Home Đam Mỹ Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ – Chương 73: Nhẫn nại

    Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ – Chương 73: Nhẫn nại

    Thuộc truyện: Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

    Lời của Fei khiến Iallophil, Donald, Brent cùng Garvin đều sững sờ.

    “Đại ca, ngươi vừa nói gì?” Garvin ấp úng hỏi chuyện tất cả đều đang muốn biết.

    Fei bèn lặp lại một lần.

    Iallophil không còn khống chế được chính mình nữa, hắn kích động nắm lấy tay Fei, rất chặt, chặt đến nỗi Fei phải cau mày.

    “Buông tay.” Fei bình tĩnh nhìn Iallophil, trong mắt hiện lên vẻ tức giận. Iallophil là minh hữu mà hắn thừa nhận, có rất nhiều chuyện, hắn sẽ dễ dàng tha thứ, thậm chí là nhượng bộ Iallophil, thế nhưng điều đó không có nghĩa rằng hắn sẽ chấp nhận những cơn tức giận chẳng biết từ đâu của Iallophil. Cũng giống như hiện tại, Iallophil đang tức giận, hắn biết, chính là cơn giận này lại hướng về phía hắn, hắn tự nhận thường ngày mình đối Iallophil không tồi, cũng không cần hồi báo gì từ y, vậy mà, thái độ hiện tại của Iallophil là sao? Hắn cũng biết tức giận a.

    Nhìn đến ánh mắt của Fei đang dần trở nên sắc bén, trong lòng Iallophil liền run rẩy, lập tức buông tay Fei ra, không được, không thể, không thể để Fei nhìn mình bằng ánh mắt đó. Lúc này, Iallophil đành nhượng bộ.

    Fei xoay xoay cánh tay bị Iallophil nắm đau, không nhìn Iallophil mà trực tiếp hỏi đám người Donald, “Ở đâu?”

    Nhìn Iallophil đang trong tình trạng thất hồn lạc phách, tuy rất không đồng ý với phần cảm tình của Iallophil, bọn họ cũng không khỏi vì hắn mà bi thương.

    “Fei, sao ngươi lại nghĩ đến chuyện đi tới nơi đó?” Fei chủ động giúp bọn họ Full mục đích tất nhiên là tốt, thế nhưng, thứ lỗi cho lòng hiếu kỳ của bọn họ, Fei vì sao lại phải làm thế a?

    “Bởi vì có nhu cầu.” Này còn phải hỏi sao?

    “Ngươi mà cũng có nhu cầu ở phương diện này sao?” Brent tỏ vẻ khiếp sợ, đem một Fei trầm mê lực lượng cùng với một Fei sa đọa trong nữ sắc liên hệ cùng với nhau, quả thực, quả thực là không thể nào tin tưởng được, thế nhưng hôm nay, sự thật này đang bày ra trước mắt hắn a.

    Fei liếc nhìn Brent một cái, không thấy vô nghĩa sao? “Ta là nam.” Là nam, sẽ có nhu cầu.

    Được rồi, là do bọn họ quá ngạc nhiên, Fei cũng là nam nhân bình thường, không phải sao?

    “Donald, dẫn đường.” Lúc này, Iallophil dùng thanh âm khàn khàn nặng nề nói.

    “Iallophil.” Donald nhìn Iallophil, sự đau đớn trong mắt Iallophil khiến hắn thực kinh hãi.

    “Thật có lỗi, Fei, vừa rồi ta có chút kích động.” Không để ý đến vẻ mặt lo lắng của Donald, Iallophil lại lộ ra khuôn mặt tươi cười với Fei, chính là, trong lòng hắn đang thống khổ cùng đau đớn xiết bao, chủ động đưa Fei đến bên người nữ nhân, sao hắn lại không đau cho được, “Có thể tha thứ cho ta không?”

    Nhìn ánh mắt đầy thành ý của Iallophil, Fei gật gật đầu, “Không có lần sau.” Chỉ một lần này, nếu lại có lần sau, đó cũng là lúc tín nhiệm giữa hắnvà Iallophil hoàn toàn đoạn tuyệt.

    “Sẽ không.” Iallophil cam đoan. Hắn sao có thể không nghe ra sự kiên quyết trong thanh âm của Fei, nếu lại xảy ra thêm lần nữa, mối ràng buộc giữa hắn và Fei sẽ đứt rời, không thể vãn hồi được nữa. Cho dù phải chịu đựng sự ghen tị đang ăn mòn đến tận xương cũng như tràn ngập trong lòng, mãnh liệt đến mức có thể thiêu đốt hết mọi lý trí, so với việc không còn quan hệ nào với Fei, hắn tình nguyện lựa chọn cái đầu tiên, ít nhất hắn còn có thể được ở bên cạnh Fei, ít nhất trong lòng Fei, hắn cùng người khác là bất đồng.

    Ba người thừa thãi Donald đi trước dẫn đường, mang Iallophil cùng Fei đến kỹ viện tốt nhất, cao cấp nhất, đây là yêu cầu của Iallophil, nếu như phải làm như vậy, hắn cũng muốn Fei nhận được những gì tốt nhất. Ba người phía trước trầm mặc bước đi, không còn chút tâm tình muốn xem cuộc vui nào, thậm chí còn cố gắng đi chậm lại, khiến cho thời khắc Iallophil nghênh đón thống khổ đến chậm một chút.

    Nghe Iallophil ở phía sau tỏ vẻ hứng thú cùng Fei nói chuyện, trong lòng bọn họ thực đau xót, cả ba đột nhiên hy vọng cảm tình của Iallophil có thể được đáp lại, chính là, lý tính của bọn họ vẫn chiếm thượng phong, Iallophil có thể buông tay mới là tốt nhất.

    Hồng tụ chiêu chiêu (chỉ hình ảnh các cô nương trong kỹ viện vẫy chào khách nhân, bạn nào xem phim cổ trang Trung Quốc chắc biết nhỉ:”>), còn chưa bước vào đã cảm nhận được mị lực của kỹ viện cao cấp nhất Hoa đô này, những thân ảnh tuyệt sắc ẩn ẩn hiện hiện phía sau tấm màn mỏng khiến các nam nhân phải tâm động không thôi, giai điệu nhẹ nhàng, thanh âm ngọt nị, tản mát ra hơi thở ái muội sa đọa vô cùng nồng đậm, thế nhưng lại không có vẻ thấp kém.

    Cho dù là tú bà không có nhãn lực đến đâu, cũng có thể theo khí chất cùng trang phục của đoàn người mà nhìn ra bọn họ đều là những kẻ bất phàm, huống chi là tú bà ở kỹ viện cao cấp nhất Hoa đô, nhãn lực chắn chắn phải cực kỳ tốt, không hề ngu xuẩn để bọn họ ở trong đại sảnh cùng với những khách nhân khác, mà ngay lập tức mời họ đến một nơi thanh u nhã trí (nơi vừa đẹp, vừa thanh tịnh lại tao nhã) hoàn toàn không hợp với không khí của kỹ viện.

    “Phải sạch sẽ.” Iallophil cố gắng đè lại đau đớn trong lòng mình, thế nhưng ngữ khí của hắn đối với tú bà cũng không được tốt lắm.

    “Đại nhân cứ việc an tâm.” Tú bà lập tức đáp ứng, sau đó vội vàng chạy đi an bài.

    “Những nữ nhân ở nơi này đều rất được a.” Garvin muốn làm dịu đi một chút không khí trầm lặng trong phòng, thế nhưng vừa thốt ra lời này, hắn liền biết mình nói sai rồi, đưa tới ánh mắt khiển trách của Donald cùng Brent cùng áp khí ngày càng thấp của Iallophil.

    Năng suất làm việc của tú bà cũng không tồi, rất nhanh, năm nữ nhân xinh đẹp, đủ mọi phong cách đã xuất hiện trong phòng của bọn họ. Nhìn năm thanh niên trước mắt, nhãn tình của các nàng đều sáng lên. Nghe tú bà nói đêm đầu tiên của các nàng có thể trao cho năm người này, tuy đã tiếp nhận huấn luyện kỹ càng, cũng từng tiếp qua khách nhân, thế nhưng những nữ tử vẫn giữ được tấm thân trong sạch này đều rất khẩn trương, nhìn thấy năm người xuất sắc như thế, sự bất an trong lòng các nàng dần dần biến mất, thay vào đó là niềm vui sướng khó nói lên lời.

    Xem cách ăn mặc của năm người kia, nếu có thể khiến bọn họ vừa ý, chấp nhận, cuộc sống về sau hẳn sẽ trôi qua không tệ.

    Iallophil nhìn năm nữ nhân trước mặt, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, “Cũng chỉ có thế thôi sao?” Ngữ khí tràn đầy ghét bỏ. Những nữ nhân như vậy sao có thể xứng với Fei của hắn, Iallophil càng nhìn càng không vừa mắt, nữ nhân xấu như vậy, sao hắn có thể cho phép các nàng có được lần đầu tiên của Fei.

    Tú bà cũng không tức giận vị khách nhân khó tính này, cho dù thật có lỗi với hắn, thế nhưng trong lòng tú bà thật sự đánh giá một câu, so với vị khách nhân trước mặt, mấy nữ tử này quả thực không được tốt lắm.

    “Mấy người họ cũng chỉ là theo yêu cầu của đại nhân đến bồi rượu mà thôi, hoa khôi lát nữa sẽ đến.” Xem ra phải mời đến hoa khôi trấn *** chi bảo rồi, chỉ có dung mạo của hoa khôi mới có thể so sánh với vị quý công tử tóc vàng này. Nhưng nếu thực sự so sánh, hoa khôi cũng phải kém cỏi ba phần a.

    Năm nữ tử chia nhau đến bên cạnh mỗi người, khi một nàng ngồi xuống bên cạnh Fei, Iallophil bóp nát chén rượu trên tay. Nữ nhân ngồi bên cạnh Iallophil bị sự băng lãnh tỏa ra từ hắn làm cho hoảng sợ đến không dám nhúc nhích.

    “Mấy cái chén ở nơi này quả là dễ vỡ a.” Brent cười nói.

    “Cũng không biết là do ai mua, lát nữa nhất định phải trừng phạt, cũng dám tham ô a.” Tú bà theo lời Brent mà nói, vừa thể hiện sẽ vì khách nhân trút giận, vừa biểu thị chuyện này không liên quan gì đến nàng.

    “Kỹ xảo của ngươi thế nào?” Fei trực tiếp hỏi người bên cạnh khiến cho nữ nhân này dù thân trong chốn phong nguyệt cũng phải xấu hổ đỏ mặt. Ở mạt thế, những nữ nhân làm nghề này đều có những kỹ xảo phi thường xuất sắc, Fei thừa nhận, hắn thực hưởng thụ loại chủ động kia.

    Fei, ngươi nói thế có quá trực tiếp hay không a. Ba người Donald nói thầm ở trong lòng. Iallophil siết chặt tay lại, móng tay đều đâm vào da thịt.

    “Ta là lần đầu tiên.” Nữ nhân nói thật nhỏ, nhìn không ra vị thiếu gia có vẻ lãnh đạm này lại trực tiếp đến vậy.

    “Ta muốn đổi người.” Nghe nữ tử kia nói vậy, Feiquay sang tú bà.

    “Đại nhân có gì không hài lòng sao?” Còn chưa bắt đầu hầu rượu đã phải đổi người rồi, tú bà liếc nhìn một cái, một nữ tử có phong cách hoàn toàn khác đi đến bên cạnh Fei, không thích loại phong cách này, thế thì đổi.

    “Ta muốn người có kinh nghiệm cùng kỹ xảo tốt nhất.” Fei nói thẳng ra yêu cầu của mình.

    Nguyên lai là vậy, “Không thành vấn đề.” Điều này thực dễ dàng a, tú bà phân phó một nữ tử đang bưng rượu đi tìm người.

    “Cái kia, đại ca sao phải chọn loại này a?” Garvin hỏi. Sau khi đến nơi này, bọn họ đều không gọi thẳng tên của Fei cùng Iallophil. Dù sao, đại danh của hai vị Thánh giai cũng đã truyền khắp Uy Á đại lục, hơn nữa, tên của Fei lại vô cùng đặc thù, người khác vừa nghe liền biết, mà, hai vị Thánh giai đi vào chốn phong nguyệt, không phải chuyện tình tốt đẹp gì a.

    “Không có kinh nghiệm, rất phiền phức.” Fei thực thản nhiên mà trả lời.

    Câu trả lời này nghe có vẻ rất có kinh nghiệm nha. Trong lời của Fei mơ hồ để lộ ra tin tức, hắn đối với chuyện này cũng không phải hoàn toàn không biết gì. Nhóm người Donald không khỏi dời tầm mắt sang phía Iallophil, Iallophil biết chuyện này không?

    Iallophil cũng đã nghe ra, ánh mắt trầm xuống, là khi nào? Khi nào thì Fei có được loại kinh nghiệm này? Là lúc nào? Ở Hắc Ám đại lục, hắn từng trải qua một đoạn thời gian sinh hoạt về đêm vô cùng phong phú, có phải là lúc kia, Fei đã bị người khác dụ dỗ? Nghĩ đến khả năng này, Iallophil liền không thể ngăn cản sát ý của chính mình.

    Không mất bao lâu, nữ nhân được gọi đã tới, Fei hỏi lại xem đối phương có kinh nghiệm hay không rồi hỏi tú bà, “Phòng ở nơi nào?” Fei luôn luôn là người làm việc với hiệu suất cao.

    Donald cùng Brent ngồi ở hai bên Iallophil, chuẩn bị đè lại nếu Iallophil kích động quá. Iallophil cũng biết hắn không thể, cho nên chỉ có thể cắn chặt răng đến chảy máu, nhìn thân ảnh Fei biến mất ở cửa.

    Thân ảnh xinh đẹp của hoa khôi xuất hiện, chính là không ai bận tâm đi thưởng thức mị lực của nàng, Iallophil hét lớn một câu, “Tất cả đều cút.” Sau đó tống hết mọi người ra bên ngoài.

    Dưới khí thế đáng sợ của Iallophil, các nữ nhân nào dám ở lại, vội vàng chạy ra, chỉ còn lại mấy người Donald, nhìn về phía Iallophil đang cáu kỉnh.

    Sắc mặt Iallophil đang luân chuyển giữa điên cuồng và nhẫn nại.

    Fei cùng nữ nhân tiến vào phòng. Nhìn nữ nhân chủ động cởi áo nới dây lưng, Fei ngồi ở trên giường, đầu tiên là đánh giá thực lực của nàng, ân, không có tính uy hiếp.

    Sau đó để cho nữ nhân đã thoát y sạch sẽ tiến lại gần mình.

    Trên người không có vũ khí. Fei xác nhận một lần.

    Nữ nhân thi triển kỹ xảo trên người Fei, Fei tùy ý để nàng khiêu khích, từ từ cởi ra quần áo của mình, lộ ra thân thể rắn chắc.

    Nữ nhân từng chút từng chút kích thích trên người hắn, Fei cũng dần có phản ứng, thế nhưng khuôn mặt vẫn lãnh đạm như trước, bất quá, tay cũng bắt đầu điện thoại trên làn da trắng mịn của nữ nhân.

    Cửa bị đá ra, Iallophil xuất hiện, kéo nữ nhân trên người Fei xuống, ném ra ngoài, đóng cửa lại, sau đó thiết hạ kết giới cùng cạm bẫy công kích để không cho bất cứ ai có thể tiến vào.

    “Sao vậy?” Nhìn hành động của Iallophil, Fei cứ nghĩ rằng đã có chuyện xảy ra.

    Iallophil bước đến bên cạnh Fei, nghiêm túc nói, “Fei, loại chuyện này cứ để ta giúp là được.”

    Thuộc truyện: Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ