Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 36

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 36

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Từng đệ tử cấp ba trở xuống trong Học viện Bardon, sau khi tấn cấp, cũng có thể yêu cầu hồn thú từ trường học, công việc tương quan đến hồn thú lớp phụ hồn sư do Triệu Khánh Phàm lão sư phụ trách. Sau khi tấn cấp hai ngày, Trang Dịch lấy được đơn phê chuẩn từ chỗ Triệu Khánh Phàm, đi đến Tự Thú Viên.

    Qua sự kiện phạt lao động lần trước, nhân viên chăn nuôi kia đã nhận ra Trang Dịch, thấy Trang Dịch cầm đơn phê chuẩn một mình đến tìm ma thú, lập tức nhận lấy cười nói: “Lớp phụ hồn sư của các ngươi đã có rất nhiều người tới, ta còn nghĩ vì sao không thấy ngươi đâu.”

    Trang Dịch nhẹ nhàng cười cười, dưới sự dẫn dắt của nhân viên chăn nuôi, đi tới trước mặt ma thú cấp hai.

    Hơn một tháng trước, khi Trang Dịch đạt được đệ nhất danh cuộc thi, đã từng tới nơi đây, nhưng mà khi đó lập tức quay đầu nhìn chiến hồn thú, lần này Trang Dịch đi qua trước mặt nguyên một đám ma thú, kỹ càng cảm ứng, không giống khi cấp một, Trang Dịch phát hiện ở đây có không ít ma thú đều thích hợp hắn, trong đó có cả Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu giống Tưởng Tuyên, nhưng mà là cấp hai.

    Ma thú siêu thích hợp phụ hồn sư giống như Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu, dù là hạ đẳng, cũng có kiêu ngạo của mình, tuân theo bản năng tìm kiếm hồn sư có tiềm lực, Trang Dịch nếu là có thể ở cấp hai dựa vào lực lượng của mình thu phục được Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu, Tưởng Tuyên đại khái lại tức chết.

    Nhưng mà, Trang Dịch cuối cùng đi qua trước mặt Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu. Mặc dù ma thú này rất tốt, nhưng lại là thích hợp hệ trị liệu nhất, Trang Dịch tự nhiên không có khả năng chỉ vì đơn thuần chọc tức Tưởng Tuyên, mà lấy tiền đồ hồn sư tương lai của mình nói đùa.

    Đi tới đi tới, Trang Dịch cái gì cũng một mực không đếm xỉa tới rốt cục dừng bước, nhìn về bên trái thân thể hắn.

    Ở đây có không ít phụ hồn thú thích hợp với hắn, nhưng chỉ có cái này cho hắn cảm giác xác thực rất đặc biệt. Trang Dịch lập tức quay đầu, căn cứ cảm ứng nhìn qua qua, khi phát hiện cùng hắn tương khế lại là một ma thú thực vật, lập tức ngây ngẩn cả người.

    Ma thú thực vật danh như ý nghĩa, mặc dù ngoại hình là trạng thái thực vật, nhưng mà bọn chúng lại giống như ma thú, có được tư duy cùng tình cảm, chỉ có điều bởi vì là thực vật, biểu hiện cực kỳ không rõ ràng mà thôi.

    Ma thú thực vật từ cấp năm trở xuống, cơ bản đều không tạo thành uy hiếp gì với hồn sư, được xưng là tồn tại rất gân gà, bởi vậy, bình thường đệ tử lúc đầu đều không lựa chọn ma thú thực vật, trong Tự Thú Viên nuôi dưỡng cũng không nhiều.

    Trang Dịch chậm rãi ngồi xổm xuống, nhìn gốc hoa nhỏ trước mắt này.

    Chỉ thấy rễ của nó dài nhỏ thẳng đứng, phiến lá hình trứng tròn xếp thành hình tam giác, viền lá lộ ra răng cưa không rõ ràng, cánh hoa màu tử lam nhẹ nhàng bao lấy nhụy hoa mang theo chút lông tơ, một ánh mắt nhìn qua thì thấy tầm thường, nhìn nhiều vài lần ngược lại cảm thấy cực kỳ tươi mát lịch sự tao nhã.

    Trang Dịch nhanh chóng nhận ra nó là loài nào, đây là một ma thú, cho dù trong hệ thực vật cũng có được danh xưng sức sống ương ngạnh —— Bán Chi Liên.

    Trang Dịch nhìn chằm chằm Bán Chi Liên trước mắt, suy nghĩ xem ma thú thực vật này có đáng giá thu phục hay không.

    Ma thú thực vật dùng cấp năm phân chia, dưới cấp năm quá mức nhỏ yếu, bởi vậy phi thường dễ thu phục, cấp năm trở lên thực lực bắt đầu nghịch thiên, lại là nổi danh khó thu phục. Bán Chi Liên trước mắt này mới cấp hai, bởi vậy Trang Dịch mảy may không cần lo lắng quá trình thu phục hung hiểm, mà một khi thu phục về sau, Bán Chi Liên dùng sức sống ương ngạnh làm danh xưng, một đặc tính này cũng sẽ thể hiện trên người hắn.

    Có lẽ đối với phụ hồn sư bình thường mà nói, ma thú thực vật này quả thực chính là gân gà, nhưng là nó lại thích hợp nhất với Trang Dịch hiện tại!

    Lĩnh vực phụ trợ của Trang Dịch là chuyển dời, trừ có thể chuyển dời năng lượng, về sau chuyển dời vết thương tất nhiên không ít, cũng chính là một khi Trang Dịch bị thương, hắn không có cách nào chữa trị cho mình, chỉ có thể chuyển dời vết thương trí mạng đến nơi thích hợp mà thôi, bởi vậy muốn sử dụng kỹ năng này thân thể Trang Dịch cũng phải có yêu cầu nhất định.

    Thân thể này của hắn bởi vì từ nhỏ trường kỳ dinh dưỡng không đầy đủ, mặc dù được quá trình thức tỉnh triệu hoán sư cải tạo qua, nhưng căn cơ vẫn là quá mỏng, mà Bán Chi Liên này, vừa vặn thích hợp hắn nhất.

    Nghĩ thông suốt điểm này, Trang Dịch lập tức đứng dậy, báo danh tự Bán Chi Liên với nhân viên chăn nuôi sau, tiếp thu đến ánh mắt kinh ngạc của nhân viên chăn nuôi, Trang Dịch cũng không giải thích, trực tiếp hấp thu tại chỗ.

    Chính như các lão sư từng nói, ma thú thực vật từ cấp năm trở xuống quá ôn hòa, thu phục bọn chúng thậm chí không cần hao phí hồn lực, chẳng qua là thời gian 2 phút, Trang Dịch đã hấp thu xong rồi.

    Cùng lúc đó, trong tinh thần không gian của Trang Dịch, trong cột sáng tử sắc đại biểu phụ hồn sư, phía trên phụ hồn thú Tam Sinh Điệp, xuất hiện một cây Bán Chi Liên nở ra những đóa hoa nhỏ màu tử lam.

    Sau khi hấp thu hồn thú cấp hai, Trang Dịch rõ ràng cảm giác hồn lực trong cơ thể mình lại tăng trưởng một chút, thấy quá trình hấp thu thuận lợi như vậy, hắn liền thử triệu hồi ra hồn thú Bán Chi Liên, một giấy sau, một đóa Bán Chi Liên xuất hiện trên cổ tay Trang Dịch, kỹ càng nho nhỏ, cành lá màu xanh quấn lấy vòng tay không gian màu đỏ trên cổ tay Trang Dịch, thoạt nhìn giống như chính là một thể với nó.

    Không hổ là ma thú thực vật, cái khác không đề cập tới, tính ẩn nấp tính nhưng là hồn thú ngang cấp thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

    Hấp thu phụ hồn thú cấp hai, tâm tình Trang Dịch thật tốt, sau khi cáo biệt nhân viên chăn nuôi, lập tức không thể đợi được trở lại phòng ngủ, tỉ thí với Lôi Tu.

    Học viện Bardon không đến thời gian nghỉ không được ra khỏi cổng trường, Trang Dịch lại không tiện đi Trung tâm Kiểm trắc hồn sư, đành phải cùng Lôi Tu phóng thích hồn lực biên độ nhỏ luyện tập trong phòng, mặc dù bọn họ đã tận lực cẩn thận rồi, nhưng là không ít đồ trong phòng ngủ vẫn bị làm cho bừa bãi lộn xộn, hơn nữa cơ bản đều là Lôi Tu làm loạn.

    Lôi Tu là ma thú hai hệ phong lôi, lúc chiến đấu thân thủ linh hoạt là một ưu thế lớn của nó, tại sân huấn luyện bốn phía đều trống trải, Lôi Tu đều có thể mượn lực cuốn ở giữa không trung, càng đừng nói tới trong phòng ngủ, trong chốc lát nhảy lên bàn, chốc lát nhảy vào tủ quần áo, cuối cùng còn thừa dịp Trang Dịch không chú ý, trực tiếp nhảy lên trên vai hắn.

    Trang Dịch nhìn Lôi Tu nghịch ngợm, có chút dở khóc dở cười sờ lên thân thể của nó. Mặc dù quá trình đánh bừa bãi lộn xộn, nhưng là Trang Dịch cũng miễn cưỡng thông qua đối luyện với Lôi Tu nhận ra biến hóa của mình sau khi tấn cấp.

    Đầu tiên là sau khi hồn lực vượt qua cấp hai, thời gian vận dụng kỹ năng không chỉ được rút ngắn, hiệu quả cũng mạnh hơn không ít, vết thương không cẩn thận bị Lôi Tu cắt trúng, chỉ cần mấy giây đã bị chuyển sang một chỗ khác, Lôi Tu mấy lần tiểu công kích Trang Dịch, cũng đều bị Trang Dịch dùng biện pháp chuyển dời hồn lực phân tán miễn cưỡng ngăn.

    Bởi vì tấn cấp hai, bởi vậy phụ hồn thú hiện tại của Trang Dịch đã biến thành thực vật, chỗ tốt lớn nhất hiện nay liền là phi thường che dấu, lại phối hợp với kỹ năng chuyển dời của Trang Dịch, Trang Dịch một bên cùng Lôi Tu chiến đấu, trong đầu đã suy tư vài loại phương thức tác chiến thích hợp hắn. Đồng thời, Trang Dịch còn phát hiện, hồn thú hệ thực vật không hề vô dụng giống như đồn đại, Bán Chi Liên trừ tăng cường thể chất của hắn, bởi vì thực vật khá ôn hòa, nên khi triệu hồi nó hồn lực của Trang Dịch tiêu hao phi thường thấp.

    Độ bền bỉ cùng sức chịu đựng, bản tính của Bán Chi Liên, không chỉ có vận dụng lên kỹ năng, mà còn thể hiện trên tất cả các phương diện.

    Đã thu phục được hồn thú cấp hai, tảng đá lớn trong nội tâm Trang Dịch cuối cùng cũng buông, hơn nữa thầm nghĩ chờ sau khi hắn sờ thấu triệt để Bán Chi Liên, lại muốn đến Tự Thú Viên một chuyến, cầm lại phần thưởng của hắn —— chiến hồn thú Khô Diệp Kiệp Điệp.

    Ngày kế tiếp, sau khi Trang Dịch đi vào lớp, Hoàng Kiệt là người đầu tiên phát hiện Trang Dịch bất đồng, hắn cao thấp đánh giá Trang Dịch, chần chờ nói: “Trang Dịch… Ngươi đột phá cấp hai rồi có phải hay không?”

    Hồn sư nếu gần kề đột phá cấp hai, người bình thường nhìn không ra khác biệt, chỉ có sau khi đã thu phục được hồn thú, mới có thể cảm nhận được khí thế biến hóa.

    Nói như vậy, hồn sư thăng từng cấp, khí thế sẽ phát sinh biến hóa tương ứng, không chỉ có bởi vì hồn lực tăng trưởng cùng thực lực trở nên mạnh mẽ, càng là bởi vì dung hợp hồn thú cao cấp hơn, khí chất của hồn thú lại gia trì trên người hồn sư.

    Chỉ có điều, Hoàng Kiệt cùng Trang Dịch đồng cấp, hơn nữa Trang Dịch thu phục chính là ma thú thực vật, quá mức ôn hòa, trên khí thế không có biến hóa quá lớn, chẳng qua là khiến khí chất của Trang Dịch trở nên thanh nhã hơn, bởi vậy Hoàng Kiệt mới không xác định như vậy.

    Trang Dịch nghe vậy, nở nụ cười thoáng qua, nhẹ gật đầu.

    Hoàng Kiệt lập tức tách ra thành nụ cười lớn, dùng nắm tay nhẹ nhàng đánh lên cánh tay Trang Dịch, bày ra sự cổ vũ: “Quá tuyệt vời, ngươi rốt cục đột phá! Nhưng mà Trang Dịch, ngươi thu phục là ma thú gì?”

    Trang Dịch đang muốn trả lời Hoàng Kiệt, lại bị Hạ Viễn lão sư dạy chương trình học sáng hôm nay làm gián đoạn, “Tạm thời thông báo, khóa học hôm nay hủy bỏ, học viện sẽ tổ chức mọi người gặp mặt với các tiểu đội năm hai, thử nghiệm lần đầu tiên vượt niên cấp chỉ đạo.”

    “Năm thứ hai? Không thể nào nhanh như vậy!”

    “Ta cùng đồng đội còn chưa phối hợp tốt phải làm sao bây giờ…”

    “Ta ngược lại là phối hợp tốt rồi, nhưng là dù cho làm tốt hơn, đụng phải năm thứ hai cũng là xong đời, cho nên không sao cả a.”

    “Bình thường ta trên đường đụng phải những học trưởng học tỷ cao cấp hơn chúng ta, nguyên một đám đều mắt mọc trên đỉnh đầu, để cho bọn họ tới chỉ đạo chúng ta, a… Tương lai có thể xấu.”

    Hạ Viễn lão sư kiên nhẫn đứng ở một bên cho mọi người vài phút thời gian tiêu hóa thông tin, sau đó mới nói: “Toàn thể đứng dậy, đến sân huấn luyện hồn sư.”

    “Thật may hôm nay ngươi lên cấp.” Hoàng Kiệt một bên đứng dậy, một bên nói khẽ với Trang Dịch.

    Trang Dịch nhẹ gật đầu, sau đó thấp giọng nói với Lôi Tu trong bọc vài câu.

    Thực chiến cùng năm thứ hai như thế này, Trang Dịch khẳng định chẳng quan tâm Lôi Tu, vì vậy Trang Dịch quyết định để Lôi Tu ở trong phòng học chờ hắn.

    Lôi Tu đang ngủ mơ mơ màng màng, nghe thấy Trang Dịch phải rời đi, lập tức liền thanh tỉnh, nhưng mà sau khi nghe xong Trang Dịch giải thích, Lôi Tu nhìn Trang Dịch, cuối cùng lại gục xuống tiếp tục ngủ.

    Trang Dịch cùng mọi người đi ra phòng học, không tới một lát, bọn họ cùng với hai hệ năm nhất khác tụ hợp, mọi người lập tức theo chỉ thị cùng đội viên tiểu đội mình đứng riêng một chỗ, sau đó cùng nhau đi về sân huấn luyện.

    Trang Dịch Thượng Thanh Vân cùng với Vệ Cẩn cùng nơi, Thượng Thanh Vân là cấp ba, hắn hầu như vừa liếc nhìn Trang Dịch, liền phát hiện Trang Dịch bất đồng, không khỏi cao thấp dò xét Trang Dịch một lần, sau đó chân mày không tự chủ nhíu lại, nhưng mà khi hắn ý thức được Trang Dịch đang nhìn hắn sau, Thượng Thanh Vân lập tức giương nụ cười mừng rỡ: “Trang Dịch, chúc mừng ngươi đột phá.”

    Thực lực Vệ Cẩn thấp hơn Thượng Thanh Vân một chút, đang cùng Hoàng Kiệt đồng dạng bán tín bán nghi đâu, nghe Thượng Thanh Vân nói như vậy, Vệ Cẩn cũng đi theo chúc mừng: “Không sai a Trang Dịch, đột phá.”

    “Vận khí tốt mà thôi.” Trang Dịch khẽ cười nói, thấy Thượng Thanh Vân chậm rãi quay sang mặt không biểu tình nhìn chằm chằm phía trước, căn cứ hiểu biết kiếp trước đối với Thượng Thanh Vân, Trang Dịch hiểu rõ tâm tình Thượng Thanh Vân lúc này chỉ sợ không tốt lắm.

    Hắn làm đồng đội của Thượng Thanh Vân, có thể tấn cấp tại thời kỳ mấu chốt này, theo lý mà nói, Thượng Thanh Vân có lẽ so với ai khác đều phải cao hứng mới đúng, lúc này lại mặt mày ủ rũ, xem ra hắn đã ở sau lưng làm cái gì, kết quả Trang Dịch tấn cấp làm rối loạn kế hoạch của hắn rồi.

    Trang Dịch bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, cười lạnh trong lòng.

    Đợi Trang Dịch đợi đệ tử năm nhất đến sân huấn luyện, đệ tử năm hai đã ở đằng kia chờ, tiểu đội Trang Dịch Vệ Cẩn Thượng Thanh Vân sắp xếp là tiểu đội số một, tự nhiên cùng tiểu đội số một năm thứ hai tiến hành chỉ đạo.

    Khi Trang Dịch đi đến trước mặt ba đệ tử năm hai này, rất nhanh Trang Dịch liền nhận ra không đúng.

    Học viên năm nhất cùng năm hai là đứng mặt đối mặt, cách đứng như vậy xây dựng không khí chỉ đạo rất tốt, đứng đối diện Trang Dịch là một nữ phụ hồn sư, theo lý mà nói, sáu người chưa từng gặp mặt, người sẽ theo bản năng đặt càng nhiều lực chú ý trên người có cùng thuộc tính với mình, nhưng là Trang Dịch có thể rõ ràng cảm giác, ba năm thứ hai đối diện, nhìn nhiều nhất lại là hắn, mà không phải đối thủ mạnh mẽ nhất là Thượng Thanh Vân.

    “Khóa giao lưu chỉ đạo giữa năm nhất và năm hai hiện tại bắt đầu.” Thượng Quan Tịnh chẳng biết đã đến từ lúc nào, đứng ở phía trước nhất, uy nghiêm nói, “Trước báo danh của mình, thuộc tính hồn sư cùng cấp bậc, về sau chính là thời gian giao lưu lẫn nhau của các ngươi. Đệ tử năm thứ hai, ghi nhớ trình tự lúc trước được học, đệ tử năm nhất không chỉ là nội dung học của các ngươi, còn là đàn em của các ngươi; đệ tử năm nhất, tôn kính cùng học tập người mạnh hơn các ngươi, ta tin tưởng các ngươi có thể làm được.”

    Lời ít mà ý nhiều nói xong, Thượng Quan Tịnh xoay người rời đi đến một góc đứng cùng vài vị lão sư khác. Mấy vị lão sư kia cực kỳ lạ mặt, chỉ sợ tất cả đều là lão sư năm hai.

    Sân huấn luyện lớn như vậy giao cho học sinh, đệ tử năm nhất nhìn hồn sư năm hai, không khỏi lại có chút khẩn trương, nhưng mà đây cũng không kể cả tiểu đội Trang Dịch.

    “Năm nhất, chiến hồn sư Thượng Thanh Vân, cấp ba, xin chỉ giáo nhiều hơn.” Thượng Thanh Vân tiên phong nho nhã lễ độ mở miệng nói.

    Chiến hồn sư dáng người cường tráng đứng đối diện Vân vội vàng khách khí đáp lại: “Năm thứ hai, chiến hồn sư Hàn Thành, cấp ba, thực lực chúng ta tương đối, chỉ giáo không dám.”

    “Năm nhất, ngự hồn sư Vệ Cẩn, cấp hai, các học trưởng học tỷ hảo.” Vệ Cẩn cười híp mắt nhìn ba người đối diện nói.

    “Năm thứ hai, ngự hồn sư Dương Bách, cấp ba, tiểu tử ngươi này miệng ngược lại rất ngọt.” Dương Bách vóc dáng thấp bé dáng người lại hết sức cường tráng, thoạt nhìn có chút hèn mọn bỉ ổi.

    “Năm nhất, phụ hồn sư Trang Dịch, cấp hai, phiền toái học trưởng học tỷ rồi.” Trang Dịch nụ cười thanh tuyển, bàn về khí chất không hề kém so với chiến hồn sư cấp ba Thượng Thanh Vân.

    Nữ hồn sư đứng đối diện Trang Dịch, sau khi biết Trang Dịch là cấp hai, lập tức nhướng mày, phản xạ có điều kiện liếc sang Thượng Thanh Vân một cái.

    Thượng Thanh Vân làm biểu tình gì Trang Dịch nhìn không tới, nhưng là nữ hồn sư đối diện lập tức cười nhạo một tiếng: “Ngươi chính là Trang Dịch phế vật giả mạo thiên tài năm nhất kia?”

    Người ở chỗ này đều đang tiến hành tự giới thiệu, bầu không khí khách khí lại hòa hợp, thanh âm nữ hồn sư này lanh lảnh, lập tức dẫn tới người bên ngoài nhìn lại.

    Nhưng mà các hồn sư năm hai kia, sau khi nhìn thấy người lên tiếng là nữ hồn sư này, lại nhao nhao thu hồi ánh mắt, tựa hồ hết sức kiêng kỵ.

    Trang Dịch thu hết từng chi tiết ở bốn phía vào mắt, nhìn nữ hồn sư không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Nếu trong mắt ngài hồn sư cấp hai đều là phế vật mà nói, như vậy ta chính là Trang Dịch kia.”

    Nữ hồn sư kia thấy Trang Dịch cũng dám tranh luận, lông mi dựng lên: “Loại không có giáo dục —— “

    Nàng còn muốn lại răn dạy cái gì, lại nghe Thượng Thanh Vân cắt đứt lời nàng: “Học tỷ, xin bắt đầu đi.”

    Lời nói của nữ hồn sư bị cắt đứt, nhưng kỳ dị không thấy tức giận, nàng liếc Thượng Thanh Vân một cái, sau đó quay đầu, giơ cằm lên như là bố thí nói với Trang Dịch: “Năm thứ hai, phụ hồn sư Trịnh Mi, cấp ba đỉnh phong.”

    Họ Trịnh!

    Trang Dịch lập tức biết rõ vị này tất nhiên là người sinh ra trong phụ hồn sư thế gia Trịnh gia, mà Trịnh gia chỗ Trịnh Mi, chỉ sợ sẽ là gia tộc phụ hồn sư Tưởng Tuyên đầu nhập vào a.

    Trang Dịch nghĩ đến quan hệ của Tưởng Tuyên cùng Thượng Thanh Vân, kết hợp với dấu vết lúc trước để lại, trong lòng lập tức có suy đoán.

    Chỉ sợ Thượng Thanh Vân đã bắt đầu hành động a, lợi dụng hồn sư cấp bađối diện chèn ép hắn, mượn miệng Trịnh Mi cho Tưởng Tuyên thượng vị, nếu hôm nay Trang Dịch không tấn cấp, dùng thực lực cấp một của hắn, trước công chúng như vậy, chỉ sợ không chỉ đại mất mặt, mà vị trí hiện tại của hắn, cũng sẽ hoàn toàn bị Tưởng Tuyên chen lấn đi.

    Nghĩ đến Thượng Thanh Vân vừa mới giúp hắn giải vây, Trang Dịch trong nội tâm ám lẫm, hiển nhiên, so với ba tháng trước, Thượng Thanh Vân càng thêm khó đối phó rồi.

    Người khác chỉ biết là Thượng gia cùng Tưởng gia quan hệ không tốt, bởi vậy quan hệ giữa Thượng Thanh Vân và Tưởng Tuyên theo lẽ thường là rất ác liệt, trên thực tế bọn họ biểu hiện ra cũng xác thực như thế, ngay cả người khôn khéo như Vệ Cẩn cũng bị lừa.

    Thượng Thanh Vân một mặt lợi dụng Tưởng Tuyên, một mặt lại giả nhân giả nghĩa đảm nhiệm người tốt, hôm nay hắn vì đồng đội là Trang Dịch mở miệng đắc tội hồn sư năm thứ hai, như vậy sau này nếu vị trí Trang Dịch bị thay thế, Thượng Thanh Vân đã lấy được danh tiếng, cũng chiếm được thanh danh, cho mọi người đều biết lập trường của hắn, như vậy dù cho tương lai quan hệ của hắn cùng Tưởng Tuyên lộ ra, chỉ sợ càng nhiều người đều cho rằng, là sau khi Tưởng Tuyên nhập đội câu dẫn hắn, Thượng Thanh Vân từ đầu đến cuối, cỡ nào vô tội a!

    Sau hôm nay nếu Trang Dịch tiếp tục lưu lại trong tiểu đội, nếu Trang Dịch không biết bộ mặt thật của Thượng Thanh Vân, chỉ sợ sẽ đối với hắn cảm động rơi nước mắt a.

    Thật sự là tính toán tốt a!

    Mặc dù rất nhiều ý niệm hiện lên trong đầu, trên mặt Trang Dịch lại là một mảnh bình tĩnh. Theo bốn phía năm thứ hai bắt đầu chỉ đạo kỹ xảo chiến đấu cho năm thứ nhất, đội ngũ Trang Dịch cũng gia nhập bên trong, nhưng mà bởi vì Trịnh Mi bài xích, Trang Dịch cũng không có được bất luận cái gì chỉ đạo, ngược lại bị Trịnh Mi không ngừng chỉ vào mũi mắng phế vật cùng ngu xuẩn.

    Hai vị hồn sư khác là đồng đội với Trịnh Mi, tự nhiên sẽ không quản vấn đề này, bọn họ hết sức chuyên chú cùng Thượng Thanh Vân Vệ Cẩn thảo luận về kỹ xảo chiến đấu của hồn sư, giống như căn bản không thấy tình huống bên Trang Dịch.

    Trong lúc Vệ Cẩn mấy lần muốn trợ giúp Trang Dịch, lại bị Thượng Thanh Vân kéo lại: “Loại sự tình này phải do chính hắn xử lý, người khác không giúp được.”

    2 giờ dài dòng buồn chán rốt cục qua đi, Thượng Quan Tịnh đứng ở một góc đại sảnh giao lưu cùng vài lão sư khác lại xuất hiện trước mặt mọi người: “Còn lại một giờ là thời gian chỉ đạo thực chiến, bên cạnh là sân huấn luyện trống, toàn thể học sinh xếp hàng đi qua, nhớ kỹ không được loạn đội ngũ.”

    Đội ngũ của Trang Dịch tiểu đội số một của năm nhất do đội ngũ số một của năm hai chỉ đạo, lập tức dẫn đội đứng dậy đi đầu đến sân huấn luyện bên cạnh. Nghĩ đến thực chiến kế tiếp, Trang Dịch nghẹn khuất 2 giờ chậm rãi trầm mắt.

    Vì để mọi người tận lực phát huy nên sân huấn luyện thực chiến so với sân huấn luyện lý luận ít nhất phải rộng lớn gấp năm lần, từng tiểu đội một đều được phân cho khu vực riêng, cho bọn họ đầy đủ không gian phát huy.

    Khi Trang Dịch Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân đứng lại, đệ tử cấp hai đối diện cũng nhanh chóng đứng vững, bọn họ là hồn sư đã trải qua Rừng rậm Ma thú tôi luyện, thoạt nhìn hiển nhiên có kinh nghiệm nhiều hơn đám Trang Dịch, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, tạo cho người một loại áp lực vô hình.

    Chiến hồn sư cầm đầu là Hàn Thành cười nói với Thượng Thanh Vân: “Hai đội ngũ chúng ta trước đối chiến luyện tập một chút, để cho chúng ta xem các ngươi có cái gì cần cải tiến, sau đó thực chiến 1 vs 1, ngươi cảm thấy thế nào?”

    “Tốt.” Thượng Thanh Vân mỉm cười đáp, một giây sau, Thượng Thanh Vân cùng chiến hồn sư của đối phương cùng phóng xuất ra hồn thú.

    Kiếp trước Trang Dịch rất ít nhìn thấy hồn thú của Thượng Thanh Vân, có ấn tượng cũng là hồn thú sau cấp năm của hắn, hai đời cộng lại, lần đầu tiên thấy hồn thú cấp ba của Thượng Thanh Vân, kết quả lại là hồn thú Lôi Tu đánh bại ở sân huấn luyện mấy hôm trước —— Tuyết Ban Hắc Báo.

    Nghĩ đến bộ dáng khinh thường khi Lôi Tu cào chết Tuyết Ban Hắc Báo lúc ấy, trong đầu Trang Dịch mạc danh có chút muốn cười.

    Sau Thượng Thanh Vân cùng Hàn Thành, ngự hồn sư cùng phụ hồn sư hai bên đội ngũ cũng nhao nhao phóng xuất ra hồn thú, trong đó không ai nghĩ được hồn thú của Trang Dịch rất tầm thường, Bán Chi Liên lén lút xuất hiện trên cổ tay Trang Dịch, không nhìn kỹ căn bản không người phát hiện.

    Trịnh Mi nhìn Trang Dịch, lập tức lộ ra nụ cười khinh bỉ: “Hồn sư cấp hai cái gì, hồn thú dấu đầu lộ đuôi như vậy.”

    Sau lưng Trịnh Mi hiện ra hư ảnh một con nhện, một giây sau, hư ảnh kia chậm rãi thu nhỏ lại, cuối cùng ngưng hóa thành một con nhện lớn bằng quả bóng rổ, bò qua bò lại trên người Trịnh Mi.

    Trang Dịch xem như biết rõ vì cái gì đệ tử năm thứ hai ở bốn phía lại kiêng kị Trịnh Mi như vậy, nhện với rết cùng loại, là một loại độc trùng, phần lớn đều thân mang kịch độc, hơn nữa vừa có khả năng tấn công lại có thể phụ trợ, được công nhận là một trong những hồn thú khó đối phó nhất.

    Theo Thượng Thanh Vân cùng Hàn Thành bắt đầu chiến đấu, Trang Dịch cùng Vệ Cẩn cũng nhanh chóng gia nhập chiến đấu.

    Vệ Cẩn là ngự hồn sư cấp hai, thủy chung đứng bên cạnh Thượng Thanh Vân phụ trợ hắn, mà Trang Dịch thì đứng phía sau bọn họ, từ biểu hiện xem ra, Trang Dịch đứng ở vị trí an toàn nhất, cái gì cũng không làm, nhưng kì thực Trang Dịch vẫn đang vận dụng hồn lực của mình, khi thì giúp Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân chuyển dời vết thương, khi thì đảm nhiệm tác dụng của ngự hồn sư, dùng hồn lực ngăn cản chút ít công kích tiếp theo khó lòng phòng bị.

    Bởi vì Trịnh Mi là phụ hồn sư công phòng nhất thể (phụ hồn sư vừa công kích vừa phòng thủ), bởi vậy tương đương với Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân hai người đối phó ba hồn sư cấp ba, dù là hai người này thiên tư xuất chúng, thời gian trôi qua cũng dần không chịu đựng nổi.

    Trịnh Mi thấy Thượng Thanh Vân ngăn cản cố hết sức, lập tức khanh khách nở nụ cười, một giây sau, con nhện trong tay Trịnh Mi nhanh chóng nhổ ra tơ nhện dính trên vai Vệ Cẩn, sau đó con nhện này đổi chiều tơ nhện, buông tha công kích Vệ Cẩn, trong nháy mắt hoảng đến trước mặt Trang Dịch.

    Trang Dịch đang chuyên tâm phụ trợ Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân vừa nhấc mắt, chính là một con nhện thật lớn đánh tới trước mặt, Trang Dịch sợ hết hồn!

    Trang Dịch phản xạ có điều kiện giơ tay lên đỡ, cùng thời khắc đó, Bán Chi Liên bình thường luôn quấn trên tay hắn lập tức cảm nhận được nguy hiểm, theo Trang Dịch tâm niệm chuyển động, Bán Chi Liên thoáng cái sinh dài ra, cành phóng đại gấp mấy lần, dùng vòng tay Trang Dịch làm trung tâm, nhanh chóng ngăn cản bước chân con nhện.

    Con nhện bị Bán Chi Liên nửa đường ngăn chặn, lập tức dữ tợn ghé lên Bán Chi Liên, nhanh chóng rót nọc độc vào trong thân cành Bán Chi Liên.

    Nếu là hồn thú bình thường gặp được loại nhện độc đáng sợ này, sợ là lập tức bị đánh tan, hồn sư cũng sẽ theo đó bị thương nặng, giống hồn thú Tam Sinh Điệp lúc trước của Trang Dịch, liền tuyệt đối không phải là đối thủ của con nhện này, nhưng cố tình, giờ phút này, hồn thú của Trang Dịch là Bán Chi Liên.

    Con nhện mặc dù rót nọc độc vào Bán Chi Liên, nhưng mà bởi vì cấu tạo của thực vật không giống ma thú, nọc độc cũng chỉ có thể nổi mặt ngoài, lại không thể mang tới ảnh hưởng quá lớn cho Bán Chi Liên.

    Trịnh Mi đối diện thấy một chiêu đánh lén này đã vậy còn quá nhanh bị ngăn cản, lập tức xụ mặt, chỉ huy con nhện không ngừng nhả tơ, ý đồ muốn vây khốn Trang Dịch, đáng tiếc thân thủ của Trang Dịch linh hoạt hơn so với phụ hồn sư bình thường nhiều, thậm chí không kém chiến hồn sư bao nhiêu, dù cho ngẫu nhiên thiếu chút nữa bị tơ nhện nhả tới, cũng có Bán Chi Liên đỡ giúp cho Trang Dịch.

    Hai phụ hồn sư Trịnh Mi cùng Trang Dịch giằng co như vậy, mà bên kia, Hàn Thành cùng Dương Bách mặc dù hợp lại đẳng cấp cao hơn Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn, nhưng là Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn xuất thân thế gia, không chỉ có thiên phú xuất chúng, hồn lực hùng hậu hơn so với hồn sư ngang cấp, thân còn có bí kỹ (kỹ năng bí mật) của gia tộc, cực kỳ khó chơi.

    Kết quả một mực đánh tới hai bên đều mệt, thắng bại chưa thể phán định. Cuối cùng, Hàn Thành rốt cục không tình nguyện hô ngừng: “Được rồi, dừng lại! Hai bên tiêu hao hơn phân nửa, thắng bại chưa phân, Thượng Thanh Vân, thực lực năm nhất của các ngươi lần này so với dự đoán của ta còn mạnh hơn, chỉ đạo đoàn đội thực chiến trước hết đến đây a, chúng ta trao đổi kinh nghiệm lẫn nhau một chút.”

    “Được.” Thượng Thanh Vân lập tức phong độ nhanh nhẹn thu hồi hồn thú.

    Rất nhanh hồn sư hai bên đều thu liễm hồn lực, duy chỉ có Trịnh Mi vẫn còn không thuận theo tiếp tục chỉ huy con nhện công kích, vì vậy Trang Dịch đành phải bất đắc dĩ tiếp tục né tránh.

    Trịnh Mi thấy Trang Dịch nhiều lần sắp bị nhả đến, kết quả hắn nếu không tránh thoát ngay tại thời điểm nguy kịch, lại dùng cái loại thực vật chết tiệt kia ngăn lại, lập tức nhanh bị làm cho tức chết. Phụ hồn thú công thủ làm toàn niên cấp e ngại của nàng, hôm nay cư nhiên không làm gì được một hồn sư cấp hai, càng sỉ nhục chính là, đối phương còn là dùng phụ hồn thú thực vật rác rưởi ngăng nàng lại, Trịnh Mi ngày thường kiêu căng thành thói quen nào chịu bỏ qua như vậy, dù biết rõ đã dừng lại, cũng phải nhả đến Trang Dịch một lần mới được.

    “Trịnh Mi, dừng lại!” Hàn Thành thấy Trịnh Mi thân là một năm hai, lại đi ức hiếp đệ tử năm nhất như thế, lập tức xụ mặt xuống sắc.

    Trịnh Mi mắt điếc tai ngơ, tiếp tục công kích, một bên Thượng Thanh Vân thấy thế, lập tức đi phía trước một bước, cất giọng nói: “Học tỷ, xin dừng lại a, tất cả mọi người đang nhìn ngươi kìa.”

    Trịnh Mi nghe vậy, nhanh chóng quay đầu nhìn bốn phía một chút, thấy tất cả mọi người đang vội vàng chiến đấu, căn bản không có người chú ý tới nàng, lập tức quay đầu tức giận trừng Thượng Thanh Vân, mặc dù là trừng, nhưng ánh mắt kia có nhìn thế nào, vì sao có điểm giống mị nhãn như tơ.

    Cuối cùng, Trịnh Mi vẫn là ngừng công kích, phất phất tay chiêu con nhện về, sau đó sắc mặt bất thiện nhìn Trang Dịch.

    Trang Dịch nhìn tơ nhện bừa bãi lộn xộn trên Bán Chi Liên, chậm rãi vận dùng hồn lực, trực tiếp chuyển dời mấy cái gì đó vừa có độc lại phiền toái này đi.

    Trịnh Mi đang chờ xem Trang Dịch sẽ xử lý tơ nhện như thế nào thấy thế, sắc mặt càng khó coi, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi đến trước mặt Hàn Thành nói chuyện với đám người Thượng Thanh Vân, hoàn toàn quên trách nhiệm của nàng thân là một đệ tử năm hai phải làm.

    Hai đội ngũ ngươi tới ta đi thảo luận ước chừng 20 phút, đúng lúc hồn lực hai bên khôi phục cũng không sai biệt lắm, vì vậy nhao nhao đứng dậy, ý định bắt đầu chỉ đạo thực chiến 1vs1.

    Trang Dịch nhìn nụ cười không có ý tốt của Trịnh Mi đứng đối diện hắn, trên mặt một mảnh bình tĩnh, chẳng qua là đôi mắt màu xám nhạt kia, thần sắc thoạt nhìn có chút lãnh đạm.

    Vệ Cẩn thấy Trang Dịch như vậy, không dấu vết đi đến bên người Trang Dịch thấp giọng nói: “Nàng mà có cố ý làm khó ngươi, ngươi liền kêu to a. Lần này năm thứ hai chỉ đạo năm nhất, kỳ thực giống như cuộc thi lần trước của chúng ta, rất trọng yếu, thủ đoạn nhỏ này của nàng, thả trong bóng tối mọi người không dám nói gì, nếu đặt tới trên mặt bàn, lão sư sẽ không cho nàng điểm cao.”

    Trang Dịch liếc Vệ Cẩn, nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Ngươi cũng chú ý một ít, đừng để bị bọn họ đè xuống dưới.”

    “Nhất định.” Vệ Cẩn nói xong, vừa vặn Dương Bách gọi hắn, Vệ Cẩn lập tức đi qua.

    “Đã bắt đầu chưa?” Trịnh Mi thấy Vệ Cẩn cùng Trang Dịch nói nhỏ trong chốc lát sau đó tách ra, nàng trào phúng mà nhìn Trang Dịch, “Kéo dài thời gian là không có tác dụng, trừ phi ngươi có thể báo cáo lão sư, nói ta đang khi dễ ngươi, ha ha…”

    Trang Dịch nhìn nét mặt đắc ý của Trịnh Mi, chậm rãi khơi gợi lên nụ cười: “Bắt đầu đi.”

    Trịnh Mi lần nữa gọi ra con nhện cực lớn kia, thật hưởng thụ cho nó bò qua bò lại trên người mình, sau đó đột nhiên, con nhện mãnh liệt bật ra một cái lưới lớn, đánh tới Trang Dịch!

    Xem ra Trịnh Mi này cũng không ngu ngốc, thấy Trang Dịch thân thủ linh hoạt, thừa dịp đang nghỉ ngơi, bện ra một mạng nhện lớn, chính là vì giờ phút này bắt được Trang Dịch!

    Trang Dịch thấy không kịp tránh đi, lập tức vận dùng hồn lực, nhanh chóng bắt đầu kỹ năng chuyển dời.

    Mạng nhện này nhìn như chân thật, trên thực tế chính là hồn lực cấu thành, bởi vì quá lớn, lực lượng tương đối phân tán, ngược lại thuận tiện Trang Dịch chuyển dời, đợi khi mạng nhện bay đến trước mặt Trang Dịch, Trang Dịch đã thành công đục một cái lỗ lớn bên trong, đúng lúc có thể làm cho thân thể hắn không bị tơ nhện đụng phải.

    Trịnh Mi thấy thế, lập tức nheo mắt: “Phụ hồn sư loại đặc thù? Có ý tứ!”

    Nàng lời còn chưa dứt, con nhện trên người mãnh liệt bật lên, rất nhanh bò đến chỗ Trang Dịch, con nhện này hình thể cực lớn, lại có tám cái chân, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, rất may lúc trước Trang Dịch từng chịu đủ Lôi Tu tàn phá, vì vậy đối với ma thú cấp ba, mặc dù ánh mắt hắn không bắt được động tác của chúng nó, thân thể lại hiểu được bản năng tránh đi.

    Đồng thời, Trang Dịch không hề ẩn dấu thực lực, Bán Chi Liên lại một lần nữa từ trong tay sinh trưởng mà ra, được hồn lực của Trang Dịch tẩm bổ, Bán Chi Liên lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được sinh trưởng dài đến ba mét, viền lá hơi cuốn là răng cưa sắc bén, trên cành lá hoa nở rộ, vì chủng loại của nó, có công hiệu giải độc, vừa vặn tương khắc với con nhện!

    Nếu là bình thường, dù là Trang Dịch có thả Bán Chi Liên lớn đến đâu, đều không thể ngăn cản bước chân hồn thú tiến công, cố tình, hôm nay chống lại lại là con nhện.

    Nọc độc nhện không có tác dụng với Bán Chi Liên, một bộ phận độc nhổ ra bị hoa Bán Chi Liên hóa giải, một bộ phận khác trực tiếp bị hồn lực của Trang Dịch dời đi, trái lại răng cưa trên phiến lá của Bán Chi Liên, thường thường sẽ tạo thành phiền toái nhất định cho hành động của con nhện.

    Hai hồn thú lớn ở giữa không trung đọ sức, cứ như vậy tiếp tục, con nhện dần dần toát ra vẻ mệt mỏi, hồn thú phản ứng tình huống của hồn sư, hiển nhiên, con nhện này cứ gọi tới gọi lui, không ngừng phụt ra tơ nhện, tạo thành phụ tải rất lớn với Trịnh Mi, Trịnh Mi dần dần chống đỡ không nổi rồi.

    Nàng không cam lòng nhìn về Trang Dịch, thấy Trang Dịch sắc mặt bình tĩnh, hồn lực không giảm chút nào, trong nội tâm vừa sợ vừa giận.

    Nàng là một hồn sư cấp ba mà cũng sắp chống đỡ không nổi, Trang Dịch chỉ là hồn sư cấp hai, ở đâu ra nhiều hồn lực như vậy?

    Trang Dịch tiếp thu đến ánh mắt Trịnh Mi, tự nhiên cũng đã hiểu nàng đang suy nghĩ gì. Trên thực tế, đây là chỗ tốt của triệu hoán sư.

    Hồn sư cấp một đến cấp ba, sở dĩ đều thuộc phạm trù hồn sư hạ đẳng, là vì mặc dù từng cấp một thực lực đều có khác biệt nhất định, cũng không quá lớn như cấp ba vào cấp bốn. Dưới tình huống bình thường, hồn lực hồn sư cấp ba có thể nhiều gấp đôi hồn sư cấp hai, nhưng mà, Trịnh Mi lại gặp triệu hoán sư Trang Dịch.

    Trang Dịch là ba hệ hồn sư, mặc dù hiện tại hồn lực hắn bày ra là trình độ phụ hồn sư bình thường, nhưng trên thực tế còn hai số định mức giấu trong cơ thể Trang Dịch, bởi vậy hồn lực Trang Dịch chính thức có được, là gấp ba hồn sư cấp hai bình thường, bản thân cũng đã vượt qua Trịnh Mi.

    Cũng chính bởi vì như thế, Trang Dịch tu luyện mới chậm hơn người bên ngoài, nhưng mà cày thêm một phần thu thêm một phần, ngày thường trả giá, tại thời khắc mấu chốt, lại ngăn cơn sóng dữ.

    Nhưng mà mặc dù hơn một tháng trước, trong cuộc thi Trang Dịch đã lấy được đánh giá hồn lực thực tế nhiều hơn bình thường, nhưng Trang Dịch biết rõ, nếu hồn lực hôm nay hắn thể hiện ra thật sự vượt quá cấp hai rất nhiều, tất nhiên sẽ khiến hoài nghi.

    Bởi vậy thấy Trịnh Mi sắp chống đỡ không nổi, Trang Dịch cũng giả bộ trên mặt hiện lên thần sắc đau đớn, hồn lực cũng không ổn định, bộ dáng hồn lực cũng sắp khô kiệt.

    Trịnh Mi ở đối diện thấy hồn lực trong cở thể mình nhanh thấy đáy, nội tâm cũng có chút bất an. Cảm giác hồn lực khô kiệt quá khó tiếp thu, nàng là một nữ hài tử được chiều chuộng, làm sao chịu được loại thống khổ này, ngay lúc Trịnh Mi định hủy bỏ hồn lực, giương mắt thấy hồn lực của Trang Dịch cũng không ổn định, nàng lập tức đại hỉ, đang muốn không ngừng cố gắng, đã thấy Trang Dịch cắn răng một cái, ánh mắt bỗng nhiên trở nên lăng lệ ác liệt, giống như muốn cắn xé nhau mà tiếp tục, Trịnh Mi thấy thế, lập tức hiểu ra Trang Dịch chỉ sợ sẽ không thôi, mà nàng lại không muốn tiếp tục nữa, cuối cùng, rơi vào đường cùng, Trịnh Mi tiên phong rút con nhện về.

    Hồn thú trở lại trong cơ thể, Trịnh Mi lập tức thở phào nhẹ nhõm, kết quả vừa nhấc mắt, phát hiện Trang Dịch cũng thu hồi hồn thú, sau đó sắc mặt trắng xám, đi tới trước mặt nàng.

    Dung mạo của Trang Dịch mặc dù không diễm lệ như Tưởng Tuyên, cũng không tuấn lãng như Thượng Thanh Vân, nhưng có một cổ khí chất đặc biệt ưu nhã hàm súc, nhất là cặp mắt màu xám nhạt kia, khi hắn nhìn chăm chú một người, thanh nhã xa cách, khiến người nhịn không được vừa nhìn lại nhìn.

    Trịnh Mi cũng không biết có phải vì đánh ngang tay với Trang Dịch hay không, lúc này lại nhìn Trang Dịch, lập tức cảm thấy hắn thuận mắt không nói ra được, kết quả Trang Dịch nói ra một câu sau, lập tức khiến cả khuôn mặt Trịnh Mi đều tái nhợt.

    “Xem ra thực chiến của ngươi không tốt như lý luận của mình, học tỷ.” Trang Dịch nói xong, quay người chậm rãi đi trở về bên người Vệ Cẩn.

    Trịnh Mi bị Trang Dịch châm chọc giận tới toàn thân phát run, ngẩng đầu lên hung hăng trừng Trang Dịch một cái, thấy Hàn Thành cùng Dương Bách cũng đều đã chiến đấu xong, đang sắc mặt phức tạp nhìn hắn, Trịnh Mi nghĩ đến bộ dạng mất mặt vừa rồi của mình đều bị bọn họ nhìn thấy, trong nội tâm lấp kín, trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi.

    Nhưng mà nàng rất nhanh liền phản ứng kịp thời, loại thời điểm này nếu ngất đi, đó mới là đem mặt ném đi rồi, nàng lập tức bảo trì biểu tình bình tĩnh, trở lại đội ngũ của mình.

    “Xem ra các ngươi không cần chúng ta chỉ đạo cái gì.” Hàn Thành nhìn Thượng Thanh Vân cười khổ nói, bất luận là đoàn thể chiến hay là đơn nhân chiến, vậy mà tiểu đội năm nhất này không hề rơi xuống hạ phong, điều này làm cho Hàn Thành không thể không cảm thán, lực lượng thế gia quả nhiên cường đại.

    Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân không cần phải nói, còn Trang Dịch kia, nghe nói lai lịch thần bí, cũng là xuất từ quý tộc thế gia nào đó, bởi vì che che lấp lấp không dám công bố, hắn còn vẫn cho là chẳng qua chỉ là đồn nhảm mà thôi, hôm nay thấy hắn vậy mà có thể cùng Trịnh Mi tương xứng, Hàn Thành không khỏi tin tưởng thân phận Trang Dịch, chỉ sợ cũng chỉ có sử dụng gia tộc bí kỹ, mới có thể như thế đi.

    Thấy buổi trưa sắp qua, năm thứ hai chỉ đạo cho năm nhất cuối cùng cũng kết thúc.

    Thượng Quan Tịnh luôn luôn ở một bên nhìn, thấy mọi người đều dừng lại lợi dụng một chút thời gian cuối cùng sau khi học xong khôi phục hồn lực, nàng chậm rãi đi tới trước mặt đội ngũ của Trang Dịch: “Trang Dịch, ngươi tới đây một chút.”

    Trang Dịch không nghĩ tới Thượng Quan Tịnh đúng là cố ý tìm đến mình, lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt Thượng Quan Tịnh, liền nghe Thượng Quan Tịnh nói: “Hồn lực của ngươi tiêu hao ít hơn so với hồn sư bình thường, đúng không?”

    Trang Dịch âm thầm may mắn chính mình vừa rồi thu tay lại kịp thời, xem ra Thượng Quan Tịnh một mực vẫn chú ý bọn họ bên này đâu.

    Thấy Thượng Quan Tịnh nhìn mình, Trang Dịch nhẹ gật đầu: “Đúng vậy.”

    “Xem ra lựa chọn của ngươi rất chính trực xác thực, làm lão sư khi biết được ngươi lại đi thu phục một hồn thú hệ thực vật còn lo lắng một chút, hiện tại xem ra là hoàn toàn không cần.” Thượng Quan Tịnh nhìn Trang Dịch nói, “Mặc dù ngươi tấn cấp tương đối chậm, nhưng là một khi sau khi tấn cấp thành công, hồn lực tăng trưởng lại mạnh hơn so với người bình thường một chút, hơn nữa ngươi lựa chọn hồn thú thích hợp với ngươi nhất, mới có thể có thành tích như hôm nay.”

    Trang Dịch nghe Thượng Quan Tịnh khẳng định mình như vậy, mặc dù trong nội tâm hết sức cao hứng, nhưng vì sao lại cảm giác mấy lời này nghe như là đang ám chỉ cái gì?

    Khi Trang Dịch nhìn quét đến bốn phía, thấy mọi người bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ, lập tức đã hiểu Thượng Quan Tịnh dụng tâm lương khổ.

    Xem ra nàng cũng biết được những lời đồn về hắn trong trường, đây là đang giải vây giúp hắn đâu! Đã giải thích nguyên nhân hắn chậm chạp không tấn cấp, cũng giải thích vì sao hôm nay hắn một hồn sư cấp hai có thể bất phân thắng bại với hồn sư cấp ba.

    Đúng lúc này, đã đến giờ tan học.

    “Được rồi, cả lớp tan học a.” Thượng Quan Tịnh nói với mọi người, sau đó quay nói với Thượng Thanh Vân, “Thanh Vân, lão sư có một số việc muốn hỏi ngươi một chút, ngươi tới đi cùng ta a.”

    Thượng Thanh Vân nghe vậy, ánh mắt nhìn Trang Dịch, sau khi chào hỏi mọi người, đi theo Thượng Quan Tịnh rời đi trước.

    36

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư