Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 66

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 66

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Ngày kế tiếp, sáng sớm Trang Dịch cùng Lôi Tu đã thức dậy, đến phụ cận mua một ít bữa sáng. Cái mũi của Lôi Tu cực nhạy, trong khi Trang Dịch đang trả tiền, nó đã nhìn chằm chằm một cửa hàng cách bọn họ khá xa, bên trong bán chính là thịt nướng đặc biệt, xem như đặc sản của thành Lệ Vân.

    Sáng sớm mà mua thịt ăn khiến Trang Dịch có chút ăn không tiêu, nhưng mà thấy Lôi Tu ngóng trông nhìn hắn, móng vuốt lớn thoáng cào cào chân hắn, cuối cùng Trang Dịch vẫn là đi mua, hơn nữa dưới sự giật dây của Lôi Tu, còn mua một hơi không ít.

    “Những cái này ngươi phải ăn sạch.” Thịt nướng này mặc dù thơm, nhưng lại không thể trong không gian, nếu không quần áo bên trong đều sẽ bị ám lên loại mùi này, hơn nữa bây giờ đang là giao mùa hè thu, loại thực phẩm này rất dễ hỏng, Trang Dịch vừa đi, vừa dặn dò Lôi Tu.

    Lôi Tu hưởng thụ ngửi mùi thơm của đồ ăn, cảm thấy mỹ mãn híp mắt gật đầu, Trang Dịch nhìn cái bộ dáng nhỏ kia của nó, cảm thấy nó quả thực sắp thành hổ tinh rồi. Nhưng mà nghe nói, đẳng cấp của ma thú càng cao, chỉ số thông minh cũng sẽ tùy theo mà tăng cao, giống như mẫu tinh tinh Trang Dịch đã gặp chính là vô cùng nhân tính hóa, vì vậy đối với chuyện Lôi Tu càng ngày càng thông minh này, hắn ngược lại cảm thấy rất bình thường.

    Trở lại khách sạn, Trang Dịch cùng Lôi Tu mới vừa vào cửa, đã nghe ông chủ nhà trọ nói: “Vị khách nhân này, có người tìm ngươi.”

    Trang Dịch sửng sốt, thuận theo phương hướng ông chủ đang chỉ, một cái liếc mắt đã nhìn thấy hai người ngồi đang ngồi trong phòng nghỉ bên cạnh.

    Một người trong đó Trang Dịch cũng không xa lạ gì, chính là Triệu Vĩnh đại chiến một trận với hắn chiều hôm qua, tên còn lại có thân hình khôi ngô, cơ bắp từng cục, hình thể uy mãnh, một kẻ to con như vậy ngồi bên cạnh Triệu Vĩnh nhỏ gầy hèn mọn bỉ ổi, thoạt nhìn giống như tinh tinh cùng khỉ gầy ngồi cùng nhau.

    Trang Dịch nghĩ đến đồng học khác mà Triệu Vĩnh nói đến hôm qua, hình như tên là Du Vinh, hắn nhìn nam nhân to con kia, có lẽ vị này tám chín phần mười là bình thường.

    Khi Trang Dịch nhìn họn họ, Triệu Vĩnh cũng nhanh chóng nhìn thấy Trang Dịch, sau đó nói nhỏ vài câu bên tai Du Vinh.

    To con nghe vậy, quay đầu, sau khi tầm mắt của hắn đối diện với Trang Dịch, to con lập tức đứng dậy, mang theo Triệu Vĩnh đi đến trước mặt Trang Dịch.

    To con này nhìn từ xa đã vô cùng mạnh mẽ, đến gần lại càng khủng khiếp, trong những người bạn cùng lứa tuổi, Trang Dịch đã coi như không thấp, nhưng là ở đây, khi đứng trước mặt to con này, rõ ràng thấp hơn hắn một cái đầu, mà Triệu Vĩnh bên cạnh lại càng thê thảm, chỉ tới ngực to con kia mà thôi.

    “Xin chào, tên ta là Du Vinh, đệ tử năm thứ tư học viện Ellen, ngươi là Trang Dịch a?” Du Vinh cúi đầu nhìn Trang Dịch, vươn tay nói.

    Trang Dịch vừa đưa tay bắt tay với hắn, vừa nói: “Xin chào, ta là Trang Dịch, thật vui mừng vì có thể gặp các ngươi vào hôm nay.”

    Nghe Trang Dịch cố ý cường điệu hai từ “hôm nay” này, Du Vinh lập tức thành khẩn mà nói: “Thật có lỗi, bởi vì chúng ta đến sớm hơn thời gian đã hẹn hai ngày, ta nhàn rỗi không có việc gì làm nên bỏ chạy đến sòng bạc chơi một trận, kết quả ta cùng Triệu Vĩnh không cẩn thận bị giữ ở bên trong. Lần này chúng ta đến đây tổng cộng ba người, trong đó có vị học trưởng năm thứ năm đã từng làm học sinh trao đổi ở Bardon, hắn đã đáp ứng cùng ngày đến gặp mặt ngươi, chúng ta lập tức đồng ý, hiện tại xem ra, có vẻ hắn đã ra một vài chuyện ngoài ý muốn… Về ta cùng Triệu Vĩnh lỡ hẹn lần này, sau khi trở về trường chúng ta sẽ thỉnh tội với lão sư, cũng hy vọng ngươi có thể tha thứ chúng ta.”

    Trang Dịch nghe vậy, nhìn biểu tình tràn ngập áy náy của Du Vinh, nhất thời có chút bất ngờ. Tướng mạo Du Vinh tương đối hung hãn uy mãnh, kết hợp với vài câu Triệu Vĩnh nói lúc trước, chuyện lỡ hẹn do đánh bạc bị giữ lại này, ấn tượng đầu tiên của Trang Dịch đối với Du Vinh, chính là người này là một tên dân cờ bạc điên cuồng hung ác, hơn nữa hoàn toàn không coi hắn (Trang Dịch) ra gì, nhưng là những lời lúc nãy lại phá vỡ cái nhìn của Trang Dịch với hắn, ngày hôm qua Trang Dịch đả thương Triệu Vĩnh, Du Vinh này nhìn thấy hắn, lại vẫn sẽ thành khẩn như vậy, nếu như nói Trang Dịch nhìn thấy Trương Triết cùng Triệu Vĩnh, lập tức cực kỳ thất vọng với học viện Ellen mà nói, Du Vinh này xuất hiện, ngược lại cứu vãn ấn tượng của Trang Dịch với ngôi trường này một chút.

    “Như vậy hiện tại vị đồng học năm thứ năm kia đâu, hắn không làm sao chứ?” Không chính diện tiếp nhận lời Du Vinh nói, Trang Dịch hỏi.

    Du Vinh trầm ngâm một lát: “Nói thực ra, ta cùng Triệu Vĩnh hôm nay mới từ sòng bạc đi ra, đối với vị học trưởng kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng không biết rõ, hôm nay là ngày 24, cách khai giảng còn thời gian hơn 10 ngày, căn cứ lộ trình từ nơi này đến học viện Ellen, ngày mai chúng ta xuất phát, vẫn là tời kịp, cho nên ta muốn ở lại Lệ Vân Thành thêm một ngày nữa, đợi khi tìm được vị học trưởng này thì đi.”

    “Được, như vậy ngày mai chúng ta xuất phát.” Trang Dịch nói.

    Du Vinh thấy Trang Dịch một lời đáp ứng, ngôn ngữ ngắn gọn, hắn giống như lơ đãng mà nói: “Vì không phát sinh bất luận một ngoài ý muốn nào nữa, đêm nay người có thể ở cùng một chỗ với chúng ta sao?”

    Trang Dịch cười mỉm liếc nhìn Triệu Vĩnh một cái.

    Từ lúc mới bắt đầu Triệu Vĩnh đã đứng ở vị trí bên cạnh chếch về phía sau lưng Du Vinh, cố gắng tránh đi ánh mắt mà Lôi Tu đứng ở bên người Trang Dịch phóng tới, giờ phút này Trang Dịch nhìn về phía Triệu Vĩnh, Lôi Tu lập tức đi về phía trước một bước, cũng nhìn chằm chằm vào Triệu Vĩnh, Triệu Vĩnh lập tức co rúm lại một chút, nhìn về phía Du Vinh xin giúp đỡ.

    Du Vinh lập tức nói: “Lúc đầu Triệu Vĩnh cũng không biết thân phận của ngươi, cho nên mạo phạm ngươi, ngày hôm qua hắn cũng nếm thử đủ dạy dỗ, vì trị lành cho hắn, chữa trị sư đã phải trị liệu từ tối đến hừng đông.”

    “Ngày hôm qua chỉ là hiểu lầm mà thôi, nếu đã sớm biết Triệu Vĩnh là đệ tử học viện Ellen, có lẽ ngoài ý muốn kia căn bản sẽ không phát sinh, thấy hôm nay Triệu Vĩnh không có việc gì, ta an tâm, về phần ở nơi nào, ta không có bất cứ ý kiến gì.” Nghe Du Vinh ngoài sáng trong tối đều đang ám chỉ ngày hôm qua hắn ra tay quá hung ác, Trang Dịch lập tức phản bác trong lời nói, ai bảo bọn họ không gặp mặt hắn đúng thời hạn, chung quy nếu ngày hôm qua tất cả mọi người gặp mặt thành công, những chuyện phía sau căn bản sẽ không phát sinh, Triệu Vĩnh chịu tội cả đêm, đó đều là tự bọn họ tìm lấy.

    Du Vinh nghe vậy, cười cười, mang theo Trang Dịch đi đến chỗ ở của hắn cùng Triệu Vĩnh.

    Lệ Vân Thành không lớn, chỗ Trang Dịch ở cách chỗ Du Vinh ở không đến một giờ đi đường, Trang Dịch còn chưa ăn bữa sáng, trên tay còn cầm một đống thịt, thấy Du Vinh cùng Triệu Vĩnh thành tâm đi thực nhanh ở phía trước, khiến Trang Dịch theo sát phía sau thở hồng hộc, hắn dứt khoát vừa đi vừa đút đồ ăn cho Lôi Tu.

    Lôi Tu ăn ăn, nó tự nhiên cũng nhìn thấu hành vi cố ý của Du Vinh cùng Triệu Vĩnh, dứt khoát chạy tới bên người Triệu Vĩnh, sau đó một bên cùng Triệu Vĩnh sóng bước đi về phía trước, một bên há to miệng, để Trang Dịch ném đồ ăn vào trong miệng cho nó.

    Hiện tại Lôi Tu càng lớn cũng càng chú ý hình tượng, hơn nữa không biết nó học được từ chỗ nào, không chỉ có đi đường bình thường, ngồi xổm, nằm sấp, động tác đều vô cùng ung dung, tràn đầy khí phách Bách Thú Chi Vương, lại không mất ưu nhã, ngay cả lúc ăn cơm đều vẫn có thể duy trì tư thái nào đó, hơn nữa tốc độ lại không giảm.

    Khó gặp được Lôi Tu thay đổi thói quen như hiện giờ, theo sát bên người Triệu Vĩnh, lộ ra hàm răng sắc bén cùng gai ngược, chỉ vì giúp hắn hả giận mà hù dọa Triệu Vĩnh, Trang Dịch một bên bật cười, trong đầu cũng thực ấm áp vui vẻ, hắn lập tức không chút do dự dùng hồn lực chia túi thịt nướng trong tay thành vài phần, sau đó ném về phía Triệu Vĩnh cùng Lôi Tu, trong lúc đó còn ném lệch vài lần, không chỉ sát qua thân thể Triệu Vĩnh, có khi còn chạy tới bên cạnh Du Vinh, Lôi Tu trên nhảy dưới tránh giữa hai người bọn họ, nanh hổ hiện ra ánh sáng lạnh dưới ánh mặt trời cùng với cái lưỡi đầy gai ngược liếm một cái khiến người máu thịt lẫn lộn kia, không chỉ có Triệu Vĩnh bị dọa quá sức, Du Vinh cũng nhiều lần phản xạ có điều kiện mà nghĩ phải tránh đi, dáng dấp hai người tránh né đều có chút chật vật.

    Mặt Du Vinh có chút trầm xuống, hắn là hồn sư cấp bốn đỉnh phong, thực lực ngoài mặt Lôi Tu biểu hiện ra cũng là cấp bốn đỉnh phong, nhưng là ma thú cùng cấp không đánh lại được hồn sư là sự thật được công nhận, cho nên Du Vinh tự nhiên không sợ hãi Lôi Tu giống như Triệu Vĩnh, thấy mình lại bị một con súc sinh dọa sợ đến như vậy, Du Vinh chợt cảm thấy mất mặt mũi, nhìn nụ cười sáng lạn của Trang Dịch ở phía sau bọn họ, cùng Lôi Tu hỗ động cực kỳ vui vẻ, Du Vinh trầm mặt, nhẫn nhịn, cuối cùng kéo Triệu Vĩnh thả chậm bước chân.

    Triệu Vĩnh thấy Lôi Tu chậm rãi không nhảy nhót bên cạnh hắn nữa, lập tức thở dài một hơi, hắn nhìn Trang Dịch cười tủm tỉm đi phía sau bọn họ, chỉ thấy ánh nắng sớm chiếu dọi trên người Trang Dịch, làn da Trang Dịch vô cùng trắng nõn nhẵn nhụi, hiện lên nhu hòa lại rực rỡ dưới ánh mặt trời, ánh mắt vừa đen lại thanh tịnh, nụ cười trên khóe miệng nhìn thực ấm áp, theo động tác hắn ném thức ăn cho con ma thú kia, xương quai xanh cùng cần cổ cũng như ẩn như hiện, Triệu Vĩnh không khỏi cảm thán, người này lớn lên thực sự là đẹp mắt a…

    Ngay khi Triệu Vĩnh lặng lẽ nhìn chằm chằm Trang Dịch, Lôi Tu đang vui vẻ ăn đồ ăn chợt quay đầu, một đôi mắt màu đỏ sậm híp lại, ánh nắng chiếu vào trên mặt nó, đồng tử chính giữa co lại thành một chấm đen thật nhỏ, cho dù là một con ma thú, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy được hung ác nham hiểm cùng sự lạnh lẽo trong mắt nó lúc này.

    Triệu Vĩnh co rúm lại một cái, vội vàng quay đầu ngoan ngoãn nhìn về phía trước, ngay cả đầu cũng không dám quay lại.

    Lôi Tu thấy thế, nhìn chằm chằm bóng lưng Triệu Vĩnh vài giây, thấy Trang Dịch lại cho nó ăn thịt nướng, lúc đó nó mới quay đầu, vừa ăn thịt, tiện đường còn nhẹ nhàng liếm liếm bàn tay cầm thịt của Trang Dịch một chút.

    Chỗ ở của Du Vinh cùng Triệu Vĩnh cách Song Cực Phường rất gần, lúc Trang Dịch vào ở vẫn là sáng sớm, sau khi nghỉ ngơi chốc lát trong phòng cùng Lôi Tu, liền nắm bắt thời gian tiến hành tu luyện cùng nhau.

    Cơm trưa là ba người cùng nhau xuống lầu ăn, Du Vinh vừa ăn, vừa nhịn không được liên tiếp nhìn về phía Song Cực Phường, cho đến giờ phút này, bộ dạng dân cờ bạc của hắn có chút toát ra ngoài.

    Trang Dịch thật sự không nghĩ ra, nghe lời lão Vương ngày hôm qua kia nói, tiền thua bạc của Du Vinh là rất nhiều, cho nên có thể thấy được khả năng đánh bạc của hắn hẳn là không phải rất tốt mới đúng, bằng không người biết đánh bạc, có thua có thắng, nào có chuyện thua bị giữ lại mà còn không trả được tiền? Nếu như bài bạc không thể mang đến cái gì tốt cho Du Vinh, hắn làm sao còn có thể lưu luyến quên về với thứ này như vậy?

    Nhưng mà đây dù sao cũng là sở thích cá nhân, giống như hứng thú lớn nhất của Trang Dịch chính là tu luyện, tăng thực lực lên, Du Vinh muốn làm cái gì là tự do của hắn, hắn tự nhiên sẽ không nhiều lời.

    Ngay khi Trang Dịch nghĩ như vậy, Du Vinh nhìn về phía Trang Dịch nói: “Trang Dịch, buổi chiều có muốn đi đánh bạc một lần hay không?”

    “Không có hứng thú.” Trang Dịch nói.

    Du Vinh thấy Trang Dịch vậy mà một ngụm từ chối, thần sắc trên mặt lập tức có chút không vui, hắn trầm mặc một lát, nói: “Ta cùng Triệu Vĩnh không kịp thời đến gặp ngươi, đúng là chúng ta không đúng, nhưng mà chuyện này nếu như đã nói ra, mong ngươi cũng đừng để ở trong lòng. Tất cả mọi người đều là nam nhân, kế tiếp chúng ta còn phải cùng trường một năm, một chút chuyện nhỏ có lẽ không đến mức ảnh hưởng đến giao tình của chúng ta, ta tin ngươi cũng không phải người hẹp hòi như vậy.”

    Mặc dù Du Vinh này thoạt nhìn có vẻ đáng tin hơn Triệu Vĩnh nhiều, nhưng mà nói chuyện với hắn quả thực mệt mỏi sợ, động một chút là trong lời nói lại có hàm ý khác, Trang Dịch nghe ra ý tứ trong câu nói của Du Vinh, đang nói hắn hẹp hòi tức giận bọn họ, hắn lập tức nói: “Ngươi hiểu lầm, không phải do ta tức giận mới từ chối. Ta không biết đánh bạc, cũng không có chút hứng thú gì với việc này, đi cũng chỉ lại mất hứng.”

    “Song Cực Phường có đôi chút khác biệt với các sòng bạc khác, có lẽ sự phồn hoa cùng tiền đặt cược không so được với các thành thị gần trung tâm đại lục, nhưng là bên trong có rất nhiều thứ thú vị đa dạng, dù là trước đây ngươi chưa từng tiếp xúc qua, cũng vừa học là biết.” Du Vinh lập tức nói.

    Trang Dịch có chút không nhịn được, Du Vinh bởi vì đánh bạc mà hỏng việc, mặc dù thành khẩn xin lỗi, nhưng là nhìn biểu hiện của hắn lúc này, hiển nhiên mảy may lơ đễnh, đã nói là hôm nay muốn đi tìm Trương Triết, kết quả lại chạy đi đánh bạc, thậm chí còn muốn kéo hắn xuống nước, người này mặt ngoài thoạt nhìn rất khôn khéo, nhưng sự tự kiềm chế tận trong xương lại rất kém, Trang Dịch thấy Du Vinh đang chờ hắn trả lời, dứt khoát nói: “Tất cả tinh lực của ta đều dùng vào tu luyện, thật sự không thể phân tâm đi học cái khác, không có thiên tư hơn người giống như Du học trưởng đây, xin lỗi. Đúng rồi, hy vọng ngày mai chúng ta có thể xuất phát đúng giờ, ta có chút bận tâm vị học trưởng mất tích kia. Ta đã ăn xong, lên lầu trước, các ngươi ăn từ từ.”

    Nói xong, Trang Dịch không hề nhìn biểu tình của Du Vinh, đứng dậy mang theo Lôi Tu trực tiếp về phòng.

    Đại khái bởi vì tan cuộc không thoải mái lúc trưa, lúc ăn cơm tối, Trang Dịch cũng không nhìn thấy Du Vinh cùng Triệu Vĩnh, cũng không biết là bọn họ đi tìm Trương Triết, hay là đi đánh bạc.

    Trang Dịch bình tĩnh cùng Lôi Tu ăn cơm tối, sau đó hắn đến nhà trọ mình ở lúc trước, mang xe ngựa qua sắp xếp ổn thỏa, Trang Dịch cùng Lôi Tu trở về phòng rửa mặt theo thói quen, cuối cùng đúng giờ đi ngủ.

    Sáng sớm hôm sau, cửa phòng Trang Dịch bị gõ vang.

    Trang Dịch có thói quen dạy sớm đã mặc quần áo chỉnh tề, mở cửa, Triệu Vĩnh đứng ở cửa ra vào nói: “Chúng ta đã tìm được Trương Triết học trưởng, Du Vinh học trưởng bảo ta đi lên gọi ngươi chuẩn bị xuất phát.”

    Triệu Vĩnh nói xong, lập tức quay đầu rời đi, rất sợ lại đụng phải Lôi Tu.

    Trang Dịch lập tức thu thập xong đồ đạc, mang theo Lôi Tu xuống lầu, đi ra ngoài quán trọ, Du Vinh cả đêm không thấy cùng Trương Triết cả năm không gặp đã đứng bên ngoài đợi.

    Thấy Trang Dịch đi ra, Trương Triết quay đầu lại cao thấp đánh giá Trang Dịch một lần, sau đó quay đầu tiên phong ngồi lên xe ngựa, không phản ứng hắn.

    Trong khi Trương Triết dò xét Trang Dịch, Trang Dịch tự nhiên cũng liếc nhìn Trương Triết một cái, so sánh với một năm trước, Trương Triết cao lớn hơn một chút, ngũ quan cũng trở nên tập trung hơn, thoạt nhìn càng hung ác hơn một năm trước, về phương diện thực lực, bởi vì Trương Triết không phóng xuất hồn lực, Trang Dịch ngược lại nhìn không ra, nhưng mà đơn thuần là khí thế không thôi, ở đây trừ Lôi Tu giấu diếm thực lực, Du Vinh là mạnh nhất.

    “Trương Triết học trưởng gặp một chút phiền toái, cho nên tới hôm nay mới trở về.” Du Vinh nói với Trang Dịch, “Được rồi, mặc dù lần gặp mặt này đã xảy ra không ít ngoài ý muốn, nhưng không có chậm chễ thời gian chúng ta trở về trường.”

    Mặc dù ngày hôm qua tan cuộc không thoải mái, nhưng hôm nay Du Vinh còn có thể chủ động cùng nói chuyện với hắn, Trang Dịch cũng không phải kẻ không biết phân biệt, hắn lập tức nhẹ gật đầu, tỏ vẻ biết rõ.

    Du Vinh cùng Triệu Vĩnh thấy thế, rất nhanh cũng tự lên xe ngựa của mình, Trang Dịch thấy thế, đang định trở về lấy xe ngựa của mình đến, liền thấy Du Vinh vén rèm xe lên, cười nói với Trang Dịch: “Trang Dịch, ngươi đi lên cùng ngồi một xe với ta đi, mặc dù xe ngựa này không lớn, nhưng còn ngồi được hai người.”

    Hắn nói xong, nhìn về phía Lôi Tu: “Về phần ma thú của ngươi, cho nó đi theo phía sau là được rồi.”

    Lời này của Du Vinh nghe thì hảo tâm, nhưng kết hợp với chuyện ngày hôm qua Lôi Tu dọa bọn họ sợ chết khiếp, Trang Dịch cảm thấy Du Vinh có chút không có ý tốt, bởi vì Du Vinh đại biểu cho học viện Ellen, hắn hẳn sẽ không làm ra việc gì khác người với Trang Dịch, nhưng đối với Lôi Tu chỉ sợ sẽ không giống, Trang Dịch lập tức đáp lại một nụ cười: “Cám ơn ngươi, nhưng mà không cần, ta có mang theo xe.”

    Hắn nói xong, quay người đi lấy xe ngựa mang tới từ phụ cận quảng trường tối hôm qua.

    Xe ngựa này là học viện Bardon chuyên môn thiết kế cho Lôi Tu, học viện Bardon từ trước đến nay tài đại khí thô, huống chi Trang Dịch là học sinh trao đổi đại diện cho học viện, bởi vì bản thân Trang Dịch bất luận quần áo hay đồ dùng đều cực kỳ xa hoa, học viện không cần cung cấp, cho nên xe là thứ duy nhất mà viện phương cho, tự nhiên là thứ tốt. Xe này không chỉ có thể tích lớn gấp đôi xe bình thường, hơn nữa ngoài xe nhìn như điệu thấp, nhưng tỉ mỉ nhìn, người hơi chút có hiểu biết với cái này, liền sẽ phát hiện, bất luận là tài liệu chế tác hay công nghệ đều rất tốt, thậm chí còn bày mấy cái trận pháp, trong đó có một cái chính là vì để cho những con ma thú ngựa kia không cảm nhận được khí tức của Lôi Tu.

    Đám người Du Vinh không biết gì về công nghệ xe, nhưng là vừa nhìn thấy chiếc xe này lớn hơn của bọn họ, hơn nữa bọn họ là hồn sư, tự nhiên có thể cảm ứng đến trận pháp, sắc mặt nhất thời có chút cứng ngắc.

    Trong ánh mắt của Du Vinh, Trương Triết cùng Triệu Vĩnh, Lôi Tu vốn nên chạy bộ ở phía sau nhảy lên, bộ lông vằn hổ giao thoa, tỏa sáng bóng loáng dưới ánh mặt trời, chỉ thấy nó ưu nhã nện bước chân, chậm rãi đi vào trong xe ngựa, sau đó Trang Dịch quay đầu nói với Du Vinh: “Những con ma thú ngựa này không biết đường đi học viện Ellen, cho nên chỉ có thể nhờ các ngươi đi phía trước dẫn đường, ta đuổi theo ở phía sau.”

    Du Vinh phục hồi tinh thần lại, rất nhanh nhẹ gật đầu, sau đó điều khiển xe ngựa, xuất phát.

    Chuyến đi hơn 10 ngày buồn tẻ lại bắt đầu lần nữa,bởi vì quan hệ giữa Trang Dịch và ba người còn lại đều tương đối bình thường, cho nên trên đường cơ bản cũng không có trò chuyện gì. Nhưng mà đồng thời Trang Dịch cũng phát hiện, Trương Triết Du Vinh Triệu Vĩnh mặc dù cùng là đệ tử học viện Ellen, nhưng hiển nhiên Triệu Vĩnh là theo lệnh Du Vinh mà làm, Trương Triết lại duy trì dáng vẻ học trưởng niên cấp cao, cho nên quan hệ giữa Du Vinh cùng Triệu Vĩnh đỡ hơn một chút.

    Trong khoảng thời gian này Trang Dịch còn nghe được bởi vì lần này Trương Triết lỡ hẹn, Du Vinh cũng tỏ vẻ bất mãn với Trương Triết, tính cách Trương Triết Trang Dịch đã sớm được nhìn thấy, hết sức tự ngã cùng tự phụ, đối với sự bất mãn của Du Vinh, Trương Triết nhanh chóng trả lời lại một cách mỉa mai, nói ra chuyện Du Vinh cùng Triệu Vĩnh tham luyến đánh bạc, lại có tư cách gì mà chỉ trích hắn.

    Trang Dịch nghe bọn họ cãi nhau, mặc dù tính cách của Trương Triết không khiến người thích, nhưng lại tương đối đơn giản bộc trực, Du Vinh lại không quá giống, thấy bọn họ không dùng hồn lực che giấu thanh âm, nghe càng giống như muốn thông qua một loại phương thức khác giải thích cho hắn nghe, Trang Dịch nghe một chút, liền không lại để ở trong lòng.

    Cách học viện Ellen càng gần, nhiệt độ bốn phía cũng chậm rãi giảm xuống, thời tiết lại càng rét lạnh, Trang Dịch đổi lại quần áo tương đối dày, cuối cùng trước khi khai giảng hai người, đi tới học viện Ellen.

    Học viện Ellen ở Thành Phi Sương ở phía Bắc đại lúc, là học viện gần nhất với Ngự Hồn Điện tọa lạc ở phương Tây.

    Bởi vì ngoài vùng Tây Bắc những mảnh Rừng rậm Ma thú nhỏ cùng mảng hoang mạc cát vàng lớn, chỗ cực Bắc còn có hòn đảo do băng hình thành vân vân, khí hậu cực kỳ ác liệt, cho dù không thích hợp hồn sư nhân loại sinh sống, lại có đủ loại ma thú sinh tồn ở đó, những ma thú này tồn tại trong khí hậu ác liệt, thường xuyên vì đồ ăn mà cướp đoạt ngươi chết ta sống, thời gian dần trôi qua, tự nhiên rời ánh mắt về phía nhân loại.

    Mà vì không để cho đám ma thú này đơn giản xâm lược thế giới loài người, xúc phạm tới dân chúng ở Tây Bắc, lúc trước quyết định xây dựng Ngự Hồn Điện ở nơi này, đồng thời còn chế tạo một bức tường thành gọi là “Thần tích chi tường”, mặt tường này không chỉ cao hơn kiến trúc bình thường rất nhiều, bên trên còn có khắc rất nhiều trận pháp phòng ngự, do hồn sư Ngự Hồn Điện quanh năm suốt tháng gia trì, kéo dài từ phía Tây đến phía Bắc, bảo vệ biên cảnh Tây Bắc của đại lục nhân loại, mặt “Thần tích chi tường” này cùng “Hắc tháp” của Chiến Hồn Điện, còn có “Thận lâu” của Phụ Hồn Điện, chính là kiến trúc đặc trưng của ba Hồn Điện.

    Giờ phút này, Trang Dịch cùng đám người Du Vinh đi tới bên ngoài Thành Phi Sương, xa xa đã có thể đủ để nhìn thấy Thần tích chi tường màu đen bao la hùng vĩ kia, vách tường mạnh mẽ quyết đoán, đứng lặng trong hoang mạc trăm ngàn năm, trải qua năm tháng lắng đọng, dưới sự phụ trợ của bầu trời âm u, cô độc mà tang thương, dù là xa xôi nhìn qua, không cảm nhận được hồn lực mạnh mẽ chấn động, chỉ cần nhìn tòa kiến trúc này, cũng có thể khiến người cảm thấy rộng lớn cùng hùng tráng.

    Trang Dịch kinh ngạc mà mặt tường này, thoạt nhìn, cảm giác nó mang lại cũng giống như cảm giác mà Ngự Hồn Điện mang lại cho con người trên đại lục, an toàn chắc chắn mà không thể xuyên thủng phá hủy, nhưng mà khoảnh khắc dị ma xâm lược nhân loại, lại trở thành nơi đầu tiên bị dị ma đột phá.

    Sau đó có không ít người hoài nghi có người phá hỏng bức tường này từ bên trong, hơn nữa là bắt tay vào từ Ngự Hồn Điện, trong đó học viện Ellen cũng đóng vai trò không nhỏ.

    Nhưng đồng thời cũng có người cho rằng, trong khoảnh khắc mọi người còn chưa kịp phản ứng, “Thần tích chi tường” bị dị ma đột phá, nguyên nhân trọng yếu hơn là, trong các hồn sư, số lượng ngự hồn sư mặc dù không thiếu, nhưng cao thủ không nhiều, đối mặt với ngự hồn sư cấp thấp, dị ma rất dễ dàng có thể điều khiển bọn họ. Mà Ngự Hồn Điện so với hai Hồn Điện khác, đã âm thầm mai một từ lâu, cho nên mới dẫn đến chuyện bọn họ xảy ra khác thường lại không khiến người coi trọng đầy đủ, cho dị ma cơ hội.

    Đối với loại phỏng đoán phía sau, chỉ dựa vào một mình Trang Dịch, căn bản không thể ngăn cơn sóng dữ, nhưng mục tiêu cuối cùng nhất của Trang Dịch khi đến học viện Ellen lần này, cũng chỉ là hy vọng có thể sớm cho nhân loại một cảnh báo.

    Bất luận như thế nào, kiếp trước khi Trang Dịch nhìn thấy “Thần tích chi tường”, vách tường sớm đã bị phá bỏ, mà học viện Ellen, địa vực phụ cận Thành Phi Sương vân vân, càng là đã trở thành địa bàn của dị ma, mặc dù về sau các hồn sư xây lại bức tường thành mới, lại hoàn toàn không thể so sánh với “Thần tích chi tường” mà hiện giờ Trang Dịch đang tận mắt nhìn thấy.

    Đám người Du Vinh thấy Trang Dịch ngơ ngác nhìn “Thần tích chi tường”, bộ dạng có vẻ như đang bị chấn động, bọn họ biểu hiện ra là bất động thanh sắc, trong mắt lại lặng yên tự nhiên sinh ra một cảm giác tự hào.

    Đây là đi ngang qua “Thần tích chi tường” của thành Phi Sương, liền với học viện Ellen, Trang Dịch đến từ trung tâm đại lục, dù hắn không tận lực khoe khoang, nhưng đệ tử đi ra từ học viện Bardon như hắn, các phương diện đều có, lại đều xuất sắc hơn bọn họ, giờ phút này thấy Trang Dịch bị “Thần tích chi tường” bao la hùng vĩ chinh phục, bọn họ chợt cảm thấy cùng có quang vinh.

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư