Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 180

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 180

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Có Lý Lan ở bên cạnh, trên đường mẫu tinh tinh quả nhiên an phận hơn nhiều.

    Đến khi đoàn người Trang Dịch trở lại thành Bích Xuân thì trời đã gần sáng. Cổng thành tạm thời mở ra, đám học sinh hồn sư bên trong đang quét tước bốn phía, nhìn thấy hai người Trang Dịch mang theo mẫu tinh tinh cùng một nữ hồn sư xa lạ trở về, mọi người sửng sốt.

    Chung Ngu đang ở một bên chỉnh lý đội ngũ kiểm kê nhân số, phát hiện dị thường ở cửa thành, hắn lập tức đem việc giao cho Chung Đào, sau đó lập tức đi đến trước mặt hai người Trang Dịch: “Hai vị không có việc gì chứ?”

    “Không có việc gì.” Trang Dịch lắc lắc đầu, “Tình huống thế nào, ma thú đều rời đi rồi?”

    “Sau khi mẫu tinh tinh chạy trốn, đại đa số ma thú cũng rời đi theo, nhưng mấy con ma thú cấp cao ngoài thành lại xông vào. Vốn tưởng rằng không có hai vị chỉ huy, hôm nay nhất định không ngăn được đám ma thú ấy, không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một con Thiên Yêu Thần Ảnh Thử trưởng thành, mang tất cả đám ma thú kia đi… Quả thật là không thể tin nổi.” Chung Ngu nói xong, tầm mắt đảo qua trước mặt mẫu tinh tinh, Lý Lan cùng Bạch Hạc, cuối cùng dừng lại trên mặt Trang Dịch.

    Cảm nhận được vài phần dò xét không dấu vết dưới nét mặt bình tĩnh của Chung Ngu, Trang Dịch giống như không nhận thấy được vậy, đối diện với Chung Ngu, nói: “Không ngờ ma thú vậy mà còn có chuẩn bị phía sau, cũng may kết quả cuối cùng là tốt, trải qua sự kiện lần này, ma thú đại khái sẽ hiểu được thái độ của nhân loại.”

    Chung Ngu gật gật đầu, giống như lơ đãng nhìn về phía Lý Lan, hỏi: “Vị này chính là?”

    “Đây là bạn học cùng lớp với ta ở Bardon, Lý Lan, phụ hồn sư năm ba, trên đường truy sát mẫu tinh tinh, chúng ta gặp được nàng, dưới sự giúp đỡ của nàng mới không dễ dàng gì chế ngự được mẫu tinh tinh cuồng hóa, không ngờ là, sau khi bị đánh bại, mẫu tinh tinh lại muốn nhận nàng làm chủ.” Trang Dịch cười khổ nói, “Lý Lan vừa mới biết được tình huống thành Bích Xuân, tuy rằng tinh thần lực của mẫu tinh tinh cùng nàng phù hợp mưới phần, nhưng mà cân nhắc đến tâm tình hồn sư thành Bích Xuân, nàng quyết định cùng chúng ta mang theo mẫu tinh tinh trở về, cho mọi người một lời giải thích.”

    Chung Ngu nghe vậy, hơi kinh ngạc liếc nhìn Lý Lan một cái. Cấp bậc của Lý Lan chỉ có bốn, cho dù là Chung Ngu cũng có thể một ánh mắt nhìn thấu thực lực của nàng, mà năng lực mạnh mẽ của mẫu tinh tinh rõ như ban ngày. Nói trong quá trình bắt giữ mẫu tinh tinh có phụ hồn sư này, bản thân nó đã là vô cùng gượng ép, dù sao hồn sư cấp cao chiến đấu, hồn sư cấp trung cấp thấp căn bản không chen tay vào được, càng miễn bàn cái cấp bậc này của Lý Lan mà có thể thu phục mẫu tinh tinh, Chung Ngu hắn lớn thế này còn chưa từng nghe qua kỳ văn dị sự(1) như vậy.

    Chung Ngu vô thức nhìn về phía Lý Lan, tuy rằng thực lực của hắn không cao, nhưng khí thế trên người lại cao hơn hồn sư cấp năm bình thường, nhất là ánh mắt sắc bén, càng làm người cảm thấy giống như bị nhìn thấu.

    Lý Lan vốn là nữ hài tử tính cách e lệ, lúc này bị Chung Ngu nhìn như vậy, lập tức mất tự nhiên nghiêng đầu đi.

    Trang Dịch cùng Lôi Tu thấy thế, đứng tại chỗ không nhúc nhích, yên lặng theo dõi kỳ biến.

    Đúng lúc này, mẫu tinh tinh dùng tốc độ cực nhanh vượt đến trước mặt Lý Lan, phát ra vài tiếng kêu quái dị với Chung Ngu, ý tứ cảnh cáo rõ ràng mười phần.

    Ở trên đường Lý Lan đã nghe Trang Dịch cẩn thận nói những chuyện mẫu tinh tinh làm trong khoảng thời gian này, đối mặt hồn sư thành Bích Xuân, Lý Lan là có chút áy náy, lúc này nhìn dáng vẻ hung ác của mẫu tinh tinh, cho dù biết mẫu tinh tinh là ra mặt vì nàng, Lý Lan vẫn cứ vội vàng kéo cánh tay cường tráng của mẫu tinh tinh: “Ta không sao.”

    Mẫu tinh tinh nhìn Lý Lan một cái, nâng tay sờ sờ đầu nàng, lúc này mới lui lại đến phía sau Lý Lan.

    Mẫu tinh tinh biểu hiện như vậy, lập tức chứng thực lời Trang Dịch nói, cho dù Chung Ngu không muốn tin tưởng, sự thật bày ra trước mắt, cũng không thể không nhận.

    Mẫu tinh tinh là thủ lĩnh đàn ma thú lần này, tự nhiên là làm người khác chú ý nhất, trong quá trình mấy người Trang Dịch nói chuyện với Chung Ngu, người chung quanh nhìn như đang làm chuyện của mình, nhưng cũng đều cố ý vô tình nhìn lại đây, những tình hình này, tự nhiên cũng rơi vào trong mắt bọn họ.

    Thấy mẫu tinh tinh dẫn đến trận chiến này cuối cùng vậy mà lại bị nhân loại thu phục, có người nhịn không được đưa ánh mắt hâm mộ kính nể về phía mấy người Trang Dịch Lý Lan, có người lại nhíu mày, hơi có bất mãn với hành vi của nhóm Trang Dịch, nhưng mà những tiếng bất mãn này rất nhanh đã bị bao phủ, bởi vì đám học sinh hai ngày nay được Trang Dịch Lôi Tu dạy dỗ, nhìn thấy hai người Trang Dịch trở về, lập tức khẩn cấp đi đến.

    Chung Ngu đang nói chuyện với nhóm Trang Dịch, xuất phát từ sự tôn kính đối với Chung Ngu, đám học sinh này cũng không tùy tiện đi lên, nhưng khi nghe được có người oán giận, đám học sinh này lập tức nhịn không được đứng ra nói giúp mấy người Trang Dịch.

    “Tuy rằng con mẫu tinh tinh kia trộm không ít đồ, thế nhưng đừng quên, nó không tổn thương bất cứ người nào trong thành. Theo tình hình chiến đấu hôm qua đến xem, năng lực chỉ huy của mẫu tinh tinh với đàn ma thú vẫn là rất mạnh, ma thú như vậy làm đối thủ sẽ làm người đau đầu, nhưng hiện tại bị Trang Dịch thu phục, về sau liền cống hiến cho nhân loại chúng ta, còn có chuyện làm cho người vui hơn thế này sao?”

    “Đúng vậy, mẫu tinh tinh phạm sai lầm, nhưng mà chỉ cần về sau nó thành thật nghe lời làm việc cho nhân loại, vậy tha thứ nó đi! Không phải là một chút lương thực sao, ngươi đến thành bên cạnh hỏi một chút, xem bọn họ có đồng ý giữ con mẫu tinh tinh này không!”

    “Trang Dịch cùng Lôi Hổ vốn là hồn sư cấp sáu cấp bảy, bọn họ là học sinh Bardon, khởi điểm thiên phú đều rất cao, thậm chí còn biết trận pháp, hiện tại có mẫu tinh tinh hỗ trợ, thực lực sợ là lại cao hơn một tầng…” Học sinh này nói xong, hạ giọng nói, “Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng có thể cũng sẽ không phải đối thủ của bọn họ nữa.”

    “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì, cái này có thể so sánh sao. Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng đều không có ma thú!” Một học sinh khác đến, quay đầu nhìn về phía mẫu tinh tinh, vẻ mặt cũng không có biểu cảm gì lạ, “Cũng không biết con mẫu tinh tinh này đến, đối với thành Bích Xuân mà nói là tốt hay xấu…”

    Ô thành chủ cùng Uông đội trưởng thu được tin tức đến nơi cũng nhìn thấy tất cả tình hình vừa rồi, lúc này âm thanh người bốn phía thảo luận, tự nhiên cũng rơi vào tai bọn họ không sót một chữ.

    Nghe thấy đám học sinh này suy đoán thực lực Trang Dịch cùng Lôi Hổ vượt qua bọn họ, bước chân Ô thành chủ khựng lại, hắn quay đầu cùng Uông đội trưởng đưa mắt nhìn nhau, Ô thành chủ thấp giọng cùng Uông đội trưởng nói mấy câu, sau đó dẫn đầu đi tới trước mặt nhóm Trang Dịch, nhiệt tình nói: “Trang Dịch, Lôi Hổ. Còn lo lắng hai vị gặp chuyện, bây giờ có thể nhìn thấy hai vị trở về an toàn, thật sự là quá tốt!”

    “Ô thành chủ, Uông đội trưởng.” Trang Dịch ngẩng đầu lên tiếng chào hỏi hai người, sau đó xin lỗi nói, “Không ngờ sau khi mẫu tinh tinh rời đi, ma thú bên ngoài vậy mà còn dám xông vào, không trợ giúp, thật sự là…”

    “Ai, nói chuyện này làm cái gì, tuy rằng ma thú khó đối phó, nhưng hồn sư thành Bích Xuân ta cũng không phải ngồi không, huống chi hai người các ngươi vậy mà có thể thu phục được mẫu tinh tinh, thật sự là ra ngoài dự liệu của ta!” Ô thành chủ lập tức sang sảng cười nói.

    Trang Dịch cười cười, ngay sau đó cũng giới thiệu Lý Lan cho bọn họ.

    Ô thành chủ cao thấp nhìn Lý Lan một cái, vươn tay khen ngợi: “Có thể nhìn thấy hai vị học sinh Bardon đã vô cùng bất ngờ, không ngờ còn có thể nghênh đón vị thứ ba, còn là vị nữ tính xinh đẹp.”

    Lý Lan lập tức ngượng ngùng, nâng tay chạm vào tay Ô thành chủ một cái, thấp giọng nói: “Trang Dịch là thiên tài trường học công nhân, ta không thể so với hắn.”

    “Nhưng có thể thu phục ma thú cấp bảy đỉnh, đừng nhìn ngươi cấp bốn, chỉ sợ còn giấu không ít đòn sát thủ ấy chứ.” Ô thành chủ cười ha ha.

    Trang Dịch nghe vậy, ngẩng đầu liếc nhìn Ô thành chủ một cái.

    Tuy rằng Ô thành chủ biểu hiện vô cùng hữu hảo, nhưng Trang Dịch luôn cảm thấy hắn ý ở ngoài lời, giống như sau khi ma thú bị đánh lui, thái độ của Ô thành chủ đối với hắn cùng Lôi Tu đã xảy ra thay đổi rất nhỏ.

    Ngay sau đó, Ô thành chủ quay đầu đối diện với Trang Dịch: “Thanh lý dưới tường thành đã đến giai đoạn cuối, lần ngăn chặn ma thú này, hai vị ở trong ra sức quá nhiều, vội một đêm, nói vậy hai vị cũng có chút mệt mỏi, không bằng theo ta sắp xếp hai vị đi nghỉ ngơi?”

    Trang Dịch lập tức phục hồi tinh thần, thật ra hắn cùng Lôi Tu cũng không cảm thấy mệt, thế nhưng Lý Lan dù sao cũng mới giải độc xong, lại chạy một đường, cần phải nghỉ ngơi nhất, vì thế, Trang Dịch gật gật đầu, không có từ chối.

    Ô thành chủ thấy Trang Dịch đồng ý, lập tức đi ở phía trước dẫn nhóm Trang Dịch rời khỏi nơi này.

    Đám học sinh ở cách đó không xa vẫn luôn chờ nói chuyện với Trang Dịch thấy thế, chỉ có thể đôi mắt trông mong nhìn bọn họ đi xa.

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư