Home Đam Mỹ Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 51

    Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ – Chương 51

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

    Ngày thứ hai lúc cha tìm mình nói chuyện, Xuân Phong còn chưa mở miệng giống như là đã biết gì, liền thành thật đứng ở một bên.

    “Đồ vật hắn đưa cho ngươi chính ngươi tự sắp xếp đi, sau này buổi tối không được ra cửa, cô nương chưa lấy chồng chú ý không gặp vị hôn phu trước khi thành thân, ngươi nếu một lòng muốn gả cho người ta, vậy thì phải thành thật đợi người ta đi.” Lúc trước con trai cùng xú tiểu tử kia qua lại, trong thôn liền có rất nhiều lời đồn đại, Vạn cha cũng không muốn con trai bị người ta nói ra nói vào, liền tính toán trước để cho hắn yên tâm.

    Tâm tư của cha mình Xuân Phong đương nhiên đoán được một chút, nhưng mà hiện giờ hắn tự mình nói ra vẫn khiến cho Xuân Phong rất là vui vẻ. Trong lòng Xuân Phong suy  nghĩ hàng nghìn hàng vạn lời muốn nói với cha mình, nhưng mà không biết mở miệng làm sao, chỉ đứng đó nhìn cha mình.

    “Như thế nào? Vui đến choáng váng? Một chút tâm tư đó của ngươi ta còn không rõ sao, được rồi, được rồi! Tóm lại ta và nương ngươi là muốn tốt cho ngươi, ngươi đã quyết tâm muốn chọn con đường này, chúng ta sẽ không làm chướng ngại vật của ngươi.”

    “Không phải! Cha ngươi nói mò, các ngươi không phải chướng ngại vật của ta, các ngươi đều là người rất để ý tới ta!” Cha mẹ mình đối với mình thế nào, Xuân Phong sao lại không rõ, chính là bởi vì cha mẹ yêu thương mình, hắn mới  mâu thuẫn khó chịu, nhưng giống như những lời tối hôm qua La đại ca nói vậy, sau này cha mẹ sẽ rõ ràng, con đường mình chọn là đúng.

    Xem như đã nói rõ với cha mẹ, trong lòng Xuân Phong cuối cùng không còn lo lắng gì, ngày qua rất vô tư vô lo, thậm chí trước khi La Thông ra ngoài bọn họ còn đi uống rượu chúc mừng.

    Vương Lan Lan muốn thành hôn, nhưng đối tượng thành hôn của nàng là thân thích trong nhà Xuân Phong, đó là con thứ hai của Lý gia.

    Trong nhà Xuân Phong có mâu thuẫn với nhà tiểu cô, nên rượu mừng là đến nhà Vương Lan Lan uống, lúc đi hắn còn cùng La Thông nhìn thoáng qua nhau, cùng nhau ngồi xuống một bàn.

    Ban đầu La Thông là đối tượng không được hoan nghênh, nhưng đoạn thời gian này hắn giống như đã thay đổi thành người khác, đổi sử với người ngoài cũng không giống trước kia, hiện giờ còn tới cửa uống rượu mừng, người nhà Vương gia đương nhiên sẽ không ghi hận những chuyện trước kia, dù sao, sau khi Chu mặt rỗ chết, mọi chuyện cũng coi như được hóa giải.

    Ban đầu La Thông không muốn đến Vương gia, nhưng lại nghĩ sau này còn muốn sống ở trong thôn, có quan hệ tốt với mọi người trong thôn cũng là cần thiết, dù sao uống rượu mừng cũng không tốn bao nhiêu tiền, có người thậm chí cũng không bỏ tiền ra, liền đem vài cân lương thực trong nhà mang đến là được.

    “Xuân Phong, ngày mai ta sẽ ra ngoài, lúc ngươi ở nhà phải ăn ngủ thật tốt, trước khi ta trở về phải tăng thêm mấy cân thịt, quan trọng là không được tìm Trương Đông Bình một cách mù quáng, đừng phản ứng hắn biết không.” Sau khi động đũa, La Thông thực tự nhiên dặn dò Xuân Phong vài chuyện, cũng không sợ người khác nghe thấy.

    Lời của La Thông người khác nghe hay không nghe thật ra hắn cũng không biết, nhưng mà Xuân Phong cùng Trương Đông Bình ở hai bên trái phải hắn cũng nghe được.

    Lập tức không biết trả lời như thế nào, sau khi Xuân Phong gật đầu, lại nghiêng đầu cười cười với biểu ca mình, như đang nói vừa rồi là ta lừa hắn!

    Trương Đông Bình sau khi thấy biểu tình của Xuân Phong, liền đắc ý hừ lạnh với La Thông, sau đó căm giận nói: “Ngươi là bạch nhãn lang không biết xấu hổ! Ta nếu có ý tứ với Xuân Phong, hai chúng ta đã sớm thành thân? Còn tới lượt ngươi xuống tay? Hơn nữa, lão tử giúp ngươi nhiều như vậy, thế mà ngươi không để trong lòng sao?”

    “Ngươi câm miệng!” Cho Trương Đông Bình đang ngồi bên trái một cái liếc mắt xem thường, La Thông thuận thế nhìn sang bên phải, sau đó cẩn thận giải thích với Xuân Phong nói: “Ta là sợ các ngươi qua lại thân mật bị người khác nói xấu.” Quan trọng hơn là, sợ hai nhà lại thuận thế tính toán cho hai người thành thân! Hắn vừa đi là mất mấy tháng, thật sự lo lắng!

    Tâm tư cẩn thận của La Thông còn kém viết lên mặt, Xuân Phong len lén nở nụ cười, vẫn nhịn không được đem chuyện cha mẹ đồng ý cho hai người kết hôn nói ra.

    “La đại ca, không cần lo lắng, cha nương ta…. Đồng ý. Ngươi, ngươi phải đi về sớm đấy.” Lời còn chưa dứt, mặt Xuân Phong còn hơi nóng, nào biết sau khi La Thông nghe lời hắn nói xong, trực tiếp lớn tiếng trả lời: “Thật sao?!”

    Lúc trước hai người thì thầm, hiện giờ đột nhiên hét lớn lên, khiến cho mọi người giật mình đồng loạt nhìn về bên này, La Thông phản ứng lại ngại ngùng cười ha ha với mọi người, còn Xuân Phong thì giả bộ cái gì cũng không biết, vùi đầu ăn cơm!

    Sau khi tiến vào tháng sáu, La Thông cũng đã rời nhà hơn nửa tháng. Giữa hè thật sự rất độc, Xuân Phong nâng một cái ghế dài đặt dưới tàng cây nhà mình, cây phong rậm rạp cũng chỉ che được một nửa ánh nắng, bên cạnh ghế dài còn có nước suối chảy qua mang theo gió mát, làm giảm đi hơn phân nửa thời tiết nóng bức, Xuân Phong trong hoàn cảnh thích ý này liền buồn ngủ.

    “Tiểu thúc! Tiểu thúc, ta đã về rồi!”

    “Cút!” mắt thấy sắp ngủ, Xuân Phong cảm thấy mình đã bắt đầu nằm mơ, nào biết sau đó lại bị đánh thức. Xoa xoa ánh mắt đau xót có chút đau, Xuân Phong không tự chủ đá một cái, một đá này lại đưa tới thanh âm càng bén nhọn hơn.

    “Vạn Xuân Phong! Ngươi điên rồi? Lâm tử nhà ta đã làm gì ngươi, ngươi thế nhưng lại đá hắn, ngươi làm thúc thúc như thế nào vậy?” Thanh âm của Lí thị, Xuân Phong có ấn tượng rất sâu sắc, hắn ngáp một cái, lười biếng duỗi người, đứng lên sau đó cho Lí thị một ánh mắt xem thường rồi trừng mắt nhìn Lâm tử, mới không kiên nhẫn nói: “Ai bảo hắn đánh thức ta.”

    “Cái gì kêu là Lâm tử đánh thức ngươi? Ngươi lại không ngủ ở trong nhà ngươi, ngươi ngủ ở bên đường, ai cũng có thể quấy rầy đến ngươi, dựa vào cái gì mà oán Lâm tử nhà ta?” Lí thị rất tức giận, nàng kỳ thật tức giận là vì vẻ mặt đương nhiên của Xuân Phong, cũng tức giận con trai mình không có tiền đồ! Từ nhỏ chính là như vậy, mặc kệ Xuân Phong hung dữ với hắn như thế nào, lúc đó hắn sẽ khóc lợi hại, nhưng trong chốc lát lại đến tìm người ta chơi.

    Xoa xoa ánh mắt của mình, Xuân Phong cũng không muốn tiếp tục ầm ĩ, không muốn ở nơi này nghe Lí thị oán giận, nhưng Lâm tử đã mở miệng giải thích nói: “Được rồi nương, tiểu thúc cũng không phải cố ý, là ta gọi tỉnh hắn, hắn không ngủ ngon đương nhiên sẽ tức giận.” Lâm tử từ nhỏ liền thích đi theo sau mông tiểu thúc mình chơi, lần đó tiểu thúc rơi xuống nước, trong lòng hắn vẫn cảm thấy thực áy náy, sau đó rõ ràng cảm thấy thái độ của tiểu thúc đối với mình thay đổi.

    Trước kia tiểu thúc cũng thực hung dữ với hắn, nhưng hắn biết tiểu thúc đối với hắn rất tốt, hiện tại tiểu thúc hình như xem hắn như người ngoài.

    Trong lòng Xuân Phong cũng không biết phải đối sử sao với Lâm tử, lúc hắn mới xảy ra chuyện, cũng tức giận với Lâm tử, chuẩn bị sẽ không bao giờ quan tâm tới hắn nữa, nhưng hắn là người dễ quên chuyện, hơn nữa chuyện này có liên quan tới La Thông, kỳ thật trong lòng đã sớm không ghi hận Lâm tử.

    “Các ngươi sao lại đột nhiên trở lại?” Một nhà đại bá từ khi đi rồi cũng không thấy trở về, hiện giờ cũng không phải ngày mùa, bọn họ đột nhiên trở về làm gì?

    Đứng lên nâng ghế, Xuân Phong tuy rằng hỏi người ta, nhưng rõ ràng cũng không muốn biết đáp án, chỉ là hỏi một chút, Lâm tử còn chưa trả lời hắn đã muốn chuẩn bị về nhà.

    Xuân Phong chỉ là tùy ý hỏi một chút, vẻ mặt Lâm Tử lại khó xử, đợi cho tiểu thúc mình vào phòng cũng đi theo vào.

    “Ngươi không đi gặp bà ngươi trước, chạy vào nhà ta làm gì?” Xuân Phong biết, Lâm tử không chỉ là bảo bối trong lòng bà, cũng là bảo bối trong lòng đại bá nương, vài tháng nay hắn không về, đã trở về phải đi xem bà mình chứ, chạy vào nhà bọn họ làm gì.

    Tư thế Xuân Phong muốn đuổi người, vẻ mặt Lâm Tử khó xử, hắn rõ ràng chỉ muốn nói ra suy nghĩ của mình, rồi lại không biết mở miệng như thế nào.

    “Nhìn bộ dạng khó xử của ngươi, có phải lương tâm đại bá chỗi dậy muốn đón đại bá nương đi hay không?”

    “Đúng, nhưng ta không muốn bà ta đi.” Theo lời tiểu thúc mình, Lâm Tử mới biết mở miệng như thế nào.

    Ban đầu Xuân Phong chỉ là tùy ý hỏi, nào biết lại trả lại cho mình một câu đúng rồi, nhưng mà nhìn bộ dạng của Lâm tử, hẳn là không đơn giản như vậy.

    Như Xuân Phong đoán, Lâm tử liền đem toàn bộ mọi chuyện nói với hắn.

    Thì ra sau khi nhà đại bá chuyển đi, việc làm ăn làm rất thuận lợi, nhưng mà người thiếp trong phòng đại bá kia địa vị càng ngày càng cao, ngày thường ngay cả Lâm tử cũng chịu không ít khinh bỉ, đừng nói là cha mẹ hắn.

    Lúc này bọn họ trở về, cũng là vì nữ nhân kia, nữ nhân kia sắp tới ngày sinh sản, đại bá nghĩ thê tử từ trước đến nay đều chăm sóc người rất tốt, vì thế kêu con dâu trở về đón thê tử lên.

    Lâm tử sau khi biết chuyện này, lập tức quyết định phải cùng trở về, hắn nhất định phải ngăn cản, bà ở trong thôn tốt xấu gì cũng không phải chịu cơn giận không đâu, có thể qua ngày tự do tự tại, nếu đi tám phần sẽ bị nữ nhân kia làm cho tức chết!

    “Coi như ngươi còn có lương tâm.” Sau khi biết rõ mọi chuyện, Xuân Phong không hề lo lắng. Bọn họ cũng không nghĩ lại vì sao phải ở riêng, không phải là đại bá nương không nuốt trôi cơn giận này sao, hiện giờ còn vọng tưởng đại bá nương đi chăm sóc nữ nhân kia, đại bá hắn đã già rồi mà tâm cũng bị mù!

    Tính toán nương mình hẳn là đã nói rõ mọi chuyện với bà, Lâm tử cũng chuẩn bị đi qua, Xuân Phong cũng muốn đi qua, hắn cảm thấy Lí thị kia khẳng định là không để ý tới cảm thụ của đại bá nương, nàng khẳng định là muốn cực lực Full, hắn phải đi qua, đề phòng đại bá nương chịu thiệt mới được.

    Thuộc truyện: Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ