Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 229

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 229

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Đám người Âu Long Trang Dịch có thể không để vào mắt, nhưng hai hồn sư trên cấp Vương, thực lực miễn cưỡng ngang hàng hắn cùng Lôi Tu, Trang Dịch liền không thể không coi trọng.

    Có thể tu luyện đến một bước này, vậy nhất định là nhân vật quan trọng của Phụ Hồn điện hoặc Hải Lam, Trang Dịch cùng Lôi Tu lập tức trận địa sẵn sàng đón quân địch.

    Khi hai người kia cách mấy người Trang Dịch không đến một nghìn mét, đột nhiên, Trang Dịch cảm nhận được hồn lực dao động kịch liệt.

    Con ngươi hắn co rụt lại, đối phương lại không đợi chạm mặt, sớm phát động tấn công!

    Hồn lực luôn luôn vận chuyển trong cơ thể lập tức được thả ra, Thôn Thiên Cự Ưng phòng ngự trong cơ thể, tử đằng quấn quanh trên người Lục Mang Thúy Phượng Điệp, màu xanh màu tím giao nhau, dưới sự phụ trợ của tử đằng, thân hình Lục Mang Thúy Phượng Điệp vốn đã vô hạn tiếp cận cấp tám phóng to gấp tròn ba lần, hồ điệp cực lớn bay ra đón lấy hồn lực tấn công, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, vảy màu trên cánh Lục Mang Thúy Phượng Điệp nhuộm lên ánh sáng nhu hòa, cái bóng của nó rơi trên mặt biển, chỉ cần là nơi nó bay qua, những ma thú cá biển cách mặt biển không xa kia, đều dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được tránh đi.

    Trang Dịch thả hồn thú ra, Lôi Tu tự nhiên cũng không lười biếng, đối phương đến một hồn sư cấp tám một hồn sư cấp chín, thân là ma thú cấp chín, Lôi Tu tự nhiên mà vậy phụ trách đối phó hồn sư cấp chín kia.

    Lôi điện trống rỗng xuất hiện từ trong không khí bốn phương tám hướng, lôi quang màu tím lóng lánh bao trùm toàn bộ phạm vi nghìn mét, lãnh vực bao phủ, trong phạm vi này, lực tấn công của Lôi Tu được lãnh vực tăng thêm, cứ là sinh mệnh cấp bậc thấp hơn Lôi Tu, bất luận nhân loại hay ma thú, mỗi cử động cực nhỏ, hầu như đều trong khống chế của Lôi Tu.

    Trang Dịch cùng Lôi Tu không che giấu chút nào ra tay tiến hành giao phong với người tới, bất luận là đội giám sát hay hồn sư Âu gia bên cạnh, tất cả đều thay đổi sắc mặt.

    Bởi vì cấp bậc thấp, bọn họ không nhận ra thực lực chân thật của Trang Dịch cùng Lôi Tu, nhưng đã đến mức này, có ngốc cũng biết hai người kia đáng sợ.

    Trang Dịch dám một thân một mình, mang ma thú đi vào Phụ Hồn điện, cho dù biết rõ hắn có thực lực nhất định, nhưng nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của hắn, không ít người vẫn nhịn không được quy tất cả cho vận may, lúc này biết được thực lực chân thật của Trang Dịch, lại nghĩ đến tuổi tác của hắn, kinh hoàng trong lòng mọi người càng sâu.

    Bốn hồn sư trên cấp Vương giao phong, sau khi hồn lực va chạm, ngược lại không phát ra tiếng vang rất lớn, giữa không trung, tất cả hồn lực nơi công kích va chạm đều bị rút đi, không khí giống như vặn vẹo một chút, trong mơ hồ, một vết nứt không gian xuất hiện, rõ ràng là bởi vì tấn công mạnh mẽ này mà xé rách không gian!

    Mặt biển vốn bình tĩnh không sóng giống như bị ném vào một viên đá khổng lồ, mặt biển trợt sôi trào lên, sóng biển cuồn cuộn, dao động theo sự rung động của hồn lực.

    Sóng biển không ngừng đánh úp lại, con thuyền dưới chân cũng lung lay lắc lư, giống như có thể bị đánh lật bất cứ lúc nào, bất luận là đội giám sát hay là hồn sư Âu gia đều không dám lại nhìn, bọn họ vội vàng dùng hồn lực chắn sóng biển, đấu tranh làm cho con thuyền duy trì cân bằng.

    Hồn lực tấn công của đối phương bị đánh tan, làm cho không khí cùng nước biển bốn phía đều chấn động, mà hồn thú của Trang Dịch cùng lãnh vực của Lôi Tu lại vẫn tồn tại, ai cao ai thấp vừa nhìn là rõ, đồng thời thông qua lần giao thủ này, Trang Dịch cũng lập tức đoán được thuộc tính của hồn sư đối diện, là một phụ hồn sư cùng một ngự hồn sư.

    Trang Dịch là hồn sư ba hệ, Lôi Tu lại là chiến hồn sư lực tấn công mạnh nhất, cứ như vậy, tuy rằng còn chưa đánh đến cùng, nhưng thắng bại cơ bản vốn đã có thể đoán ra.

    Lúc trước đối phương vừa tấn công vừa nhanh chóng đến gần nơi này, lúc này theo hồn lực rung động dần dần bị lãnh vực của Lôi Tu tiêu tán, vết nứt không gian biến mất, hai người kia cũng đi đến trước mặt hai người Trang Dịch.

    Lôi Tu có lãnh vực nhìn thấy hình dạng của hai người bọn họ đầu tiên, ánh mắt Lôi Tu chợt dừng, ngay sau đó, lôi điện thu vào trong cơ thể, Trang Dịch cũng vào lúc này nhìn thấy khuôn mặt đối phương.

    Hồn sư cấp chín là một nam nhân trung niên, tướng mạo nhìn vô cùng quen mắt, cẩn thận nhìn một chút, sẽ phát hiện có vẻ vô cùng giống Thượng Quan Tịnh, mà hồn sư cấp tám kia…

    So sánh với thiếu niên trong trí nhớ của Trang Dịch, người trước mắt đã hoàn toàn trưởng thành thành một nam nhân, hắn cao hơn trước kia một chút, khuôn mặt vốn vì sống an nhàn sung sướng mà trắng nõn, hiện tại phơi nắng đen không ít, đường viền cũng rõ ràng hơn trước nhiều, nhưng mà, ánh mắt Trang Dịch nhịn không được dừng lại trên vai phải hắn, vị trí từ bả vai trở xuống, trống rỗng, cả cánh tay phải đều không thấy: “Vệ Cẩn…”

    Vệ Cẩn nhìn thấy Trang Dịch, sắc mặt cũng thay đổi, so với hơn một năm trước, Trang Dịch cũng đã xảy ra biến hóa không nhỏ, nhưng thân là bạn tốt của Trang Dịch ở học viện Bardon, Vệ Cẩn tự nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra được: “Trang Dịch? Ngươi không phải ở Ellen sao, tại sao lại ở đây?”

    Hai hồn sư trên cấp Vương liên thủ, vẫn là đánh không lại đối phương, vốn Vệ Cẩn cùng một hồn sư khác sắc mặt là cực kỳ khó coi, bọn họ thậm chí đã làm tốt chuẩn bị hôm nay chết trận, kết quả lúc này biểu cảm của Vệ Cẩn biến thành kinh hoàng, mà vị hồn sư kia cũng khó che ngạc nhiên. Nhưng dù sao hồn sư trung niên có kinh nghiệm, vừa nghe Vệ Cẩn cùng Trang Dịch nói chuyện, hồn sư này vừa dùng ánh mắt ra hiệu La Đình Ân cùng Âu gia đến tập hợp cạnh hắn, phòng ngừa vạn nhất.

    Lôi Tu ở bên cạnh nhìn tình hình lúc này chợt thay đổi, nó nhìn thấy mặt Vệ Cẩn sớm hơn Trang Dịch, vừa rồi đã cảm thấy có chút quen thuộc, lúc này nhìn Trang Dịch như vậy, hiển nhiên lại là người quen cũ?

    Tuy rằng khế ước giữa hai người che chắn lẫn nhau, nhưng chỉ đơn thuần nhìn biểu cảm này của Trang Dịch, Lôi Tu cũng biết cảm xúc của Trang Dịch lên xuống bao nhiêu, thấy Vệ Cẩn đã sắp đi đến trước mặt Trang Dịch, Lôi Tu lập tức không dấu vết đi về phía trước một chút, dùng thân thể mình ngăn giữa Vệ Cẩn cùng Trang Dịch.

    Vệ Cẩn liếc mắt một cái liền thấy Lôi Tu, nhịn không được hơi cười lên: “Ta còn nghĩ là hồn sư cấp chín nào lại có thể bá đạo như vậy, không ngờ lại là ngươi…”

    Quả nhiên là người quen cũ, xem ra còn nhận ra nó.

    Lôi Tu cũng không biết mình ba năm kia ở trước mặt Vệ Cẩn là cái dạng gì, nhưng nó cũng sẽ không cố kỵ nhiều như vậy, liếc nụ cười trên mặt Vệ Cẩn một cái, Lôi Tu lắc lắc cái đuôi coi như đáp lại, sau đó liền quay đầu đi không nhìn hắn.

    Vệ Cẩn sớm thành thói quen Lôi Tu chỉ có tính khí tốt với Trang Dịch, cũng không cảm thấy có chỗ nào khác thường, lúc trước khi cùng Trang Dịch tách ra, thực lực của Lôi Tu đã cao hơn bọn họ rất nhiều, hiện tại biến thành cấp chín, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.

    Đúng lúc này, Trang Dịch vòng qua Lôi Tu, đi đến trước mặt Vệ Cẩn, sau đó mở hai tay, cho Vệ Cẩn một cái ôm: “Bất luận thế nào, ngươi còn sống… chính là chuyện tốt nhất.”

    Hơn một năm không gặp, trong khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, Vệ Cẩn cảm nhận được cảm xúc của Trang Dịch, hắn hơi hơi nhếch môi cười, nâng một bàn tay còn lại, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Trang Dịch: “Nghe nói dị ma tấn công tây bắc đầu tiên, sau đó Phụ Hồn điện cũng bị ngăn cách với bên ngoài, ta vẫn luôn không dám đi nghĩ tình huống bên kia, không đi nghĩ Ngự Hồn điện, Vệ gia ra sao, không đi nghĩ ngươi có còn sống hay không, cái gì cũng không nghĩ, quả nhiên, hiện tại được kinh hỉ.”

    Trang Dịch nghe vậy, nghĩ đến phụ thân chết trận ở Ngự Hồn điện của Vệ Cẩn, nhất thời không biết nên đối mặt với Vệ Cẩn như thế nào.

    Vệ Cẩn cùng Trang Dịch tách ra, ngẩng đầu thấy Trang Dịch đang sắc mặt phức tạp nhìn mình, hắn nhún vai nói đùa: “Biến thành tàn phế, cũng không biết nếu có cơ hội trở lại Bardon mà nói, Bardon có còn muốn hồn sư tàn phế ta đây không.”

    “Nói bậy bạ cái gì, ai sẽ từ chối một hồn sư cấp tám chưa đến hai mươi tuổi.” Trang Dịch lập tức nói.

    Vệ Cẩn cười nói: “Vốn cho rằng tiến bộ của ta sẽ là nhanh nhất trong số các bạn học, không ngờ gặp phải yêu nghiệt nhà ngươi, vậy mà cũng đến cấp tám như ta… Hơn nữa hai hồn thú kia vừa rồi là sao?”

    Nguồn:

    “Thật ra ta là hồn sư nhiều hệ.” Trang Dịch nói.

    Vệ Cẩn mở to mắt: “Nhiều hệ? Hai hệ chiến phụ?”

    “Còn có ngự.”

    “Hai hệ hồn thú vừa rồi đều là cấp tám, không có khả năng là sau khi rời Bardon ngươi mới tu luyện, cũng chính là khi còn ở trường học, đáng chết, ngươi lúc đó cũng đã là cùng tu ba hệ?!” Vệ Cẩn nói xong, lập tức quơ nắm tay muốn đánh Trang Dịch hai cái giải hận.

    Người kia, chẳng trách rõ ràng là tinh thần lực trên 90, lúc trước tốc độ tu luyện lại vẫn không theo kịp bọn họ, hóa ra Trang Dịch còn len lén tu luyện sau lưng a, vừa nghĩ đến Trang Dịch là ba hệ cùng tiến bộ, lại nhớ lại tốc độ thăng cấp của Trang Dịch lúc đó, trong lòng Vệ Cẩn lập tức rất không cân bằng, đây là tốc độ biến thái gì!

    Ngay khi Vệ Cẩn sắp đánh tới Trang Dịch, đột nhiên chú ý tới Lôi Tu vừa bị Trang Dịch đi vòng qua, lúc này đang lạnh lùng nhìn mình chằm chằm.

    Bị một ma thú cấp chín nhìn chằm chằm, áp lực là rất lớn, động tác của Vệ Cẩn vô thức dừng lại, tay cũng thu trở về, hắn nhìn Trang Dịch phẫn nộ nói: “Tất cả đều là biến thái, Trang Dịch, ma thú cấp chín này không phải cũng là nhiều hệ đấy chứ?”

    “Không phải.” Trang Dịch lắc lắc, nhưng mà nó là cường giả đệ nhất đại lục Lôi Tu.

    Trang Dịch nghĩ như vậy, quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, lại phát hiện Lôi Tu cúi đầu, cũng không nhìn hắn.

    Tuy rằng không cảm ứng được tâm tình của Lôi Tu, không nhìn thấy ánh mắt Lôi Tu, nhưng Trang Dịch mơ hồ cạm nhận được cảm xúc của Lôi Tu cũng không giống vừa rồi.

    “Vậy mới đúng.” Vệ Cẩn cũng không chú ý tới chi tiết này, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, quay đầu nói với hồn sư cấp chín kia: “Thượng Quan bá bá, vị này chính là bạn học ở Bardon của cháu ở Bardon, Trang Dịch, con hổ kia là ma thú của Trang Dịch, bọn họ không phải dị ma.”

    Thượng Quan hồn sư nghe vậy, gật gật đầu, nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu, lại không nói gì.

    Vệ Cẩn quay đầu nhìn La Đình Ân cùng Âu Long, La Đình Ân chủ động nói: “Hai vị hồn sư, có thể để ta đến nói rõ chuyện này không?”

    Thượng Quan hồn sư cùng Vệ Cẩn gật gật đầu, Âu Long vốn chuẩn bị nói chuyện bị La Đình Ân tranh trước, sắc mặt trầm xuống.

    La Đình Ân nói một lượt mọi chuyện từ sau khi nàng gặp được Trang Dịch, không có bất cứ thành phần khuếch đại, nhìn thẳng vào thực tế.

    Bên Âu Long không ngờ Trang Dịch cùng Vệ Cẩn lại là bạn học, lúc này tình huống cực kỳ bất lợi với bọn họ, sau khi La Đình Ân nói xong, Âu Long nhịn không được nói: “Ta cũng là xuất phát từ mục đích cẩn thận mới làm như vậy, phải biết, hắn là hồn sư cấp tám, cấp bậc của chúng ta đều thấp hơn hắn, hắn bị phụ thể chúng ta căn bản nhìn đoán không ra. La Đình Ân cùng Trang Dịch là người quen cũ, ta lo nàng bị quá khứ che mờ mắt, nếu không cẩn thận mang dị ma lên đảo, sẽ hại bao nhiêu người vô tội, cho nên thà rằng làm ra chuyện đắc tội người như vậy.”

    Thượng Quan hồn sư nói: “Xem ra chuyện này là một hiểu lầm, Âu Long, đối với chuyện Trang Dịch này, ngươi làm cũng không sai, nhưng nơi này dù sao cũng là hải vực của Hải Lam, không được phê chuẩn đã tới đây, còn động thủ với Đình Ân, đây là ngươi không đúng; Đình Ân, ta tin tưởng ngươi không phải người hồ đồ, nhưng dù sao các ngươi thực lực không cao, lần sau hẳn là càng phải cẩn thận hơn mới được, nếu không, mảnh hải vực này giao cho ngươi ta không yên tâm.

    Hai bên mỗi người bị phạt năm mươi đại bản, La Đình Ân cùng Âu Long nghe vậy cúi đầu đáp: “Vâng.”

    “Mặt khác, Âu Long, nói một câu cảm ơn với Trang Dịch, cảm ơn hắn ra tay lưu tình.”

    Âu Long nghe vậy, thân thể cứng ngắc một chút, Âu Linh sau lưng nhìn thấy Vệ Cẩn cùng Thượng Quan hồn sư, cũng tự biết bản thân gặp rắc rối, sợ tới mức không dám lên tiếng, lúc này thấy Âu Long không nói lời nào, còn tưởng rằng Âu Long kháng lệnh, Âu Linh lập tức lôi kéo tay Âu Long.

    “Không nhìn rõ thực lực của hắn, tự tìm đường chết, hai điều này ta nhận, nhưng hắn mơ ước trận pháp của Âu gia chúng ta… Chỉ một điểm này, ta từ chối nói cảm ơn.” Âu Long không để ý Âu Linh, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thượng Quan hồn sư nói.

    Thượng Quan hồn sư hơi hơi nâng mi, chuyện này vừa rồi La Đình Ân cũng nói đại khái một lần, nhưng chuyện trận pháp này rất huyền diệu, dùng thực lực của Trang Dịch, chiến đấu với người như Âu Long, còn thả cảnh báo của Âu Long rời đi, xác thực có chút nghi ngờ.

    “Ta đúng là có chút ngạc nhiên với trận pháp của ngươi.” Trang Dịch nghe vậy, đơn giản nói thẳng, “Ta là triệu hoán sư, trong trận pháp của ngươi, ta nhìn thấy dấu vết mô phỏng trận pháp của triệu hoán sư.”

    Trang Dịch nói xong, Âu Long nghĩ rằng Trang Dịch đang ngụy biện, trên mặt còn có vẻ không phục, nhưng Thượng Quan hồn sư lại thay đổi sắc mặt.

    Vệ Cẩn cũng lập tức nhớ đến cái gì, hắn nhanh chóng đi lên phía trước nói: “Âu Long, lấy thực lực cùng thân phận của Trang Dịch, không đến nỗi mơ ước vài thứ kia của ngươi, nếu như ngươi có nghi vấn mà nói, đi về hỏi gia chủ Âu gia là biết, hiện tại, trước chịu trách nhiệm vì sự xúc động của bản thân.”

    “Không cần nói cảm ơn, ta ra tay lưu tình cũng không phải vì hắn, chỉ là vì chúng ta đều là hồn sư, không nên tự giết lẫn nhau mà thôi.” Trang Dịch nhẹ nhàng bâng quơ nói, lúc trước hắn không nặng tay với vài người Âu Long, hiện tại tự nhiên lại càng sẽ không bắt bọn họ không buông.

    Nếu Trang Dịch đã mở miệng, chuyện này cũng cứ như vậy bỏ qua, Thượng Quan hồn sư nói với Âu Long cùng La Đình Ân: “Được rồi, chuyện kế tiếp giao cho ta cùng Vệ Cẩn, Âu Long, ngươi đi làm việc của mình đi, Đình Ân, trực tiếp lái thuyền về Phụ Hồn điện.”

    Sau khi xử lý xong chuyện này, Thượng Quan hồn sư đi đến trước mặt Trang Dịch, Vệ Cẩn lập tức giới thiệu hai người: “Trang Dịch, vị này chính là một thế gia của Phụ Hồn điện, gia chủ Thượng Quan gia, cũng là đường ca của Thượng Quan lão sư. Thượng Quan bá bá, vị này chính là Trang Dịch, ba năm trước khi nhập học Bardon, bởi vì tinh thần lực 90 tạo thành oanh động, cũng là huynh đệ tốt thiên phú cực cao ta thường nhắc tới với ngươi kia.”

    Đối phương là trưởng bối, Trang Dịch cúi chào trước, sau đó nói: “Gặp qua Thượng Quan gia chủ.”

    “Không cần khách khí, ta cùng tiểu Tịnh cùng nhau lớn lên, giống như ca ca ruột của nàng vậy, học sinh của tiểu Tịnh, cũng là học sinh của ta.” Thượng Quan hồn sư nói, tuy rằng cấp bậc của hắn không thể so với Lôi Tu, nhưng vẫn cao hơn Trang Dịch, một ánh mắt là có thể nhận ra Trang Dịch không bị dị ma phụ thể, cho nên thái độ đối với Trang Dịch vô cùng thân thiết, “Ngươi nói, các ngươi là từ Rừng rậm Ma thú bên kia đến?”

    “Đúng vậy.” Đối phương là gia chủ thế gia lớn, đã coi như nhân vật trung tâm của Phụ Hồn điện, có thể như ý tiếp xúc người của Phụ Hồn điện nhanh như vậy, là Trang Dịch không đoán trước được, nhưng hắn cũng không kéo dài, lập tức nói ra chuyện hắn ở Chiến Hồn điện cùng sau đó, giấu giếm duy nhất chính là vấn đề thân phận của Lôi Tu.

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư