Home Đam Mỹ Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 82

    Tối Cường Triệu Hoán Sư – Chương 82

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư

    Lôi Tu cõng Trang Dịch xuyên thẳng qua trong rừng, hổ là vua của rừng rậm, mặc dù rừng cây này cây cối tươi tốt, cây cỏ dày đặc, nhưng đối với Lôi Tu mà nói là hoàn toàn không cấu thành vấn đề chướng ngại, chạy đại khái khoảng 30 phút, đằng trước xuất hiện cây bụi quấn quýt vào với nhau, lúc Lôi Tu sắp bước vào bụi cây, chân trước dùng lực, chân sau mạnh mẽ đạp một cái, nhảy lên thật cao trong không trung, tới một cú hổ nhảy xinh đẹp.

    Trang Dịch nằm rạp xuống trên người Lôi Tu, hai tay ôm lấy thân thể nó, lồng ngực dính sát trên cái lưng cường tráng của Lôi Tu, mặt vùi thật sâu vào bộ lông dày đặc trên cổ Lôi Tu, bởi vì tốc độ quá nhanh, gió gào thét ở bên tai, thổi bay tóc cùng vạt quần áo Trang Dịch, xa xa nhìn lại như gợn sóng màu đen.

    Thấy đã bỏ rơi dị ma sau lưng càng lúc càng xa, đột nhiên, bước chân Lôi Tu chậm rãi dừng lại.

    Trang Dịch cảm thấy âm thanh gió gào thét thổi qua bên tai nhỏ đi, hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy vành tai Lôi Tu giật giật, hai mắt chăm chú nhìn phía trước, cơ bắp toàn thân kéo căng, đang ở trạng thái đề phòng cao độ.

    Trang Dịch nhìn thuận theo phương hướng Lôi Tu đang nhìn qua, từ từ, vài bóng người xuất hiện trước mặt bọn họ.

    Cái loại cảm giác dị ma đến gần kia lại một lần đánh úp lại, dù là không mở bông tai ra, Trang Dịch cũng biết, đằng trước chính là dị ma!

    Trang Dịch nheo mắt lại, lần này chỉ xuất hiện có ba người, căn cứ thân hình phán đoán, hai nữ một nam, mặc dù khoảng cách khá xa nhưng Trang Dịch điều động hồn lực toàn thân cảm giác, thực lực ba người này có lẽ không vượt qua hắn.

    Lôi Tu thấy mấy người kia ngày càng tới gần, khi bọn họ sắp đi ra khỏi rừng cây, lôi điện toàn thân Lôi Tu hội tụ, lập tức ném tới mấy quả cầu sét bổ cháy châm lửa lên cây, dưới bạo phá cường độ cao này, lôi điện cùng ngọn lửa lập tức bao quanh ba người kia thành một vòng tròn.

    Ba người sửng sốt, nhao nhao dùng hồn lực muốn xông ra, kết quả lại không có chút tác dụng nào, trong miệng ba người lập tức phát ra tiếng kêu bén nhọn chói tai, một người trong đó xông lên trước, mạo hiểm nguy cơ bị điện giật chết, ôm lấy gốc một cây trong đó, rất nhanh nàng đã miệng sùi bọt mép mà ngã trên mặt đất, không tới một lúc đã biến thành một khối thi thể nám đen, mà hai người khác, tức thì giẫm lên thi thể của nàng, đứng bước ra ngoài!

    Trong khi ba người đột phá lôi điện cùng ngọn lửa vây quanh, đồng thời sáu dị ma sau lưng cũng đuổi giết đến, phụ cận nơi này mọc rất nhiều bụi gai, trừ con đường chính giữa đã bị tàn phá một nửa này ra, hai bên đường là bụi gai rậm rạp, căn bản ngay cả chỗ đi đường cũng không có, hiện giờ trước sau đều có dị ma truy kích, Lôi Tu không còn chỗ đi, đánh phải điều động hồn lực toàn thân, đã làm xong chuẩn bị chiến đấu.

    Tốc độ dị ma cực nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới trước mắt nó, Trang Dịch cùng Lôi Tu liếc nhau, hắn nhảy xuống từ trên người Lôi Tu, sau đó phóng về phía hai dị ma trước mặt, mà Lôi Tu thì phụ trách ngăn cản sáu dị ma ở phía sau!

    Trăm gốc trúc đào lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được sinh trưởng phá đất mà ra, hai người một nam một nữ bị dị ma phụ thân kia đang phóng ra hồn lực chuẩn bị tấn công về phía Trang Dịch, kết quả kết quả còn vội vàng chưa kịp chuẩn bị, vậy mà quanh thân đã mọc đầy một đám trúc đào mang theo độc tố, hồn lực bất tri bất giác bị ăn mòn, trúc đào xuất hiện lập tức cản trở bước tiến của bọn họ.

    Hai hồn sư này vốn là ngự hồn sư cùng phụ hồn sư cấp bốn, mặc dù sức chiến đấu không mạnh, nhưng lực phòng ngự kinh người, hơn nữa phối hợp ăn ý, thực lực của bọn họ gần như còn hơn Trang Dịch một chút, vốn chỉ định vây Trang Dịch lại, ngăn chặn bước chân hắn, kết quả không ngờ động tác của Trang Dịch còn nhanh hơn bọn họ, hơn nữa đánh chủ ý đồng dạng, không vội giết người, chỉ cần nhốt bọn họ lại, tranh thủ thời gian cho bản thân là được rồi!

    Cùng lúc đó, Lôi Tu cũng nghênh đón sáu dị ma truy kích tới kia.

    Dị ma thực lực kém nhất ở trong này cũng có cấp năm, cao nhất có cấp sáu, lúc trước đã nếm qua một lần thiệt của Lôi Tu, hiện giờ bọn chúng học phân tán ra tấn công nó, hơn nữa dựa vào lực phòng ngự thiên phú dị bẩm, muốn tiêu hao sạch sẽ hồn lực của Lôi Tu.

    Trang Dịch điều động ra hồn lực toàn thân, cố gắng hết sức làm ra một mảng lớn trúc đào quanh thân hai dị ma đằng trước kia, mặc dù trúc đào là phụ hồn thú rất dễ đối phó, nhưng Trang Dịch thủ thắng bằng số lượng, từ sau khi trở thành hồn sư, đây là lần đầu tiên hắn phóng thích hồn lực mà không giữ lại cái gì, không đến thời gian 2 phút đã dùng phụ hồn thú bao phủ hai hồn sư đối diện, trong thời gian ngắn bọn họ đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài. Trang Dịch giảm bớt hồn lực, hắn lập tức xoay người chạy về phía Lôi Tu, vừa chạy, Trang Dịch vừa điều động hồn thú hai hệ của hắn.

    Ngay lúc này, một tiếng sư tử gầm ở không xa truyền lại, Trang Dịch ngẩng đầu lên nhìn, Đường Việt người chưa tới tiếng đã đến nơi, một quả cầu lửa lớn màu đỏ bay tới, trực tiếp cuốn một dị ma vào bên trong, sau đó hung hăng ném trên đất.

    Sau đó thân ảnh Đường Việt xuất hiện, hai tay của hắn biến trở lại hình dáng nhân loại, hai chân lại duy trì hình dạng chân dã thú kết hợp hai chân người, không chỉ tốc độ chạy cực nhanh, hơn nữa còn tràn đầy sức bật. Ngọn lửa ngưng tụ trên tay hắn, Đường Việt nhanh chóng gia nhập chiến cuộc (tình hình chiến đấu) giúp Lôi Tu một tay.

    Tấn công của hai hồn lực thuộc tính cực mạnh lực sát thương cực lớn đồng thời xuất hiện, hơn nữa đều là cấp sáu, ngay cả dị ma cũng phải nhượng bộ lui binh, thừa dịp rảnh tay này, Lôi Tu chạy trở lại bên người Trang Dịch, hai tay Trang Dịch lập tức đè lên cổ Lôi Tu, sau đó nhanh chóng nhảy lên cưỡi trên lưng Lôi Tu, Đường Việt theo sát phía sau, hai người một thú phá tan dị ma vây quanh trong chớp mắt, thân ảnh lại một lần nữa biến mất trong rừng.

    Sau khi sáu dị ma bị Đường Việt cùng Lôi Tu hợp lực đánh cho thất điên bát đảo phục hồi tinh thần lại, đang muốn tiếp tục đuổi giết, trong miệng hai dị ma bị Trang Dịch dùng trúc đào vây nhốt lập tức phát ra tiếng kêu sắc nhọn không giống nhân loại, giống như đang cầu xin giúp đỡ với sáu dị ma kia.

    Sáu dị ma kia nghe vậy, phân ra hai con phá vỡ rừng trúc đào Trang Dịch để lại, còn bốn con khác lại kiên nhẫn đuổi giết lần nữa, kết quả còn chưa chạy được một nửa đã bị Lôi Tu, Trang Dịch cùng Đường Việt mai phục đánh lén, bốn dị ma bị đánh trọng thương, biết dị ma cực kỳ khó giết, huống chi bên trong còn có cùng cấp với bọn họ, hơn nữa phụ cận đây không biết còn bao nhiêu dị ma, Trang Dịch, Lôi Tu cùng Đường Việt cũng không ham chiến, nhanh chóng rút lui, lần này dị ma không có biện pháp đuổi theo ngay lập tức, bọn họ rốt cuộc thoát khỏi mấy dị ma này.

    Vòng qua rừng cây nguy hiểm trùng điệp, chạy tới dốc núi tương đối bằng phẳng phụ cận, Lôi Tu cùng Đường Việt thở hồng hộc dừng lại.

    Trên dốc núi này trừ vài cọng thực vật rải rác ra thì gần như đều là đất đá, tầm mắt vô cùng rộng, một khi có người tới gần, cũng có thể nhanh chóng phát hiện, hai người một thú dứt khoát ngồi tại chỗ nghỉ ngơi vừa bổ sung thể lực, vừa tu luyện bổ lại cho đủ số hồn lực vừa tiêu hao.

    Trang Dịch đứng bên cạnh Lôi Tu, vuốt ve thân thể nó, sau đó lấy nước cùng đồ ăn trong ba lô ra, phân biệt chia cho Lôi Tu cùng Đường Việt.

    Đường Việt thu hồn thú lại, khôi phục dáng vẻ người bình thường, hắn tiếp nhận nước Trang Dịch đưa tới, đang muốn há miệng uống ngụm lớn giải khát, liền thấy Trang Dịch cúi xuống vặn nắp một bình nước khác, đổ nước lên tay, sau đó Lôi Tu liếm từng chút từng chút một, đợi uống không sai biệt lắm, Lôi Tu liền liếm lên thuận theo cổ tay Trang Dịch, cuối cùng dùng đầu lưỡi liếm lên mấy vị trí cổ cùng tai Trang Dịch.

    Trang Dịch bị Lôi Tu làm cho ngứa ngứa, đầu lưỡi dính nước ẩm ướt, nước đọng bắn đầy lên cổ hắn, Trang Dịch vội vàng ôm lấy cái đầu to của Lôi Tu ngăn cản nó, sau đó đứng dậy chính mình cũng uống vài ngụm nước, ngẩng đầu liền thấy Đường Việt đang theo dõi hắn cùng Lôi Tu.

    “Làm sao vậy?”

    “Con hổ này của ngươi ngược lại thú vị…” Đường Việt cười nói.

    Trang Dịch vỗ nhè nhẹ lên đầu Lôi Tu, sau đó nói với Đường Việt: “Vì sao ngươi cũng tới? Đám Lâm Nguyệt bọn họ đâu?”

    “Ta bảo bọn họ tự tìm một chỗ trốn đi, đợi sau khi ta và ngươi thoát hiểm lại đi tìm bọn họ.” Đường Việt nhìn Trang Dịch nói, “Một mình ngươi hấp dẫn đi toàn bộ dị ma, ta không thể mặc kệ ngươi chạy vào nguy hiểm mà không quan tâm.”

    Trang Dịch khẽ giật mình, cúi đầu xuống nói khẽ: “Cảm ơn ngươi, học trưởng.”

    “Có cái gì mà phải cảm ơn, ngươi là học đệ của ta, là ta mang ngươi tới nơi này, ta phải có trách nhiệm đưa ngươi trở về an toàn.” Đường Việt nói, nhìn phương xa, thần sắc có chút âm lãnh, “Hy vọng đám Diệp Duy đừng có gặp chuyện gì không may…”

    “Không có những dị ma quái thú kia giúp đỡ, chỉ dựa vào mấy hồn sư kia, chỉ cần đám Lâm Nguyệt có đầy đủ kiên nhẫn ẩn nấp, người bình thường là không thể phát hiện bọn họ.” Trang Dịch nói.

    “Ừ.” Đường Việt nhẹ gật đầu, quay đầu thấy Trang Dịch nhìn hắn, hai người nhìn nhau một lát, Đường Việt đang muốn đưa tay giúp Trang Dịch vuốt lại sợi tóc bị gió thổi loạn, Lôi Tu vốn đứng ở bên cạnh lập tức chen vào chính giữa hai người, cắt đứt hành động của Đường Việt.

    Tay Đường Việt nâng đến một nửa, thấy Trang Dịch đang mờ mịt nhìn hắn, Đường Việt cúi đầu cười khẽ một cái, nói: “Trang Dịch, ngươi còn nhớ điều ta đã nói với ngươi trước khi tới nơi này không?”

    “Học trưởng là chỉ…”

    “Những ý tưởng kia của ta.” Đường Việt nhìn Trang Dịch nói, “Còn có phương pháp tu luyện của ta.”

    “Thật có lỗi, học trưởng —— “

    Trang Dịch còn chưa nói hết lời đã bị Đường Việt cắt đứt, đây vẫn là lần đầu tiên Đường Việt đánh gãy hắn nói chuyện: “Có hứng thú nghe chuyện cũ của ta một chút sao?”

    Trang Dịch nhìn Đường Việt một chút, bất luận là trong lòng hắn suy đoán Đường Việt thế nào, lúc nãy Đường Việt bất chấp nguy hiểm đến giúp hắn cùng Lôi Tu, lúc này Trang Dịch không thể từ chối hắn, nhẹ gật đầu: “Được.”

    Đường Việt ngồi trên mặt đất cùng Trang Dịch, Lôi Tu nằm sấp giữa hai người cọn họ, Đường Việt nhìn phong cảnh dưới sườn núi, chậm rãi nói: “Ta sinh ra ở trung tâm đại lục, một thành thị nhỏ ở phụ cận học viện Bardon, lúc ta còn rất nhỏ cha mẹ đã chết rồi, ta được gửi nuôi trong nhà thân thích, bên trên có một tỷ tỷ lớn hơn ta 3 tuổi, dưới có một đệ đệ nhỏ hơn ta 7 tuổi. Đại khái khi cha mẹ bị giết hại, ta cũng mặc dù ta một ngày một ngày lớn lên, vì thân thể không tốt, không thể làm quá nhiều việc tốn thể lực, thân thích vẫn luôn không thích ta. Nhưng từ sau khi tỷ tỷ kia của ta bị đánh giá là người bình thường, thân thích đặt mục tiêu lên người ta, bọn họ hy vọng ta có thể trở thành hồn sư, mặc kệ thiên phú như thế nào, sắp xếp cho ta vào học viện Bardon học tập hai năm, sau khi trở thành hồn sư cấp thấp thì ra ngoài làm việc, nuôi sống người cả nhà, báo đáp công ơn nuôi dưỡng của bọn họ. Đáng tiếc… tinh thần lực của ta ở dưới 20…”

    Trang Dịch khiếp sợ nhìn Đường Việt, nếu không phải người đang tự thuật chuyện này là Đường Việt, Trang Dịch quả thực hoài nghi người khác đang kể chuyện cũ của hắn!

    “Vì vậy thân thích của ta giận giữ, cuối cùng quyết định bán ta cho một hồn sư ba năm, làm người hầu cho hắn để kiếm tiền, hồn sư kia đã hơn 50 tuổi, có đam mê ngược đãi nam hài nhỏ tuổi, tuổi của ta đã vượt qua phạm vi hắn yêu cầu, nhưng mà bởi vì ta lớn lên không tệ, cho nên hắn bất đắc dĩ mua ta, nhốt ta ở trong nơi ở của hắn, bắt đầu tiến hành điều giáo ta.

    Sau khi ta bị hắn nhốt gần một tháng, tinh thần lực thông qua biến dị mà thức tỉnh, ngay khi ta cho rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cố tình đúng lúc đó, hồn sư này nghênh đón một khách nhân nói chuyện yêu đương cùng hắn, bởi vì một lời không hợp, khách nhân này cuối cùng không chỉ giết chết hắn, hơn nữa còn cứu tất cả những người chúng ta bị hắn giam giữ ra. Khách nhân kia thành ân nhân cứu mạng của chúng ta, đồng thời, hắn cũng phát hiện chỗ khác biệt giữa ta cùng người bình thường.”

    Đường Việt nói xong, quay đầu nhìn về phía Trang Dịch, “Hắn tìm ta nói chuyện riêng, cho ta biết một số rất nhiều chuyện ta không biết, cũng đã dạy cho ta phương pháp tu luyện không giống người thường, hắn cho ta tiền, đưa ta đi kiểm tra tinh thần lực, sau đó con đường kế tiếp để tự ta lựa chọn, mà ta chỉ phải đáp ứng hắn, một ngày nào đó trong tương lai giúp hắn làm một số việc là được, việc này không chỉ không hại ta, ngược lại sẽ đạt được cả hai cùng có lợi.”

    Trang Dịch nhìn Đường Việt: “Người này nói gì với ngươi?”

    Đường Việt nhẹ nhàng cười một tiếng: “Trang Dịch, ngươi biết không, ở rất nhiều năm trước, cũng không phải hồn sư xưng bá đại lúc, đứng trên đỉnh cao nhất của kim tự tháp ngày xưa, là một đám cường giả tên là “triệu hoán sư”, bọn họ rất tương tự hồn sư, rồi cũng lại có chỗ không giống. Bản thân triệu hoán sư có nhiều hệ, hỗ trợ lẫn nhau, con đường tu luyện của bọn họ càng thêm gian khổ hơn hồn sư, nhưng mà thực lực cũng mạnh hơn hồn sư gấp trăm lần, bọn họ trời sinh thiên phú tinh thần lực đã siêu cao, hiện tại đánh giá hồn sư lấy trên 75 là ưu tú, trên 85 là thiên tài, ở trong mắt triệu hoán sư, quả thực chính là một chuyện cười!”

    Khi ba chữ “triệu hoán sư”được nói ra từ miệng Đường Việt, hô hấp của Trang Dịch cứng lại, tim bang bang nhảy lên, kết hợp với suy đoán mơ hồ về Đường Việt lúc trước của hắn, đáp án sống động như thật.

    Nói đến triệu hoán sư, tâm tình Đường Việt cũng có chút kích động, cho nên cũng không để ý đến Trang Dịch khác thường, Đường Việt tiếp tục nói: “Vì bị phản bội mà triệu hoán sư phải chịu giết hại thảm thương, bởi vì huyết mạch khó có thể nhận được truyền thừa, cho nên cuối cùng đi về mai một, hôm nay hồn sư đã truyền thừa trăm ngàn năm, lịch sử về triệu hoán sư đã sớm bị gạt bỏ không còn một mảnh, thả tầm mắt nhìn ra toàn bộ đại lục, biết rõ đoạn quá khứ triệu hoán sư kia, chỉ sợ cũng chỉ có những lão già không Hồn Điện kia… Nhưng mà, dù là như thế, huyết mạch triệu hoán sư như trước không hề đoạn tuyệt mà ta, chính là một thành viên trong triệu hoán sư.”

    Trang Dịch nhìn Đường Việt, cố gắng khiến cho âm thanh của mình bình tĩnh một chút: “Vì sao ngươi khẳng định như vậy?”

    Dựa theo hiểu biết của Trang Dịch đối với triệu hoán sư, triệu hoán sư là hồn sư ba hệ, hơn nữa triệu hoán sư là có bổn mạng thú, Trang Dịch lại chưa từng thấy bên người Đường Việt có mang theo ma thú gì. Mặt khác, triệu hoán sư cần quan hệ huyết thống mới có thể thức tỉnh được, dưới tình huống không có quan hệ huyết thống, cũng cần linh lung hộp mới được… Đúng là Đường Việt có chút hiểu về triệu hoán sư, nhưng so với Trang Dịch, lại có một phần chênh lệch!

    “Bởi vì ta là hồn sư hai hệ, bởi vì trời sinh tinh thần lực của ta cao hơn người thường.” Đường Việt nói, “Cha mẹ ta đều mất, là bởi vì bị hãm hại, sở dĩ chỉ số tinh thần lực cùng ngày sinh nhật 16 tuổi không đạt tiêu chuẩn, là bởi vì ta còn chưa thức tỉnh, mà quá trình bị lão hồn sư buồn nôn kia giam cầm kích phát tiềm năng của ta, về phần vị ân nhân cứu mạng mà ta gặp sau đó, càng là củng cố tinh thần lực giúp ta, thậm chí dạy bảo ta phương pháp tu luyện đúng, cho nên ta mới có thể đi trước đại đa số người dưới tình huống hai hệ như vậy…

    Nhưng mà, thông qua thí nghiệm của ta, phương pháp tu luyện của triệu hoán sư đồng thời cũng thích hợp hồn sư, người theo ta cùng tu luyện, có không ít đạt được tiến bộ thật lớn trong thời gian ngắn, Trang Dịch, còn nhớ chuyện chúng ta nói trước khi ta mời ngươi tới giải thi đấu hồn sư sao, chỉ cần ngươi nguyện ý đi theo ta, ta có thể nói phương pháp tu luyện cho ngươi mà không giữ lại cái gì.

    Trên thực tế, hôm nay ta đã nói cho ngươi không ít chuyện không nên nói, ta tin ngươi là người thông minh, thiên phú tinh thần lực của ngươi còn cao hơn ta, nhưng tốc độ tu luyện lại kéo ngươi lại phía sau, ta biết ngươi ở học viện Bardon có bị mấy hồn sư quý tộc nhắm vào, bọn họ nhìn thật sự là vừa làm ra vẻ lại khiến người ta chán ghét, ta tin ngươi cũng chán ghét những kẻ đó như ta, Trang Dịch, giữa chúng ta có vô cùng nhiều điểm giống nhau, vì sao chúng ta không hợp tác, cùng nhau cố gắng trở nên càng mạnh mẽ hơn?”

    Trang Dịch nhìn Đường Việt, há miệng, lại một lúc không biết nên nói cái gì, mấy giây sau, Trang Dịch mới tìm về thanh âm của mình, hơi khô chát mà nói: “Bất luận ngươi nói là sự thật hay giả dối, Đường Việt, cả đời ta đây đều không muốn đuổi theo bất luận kẻ nào, ta muốn trở thành hồn sư, một là Full tâm nguyện nhiều năm của mình, dù sao đưa mắt nhìn toàn bộ đại luc Ade, không có người nào không muốn mình trở thành hồn sư; thứ hai là ta muốn trở nên mạnh mẽ, bảo vệ chính mình, làm việc mà mình muốn làm. Nếu hôm nay ta vì trở nên mạnh mẽ mà vi phạm bản tâm (ý muốn ban đầu), lẫn lộn đầu đuôi, như vậy ta sẽ hối hận cả đời.”

    “Ngu muội không linh lợi!” Đường Việt thật không ngờ, đã nói những lời này rồi mà Trang Dịch lại vẫn giống như khúc gỗ trơ ra không mảy may lay được.

    Đột nhiên, biểu tình của Đường Việt thay đổi, như là nghĩ tới điều gì, nhìn Trang Dịch nói, “Ngươi không tin lời ta nói, ngươi cho rằng ta nói dối hết bài này đến bài khác? Trang Dịch, triệu hoán sư là thật, thực lực của ta mạnh hơn bạn cùng lứa tuổi rất nhiều cũng là không thể nghi ngờ, nếu là dĩ vãng, đánh chết ta cũng khó có thể nói ra thân phận triệu hoán sư của mình như vậy, dù sao đây là kiêng kị của toàn đại lục, nếu để những kẻ trong Hồn Điện kia biết được, chỉ sợ ta sẽ chết không chỗ chôn thân! Nhưng mà bây giờ không giống trước kia, thế đạo này rất nhanh rồi sẽ đại loạn! Thẳng thắn mà nói, lần này ta tới mời ngươi tham gia giải thi đấu hồn sư, nguyên nhân lớn nhất chính là muốn mượn chiêu này kéo ngươi, tiếp theo, ta muốn cho ngươi nhìn thấy một bữa thịnh yến, đây là bắt đầu của một lịch sử mới, mà ngươi và ta, đều có may mắn gặp được…”

    Trang Dịch bỗng chốc ngẩng đầu nhìn Đường Việt, từ buổi tối dị ma xuất hiện kia về sau, Trang Dịch suy nghĩ tỉ mỉ một lần, trong lòng cũng vô hình sinh ra mấy cái suy đoán về Đường Việt, thế nhưng chẳng qua là suy đoán của hắn mà thôi, không có chứng cứ đầy đủ, hắn không quá nguyện ý hoài nghi Đường Việt vẫn luôn quan tâm có thừa đến hắn, nhưng mà nghe câu nói sau cùng của Đường Việt, hiển nhiên đã xác nhận, Đường Việt tuyệt đối có quan hệ với dị ma!

    Đường Việt thấy vẻ mặt Trang Dịch khiếp sợ cùng không dám tin, khẽ cười nói: “Xem ra ngươi đã đoán được một chút, không sai, bầy ma thú vừa tấn công chúng ta kia, chúng ta gọi nó là dị ma. Lai lịch của chúng nó thần bí, không giống với tất cả sinh vật trên đại lục này, không chỉ có lực phòng ngự cực mạnh cùng sức sống ngoan cường, đồng thời còn có kỹ năng phụ thể điều khiển, trong đó bao gồm bất luận ma thú gì cùng nhân loại. Cũng không biết chúng tới từ nơi nào, lặng lẽ lan tràn sinh sôi trong bóng tối, số lượng càng ngày càng nhiều, những năm gần đây, chúng luôn luôn kế hoạch đoạt được một chút địa bàn từ trong tay nhân loại, để có thể cho tộc nhân của chúng nó có thể trông thấy ánh mặt trời, hảo hảo mà hưởng thụ sinh hoạt một lần, mà ta chính là đối tượng hợp tác của chúng…”

    Bạn đang

    “Như vậy Đường Việt, hôm trước ta bị đánh lén, ngươi cũng biết? Là ngươi lên kế hoạch?” Trang Dịch trừng mắt nhìn Đường Việt nói, đồng thời, Lôi Tu vốn đang nằm rạp trên mặt đất cũng bất tri bất giác đứng lên, đứng cùng một chỗ với Trang Dịch, híp mắt nhìn Đường Việt chằm chằm.

    Đường Việt trầm mặc vài giây, nói với Trang Dịch: “Thật có lỗi, ta điều tra tư liệu của ngươi, mặc dù phần lớn đều đã bị người che giấu, nhưng mà căn cứ dấu vết để lại, ta phát hiện ngươi có chút quá khứ, có vài phần giống với ta, ta muốn biết, ngươi có phải cùng một loại người với ta hay không…”

    Trong lòng Trang Dịch chấn động, cũng lại vô cùng may mắn ngày đó chỉ bại lộ thực lực của Lôi Tu, hắn cũng không sử dụng năng lực hai hệ khác, bằng không nếu Đường Việt mà biết hắn cũng là hồn sư ba hệ, chỉ sợ chuyện hôm nay sẽ không đơn giản như vậy!

    Đồng thời, nghĩ đến sau cái ngày hắn bị đánh lén kia, Đường Việt an ủi hắn, thậm chí còn giả vờ giả vịt đi quán rượu dưới lòng đất nghe ngóng tin tức, Trang Dịch đã cảm thấy cực kỳ tức giận, bao gồm cả Lôi Tu đuổi bắt dị ma, bọn họ vậy mà đều bị Đường Việt đùa giỡn xoay quanh!

    Trang Dịch cắn răng kiềm chế tâm tình, không lộ chút nào lên trên mặt, đồng thời bảo Lôi Tu tùy thời cảnh giác thông qua khế ước, lại không muốn đơn giản động thủ, thân phận Đường Việt không đơn giản, Trang Dịch muốn hỏi thêm một số thứ từ trên người Đường Việt!

    “Ta cũng không nghĩ tới, không chỉ không phát hiện ngươi dị thường, ngược lại phát hiện ma thú của ngươi vô cùng mạnh mẽ.” Đường Việt nói, “Con hổ này không tồi, cho dù là ta, cũng có chút ghen ghét với ngươi.”

    “Đó không phải trọng điểm!” Trang Dịch nhìn chằm chằm Đường Việt nói, “Như vậy Lâm Nguyệt bọn họ thì sao, bọn họ là đồng đội của ngươi, lúc nãy ngươi còn biểu hiện ra dáng vẻ lo lắng cho bọn họ, kết quả ngươi lại có thể ngấm ngầm thông đồng với dị ma…”

    “Nếu như không có ngoài ý muốn, Lâm Nguyệt tuyệt đối sẽ không gặp chuyện không may.” Đường Việt lập tức nói, “Trang Dịch, Lâm Nguyệt bọn họ là đồng đội của ta, ta sẽ phụ trách an toàn của ngươi, đối với bọn họ tự nhiên cũng như vậy! Ta hợp tác cùng dị ma, dị ma đáp ứng giao cho ta xử lý Ellen, tất cả đệ tử Ellen đều thuộc về ta, bọn họ không được nhúng tay!”

    Trang Dịch lập tức nhớ tới cuộc nói chuyện của Đường Việt cùng hồn sư lúc trước kia, lẩm bẩm nói: “Cho nên bọn họ nói muốn Lưu Đằng cùng Diệp Duy, bởi vì hai người đó cũng không phải đệ tử Ellen…” Việc đã đến nước này, Trang Dịch cuối cùng có thể khẳng định, Ellen sẽ rơi vào tay giặc, Đường Việt tuyệt đối chiếm bộ phận cực kỳ quan trọng!

    Thì ra nhiều năm trước dị ma đã âm thầm lập kế hoạch, xếp những người này vào các vị trí ở các nơi, sau đó đợi đến thời cơ thích hợp, nhanh chóng phát động, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, trước chiếm lĩnh toàn bộ Tây Bắc lại nói! Nếu như Đường Việt có thể trở thành đối tượng hợp tác của dị ma ở Ellen, như vậy Trang Dịch cũng không khó đoán ra, trong giải thi đấu hồn sư lần này, dị ma không chỉ lẫn vào cùng hồn sư, chỉ sợ bên chủ sự cũng có bóng dáng dị ma, nếu không số lượng hồn sư bị tàn sát lớn như vậy, bên ngoài làm sao có thể một chút động tĩnh cũng không có!

    Về phần Đường Việt, Trang Dịch không hoài nghi chút nào, e rằng hắn đã bị tẩy não rồi…

    Nghe Trang Dịch nhắc đến Lưu Đằng cùng Diệp Duy, sắc mặt Đường Việt cũng khó coi, hắn thấp giọng nói: “Ta sẽ cố hết sức mình để bảo vệ bọn họ…”

    “Vậy mà ngươi con tới tìm ta?” Trang Dịch nhìn Đường Việt.

    “Là ta nhìn trúng ngươi!” Đường Việt nhìn Trang Dịch chằm chằm, gằn từng chữ, “Trang Dịch, chỉ cần ngươi đồng ý với ta, ta sẽ dùng hết toàn lực giúp đỡ ngươi, ta chưa từng hao tổn tâm cơ lôi kéo một người như vậy, nhưng ta tin tưởng ngươi đáng giá.”

    Trang Dịch cười lạnh: “Ngươi nhìn trúng, trừ năng lực của ta ra, còn có vị trí của ta ở Bardon a…”

    Đường Việt thản nhiên: “Không sai, ta không thích Bardon, nhưng ta cũng từng mơ ước với ngôi trường này một thời gian dài! Trang Dịch, ngươi cũng là bình dân sinh ra, những hồn sư quý tộc mục nát kia, ta không tin ngươi không nhìn thấy, mà Ellen thì sao, người nơi này đơn giản, trực tiếp, nhiệt huyết, sung bái thực lực, nơi này là thiên đường của hồn sư! Ta là triệu hoán sư, ta muốn dẫn đầu Ellen trở thành thế lực lớn nhất, giúp đỡ những bình dân nghèo khổ kia giải thoát khỏi tay hồn sư quý tộc, không cô phụ kỳ vọng của hiệu trưởng Ellen với chúng ta, cũng không cô phụ gia tộc triệu hoán sư mong đợi…”

    Trang Dịch nhìn bộ dạng này của Đường Việt, rốt cuộc nhịn không được nói: “Đủ rồi, Đường Việt, ngươi căn bản không phải triệu hoán sư!”

    Thuộc truyện: Tối Cường Triệu Hoán Sư