Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 192

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 192

    Vì Gryffindor 1

    Đây là… Harry giật mình nhìn thứ lên vải màu xám trước mặt, không đợi Hermione nói cái gì liền lập tức bắt lấy nhét vào trong túi áo.

    “Harry, thứ cậu gọi về là cái gì?” Ron tò mò chen vào hỏi, “Vì sao phải giấu đi, cậu chính là người đầu tiên triệu hoán được, nói cho giáo sư Flitwick thì Gryffindor sẽ được cộng điểm!”

    Harry xấu hổ nhúc nhích khóe môi, “Không! Mình cự tuyệt.”

    “Vì sao…” Ron muốn tiếp tục hỏi, sau đó một giọng nói lạnh lùng vang lên.

    “Weasley, chẳng lẽ ngươi không biết cái gì gọi là tôn trọng riêng tư của người khác sao?” Draco nói, trào phúng cười. Harry cười, còn chưa kịp nói cái gì thì nghe thấy Hermione thấp giọng quát: “Giáo sư Flitwick đến!”

    Ba người dừng lại, bất kể là Ron mặt đỏ lên muốn phản bác vẫn là Draco cười lạnh tùy thời đều có thể phun ra nọc độc, vẫn là Harry lực chú ý đại bộ phận đều ở trên người giáo sư nào đó đều lập tức huy động đũa phép, đọc chú ngữ cố gắng gọi về cái gì đó.

    “Ba! Ba! Ba! Ba!” Liên tục bốn tiếng vang nhỏ, Flitwick tuần tra trong phòng học chuẩn bị tùy thời nhắc nhở những chỗ cần phải chú ý lập tức bị tiếng vang kia hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

    “Mọi người xem, trò Granger, trò Potter, trò Weasley và trò Malfoy đã thành công!” Flitwick nói to sau đó nhanh chóng đi tới bàn của bốn người nhìn.

    “Trò Granger gọi về là một cái cúc áo, tốt, rất thông minh, càng là thứ bé thì càng dễ dàng triệu hoán.” Flitwick cười cho Hermione 10 điểm, sau đó là Draco một huy chương nho nhỏ có điêu khắc hình rồng, cũng thêm 10 điểm, sau đó là Ron huy chương Merlin, cũng là 10 điểm.

    “Potter, đây là thứ trò triệu hoán ra?” Flitwick kinh ngạc mở lớn hai mắt, nhìn thứ trước mặt Harry còn bốc hơi.

    “Ách!” Harry miễn cưỡng cười, xấu hổ gật đầu, “Dạ vâng, giáo sư Flitwick, đây chính là thứ em triệu hoán. Em, em cũng không ngờ lại triệu hồi được vật này.”

    Merlin quần a! Snape nhất định sẽ giết mình. Harry căn bản không nghe được những gì Flitwick nói tiếp, càng không biết mình có được điểm thưởng cao nhất.

    Gọi về Độc Dược Snape ngao một nửa, hủy đi cái vạc độc dược Snape tỉ mỉ ngao chế… Harry tưởng tượng được khi Snape trở lại phòng thí nghiệm, phát hiện Độc Dược không thấy bão nổi, nhịn không được rùng mình.

    Harry nhanh chóng huy động đũa phép, nhanh chóng hủy thi diệt tích mới là lựa chọn chính xác nhất.

    “Harry, đây, không phải là nguyên nhân đêm qua cậu về ký túc xá đi?” Ron lắp bắp nhìn đã bàn học không còn vật gì, “Độc Dược của Giáo sư Snape còn chưa thành đã bị cậu triệu hoán ra sao?”

    “Hư!” Harry thấp giọng mắng, “Ron, nhỏ giọng một chút, đừng cho người khác biết.” Harry nhìn thấy Ron khó hiểu, thấp giọng nhắc nhở, “Chẳng lẽ cậu muốn mình bị Giáo sư Snape phân thây chế tạo Độc Dược sao?”

    “Harry, cậu, nói sao thì cậu cũng là bạn lữ của Giáo sư Snape, tuy rằng hai người còn chưa kết hôn, nhưng là giáo sư chắc sẽ không làm loại chuyện tàn nhẫn này đi?” Hermione lo lắng nhìn Harry, “Kia chẳng qua là một vạc Độc Dược mà thôi.”

    “Nếu cậu biết anh ấy vì này vạc Độc Dược này đã nửa tháng không nghỉ ngơi tốt, cậu sẽ không nói như vậy Hermione.” Harry vô lực ngã xuống bàn học, đón nhận ánh mắt đồng tình Draco quẳng tới, cường điệu nói: “Nhớ rõ, ngàn vạn lần đừng nói cho giáo sư Snape, Độc Dược anh ấy đang tỉ mỉ ngao chế, sở dĩ thần bí biến mất là bị mình triệu hoán.”

    “Ta đây có thể không giúp được gì, Harry.” Draco lười biếng nói, mang theo tươi cười vui sướng khi người nào đó gặp họa, “Vừa rồi giáo sư Flitwick khen ngợi cậu có thiên phú, lần đầu tiên dùng bùa triệu hoán mà đã gọi về vạc của học sinh đang học Độc Dược. Nghe một chút, mọi người còn đang thảo luận người vì cậu mà đánh mất Độc Dược sẽ bị Giáo sư Snape trừng phạt thế nào đâu!”

    “Merlin a!” Harry kêu rên một tiếng, triệt để giống một con đà điểu nhấc đầu chôn ở cánh tay. Lấy tốc độ truyền tin ở Hogwarts, cậu tin tưởng trước bữa tối, “Công tích vĩ đại” của cậu ở lớp Bùa Chú khóa sẽ truyền khắp cả Hogwarts, nói không chừng ngay cả Con ma khóc nhè Myrtle luôn ở phòng vệ sinh nữ cũng sẽ biết.

    Trừ phi Snape giống lần trước bị bệnh, bằng không Snape tuyệt đối sẽ biết chuyện này!

    Có trong nháy mắt, Harry không xác định mình hi vọng Snape tinh lực thịnh vượng bởi vì mình hủy vạc Độc Dược mà trừng phạt mình hay là càng hi vọng Snape bệnh ngã ở trong hầm, hoàn toàn không biết chuyện xảy ra hôm nay?

    Kết quả, bữa tối, Harry ở đại sảnh đường thấy sắc mặt Snape bởi vì nguyên nhân nào đó mà ai cũng biết rõ mà biến thành màu đen, Harry xác định mình càng hi vọng Snape bệnh ngã ở trong hầm, hoàn toàn không biết chuyện xảy ra hôm nay.

    Thậm chí, Harry bắt đầu cảm thấy buổi tối giáo sư McGonagall cấm túc là một hưởng thụ.

    9h tối, Harry rời khỏi văn phòng giáo sư McGonagall, cả Hogwarts đã tĩnh lặng, Harry thật cẩn thận lấy ra Bản đồ của đạo tặc, cẩn thận nhìn toàn bộ thông đạo có thể quay về tháp Gryffindor, cuối cùng lựa chọn một đường nhanh nhất, không có khả năng bị Snape ngăn chặn nhất, dùng tốc độ nhanh nhất về phòng nghỉ Gryffindor.

    “Harry, sao cậu lại về đây?” Hermione nhíu mày, “Mình nghĩ cậu sẽ đến hầm giải thích một vài chuyện với Giáo sư Snape. Hoặc là trực tiếp bị Giáo sư Snape bắt lấy.” Cô bổ sung một câu, “Khả năng sau là Draco nói, anh ấy nói cậu nhất định sẽ không ngoan ngoãn quay về hầm nhưng là cũng nhất định sẽ bị Giáo sư Snape chặn ở trên đường quay về tháp Gryffindor.”

    “Hermione, coi như Gryffindor dám làm dám chịu, tượng trưng cho dũng cảm nhưng là mình cũng không muốn chạm vào lúc Xà Vương Slytherin một bụng lửa giận, đụng vào là chết a.” Harry nói xong lấy sách giáo khoa và luận văn mới viết một nửa, mở ra cẩn thận nhìn và viết, không chút để ý nói, “Dù sao trong một thời gian ngắn, mình tuyệt đối không quay về hầm thừa nhận lửa giận của Xà Vương Slytherin.”

    “Harry,” một giọng ôn nhu đột nhiên vang lên, Harry nghiêng đầu nhìn thoáng qua Ginny vừa mới ngồi ở bên cạnh mình cũng bắt đầu lấy sách giáo khoa viết luận văn, Harry hỏi, “Chuyện gì vậy Ginny?”

    “Harry, tuy rằng hiện tại anh là bạn lữ của Giáo sư Snape, xem như nửa Slytherin.” Ginny mắt nhấp nháy nói, Harry nhìn thần sắc kiên định trên mặt cô, nhíu mày, “Ginny, em rốt cuộc muốn nói cái gì?”

    “Em muốn nói bất kể như thế nào, anh vẫn là học sinh học viện Gryffindor.” Ginny nhìn Harry, không chút khẩn trương vì Harry nhíu mày. Harry đột nhiên phát hiện, mấy năm qua, cô gái vừa thấy cậu liền mặt đỏ đã không thấy.

    Hiện tại cô gái ở trước mặt cậu, là một cô gái độc lập tự tin mà cho người ta thấy đẹp mắt. Harry đột nhiên thấy, cô gái tên Ginny, luôn bị xác định vì thanh danh “Kẻ Được Chọn” của Harry Potter mà mê luyến Harry Potter, nguyên lai cũng là một cô gái bị che dưới ánh sáng của “Harry Potter”.

    Nghĩ đến lúc ở trên xe lửa, Ginny đúng lúc phát hiện Ron giả, gọi Luna cùng nhau thật cẩn thận đi theo phía sau bọn họ, ở thời điểm mấu chốt nhất vọt vào giúp mình ngăn trở hai Tử Thần Thực Tử công kích, cậu không tự chủ được tươi cười.

    “Đúng rồi, Ginny, anh còn chưa cảm ơn em ngày đó ở trên xe lửa đúng lúc xuất hiện đâu.” Harry nhợt nhạt cười, “Cám ơn em.”

    “Không cần.” Ginny không thèm để ý phất tay, “Anh còn không có nói cho em biết, anh có phải cảm giác mình vẫn là Gryffindor hay không.”

    “Anh đương nhiên vẫn là Gryffindor a . Về điểm ấy, em không cần hoài nghi Ginny.” Harry tuy rằng cảm thấy Ginny hỏi có chút kỳ quái bất quá vẫn cho cô một đáp án khẳng định.

    Trừ bỏ xúc động tự đại cùng một vài khuyết điểm, qua ba bốn năm, Harry cũng bắt đầu học thưởng thức ưu điểm của những tiểu sư tử Gryffindor.

    “Như vậy, em nghĩ vì học viện Gryffindor, vì năm nay chúng ta có thể thuận lợi được Cúp Nhà, mời anh quay về hầm dập tắt lửa giận của giáo sư Snape đi!” Ginny một hơi nói ra như đinh đóng cột, không có một chút do dự.

    “Vì sao?” Harry nhíu mày.

    “Chiều hôm nay, là học sinh Gryffindor năm thứ tư học Độc Dược, anh có biết chúng em tổng cộng bị giáo sư Snape trừ bao nhiêu điểm không?” Ginny lộ ra thần sắc gần như phát điên mà Hermione, Ron một bên cũng tò mò bu vào.

    “123 điểm, gấp 3 lần bình thường.” Ginny nghiến răng nghiến lợi nói, “Cho nên, Harry vì Gryffindor, anh quay về hầm đi!”

    Thuộc truyện: Bị bắt xuyên thành tiểu H – Chương 192