Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 176

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 176

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Phòng họp của hồn sư thành Bích Xuân ở trong phủ thành chủ, cách trường học rất gần, sau khi đàm phán ổn thỏa với nam nhân trung niên, mấy người Trang Dịch lập tức đi về hướng phủ thành chủ, vừa đi, trên đường vừa ngẫu nhiên nói chuyện vài câu, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng đã biết tên của nam nhân trung niên này: Chung Đào.

    Còn chưa đi vào trong phủ thành chủ, cách một khoảng cách, Trang Dịch cùng Lôi Tu đã cảm ứng được bên trong hội tụ không ít hồn sư, phần lớn đều là giữa cấp năm cùng cấp sáu, mạnh nhất là cấp bảy, chỉ có một người đạt tới.

    Bên ngoài phủ thành chủ có bảo vệ cửa canh chừng, sau khi nhìn thấy Chung Đào, lập tức gật đầu chào, dưới sự dẫn dắt của Chung Đào, mấy người Trang Dịch đi thẳng một đường không bị ngăn cản vào trong phủ thành chủ. Trang Dịch sơ sơ chú ý một chút biểu cảm của từng thủ vệ gặp được trên đường, từ vẻ cung kính trên mặt bọn họ đến xem, Trang Dịch âm thầm suy đoán thân phận vị Chung Đào này cùng với đại ca hắn, chỉ sợ không chỉ đơn giản là đội trưởng đội ngũ hồn sư.

    Lúc bọn họ tới cửa phòng họp, hội nghị hồn sư vẫn còn tiếp tục, bên trong đang cãi nhau túi bụi, cho dù cách rất xa cũng có thể nghe được tiếng rống giận dữ của một đám nam nhân. Khi nam nhân trung niên gõ cửa, sau khi cửa mở ra, Trang Dịch nâng mắt đảo qua, quả nhiên mỗi người bên trong đều đỏ mặt tía tai, nhưng mà sau khi nhìn thấy Trang Dịch Lôi Tu cùng với hai ma thú, thanh âm của tất cả hồn sư đều ngừng lại.

    Nhìn hai người hai thú đột nhiên xuất hiện, cho dù Trang Dịch cùng Lôi Tu đã thu liễm hồn lực lại, hai ma thú cũng che giấu đi cấp bậc của mình, nhưng hồn sư ở đây đều từng lên chiến trường, có vài người tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng thấy nhiều hồn sư, cũng luyện ra vài phần nhãn lực. Không có ai bởi vì khuôn mặt quá mức trẻ tuổi của Trang Dịch cùng Lôi Tu mà khinh thường bọn họ, bởi vậy toàn bộ phòng họp nháy mắt lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều đang đánh giá hai người đột nhiên xuất hiện này.

    Đúng lúc này, nam nhân ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải ghế chủ tọa đứng lên nói: “Chung Đào, có chuyện gì sao?”

    Trang Dịch liếc nhìn nam nhân này một cái, phát hiện tuổi hắn hơi lớn hơn Chung Đào một chút, nhưng diện mạo vô cùng giống Chung Đào, có lẽ đó là ca ca đội trưởng của Chung Đào.

    Trên chủ tọa có hai hồn sư vị trí song song, theo thứ tự là một hồn sư cấp bảy hạ giai cùng một hồn sư cấp sáu đỉnh phong, ca ca Chung Đào có thể dùng thực lực hồn sư cấp năm đỉnh phong ngồi gần bọn họ như vậy, có thể thấy được thân phận người này không tầm thường.

    Chung Đào lên tiếng xin lỗi các hồn sư có mặt ở nơi này một chút, sau đó bước nhanh đi tới giữa chỗ ca ca hắn cùng hai hồn sư kia, thấp giọng nói vài câu. Hai hồn sư cùng ca ca Chung Đào nghe nghe, đầu tiên kinh ngạc, sau đó trên mặt lập tức hiện lên một tia vui mừng, sau một lát, bọn họ đi theo Chung Đào tới trước mặt Trang Dịch, Chung Đào đứng ở giữa giới thiệu, đầu tiên là giới thiệu Trang Dịch cùng Lôi Tu cho vài vị hồn sư kia: “Vị này là Trang Dịch, phụ hồn sư cấp bảy, vị này là Lôi Hổ, chiến hồn sư cấp sáu, phía sau là ma thú hai người bọn họ nuôi, hai vị hồn sư từ thành Lệ Vân đến đây, sáng sớm hôm nay mới đến thành Bích Xuân, vốn muốn tham gia thi đấu tuyển chọn của Bardon, đáng tiếc bỏ lỡ thời gian, bị mấy thủ hạ tiểu mao đầu kia của ta mở miệng giữ lại tại thành Bích Xuân.”

    Chung Đào nói xong, lại quay đầu nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, giới thiệu một lượt ba vị hồn sư này. Hồn sư cấp sáu quần áo đẹp đẽ quý giá là thành chủ thành Bích Xuân, họ Ô; hồn sư cấp bảy kia là đội trưởng đội ngũ hồn sư thành Bích Xuân, họ Uông, tuy rằng bề ngoài không đủ xuất chúng, nhưng ánh mắt kiên nghị, nhìn ra được là một người đáng tin; mà người bề ngoài vô cùng giống Chung Đào kia, đó là ca ca Chung Đào, Chung Ngu, mặc dù là một trung đội trưởng, nhưng hắn cũng là nhân vật linh hồn của toàn đội ngũ hồn sư thành Bích Xuân, người nhận vai trò bày mưu tính kế.

    Hai bên giới thiệu xong xuôi, Ô thành chủ lập tức khách khí bắt tay Trang Dịch Trang Dịch, nhiệt tình hoan nghênh bọn họ đi đến thành Bích Xuân, cũng cảm ơn bọn họ bằng lòng đưa tay giúp đỡ, trợ giúp thành Bích Xuân vượt qua cửa ải khó khăn.

    Tuy rằng Chung Đào chỉ giới thiệu Trang Dịch cho mấy người Ô thành chủ, thế nhưng hồn sư trong phòng đều nghe thấy bọn họ nói chuyện, cứ việc có vài phần nghi ngờ với hai lính nhảy dù là Trang Dịch và Lôi Tu, nhưng sau khi nghe được cấp bậc của bọn họ, tất cả nghi ngờ của mọi người đều biến mất.

    Hiện giờ chính là thời điểm cần cao thủ nhất, vào lúc này lại có hai hồn sư cấp sáu cấp bảy trên trời rơi xuống trước mặt bọn họ, tự nhiên là vui mừng muốn chết, tất cả hồn sư ở đây đều đã trải qua nhiều tháng chiến tranh như vậy, tự nhiên cũng không ai ngu ngốc, khi mấy người Trang Dịch được mời ngồi vào phòng họp, không ai đưa ra ý nghi ngờ.

    Đối với sự hoan nghênh của đám người Ô thành chủ, Trang Dịch đại biểu hắn cùng Lôi Tu cười đáp lại vài câu cũng không tiếp tục nói nhảm, trực tiếp hỏi thẳng: “Nghe nói hiện tại các vị đang thương lượng chính là chuyện đối phó ma thú, không biết thương lượng ra sao?”

    Ô thành chủ nghe vậy, cũng không giấu giếm, liếc nhìn Chung Ngu một cái, Chung Ngu cũng lập tức hiểu ý, biết được mấy người Trang Dịch không hiểu sâu về chuyện ma thú, hắn liền nói ra từng chuyện liên quan với ma thú trước.

    Thì ra đàn ma thú này là hơn hai tháng trước xuất hiện, ban đầu chỉ có không đến mười con, hình như là từ một nơi rất xa tới, từ chủng loại đến xem, rất giống như ma thú cấp cao sinh sống ở Tây Bắc, tuy chúng nó có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng thân bị trọng thương, lúc đó dị ma còn đang quanh quẩn bên ngoài thành Bích Xuân giao chiến với nhân loại, đàn ma thú này đến cũng nhanh chóng trở thành mục tiêu của dị ma, vì đối phó dị ma, ma thú vốn đã số lượng thưa thớt, đến cuối cùng chỉ còn lại năm con. Chúng nó dừng lại ở bên ngoài thành, không chỉ không tổn thương đến nhân loại, có khi còn sẽ giúp nhân loại cùng nhau đối phó dị ma, hai bên tường an vô sự.

    Nhưng mà hơn mười ngày sau, dị ma dần dần không tấn công nữa, lúc này, ngoại thành thành Bích Xuân lại nghênh đón một đám ma thú khác. Ma thú đợt thứ hai đến hoàn toàn không giống ma thú đợt đầu, tuy rằng cấp bậc không cao bằng ma thú đợt đầu, thế nhưng chúng nó có đầy đủ hồn lực, hơn nữa số lượng nhiều hơn ma thú đợt đầu một chút. Hai đám ma thú tụ tập ở bên ngoài thành Bích Xuân, rất nhanh một lời không hợp đánh nhau ngay tối hôm đó.

    Trang Dịch nghe đến đây, hơi hơi nâng mi, đợt ma thú đầu tiên xuất hiện, bất luận thời gian, thực lực mạnh mẽ hay thân bị trọng thương, chỉ mấy điểm này, giống như đều làm cho Trang Dịch nghĩ tới điều gì, trong mắt hắn toát ra chút suy nghĩ, cùng Lôi Tu chăm chú nhìn Chung Ngu, chờ đợi câu tiếp theo của hắn. “Chuyện ma thú tranh giành địa bàn, nhân loại không tiện nhúng tay, hơn nữa lúc đó dị ma vừa mới rời đi, các thành thị cùng Hồn điện bắt tay xây dựng lại, bản thân đã bận túi bụi, tự nhiên không có tâm tư đi chú ý ma thú. Đợi sau khi thành Bích Xuân trùng kiến tốt, lại đem tầm mắt nhìn về phía đám ma thú kia, lúc đó chúng ta mới phát hiện, chúng nó đã thống nhất trở thành một chỉnh thể, mà đầu lĩnh, chính là một con mẫu tinh tinh.”

    Nói đến đây, Chung Ngu đau đầu xoa xoa mi tâm: “Đàn ma thú này vốn ở thành thị bỏ hoang bên cạnh thành Bích Xuân, xem như láng giềng sinh sống với chúng ta, nhưng mà từ sau khi thống nhất, hành tung của chúng nó cũng bắt đầu không dự đoán được, con mẫu tinh tinh kia mặc dù là ma thú cấp bảy, nhưng có lẽ vì vấn đề chủng loại, trí tuệ thậm chí còn cao hơn ma thú cấp tám bình thường, đến thành Bích Xuân trộm lương thực không đả thương người không phá hỏng đồ đạc, chính là do nó xúi giục.”

    Mẫu tinh tinh?

    Tinh tinh là một loại ma thú tương đối hiếm thấy, hơn nữa chỉ sinh hoạt ở trong Rừng rậm Ma thú, đột nhiên biết được ngoài thành Bích Xuân thậm chí có một con mẫu tinh tinh, Trang Dịch nhất thời ngạc nhiên, trong đầu phản xạ có điều kiện nhớ lại con ngẫu nhiên gặp qua lúc trước khi đến Rừng rậm Ma thú kia.

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư