Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 128

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 128

    Học bổ túc độc dược trong hầm

    Buổi tối, Harry ngay tại Gryffindor soi mói, quang minh chính đại cầm túi sách đi đến hầm.

    “Potter, ngươi hi vọng ta giúp ngươi học như thế nào đây?” Snape cười lạnh nhìn Harry ngồi đối diện bàn công tác của mình, khóe môi hơi hơi vặn vẹo, “Độc Dược của ngươi, hẳn là không cần đặc biệt học bổ túc. Tuy rằng ta không muốn thừa nhận, bất quá từ sau năm thứ hai, thành tích của ngươi đã so với đại bộ phận tốt hơn nhiều .”

    “Đây là giáo sư ngươi dạy thật là tốt.” Harry giả cười, “Ta chỉ là muốn tìm lý do có thể quang minh chính đại tới nơi này, ở sau khi học bí mật luyện tập. Giáo sư sẽ không cho là ta hiện tại đã có năng lực đối phó Voldemort chứ?”

    “Đối phó Chúa Tể Hắc Ám?” Snape nhíu mày, đè thấp tiếng nói tê tê nói, “Nếu như là thời kỳ toàn thịnh của Chúa Tể Hắc Ám, không chỉ ngươi, cho dù là Dumbledore cũng không dám nói mình nhất định có nắm chắc đối phó được Voldemort. Bằng không ngươi cho là Dumbledore sẽ cho phép Chúa Tể Hắc Ám tại thời kì đó điên cuồng như thế…”

    “Cho nên, giáo sư sẽ không cự tuyệt tiếp tục ở học kỳ này giúp ta tiến hành học tập đúng không?” Harry thản nhiên tươi cười, nhìn thấy Snape thay đổi ánh mắt, đột nhiên buồn bực tại sao mình không sớm phát hiện tình cảm của mình, nhận rõ ràng cảm giác của mình.

    Năm thứ hai, năm thứ ba, mình rõ ràng có nhiều thời gian có thể một mình cùng Snape ở một chỗ như vậy…

    Snape trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu, “Ta đã nói rồi, ta sẽ đứng ở bên của ngươi. Nếu Voldemort thật sự sẽ sống lại ta tự nhiên sẽ giúp ngươi học các loại ma pháp, Độc Dược mà trong khóa học không học, thậm chí có thể là nghệ thuật hắc ám để ngươi tự bảo vệ mình.”

    “Thật tốt quá!” Harry sáng lạn cười, gọi gia tinh lấy hai phần đồ uống, để Snape trước mặt một ly, “Có lẽ, Giáo sư Snape sẽ không cự tuyệt uống một chút.”

    “Đương nhiên không.” Snape bưng cốc nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước chanh, “Ngươi hôm nay trước hết ôn tập Độc Dược ngươi chưa thành công chế tạo mà ta thì hệ thống, chế định một kế hoạch, giúp ngươi nắm giữ Bùa Chú cùng Độc Dược có thể cần.”

    Độc Dược chưa chế tạo thành? Harry hơi sửng sờ, nhớ lại mình hai lần liên tiếp ở lớp Độc Dược nổ vạc xấu hổ nở nụ cười. Harry đứng dậy nhìn thoáng qua đường nét nghiêm khắc trên mặt Snape, “Vâng, giáo sư.”

    “Ta hi vọng ngươi tốt nhất có thể chuyên tâm làm Độc Dược Potter.” Snape ngẩng đầu nhìn Harry, “Bởi vì, có lẽ sau cùng, ngươi sẽ đích thân nhận thức một chút hiệu quả độc dược ngươi chế tạo.”

    Nhìn thấy trong ánh mắt Snape hiện lên một tia lo lắng, Harry nỗ lực che dấu tâm tình của mình, bình tĩnh trả lời, “Giáo sư, xin yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nổ vạc, hoặc là nổ phòng của ngài.”

    “Như vậy là tốt nhất.” Snape giả cười sau đó cúi đầu dùng bút lông chim viết lên tấm da dê trước mặt.

    Harry quay đầu, động tác thuần thục xử lý tài liệu Độc Dược. Tại một loạt động tác, trên mặt cậu đều mang tươi cười thản nhiên. Harry có thể khẳng định, vừa mới Snape là quan tâm mình. Đây không phải là một bắt đầu tốt sao?

    Thấy Độc Dược biến thành hồng nhạt, Harry thật cẩn thận bỏ vào một loại tài liệu Độc Dược cuối cùng, đợi thêm mười phần phút nhìn Độc Dược bên trong biến thành màu đỏ thẫm khiến người vui mừng lúc này mới quấy dựa theo sách, bắt đầu thuận kim đồng hồ quấy Độc Dược sắp hoàn thành.

    “Potter, ta không thể không nói ngươi thật sự là không có thiên phú chế tạo Độc Dược.” Thanh âm trầm thấp của Snape đột nhiên vang lên phía sau Harry, Harry đang chuyên tâm chế tạo Độc Dược mỉm cười cũng cương lại, đang muốn quay đầu lại thì phát hiện tay mình bị một tay lạnh như băng cầm.

    “Đừng ngừng,” Trong thanh âm Snape chứa một tia cảnh cáo sau đó lại tiến lên từng bước, cơ hồ dán sát vào lưng Harry, “Trừ phi ngươi muốn Độc Dược nổ mạnh. Ngươi lần trước ở tại lớp cũng là bởi vì quấy vượt qua số lần cho nên mới khiến cho Độc Dược tài liệu dị biến rồi nổ mạnh.”

    “Ta đã rõ giáo sư.” Harry quay đầu lại nhìn Snape tư thế phá lệ thân mật đứng ở phía sau mình. Ngẩng đầu liếc mong tiến vào đôi mắt đen chuyên chú, nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm độc dược của đối phương, “Ta không chú ý tới số lần quấy sẽ đối Độc Dược sinh ra ảnh hưởng lớn như vậy.”

    “Như vậy hiện tại ngươi nên biết .” Snape gợi lên khóe môi, lộ ra thói quen tính cười nhạo, “Potter, ta cho rằng khi một giáo sư nghiêm túc dạy ngươi ngươi hẳn là chuyên tâm nhìn động tác của hắn mà không phải mặt của hắn.”

    Bởi vì Snape không khách khí nhắc nhở, Harry cảm thấy được tim của mình đập lập tức nhanh không ít. Harry vội vàng quay đầu lại, chăm chú nhìn Độc Dược được quấy chậm rãi biến thành màu vàng, chỉ cần tiếp tục quấy thêm ba phút, Độc Dược này liền chế tạo thành công.

    Dần dần, Harry phát hiện lực chú ý của mình cũng không thể chuyên chú ở Độc Dược trước mắt. Đặc biệt khi tay hai người thân mật khắng khít. Harry trộm nhìn bàn tay bao tay mình, tái nhợt, mặt trên có một ít vết sẹo, đây là chế tạo Độc Dược trong lơ đãng lưu lại, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay do trường kỳ chế tạo Độc Dược mà lưu lại dấu vết. Đây là một bàn tay thuộc về Độc Dược đại sư, mà tay Harry đang bị bàn tay bao lấy, cảm thụ được độ ấm đến từ bàn tay Snape, theo tiết tấu của hắn quấy Độc Dược.

    “Potter, ta hi vọng ngươi có thể nhớ rõ, Độc Dược quấy cũng không phải quấy thuận kim đồng hồ hoặc là nghịch kim đồng hồ là được. Ngươi nhất định phải nắm chắc chế tiết tấu thỏa đáng nhất. Khi quấy lực lượng cần đều đều hơn nữa cần khống chế tốt ma lực trong cơ thể mình…” Thanh âm như thì thầm vang lên bên tai Harry. Do thế đứng hai người thân mật, Harry mẫn tuệ cảm giác được khi nói chuyện, ngực Snape hơi phập phồng cùng chấn động.

    Loại tư thế thân mật này khiến cậu hít thở không thông, giống như cậu bị Snape ôm vào mà thanh âm thấp giọng trơn nhẵn nhắc nhở của Snape như thanh âm mê người nhất trên thế giới…

    “Cứ như vậy, một phút thong thả quấy 10 lần, mỗi lần tốt nhất đều cùng một đường, bảo trì hình tròn không cần bất kỳ run rẩy…” Snape cũng không phát hiện lực chú ý của người phía trước cũng không ở Độc Dược thượng. Y tiếp tục thấp giọng giảng giải, nỗ lực áp lực xúc động muốn kéo người trước mặt vào trong lòng.

    Bây giờ là đang giúp Harry học độc dược, hơn nữa nếu hành vi quá mức thân mật phỏng chừng sẽ dọa hỏng nam hài trước mắt khiến cậu lại xa cách mình.

    Snape ở trong lòng nhắc nhở chính mình, không thể có bất kỳ hành động quá mức thân mật nào. Chính là tay nắm tay Harry rõ ràng cảm nhận được đối phương độ ấm đồng thời không tự chủ được mềm mại xuống. Ngón cái theo động tác quấy không thể khắc chế cọ cọ ngón tay Harry, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng…

    Harry tự nhiên là cảm nhận được động tác của Snape hơn nữa mẫn tuệ nhận thấy theo từng vòng quấy thong thả quy luật, tay hai người bọn họ còn cách quần áo hơi ma xát khiến cậu cảm thấy nơi hai người tiếp xúc dâng lên loại khô nóng khác thường.

    “Tốt lắm, cứ bảo trì tốc độ như vậy, tiếp tục quấy thuận kim đồng hồ một phút Độc Dược này sẽ thành công.” Snape nói sau đó thong thả buông lỏng tay Harry ra.

    Harry nỗ lực vẫn duy trì động tác Snape mang đến quán tính quấy Độc Dược, không thèm nghĩ cảm giác trống rỗng do người nào đó rời khỏi đột nhiên dâng lên.

    Đợi Độc Dược hoàn thành, thuận lợi rót vào bình thủy tinh Harry mới quay đầu lại nhìn Snape, “Giáo sư, ta là lần đầu tiên làm ra Độc Dược thành công như vậy, màu giống trên sách.” Harry chân thành tươi cười, cầm Độc Dược đưa đến trước mặt Snape, “Hiện tại, giáo sư cần nghiệm chứng hiệu quả Độc Dược ta chế tạo hay không?”

    “Không cần, Potter.” Snape giả cười, tiếp nhận Độc Dược, lập tức đi tới trước bàn làm việc. Hắn nhẹ nhàng buông Độc Dược sau đó cầm lấy tấm da dê đã viết tràn đầy, trở lại nhìn Harry luôn luôn đi theo phía sau, “Đây là kế hoạch học tập huấn luyện ta theo tình huống trước mắt chế định, ngươi xem xem nếu cần bổ sung thì tùy thời có thể tới tìm ta.”

    Harry tiếp nhận tấm da dê, cúi đầu nhìn sau đó thu lại nói một tiếng chúc ngủ ngon rồi rời hầm.

    Lại qua mấy trận mưa phùn, thời tiết chậm rãi trở nên lạnh, rất nhanh đến tháng 10, cả Hogwarts tựa hồ cũng đã thích ứng sự thật hoàng kim nam hài Gryffindor đi đến chỗ Xà Vương Slytherin âm trầm học bù. Hôm nay, bọn họ họ xong Chăm sóc sinh vật huyền bí phát hiện, cửa đại sảnh đường đầy người.

    “Chuyện gì xảy ra?” Draco ngạo mạn hỏi, phía trước có Slytherin năm thứ ba thấy trả lời ngay, “Thông cáo, Durmstrang cùng Beauxbatons ở ngày 30 tháng 10, thứ sáu sáu giờ đến, đến lúc đó, chúng ta tan học trước nửa giờ.”

    “Thật tốt quá!” Ron cười hạnh phúc, “Thứ sáu tiết cuối cùng là Độc Dược, như vậy Giáo sư Snape sẽ không có cơ hội hạ độc chúng ta.”

    “Nếu ngươi có thể chuẩn xác làm ra thuốc giải độc, “ Draco cười lạnh, thanh âm ngạo mạn bao hàm rõ ràng vui sướng khi người gặp họa, “Ngươi liền không cần lo lắng vấn đề này.”

    “Các cậu nói quán quân của Hogwarts sẽ là ai?” Ron không để ý tới Draco trào phúng quay đầu nhìn về phía Harry cùng Hermione.

    “Có lẽ là Cedric,” Hermione nói, “Mình cảm thấy được anh ấy hẳn là sẽ được lựa chọn, mình chưa từng thấy ai xuất sắc như vậy…”

    “Cái tên ngu ngốc kia mà là quán quân Hogwarts?” Draco nhíu mày, trong giọng nói mang theo rõ ràng không thích, “Hermione, Thi đấu Tam pháp thuật là chọn ra tuyển thủ thực lực cực mạnh mà không phải chọn ra tuyển thủ đẹp trai anh tuấn.”

    “Thực xin lỗi, ta cũng sẽ không đơn giản là người anh tuấn liền thích bọn họ!” Hermione sắc nhọn nói, phẫn nộ quay đầu lại trừng Draco sau đó vung tóc xoay người rời đi.

    Draco ngạc nhiên nhìn bóng lưng Hermione hồi lâu mới mở miệng, “Ta giống như cũng không nói gì quá đáng đi? Cái tên Diggory quả thật…”

    Trong những ngày kế tiếp, Harry chú ý tới cả Hogwarts đều đang khẩn trương tiến hành thay đổi, giáo sư yêu cầu học sinh hà khắc tới cực điểm.

    Tối 29, Harry lại ở Snape giúp thuận lợi hoàn thành Độc Dược. Lúc sau ở không khí bình thản đến có thể nói là ấm áp, hai người bọn họ ngồi cạnh lò sưởi chia nhau hưởng thụ bữa ăn khuya gia tinh đưa tới.

    “Giáo sư, gần nhất mấy ngày này tựa hồ, đặc biệt, ân…” Harry nỗ lực suy tư từ ngữ thích hợp, “Khẩn trương. Giống như lo lắng cái gì?”

    “Karkaroff.” Snape cầm ly cà phê, trầm giọng nói ra một cái tên. Harry lặng đi một chút, chợt hiểu được, “Karkaroff? Hiệu trưởng Durmstrang, Igor Karkaroff?”

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 128