Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 153

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 153

    Cố ý làm hỏng

    Ngày hôm sau quá trình đến Hogwarts đối với Harry mà nói là hỗn loạn, quyển tạp chí “Kẻ Lý Sự” kia vốn viết Sirius là ngôi sao ca nhạc lớn, Harry ở trên xe lửa lại một lần nữa thấy được. Lúc ấy quyển tạp chí kia là được một cô gái có cách ăn mặc cổ quái cầm trong tay.

    Chú ý tới tầm mắt chăm chú của Harry, Ginny bên cạnh cười cười.

    “Harry, đây là Luna Lovegood. Luna, đây là Harry, đây là Neville.” Ginny mở cánh cửa cuối cùng, “Chúng ta có thể ngồi chỗ này được không?”

    “Đương nhiên.” Luna có một mái tóc dài rối bời màu vàng từ trong tạp chí ngẩng đầu lên, mắt giống như mộng du lướt nhẹ qua Neville, Harry sau đó gật gật đầu.

    “Anh là Harry Potter?” Luna nhìn bọn họ cất kỹ thùng sau mới lướt qua tạp chí trong tay, ánh mắt thẳng tắp nhìn Harry, chớp cũng không chớp mắt.

    Harry bị nhìn có chút không được tự nhiên, bất quá cậu vẫn cười ôn hòa, “Anh biết.”

    “Cả nghỉ hè, trên báo chí đều ở đăng chuyện của anh…” Luna nói như ca hát, “Bất quá cha không đăng gì về anh, cha cho rằng, Nhật báo Tiên Tri làm việc cho bộ pháp thuật…”

    Nói chuyện với Luna tuyệt đối không nhẹ nhàng như Harry tưởng tượng, đặc biệt làm bên cạnh còn có Ginny cùng Neville thỉnh thoảng cười trộm.

    Cho nên khi cửa toa mở, Harry vẫn là nhịn không được thở nhẹ nhõm trong lòng, cho dù là nói chuyện với Dumbledore cũng không có khiến cậu mệt mỏi như vậy. Harry cảm kích nhìn Draco, “Ta thật bất ngờ, ngươi thế nhưng không phải Huynh Trưởng.” Draco giả cười đi đến, phía sau là Hermione cùng Ron mới tới.

    Hermione không đồng ý nhìn Draco, mà mặt Ron đỏ đỏ, tức giận trừng Draco.

    Đây là một tín hiệu nguy hiểm, Harry không muốn lữ trình kế tiếp đều là Ron phẫn nộ rít gào cùng với Draco châm học. Harry xin giúp đỡ nhìn Hermione, biết chỉ có Hermione mới có thể hoàn toàn áp chế lửa giận của Ron cùng với ngăn cản thái độ ngạo mạn của Draco.

    Hermione thấy Harry xin giúp đỡ, hơn nữa ở trình độ nhất định làm dịu đi không khí trong xe.

    Kế tiếp, Harry cuối cùng từ trong tay Luna mượn “Kẻ lý sự”, thấy bài viết về Sirius làm Snape trào phúng ‘”Sirius là người bị hại vô tội vẫn là siêu sao giới ca hát”.

    Xe lửa dừng lại, thân ảnh Hagrid thật lớn không xuất hiện trên sân ga, điều này làm cho Hermione cùng Ron, thậm chí là Draco đều có chút bất an.

    “Ngươi có biết cái gì, Draco.” Đôi mắt lợi hại của Hermione lập tức rơi vào Draco. Draco khẽ động khóe môi không được tự nhiên vặn vẹo bả vai, “Hermione, có một số việc ta không thể nói. Bất quá ta có thể khẳng định Hagrid phải đi làm một nhiệm vụ Dumbledore giao. Mấy người không cần lo lắng bán người khổng lồ kia bị thương.”

    Hermione trầm mặc nhìn thoáng qua hướng phòng nhỏ của Hagrid, sau đó mấy người lên một chiếc xe ngựa, Draco xoay người rời đi cùng Goyle, Crabbe theo sau đến lên một chiếc xe ngựa khác.

    Bữa tối, Harry dưới ánh mắt phức tạp của mọi người hoặc là tò mò hoặc là ác ý, còn có hoảng sợ các loại nghe ca khúc mới của nón phân viện, rồi giáo sư Umbridge mới nhậm chức Phòng chống nghệ thuật hắc ám cắt đứt Dumbledore diễn thuyết, hơn nữa phát biểu dài lâu mà buồn tẻ.

    Hermione không kiên nhẫn, khi bọn họ chuẩn bị rời đi đại sảnh đường Hogwarts đã kết luận đơn giản.

    “Bộ Pháp Thuật bắt đầu can thiệp Hogwarts!”

    Ron nhíu mày quay đầu lại nhìn thoáng qua Umbridge, “Mình hi vọng vị trí kia bị nguyền rủa là thật.”

    “Tuyệt đối là thật, ngẫm lại bốn năm của chúng ta đi. Trừ bỏ Lupin, mỗi người một kết cục.” Harry giả cười nhìn thoáng qua bên cạnh ước chừng một mét không có người. Xem ra Gryffindor đã tuyệt đối đem mình trở thành siêu vi trùng mà cách ly bởi vì Nhật báo Tiên Tri đăng những thứ không có căn cứ.

    “Một chết, một mất đi trí nhớ, một bị giam trong rương mấy tháng.” Hermione vô lực nhìn thoáng qua đám người sợ hãi rụt rè xung quanh sau đó thấp giọng nói bên tai Harry cùng Ron, “Mình hi vọng mụ ta sẽ thảm hại hơn nhưng là không hi vọng mụ chết. Bởi vì này sẽ mang đến phiền toái cho trường học.”

    “Hermione!” Ron giật mình kêu lên, “Mi đến tột cùng đem Hermione thế nào?”

    Hermione nhăn mũi một chút, rất đáng yêu, “Không! Mình chỉ là nghe nói Harry ở Thẩm Phán còn có mùa hè này Nhật báo Tiên Tri bậy bạ, đối Bộ Pháp Thuật mất đi tín nhiệm cơ bản nhất cùng thích.”

    “Đặc biệt khi mụ Umbridge giống một con cóc liền càng làm cho người ta chán ghét .” Ron tối tăm nói, “Mình đã có thể khẳng định năm nay chúng ta lớp học Phòng chống nghệ thuật hắc ám chính là tai nạn.”

    “Vì sao nói như vậy?” Hermione hơi sững sờ, “Coi như Umbridge là người của Bộ Pháp Thuật, mụ ta cũng không thể không dạy chúng ta đi?”

    “Hermione, chẳng lẽ đêm qua em không có suốt đêm xem hết sách giáo khoa sao?” Một thanh âm ngạo mạn đột nhiên vang lên trên hành lang hẻo lánh, Draco vừa nói vừa từ từ đi ra, “Trước khi vào học ta đã một mực tò mò, rốt cuộc là ai cần sách ‘lý luận phòng ngự’. Bất quá, hôm nay thấy Umbridge…”

    Dừng kaij một chút, Draco đi tới giữa Harry cùng Hermione, ánh mắt không tự chủ được hướng sang Hermione, giả cười không tình nguyện nói tiếp, “… Giáo sư, ta đã hiểu rõ đã xảy ra cái gì. Nghỉ hè, trang viên Malfoy đã xảy ra rất nhiều chuyện.”

    “Đương nhiên, ở trong trang viên chứa chấp Tử Thần Thực Tử…” Ron trào phúng, Hermione cùng Harry đồng thời nhíu mày mà Draco thì lạnh như băng trừng Ron, tay không tự chủ được sờ đũa phép của mình.

    Bất quá cuối cùng Draco vẫn là khắc chế rút ra đũa phép cho Ron một bùa chú, mấp máy vài câu.

    Harry không xác định mình muốn nghe Draco không tiếng động nói gì đó không, nhẹ nhàng huých cánh tay Draco, “Nghỉ hè xảy ra chuyện gì, có quan hệ với Umbridge?”

    “Lệnh Giáo dục!” Draco chán ghét nói, không nhìn tới mặt Ron đỏ lên, “Bởi vì lão điên không tìm được giáo sư dạy Phòng chống nghệ thuật hắc ám thích hợp cho nên Bộ Pháp Thuật cứng rắn nhồi Umbridge vào Hogwarts. Căn cứ phụ thân đánh giá, ta tin tưởng năm nay lớp học này sẽ là một tai nạn.”

    Sáng sớm hôm sau, Seamus vừa mặc quần áo tử tế liền chạy ra khỏi ký túc xá. Harry ngồi ở một bên đọc sách ngẩng đầu nhìn bóng lưng biến mất ở ngoài cửa, nhún vai, nhìn những người khác muốn nói lại thôi, nói nhanh: “Được rồi, loại tình huống này đã ở trong dự liệu của mình. Dù sao, Nhật báo Tiên Tri cùng Bộ Pháp Thuật trong kì nghỉ hè liền chứng minh, mình là một kẻ điên ái mộ hư vinh.”

    “Harry, này là vấn đề của cậu ta.” Ron đi tới dùng tay cầm tất vỗ vỗ vai Harry, những người khác cũng dùng ánh mắt như thế nhìn Harry.

    Harry cảm động, bình tĩnh mở miệng, “Mình hiểu được, yên tâm, mình rất khỏe.”

    Lúc ăn sáng, Hermione cũng nói tình huống trong ký túc xá nữ sau đó thở dài ngẩng đầu nhìn hiệu trưởng ngồi chính giữa bàn ăn của giáo sư thấp giọng nói: “Mình thật sự không thể tin được, Dumbledore lại cho phép tình huống như vậy phát sinh!”

    “Này rất bình thường, hiện tại thật sự có rất nhiều chuyện hiệu trưởng vội vàng làm.” Harry nhận thời khóa biểu giáo sư McGonagall phát sau đó nghe Ron bên cạnh oán hận.

    “Nhìn hôm nay, Lịch sử pháp thuật, hai tiết Độc Dược, Tiên tri, Phòng chống nghệ thuật hắc ám… Đây quả thực là một ngày tai nạn, mình đột nhiên hi vọng Fred có thể nhanh nghiên cứu ra kẹo trốn học hiệu quả nhanh…” Ron vô lực buông thời khóa biểu, chịu phận bất hạnh nhét thức ăn vào mồm.

    “Chúng ta không nghe lầm chứ?” Hai giọng nói vang lên phía sau, đôi song sinh một ôm Harry một ôm Ron, “Cấp Trưởng đại nhân sau ngày khai giảng đã muốn tới thăm chúng ta?”

    Ron sợ hãi nhìn thoáng qua Hermione sau đó lắc đầu, “Không, năm nay là năm thi O. W. Ls, em cũng không muốn vì kết quả mà bị mẹ trách cứ suốt một kì nghỉ hè. Bất quá, hai anh khi nào nghiên cứu vài thứ kia, còn có vốn mở cửa hàng?”

    Ron hoài nghi nhìn đôi song sinh.

    “Cái này sao,” George ôm Harry dài giọng nói, “Chúng ta có một vị đối tác bí mật, cậu ta ra tiền, chúng ta sản xuất, sau đó phân chia 5:5.”

    Harry không lưu dấu vết thản nhiên cười, Galleons ai cũng chê ít không phải sao?

    Lúc kết thúc lớp Lịch sử pháp thuật, Hermione phẫn nộ.

    “Nếu mình không cho hai người mượn vở thì hai người sẽ như thế nào?” Cô uy hiếp hai người phía sau không có chút áy náy nào đi nhanh tới hầm học Độc Dược.

    “Nga, như vậy, mình cũng chỉ có thể bị bắt đi tìm Malfoy mượn vở trừ phi mình nghĩ tới O. W. Ls không đạt yêu cầu.” Ron buồn rầu nhìn Draco đang nói chuyện với một đám Slytherin sau đó nhìn Hermione, “Hermione, cậu sẽ không tàn nhẫn như vậy đi? Mượn vở một Malfoy…”

    Ron rùng mình.

    Harry cùng Hermione nhịn không được bật cười, xếp hàng vào lớp Độc Dược, thuận lợi đi tới vị trí của bọn họ.

    “Im lặng.” Snape lạnh lùng nói, đóng cửa đi lên bục giảng. Kỳ thật hắn căn bản không cần mệnh lệnh thì đã im lặng bởi vì tất cả những người ở đây khi nghe được thanh âm đóng cửa sau liền dừng thảo luận.

    Nói cách khác chỉ cần Snape vừa xuất hiện là có thể khiến nơi đó bảo trì im lặng tuyệt đối.

    Harry ngẩng đầu nhìn giả cười Snape sau đó nghiên túc nghe Snape uy hiếp, nếu bọn họ trong cuộc thi O. W. Ls không đạt yêu cầu, hắn sẽ rất tức giận.

    Thích ý nghe trong phòng học truyền đến những tiếng kêu sợ hãi, mắt Harry theo động tác Snape mà chuyển động.

    Theo động tác Snape huy động đũa phép, trên bảng đen xuất hiện tên cùng cách chế tác Độc Dược bọn họ cần làm, dược Dịu đi (thật sự không biết nên để là gì nữa = =). Harry cẩn thận nhìn toàn bộ bước làm, xác định mình hoàn toàn nhớ rõ những gì cần dùng sau mới xoay người đi lấy tài liệu độc dược.

    “Nếu các ngươi thành công, như vậy sẽ toát ra hơi nước màu trắng bạc.” Snape đi lại trong phòng học.

    Khi đi qua Hermione, hắn soi xét nhìn một chút, cuối cùng mím môi rời đi, này chứng minh hắn không tìm ra tật xấu gì. Sau đó, Snape đi tới trước bàn của Harry.

    Harry ngẩng đầu, vô tội cười sau đó mới nhìn thứ trong vạc có thể gọi là bùn lầy.

    “Potter, đây là vật gì?” Snape khóe môi không khống chế được vặn vẹo, trong mắt của hắn lóe ra ánh sáng nguy hiểm.

    Những người khác đều tò mò quay đầu nhìn chỗ Harry, khi bọn họ tiếp nhận quan hệ của Snape cùng Harry không hoàn toàn công khai sau, phải nhìn Snape trào phúng Harry, thật sự là một loại hưởng thụ.

    “Dược Dịu đi, giáo sư.” Harry bình tĩnh nói, không để mắt đến đôi mắt phẫn nộ giống như muốn giết người dừng ở trên người mình.

    “Nói cho ta biết, Potter, em biết chữ sao?” Snape nhẹ giọng nói, mang theo rõ ràng uy hiếp, “Vẫn là nói, trong mắt có cái gì bị đổi thành trứng phân người.”

    Slytherin đều lớn tiếng cười, mở đầu chính là Draco. Bất quá, Harry mẫn tuệ từ khóe mắt thấy Hermione không khách khí vỗ tay Draco đang quấy Độc Dược.

    “Dạ biết, giáo sư.” Harry cố nín cười, mặt không chút thay đổi nói, “Hơn nữa, em xác định mắt của em không có vấn đề gì.”

    “Như vậy nói cho ta biết thao tác thứ 4 là cái gì?” Snape giả cười, nhìn Harry hí mắt đọc thao tác trên bảng đen sau đó trong mắt lộ ra ác ý, “Cái này ý nghĩa vạc này bỏ đi không có bất kỳ tác dụng nào. Gryffindor trừ 10 điểm bởi vì em đi học không chăm chú.”

    Snape xoay người đi, Ron bắt đầu phẫn nộ gầm nhẹ. Hermione cùng Draco không để ý đến Ron mà hoài nghi nhìn Harry.

    Harry nhún vai thấp giọng nói: “Được rồi, mình thừa nhận mình cố ý làm thất bại. Nhưng là, mình khẳng định không phải cố ý để Giáo sư Snape trừ điểm.” Nhìn thấy mặt Ron nguy hiểm đỏ lên, Harry vội vàng bổ sung.

    Buổi chiều, sau khi xong lớp Tiên tri tai nạn là càng thêm tai nạn Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Tuy rằng Harry quyết tâm không để ý tới Umbridge cố ý khiêu khích cùng vũ nhục, chính là nhìn thấy một khuôn mặt giống con cóc cười đắc , cũng không thể ngăn cản những Gryffindor khác lòng đầy căm phẫn.

    Đặc biệt Ron.

    “Cấm túc! Ron Weasley cùng Harry Potter!” Umbridge bị Ron khiêu khích sau phẫn nộ kêu lên, bởi vì Ron nói mình tin tưởng Harry, tin tưởng Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy thật sự đã trở lại.

    Harry tuy rằng đau đầu bị cấm túc nhưng là cậu cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tối thiểu Umbridge phẫn nộ không hề dùng giọng giả vờ giống một thiếu nữ tra tấn lỗ tai của mình .

    “Còn có,” Umbridge thở mạnh rồi nói tiếp, “Gryffindor trừ 20 điểm.”

    “Dựa vào cái gì cấm túc Harry, cậu ấy không nói cái gì!” Ron không để ý Hermione cùng Harry kéo, đứng lên lớn tiếng nói, “Hơn nữa tôi cũng không làm sai cái gì?”

    “Bởi vì trò nói dối!” Umbridge đắc ý nói, mụ đã khôi phục cái giọng nũng nịu, “Ở trên lớp học của tôi không cho nói dối, về đề tài này lại càng không được nói đến. Bởi vì người kia tuyệt đối không có khả năng sống lại! Mà Potter là người rắc lời đồn người kia sống lại!”

    “Làm sao mụ …” Ron rống giận muốn tiếp tục nói bất quá Harry dùng sức kéo lại, “Câm miệng, Ron. Phiền phức của chúng ta đã đủ nhiều!” Harry thấp giọng quát, thấy sắc mặt Ron bắt đầu biến thành màu đỏ bừng nguy hiểm lập tức thấp giọng nói, “Cậu đã quên tối qua Hermione nói cái gì sao! Bộ Pháp Thuật…”

    Lời này thành công khiến Ron yên tĩnh trở lại bất quá cậu ta vẫn thỉnh thoảng phẫn nộ nhìn bóng lưng Umbridge.

    Thời gian còn lại ở đọc sách buồn tẻ mà chán nản chấm dứt. Tan học, Umbridge mang theo tươi cười ghê tởm đứng ở cửa phòng học. Đợi ba người Harry đi qua thì mụ đột nhiên mở miệng, trong mắt chớp động ác ý.

    “Potter cùng Weasley, đừng quên thứ 4 cấm túc.”

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 153