Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 103

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 103

    Tối a tối

    “Hermione!” Ron lại giật mình cảm động kêu một tiếng, Hermione lúc này mới hoàn hồn chậm rãi thu tay của mình.

    “Granger, ngươi dám, dám đánh ta!” Không biết là bởi vì trên cánh tay đau đớn còn là bởi vì nguyên nhân khác, mặt Draco xuất hiện dấu bàn tay sưng đỏ rõ ràng, hơi hơi vặn vẹo, “Ngươi này, này ——!”

    “Ai bảo ngươi cố ý hãm hại Hagrid? Hagrid làm sao chọc giận ngươi, ngươi trước tiên là làm hỏng buổi dạy đầu tiên của Hagrid hiện tại lại cố ý làm phá miệng vết thương! Malfoy, ta nghĩ đến ngươi đã không giống năm nhất ngây thơ như vậy, thật không ngờ…” Hermione hơi hơi run rẩy, cho dù chỉ từ phía sau lưng Harry cũng có thể nhìn ra được tâm tình của cô kích động thế nào, “Ngươi lại vẫn như vậy, như vậy thương tổn tới mình, một người không biết quý trọng chính mình…”

    “Đây chỉ là mặt ngươi thấy, cũng chưa chắc là sự thật…” Draco chậm rãi bình tĩnh lại sau đó lạnh như băng, ngạo mạn kéo dài, “Nếu ngươi không học phân tích mà để mặt ngoài che đậy hai mắt, kia thật là rất tiếc nuối.”

    “Ta…” Hermione hơi hơi thở gấp, một đôi mắt màu nâu thẳng tắp nhìn chằm chằm mặt Draco. Chần chờ chỉ chốc lát, cô bé đột nhiên quay đầu lại nhìn Harry đi tới. Đón ánh mắt sắc bén của Hermione Harry bất đắc dĩ gật đầu, thấp giọng nói: “Hermione, chẳng lẽ bạn cho là Draco sẽ nhàm chán đến mức vì hãm hại Hagrid mà làm mình thương tổn?”

    “Kia …” Hermione xấu hổ nhìn Draco, “Chính là rốt cuộc là vì sao lại phải làm như vậy? Chẳng lẽ ngươi không biết ngươi như vậy sẽ làm Hagrid lâm vào phiền toái! Hơn nữa, ngươi như vậy…”

    “Lão nhiều nhất chính là bị đình chỉ điều tra, không có phiền toái càng lớn hơn nữa. Mà cha ta…” Ánh mắt Draco lạnh như băng đảo qua ở trên người cô bé một chút lại không tiếp tục nói hết, quay đầu nhìn về phía Harry, “Cảm ơn Harry.”

    “Ích kỷ Malfoy.” Ron chán ghét nhíu mày, “Làm sao ngươi có thể vì phụ thân mà cố ý đảo loạn tiết thứ nhất của Hagrid.”

    Hermione không để ý đến Ron ngược lại nghiêng người nhìn Harry ngồi ở bên giường, trong ánh mắt là nghiêm khắc khiến Harry không tự chủ được nghĩ tới giáo sư McGonagall.

    “Harry, thành thành thật thật, từ đầu tới đuôi, đem cả chuyện đều nói rõ ràng.” Hermione nghiến răng nghiến lợi, “Cậu cùng Draco Malfoy rốt cuộc có sự tình gì gạt tớ, sự tình hôm nay lại là có chuyện gì?”

    “Harry, chuyện này cùng Harry có quan hệ sao?” Ron chậm chạp nhìn ba người thần sắc khác nhau, tuy rằng không phải rất rõ ràng tình huống hiện tại rốt cuộc là chuyện gì nhưng lại không chút do dự lựa chọn đứng ở bên Harry. “Tớ không tin Harry sẽ bảo Malfoy đảo loạn buổi thứ nhất của Hagrid Hermione.”

    “Ta đương nhiên cũng biết cho nên hiện tại mới hỏi xảy ra cái gì.” Hermione phiền não nhíu mày lui về phía sau ngồi trên ghế.

    “Hừ!” Draco hừ lạnh, chìa tay trái không bị thương nhẹ nhàng xoa hai má sưng đỏ, “Cô không biết là hiện tại hỏi có điểm quá muộn sao?”

    “Tốt lắm, Draco, tối thiểu, Hermione cho khuôn mặt tái nhợt không có chút huyết sắc nào của ngươi gia tăng một chút huyết sắc.” Harry giễu cợt mang theo thiện ý cười nhạo Draco. Hermione cảm kích nhìn Harry sau đó thành khẩn nhìn Draco, “Thực xin lỗi Draco Malfoy. Hành động của ta quả thật rất xúc động không trải qua suy nghĩ.”

    Hermione đỏ mặt cúi đầu nhìn ngón tay của mình.

    “Gryffindor chính là Gryffindor! Làm việc một chút cũng không cần đại não, chẳng lẽ đầu óc của ngươi chỉ là vì để cho đẹp?” Draco trào phúng bất quá ngữ khí cũng hơi hơi dịu đi một chút, “Harry lại nói tiếp, khi nào thì cách nói chuyện của ngươi giống Giáo sư Snape cay nghiệt?”

    “Xúc động Gryffindor tổng so với Slytherin âm hiểm cố chấp!” Ron gầm nhẹ, bất quá những người khác đều không để ý đến.

    “Giống giáo sư Snape?” Nghe Draco nói Harry hơi sửng sờ, trong lòng dâng lên một tia cảm giác khác thường. Harry theo bản năng chuyển đề tài, “Hermione kỳ thật làm như vậy chỉ là vì giúp phụ thân Draco mà thôi, hơn nữa chủ ý là ta ra. Ta không thể không nói Draco thực dũng cảm, thế nhưng thật sự dùng đề nghị này của ta.”

    “Chẳng lẽ bồ biết Hagrid sẽ chuẩn bị động vật nguy hiểm?” Hermione giãy dụa nhìn Harry, “Tuy rằng bằng mã quả thật chứng minh tính nguy hiểm của mình cũng không thích hợp dùng cho buổi học đầu của môn bảo hộ sinh vật thần kỳ.”

    Harry mỉm cười nhìn mọi người, “Ngẫm lại đi, cá tính của Hagrid chúng ta đều nếm qua đau khổ. Chỉ cần hơi chút hiểu biết Hagrid cũng sẽ biết Hagrid sẽ đem dạng sinh vật gì trở thành sinh vật thú vị.” Harry chỉ chính là năm nhất Hagrid trộm nuôi rồng.

    Nghĩ đến chuyện kia, trong bệnh thất vốn đang có chút khí thế gươm tuốt vỏ, nỏ giương dây nhất thời vang lên tiếng cười.

    “Kia, vết thương trên cánh tay Draco Malfoy chẳng lẽ cần luôn luôn như vậy không ngừng phá?” Hermione nhìn Draco một lần nữa cúi đầu, cắn răng phá miệng vết thương, trên mặt hiện lên một tia không đành lòng. Thậm chí ngay cả Ron cũng lộ ra kính nể.

    “Ta không thể không nói Malfoy ngươi thật là ra ngoài dự liệu của ta.” Ron khô cằn nói, Harry buồn cười nhìn Ron khó chịu sau đó gật đầu, “Chuyện này cần đủ lấy cớ cho ngài Malfoy rời đi Azkaban. Tốt nhất là để cho ông vào Hogwarts điều tra Sirius Black vượt ngục. Dù sao, bọn họ cũng hoài nghi Black là hướng về phía ta.”

    Chuyện đã xảy ra Snape rất nhanh liền thông qua một ít học sinh Slytherin biết. Vào buổi tối y thuận lợi ở thư viện tìm được Harry ba người đang ở viết luận văn.

    “Potter.” Snape đứng ở góc rẽ hai giá sách, cả người đều bị vây trong bóng ma, “Theo ta tới đây một chút.” Nói xong, Snape liền xoay người rời đi.

    Harry nhìn thoáng qua trường bào màu đen quay cuồng biến mất ở góc rẽ, nhẹ nhàng khép sách, đối với hai bạn tốt lo lắng nhìn mình thấp giọng nói: “Ta đi một chút sẽ trở lại, không cần lo lắng.”

    Nhanh chóng đi theo Snape vào một phòng học không người, Harry mỉm cười tiến lên, “Giáo sư, ta còn chưa kịp cám ơn ngài đêm qua tặng độc dược đâu. Cám ơn độc dược giáo sư.”

    Nếu không có bình độc dược kia, bị Giám ngục Azkaban kích thích nhớ tới rất nhiều trí nhớ thống khổ, đêm qua chỉ sợ cả đêm Harry cũng bị ác mộng dây dưa.

    “Độc Dược, ta có cho ngươi Độc Dược sao?” Snape nhíu mày, âm trầm hiện lên một tia cảm xúc khác thường, sau đó mới nhìn Harry vô tội tươi cười, “Không cần cố gắng nói sang chuyện khác, Potter. Ta nghĩ, ngươi hẳn là hiểu được ta tìm ngươi đến rốt cuộc là vì chuyện gì đi?”

    “Đương nhiên, ra chuyện lớn như vậy, bị thương lại là con đỡ đầu thân ái, giáo sư không tới tìm ta hỏi tình huống một chút ta mới kỳ quái đâu.” Harry nhún vai, nhẹ nhàng ngồi lên bàn đối diện Snape, hai chân nhàn nhã tự đắc đung đưa, không thèm để ý tầm mắt tử vong càng ngày càng lạnh như băng của Snape.

    “Potter, sự kiên nhẫn của ta là có hạn !” Snape trầm giọng cảnh cáo mang theo một tia nghiến răng nghiến lợi, “Nếu ở trong đầu của ngươi còn có đại não mà không phải Mandrake, ngươi nên rõ ràng biết ngươi làm như vậy rất nguy hiểm!”

    “A?” Harry nháy hai mắt lại càng thêm vô tội. Không biết vì sao Harry đột nhiên cảm thấy được trêu đùa Snape như vậy thực vui. “Giáo sư nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ giáo sư cho rằng Draco tổn thương có liên quan tới ta? Ta cũng không phải là bằng mã. Toàn bộ học sinh năm thứ ba của Gryffindor và Slytherin đều thấy được Draco là bị bằng mã thương tổn tay.”

    “Không cần giả vờ vô tội! Lại càng không cần đối ta lộ ra thần sắc buồn cười như vậy!” Snape lạnh lùng nhìn Harry tràn ngập uy hiếp đi về phía trước hai bước, lập tức cách Harry chỉ có một bước, trong ánh mắt đen chớp động lửa giận rõ ràng.

    “Potter, ta không phải không biết ngươi Dumbledore. Lại càng không phải cha đỡ đầu ngươi cái tên trừ bỏ xúc động cũng không có ưu điểm gì, càng không muốn vận dụng đại não hoài nghi ngươi!”

    “Phanh” Một tiếng nặng nề vang lên, hai tay Snape đặt tại hai bên trên mặt bàn, “Potter, không cần giấu diếm!”

    Snape nửa người trên hơi hơi nghiêng tới trước, Harry cảm nhận được mãnh liệt hiếp bức chỉ phải hơi hơi lui về phía sau ngửa mặt lên mới có thể thấy rõ mỗi một phần diễn cảm trên mặt Snape.

    Thậm chí có thể thấy rõ trên khuôn mặt tái nhợt của y có một ít vết sẹo dưới tình huống bình thường cơ hồ không nhìn thấy. Harry cảm giác được hương vị dược thảo thơm ngát thản nhiên vọt vào mũi khiến cả người khoan khoái.

    “Potter, ngươi cùng Draco lợi dụng bị thương muốn Lucius Malfoy theo Azkaban ra thì ta hiểu được. Bất quá ta không rõ vì sao ngươi cùng Malfoy sao thân mật như vậy? Thậm chí năm học trước các ngươi lại hợp tác, bức bách Dumbledore ly khai trường học?” Snape một chút một chút tới gần Harry, mà Harry ngả tới trình độ nhất định cũng vô pháp tiếp tục tránh né Snape.

    “Giáo, giáo sư!” Thẳng đến cảm nhận được lúc Snape nói chuyện, hơi thở ấm áp phun ở trên mặt mình Harry mới phát hiện, hai người bọn họ tựa hồ rất thân cận.

    Không! Không chỉ là khuôn mặt, thậm chí thân thể hai người đều bị vây một trạng thái cực kỳ vi diệu.

    Thân thể bọn họ không có đụng chạm nhau lại bị vây một loại có vẻ thân mật mà tối.

    Trong nháy mắt, Harry cảm thấy cả người khó chịu khô nóng, mặt không tự chủ được đỏ lên.

    “Harry, bồ ở đâu?” Vừa lúc đó cửa phòng học đột nhiên bị đẩy ra!

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 103