Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 214

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 214

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Trang Dịch nhìn Trịnh Nam, không có một chút hoảng sợ vì bị phát hiện là tội phạm giết người, hắn nói: “Vì Full nhiệm vụ lần này, trong đội có không ít hồn sư bị thương, cần được trị liệu đúng lúc, có chuyện gì mấy ngày sau bàn lại. Phàm là người ngăn cản hồn sư bản đội trị liệu, đều coi như kẻ địch, hy vọng các vị có thể thông cảm.”

    Trịnh Nam nhất thời bị tức nở nụ cười, không muốn tiếp tục kéo dài thời gian, hắn quát to: “Ngươi… Được lắm! Tấn công, bắt lấy bọn họ!”

    Các hồn sư Hồn điện bao vây đội ngũ hồn sư nghe lệnh, lập tức phát động tấn công.

    Trịnh Nam là người Phụ Hồn điện, trừ đều là phụ hồn sư, tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng cấp bậc cơ bản đều là trên cấp sáu, hơn nữa thuần một sắc hệ chiến đấu, trong đó thậm chí còn có bốn người có ma thú phụ trợ.

    Người đội ngũ hồn sư đối diện Trịnh Nam trong lòng có quỷ, nhưng nhìn thấy tính mạng của mình bị uy hiếp, Tưởng Tuyên chết cũng chết rồi, lúc này cũng không quản được nhiều như vậy, dưới sự dẫn dắt của Ôn Bằng và Lục Duẫn Vi, mọi người lập tức tạo thành trận pháp, cứng rắn liều mạng với hồn sư của Hồn điện.

    Tuy rằng sau khi trải qua thử thách thành Vũ Càn, rất nhiều người đều mạnh hơn trước không ít, nhưng hồn sư Huyền Nhạn dù sao phần lớn là xuất thân bình dân, không phải tốt nghiệp trường gì nổi tiếng, chỉ số thiên phú tinh thần lực hoàn toàn không thể so sánh với hồn sư Hồn điện, dần dần, cho dù nhân số nhiều hơn so với Hồn điện, đội ngũ hồn sư vẫn rơi vào hạ phong.

    Trang Dịch đối đầu Trịnh Nam, thấy tình huống đội ngũ hồn sư không ổn, hắn rốt cuộc ra tay!

    Hướng Âm Quỳ từ sau lưng Trang Dịch nhảy lên cao, đài hoa vặn vẹo, đóa hoa cực lớn quay vào chiến trường, hạt hoa lay động, trước tiên gia nhập chiến trường.

    Hồn sư cấp tám tham gia, tình thế trên chiến trường đột nhiên thay đổi, nhóm người Ô thành chủ ở đối diện cũng há to miệng.

    Hai tháng ngắn ngủi không thấy, Trang Dịch đã trực tiếp từ cấp bảy thăng đến cấp tám!

    Sắc mặt Trịnh Nam cũng hơi thay đổi, hắn nhìn chằm chằm Trang Dịch ra tay, ánh mắt không ngừng lóe lên, mấy chục giây sau, Trịnh Nam hừ lạnh một tiếng: “Chẳng qua là mao đầu tiểu tử vừa bước vào cấp tám mà thôi.”

    Nhìn thấu thực hư của Trang Dịch, ngoài miệng không thèm để ý, trên thực tế chuông báo động trong lòng Trịnh Nam vẫn reo vang, may mắn duy nhất đó là Trang Dịch mới bước vào cấp tám, còn đang dùng hồn thú cấp bảy chiến đấu, hình như là chưa kịp thu phục hồn thú.

    Cũng phải, hồn thú cấp tám sao có thể dễ dàng tìm được như vậy, tuy rằng cùng là cấp tám, thế nhưng không có hồn thú cùng đẳng cấp, chính là một trời một vực!

    Thấy Hướng Âm Quỳ nổ mạnh hất bay ba hồn sư Hồn điện, nhân lúc Trang Dịch phát chiêu, không kịp thu Hướng Âm Quỳ về, Trịnh Nam rốt cuộc không kiềm chế được, gia nhập chiến trường!

    Trang Dịch vẫn âm thầm chú ý từng cử động của Trịnh Nam, khi phát hiện Trịnh Nam đánh về phía mình, đầu ngón tay Trang Dịch khẽ nhúc nhích, một con hồ điệp màu xanh đen lặng yên xuất hiện trên tay Trang Dịch.

    “Chịu chết đi, tiểu tử, có thể chết dưới tay ta, cũng là vinh hạnh của ngươi…” Trịnh Nam gọi hồn thú cấp tám của hắn ra, là một con mãng xà khổng lồ toàn thân đen nhánh dài đến ba mét, cùng với tiếng nói của Trịnh Nam rơi xuống, mãng xà mở cái miệng to như chậu máu, vụt một cái nuốt Trang Dịch vào trong miệng!

    “Chuyện gì xảy ra?” Trong chớp mắt mãng xà ngậm miệng lại, Trang Dịch trong miệng nó đột nhiên biến mất không thấy, là chủ nhân hồn thú, Trịnh Nam lập tức phát hiện không đúng, hắn quay đầu, nhìn thấy Trang Dịch vậy mà vẫn đang đứng bên cạnh cách mãng xà không xa, Trịnh Nam nói, “Ảo trận? Chỉ là hồn thú cấp bảy mà có thể lừa gạt ta…” Xem ra là ma thú rất quý giá, thậm chí có thể so sánh với ma thú cấp tám.

    Vì lòng kiêu ngạo của thế gia, đối mặt bình dân như Trang Dịch, câu nói sau cùng Trịnh Nam là có đánh chết cũng sẽ không nói ra.

    Phía sau Hướng Âm Quỳ còn đang phụ trợ đội ngũ hồn sư ép sát từng bước, đánh cho hồn sư Hồn điện liên tiếp bại lui, Trịnh Nam bỗng chốc kịp phản ứng: “Ngươi là hồn sư hai hệ?!”

    Nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Trang Dịch, Trịnh Nam nghĩ đến điều gì, biểu cảm lại thay đổi: “Không đúng, trong hình ảnh Tưởng Tuyên truyền về có hồn thú Thôn Thiên Cự Ưng, toàn bộ đội ngũ chỉ có ngươi có thực lực tiếp cận cấp tám, có thể phá được phòng ngự của Tưởng Tuyên… Ngươi là hồn sư ba hệ!!”

    Nói xong lời cuối cùng, thanh âm của Trịnh Nam cũng biến điệu, tiếng gào sắc bén truyền khắp toàn trường, các hồn sư đang chiến đấu nghe được câu nói này, toàn bộ đều không tự chủ được ngừng lại.

    Hồn sư Trang Dịch dẫn đầu đều là xuất thân bình dân, không quá hiểu được hồn sư ba hệ rốt cuộc đại biểu cái gì, chỉ là lúc trước bọn họ đã nghe tiếng hét đặc biệt kinh hoàng của Tưởng Tuyên, lúc này lại nghe Trịnh Nam cũng dùng giọng điệu không thể tin như vậy gào lên, mọi người lập tức nhận ra cái gì.

    Mà hồn sư Hồn điện lại triệt để khiếp sợ, nhịn không được đều ngẩng đầu nhìn về phía Trang Dịch.

    Bị những hồn sư này ảnh hưởng, các hồn sư thành Bích Xuân cũng gắt gao nhìn Trang Dịch.

    Trang Dịch bị nhìn chằm chằm lại giống như không cảm nhận được một chút chú ý của mọi người, nhân lúc Trịnh Nam sợ hãi biến sắc, Trang Dịch sử dụng Lục Mang Thúy Phượng Điệp phối hợp với Thôn Thiên Cự Ưng tấn công Trịnh Nam.

    Hiện giờ Trang Dịch đã bước vào cấp tám, điều khiển hai hồn thú cấp bảy này cũng không khó khăn, chỉ là, khi Thôn Thiên Cự Ưng bọc trong huyễn độc màu xanh biếc cùng xuất hiện với Lục Mang Thúy Phượng Điệp, cơ bản cũng có nghĩa Trang Dịch ngầm thừa nhận lời Trịnh Nam nói.

    Trịnh Nam điều khiển hồn thú đánh với Trang Dịch, vừa chiến đấu vừa hung ác thâm độc nhìn chằm chằm Trang Dịch, hừ lạnh: “Triệu hoán sư lại dám to gan trắng trợn bước vào thế giới hồn sư như vậy, đám phế vật Bardon kia, vậy mà không kiểm tra ra ngươi không giống hồn sư bình thường, ngược lại còn coi ngươi là bảo bối cung! Chẳng qua… Hôm nay phát hiện cũng không tính muộn…”

    Trịnh Nam nói xong, nhìn về phía mấy người Lục Duẫn Vi: “Trang Dịch là dư nghiệt triệu hoán sư, là đối tượng truy nã của toàn bộ đại lục! Chuyện Tưởng Tuyên ta có thể tạm thời không so đo, thế nhưng người này, nhất định phải trừ, nếu không hậu hoạn vô cùng! Chỉ cần các ngươi còn coi mình là hồn sư, còn coi Hồn điện là tín ngưỡng trong lòng, hiện tại lập tức phối hợp ta bắt lấy hắn!”

    Mấy người Lục Duẫn Vi Ôn Bằng chấn động, nhìn về phía Trang Dịch.

    Trang Dịch không nhìn bọn họ, còn đang chuyên tâm chiến đấu với Trịnh Nam, dù sao Trang Dịch vừa mới bước vào cấp tám, sử dụng hồn lực cấp Vương cũng không thuần thục, lại chỉ huy hồn thú cấp bảy giao chiến với Trịnh Nam, nhất định phải toàn lực ứng phó.

    Lục Duẫn Vi cắn răng nói: “Ba năm trước ta đã quen Trang Dịch, hắn đã cứu ta hai lần! Ta tin tưởng Trang Dịch!”

    Ôn Bằng gật gật đầu: “Một kẻ đột nhiên xông ra nói muốn bắt chúng ta về thẩm vấn, cùng một người mang theo chúng ta vào sinh ra tử, không để ý an nguy của bản thân, bảo vệ chúng ta quay về thế giới nhân loại… Phải tin tưởng ai, còn cần do dự sao?”

    Hồn sư sau lưng Ôn Bằng cắn răng nói: “Lão già kia vừa nhìn đã thấy không phải người tốt, đánh bại hắn!”

    “Đánh bại bọn họ!” Không tiếp tục do dự, đội ngũ hồn sư lại một lần nữa cùng hồn sư Hồn điện đánh lên, lúc này đây, giống như có niềm tin gì rót vào, ngưng tụ cả đội ngũ thành một đoàn, toàn đội ngũ hồn sư trên dưới một lòng, trở nên càng mạnh mẽ hơn trước.

    Trịnh Nam không nghĩ đến đám hồn sư này lại không để ý Hồn điện, mà lựa chọn đi theo dư nghiệt triệu hoán sư Trang Dịch này, nhìn thấy hồn sư bản thân dẫn đầu rơi vào hạ phong, Trịnh Nam sắc mặt xanh mét rít gào với nhóm người Ô thành chủ: “Hồn sư thành Bích Xuân nghe lệnh! Ta Trịnh Nam, dùng danh nghĩa Phụ Hồn điện ra lệnh, bắt lấy Trang Dịch cùng những kẻ phản bội bảo vệ Trang Dịch này, đem về Phụ Hồn điện, giao cho trưởng lão xử lý! Phàm là người kháng lệnh, đều là kẻ địch của Hồn điện!”

    Hồn sư thành Bích Xuân nhìn nhìn Trang Dịch, lại nhìn nhìn Trịnh Nam, trên mặt hiện ra vẻ đấu tranh, nhưng mà không ai di chuyển bước chân.

    “Các ngươi muốn chết sao?!” Dư nghiệt triệu hoán sư gần ngay trước mắt, hắn gọi cả buổi, vậy mà không ai nghe lệnh của hắn, Trịnh Nam triệt để nổi trận lôi đình.

    “Các hạ chỉ là một hồn sư của Trịnh gia mà thôi, không biết có tư cách gì đại biểu Phụ Hồn điện ra lệnh cho người ở đây?” Trang Dịch lạnh lùng nhìn Trịnh Nam, “Hoặc là nói, không biết từ lúc nào, các hạ đã đến Phụ Hồn điện ở đông nam một chuyến, trở thành gia chủ Trịnh gia?”

    Trịnh gia là thế gia Phụ Hồn điện, bởi vì chi nhánh Trịnh Nam ở lại trung bộ đại lục phát triển, cho nên khi đại chiến dị ma bùng nổ, may mắn ở tại trung bộ, nhưng thế lực chủ yếu của phụ hồn sư vẫn là tập trung ở đông nam, như Thượng Quan gia cùng Trịnh gia, tuy rằng hiện tại mặt ngoài phong cảnh, nhưng mất đi liên lạc với Phụ Hồn điện, thế lực đã không lớn bằng lúc trước.

    Trịnh Nam đang đầy đầu là lửa giận, nghe Trang Dịch châm chọc khiêu khích, lập tức giận không thể kiềm chế: “Ngươi thật to gan, thân phận như ngươi mà dám to gan trắng trợn đứng ở chỗ này như vậy, hôm nay, ta phải thay Hồn điện thanh lý kẻ dư nghiệt ngươi, sau đó lấy đầu ngươi đi tế Tưởng Tuyên!”

    Trang Dịch nghe Trịnh Nam oa oa kêu loạn, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh, hắn nhẹ giọng nói: “Sợ là người không có cơ hội này!”

    Lời còn chưa dứt, Hướng Âm Quỳ đột nhiên biến mất, quay về trong cơ thể Trang Dịch, giây tiếp theo, trên móng vuốt của Thôn Thiên Cự Ưng đang giao chiến với mãng xà chợt mọc ra dây leo màu tím, gần như chỉ nháy mắt liền chui vào trong thân thể nó, dây leo lan tràn toàn thân mãng xà, nở hoa, đóa hoa tím nhạt lay động trong gió giống như đang rung chuông, mùi hương trong veo tràn ngập bốn phía, thân thể mãnh xà xuất hiện cứng ngắc trong chốc lát.

    Trịnh Nam biến sắc: “Ngươi muốn làm gì ——”

    Hắn còn chưa dứt lời, chớp mắt sau, móng vuốt của Thôn Thiên Cự Ưng nắm chặt thân thể mãng xà, cái mỏ sắc nhọn chuẩn xác đâm vào bảy tấc của mãng xà!

    Thôn Thiên Cự Ưng mặc dù là ngự hồn thú, thấp hơn mãng xà một cấp, thế nhưng lúc này nó đang bị tử đằng trói buộc, ưu thế chủng tộc san bằng chênh lệch giữa Thôn Thiên Cự Ưng cùng mãng xà, theo mỏ Thôn Thiên Cự Ưng kéo một cái, máu tươi do hồn lực hóa thành bắn ra, mãng xà bị giết chết ngay tại chỗ!

    Hồn thú bị giết chết, Trịnh Nam bất ngờ không kịp đề phòng, tinh thần lực bị hao tổn, hồn lực vận chuyển trong cơ thể ra đường rẽ, Trịnh Nam chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, lập tức phun ra một búng máu.

    Trịnh Nam nhìn Trịnh Nam mất đi sức chiến đấu, lại cũng không định bỏ qua hắn dễ dàng như vậy.

    Trịnh gia ba lần bốn lượt tìm hắn phiền toái, từ biểu hiện của Trịnh Nam hôm nay đến xem, nếu hôm nay không xử lý sạch sẽ, tương lai Trang Dịch nhất định sẽ phiền toái không ngừng.

    Trong đầu nhanh chóng nghĩ phương án, Trang Dịch lắc người đi đến trước mặt Trịnh Nam, không nói hai lời, lòng bàn tay ngưng tụ trận pháp đánh vào trong cơ thể Trịnh Nam.

    Trịnh Nam là hồn sư cấp tám, muốn phong ấn hồn lực của hắn, Trang Dịch cần tiêu hao không ít sức lực, cũng may hắn trời sinh tinh thần lực cực cao, lại cùng cấp với Trịnh Nam, vài phút đồng hồ sau, sức mạnh ba hệ thu lại, hồn lực của Trịnh Nam cũng hoàn toàn bị Trang Dịch phong ấn.

    Dùng trận pháp của triệu hoán sư phong ấn, hiện tại Trang Dịch là hậu duệ duy nhất đã biết của triệu hoán sư, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, thế giới này chỉ có hắn có thể cởi bỏ.

    Hồn lực bị khóa, Trịnh Nam trừng mắt to như chuông đồng, tay giơ lên kịch liệt run rẩy, chỉ vào Trang Dịch, sau đó cả người suy sụp ngã xuống, rơi vào hôn mê.

    Đại khái hắn có nghĩ thế nào cũng không ra, triệu hoán sư Trang Dịch này lại có sức mạnh phong ấn hắn.

    Lúc Trang Dịch đi qua bên cạnh Trịnh Nam, âm thầm thu hết bảo khí linh khí trên người Trịnh Nam vào trong vòng tay không gian, sau đó lạnh lùng đi đến trước mặt hồn sư của Hồn điện.

    Hồn sư Hồn điện thấy Trịnh Nam ngã xuống, tất cả đều lộn xộn, một người trong đó chỉ vào Trang Dịch uy hiếp: “Trang Dịch, ngươi nếu dám ra tay với chúng ta, Hồn điện nhất định không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định sẽ bị Hồn điện phong ấn hồn lực, chặt đứt tứ chi, buộc trên tế đài, sức mạnh của ngươi, linh hồn của ngươi, tất cả đều sẽ bị cướp lấy, hơn nữa vĩnh viễn rơi vào trong đau đớn —— giống như tổ tiên ngươi!”

    Trong mắt Trang Dịch hiện lên vài tia khát máu.

    Vốn hắn chỉ muốn phong ấn hồn lực của đám người kia, nhưng mà nếu chính bọn họ đã khẩn cấp muốn chết…

    Uy áp cấp Vương bao phủ toàn trường, sát khí bốn phía, tử đằng từ dưới nền đất chui ra, thời gian nháy mắt liền nở khắp toàn bộ chiến trường, tất cả người bị tử đằng bao bọc, đều rơi vào tê liệt.

    Một con hồ điệp màu xanh đen tao nhã giương cánh bay qua, đuôi cánh biến ảo thành dao độc sắc bén, chuẩn xác cắt vỡ cổ họng của đám hồn sư này.

    Một đao phong hầu!

    Khi Trang Dịch mang theo đội ngũ hồn sư đứng ở trước mặt nhóm người Ô thành chủ, Ô thành chủ sững sờ nhìn Trang Dịch, hơn nửa ngày vẫn chưa kịp phản ứng.

    Lúc trước khi Trang Dịch ở thành Bích Xuân, mấy người Ô thành chủ đã dự đoán được hồn sư này bất phàm, không ngờ được, Trang Dịch còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng của bọn họ.

    Nếu như nói Trang Dịch mấy tháng trước là một thanh vũ khí sắc bén ẩn sâu trong tầng tầng trói buộc, lúc này cảm nhận khí thế sắc bén chân thật đáng tin quanh người Trang Dịch, giống như kiếm sắc vẫn luôn giấu trong vỏ rốt cuộc lộ ra sắc sảo, Ô thành chủ chậm rãi cúi đầu: “Hoan nghênh… trở lại thành Bích Xuân…”

    “Ô thành chủ không cần khách khí như vậy.” Trang Dịch mỉm cười với Ô thành chủ, nói, “Xem ra ta cùng thành Bích Xuân có duyên, không nghĩ đến lại gặp lại mọi người nhanh như vậy, đa tạ vừa rồi Ô thành chủ tín nhiệm.”

    Ô thành chủ hiểu Trang Dịch đang nói chuyện lúc nãy, Trịnh Nam bị phong ấn, sống chết không biết, tất cả hồn sư đi theo Trịnh Nam đều bị giết, kết quả như thế, đối với một thành chủ nho nhỏ mà nói, thật sự là quá mức rung động cùng nặng nề.

    Khóe miệng Ô thành chủ vô thức lộ ra một tia cười khổ.

    Trang Dịch tự nhiên nhìn thấu Ô thành chủ đang nghĩ cái gì, hắn quay đầu liếc nhìn Lục Duẫn Vi một cái.

    Lục Duẫn Vi lập tức hiểu ý: “Xin chào Ô thành chủ, ta là Lục Duẫn Vi, học sinh Bardon, cũng là một trong những đại đội trưởng hiệu trưởng Bardon bổ nhiệm, bởi vì chấp hành nhiệm vụ mà bị nhốt trong thành Vũ Càn, Trang Dịch lần này là nhận lệnh của trường học, đến đây cứu ta.”

    “Thì ra là Lục đội trưởng tiếng tăm lừng lẫy…” Ô thành chủ cả kinh, thật ra hắn cũng không nhận ra Lục Duẫn Vi, nhưng hắn biết, được hiệu trưởng bổ nhiệm đại biểu cho cái gì.

    Đại đội trưởng học tập ở Bardon nhiều như vậy, hồn sư có thể được hiệu trưởng ưu ái, chính là ít lại càng ít. Chỉ cần Lục đội trưởng trước mắt này không ngã xuống, tương lai trăm phần trăm sẽ trở thành một đại đội trưởng đội ngũ hồn sư biên chế năm trăm người, đối lập với Trịnh Nam đã trung niên, chỗ dựa sau lưng là Phụ Hồn điện, Lục đội trưởng dựa vào Bardon, lại trẻ tuổi có tiềm lực đương nhiên quý giá hơn nhiều.

    Lại nhìn dáng vẻ một mực cung kính của Lục đội trưởng với Trang Dịch, càng miễn bàn bản thân Trang Dịch còn trẻ đã là hồn sư cấp tám, còn có… Trang Dịch có thể được Bardon phái đến cứu Lục đội trưởng, có lẽ địa vị ở trường học cũng không thấp đâu…

    Sống chết của đám hồn sư Trịnh Nam có thể tạm thời để sang một bên, lúc này duy nhất làm cho Ô thành chủ để ý chính là, thân phận triệu hoán sư của Trang Dịch mà vừa rồi Trịnh Nam nói ra.

    Đúng lúc này, Ô thành chủ nhìn thấy Trang Dịch cố ý vô tình sắp xếp lại bao quần áo, sau đó, một cái lệnh bài màu vàng kim làm cho Ô thành chủ chú ý.

    Hoa văn bên trên nhìn hình như vô cùng quen mắt ——

    “Vệ trưởng lão Ngự Hồn điện?!” Bởi vì quá mức ngạc nhiên, Ô thành chủ lại không cẩn thận nói to lên.

    Nói xong, Ô thành chủ mới kịp phản ứng lại, lập tức lúng túng dời tầm mắt.

    Trang Dịch nhìn về phía Ô thành chủ, giống như tuyệt không để ý hắn thất lễ, Trang Dịch cười nói: “Thành chủ nhận ra lệnh bài này?”

    Thấy Trang Dịch không phủ nhận, trong lòng Ô thành chủ hoảng hốt, ai nói Hồn điện muốn bắt giam Trang Dịch, trên tay người ta hiện tại đang cầm tín vật đại biểu trưởng lão Ngự Hồn điện kìa!

    Mọi người đang nhìn hắn, Ô thành chủ không chần chờ, nói thẳng ra: “Mấy ngày trước, Vệ trưởng lão của Ngự Hồn điện dẫn theo rất nhiều hồn sư đến Chiến Hồn điện, từng nghỉ lại thành Bích Xuân, ta có may mắn nhìn thấy… cho nên nhận được.”

    Hồn sư sau lưng Ô thành chủ nghe vậy, lập tức hiểu được, vì thế vẻ mặt mỗi người đều quái dị giống như Ô thành chủ.

    Trang Dịch kinh ngạc: “Ngự Hồn điện đến trung bộ đại lục?”

    “Các ngươi không biết? Đúng rồi… Phụ cận thành Vũ Càn đều là thành chết, các ngươi không biết cũng là bình thường.” Xác nhận thân phận của Trang Dịch, cả người Ô thành chủ đều thoải mái xuống, nói đến tin tức mới nhất trên đại lục, tâm tình của Ô thành chủ hình như rất tốt.

    “Nửa tháng trước Ngự Hồn điện rốt cuộc vượt qua tử vực, Vệ trưởng lão dẫn theo một số hồn sư Ngự Hồn điện cùng học viện Ellen, đã đến Bardon, tính tính ngày, hiện tại có thể đã đến Chiến Hồn điện… Còn có, cao thủ đứng đầu đại lục Lôi Tu, sau ba năm mất tích cuối cùng đã trở về, nghe nói lần này Ngự Hồn điện có thể đi vào trung bộ tập hợp với Chiến Hồn điện, vẫn là Lôi Tu tự mình ra tay mới Full, không hổ là cường giả mạnh nhất, tin tưởng dưới sự dẫn dắt của hắn, Hồn điện mạnh mẽ, nhân loại hùng mạnh, dị ma nhất định diệt vong!”

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư