Trọng sinh chi thú hồn – Chương 70-72

    Thuộc truyện: Trọng sinh chi thú hồn

    Chương 70

    “Phốc.” La Tố nhịn không được bật cười, cậu đi tới bên cạnh Tư Lôi Tạp nói: “Anh còn muốn phát ngốc bao lâu nữa?”

    “A Tố……” Tư Lôi Tạp dùng tiếng nói trầm thấp gọi to tên La Tố, cho tới tận lúc này anh vẫn không thể tin La Tố thế nhưng đã đáp ứng đính hôn với mình, trầm mặc nửa ngày, anh mới dùng biểu tình nghiêm túc không thích hợp với tình huống này tẹo nào nói: “Tôi sẽ đối xử với em thật tốt.”

    “Về điểm này……” La Tố còn chưa kịp giải thích tỉ mỉ vụ đính hôn thì một quân nhân đã tiến tới: “Thưa cậu, xin lỗi vì quấy rầy, hiện tại có thể mời cậu kiểm tra lực tinh thần trước không?”

    “Tôi biết rồi.” Nếu đã đáp ứng thì La Tố sẽ không cự tuyệt, trước khi đi cậu bảo Tư Lôi Tạp ở đây chờ mình, sau đó liền xuất phát theo quân nhân.

    Địa điểm thí nghiệm cách văn phòng của Ước Sắt Tư không xa, hiện giờ thí nghiệm lực tinh thần vô cùng đơn giản, hơn nữa độ chính xác rất cao, bình thường không hề phát sinh tình huống sai lầm.

    “Thưa cậu, xin hãy đội mũ giáp này, trong nháy mắt có thể hoàn thành.” Người của quân bộ đưa mũ giáp tới, mũ này cũng khá giống mũ trò chơi, điểm khác duy nhất là phía sau có mạch điện tử phức tạp.

    La Tố gật gật đầu, sau đó đội mũ vào, tuy đã đạt thành hiệp nghị với quân bộ nhưng La Tố không thể xác định quân bộ có giở mánh khóe gì không, nếu cậu là quan viên quân bộ lúc này nhất định sẽ cá cuộc một phen, nếu lực tinh thần quá yếu Kì Lân không phải không có khả năng thức tỉnh.

    Vì thế La Tố chỉ che chắn một bộ phận não bộ mà thôi, bởi vì cậu phải đảm bảo con số kiểm tra phải làm liên minh kinh sợ, không cần quá khoa trương nhưng phải là con số khá kinh khủng.

    “Thưa cậu, xin thả lỏng tinh thần, quét hình sắp bắt đầu.” Âm thanh thông qua mũ giáp vang lên bên tai La Tố, dao động rất nhanh quét qua đại não cậu, sau đó con số bắt đều hiện thị trên màn hình ánh sáng, đồng thời âm thanh điện tử cũng vang lên trong phòng kiểm tra.

    【Trị số tinh thần là 1020, hiện tại là trị số cao nhất, cơ sở dữ liệu đã được cập nhập.】

    “Cái gì? ! Một ngàn không trăm hai mươi? Hệ thống có bị lỗi không?” Người bên quân bộ lập tức chất vấn nhân viên kiểm tra, phải biết trị số tinh thần cao nhất của liên minh cũng chỉ hơn 600 mà thôi, 1020 gần như gấp đôi 600 a!

    “Này…… xin chờ một chút.” Nhân viên kiểm tra cũng không hiểu ra sao, nói thực thì con số này cũng làm bọn họ khó tin, chẳng lẽ thực sự có lỗi? Nghĩ như vậy, bọn họ vội vàng kiểm tra các thiết bị, bất quá đáp án cuối cùng là hết thảy đều bình thường.

    Nhóm trưởng nhóm kiểm tra ngượng ngùng không kiểm tra ra vấn đề gì, vì thế ông ho nhẹ một tiếng, nhìn La Tố hỏi: “Làm lại một lần được chứ?”

    “Ân.” La Tố một lần nữa đội mũ giáp, dù sao có thử bao nhiêu lần kết quả cũng vậy thôi, lần này nhóm nhân viên kiểm tra vô cùng cẩn thận tra xét tất cả thiết bị, sau đó mới điều khiển mạng lưới, dao động quét qua đại não La Tố, cho ra trị số cuối cùng.

    【Trị số tinh thần là 1025, hiện tại là trị số cao nhất, cơ sở dữ liệu đã được cập nhập.】

    “Cái gì? Thế nhưng lại còn cao hơn 5 điểm, máy móc của các ông thực sự không có vấn đề sao? Giọng nói của quân nhân tràn ngập nghi ngờ.

    “Không có khả năng! Chúng ta đã kiểm tra tất cả thiết bị, tuyệt đối không có lỗi, đây chỉ có thể nói lực tinh thần của cậu ta thực sự cao hơn một ngàn.” Trưởng nhóm kiểm tra bình tĩnh đáp.

    La Tố lúc này đã cởi bỏ mũ giáp, chênh lệch 5 điểm sao? Trị số lực tinh thần quả thực không dễ dàng khống chế, bất quá 5 điểm cũng nằm trong phạm vi có thể chấp nhận.

    Lời nhóm trưởng giải thích làm ánh mắt mọi người tập trung vào La Tố, lực tinh thần cao hơn 1000….. đây là trị số đáng sợ cỡ nào a! Khó trách nam nhân này nói có thể vĩnh viễn áp chế Kì Lân. Quân bộ có không ít người hồi tưởng lại trận đấu với Thao Thiết, ảo ảnh có thể thực như vậy…… nếu lực tinh thần của người này tới 1000 thì quả thực mới chế tạo được trình độ ảo ảnh như vậy.

    “Tôi có thể đi được chưa?” La Tố trả mũ giáp lại cho nhân viên kiểm tra, chuyện cậu đáp ứng quân bộ đã hoàn thành, vì thế không còn lí do tiếp tục ở lại đây, huống chi Tư Lôi Tạp còn đang chờ cậu.

    “Đúng vậy, cậu có thể đi được rồi, có cần chúng ta dẫn đường không?” Quân nhân vốn vì biết La Tố là Kì Lân mới cung kính, bất quá giờ phút này bọn họ xuất phát từ nội tâm, không phải đối với Kì Lân mà là bản thân La Tố. Chưa thức tỉnh đã có 1000 lực tinh thần, khó trách nam nhân này lớn tiếng nói ‘nếu tôi càng mạnh hơn Kì Lân, thì vì sao phải cần tới nó’, người của quân bộ từ trước tới nay luôn kính trọng người mạnh, dù sao đây cũng là thế giới mạnh được yếu thua.

    “Không cần.” Trí nhớ của La Tố không tồi, hơn nữa nơi này cách văn phòng Ước Sắt Tư rất gần, vì thế cậu nhớ đường rất rõ. Sau khi La Tố rời đi, quân nhân lập tức báo tin lực tinh thần của La Tố cao trên 1000 với thượng cấp.

    ***

    Trong phòng họp ở phía đông, Quỳnh Đồ tổng đại tướng cùng Ước Sắt Tư, còn có vài đại tướng khác đang tiến hành cuộc họp lần thứ 2 về Kì Lân.

    “Tổng đại tướng, tôi không hiểu vì sao ngài lại khoan dung với Ngải Tố như vậy, Kì Lân đối với chúng ta mà nói là quá quan trọng, sao không tiến hành theo dõi?” Lời Pháp Tư đại tướng được đại đa số mọi người đồng ý, chỉ có Ước Sắt Tư thổi ria mép, lạnh lùng hừ một tiếng.

    “Các ông không nghĩ rằng nếu để Kì Lân phản cảm thì có hậu quả gì à?” Quỳnh Đồ dùng biểu tình nghiêm túc hỏi lại mọi người.

    “Phản cảm? Có ý gì?” Các đại tướng đều thấp giọng thảo luận, không rõ Quỳnh Đồ tổng đại tướng có ý gì.

    “Chúng ta đều biết sự tồn tại của Kì Lân ảnh hưởng tới số mệnh liên minh, gia tăng tỷ lệ sinh sản của giống cái, nhưng nếu Kì Lân mang oán hận cùng chán ghét liên ghét, các ông có nghĩ tới chuyện năng lực này sinh ra phản ứng ngược?” Quỳnh Đồ nói ra băn khoăn trong lòng mình.

    “Sao có thể như vậy?” Các tướng lĩnh đều khó tin hô nhỏ: “Kì Lân là thần thú mang đến điềm lành, sao có thể phản tác dụng?”

    “Đúng vậy, tổng đại tướng, không phải ngài đã nghĩ quá nhiều đi?”

    “Ngu xuẩn!” Quỳnh Đồ lớn tiếng quát: “Các ông đã mục nát cả rồi à? Quân bộ chúng ta bởi vì suy nghĩ kĩ hơn người khác mới có thể bảo hộ liên minh bình an nhiều năm như vậy! Loại vận thế này vốn đã khó nắm bắt, huống chi….. nếu hiện tại bức bách người trẻ tuổi kia, chờ đến ngày cậu ta thực sự thức tỉnh Kì Lân….. các ông nghĩ….. cậu ta làm thế nào sử dụng năng lực này?”

    “Này……” Các tướng lĩnh đều im bặt, quả thực đắc tội Kì Lân không có lợi gì, dù sao bọn họ cũng phải lo nghĩ tới sức mạnh của Kì Lân.

    “Nhưng lỡ như Kì Lân gặp phải nguy hiểm thì làm sao bây giờ?” Các tướng lĩnh hỏi ra vấn đề mình để ý nhất.

    “Chuyện này phải hỏi Ước Sắt Tư, chỗ ông không thành vấn đề đi?” Quỳnh Đồ nhìn về phía Ước Sắt Tư.

    “Đương nhiên, nó đã đáp ứng đính hôn với tôn tử của lão, có tôn tử lão đi theo, tình hình hẳn không có vấn đề gì, huống chi cậu nhóc đó vốn cũng rất lợi hại, không cần quá lo lắng.” Ước Sắt Tư vừa nói ra, tất cả tướng lĩnh xung quanh đều hút khí lạnh.

    “Đính hôn? Ông nói tôn tử ông đính hôn với Kì Lân?”

    “Thực không ngờ a, Ước Sắt Tư, ông thế mà lại dấu chúng ta kín như vậy!” Một vài tướng lĩnh có quan hệ không tồi với Ước Sắt Tư đều tỏ vẻ chúc mừng, còn các tướng lĩnh còn lại thì không ngừng oán thầm: Thảo, con cáo già Ước Sắt Tư xuống tay đúng là con mẹ nó mau thật!

    “Yên lặng!” Quỳnh Đồ dùng đôi ưng mâu liếc nhìn bốn phía, ánh mắt này lập tức làm cả phòng im lặng trong nháy mắt, thẳng đến khi phòng họp khôi phục yên tĩnh, Quỳnh Đồ mới mở miệng: “Mới nhận được tin mới nhất, kết quả kiểm tra máu và lực tinh thần của người trẻ tuổi kia đã có, báo cáo xét nghiệm máu kết quả là không có linh hồn vật chất tồn tại, còn kết quả kiểm tra lực tinh thần là 1025.”

    “Gạt người! Sao có thể vượt quá một ngàn, đám cấp dưới đang làm gì vậy!” Pháp Tư là người đầu tiên xúc động gào lên.

    “Thật đáng tiếc, đây là sự thật, bên khoa kiểm tra cũng cảm thấy không thể tin nổi nên đã đo hai lần, mà cả hai kết quả đều vượt qua một ngàn, đây cũng giải thích được vì sao trong lần đối chiến với Thao Thiết, cậu ta có thể sử dụng ảo thuật quy mô lớn như vậy.” Quỳnh Đồ vô tình đập nát hoài nghi của Pháp Tư.

    “Cư nhiên có thể vượt qua một ngàn, ngay cả lão gia này cũng chỉ có 600……?”

    “Thực sự là hậu sinh khả úy.” Các tướng lĩnh nhỏ giọng thảo luận, Ước Sắt Tư tuy không gia nhập, bất quá ánh mắt lão sáng ngời, thật không ngờ xú tiểu tử kia lại lợi hại đến vậy, không hổ là người tôn tử lão coi trọng.

    “Hiện tại các người hẳn đã hiểu được nguyên nhân tôi khách khí như vậy đi? Các người có nghĩ tới không, chưa thức tỉnh đã mạnh tới vậy, một khi thức tỉnh thì sẽ thế nào đây…..?” Vẻ mặt Quỳnh Đồ ngưng trọng nhìn về phía mọi người, chậm rãi nói nửa câu sau: “Đây có thể xem là Kì Lân cực mạnh, siêu mạnh trong mọi thời đại.”

    Tất cả mọi người đều im lặng, cẩn thận cân nhắc những lời của tổng đại tướng, Kì Lân cực mạnh, chỉ tưởng tượng đến thôi cũng làm người ta nhiệt huyết sôi trào. Kì Lân cực mạnh sẽ có năng lực gì? Giống cái sinh sản sẽ được nâng cao sao? Vận thế của liên minh sẽ tăng vọt? Tuy hết thảy đều làm người ta thực chờ mong, nhưng mà…..

    “Tổng đại tướng chẳng lẽ ngài quên rồi? Người kia nói cậu ta sẽ vĩnh viễn áp chế Kì Lân, nếu cả đời cậu ta cũng không thức tỉnh thì làm sao bây giờ? Hơn nữa trước khi nhìn thấy hình thái hồn thú, không ai có thể kết luận cậu ta chính là Kì Lân thực sự.” Có tướng lĩnh hỏi ra vấn đề mấu chốt.

    “Đời người chính là một canh bạc, có thắng có thua, cho dù Kì Lân không tỉnh lại thì liên minh cũng không có thay đổi gì, nhưng một khi Kì Lân thức tỉnh, Kì Lân nhất định phải phục tòng an bài của quân bộ, chúng ta không tổn thất gì cả. Về vấn đề cuối cùng thì chúng ta không thể nhìn được quỹ tích vận mệnh, nhưng tôi cam kết không hề có sai lầm gì trong khoảng thời gian này, vì thế chúng ta cứ tạm thời tin tưởng cậu ta là Kì Lân đi, dù sao ngoại trừ cậu ta thì cũng không còn sự lựa chọn nào khác, vì thế tỷ lệ sai sót chỉ thấp hơn 1%.” Quỳnh Đồ nói xong, khí thế quét mắt nhìn mọi người: “Còn thắc mắc gì nữa không? Không thì tan họp!”

    “……..” Nếu đã nói tới vậy thì bọn họ còn nói được gì? Bất quá…… con cáo già Ước Sắt Tư thực đáng giận, Kì Lân sao lại coi trọng người nhà lão a?

    ***

    La Tố cùng Tư Lôi Tạp hội hợp, sau đó rời khỏi căn cứ quân bộ, vào nhà ăn trong trường ngồi một lát, vì đang kì nghỉ nên người cũng không nhiều, nhà ăn có vẻ rất trống trải.

    “Tôi nói trước một chút, tôi đáp ứng đính hôn không có nghĩa là tương lai nhất định sẽ kết hôn với anh, gia gia anh cũng nói bất cứ lúc nào tôi cũng có quyền hủy bỏ hôn ước, vì thế trước tiên chúng ta làm bằng hữu, thế nào?” La Tố nhìn Tư Lôi Tạp hỏi.

    Tư Lôi Tạp nghe vậy, trầm mặc gật gật đầu, phương thức này anh có thể tiếp nhận, anh nhất định sẽ đối xử thật tốt với A Tố, sau đó để A Tố đồng ý kết hôn với anh.

    “Tốt lắm, như vậy kế tiếp chúng ta bàn về ngày đính hôn, chỉ có thể lựa chọn ngày trong 2 tháng này, anh cảm thấy ngày nào được?” La Tố di chuyển tấm lịch trên màn hình ánh sáng hỏi.

    “Em chọn.” Tầm mắt Tư Lôi Tạp không nằm trên màn hình ánh sáng, mà tập trung trên người La Tố, đôi ngươi màu xám cứ nhìn cậu chằm chằm, cứ như La Tố là thứ gì đó vô cùng trân quý.

    “Chọn ngày nghỉ đi.” La Tố khẽ thờ dải, bất quá cậu biết có nhờ đầu gỗ Tư Lôi Tạp cũng vô dụng, anh cứ đá cho cậu chọn.

    “Ngày này thế nào?” La Tố chỉ một ngày trên màn hình ánh sáng.

    “Hảo.” Tư Lôi Tạp tuy xụ mặt nhưng ánh mắt nhìn La Tố lại vô cùng ôn nhu.

    “Ngày này cũng không tệ, là ngày nghỉ.” La Tố chỉ một ngày hỏi.

    “Hảo.” Tư Lôi Tạp dùng âm thanh trầm thấp nhanh chóng trả lời, tựa như đang trả lời mệnh lệnh cấp trên, điều này làm La Tố có ảo giác cho dù mình chọn ngày gì, đầu gỗ ngày cũng gật đầu cả.

    La Tố lại chọn một hơi mấy ngày, Tư Lôi Tạp đều lập tức đồng ý, quả nhiên từ đầu đã không thể trông cậy gì ở người này sao? La Tố khẽ thở dài nói: “Tư Lôi Tạp, tôi và anh nói chuyện một chút, nếu anh thực sự muốn cùng tôi ở cùng một chỗ, thì anh phải hiểu rõ suy nghĩ của tôi, tôi không cần anh bảo hộ, bởi vì tôi cũng là giống đực ngang hàng với anh, anh hiểu chưa?”

    Tư Lôi Tạp nhìn đôi ngươi đen láy cùng biểu tình kiên định của La Tố, anh rốt cuộc cũng hiểu được vì sao mình không thể dời mắt khỏi em ấy.

    “Tôi đã biết.” Tư Lôi Tạp dùng biểu tình nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu.

    “Không cần nghiêm túc như vậy, thế anh cảm thấy ngày nào thích hợp?” La Tố uống ngụm cà phê hỏi.

    “Ngày mai.” Tư Lôi Tạp thành thực nói ra suy nghĩ của mình.

    “Phốc——” La Tố suýt chút nữa phun ngụm cà phê trong miệng ra, quả nhiên cậu tự làm bậy không thể sống sao?

    Kết quả thương lượng cuối cùng là ngày nghỉ cuối cùng sẽ đính hôn, bời vì không muốn làm lớn chuyện nên trừ bỏ gia trưởng hai bên, La Tố không thông tri ai khác nữa, vì thế nghi lễ đính hôn cũng không cử hành, thế giới này đính hôn cũng cần công chứng vì thế La Tố cùng Tư Lôi Tạp chỉ tới cơ quan đăng kí mà thôi.

    Lúc đính hôn, Mễ Duy suýt chút nữa khóc tới phát ngất, nếu không có Ai Tạp Tư ở bên cạnh an ủi, phỏng chừng ánh mắt đã sưng bụp cả rồi. Ngải Địch vẫn trước sau không hề có biểu tình, bất quá anh đưa ra lời chúc phúc chân thành nhất.

    “Chúc các cậu bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm.” Ngữ khí không hề phập phồng, cứ như những lời này không biết từ đâu vang ra nữa. Ngải Địch nói xong thì không chút biến sắc nhìn Tư Lôi Tạp: “Phải đối xử tốt với em trai tôi.”

    “Vâng, anh cả.” Tư Lôi Tạp nghiêm túc đáp.

    “………” La Tố nhìn Tư Lôi Tạp cùng Ngải Địch trao đổi, cậu cảm thấy đoạn đối thoại này dường như đã từng phát sinh ra lúc ở nhà, bởi vì song phương phối hợp vô cùng ăn ý.

    Ngải Lộ không tham dự nghi thức, cho dù Mễ Duy gọi thế nào Ngải Lộ cũng không chịu bắt máy, Mễ Duy cùng Ai Tạp Tư cũng không còn cách nào chỉ có thể bỏ mặc.

    Mấy ngày nay La Tố cùng Tư Lôi Tạp cũng trao đổi không ít, chủ đề nói nhiều nhất là chuyện trước kia của Tư Lôi Tạp, trừ bỏ số ảnh chụp lấy được từ gia gia anh, La Tố còn mỉm cười dụ dỗ được mấy tấm khác từ chỗ Tư Lôi Tạp, cậu vốn định lấy hình để chọc anh, kết quả cậu kinh ngạc phát hiện Tư Lôi Tạp không hề cảm thấy hình chụp của mình có gì xấu hổ, dựa theo cách nói của Tư Lôi Tạp thì mỗi ảnh chụp đều ghi lại những kỉ niệm đáng ngớ, đáng để giữ gìn, điều này làm La Tố chỉ có thể thở dài, loại tính cách buồn tao tới cực điểm này rốt cuộc làm thế nào dưỡng thành? Cậu phải nói là Ước Sắt Tư giáo dục rất thành công sao?

    Sau khi đính hôn, Tư Lôi Tạp kiên quyết bắt La Tố đeo nhẫn, điều này làm La Tố cảm thấy tự làm bậy không thể sống, bởi vì đeo nhẫn rất gây chú ý nên La Tố dùng phương điều hòa hơn, chính là xỏ nhẫn vào sợi dây chuyền rồi đeo trên cổ, lúc này Tư Lôi Tạp mới chịu từ bỏ.

    Ngày khai giảng đầu tiên sau kì nghỉ, bởi vì khác hệ nên La Tố không đồng hành với Tư Lôi Tạp mà trở về kí túc xá của mình, Milan cùng Hải Nhân Tư về sớm hơn cậu, hai người vừa thấy La Tố liền nhào tới hỏi chuyện Ôn Tư Đặc, nghe nói cục diện chính trị bị chấn động không nhẹ, không ít người yêu cầu sửa lại điều khoảng kết hôn trong pháp luật.

    La Tố tuy là đương sự, nhưng cậu không thể kể quá nhiều cho bọn Milan, trước lúc đính hôn kì thực cậu cũng từng can thiệp với quân bộ một lần bất quá thất bại. Nguyên nhân chính là thân phận cùng lực ảnh hưởng của Ôn Tư Đắc quá lớn, nên bọn họ không thể vô điều kiện phóng thích Ôn Tư Đặc, quân đội cần lập uy, một người dám khiêu chiến luật pháp của liên minh, bất luận là ai, bất luận ảnh hưởng thế nào cũng phải nhận trừng trị của pháp luật.

    “Không biết có thể thăm tù hay không…….” Milan ủ rũ nói.

    “Đúng vậy, cư nhiên ngay cả gặp mặt Ôn Tư Đặc đại nhân lần cuối cũng không được……” Hải Nhân Tư cũng uể oải.

    “Nghe nói Ôn Tư Đặc đại nhân đã bị chuyển về tổng bộ, chúng ta nhất định không được gặp anh ấy……” Milan càng nói càng nhỏ.

    “Sẽ có ngày gặp được.” La Tố vẫn trầm mặc nãy giờ rốt cuộc mở miệng: “Chỉ cần còn sống sẽ có ngày gặp lại.” Đây là lời Ôn Tư Đặc nói với cậu khi đó……

    “Nói cũng phải!” Hải Nhân Tư là người đầu tiên hồi phục tinh thần, sau đó dưới sự cổ vũ của Hải Nhân Tư, Milan cũng khôi phục lại một ít, không bao lâu sau hai người bắt đầu lôi kéo La Tố thương lượng xem làm thế nào để gặp được Ôn Tư Đặc.

    ***

    Đồng dạng trở lại kí túc xá, Tư Lôi Tạp trầm mặc ngồi trên sô pha, anh đang tự hỏi có nên gửi tin nhắn cho La Tố hay không, lúc này, Lô Tạp đẩy cửa kí túc xá.

    “Thật không ngờ cậu còn về sớm hơn tôi, tôi còn nghĩ xảy ra nhiều chuyện như vậy quân bộ nhất định sẽ chộp cậu đi làm cu li a.” Lô Tạp buông hành lí xuống, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Tư Lôi Tạp hỏi: “Thế cậu có tham gia hành động truy bắt Ôn Tư Đặc không? Rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Lộ ra chút tin tức cho tôi đi.”

    Tư Lôi Tạp vẫn trầm mặc nhìn chằm chằm màn hình ánh sáng, anh quyết định gửi tin, nhưng không biết phải viết gì bây giờ.

    “Anh hai, đừng ngó lơ tôi vậy được không?” Lô Tạp cào cào mái tóc ngắn đỏ au của mình: “Như vầy đi, nếu cậu nói cho tôi biết, tôi lập tức dạy cậu một biện pháp có thể nhanh chóng theo đuổi được em trai đồng học, thế nào?” Lô Tạp nói xong thì đắc ý nhếch môi, mồi câu nặng như vậy, nhóc Tư Lôi Tạp này nhất định sẽ mắc câu, ai bảo cậu ta để ý em trai đồng học đến vậy chứ? Tục ngữ nói, người yêu đương chỉ số thông minh đều là số âm.

    Ngay lúc Lô Tạp đắc ý, nghĩ mình nhất định sẽ nghe được vài tin tức thì Tư Lôi Tạp đã viết xong tin nhắn, đồng thời cũng gửi đi, làm xong hết thảy, Tư Lôi Tạp mới quay đầu lại, trầm giọng nói: “Không cần, chúng ta đã đính hôn rồi.”

    Lô Tạp ngây dại, hơn mười giây sau thì tiếng kinh hô kinh thiên động địa vang dội khắp phòng: “Ai? ! Cậu nói đùa à? Nhất định là đang đùa rồi? Chúng ta mới không gặp 10 ngày thôi mà! Rốt cuộc cậu làm thế nào a?”

    Không thể trách Lô Tạp phản ứng như vậy, bởi vì theo biểu hiện của La Tố thì Tư Lôi Tạp không có khả năng tiến hành thuận lợi như vậy, rốt cuộc lúc anh không có mặt đã xảy ra chuyện gì a?

    “Tôi……. không biết.” Tư Lôi Tạp trầm giọng đáp.

    “Chuyện lớn như vậy cậu đừng có nói không biết với tôi a!” Lô Tạp rít gào, vì cái gì anh có tên bằng hữu như vậy a? Từ từ, nếu đã đính hôn thì có nghĩa là……

    “Cậu cư nhiên không mời tôi tham gia lễ đính hôn? Đến tột cùng cậu có xem tôi là bằng hữu không hả?” Lô Tạp thực sự bi phẫn, anh giúp Tư Lôi Tạp nhiều như vậy mà đính hôn cư nhiên không mời anh, thế giới này còn ai thê thảm hơn anh nữa không?

    “Ngải Địch không thông tri cậu à?” Tư Lôi Tạp nhíu mày.

    “……..”

    Cái gì gọi là chết đứng? Chính là đây, Lô Tạp nhất thời như quả bóng xì hơi, suy sụp ngã xuống sô pha, giờ phút này anh hoàn toàn hóa đá, sau đó bị xói mòn và cuối cùng dần dần tiêu tán trong không khí……

    Hóa ra anh không chỉ bị một người vứt bỏ mà tới 2 người sao? Bằng hữu gì chứ, tình hữu nghị gì chứ….. hết thảy đều là dối trá, anh đời này không bao giờ….. tin tưởng nữa!

    Chương 71

    Ngày đầu tiên khai giảng coi như thuận lợi, La Tố theo lệ thường tới phòng thí nghiệm đi học, bởi vì trước kì nghỉ đã quen thuộc khu 40, nên hôm nay Uy Nặc mang La Tố tới khu 41.

    “Không chờ Tạp Kì Ân à?” La Tố đặt Tiểu Hoàng vào túi tiền, sau đó theo Uy Nặc vào rừng nhân tạo.

    “Trò nghĩ quân bộ sẽ thả người à?” Uy Nặc có chút trào phúng nhếch môi.

    “Phải không……” Thật không ngờ quân bộ cũng không hủy bỏ giám thị đối với Tạp Kì Ân, có lẽ định lợi dụng Tạp Kì Ân để tiếp tục thu hút sự chú ý, theo ý nghĩa nào đó thì đây quả nhiên là lựa chọn rất tốt, tuy đối với Tạp Kì Ân có chút không công bằng.

    Đoạn thời gian kế tiếp, La Tố lại thử hỏi Uy Nặc vài chuyện, cuối cùng cậu xác nhận An Khải Tư không đem chuyện Kì Lân nói cho Uy Nặc, xem ra lệnh kín của quân bộ cũng có tác dụng.

    La Tố yên lòng, sau đó bắt đầu dùng lực tinh thần kết nối với nhóm khế ước thú ở khu 41, cậu không phải lần đầu tiên chào hỏi với bọn nó, vì thế quá trình tiến hành rất thuận lợi, thông qua phản ứng khế ước thú gửi lại, lực tinh thần của cậu lại tăng thêm một ít.

    Bởi vì chỉ có một học trò nên Uy Nặc giải thích khế ước thú từng khu đặc biệt cẩn thận, tuy La Tố đã sớm biết đặc tính cùng tập quán của nhóm khế ước thú này, nhưng cậu vẫn cẩn thận lắng nghe, dù sao một người có kinh nghiệm như Uy Nặc, có lẽ có những giải thích độc đáo về khế ước thú, đối với cậu thì đây là cơ hội thu hoạch những tri thức quý giá.

    Uy Nặc giải thích cũng không phức tạp, anh biết thiên phú của La Tố về phương diện này còn hơn mình, vì thể chỉ giảng trọng điểm, mang La Tố đi khắp khu 41-43 xong, Uy Nặc để La Tố một mình ở khu 42 trao đổi với khế ước thú, về phần mình thì anh quay về phòng thí nghiệm, dù sao khu 40 chỉ có mức nguy hiểm trung, xung quanh lại có rất nhiều thiết bị giám sát, nếu La Tố gặp nguy hiểm, anh có thể cứu viện ngay lập tức, tóm lại nếu không thể ở cùng khế ước thú thì không đủ tư cách làm dưỡng viên.

    La Tố vui vẻ một mình cùng nhóm khế ước thú trao đổi, đối với cậu mà nói có thể tiếp tục đi học là chuyện tốt, bởi vì cậu có ló do tới rừng nhân tạo. Hơn nữa so với lúc tổ chức cuộc thi tam học viện, bây giờ cậu có thể dùng cả ngày để trao đổi với nhóm khế ước thú, lực tinh thần chẳng những tăng nhanh hơn, cậu cũng có thể thăng cấp cho càng nhiều khế ước thú hơn.

    La Tố chọn lựa thăng cấp đầu tiên vẫn là huyễn nhãn thú, bởi vì lực tinh thần tăng lên nên một ngày có thể tăng cấp cho càng nhiều huyễn nhãn thú, dùng ảo giác che dấu camera xong, cậu tính toán ở mỗi khu đều thả một huyễn nhãn thú, đương nhiên là huyễn nhãn thú đã tiến hóa để phòng trường hợp cấp bách.

    La Tố ở trong rừng nhân tạo tới tận lúc tan học mới rời đi, ngay cả cơm trưa cũng giải quyết trong rừng nhân tạo, Uy Nặc vì nhìn từ camera không thấy gì kì quái nên trêu chọc: “Tôi nghĩ trò còn không định ra ấy chứ.”

    “Thật xin lỗi.” La Tố khó có dịp ở chung với nhóm khế ước thú lâu như vậy, bất tri bất giác quên mất cả thời gian.

    “Không sao, tôi tuyệt đối không để ý chuyện bị học trò bỏ quên đâu, bài tập hôm nay đã gửi tới hòm thư của trò, nhớ rõ ngày mai phải nộp báo cáo, tan học!” Uy Nặc nói xong liền nhún vai li khai.

    La Tố nhìn bóng dáng Uy Nặc, khóe miệng co rút một chút, rõ ràng rất để ý…… La Tố theo sau Uy Nặc rời khỏi phòng thí nghiệm, bất quá cậu vừa rời khỏi tòa nhà dạy học thì thấy một nam nhân nghiêm cẩn vô cùng anh tuấn đứng ở cửa chờ mình.

    Uy Nặc vì đi trước nên anh nhìn thấy Tư Lôi Tạp trước tiên: “Đúng là hiếm thấy, chẳng lẽ đợi tôi à? Được rồi, đùa thôi, đợi học trò tôi à?”

    Tư Lôi Tạp trầm mặc gật đầu, lúc này La Tố cũng đi ra nên Tư Lôi Tạp đi tới bên cạnh, chủ động nhận lấy thùng dụng cụ trong tay La Tố, ngay cả một chút thời gian cự tuyệt cũng không cho.

    “Tôi định tới nhà ăn quân bộ.” Tư Lôi Tạp trầm giọng nói.

    “Ân.” Nói thực ra thì La Tô đã quen với hành trình này, lúc ban đầu Tư Lôi Tạp cứ vậy cậu còn suy nghĩ xem chủ nghĩa hành động siêu cố chấp này là gì? Bất quá sau đó cũng thấy bình thường, phải nói nó chính xác là tác phong của nam nhân này, có nề nếp, còn rất nghiêm túc tới mức đáng kinh ngạc.

    Tư Lôi Tạp lí giải lời cậu nói ‘làm bằng hữu trước’ chính là….. mỗi ngày ít nhất phải dùng chung một bữa cơm, một ngày phải gửi 4 tin nhắn, phân biệt là sáng sớm ngủ dậy, ăn cơm trưa, ăn cơm tối và trước khi ngủ, nội dung đều khá ngắn, buổi sáng phần lớn là ‘tôi rời giường, hôm nay dự định sẽ đi tới địa điểm xxx’ linh tinh, giữa trưa cùng buổi tối sẽ hỏi có dùng cơm chung hay không, nói thực ra thì khá giống nhật kí huấn luyện trong quân đội.

    La Tố đương nhiên bảo Tư Lôi Tạp không cần làm vậy, bất quá nam nhân cũng rất kiên trì, ngược lại Tư Lôi Tạp thật ra không yêu cầu cậu làm gì cả, bất quá La Tố vẫn có thói quen trả lời tin nhắn của Tư Lôi Tạp, chẳng qua tin nhắn của cậu cũng thực ngắn, đơn giàn là ‘tôi biết rồi’ hoặc ‘đi đường cẩn thận’ linh tinh, đơn giản là để Tư Lôi Tạp biết cậu đã nhận được tin nhắn. Tuy chỉ là trao đổi đơn giản, bất quá La Tố lại cảm thấy phương thức này rất thích hợp với bọn họ.

    Về phần ăn cơm, không phải ngày nào La Tố cũng đáp ứng ăn cơm, bất quá chỉ cần ngày đó rãnh rồi cậu sẽ cùng Tư Lôi Tạp dùng cơm tối, xem như là tìm hiểu nhau nhiều hơn.

    “Hai người các cậu….. có việc gạt tôi đúng không? Từ khi nào lại trở nên thân thiết như vậy?” Gọng kính Uy nặc phản xạ quang mang sắc bén, biểu hiện của Tư Lôi Tạp thì không nói, điều làm anh ngoài ý muốn là La Tố cư nhiên phối hợp như vậy.

    La Tố không muốn nói cho Uy Nặc, bất quá cậu vẫn xem thử ý tứ Tư Lôi Tạp, nếu đã đính hôn rồi thì cậu cũng không có ý lừa gạt người khác, bởi vì điều này không công bằng với Tư Lôi Tạp.

    “Chúng ta đã đính hôn.” Tư Lôi Tạp trầm giọng đáp.

    “…….” Giờ khắc này, cho dù là Uy Nặc cũng ngây dại, anh trầm mặc đẩy gọng kính cứ như đang cố gắng lấy lại suy nghĩ, trầm mặc một lúc lâu, Uy Nặc mới hồi phục, nhếch khóe môi: “Đây đúng là tin tức làm người ta kinh ngạc, tôi sẽ không làm bóng đèn, nếu không học trò cưng sẽ giận tôi mất.”

    Uy Nặc không hỏi nhiều, dù sao anh cũng là lão sư của La Tố, anh có rất nhiều thời gian chậm rãi hỏi han, bất quá trước khi đi, anh vẫn nhịn không được liếc nhìn La Tố vài lần, gương mặt vẫn lạnh lùng như trước? Đúng là thú vị, Tư Lôi Tạp làm thế nào lừa được đứa học trò của anh a?

    “Đi thôi.” La Tố vốn muốn lấy lại thùng dụng cụ, bất quá Tư Lôi Tạp kiên trì nên cậu cũng đành từ bỏ, Tư Lôi Tạp chọn ghế lô trong nhà ăn quân bộ, vì vụ án đã giải quyết xong nên nhà ăn quân bộ một lần nữa mở cửa buôn bán.

    Tiểu Hoàng trong khoảng thời gian này đã rất thân thiết với Tư Lôi Tạp, vì thế nó rất thích nhảy lên vai anh nhìn ngắm phong cảnh ở xa xa, La Tố mặc dù có ngăn cản, nhưng Tiểu Hoàng nhất định không chịu xuống, tựa hồ tầm nhìn trên vai Tư Lôi Tạp làm nó rất vừa lòng.

    “Thu thu~” Tiểu Hoàng run run hai lỗ tai thật dài, hai cái chân ngắn ngủn không ngừng lắc lư, có vẻ vô cùng hưng phấn.

    Bình thường Tiểu Hoàng nằm trong túi tiền của La Tố thì không thấy gì, bất quá tổ hợp của nó và Tư Lôi Tạp có chút vi diệu, trên vai quân nhân nghiêm cẩn cao lớn có một con la mật khâu bé xíu, hình ảnh tương phản này làm nhóm học trò nhịn không được quay đầu nhìn Tư Lôi Tạp thêm vài lần, phát hiện thân phận của anh thì tầm mắt tập trung trên người La Tố cùng Tư Lôi Tạp càng nhiều hơn nữa.

    “Trời ạ! Là Tư Lôi Tạp đại nhân!”

    “Thiệt hay giả? Nhưng mà trên vai có con khế ước thú kìa!”

    “Thật mà! Lần trước tớ có xem trận đấu, nói tới thì người đi chung với ảnh là ai a?”

    Tuy nhóm học trò xung quanh đã tận lực đè thấp âm thanh, chính là tai La Tố khá thính nên vẫn nghe thấy vài từ mấu chốt, bởi vì không tính toán lừa gạt nên sự tình phát triển tới mức này, La Tố cũng không quá để ý, hết thảy cứ để thuận theo tự nhiên đi.

    Dùng xong bữa tối, Tư Lôi Tạp kiên trì muốn đưa La Tố về kí túc xá, thuận tiện còn vào ngồi một lát, Milan cùng bọn Hải Nhân Tư thấy Tư Lôi Tạp thì vô cùng hoan nghênh.

    “Lang ca, lâu rồi không thấy anh tới.” Hải Nhân Tư chân chó chạy tới.

    “Đúng vậy, chúng em nhớ anh muốn chết!” Milan theo sát phía sau. Sau đó cả hai vây lấy Tư Lôi Tạp, bưng trà mời nước còn bóp chân, quả thực chỉ kém xem lang ca thành tổ tông mà cúng bái thôi, Phân Địch cũng học hỏi bộ dáng hai người kia, ân cần phục vụ lang ca.

    “…….” La Tố đang tự hỏi, vì cái gì cậu thay bọn Hải Nhân Tư chăm sóc khế ước thú lâu như vậy mà chưa từng được đãi ngộ này.

    “Lang ca.” Hải Nhân Tư vừa đấm lưng cho Tư Lôi Tạp vừa hỏi: “Quyền hạn của anh ở quân bộ rất cao đi? Anh xem….. Ôn Tư Đặc cũng là bằng hữu của chúng ta, vì thế tụi em muốn đi thăm ảnh, anh có cách nào không?”

    Tư Lôi Tạp nghe vậy thì nhíu mày, Milan thấy vậy thì lập tức nói: “Lang ca, nếu cần tiền thì cứ nói, dù sao em cũng có kim đản thú, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, tụi em không có ý gì cả, chỉ muốn gặp mặt Ôn Tư Đặc đại nhân một lần mà thôi.”

    “Lang ca anh giúp tụi em đi.” Phân Địch theo ý Hải Nhân Tư, cũng cầu xin Tư Lôi Tạp.

    La Tố rốt cuộc hiểu được vì sao bọn Hải Nhân Tư ân cần với Tư Lôi Tạp như vậy, La Tố muốn giúp Tư Lôi Tạp giải vây bất quá anh đã nói trước: “Thật có lỗi, quân bộ cự tuyệt thăm hỏi.”

    “Sao lại vậy a?” Hải Nhân Tư cùng Milan xìu xuống như quả bóng xì hơi, ngã phịch xuống sô pha, chỉ có Phân Địch tiếp tục đấm lưng cho Tư Lôi Tạp, tuy anh nói không cần nhưng Phân Địch tỏ ý không sao cả.

    “Lang ca, Ôn Tư Đặc đại nhân có khỏe không?” Milan vô cùng lo lắng hỏi.

    “…….” Tư Lôi Tạp không biết nên trả lời thế nào.

    “Đúng rồi, tuy không thể gặp mặt nhưng hẳn là anh biết Ôn Tư Đặc bị phán hình phạt gì đúng không?” Hải Nhân Tư rốt cuộc nhớ ra vấn đề mấu chốt.

    “……” Tư Lôi Tạp trầm mặc nhìn về phía La Tố, tựa hồ đôi ngươi màu xám kia đang hỏi cậu có nên nói cho bọn họ biết hay không, La Tố khẽ thở dài nói: “Tù chung thân linh tinh.”

    “Ai? ! A Tố, cậu biết à?” Hải Nhân Tư kinh ngạc hét lớn.

    “Biết một chút.” La Tố hơi cụp mi, cậu không thể quên hình phạt Ôn Tư Đặc đã nói với mình, đây là hình phạt quá tàn nhẫn mà ngay cả cậu cũng không thể tiếp nhận, vì thế không nói cụ thể cho bọn Hải Nhân Tư biết thì tốt hơn, dù sao có biết cũng chỉ tăng phiền não thôi.

    “Quả nhiên là tù chung thân sao? Đây là hình phạt cao nhất đối với giống cái.” Bọn Hải Nhân Tư tựa hồ cũng không biết sự thật về tù chung thân, ngược lại còn cao hứng cho Ôn Tư Đặc.

    Hải Nhân Tư cùng Milan lại quấn lấy Tư Lôi Tạp nói chuyện, tuy đại đa số Tư Lôi Tạp chỉ trầm mặc hoặc lắc đầu mà thôi, bất quá bọn họ vẫn thực vui vẻ.

    “Đúng rồi, lang ca, nãy giờ em đã muốn hỏi chiếc nhẫn trên tay anh là sao? Hay là anh…..” Hải Nhân Tư lộ ra nụ cười đáng khinh.

    “……” Tư Lôi Tạp lại trầm mặc nhìn về phía La Tố, khóe miệng cậu không khỏi co rút, tình huống này là sao, vì sao mỗi lần trả lời chuyện gì đều nhìn cậu, chẳng lẽ cậu có thể bóp cổ Tư Lôi Tạp không cho anh nói à?

    “Bởi vì ảnh đính hôn.” La Tố bất đắc dĩ nói thay Tư Lôi Tạp.

    “Ai? ! !” Hải Nhân Tư cùng bọn Milan đều kinh hô, vốn Hải Nhân Tư chỉ định đùa một chút thôi, bởi vì bọn họ đều biết người Tư Lôi Tạp thích là La Tố, nhưng chuyện này là sao a? Lang ca đính hôn? Hơn nữa tin tức này còn từ miệng La Tố nói ra…….

    Hải Nhân Tư cùng Milan khẩn trương nuốt nước miếng, trái tim bọn họ đã nhảy lên 3 ngàn thước, hai người xoay mặt nhìn nhau nghĩ thầm: “Không phải bọn họ lầm rồi đi? Lang ca lăng nhăng bên ngoài….. hay là……

    “Khụ khụ.” Hải Nhân Tư vừa lau mồ hôi lạnh vừa hỏi: “Mạo muội hỏi, đối tượng đính hôn của lang ca là…..?”

    La Tố thản nhiên liếc mắt nhìn Hải Nhân Tư một cái, sau đó đáp: “Tôi.”

    Đám Hải Nhân Tư nghe vậy miệng đều há thành hình chữ O, vài giây im lặng ngắn ngủi, từ ba cái hình chữ O này phát ra tiếng gào đinh tai nhức óc: “Ai? ! ! Gạt người đi? !”

    La Tố nhìn bọn Hải Nhân Tư mang bộ mặt như nuốt phải một con ruồi, ngả ngớn nhướng mi: “Các cậu cố ý hả?”

    “Không có không có, tuyệt đối không có!” Đám Hải Nhân Tư sống chết lắc đầu, nói đùa hả, khế ước thú của họ vẫn còn bị đối phương nắm trong tay, thời điểm này có thể nói cố ý được sao? Huống chi bọn họ thật sự thấy lang ca cùng A Tố rất xứng đôi.

    Tuy Hải Nhân Tư cùng bọn Milan rất hiếu kì Tư Lôi Tạp làm thế nào lừa được La Tố vào tay, bất quá Tư Lôi Tạp không phải người chủ trương trả lời, La Tố rất khó thu phục, vì thế bọn Hải Nhân Tư chỉ có thể lui một bước rồi năn nỉ hỏi tiếp: “Hai người đính hôn hùi nào?”

    “Ngày cuối cùng của kì nghỉ.”

    “Cái gì? ! Sao không nói cho tụi mình biết? !” Hải Nhân Tư cùng bọn Milan thực bi phẫn.

    “Thật có lỗi, bởi vì không muốn làm lớn nên trừ bỏ người nhà, tôi không thông báo cho ai cả.” La Tố trầm mặc một lát, sau đó mới đáp.

    Bọn Hải Nhân Tư nghe vậy, lúc này mới thấy dễ chịu một chút: “Quên đi quên đi, ai bảo chúng ta là bạn thân chứ, lần này tạm tha thứ cho cậu!”

    Giải quyết xong vấn đề này, Hải Nhân Tư cùng Milan bắt đầu tìm tòi xem La Tố dấu nhẫn ở đâu, mãi tới khi La Tố lấy sợi dây chuyền trên cổ ra, bọn họ mới chịu bỏ qua.

    “Lang ca,tốc độ ra tay của anh thật sự quá nhanh a, lúc anh nói chuyện với em trên game vẫn còn chưa theo đuổi được A Tố đúng không?” Milan xáp tới hỏi.

    “Game?” Tư Lôi Tạp nhíu mày, ngày nghỉ anh không lên game lần nào.

    “Thật xin lỗi, người đó là tôi.” La Tố giải thích nói. Cậu định lúc khai giảng sẽ nói chuyện này với Milan, kết quả vì gần đây xảy ra khá nhiều chuyện nên quên mất.

    “Cái gì? Cao thủ sử dụng kim đản thú tới xuất thần nhập hóa kia hóa ra là cậu? A Tố! Cậu lừa mình thật lâu a, cư nhiên còn lấy ID là Uy Vũ Lang, như vậy cho dù là ai cũng tưởng là lang ca a?” Milan làm ra biểu tình phán đoán của mình tuyệt đối chính xác.

    “Uy Vũ Lang……” Tư Lôi Tạp nhìn về phía La Tố, tuy biểu tình vẫn rất nghiêm túc nhưng đôi ngươi xám kia so với bình thường sáng hơn một ít.

    Đây là biểu đạt ý tứ đang cao hứng sao? La Tố che mặt, cậu bắt đầu bội phục chính mình, tuy đối phương không phải hình lang nhưng không biết từ khi nào bắt đầu, cậu đã có thể đọc được tâm tình của nam nhân này một cách chuẩn xác, quả nhiên thói quen là một thứ đáng sợ.

    Milan biết La Tố là Uy Vũ Lang thì bắt đầu quấn quít lấy La Tố hỏi đủ thứ phương thức tác chiến của kim đản thú, Hải Nhân Tư cũng lên web xem đoạn clip, sau đó lập tức say mê với thao tác kĩ thuật của La Tố, bất quá bọn họ không chiếm quá nhiều thơi gian của cậu, nói chuyện một hồi thì bọn Hải Nhân Tư và Milan vô cùng thức thời nói: “Tụi mình về phòng làm thử những chiêu thức cậu dạy, hai người cứ tự nhiên xem như tụi mình không có đây đi.”

    Ba người Hải Nhân Tư nói xong liền rút về phòng, để phòng khách lại cho La Tố cùng Tư Lôi Tạp. La Tố tự nhiên biết bọn Hải Nhân Tư suy nghĩ gì, nói là về phòng chơi game nhưng kì thật là núp sau cửa nhìn lén.

    “Muốn xem TV không?” La Tố cùng Tư Lôi Tạp cũng không phải ngồi quá gần, vì lúc nãy còn cách bọn Milan.

    “……..” Tư Lôi Tạp trần mặc gật gật đầu, sau đó anh bắt đầu tự hỏi, nếu bây giờ tới ngồi cạnh La Tố có thể mất tự nhiên hay không.

    Ngay lúc La Tố mở màn hình TV, định quay đầu hỏi Tư Lôi Tạp muốn xem gì thì một con cự lang đã ngồi xổm phía sau cậu.

    “…….” Kì thật La Tố rất muốn phun tào, có cần canh ngay thời điểm này mà biến thành hình lang không a? Bất quá cậu quả thực đã không thấy cự lang một đoạn thời gian, vì thế trong lòng ít nhiều cũng có chút vui vẻ.

    La Tố tự nhiên xoa xoa đầu cự lang, sau đó ngồi xuống bên cạnh. Cự lang gập tứ chi, dựa vào trên đùi La Tố, cái đầu sói thật lớn gối trên đùi cậu, nhiệt độ nóng rực thông qua nơi tiếp xúc truyền tới cơ thể La Tố.

    “Ngao ô~” Cự lang hơi ngẩng đầu, kêu vài tiếng với La Tố, đôi ngươi màu xám chăm chú nhìn cậu, giống như một viên bảo thạch màu xám, tuy không diễm lệ nhưng có ý tứ giản dị, thành khẩn cùng kiên định, tựa như một cây cổ thụ cắm rễ trong thiên địa.

    La Tố nhịn không được bị con ngươi ấy hấp dẫn, vì thế cậu theo bản năng hơi nhếch môi cười, tay lại xoa xoa đầu lang, cự lang nằm bất động để La Tố vuốt ve, ngoan ngoãn để người ta muốn làm gì thì làm, muốn trung thành bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu.

    Lúc sau hai người không nói gì nữa, một người một lang cứ vậy ngồi xem TV, nhưng không khí lại vô cùng hài hòa, bọn Hải Nhân Tư trốn trong phòng rình coi thấy cảnh này thì cảm khái nói: “Đây là lần đầu tiên mình thấy hình ảnh nhân thú luyến đẹp đến vậy.”

    “Bức tranh này sắp chọt mù mắt mình rồi, về sau mình không bao giờ…… bài xích nhân thú luyến nữa!”Milan phụ họa nói.

    “Cái kia……” Phân Địch khiếp sợ giơ tay: “Chính là lang ca mà….. không phải dã thú a.”

    “Ngu ngốc, cậu thì biết cái gì! Đây chính là so sánh, so sánh hiểu không? !” Hải Nhân Tư cùng Milan đồng loại nâng tay gõ đầu Phân Địch.

    Tư Lôi Tạp cũng không bồi La Tố xem TV quá lâu, bởi vì thời gian không còn sớm, lúc đêm xuống La Tố tiễn Tư Lôi Tạp li khai. Buổi tối trước khi đi ngủ, La Tố nhận được tin nhắn của Tư Lôi Tạp, nội dung đại khái là anh đã chuẩn bị ngủ, cậu cũng nghỉ ngơi sớm một chút. Không thể không nói, Tư Lôi Tạp đúng là mỗi ngày đều gửi đủ số tin, không ngày nào quên. La Tố gửi tin lại, đại ý là cậu đã nhận được.

    La Tố định soạn xong phần báo cáo sẽ ngủ, vừa đánh xong chữ cuối cùng cậu liền nhận được điện thoại của Mễ Duy.

    “Tố Tố, con ở trường có gặp Ngải Lộ không?” Giọng nói Mễ Duy nghe có vẻ nôn nóng.

    “Không có, sao vậy?” La Tố phát hiện mình đã quên bén chuyện Mễ Duy dặn lần trước.

    “Này……” Mễ Duy quanh co nửa ngày, anh muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời, cuối cùng Mễ Duy chỉ có thể thở dài nói: “Không có gì, không có gì, ba ba quấy rầy con rồi, con mau nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

    “…….” La Tố nghe màn hình ánh sáng truyền tới âm thanh ‘tít tít’ thì hơi nhíu mày, phản ứng của Mễ Duy khá bất thường, chẳng lẽ Ngải Lộ xảy ra chuyện?

    ***

    Cùng thời gian này, bên trong tổng bộ quân đội, Tu Lôi đứng trước phòng giam của Ôn Tư Đặc, nhếch môi nói: “Hóa ra chính là anh a, tên giả mạo tên ta giết người…..”

    Tuy là nhà tù, nhưng dù sao Ôn Tư Đặc cũng là nhân vật công chúng, vì thế nhà tù của anh có thể coi là khá sạch sẽ, dụng cụ ăn uống không thiếu, trừ bỏ không có tự do thì cuộc sống của anh cũng không tính là khổ sở.

    Ôn Tư Đặc nghiêng người dựa vào sô pha, nâng lên đôi ngươi màu xám nhìn người vừa tới trước mặt: “Quân bộ làm thế nào lại để cậu vào đây?”

    “Ha hả, được một người bằng hữu của anh chỉ dẫn nên ta đã tòng quân, lực chiến như ta liên minh chẳng lẽ keo kiệt tới mức không cho ta thấy mặt anh sao, dù sao anh cũng không phải Kì Lân, đúng không?”

    Ôn Tư Đặc nghe vậy thì nhíu mày, bằng hữu là chỉ La Tố sao? Xem ra La Tố đã tiếp xúc với Tu Lôi, theo biểu hiện của Tu Lôi thì hẳn La Tố đã giải quyết xong chuyện này, như vậy cũng tốt, cậu có thể không còn chút vướng bận nào…..

    “Thực sự là ánh mắt làm người ta chán ghét, anh muốn chết à? Ta có thể thành toàn cho anh.” Tu Lôi nhìn Ôn Tư Đặc, con ngươi đỏ ngầu hơi nheo lại, còn mệt cậu vừa biết tin người giả mạo liền chạy tới, không ngờ lại thấy một ánh mắt như vậy….. không còn chút ý chí sống, thực sự làm người ta thất vọng.

    “Ha hả.” Ôn Tư Đặc xoa nhẹ nốt ruồi bên khóe mắt, ôn hòa mỉm cười nói: “Nếu cậu làm được thì có thể thử, tuy không biết vì sao cậu lại tòng quân, nhưng nếu bây giờ giết tôi thì hết thảy liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ, không phải sao?”

    Tu Lôi nghe vậy, đôi ngươi đỏ ngầu chợt co rút, áo khoát màu đen cổ cao che khuất hơn phân nửa cằm Tu Lôi, bất quá khóe miệng không ngừng nhếch lên lại hình thành một độ cung quỷ dị: “Ha ha ha ha, ta phải nói anh không hổ là bằng hữu của Kì Lân sao? Anh làm ta cảm thấy ngày càng hứng thú, tuy phương thức giết hai kẻ đầu tiên không phù hợp sở thích của ta, bất quá lấy máu giết người tốt xấu gì cũng đạt được tiêu chuẩn thấp nhất, vì thế anh miễn cưỡng đủ tư cách.”

    “Đủ tư cách?” Ôn Tư Đặc mặc dù có chút nghi hoặc, bất quá vẫn cười nói: “Tôi không có hứng thú với cảm tưởng của cậu, hôm nay cậu tới đây có mục đích gì?”

    “Ta cho rằng mình đã biểu đạt rất rõ ràng.” Tu Lôi nâng gương mặt tà tứ, không nhanh không chậm nói: “Anh mượn tên tôi giết người, hại tôi bị giam lâu như vậy, không biết là nên lãnh trách nhiệm sao?”

    Ôn Tư Đặc dùng đầu ngón tay quấn lọn tóc, tự hỏi ý tứ chân chính của Tu Lôi, bất quá giây tiếp theo anh đã nghĩ ra đáp án, đồng tử có chút co rút: “Ý cậu là…..?

    “Bingo, đúng là con mèo nhỏ thông minh, so với bị đám già khú kia chà đạp, không bằng chọn ta thì tốt hơn, không phải sao? Ta đã báo danh vào danh sách tuyển chọn, chúc may mắn cho cả hai ta.” Tu Lôi hôn khẽ lên vách tường cách li trong suốt của nhà giam Ôn Tư Đặc, giống như cách một bức bình phong hôn lên môi Ôn Tư Đặc vậy.

    “Vì cái gì?” Ôn Tư Đặc không thể hiểu nỗi nam nhân này rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì, chẳng lẽ cậu ta cho rằng làm vậy có thể đả kích La Tố sao?

    “A.” Tu Lôi hơi ngẩng đầu, cười khẽ: “Đừng hiểu lầm, ta chọn anh bởi vì…… anh nợ ta!”

    Tu Lôi nói xong liền li khai, không hề liếc mắt nhìn Ôn Tư Đặc. Tu Lôi đi rồi, Ôn Tư Đặc mở mặt dây chuyền trên cổ, nhìn ảnh chụp của Phổ Pháp trong đó, chậm rãi nhắm mắt lại, Phổ Pháp…… nếu là cậu, lúc này cậu sẽ chọn thế nào?

    Chương 72

    La Tố cắt đứt điện thoại xong vẫn có chút lo lắng về chuyện Ngải Lộ, bất quá quan hệ của cậu và Ngải Lộ rất kém, nếu gọi cho cậu ta thì đối phương có lẽ sẽ không nghe máy, suy nghĩ mãi La Tố dùng màn hình ánh sáng gọi qua Ngải Địch.

    Tốc độ Ngải Địch tiếp điện thoại rất nhanh, bởi vì không mở chức năng hình ảnh nên La Tố chỉ có thể nghe thấy âm thanh lạnh như băng truyền ra từ màn hình ánh sáng.

    “Chuyện gì?”

    “Ba ba có gọi điện thoại cho anh không?” La Tố đi thẳng vào vấn đề hỏi.

    “Chuyện Ngải Lộ cậu không cần xen vào, tôi sẽ xử lý.” Ngải Địch nói xong liền cắt điện thoại.

    “…….” La Tố nhìn màn hình tối đen, khẽ thở dài, tuy biết Ngải Địch không có ác ý, bất quá thái độ lạnh như băng này thiệt dễ làm người ta hiểu lầm.

    Phỏng chừng Ngải Địch cảm thấy quan hệ của cậu và Ngải Lộ không thích hợp để nhúng tay vào việc này, dù sao có lẽ sắp có rắc rối, người biết nhìn xa thì nên chuẩn bị trước, La Tố vẫn gửi một phong thư cho Ngải Địch, ý là nếu cần cậu giúp gì thì cứ liên hệ.

    Hôm sau, lúc La Tố đi học bị ánh mắt ‘hứng thú’ của Uy Nặc làm lễ rửa tội, bất quá mặc kệ Uy Nặc nói thế nào La Tố cũng bảo trì trầm mặc, tuy cậu cũng không có ý muốn giấu diếm, nhưng kì thực cậu không có hứng thú phối hợp lòng hiếu kì của người khác.

    Giao báo cáo xong, La Tố theo lệ tới rừng nhân tạo uy thực cho nhóm khế ước thú, cộng thêm dùng lực tinh thần cho tụi nó thăng cấp, La Tố không phải thăng cấp cho tất cả khế ước thú, cậu chia ra mỗi chủng loại chỉ thăng cấp một nửa, bởi vì khế ước thú nơi này được mở cửa với bên ngoài, nếu có khế thú lựa chọn được khế ước thú thăng cấp thì bí mật của cậu sẽ bị lộ ra ánh sáng, tuy đối với cậu bây giờ bị vạch trần thực lực cũng không có khác biệt gì lớn.

    Buổi chiều, Tạp Kì Ân ngoài ý muốn xuất hiện ở phòng thí nghiệm, theo sau cậu ta vẫn có bảo vệ của quân đội, bất quá số lượng so với trước kia giảm rất nhiều.

    “Trò đã có thể đi học sao?” Uy Nặc không ngờ quân bộ cư nhiên thả người, anh hiểu rõ nhất tật xấu của bên quân bộ.

    “Đúng vậy, lão sư! Cấp trên nói từ hôm nay trở đi em có thể khôi phục cuộc sống bình thường trước kia, chỉ cần lúc ra ngoài phải mang theo bảo vệ là được.” Tạp Kì Ân hưng phấn đáp.

    “Vậy thì tốt quá, đây là bản ghi chép chương trình học những ngày trò vắng.” Uy Nặc đưa thẻ nhớ cho Tạp Kì Ân, bộ dáng một lão sư gương mẫu.

    “Cám ơn lão sư.” Bởi vì có thể ra khỏi phòng thí nghiệm phong bế nên tâm tình Tạp Kì Ân có vẻ rất tốt, nếu không phải vì có thể thức tỉnh Kì Lân, phòng thí nghiệm ngột ngạt kia thực sự cậu không ở nổi một ngày nữa.

    “Đừng khách khí.” Uy Nặc đẩy nhẹ gọng kính, nụ cười nhếch cao: “Trò ra ngoài như vậy thực sự không thành vấn đề sao? Thao Thiết Tu Lôi không phải còn đang tìm trò à?”

    Tạp Kì Ân nghe thấy tên Tu Lôi, cơ thể có chút mất tự nhiên mà run lên, hiển nhiên trong lòng vẫn còn ấn tượng sợ hãi, bất quá Tạp Kì Ân rất nhanh đã khôi phục lại: “Không sao, cấp trên nói Thao Thiết Tu Lôi đã gia nhập quân bộ, buông tha việc đuổi giết em.”

    “Gia nhập quân bộ?” La Tố theo bản năng hỏi.

    “Đúng vậy, cậu ta đang ở quân bộ chịu huấn luyện, vì thế em không bị nguy hiểm gì nữa, huống chi em còn là Kì Lân, một ngày nào đó sẽ thức tỉnh, đến lúc đó em nhất định sẽ trả lại mối hận lúc trước!” Tạp Kì Ân nói tới đây, ánh mắt có chút mù mờ, tuy mặt vẫn cười bất quá làm người ta có cảm giác kì lạ.

    La Tố nhíu mày, không nói gì thêm, nhưng Uy Nặc phối hợp lên tiếng: “Vậy đúng là không tồi, tôi cũng thực chán ghét tên đó, chúc trò sớm ngày thành công.”

    “Em sẽ! Em nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của lão sư và mọi người!” Tạp Kì Ân nói xong thì bỏ thẻ nhớ vào màn hình ánh sáng, tỉ mỉ xem. Thời gian này, Tạp Kì Ân còn chơi đùa với khế ước thú của mình một chốc, khế ước thú Tạp Kì Ân dưỡng là hắc cầu, hắc cầu rất thân cận cậu ta.

    Trong mắt người ngoài, Tạp Kì Ân là một dưỡng viên có tư chất rất cao, bất quá La Tố cùng Uy Nặc đều hiểu, hắc cầu thú sở dĩ thân cận Tạp Kì Ân như vậy vì trên người cậu ta có một ít rễ cây mộc hương, hắc cầu thú không thể kháng cự lại mùi hương này, đây là thủ đoạn các dưỡng viên thường dùng, vì thế La Tố và Uy Nặc không nói gì cả.

    Sau đó ở rừng nhân tạo một ít khế ước thú khác cũng rất thân cận Tạp Kì Ân, bởi vì cậu ta luôn dùng một ít thủ đoạn để dụ dỗ khế ước thú, bất quá trong mắt người ngoài, biểu hiện của Tạp Kì Ân rất xuất sắc, ít nhất về mặt lực tương tác với khế ước thú thì không có ai nghi ngờ.

    Tạp Kì Ân còn để nhóm khế ước thú tới quấy rối nhóm bảo vệ quân bộ phái tới, bọn họ không thể ra tay với nhóm khế ước thú vì thế chỉ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đội trưởng đứng ra nói: “Cậu thực lợi hại, bất quá xin đừng trêu chọc chúng ta, chúng ta đang làm nhiệm vụ.”

    “Tôi lợi hại vì tôi là Kì Lân thôi!” Tạp Kì Ân rất cao hứng khi có người nói mình lợi hại, bất quá cậu ta cũng không cố tình gây sự nên lập tức thu tay: “Tôi chỉ thấy các anh quá nhàm chán nên để nhóm khế ước thú chơi đùa với các anh một lát ấy mà, ngại quá.”

    “Không sao, xin cậu đừng để ý đến chúng ta.” Đội trưởng nói xong, một lần nữa tiến về vị trí, làm hết phận sự bảo vệ an toàn của Tạp Kì Ân.

    La Tố từ đầu đến cuối không nói gì cả, lúc gần đến giờ về, cậu nhận được tin nhắn của Tư Lôi Tạp, đại ý là tối nay có việc nên không thể cùng nhau dùng cơm, La Tố rất nhanh trả lời là không sao.

    Tan học, Tạp Kì Ân cố ý mời La Tố cùng Uy Nặc dùng cơm, tuy tối nay La Tố không có dự định gì, nhưng cậu không muốn dùng cơm với Tạp Kì Ân, bởi vì tinh thần cậu ta có vẻ không bình thường.

    “Có gì đâu, Kì Lân mời khách, đây là vinh hạnh của chúng ta.” Uy Nặc tựa tiếu phi tiếu nhìn La Tố nói.

    “…….” La Tố không biết Uy Nặc có chủ ý gì, bất quá đã nói tới mức này, cậu quả thực không có biện pháp cự tuyệt.

    Tạp Kì Ân chọn nhà ăn quân bộ, bởi vì không có ghế lô nên Tạp Kì Ân chọn vị trí trên lầu 2, tuy chỉ có 3 người nhưng Tạp Kì Ân lại kêu cả một bàn thức ăn, bởi vì La Tố không phải lần đầu dùng cơm ở đây nên cậu nhận ra những món Tạp Kì Ân chọn đều rất đắt.

    “Chọn nhiều món như vậy có sao không? Nếu chốc nữa không có tiền trả, thầy không hỗ trợ đâu nha.” Uy Nặc thích thú trêu chọc.

    “Không sao, vì em là Kì Lân nên quân bộ xử lý hết ăn, mặc, ở, đi lại của em, lão sư, hai người muốn ăn gì cứ gọi.” Ngữ khí Tạp Kì Ân tuy thực bình thường, nhưng đôi ngươi đen có cảm giác rất điên cuồng, giống như đã hoàn toàn chìm đắm trong vai diễn này, không chấp nhận có bất cứ ai nghi ngờ.

    “Đúng rồi, Tạp Kì Ân, trò biết chưa? Người này đã đính hôn với Tư Lôi Tạp.” Uy Nặc chỉ La Tố nói.

    La Tố ngẩng đầu nhìn Uy Nặc, hơi nhíu mày, Uy Nặc đột nhiên nhắc tới chuyện này, có mục đích gì đây?

    “Tư Lôi Tạp? Là thủ tịch học viện hồn thú kia sao?” Tạp Kì Ân có chút kinh ngạc hỏi.

    “Đúng vậy, chính là cậu ta, thế nào? Vận khí của A Tố rất tốt đúng không, gia gia của Tư Lôi Tạp là đại tướng, sau này không lo ăn lo mặc rồi.” Uy Nặc làm sâu thêm nụ cười bên môi, không chút chớp mắt nhìn Tạp Kì Ân.

    “Thật tốt quá, chúc mừng cậu, Ngải Tố.” Tạp Kì Ân mỉm cười, nhưng trong mắt không hề có ý cười.

    Uy Nặc không bỏ qua sự ghen tị vừa lóe lên trong đáy mắt Tạp Kì Ân, thực sự thú vị, Tạp Kì Ân liều mạng chứng minh mình, quân bộ lại thả lỏng canh giữ, đây không phải đại biểu……. chuyện Kì Lân đã có biển hóa mới sao?

    La Tố cũng cảm nhận được ác ý tới từ Tạp Kì Ân, là người sống qua thời tận thế, cậu rất mẫn cảm với hơi thở này, bất quá so với Tạp Kì Ân cậu càng để ý Uy Nặc hơn.

    “Tôi no rồi, cám ơn chiêu đãi.” La Tố không muốn tiếp tục ở lâu hơn nữa, Uy Nặc cũng cáo từ, tuy Tạp Kì Ân giữ lại nhưng hai người đều từ chối.

    “Sao lại đi theo em?” La Tố đi một đoạn thì dừng lại hỏi.

    “Tiện đường.” Uy Nặc mỉm cười đẩy nhẹ gọng kính.

    “Kí túc xá giáo sư ở hướng ngược lại.” La Tố không chút lưu tình vạch trần lời nói dối của Uy Nặc.

    “Tôi muốn đi gặp một học trò cũ.” Uy Nặc trôi chảy đáp.

    La Tố không tiếp tục vô nghĩa với Uy Nặc nữa, dùng thần lực câu thông huyễn nhãn thú, nếu không thể nói thông, như vậy trực tiếp dùng thủ đoạn ‘kỹ thuật’ giải quyết.

    “Trò cảm thấy chuyện Tạp Kì Ân thế nào?” Uy Nặc đột nhiên mở miệng hỏi.

    La Tố dừng mệnh lệnh phát động, đáp: “Em không có nghĩa vụ trả lời vấn đề này.”

    “Phải không?” Uy Nặc đút tay vào túi áo blu nói: “Tôi cảm thấy cậu ta rất nguy hiểm, bộ dáng kia….. phỏng chừng sắp tới cực hạn rồi? Đắm chìm trong sức mạnh hư ảo mà không thể tự kiềm chế, thực sự đáng thương.”

    “Thầy muốn nói gì?” La Tố biết Uy Nặc đi theo mình nhất định có mục đích.

    “Tôi chỉ cảm thấy quân bộ thả Tạp Kì Ân ra ngoài có chút kì hoặc, trò không nghe được tin tức gì từ chỗ Tư Lôi Tạp sao?”

    “Không có, thầy có thể tự đi hỏi anh ta.” La Tố lại bắt đầu đi tiếp.

    “Tôi còn tưởng sau khi đính hôn các cậu không có gì che dấu nhau ấy chứ, nói tới thì, rốt cuộc vì sao cậu lại đáp ứng đính hôn?” Thấu kính của Uy Nặc chiết xạ ánh đèn đường lóe lên quang mang sắc bén.

    Trầm mặc một lát, La Tố rốt cuộc mở miệng: “Gia gia của anh ta….. thực đáng sợ.”

    “? !” Uy Nặc giật mình, anh vốn nghĩ mình sẽ nghe được một điều bí mật kinh thiên động địa, kết quả là bị một lão gia tử thu phục sao? Thật sự tò mò a……. lão gia tử rốt cuộc nói gì mà có thể thu phục La Tố, quả nhiên gừng càng già càng cay sao?

    Trở về kí túc xá, La Tố được nhóm khế ước thú nhiệt liệt hoan nghênh, đặc biệt là phấn kim cương của Hải Nhân Tư, bởi vì đoạn thời gian này cậu rất hiếm khi về nhà ăn cơm tối, nên công tác uy thực rơi vào tay bọn Hải Nhân Tư. Lúc đầu thì tốt, bất quá sau vài ngày thì có vấn đề, thức ăn của khế ước thú tuy có bán ngoài cửa hàng, nhưng mà hương vị làm sao bằng thức ăn La Tố tự phối, hơn nữa cho dù là cùng một loại khế ước thú thì khẩu vị mỗi con cũng có chút khác biệt.

    A Phấn cùng Tiểu Ngốc điển hình đã bị La Tố uy tới kén ăn, thức ăn bình thường bọn nó sẽ không chịu ăn. Tiểu Hoàng cùng kim đản đản thì may mắn hơn, kim đản đản vốn không có yêu cầu về thức ăn, nó ăn kim loại nên Milan chỉ cần đi mua là được, Tiểu Hoàng bởi vì luôn đi theo La Tố nên cũng không lo không có thức ăn thơm ngon. Chịu khổ nhất là A Phấn và Tiểu Ngốc, ăn ‘sơn hào hải vị’ quen rồi, thức ăn ở cửa hàng làm sao hợp khẩu vị bọn nó?

    Vài ngày trước bọn nó chịu phối hợp vì ngẫu nhiên chủ nhân mới tự uy thực cho bọn nó, bình thường là ngày nghỉ, nên chúng nó nghỉ vài ngày là trở lại bình thường thôi, chính là ăn bao nhiêu ngày rồi a? Thức ăn cư nhiên không hề cải thiện chút nào, vì thế A Phấn tuyệt thực kháng nghị.

    “Bạn thân a, cuối cùng cậu cũng trở về, vì sao A Phấn không chịu ăn a? Có phải cơ thể nó khó chịu không? Cậu mau kiểm tra hộ mình đi.” Hải Nhân Tư khẩn trương, này cũng không thể trách cậu ta, đối với khế thú mà nói, khế ước thú chính là vận mệnh của mình.

    “Tiểu Ngốc của mình nữa, rốt cuộc nó bị sao vậy?” Phân Địch cũng vô cùng lo lắng.

    “……” La Tố thực ngượng ngùng nói sự thật cho bọn họ biết, đây cũng vì bình thường cậu uy thức ăn quá tốt.

    Sau khi điều phối thức ăn, La Tố uy hai tiểu thú, A Phấn nhìn thức ăn thơm ngào ngạt, cơ thể vốn xẹp xuống lập tức phình lên thành hình cậu, cầm lấy thức ăn không chịu buông tay. Tiểu Ngốc thì đỡ hơn A Phấn, ánh mắt nó dại ra nhìn về phương xa, sau đó vươn móng vuốt bé xíu, máy móc đưa thức ăn vào miệng.

    “Bạn thân, thần kì quá a, cậu làm thế nào vậy?” Hải Nhân Tư trợn mắt.

    “Rất đơn giản, điều phối thức ăn, hai cậu đi theo tôi.” La Tố biết cứ vậy cũng không phải biện pháp, cậu không thể giúp bọn Hải Nhân Tư chăm sóc khế ước thú cả đời, vì thế liền gửi phương pháp điều phối thức ăn của phấn kim cương cùng ngốc ngốc thú cho bọn họ.

    “Bình thường các nguyên liệu đều bán sẵn ngoài cửa hàng, còn phần trăm các cậu nhớ kĩ chưa?” La Tố nghiêm túc hỏi.

    “Từ từ, cái gì 0.05? Không được, hoàn toàn không nhớ nổi, anh hai, cậu gửi tin nhắn cho mình đi.” Hải Nhân Tư làm ra bộ dáng bó tay, Phân Địch cũng không tốt hơn là bao.

    “Biết rồi, tôi sẽ làm mẫu một lần.” La Tố lấy công cụ ra, cẩn thận làm một lần, cậu còn đem quá trình ghi chép lại, phân biệt gửi cho Hải Nhân Tư cùng Phân Địch.

    “Không được, lão tử chóng mặt quá.” Hải Nhân Tư hoàn toàn thể hiện phong cách của thành viên học viện sức mạnh, cơ thể cùng đại não hoàn toàn trái ngược.

    “Chuyện này nói cho các cậu một đạo lí.” La Tố vừa trấn an bọn Tiểu Hoàng, vừa nói.

    “Gì?” Hải Nhân Tư nghi hoặc.

    “Đừng giao khế ước thú của mình cho người khác.”

    “…….” Hải Nhân Tư 囧, đây là trả thù, tuyệt đối là trả thù đúng không? !

    Buổi tối trước khi ngủ, La Tố đội mũ giáp, tiến vào trò chơi một chút, hòm thư của cậu có rất nhiều lời khiêu chiến, La Tố tắt bỏ những ước chiến không có hứng thú, cũng một thời gian rồi cậu không chơi trò này.

    Ngay lúc La Tố tắt bỏ hết tin nhắn, tiến vào phòng riêng để nuôi khế ước thú thì đột nhiên một khung đối thoại nhảy ra trước mặt.

    【Người chơi Bưu Hãn Lang xin khiêu chiến với bạn, có chấp nhận hay không?】

    Khóe miệng La Tố không thể không co rút một chút, Bưu Hãn Lang, tên này làm thế nào phun tào ra được vậy trời? Là người quen à? La Tố cự tuyệt, bất quá ‘Bưu Hãn Lang’ lại kiên trì không ngừng gửi khiêu chiến, rơi vào đường cùng, La Tố đành phải nhấn đồng ý.

    Bưu Hãn Lang là hồn thú, trò chơi vừa bắt đầu thì La Tố cũng biết đối phương là ai, không thể không nói trò chơi này thiết kế giống như thật, ngay cả chi tiết nhỏ như bộ lông của cự lang cũng làm giống.

    La Tố cùng khế ước thú không phải đối thủ của Bưu Hãn Lang, tuy dựa vào chiến thuật cùng đối phương nhẹ tay cũng kéo dài thật lâu, nhưng cuối cùng cậu vẫn bại trận.

    Sau khi đối chiến chấm dứt, La Tố mời Bưu Hãn Lang vào phòng riêng của mình, rất nhanh một nam nhân cao lớn, tóc bù xù hiện ra trong phòng.

    “Tư Lôi Tạp?” La Tố trực tiếp mở miệng hỏi, Tư Lôi Tạp cũng điều chỉnh bề ngoài khá nhiều, phỏng chừng người xung quanh không thể nào nhận ra anh.

    Tư Lôi Tạp không trả lời, chỉ trầm mặc mở ra phiên bản hồn thú, biến thành hình lang. La Tố lúc đầu không hiểu sao Tư Lôi Tạp làm vậy, thì cự lang không ngừng thu nhỏ lại, tới khi biến thành tiểu lang đáng yêu trong ảnh chụp năm đó, La Tố mới hiểu được.

    “Anh……” Biến này dạng này thực sự đáng yêu vô cùng, La Tố chống cự không được tiểu hôi lang bé xíu đang ngẩng đầu nhìn mình, lập tức tiến tới ôm lấy tiểu lang màu xám, sau đó, Tư Lôi Tạp gửi pm tới.

    【Bưu Hãn Lang: Thật xin lỗi, trong hiện thực không thể làm được như vậy.】

    La Tố nhìn dòng pm, hoàn toàn không biết nên nói gì, nam nhân này căn bản không cần làm tới mức này, bất quá cho dù cậu nói thì chỉ sợ người này cũng không chịu nghe.

    【Uy Vũ Lang: Không cần làm tới mức này.】

    【Bưu Hãn Lang: Không sao.】

    Kế tiếp hai người không nói gì nữa, tuy chỉ là trò chơi nhưng vì là game nhập vai nên cảm giác rất chân thật, La Tố thực sự không chống cự nổi sự đáng yêu của tiểu lang, vì thế đối với tiểu lang màu xám làm rất nhiều chuyện, bất quá may mắn cuối cùng lí trí cũng kịp quay về làm cậu đúng lúc thu tay.

    Trước khi out game, La Tố cùng Tư Lôi Tạp thêm bạn, lúc không thể gặp mặt, dùng trò chơi này để giết thời gian cũng không phải lựa chọn tồi.

    ***

    Trong phòng ngủ, Tư Lôi Tạp cởi bỏ mũ giáp, trầm mặc ngồi trên sô pha, tựa hồ còn đang nhớ lại những chuyện phát sinh trong trò chơi khi nãy, La Tố ôm anh vào lòng ngực, tựa hồ anh còn có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người đối phương truyền tới……

    Lô Tạp tắm xong, vừa ra thì thấy Tư Lôi Tạp tay cầm mũ giáp, gương mặt nghiêm túc trướng tới đỏ bừng, Lô Tạp nhịn không được cười trộm, này, rốt cuộc là biểu tình gì đây? Cũng thú vị quá đi? Hơn nữa chơi game sao lại biến thành như vậy? Nếu anh không nhớ nhầm thì đây là trò chơi đối chiến mà? Chẳng lẽ trong trò chơi gặp được chuyện vui?

    Lô Tạp vô cùng hiếu kì ngồi xuống bên cạnh Tư Lôi Tạp: “Trong game phát sinh chuyện gì? Nói cho tôi biết đi, tôi cố vấn cho.”

    Tư Lôi Tạp nghe thấy tiếng nói của Lô Tạp thì nhanh chóng lấy lại tinh thần, vệt đỏ nhanh chóng rút đi, gương mặt lại khôi phục vẻ nghiêm túc bình thường, trầm mặc một lúc lâu, Tư Lôi Tạp mới mở miệng: “Em ấy…. ôm tôi.”

    “Ha hả? !” Lô Tạp vuốt cằm suy nghĩ nửa ngày mới hiểu ’em ấy’ là chỉ La Tố, nói cách khác Tư Lôi Tạp mới chơi game chung với em trai đồng học, sau đó trong trò chơi, em trai đồng học ôm lấy Tư Lôi Tạp?

    “Cậu bình thường có phải rất ít khi chủ động không?” Lô Tạp hỏi thử.

    “Chủ động?” Tư Lôi Tạp nhíu mày.

    “Cậu và em trai đồng học không phải đã đính hôn rồi sao? Bình thường hẳn là ôm vài cái, hay hôn nhẹ linh tinh? Tình lữ kết giao luôn làm vậy để biểu đạt tình yêu, em trai đồng học ôm lấy cậu, có thể đang ám chỉ cậu nên thân thiết với em ấy một chút.” Lô Tạp dùng kinh nghiệm làm hoa hoa công tử hơn 10 năm của mình để giải thích.

    “……..” Tư Lôi Tạp trầm mặc, cũng không phải anh không muốn tiến thêm một bước, mà anh sợ mình sẽ dọa La Tố, bất quá vừa nãy trong trò chơi, La Tố chẳng những ôm, còn vuốt ve đầu anh, thậm chí còn ôm mình lên trước mặt rồi dùng miệng hôn nhẹ lên đầu anh, bất quá cuối cùng không biết vì sao lại dừng lại đúng lúc, chẳng lẽ thực sự giống như Lô Tạp nói, La Tố cũng hi vọng anh tiến thêm một bước sao?

    Lô Tạp thấy Tư Lôi Tạp trầm mặc, lại ra sức diễn thuyết: “Tôi là bạn thân của cậu mới nói ấy, cậu cũng rất muốn chủ động với em trai đồng học đúng không?”

    “Làm thế nào?” Tư Lôi Tạp dùng đôi bụi mâu vô cùng nghiêm túc nhìn về phía Lô Tạp.

    “Tôi có 2 vé xem phim này, cậu rủ em trai đồng học đi cùng đi, đến lúc đó cứ dựa theo không khí mà hành sự.” Lô Tạp định rủ một bằng hữu chung chí hướng đi xem, nhưng lúc này không chút do dự tặng cho Tư Lôi Tạp, là bằng hữu mà làm tới mức này, anh đúng là quá tốt mà.

    “Cám ơn.” Tư Lôi Tạp nhận vé, vẻ mặt nghiêm túc trở về phòng mình, tựa hồ đang tự hỏi xem làm thế nào mới có thể tiến thêm một bước.

    Lô Tạp một mình ngồi trên sô pha, kinh ngạc nhìn màn hình ánh sáng trước mặt, ngây ngốc một hồi anh rốt cuộc nhận ra có điểm không thích hợp, anh, anh đây là bị lợi dụng xong rồi đá đi sao? Anh vừa cho hai tấm vé vô cùng quý giá a! Chẳng lẽ một câu cám ơn là xong? Không phải nên mời anh một bữa cơm mới đúng sao?

    Lô Tạp đang tự hỏi, vì sao mà anh và Tư Lôi Tạp trở thành bằng hữu, quả nhiên anh là kẻ thích ngược sao…… mà nói tới thì hai tấm vé đó đối với Tư Lôi Tạp cùng em trai đồng học có phải hơi kích thích một chút không nhỉ? Bất quá chắc cũng không sao, dù sao hai người đó cũng đính hôn rồi, nghĩ tới đó Lô Tạp lại yên tâm.

    Thuận tiện nói luôn, Lô Tạp không biết La Tố chủ động ôm lấy kì thực là hình lang của Tư Lôi Tạp, vì thế mới nói….. đôi khi nói chuyện quá ngắn gọn cũng không phải chuyện tốt.

    Thuộc truyện: Trọng sinh chi thú hồn