó, có lẽ chính thứ này làm sóc con sinh ra biến dị, lúc này mới phát huy thực lực cực mạnh.

    “Ma thú cấp bốn đã bước vào cấp trung, mặc dù trí tuệ kém xa ma thú cấp tám, không thể giao tiếp bằng tinh thần lực biểu đạt ra ý tứ chính xác, nhưng mà một bên ra lệnh nó vẫn nghe hiểu.” Lôi Tu nói, “Những chuyện kia để sau lại nói, trước giải quyết đám ma thú bên cạnh này đã.”

    Trang Dịch đang gặp khó khăn nghe vậy, ánh mắt sáng lên, lập tức gật đầu một cái, trong lòng thầm nghĩ quả không hổ là lên cấp từ ma thú, Lôi Tu hiển nhiên hiểu ma thú hơn một nhân loại chỉ có thể hiểu biết ma thú qua sách vở như hắn nhiều.

    Vì vậy, Trang Dịch dùng hai tay nâng thân thể tròn vo xù lông của sóc con, tầm mắt đối diện với nó, nói: “Ngươi có cách ngăn đám ma thú kia không, nếu như có thể thì vẫy vẫy đuôi.”

    Sóc con nghe vậy chớp mắt một cái, cái đuôi to xù lông vểnh sau mông lúc này sung sướng đung đưa, thấy Trang Dịch không tự chủ lộ ra vẻ tươi cười, sóc con còn đùng chóp đuôi quét một vòng mu bàn tay Trang Dịch, sau đó cong mắt, thò đầu dài ra muốn dùng cái mũi nhọn cọ mặt Trang Dịch.

    Thấy sắp đụng phải khóe môi hơi cong lên của Trang Dịch, đúng lúc này, một bàn tay lớn ngăn giữa Trang Dịch cùng sóc con.

    Mũi sóc con đụng phải lòng bàn tay Lôi Tu, nhất thời ngẩn ra, sau đó quay đầu bất mãn dùng móng vuốt nho nhỏ giơ giơ về phía Lôi Tu, giống như là đang ghét bỏ muốn đuổi hắn đi vậy.

    Lôi Tu: “…”

    Trang Dịch nín cười: “Được rồi, vậy thì nhờ ngươi, tình huống khẩn cấp, xin nhanh chóng làm cho chúng dừng lại đi.”

    Bên ngoài sân đấu, phía Ellen.

    Mặc dù đại trận cắn giết của dị ma còn chưa tạo thành hoàn toàn nhưng đã có quy mô ban đầu, bị dị ma vây lại, ma khí bao phủ bốn phía tạo ra uy áp làm mỗi hồn sư trong sân cảm thấy áp lực thật sâu.

    Giống như có thứ gì nặng nề đè ở phía trên, hồn lực vận chuyển trong cơ thể cũng trở nên chậm chạp, mà đám ma thú ở trước mắt này hình thể khổng lồ, da thô thịt dày, mặc dù số lượng không nhiều lắm, lại vô cùng khó giết chết, phe Ellen bị ma thú kiềm chế không thể nào ra tay đối phó dị ma, còn tiếp tục như vậy, sợ rằng tình thế sẽ càng ngày càng bất lợi cho Ellen!

    Lão sư cùng học sinh Ellen cùng nhau tác chiến, học viên có thể sống sót đến bây giờ, phần lớn đã thực lực không phân cao thấp với lão sư, các học sinh cảm giác quá cật lực, lão sư gánh vác trách nhiệm lớn hơn lại càng khổ cực hơn, phó hiệu trưởng Ellen thấy Ellen ngày càng có vẻ suy sụp, hắn quát to với mọi người: “Đẩy nhanh tốc độ tấn công, phụ hồn sư dùng toàn lực phụ trợ chiến hồn sư, đại trận cắn giết của dị ma sắp bước vào thời điểm quan trọng nhất, chỉ cần trong nửa canh giờ chúng ta giải quyết xong ma thú chặn ngang bọn chúng, nhất định sẽ tạo thành tổn thương nặng nề cho dị ma!”

    Học sinh Ellen nghe vậy, ngẩng đầu nhìn dị ma tối đen như màn đêm bao quanh bốn phía bọn họ một cái, biết nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì tất cả mọi người sẽ mất đi cơ hội sống, phụ hồn sư đứng phía sau chiến hồn sư cắn răng dốc toàn lực, bắt đầu liều chết phụ trợ.

    Mà cảm ứng được phụ hồn sư sau lưng gia trì hồn lực, chiến hồn sư cùng ngự hồn sư cũng hoàn toàn giết đến đỏ mắt.

    Dị ma huyết hồng đang trôi nổi lơ lửng ở giữa không trung đối chiến với phó hiệu trưởng Ellen, thấy mấy vị Ellen này bị bọn họ hung hăng áp chế mà vẫn còn có tâm tư khích lệ học sinh, mà dưới cách đánh liều mạnh của Ellen, ma thú lại cũng có xuất hiện mấy phần tâm tư lui bước, dị ma huyết hồng lúc này cười lạnh nói: “Hiệu trưởng Ellen đã mất đi sức chiến đấu, phía Ellen chỉ còn sót lại một hồn sư vừa mới bước vào cấp chín mà thôi, làm sao có thể đối kháng với hai vương tộc huyết hồng chúng ta? Cho dù đám nhân loại thực lực thấp kém các ngươi liều mạng hợp sức giết sạch ma thú thì cũng không phải đối thủ của chúng ta, chấp nhận số phận đi nhân loại.”

    Học sinh Ellen từ trước đến giờ luôn cười nhạt đối với lời khuyên hàng của dị ma, nhưng mà lần này, trái tim bọn họ trầm xuống, theo phản xạ nhìn về phía hiệu trưởng.

    Hiệu trưởng lúc mới bắt đầu thi đấu còn tinh thần quắc thước, khi thi đấu tiến hành được một nửa đột nhiên cúi đầu làm người ta không nhìn rõ biểu cảm trên mặt, lúc trước vừa mới bắt đầu đại chiến, dị ma huyết hồng phe dị ma cũng đã ra tay, hiệu trưởng Ellen lại vẫn ngồi bất động như cũ, vốn đã dẫn tới không ít người nghi ngờ, nhưng mà vào lúc đó, phó hiệu trưởng đứng lên chỉ huy mọi người, lúc ấy tình huống nguy cấp, mọi người tự nhiên sẽ không nghĩ quá nhiều.

    Nhưng mà lúc này qua dị ma nhắc nhở, thấy đến giờ phút này rồi, phó hiệu trưởng cùng các lão sư khác liều mạng đối kháng dị ma huyết hồng, bị dị ma huyết hồng ép xuống mà đánh, sư sinh Ellen cũng bị ma thú đả thương không ít, nhưng mà hiệu trưởng Ellen vẫn duy trì tư thế cũ, cứng đờ ngồi tại chỗ……

    Dị ma huyết hồng thấy hồn sư Ellen đều biến sắc, liên tiếp nhìn về phía hiệu trưởng, tinh thần lực của nó hơi động, lập tức nối tiếp với đám ma thú kia chỉ huy chúng nó nắm chặt thời gian tấn công.

    Phó hiệu trưởng Ellen đối chiến cùng dị ma huyết hồng thấy vậy, vội vàng hét lớn với sư sinh Ellen: “Đừng trúng gian kế của dị ma, lúc này quan trọng nhất là nắm chặt thời gian chiến đấu, tất cả những việc khác chờ đánh bại dị ma lại nói!”

    “Đánh bại? Suy nghĩ viển vông!” Dị ma thấy không ít người trong Ellen bắt đầu dao động, lập tức cười to nói, “Chỉ bằng các ngươi thì lấy cái gì đánh bại chúng ta? Dựa vào ngươi sao, hay là dựa vào ngươi?”

    Dị ma huyết hồng vừa nói vừa phát động tấn công mãnh liệt, nhân lúc sư sinh Ellen tinh thần hoảng hốt, bắt toàn bộ phó hiệu trưởng cùng với mấy vị chủ nhiệm ở gần hiệu trưởng lại trước, chỉ cần đánh bại tất cả đám hồn sư nhân loại thực lực mạnh này, như vậy đám lão sư trẻ tuổi cùng học sinh còn lại kia, thu thập đơn giản dễ như trở bàn tay!

    Phó hiệu trưởng Ellen hợp lực với mấy chủ nhiệm ngăn chặn hai dị ma huyết hồng vốn là cực kỳ gắng sức, lúc này dị ma huyết hồng đột nhiên hợp lực phát ra một đòn tấn công mạnh, lập tức làm cho cường giả phe Ellen liên tiếp lui về phía sau, hiệu phó Ellen đứng ở phía trước nhất giao chiến với dị ma càng là tại chỗ phun ra mấy hơi máu tươi.

    “Hiệu phó!”

    “Lão sư!”

    Sư sinh Ellen thấy phó hiệu trưởng bị thương, lập tức phục hồi tinh thần lại từ trong sợ hãi chuyện hiệu trưởng hoàn toàn không nhúc nhích, khẩng trương nhìn hiệu phó đang chiến đấu với dị ma.

    Phó hiệu trưởng cảm thấy sư sinh Ellen vì thấy hiệu trưởng trúng độc mà ý chí dao động, hắn hung hăng leo máu tươi trên khóe môi một cái, sau đó ngẩng đầu thấy chết không sờn nhìn chằm chằm dị ma.

    Dị ma vốn tưởng rằng phó hiệu trưởng sẽ vì vậy mà mất đi sức chiến đấu, nhưng khi phát hiện hắn bị thương nặng như vậy lại vẫn có thể cắn răng tiếp tục chiến đấu, nó tạm dừng tấn công với sư sinh Ellen, nhìn hiệu phó Ellen nói: “Lấy thực lực vừa mới bước vào cấp chín của ngươi, mang theo một đám hồn sư cấp tám mà có thể ngăn cản tấn công của hai chúng ta lâu như vậy, nhân loại, dũng khí cùng nghị lực của ngươi không tệ. Ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần bây giờ ngươi mang theo hồn sư Ellen đầu nhập vào chúng ta, ta ở đây cam đoan, có thể không cưỡng chế để cho dị ma phụ thể, ngược lại cho các ngươi cơ hội lựa chọn dùng dị ma làm hồn thú, hơn nữa còn giúp các ngươi tăng thực lực lên trong một thời gian ngắn, thế nào?”

    Sư sinh Ellen nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi, có người ý chí không vững vàng, lúc này ánh mắt lóe lên, cúi đầu xì xào bàn tán với người bên cạnh.

    “Lão sư, một cơ hội cuối cùng, suy nghĩ thật kỹ đi.” Đám học sinh Ellen đã đầu nhập vào dị ma từ rất sớm trước kia đứng ở sau lưng dị ma huyết hồng thấy Ellen có người động tâm cũng lập tức khuyên, “Coi như không cân nhắc cho bản thân mình thì cũng nên suy nghĩ cho các học trưởng học đệ một chút, mọi người tu luyện đến bước này không dễ dàng, hợp tác với dị ma, không chỉ còn thực lực sống tiếp, còn có thể tiếp tục giữ gì thần trí của mình, cớ sao mà không làm ——”

    “Có người nào bây giờ muốn đầu nhập vào dị ma, đứng ra!” Phó hiệu trưởng Ellen bởi vì trọng thương mà vẫn luôn thở dốc, thấy học sinh Ellen vậy mà có người động tâm, không đợi hồn sư phản bội nhân loại kia nói hết lời, hắn liền cắn răng chống thân thể trọng thương, dùng thanh âm run rẩy quát to: “Dị ma nói khôngsai, hiệu trưởng trúng quỷ kế của dị ma, khi thi đấu tiến hành được một nửa đã mất ý thức, tạm thời không thể nào chiến đấu cùng chúng ta! Ai bây giờ muốn phản bội đồng học của mình, phản bội trường học, phản bội dân tộc, muốn đứng ở đối diện quay người lại đối phó với lão sư đã từng dạy ngươi, đối phó đồng bạn đã từng cùng ngươi thân thiết không khoảng cách, như vậy, bây giờ đứng ra!”

    Mấy hồn sư ánh mắt lóe lên trong Ellen nghe vậy, phản xạ có điều kiện nhìn dị ma huyết hồng một cái, sau đó chống lại ánh mắt của hiệu phó, cuối cùng bọn họ cúi đầu.

    Không một người đứng ra.

    “Rất tốt.” Hiệu phó Ellen thấy vậy, trên khuôn mặt vì trọng thương mà tái nhợt hiện lên vẻ tươi cười, “Bất luận hôm nay kết quả cuối cùng như thế nào, ta, dùng danh nghĩa hiệu phó Ellen thề, thề cùng sống cùng chết với Ellen, dẫu có chết cũng không khuất phục dị ma, dị ma muốn tổn thương các ngươi, nhất định phải bước qua xác ta!”

    Nói xong, hiệu phó Ellen quay đầu nhìn về phía dị ma: “Xin lỗi, chỉ cần còn coi mình là người của Ellen, dù là chết cũng tuyệt đối không cúi đầu khúm núm với dị ma!”

    “Ngươi!” Dị ma thấy hiệu phó Ellen đã đến lúc này mà còn ngoan cố như vậy, nhất thời thẹn quá thành giận, nó phối hợp cùng một con dị ma huyết hồng khác, thân thể đỏ tươi ở giữa không trung căng ra giống như một con thú khổng lồ, tinh thần lực của hai cường giả cấp chín bao trùm toàn trường, dưới sự chỉ huy của chúng, dị ma đen nhánh bốn phía cùng nhau phát ra sóng âm sắc nhọn cuốn sạch toàn bộ đại sảnh, bọn chúng đẩy nhanh động tác bao vây hồn sư Ellen, trên dưới trái phải, hoàn toàn vây hồn sư Ellen đến nước chảy không lọt.

    Vòng vây của dị ma thu nhỏ lại, hồn sư nhân loại trong sân thi đấu bị chèn ép càng thêm mạnh mẽ, tất cả mọi người kéo căng người, đôi môi khẽ run nhìn dị ma.

    Dị ma nhìn thấy hết những sợ hãi tuyệt vọng quật cường cùng các loại vẻ mặt mâu thuẫn của nhân loại, hừ lạnh nói: “Như vậy, hôm nay cứ để cho Ellen xóa tên khỏi đại lục đi!”

    Nó nói xong, lập tức dùng tinh thần lực chỉ huy ma thú phát động tấn công.

    Sư sinh Ellen thấy vậy, nhanh chóng thả hồn lực muốn ngăn cản.

    Vậy mà, ngoài dự liệu của tất cả mọi người chính là, ma thú lúc trước còn hung hăng không ngừng tấn công muốn xé xác loài người, lúc này là đứng ngốc không nhúc nhích, không chỉ không nhúc nhích, ma thú vốn liên tục gào thét phát ra đủ loại tiếng kêu đáng sợ, bây giờ cũng ngậm chặt miệng câm như hến.

    Cả đàn ma thú, chỉ có một âm thanh đang không ngừng truyền ra, đó là tiếng rít gào truyền ra từ trong sân thi đấu, thanh âm sắc bén tràn đầy túc sát!

    Xảy ra chuyện gì?

    Không chỉ có nhân loại kinh ngạc, dị ma cũng cả kinh, nó lay động thân thể không ngừng áp bức ma thú ở đây, ép buộc chúng nó tiếp tục chiến đấu.

    Một phần ma thú bị dị ma điều khiển, di chuyển bước chân muốn tiếp tục tấn công nhân loại, nhưng mà một giây sau, tiếng kêu sắc nhọn kia lại truyền tới lần nữa, vì vậy ma thú vừa rồi còn có chút dao động, lập tức lại dừng bước lần nữa.

    Dị ma huyết hồng thấy vậy, nhất thời tức giận vô cùng, giận dữ nói: “Xảy ra chuyện gì?!”

    “Có kẻ phản bội!” Một dị ma huyết hồng khác thấy vậy, cắn răng nghiến lợi nói, “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử phản bội tộc ta, ngăn cản đám ma thú này tấn công!”

    Dị ma vừa dứt lời, một bóng dáng khổng lồ từ trong đàn ma thú nhảy vọt ra, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, thân thể cao gần năm mét của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử nhanh chóng nhảy tới giữa nhân loại cùng ma thú.

    Nó đưa lưng về phía hồn sư Ellen, mặt hướng về đàn ma thú lộ ra răng nanh sắc bén, cặp mắt điên cuồng màu xanh lá cây quét qua mỗi con ma thú ở nơi này, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu sắc bén, trong tiếng gầm rú của nó, đám ma thú lúc trước còn sát khí đằng đằng, cuối cùng tất cả lại thành thật lại giống như cừu non.

    “Chỗ đó, trên kia có hai người!” Đột nhiên, một học sinh Ellen mắt sắc chỉ lên đầu Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lớn tiếng nói.

    Mọi người nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên nhìn, nhìn kỹ, quả nhiên ở giữa hai tai của Thiên Yêu Thần Ảnh Thử có mơ hồ thấy bóng lưng hai nhân loại!

    “Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, ngươi ở đây làm cái gì!” Bởi vì thân hình Thiên Yêu Thần Ảnh Thử quá cao, nhân loại căn bản không nhìn rõ người ngồi ở trên đầu nó là ai, nhưng dị ma lại có thể bay lên không, thấy Thiên Yêu Thần Ảnh Thử lại dám phá hỏng chuyện tốt của chúng trong thời điểm mấu chốt này, dị ma dùng tốc độ nhanh nhất bay lên trước mặt Thiên Yêu Thần Ảnh Thử.

    Sau khi thấy rõ mặt mũi người ngồi trên đầu Thiên Yêu Thần Ảnh Thử, dị ma huyết hồng bị Trang Dịch làm bia ngắm lúc trước nhất thời kinh ngạc nói: “Lại là ngươi!”

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư