Home Đam Mỹ Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành – Chương 116: Trao đổi Linh Diễm Quả

    Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành – Chương 116: Trao đổi Linh Diễm Quả

    Thuộc truyện: Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

    Bạch gia.

    Mộ Liên Bình nguyên bản nửa tin nửa ngờ đối với công pháp Diệp Phàm đưa, kết quả, sau khi đổi công pháp, tu luyện không có chút trắc trở nào, còn lập tức đột phá.

    Mộ Liên Bình lập tức kϊƈɦ động, chuyện không chống đỡ nổi hai mươi chiêu của Dương Lãnh Tuyết đã bại để lại bóng ma tâm lý không nhỏ cho Mộ Liên Bình.

    Tuy rằng ngoài miệng Mộ Liên Bình không có nói, nhưng trong lòng vẫn ôm một tia hy vọng, mong đợi có thể trả thù lại, hiện tại tìm được cơ hội giúp bản thân xoay người, Mộ Liên Bình lập tức khí huyết mênh ʍôиɠ.

    “Ngoại gia gia, ngươi nhất định phải giúp giúp ta!” Mộ Liên Bình nói.

    Từ Nguyên Thanh gật đầu: “Biết rồi, ngoại gia gia không giúp ngươi thì còn có thể giúp ai chứ? Chỉ là việc này không dễ làm lắm! Diệp Phàm không dễ nói chuyện như vậy.”

    Mộ Liên Bình nghĩ đến tính tình Diệp Phàm, trong lòng nhịn không được dâng lên vài phần buồn bực, Diệp Phàm kia từ trước đến nay chỉ nhận tiền, không nhận người.

    “Cũng không biết Diệp Phàm có lai lịch gì, cư nhiên tùy tay là có thể lấy ra công pháp trân quý như vậy!” Từ Nguyên Thanh nhịn không được than thở.

    “Hắn rất thần bí a!” Mộ Liên Bình nói thầm.

    Giới cổ võ này không yên ổn một chút nào, mấy năm trước có thiếu niên của một gia tộc cổ võ xuống dốc luận võ thua người, dưới sự tức giận liền lấy bảo kiếm gia truyền đi trả thù.

    Bảo kiếm gia truyền của người nọ có từ thời Tiên Tần, sử dụng tài liệu đặc thù chế tạo, uy lực kinh người, dựa vào pháp khí này, người nọ đã trả thù được, nhưng không bao lâu sau, gia tộc của người nọ liền vô thanh vô tức diệt môn, bảo kiếm cũng không rõ tung tích.

    Công pháp cổ võ luôn là vật đáng tranh của tất cả các gia tộc cổ võ, nếu bộ công pháp hoàn chỉnh này của Diệp Phàm bị lộ ra ngoài, giới cổ võ lại nổi lên một hồi huyết tinh cũng không phải là không thể.

    Công pháp cổ võ là báu vật vô giá, 1 tỷ nguyên cũng không quý, đáng tiếc là hắn lại không có tiền!

    ……

    Biệt thự Diệp Phàm.

    “Đại cữu tử, sao ngươi lại tới đây?” Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Cẩn hỏi.

    “Đến xem ngươi.” Bạch Vân Cẩn đáp.

    Diệp Phàm cười cười: “Tới xem ta sao, ta rất tốt! Sính lễ ta đã chuẩn bị đầy đủ, ngươi xem đi.”

    Bạch Vân Cẩn: “……”

    Diệp Phàm mở rương ra, Bạch Vân Cẩn liền thấy được một rương đầy ngọc bội.

    “Đây là ngọc bội ta mới làm thêm, ngươi xem tỉ lệ này có phải rất tốt không?”

    “Đúng vậy! Đúng vậy!” Bạch Vân Cẩn đã sớm nghe nói về sính lễ của Diệp Phàm, bây giờ nhìn thấy cũng không quá kinh ngạc.

    “Vân Hi nói chỉ đưa ngọc bội thì quá đơn điệu, ta liền bỏ thêm mười tấm thẻ, ngươi xem thẻ này, sáng lấp lánh, mỗi tấm một trăm triệu.”

    “Diệp Phàm, ngươi đúng là danh tác!”

    “Đó là đương nhiên, ta là kim quy tế! Vân Hi tìm được ta, hắn thật có phúc khí, ngươi xem, ta còn đặt một con rùa đen bên trong, chứng minh ta là kim quy tế!” Diệp Phàm tràn đầy kiêu ngạo nói.

    Bạch Vân Cẩn: “……” Tiểu tử Diệp Phàm này đúng là có sáng ý! Hắn còn chưa từng thấy ai lấy rùa đen làm sính lễ đâu!

    “Ta nghe nói ngươi giới thiệu cho Từ đạo trưởng một quyển công pháp cổ võ?” Bạch Vân Cẩn hỏi.

    Lấy quan hệ của Bạch Sĩ Nguyên với Từ Nguyên Thanh, Từ Nguyên Thanh vừa định bán hết bất động sản trêи tay đi, Bạch Sĩ Nguyên liền biết, Bạch Sĩ Nguyên tra hỏi hồi lâu rốt cuộc cũng biết được vấn đề nằm ở chỗ Diệp Phàm.

    Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là có chuyện như vậy, ngươi cảm thấy hứng thú sao?”

    Bạch Vân Cẩn lắc đầu: “Là gia gia cảm thấy hứng thú!”

    Từ Nguyên Thanh vất vả lắm mới tích góp được một chút tài sản, Bạch Sĩ Nguyên đương nhiên không thể để tôn tế tương lai hại ân nhân cứu mạng của mình đến táng gia bại sản, Bạch Sĩ Nguyên lập tức muốn cho Từ Nguyên Thanh mượn 1 tỷ, bất quá, Từ Nguyên Thanh không chịu.

    Diệp Phàm gật đầu: “Như vậy sao? Phần sau kia coi như sinh lễ đưa cho hắn đi.”

    Bạch Vân Cẩn: “……” Đơn giản như vậy?

    “Như vậy không tốt lắm đâu.” Bạch Vân Cẩn nói.

    “Một quyển công pháp bình thường mà thôi, không có gì ghê gớm.” Diệp Phàm không thèm để ý vẫy vẫy tay.

    Đời trước Diệp Phàm từng đọc rất nhiều sách vở, công pháp cổ võ cũng từng thấy không dưới hơn vạn quyển, quyển bán cho Từ Nguyên Thanh kia chỉ là một quyển công pháp bình thường, bất quá, công pháp bình thường này ở đây lại vô cùng trân quý.

    Bạch Vân Cẩn: “……” Công pháp bình thường sao? Hình như Từ đạo trưởng vô cùng sùng bái quyển công pháp kia a! Sao qua miệng Diệp Phàm lại giống như đã trở thành rác rưởi vậy?

    “Ta nghe nói hiện tại người Mộ gia đang ở lại Bạch gia, bọn họ rốt cuộc có định trao đổi đan dược với ta không?” Diệp Phàm có chút không kiên nhẫn hỏi.

    Bạch Vân Cẩn lắc đầu: “Không biết.”

    Tu giả cổ võ không dễ đắc tội, đừng nhìn Bạch gia ở kinh đô có chút thế lực, người Mộ gia bọn họ cũng không dám chậm trễ.

    “Nếu muốn đổi thì nói bọn họ nhanh chóng đổi đi! Nếu chờ đến lúc thể chất Vân Hi bùng nổ, có muốn đổi nữa cũng đã chậm!” Diệp Phàm nghiêm túc nói.

    Bạch Vân Cẩn khó hiểu hỏi: “Linh Diễm Quả có quan hệ với Vân Hi?”

    Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Thể chất Vân Hi sắp bạo phát, đến lúc đó sẽ rất nguy hiểm, nếu như có Linh Diễm Quả sẽ an toàn hơn một chút.”

    Sắc mặt Bạch Vân Cẩn đổi đổi, chuyện Diệp Phàm muốn đổi trái cây với người Mộ gia, hắn không quá để trong lòng, nghĩ rằng Diệp Phàm chỉ là muốn mua chút trái cây đặc thù bồi bổ thân thể, “Ta biết rồi, sách cổ này ta mang về trước.”

    Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

    ……

    Bạch gia.

    “Ngoại gia gia, ngươi có được công pháp này nhanh như vậy?” Mộ Liên Bình có chút khϊế͙p͙ sợ hô lên.

    “Thứ này là sính lễ Diệp Phàm đưa cho Bạch Vân Hi, Bạch lão thu sính lễ này, muốn từ hôn cũng không được, bây giờ liền thiếu một phần nhân tình lớn.” Từ Nguyên Thanh nói.

    Mộ Liên Bình có chút rối rắm: “Ngoại gia gia, vô công bất thụ lộc……”

    Từ Nguyên Thanh lắc đầu: “Bạch lão cũng không phải là không có yêu cầu, hắn hy vọng có thể dùng tiền mua Linh Diễm Quả, hoặc là chúng ta lấy Linh Diễm Quả đi đổi đan dược với Diệp Phàm cũng được, nghe nói Linh Diễm Quả có quan hệ với tính mạng Bạch Vân Hi, Bạch lão bên kia đang rất cần.”

    Mộ Liên Bình do dự một chút: “Linh Diễm Quả có tác dụng với Bạch Vân Hi sao?”

    “Thể chất Bạch Vân Hi thiên âm, Linh Diễm Quả thuộc tính hỏa, có lẽ có thể cải thiện thể chất của hắn, hẳn là có chỗ lợi.”

    “Nếu như vậy, ta đi tìm gia chủ thương lượng một chút, xem có thể tranh thủ một chút không.”

    Từ Nguyên Thanh gật đầu: “Cũng được. Mộ gia nhiều năm như vậy vẫn không có người nào dùng được Linh Diễm Quả, người dùng vào lại đều có kết cục không tốt, không còn trân qúy như trong tưởng tượng.”

    Mộ Liên Bình: “……” Từ Nguyên Thanh nói lời này không dễ nghe, Mộ Liên Bình cũng cảm thấy như vậy, nhưng nghe nói linh thụ kia là được một cao nhân Mộ gia từng phi thăng ban lại, địa vị trong nhân tâm người Mộ gia vô cùng không bình thường.

    ……

    Diệp Phàm dùng hai bình hai mươi hai viên Đại Hoàn Đan, cộng thêm ba viên Tục Kinh Đan đổi lấy ba trái Linh Diễm Quả với gia chủ Mộ gia.

    “Ngoại gia gia, Diệp Phàm không đòi dược liệu đã ra ba viên Tục Kinh Đan.” Mộ Liên Bình nói.

    Từ Nguyên Thanh vẫy vẫy tay: “Loại chuyện này ngươi tự biết là được.”

    “Luyện đan sư luyện đan ít nhiều đều khấu trừ một phần đan dược cho bản thân, ba viên đan dược kia của Diệp Phàm hơn phân nửa là khấu trừ từ lần trước, hiện giờ luyện đan sư vô cùng khó tìm, rất nhiều người đều nguyện ý bị lừa, chỉ sợ không tìm được đan sư.”

    Mộ Liên Bình: “……”

    Mộ Thời Ngọc đi về phía Mộ Liên Bình.

    “Liên Bình, gia chủ phải về, ngươi có tính toán gì không?” Mộ Thời Ngọc hỏi.

    “Ta định ở lại đây, lần này ra ngoài ta phát hiện đóng cửa làm xe là không được, thiên địa rộng lớn, ta vẫn muốn xem nhiều hơn nữa.” Mộ Liên Bình nghiêm túc nói.

    Mộ Liên Bình cũng không nói cho người Mộ gia về công pháp của Diệp Phàm, Mộ Liên Bình thân là người Mộ gia lại đi tu luyện công pháp nhà người khác, đây được coi như một hành vi bối tổ quên tông.

    Mộ Thời Ngọc gật đầu: “Đúng vậy! Ta nguyên bản cho rằng bên ngoài đều chỉ là một đám tay mơ, sau khi ra tới mới phát hiện, ngoài này cũng có không ít cao thủ.”

    “Thiên địa to lớn, việc lạ gì cũng có.”

    “Liên Bình, sao ta lại cảm thấy hình như thực lực của ngươi tiến bộ không ít!” Mộ Thời Ngọc nói.

    Mộ Liên Bình cười cười: “Không có a!”

    Mộ Thời Ngọc có chút nghi hoặc nhìn Mộ Liên Bình: “Hình như ngươi không giống trước đây.”

    Mộ Liên Bình khó hiểu nhìn Mộ Thời Ngọc: “Không giống chỗ nào?”

    “Hình như tự tin hơn rất nhiều.”

    Mộ Liên Bình cười cười, trước đây, Mộ Thời Ngọc vẫn luôn là đối tượng hâm mộ của hắn, trong đám người cùng thế hệ, tư chất của Mộ Thời Ngọc tốt nhất, được trưởng bối coi trọng nhất, nhưng hiện tại hắn cuối cùng cũng biết được, hắn không kém hơn Mộ Thời Ngọc, cũng không kém hơn Dương Lãnh Tuyết, hắn chỉ là chưa tìm được công pháp thích hợp với mình mà thôi.

    Trước kia Mộ Liên Bình vẫn luôn yêu thích luyện công, nhưng hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn những người tu luyện không khắc khổ như hắn ngày càng siêu việt hơn hắn, trong lòng ít nhiều đều có chút hụt hẫng.

    “Chuyện Đại Hoàn Đan thật xin lỗi.” Mộ Thời Ngọc nói.

    Tăng nhiều cháo ít a! Đại Hoàn Đan phân phối xuống, Mộ Liên Bình cũng chỉ nhận được hai viên, phải biết rằng lúc trước Mộ Liên Bình đã gửi về hai viên rồi.

    “Không sao.” Tư chất của hắn không tốt, tài nguyên trong gia tộc đương nhiên muốn nghiêng về phần người có tư chất hơn, đây cũng là chuyện bình thường. Hắn có ngoại gia gia ở đây, nếu đi nói chuyện với Diệp Phàm, Diệp Phàm hẳn là sẽ nguyện ý bán đan dược cho hắn.

    ……

    Bạch Vân Hi đi vào biệt thự của Diệp Phàm liền nhìn thấy không ít giấy chứng nhận chuyển nhượng bất động sản để trêи bàn.

    “Đây là gì?”

    “Mộ Liên Bình đưa tới, nói là một chút tâm ý của ngoại gia gia hắn, bắt ta nhất định phải nhận.” Diệp Phàm nói.

    “Mộ Liên Bình cho ngươi, ngươi liền thu?”

    Diệp Phàm gật đầu: “Hắn cho ta, ta đương nhiên thu, không được lãng phí tài nguyên a! Đây chính là cho không.”

    Bạch Vân Hi: “……”

    Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Từ đạo trưởng kia rất tinh mắt a, biết đầu tư mua bất động sản từ sớm, nhìn dáng vẻ này xem ra đạo sĩ đều biết bói toán, mười năm trước hắn đã biết giá phòng sẽ tăng mạnh!”

    Bạch Vân Hi: “……”

    Diệp Phàm này đúng là…… Bất quá, nếu bất động sản này là Từ đạo trưởng muốn đưa, trả về cũng không thích hợp, vẫn nên đưa lại chút đồ vật khác thì tốt hơn.

    “Ngươi đã chọn được vị trí khách sạn chưa?” Bạch Vân Hi hỏi.

    Diệp Phàm gật đầu: “Chọn được, chọn được, một phân tiền cũng không tốn, ta tìm Vương Cảnh Thạch, hắn nghe nói ta và ngươi muốn đính hôn, vô cùng khách khí tỏ vẻ khách sạn để hắn tới an bài, tiền quà cùng tiền đồ ăn cũng đều để hắn lo, đúng là người tốt! Trước đây cũng không thấy hắn hào phóng như vậy!”

    Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Người ta không cần tiền, ngươi cũng không thể không trả tiền a!” Thiếu hạ nhân tình, sau này liền càng phiền toái.

    Diệp Phàm gật đầu: “Ta có đưa, ta tặng hắn một pháp khí trấn trạch, còn đưa thêm ba khối ngọc bội phòng thân, ngoài ra còn có một lọ thập toàn đại bổ hoàn, hắn rất cao hứng, mừng rỡ tới không nhìn thấy nam bắc, còn nói thời điểm ta kết hôn lại tới tìm hắn.”

    “Tính như vậy cũng tốt rồi.” Kẻ có tiền đều chú ý dưỡng sinh, dùng tiền mua sức khỏe, thập toàn đại bổ hoàn chính là thứ tốt.

    “Kỳ thật ta không trả tiền cũng không sao, ngươi nghĩ xem, hiện tại ta là ai chứ! Ta là đại minh tinh a! Ta mở tiệc đính hôn ở khách sạn của hắn, vậy cũng tương đương với làm quảng cáo cho hắn, hắn nên trả tiền phát ngôn cho ta mới đúng.”

    Bạch Vân Hi không vui nói: “Được rồi, ngươi ngừng nghỉ một chút cho ta, đừng tiếp tục lăn lộn vào giới giải trí, ngươi ngoại trừ nói hươu nói vượn, trêu chọc một đám antifan thì còn có thể làm gì chứ?”

    Diệp Phàm không vui oán trách: “Ngươi đừng xem thường người khác như vậy! Ta cũng không phải chỉ có antifan, ta vẫn có fan chứ.”

    Bạch Vân Hi trầm mặt xuống: “Ngươi quên rằng hai ngày trước có người gửi lưỡi dao cho ngươi sao?”

    “Vân Hi, sao ngươi lại nghĩ mấy thứ tiêu cực như vậy? Trước đây còn có người gửi táo cho ta mà, có lẽ fan gửi táo kia sợ ta không có dao gọt hoa quả cho nên mới gửi lưỡi dao lại”

    Bạch Vân Hi hung tợn trừng lớn mắt: “Ngươi chỉ thu được một rương táo, nhưng ngươi đã thu được không dưới năm lưỡi dao”

    Diệp Phàm: “……”

    ……….

    Thuộc truyện: Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành