Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 184

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 184

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    “Năm ba còn chưa kiểm tra xong, các ngươi vội vã rời đi làm cái gì.” Thanh niên ngoại hình diễm lệ mặc trang phục xa hoa vừa chỉnh sửa ống tay áo, vừa không nhanh không chậm nói, ở phía sau hắn, vài hồn sư đi theo hắn đang đứng thành một hàng, ngăn cản đường đi của mấy hồn sư đối diện.

    “Quá trình kiểm tra xảy ra ngoài ý muốn, Lâm Duệ bị thương, ta dìu hắn quay về nghỉ ngơi trước một lúc.” Một trong số những hồn sư bị ngăn lại nói, người này thân hình cao lớn, tuy rằng quần áo mộc mạc, nhưng khí chất trầm ổn, vô cùng dễ làm người khác sinh ra tín nhiệm —— không phải ai khác, chính là một trong những bạn tốt của Trang Dịch ở Bardon, Hoàng Kiệt.

    Mà Lâm Duệ bị thương đang dựa vào trên người hắn, người ngày thường thích đùa giỡn công phu nhất lúc này lại sắc mặt tái nhợt nhắm nửa con mắt, nghe được tiếng của người chặn đường đối diện, Lâm Duệ cau mày, mở mắt liếc đối phương một cái, lại không kiên nhẫn nhắm lại.

    Thanh niên đối diện thấy thế, lập tức âm dương quái khí trào phúng: “Hiện tại chính là thời điểm nhạy cảm, chúng ta mỗi ngày đều đang vất vả huấn luyện, cắn răng kiên trì, kiểm trắc hồn sư hàng tuần chính là biện pháp tốt nhất chứng minh thực lực của chúng ta tiến bộ, loại thời điểm này bị thương vốn là không nên, sau khi bị thương lại lập tức muốn quay về nghỉ ngơi, học trưởng năm ba rất có ‘tâm huyết’, thật sự là làm gương tốt cho chúng ta.”

    “Có lẽ chỉ là muốn lười biếng mà thôi, người như thế cũng không phải không có, ta cũng đã sớm thấy mà không lạ nữa rồi.” Người đi theo phía sau thanh niên cười phụ họa.

    “Tưởng Tuyên, ngươi rốt cuộc muốn thế nào.” Hoàng Kiệt không giỏi cãi nhau với người, lúc này Lâm Duệ bị thương, Tưởng Tuyên chặn đường ở đối diện lại người đông thế mạnh, thậm chí thực lực bản thân Tưởng Tuyên cũng mạnh hơn bọn họ, rơi vào đường cùng, Hoàng Kiệt đành phải trầm giọng hỏi.

    Tưởng Tuyên chậm rãi lắc đầu, đau lòng nói: “Không phải ta muốn như thế nào, ta chỉ là hy vọng học trưởng có thể tôn trọng trường học một chút, tôn trọng chúng ta một chút, cho dù có muốn lâm trận bỏ chạy, tốt xấu cũng chú ý một chút, tìm một con đường nhỏ không người đi qua chạy là được, quang minh chính đại đi ra từ cửa chính như vậy, ảnh hưởng cũng quá tệ, thân là học trưởng, lại ngay cả chuyện như vậy cũng không cân nhắc chu toàn, thật sự là…”

    Ngụ ý là muốn bọn họ đi đường vòng.

    Hoàng Kiệt nhìn chằm chằm đám người Tưởng Tuyên không nói lời nào, Tưởng Tuyên nhìn Hoàng Kiệt, lại nhìn nhìn Lâm Duệ, khóe môi khẽ cong lên, chậm rãi nở nụ cười, đúng lúc hắn muốn mở miệng nói cái gì, Lâm Duệ cắn răng mạnh mẽ chịu đựng nói: “Biết gọi chúng ta là học trưởng, làm sao ngay cả quy củ cơ bản nhất cũng không có? Bất luận hiện tại chúng ta đang làm cái gì, đám học sinh năm hai các ngươi nhìn thấy chúng ta, không phải nên chào hỏi trước một tiếng sao? Nghe nói Tưởng Tuyên học đệ là được Trịnh gia của Phụ Hồn điện thu nhận làm con nuôi, thân là đời sau của Phụ Hồn điện, sẽ không phải ngay cả lễ phép cũng không có đấy chứ? Hay là bởi vì được nửa đường nhận nuôi, cho nên khi còn bé không người dạy dỗ ——”

    “Lâm Duệ, ngươi đây là đang sỉ nhục Tưởng gia cùng Trịnh gia sao?” Tươi cười trên khóe miệng Tưởng Tuyên lập tức trở nên cứng ngắc dữ tợn, hắn nhấn từng chữ một nói.

    “Ngươi từ nhỏ không lớn lên ở Trịnh gia, không phải Trịnh gia nuôi ngươi thành tài, tại sao lại nói đến sỉ nhục, còn về Tưởng gia… Tưởng gia tự mình tuyên bố tên ‘Tưởng Tuyên’ này từ đó về sau xóa khỏi Tưởng gia, ngươi cùng bọn họ còn có chút quan hệ nào sao?” Lâm Duệ thở gấp mấy hơi, ác liệt cười với Tưởng Tuyên, “Lưu ban là chính ngươi làm, cũng không có người ép ngươi không cho ngươi lên năm ba, Tưởng, học, đệ.”

    Tưởng Tuyên nhìn Lâm Duệ miệng lưỡi sắc nhọn, sắc mặt triệt để trở nên âm trầm, hồn sư đi theo phía sau Tưởng Tuyên cảm nhận được dao động hồn lực im lặng quanh thân hắn, uy áp của hồn sư cấp sáu bao trùm bốn phía, bọn họ lập tức khiếp đảm lui về phía sau một bước.

    Mà Lâm Duệ cùng Hoàng Kiệt ở đối diện thừa nhận uy áp vô hình của Tưởng Tuyên, Hoàng Kiệt còn đỡ, Lâm Duệ đã bị thương lập tức rên lên một tiếng, cuối cùng không nói thêm được gì.

    Tưởng Tuyên thấy thế, tươi cười chậm rãi quay về trên mặt: “Cho dù ta lưu ban, thực lực của ta cũng mạnh hơn so với đám gọi là học trưởng các ngươi. Muốn cho ta gọi đám dân đen các ngươi là học trưởng, chờ thực lực các ngươi vượt qua ta lại nói!”

    Hoàng Kiệt đỡ Lâm Duệ, cắn răng dùng toàn lực ngăn cản, đồng thời không chịu thua liều mạng nhìn chằm chằm vào Tưởng Tuyên.

    Đội trưởng thành vệ cùng hai người Trang Dịch vừa mới đi đến nơi này, thấy hồn sư đối diện từ cãi vã bình thường thăng cấp thành ngầm đấu hồn lực, ở địa bàn Bardon, các học sinh nảy ra tranh chấp, đội trưởng thành vệ là không tiện vây xem, hắn thấy Trang Dịch Lôi Tu vậy mà lại không sợ chết định đi về phía kia, đội trưởng thành vệ lập tức kéo bọn họ một cái, thấp giọng quát: “Muốn chết sao, đấu tranh nội bộ của học sinh Bardon ngươi cũng dám nhúng tay, vừa rồi hắn nói cái gì các ngươi không nghe thấy? Tưởng gia cùng Trịnh gia, đây chính là thế gia Chiến Hồn điện!”

    Thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu vẻ mặt bình tĩnh nhìn mình, không chỉ không bị danh hiệu của hai thế gia lớn làm rung động, có vẻ như còn muốn tiếp tục can thiệp chuyện này, đội trưởng thành vệ một bên thầm mắng xui xẻo, một bên lôi kéo bọn họ cười lạnh nói: “Ngươi nói ngươi là học sinh Bardon, lại ngay cả đường trong trường cũng không biết, khu năm ba của Bardon ở phương hướng hoàn toàn tương phản! Ta khuyên các ngươi hiện tại ngoan ngoãn cùng ta đi tìm lão sư Bardon nói rõ ràng, nể mặt đám ma thú kia, có lẽ có thể xử lý nhẹ nhàng.”

    Trang Dịch nghe vậy, nhìn hắn một cái, sau đó lần nữa dừng ánh mắt ở phía trước.

    Đội trưởng thành vệ thấy Trang Dịch không chỉ không nghe khuyên bảo, thậm chí còn muốn đi lên phía trước, hắn lập tức nổi cáu, lòng bàn tay thả ra hồn lực, đang định cưỡng chế kéo Trang Dịch đi cho hắn một bài học, đột nhiên, hồn lực của hắn bị một luồng sức mạnh khác ngăn cản.

    Hắn cúi đầu nhìn, lôi quang màu tím tạo thành một tấm chắn mờ giữa hắn và Trang Dịch, không chỉ ngăn cản hắn bắt lấy tay Trang Dịch, ngay sau đó, lôi quang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được lan tràn ra, thậm chí ngăn lại cả nhịp bước chân của hắn.

    Đội trưởng thành vệ cùng cấp với Lôi Tu, tuổi lại lớn hơn Lôi Tu, hắn tự tin tu luyện nhiều năm như vậy, hồn lực lắng đọng lại, bước vào thực chiến tuyệt đối thành thạo hơn so với cùng lứa, thấy Lôi Tu vậy mà không biết sống chết định vây hắn lại, lửa giận trong lòng đội trưởng thành vệ bốc lên cao, lập tức bắt đầu giao thủ so chiêu với Lôi Tu.

    Cùng lúc đó, Hoàng Kiệt cách đó không xa chậm rãi mở miệng nói: “Dân đen? Ngươi chỉ là vận khí tốt, sinh ra ở trong một thế gia hồn sư, nếu như không có cha mẹ để lại cho ngươi thiên phú, chỉ nhìn đơn thuần mức độ cố gắng, ngươi ngay cả mấy hồn sư sau lưng kia cũng không bằng!”

    Tưởng Tuyên biến sắc, lời giống vậy, mấy năm trước hắn đã từng nghe một người nói qua, lúc ấy người kia tinh thần lực trên chín mươi, che lấp nổi bật của hắn, trở thành thiên tài toàn trường coi trọng, Tưởng Tuyên bị hắn dạy dỗ đến đầu cũng không nâng lên được! Đáng tiếc…

    Nghĩ vậy, Tưởng Tuyên nhếch môi âm lãnh cười rộ lên: “Vận khí cũng là một phần thực lực, ta nhờ vận khí sinh ra ở trong một gia đình tốt, di truyền thiên phú ưu tú, hiện tại có được thực lực nghiền ép các ngươi, cho dù đã từng cửu tử nhất sinh, hiện tại lại vẫn bình yên vô sự đứng ở nơi này. Không giống có người, tinh thần lực cao không ai bằng thì đã sao, sau khi đi làm học sinh trao đổi, cũng không thấy quay về được.”

    Hoàng Kiệt nghe vậy, biết tuy Tưởng Tuyên không chỉ tên nói họ, nhưng nói chính là Trang Dịch, nghĩ đến bạn tốt bị vây ở tây bắc hoàn toàn không có tin tức, trên mặt Hoàng Kiệt lộ ra một tia tức giận, đang định phản bác Tưởng Tuyên lần nữa, đột nhiên, Hoàng Kiệt nhìn thấy người ở phía sau cách Tưởng Tuyên không xa, nhất thời ngẩn ra.

    Uy áp tinh thần của Tưởng Tuyên vẫn còn đang duy trì, Hoàng Kiệt vừa mới cùng Lâm Duệ ra khỏi Trung tâm kiểm trắc hồn sư, lúc này Lâm Duệ bị thương, một mình Hoàng Kiệt gánh tất cả áp lực, làm hắn cảm thấy vô cùng cố sức, bởi vậy sau khi nhìn thấy Trang Dịch, Hoàng Kiệt có trong nháy mắt nghi ngờ có phải mình bị hoa mắt rồi không.

    “Bất luận thiên phú của ngươi cao bao nhiêu, thực lực mạnh bao nhiêu, hiện tại ngươi là học sinh năm hai, chỉ cần ngươi còn ở Bardon, vậy thì phải tuân thủ quy tắc ở Bardon, vĩnh viễn không có lý do gì để học trưởng cao hơn ngươi một bậc nhường đường.” Trang Dịch nhìn bóng lưng Tưởng Tuyên, mở miệng nói.

    Mấy hồn sư tùy tùng cách Trang Dịch gần nhất đứng ở phía sau Tưởng Tuyên kia đột nhiên nghe được có người mở miệng, nhất thời hoảng sợ, sau khi quay lưng phát hiện Trang Dịch, bọn họ ngạc nhiên, mấy hồn sư này phần lớn đều không biết Trang Dịch, nhìn Trang Dịch xuất quỷ nhập thần đứng sau lưng bọn họ, thậm chí còn dám nói giúp Hoàng Kiệt, có mấy người lập tức gửi đến Trang Dịch ánh mắt cảm thông cùng khinh thường.

    Hiện giờ Tưởng Tuyên đang danh tiếng hừng hực, ngay cả rất nhiều học trưởng năm thứ tư thứ năm cũng không dám trêu chọc hắn, hồn sư xa lạ trước mắt này, không biết nhảy ra từ góc xó xỉnh nào, ăn gan hùm mật gấu, dám ở sau lưng khiêu khích Tưởng Tuyên.

    Nhưng mà kỳ quái là, Tưởng Tuyên mà bọn họ cho rằng sẽ lập tức nổi bão, sau khi nghe được giọng Trang Dịch, thân thể lập tức cứng đờ, vài giây cũng không có chút phản ứng nào, cùng lúc đó, trên mặt Hoàng Kiệt đối diện lộ ra ánh mắt khiếp sợ, ngay cả Lâm Duệ vốn đang mềm nhũn nằm úp sấp cũng hít ngược một hơi, cứng rắn giữ vững tinh thần nâng mi nhìn chằm chằm phía Trang Dịch đứng: “Ta không nhìn nhầm chứ…”

    “Trang Dịch!”

    Trong giây lát Hoàng Kiệt gọi to tên Trang Dịch kia, thân thể Tưởng Tuyên run lên, không còn tâm tư điều khiển tinh thần lực nữa, toàn bộ uy áp tạo áp lực trên người Hoàng Kiệt lập tức thu lại, Tưởng Tuyên nắm chặt hai nắm tay, hít sâu vài hơi, chậm rãi quay đầu.

    Trang Dịch đi qua bên cạnh Tưởng Tuyên, cuối cùng đứng bên người Hoàng Kiệt cùng Lâm Duệ: “Về phần Lâm Duệ rốt cuộc bị thương thật hay giả, nếu Tưởng học đệ cho rằng có vấn đề, có thể báo lại cho lão sư để lão sư đến kiểm tra. Trước khi xác định sự thật, ngươi tùy tiện ngăn bọn họ lại như vậy, sẽ chỉ chậm trễ Lâm Duệ nghỉ ngơi, hậu quả tạo thành, chỉ sợ cũng là tất cả mọi người không hy vọng nhìn thấy.” Hắn nói xong, quay đầu nói với Hoàng Kiệt Lâm Duệ: “Chúng ta đi thôi.”

    Hoàng Kiệt cùng Lâm Duệ đầy mặt vui sướng nhìn Trang Dịch, thấy Trang Dịch muốn rời đi, bọn họ lập tức gật gật đầu.

    Tưởng Tuyên gắt gao nhìn chằm chằm Trang Dịch, nhìn hắn mang theo Hoàng Kiệt cùng Lâm Duệ vòng qua bên cạnh mình, Tưởng Tuyên nhiều lần muốn mở miệng ngăn cản, lại không biết vì sao cái gì cũng nói không nên lời.

    Vài hồn sư tùy tùng ở bên cạnh ngạc nhiên nhìn dáng vẻ thất thường của Tưởng Tuyên, nhịn không được cũng theo Tưởng Tuyên nhìn Trang Dịch đi xa, nhưng mà, khi nhìn thấy Lôi Tu cùng đội trưởng thành vệ ở phía sau bọn họ, một trong số hồn sư tùy tùng bị dọa đến nhảy dựng, chỉ vào Lôi Tu nói: “Khuôn mặt người kia sao lại nhìn quen mắt như vậy…”

    Hồn sư khác nghe vậy, cũng nhìn theo phương hướng hắn chỉ, sau khi nhìn thấy Lôi Tu, cũng kinh ngạc một chút: “Dáng vẻ giống như người trong sách giáo khoa.”

    Ánh mắt Tưởng Tuyên cũng đảo qua trên người Lôi Tu, nhưng mà rất nhanh, lực chú ý của hắn lại bị quần áo mặc trên người đội trưởng thành vệ hấp dẫn, thấy Trang Dịch cùng đội trưởng thành vệ đứng chung với nhau, Tưởng Tuyên nhanh chóng bước đến, lạnh lùng nhìn đội trưởng thành vệ nói: “Nơi này là học viện Bardon, ngươi mặc trang phục thành vệ, không thủ thành cho tốt, đến nơi này làm cái gì?!”

    Advertisements

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư