Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 174

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 174

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Trang Dịch còn đang đắm chìm ở trong kinh hoàng vì biết được tin tức về Hứa Dương, không chút chú ý tới ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm của Lôi Tu vào người mình.

    Trang Dịch trọng sinh làm cho vận mệnh của rất nhiều người kiếp này hoàn toàn khác so với kiếp trước, tỷ như La Đình Ân đã từng được Trang Dịch cứu, tỷ như thành viên đội săn ma, nhưng mà về các sự kiện lớn, tiến trình phát triển của toàn bộ đại lục lại không có khác biệt quá lớn với kiếp trước.

    Như Chiến Hồn điện cùng Bardon hiện tại, vào chút thời gian thoáng ổn định sau chiến tranh giữa nhân loại với dị ma, Hồn điện liền cùng học viện Bardon phối hợp lẫn nhau, bắt đầu bắt tay đẩy ra truyền tống trận đã nghiên cứu nhiều năm.

    Truyền tống trận, tên như ý nghĩa, chỉ cần trước đó bố trí hai điểm trận ở hai điểm là có thể truyền tống người từ địa điểm này đến địa điểm khác trong thời gian ngắn nhất.

    Tư tưởng đưa ra truyền tống trận ban đầu là người thuộc gia tộc triệu hoán sư, linh cảm của truyền tống trận bắt nguồn từ không gian loạn lưu, truyền tống trận cũng là căn cứ vào cách bố trí trận pháp sáng tạo ra, đáng tiếc không đợi được đến lúc triệu hoán sư nghiên cứu thành công thì đã bị hồn sư trên đại lục tấn công, nghiên cứu này gián đoạn mấy trăm năm, cuối cùng được một hồn sư thiên tài đào móc lại một lần nữa, sau đó Hồn điện cũng bắt đầu nghiên cứu thứ có thể thay đổi lịch sử toàn đại lục này.

    Đó cũng là một trong những nguyên nhân mà hiện giờ Chiến Hồn điện cùng Bardon tổ chức thi đấu tuyển chọn, đề cử ra đại đội trưởng, làm cho hồn sư trẻ tuổi nhanh chóng trưởng thành lên. Vốn ở các thành thị, hồn sư mạnh mẽ có thể đảm nhiệm chức vị hồn sư thống lĩnh, tuổi tác cơ bản đều vượt quá bốn mươi, bọn họ không được tham gia tuyển chọn đội trưởng, mà nhất định phải tiếp tục ở lại trong các thành thị, để đề phòng dị ma nhân cơ hội này xâm lấn; mà những hồn sư đức cao vọng trọng trong Chiến Hồn điện cùng học viện Bardon kia, phải hao phí tinh lực ở trên truyền tống trận, nhân loại chọn ra trong lần thi đấu tuyển chọn này, sẽ nhận được coi trọng trước nay chưa từng có từ Hồn điện cùng Bardon, bọn họ cũng sẽ trở thành bộ phận chủ yếu tạo thành quân đội nhân loại sau này.

    Về phần những hồn sư đang ngồi trước mặt hắn cùng Lôi Tu hiện tại, sẽ bị sắp xếp phân tán đi xuống, giúp đỡ binh lính bình thường tiến hành kháng chiến với dị ma.

    Kiếp trước Trang Dịch là phế vật tinh thần lực chỉ có 4, dưới sự sắp xếp của Tưởng Tuyên, hắn vào quân đội trở thành pháo hôi trên tiền tuyến, Hứa Dương kiếp trước, vận mệnh cũng giống như đám hồn sư trước mắt này, bởi vì thực lực không đủ, không được bồi dưỡng trọng điểm, Hứa Dương bị sắp xếp vào trong đội ngũ binh lính pháo hôi bình thường, vì vậy mới có thể kết bạn với Trang Dịch. Hiện giờ thực lực của Hứa Dương là cấp năm không thay đổi, địa vị lại có cách biệt một trời với kiếp trước, Trang Dịch xác định, sau khi trọng sinh hắn chưa từng ngẫu nhiên gặp phải Hứa Dương, như vậy, trên người Hứa Dương đã xảy ra điều bất ngờ gì chứ?

    Nghĩ như vậy, Trang Dịch nhịn không được mở miệng hỏi nhiều vài câu về chuyện của Hứa Dương. Vài hồn sư đối diện thấy Trang Dịch cảm thấy hứng thú với Hứa Dương như vậy, cũng vui vẻ nói chuyện quanh đề tài về Hứa Dương, dù sao hồn sư bên ngoài cùng hồn sư Bardon lén thi đấu, chỉ có một trận này của Hứa Dương lấy được thắng lợi, Hứa Dương cũng cứ như vậy âm thác dương sai trở thành đối tượng sùng bái của phần lớn hồn sư trẻ tuổi bên ngoài.

    Lại hơn nửa canh giờ trôi qua trong vô thức, tin tức về Hứa Dương Trang Dịch biết được từ trong miệng hồn sư đối diện, so với chuyện mà chính miệng Hứa Dương nói trong kiếp trước thì cơ bản không có gì khác biệt, chỉ từ nơi này căn bản không phân tích được ra trên người Hứa Dương rốt cuộc xảy ra chuyện gì thay đổi. Trong Bardon có mva tinh thần lực, có bạn học cũng lão sư Trang Dịch nhớ, thậm chí ngay cả Hứa Dương cũng ở, Trang Dịch đã sớm đã vô cùng nhớ nhà, thấy không hỏi được tin tức gì nữa, đơn giản nói: “Đa tạ các vị khẳng khái cho biết, nếu thi đấu tuyển chọn đã kết thúc, ta cùng bằng hữu tính toán ngày mai khởi hành quay về thành Bardon, trên đường từ thành Bích Xuân về đến thành Bardon phải đi qua hai thành lớn cùng bao nhiêu thành trấn nhỏ, không biết các vị có bản đồ mới nhất hay không?”

    Bản đồ trong vòng không gian của Trang Dịch tuy rằng vô cùng tường tận, nhưng dù sao cũng là bản đồ trước đại chiến dị ma, toàn đại lục Ade sau khi trải qua đại chiến dị ma, rất nhiều thành thị cùng đường đi đã bị hủy, Trang Dịch cùng Lôi Tu một đường đi tới, nhờ bản đồ lúc trước tuy không đi sai phương hướng, nhưng đường lại vô cùng không dễ đi, cho nên muốn mua bản đồ mới nhất từ người trong thành Bích Xuân. Nào biết hồn sư đối diện nghe vậy, lập tức ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Trang Dịch một cái: “Thành Bardon sau thi đấu tuyển chọn đã phong tỏa, ngươi không biết?”

    Trang Dịch sửng sốt, nhanh chóng giải thích: “Chúng ta là từ thành Lệ Vân đến, vốn chỉ là muốn đến phụ cận Bardon tị nạn, kết quả trên đường nghe nói chuyện thi đấu tuyển chọn, cho nên mới muốn đến xem chút náo nhiệt, không nghĩ tới… Không chỉ có thi đấu tuyển chọn kết thúc, ngay cả Bardon vậy mà cũng phong tỏa?”

    Thành Lệ Vân là thành thị nhỏ mà học sinh Ellen đến đón Trang Dịch lúc trước khi Trang Dịch từ Bardon xuất phát đến Ellen làm học sinh trao đổi, nằm ở giữa Bardon cùng Ellen.

    “Thành Lệ Vân… Còn rất xa, các ngươi có thể sống đi đến nơi này, thật sự là may mắn.”

    Hồn sư đối diện nghe vậy, lập tức cảm thán nói. Hồn sư kia cũng đúng lúc cởi bỏ nghi hoặc của Trang Dịch: “Người có cách nghĩ giống như các ngươi rất nhiều, từ sau khi đại chiến dị ma bùng nổ, Bardon là nơi tiếp nhận hồn sư cùng bình dân trốn đến tị nạn nhiều nhất trong tất cả các thành lớn, thành Bardon cũng bởi vậy trở thành điểm tị nạn lớn nhất quanh đây, đáng tiếc mấy chục ngày trước, dị ma lén lút phái vài người bị dị ma cấp tám phụ thể lẻn vào, giết chết không ít học sinh Bardon cùng bình dân vô tội trong thành Bardon, hiệu trưởng Bardon bởi vậy rất tức giận, hạ lệnh tạm thời phong tỏa thành Bardon, tra rõ dị ma trong thành.”

    “Xem ra chúng ta đi cũng thật không phải lúc, thành Bardon phong tỏa, thi đấu tuyển chọn cũng kết thúc…”

    Trang Dịch nghe vậy, lập tức lắc lắc đầu cười nói. Qua thời gian này tán gẫu với Trang Dịch, ấn tượng của hồn sư đối diện với hắn cũng không tệ lắm, thấy Trang Dịch giống như có chút mất mát, lập tức an ủi: “Tuy rằng thành Bích Xuân không so được với thành Bardon, thế nhưng nơi này cũng không tệ.”

    “Ta có không ít bằng hữu quen biết ở thành Bardon, cho nên muốn trở về họp mặt với bọn họ…” Trang Dịch nói.

    “Thì ra là như vậy… Thật ra tuy rằng thành Bardon phong tỏa, nhưng cũng không phải không có cách nào, dùng thân phận người tị nạn đi vào có lẽ tương đối khó, nhưng ngươi là một hồn sư, có thực lực mà nói, sớm hay muộn sẽ được bên trên chú ý tới. Hiện tại ngươi có thể tạm thời ở lại thành Bích Xuân, chờ ngươi chứng minh mình có đầy đủ năng lực, có lẽ có một ngày có thể giống như Hứa Dương vậy, đường đường chính chính đi vào!” Trang Dịch nghe vậy, chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ.

    “Đúng rồi, còn chưa biết thuộc tính cùng cấp bậc của ngươi đâu, nhìn ngoại hình các ngươi, ngươi là phụ hồn sư, vị bằng hữu kia của ngươi là chiến hồn sư đúng ko?” Một hồn sư trong số đó nói. Trang dịch cười cười, vừa định trả lời, hồn sư nhanh mồm nhanh miệng kia lại nhanh chóng mở miệng trước: “Có thể đi từ thành Lệ Vân đến thành Bích Xuân, thực lực khẳng định không thấp, cấp bậc cùng thuộc tính chỉ là bề ngoài, Hứa Dương là một hồn sư cấp năm trung giai, nhờ trí tuệ cũng có thể thắng được hồn sư cấp năm đỉnh phong, thực chiến mới là bản lĩnh thật. Nếu đã quyết định ở lại, chúng ta đây giới thiệu hắn cho tiểu đội trưởng đi.”

    Hắn nói xong còn chớp chớp mắt với Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Để tiểu đội trưởng đến kiểm tra các ngươi một chút, thế nào?” Bạch Hạc đứng ở bên cạnh có oán niệm sâu đậm với hồn sư dám gọi nó là “con vịt lớn” này, lúc này nghe xong lời hắn nói, Bạch Hạc lập tức hừ hừ một chút, trong lòng tràn đầy cảm thông đối với tiểu đội trưởng chưa từng gặp mặt kia.

    Lấy thực lực hiện tại của Trang Dịch, đối đầu với hồn sư dưới cấp tám cơ bản là vô địch, cho dù là Vương hồn sư, Trang Dịch cũng có sức đánh một trận, còn về phần con hổ kia, tuy rằng cấp bậc thấp hơn Trang Dịch một chút, nhưng hắn là từ cấp bảy ngã xuống một lần nữa tu luyện lại, hơn nữa trên người hắn luôn luôn có một luồng khí tức đáng sợ, tuy rằng như ẩn như hiện vô cùng mơ hồ, nhưng Bạch Hạc cùng sóc con thường xuyên tiếp xúc với Lôi Tu, sau nhiều lần, cho dù trong lòng không muốn, nhưng bản năng vẫn sinh ra lòng kính sợ.

    Nghĩ như vậy, Bạch Hạc nhịn không được nhìn về phía Lôi Tu, mà lúc này, con hổ âm hiểm này đang lạnh mặt, lúc có lúc không nhìn về phía Trang Dịch đang cười nói với mọi người, ánh mắt kia giống như hận không thể lôi kéo Trang Dịch đi đến một góc nhỏ nào đó abc xyz vào ngay giây tiếp theo.

    Đối với cái này, Trang Dịch hoàn toàn không biết chút gì, sau khi đàm phán ổn thỏa với vài vị hồn sư đối diện, hắn quyết định cùng bọn họ cùng nhau lên đường đi gặp vị tiểu đội trưởng kia, sau đó hắn cùng Lôi Tu tạm thời gia nhập đội ngũ hồn sư thành Bích Xuân, thẳng cho đến khi tìm được thời cơ thích hợp lại trở lại Bardon.

    Lúc này hồn sư đối diện xung phong đi ra ngoài dẫn đường, Trang Dịch nhìn về phía Lôi Tu, đang định cùng hắn thương lượng kế hoạch tiếp theo, Trang Dịch lại phát hiện khuôn mặt bình tĩnh của Lôi Tu giống như rất mất hứng, hắn sửng sốt: “Làm sao vậy?”

    Lôi Tu nhìn Trang Dịch chằm chằm không nói lời nào. Trang Dịch có chút không hiểu đầu đuôi. Lôi Tu nhìn Trang Dịch dáng vẻ cái gì cũng không biết, giống như lúc trước người không ngừng truy hỏi về “Hứa Dương” kia không phải hắn vậy, Lôi Tu hừ hừ một tiếng, dẫn đầu đi ra ngoài.

    Mặc dù là rời đi trước Trang Dịch một bước, nhưng bước chân Lôi Tu cũng không nhanh. Trang Dịch nhìn bóng lưng Lôi Tu, cố gắng nhớ lại tình huống lúc nói chuyện với đám hồn sư kia trước đó, mặc dù trong quá trình nói chuyện có xem nhẹ Lôi Tu, nhưng mà bọn họ từ trước đến giờ luôn luôn là như vậy, lúc làm chính sự đều toàn lực ứng phó, trừ khi xảy ra việc gì ngoài ý muốn, bằng không căn bản sẽ không phân tâm.

    Nhìn thấy Bạch Hạc đang ngồi xổm ở bên cạnh cười trộm, Trang Dịch kỳ quái hỏi: “Vừa rồi xảy ra chuyện gì sao?” Bạch Hạc nghe vậy, cạc cạc hai cái nở nụ cười với Trang Dịch: “Không biết, có thể đột nhiên tâm tình hắn không tốt —— Trang Dịch~~ Người ta nhìn qua thật sự giống con vịt như vậy sao, ta chân dài như vậy, mỏ nhọn như vậy, anh anh anh anh, người ta thật đau lòng~~~”

    Bạch Hạc vừa nói vừa nhanh chóng chạy vội tới bên cạnh Trang Dịch ý đồ dụi đầu vào ngực hắn cầu an ủi, nào biết sóc con vẫn luôn nằm úp sấp trên lưng nó ngủ ngon, vào đúng thời khắc mấu chốt lại tốc độ còn nhanh hơn nó, nhân cơ hội con hổ kia chủ động rời khỏi Trang Dịch nghìn năm mới có một lần, dùng tốc độ càng nhanh càng mạnh hóa thành quả cầu lông bay về phía Trang Dịch…

    Lôi Tu đi gần tới cửa, vốn định lấy lùi làm tiến làm cho Trang Dịch thành thật khai báo thấy thế, gân xanh trên trán nảy lên, không thể không khai hỏa toàn lực, cuối cùng là người đầu tiên đến bên cạnh Trang Dịch, sau đó mặt không chút thay đổi nhìn Bạch Hạc cùng sóc con đang bay về phía này.

    Một người một thú một chim đối đầu.

    Trang Dịch mãi cho tới bây giờ vẫn chưa hiểu tình huống gì: “…”

    Ông chủ nhà trọ đứng ở sau quầy vây xem toàn bộ hành trình: “… Ta không nhìn nhầm chứ, tốc độ của người nọ làm sao còn nhanh hơn vị đại nhân hồn sư cấp cao nhìn thấy hôm qua…”

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư